Chương 043

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 43

SAU VÀI PHÚT, Derek quay lại và không nói không rằng đưa tôi đến bức tường phía sau, ở đấy có một cửa sổ đã hỏng. Ắt là nó được đóng ván kín lại, nhưng giờ thì tấm ván ấy đang nằm trên sàn nhà.

"Chờ đã."

Derek dẹp hết mớ kính vỡ chỗ ngưỡng cửa thấp hơn rồi đan tay lại, tạo thành bậc cho tôi bước lên. Khi bò qua, tay áo tôi vướng phải một mảnh vỡ còn sót.

Cánh cửa gần nhất mở toang ra.

"Chloe? Derek? Tôi biết các em đang ở trong này. Cửa bị phá rồi."

Tôi giật mạnh tay áo, cảm thấy da thịt mình đau nhói. Keng. Mảnh kính rơi vỡ xuống nền lát bên dưới khi tôi lồm cồm bò qua.

Tôi ngã nhào xuống đất, hồi phục tinh thần rồi cuống cuồng tháo chạy, mục tiêu là nơi ẩn nấp gần nhất - một tấm che bằng vải dầu trên một đống gỗ xẻ. Tôi hạ thấp người bò bên dưới đống gỗ, Derek đẩy tôi đi xa hơn. Tôi tìm ra một chỗ, nơi tấm che có dạng như một chiếc lều căng ra. Thời điểm tôi hít thở lại được như bình thường, cánh tay tôi bắt đầu run run, nhắc tôi nhớ rằng mảng kính không chỉ đơn giản làm xước da.

"Em bị thương," Derek khẽ nói, như thể đọc được ý nghĩ của tôi.

"Trầy xước chút thôi."

"Không, sâu hơn đấy."

Anh chộp lấy tay tôi và kéo thẳng ra. Đau. Tôi cố kìm lại, không há hốc miệng ra. Tối quá, tôi chẳng nhìn thấy gì, nhưng có cảm giác là tay áo đã ướt nhẹp, dán sát vào da. Máu. Hẳn Derek đã ngửi thấy mùi máu.

Anh thận trọng cuộn tay áo tôi lên rồi chửi thầm.

"Sâu lắm sao?" Tôi khẽ hỏi.

"Ừ. Phải cầm máu đã. Chúng ta cần vải buộc."

Anh buông tay tôi ra. Một vật gì đấy màu trắng loáng lên, và tôi nhận ra anh đang xé áo mình.

"Đợi chút," tôi nói. "Anh chỉ mặc có chừng ấy. Em mặc nhiều lớp."

Derek quay mặt đi chỗ khác. Tôi cởi hết cả ba chiếc áo ra, nghiến chặt răng khi lớp vải chạm vào vết thương. Tôi tự nhắc mình nhớ tôi đã cảm nhận được ít nhiều tình hình sẽ thế này trước khi Derek bảo tôi là vết cắt sâu lắm.

Tôi mặc lại hai áo và đưa Derek một cái. Roạt. Anh xé nó ra. Hẳn là vẻ mặt tôi hốt hoảng lắm, vì anh nói, "Không có ai quanh đây đâu. Tôi nghe thấy họ đang tìm kiếm trong nhà kho."

Anh quấn băng quanh tay tôi. Rồi anh ngẩng đầu lên, chừng như phát hiện ra gì đó, và tôi chợt nhận thấy có tiếng gọi văng vẳng rồi một tiếng trả lời.

"Lúc này tất cả bọn họ đang ở trong nhà kho," anh khẽ giọng. "Đến lúc đi tiếp rồi. Tôi sẽ cố bắt mùi Simon. Theo tôi nào."

Derek luồn lách qua các chướng ngại vật là các hàng gạch vụn, không hề giảm tốc độ. May thay là tôi đi phía sau nên anh không thấy tôi đã bao lần va đầu gối hay đụng cùi chỏ khi thình lình quay ngoặt qua một vài chướng ngại vật.

Rốt cuộc anh cũng bước chậm lại. "Tìm thấy Simon rồi," anh thì thầm và chĩa tay về phía nam nhà máy. Chúng tôi hướng theo lối đó. Khi tới gần được khúc quanh, một bóng người từ một góc khuất thò ra rồi nhanh chóng thụt vào. Là Simon. Một lát sau, Rae bước ra và vẫy tay lia lịa trước khi bị kéo nhủi lại, có lẽ người kéo cô ấy là Simon.

Chúng tôi lập tức chạy sang và tìm thấy họ trong một hốc tường vừa sâu vừa hẹp toàn mùi khói thuốc và trông giống như một lối vào chính.

"Anh làm gì ở đây?" Rae khẽ hỏi, nhìn chằm chằm Derek như thể hốt hoảng. "Đáng lý ra anh phải ở..."

"Kế hoạch thay đổi."

"Thật tốt khi gặp anh, anh trai," Simon nói, đồng thời vỗ lưng Derek. "Em đã lo là Chloe không bao giờ tìm thấy em với Rae. Có cả đống người đang tìm chúng ta."

"Anh biết."

Simon di chuyển đến chỗ rìa hốc, ngó nghiêng rồi bước sang chỗ tôi đưa ba lô. "Cậu ổn chứ?"

Tôi gật đầu, giấu đi cánh tay bị thương. "Họ có súng."

"Sao cơ?" Rae trợn tròn mắt. "Không đời nào. Họ sẽ không khi nào..."

"Súng gây mê," Derek chữa lời.

"Ồ." Rae gật gù, như thể mấy khẩu súng gây mê là vật dụng đạt chuẩn để theo dấu những đứa trẻ bỏ trốn vậy.

"Em nhìn thấy những ai?" Derek hỏi Simon.

"Cô Van Dop, Davidoff, và, em nghĩ là bà Talbot, nhưng không chắc lắm. Không thấy Tiến sĩ Gill đâu hết."

"Cô ta ở sau nhà," tôi nói. "Nhưng còn có hai người khác mà bọn tớ không nhận ra. Một người đàn ông và một người phụ nữ." Tôi nhìn Derek. "Anh có nghĩ đấy là cảnh sát tay trong không?"

"Không biết. Chúng ta sẽ lo vụ đó sau. Ngay lúc này thì chỗ trú ẩn của chúng ta rất dễ bị tìm thấy. Cần ra khỏi đây đã."

Khi Derek ra phía ngoài quan sát, Simon ghé sát tai tôi. "Cảm ơn cậu. Vì đã tìm thấy anh ấy. Mọi chuyện ổn hết chứ?"

"Để sau đi," Derek nói. "Sau chỗ này còn một nhà kho khác xa hơn, cửa sổ bị hỏng. Chắc là bỏ hoang. Nếu chúng ra có thể đi đến đó thì..."

"Chloe?" Rae kêu lên, trố mắt nhìn cánh tay tôi. "Cái gì dính đầy trên tay cậu thế? Trông như..." Cô ấy sờ vào lớp vải. "Ôi trời. Cậu đang chảy máu kìa. Chảy máu thật ấy."

Simon cúi xuống gần hông bên kia tôi. "Ướt nhẹp rồi. Cái...?"

"Chỉ là một vết cắt thôi," tôi nói.

"Sâu lắm đấy," Derek nói. "Cô ấy cần khâu."

"Em không..."

"Cô ấy cần khâu," anh lặp lại. "Anh sẽ tìm được cách thôi. Giờ thì..." Anh chửi thề và thụt vào. "Họ đến rồi." Derek nhìn quanh quất, nhăn mặt. "Đây là chỗ trốn tồi tệ nhất."

"Em biết," Simon lên tiếng. "Em muốn tìm một chỗ đỡ hơn, nhưng..." Ánh mắt của Simon chiếu vào Rae, ý bảo là cô ấy đã không chịu rời đi.

"Chỗ này có sao đâu?" cô ấy nói, đoạn dịch lui ra, tựa vào tường. "Nơi này tối hù. Họ sẽ không thấy tôi."

"Cho tới lúc họ chiếu đèn pin vào cô.'

"Ồ."

Derek sải bước đến chỗ cửa, chộp lấy tay nắm và thử giật ra. Sau đấy anh lấy chân làm trụ, giữ chặt tay cầm bằng cả hai tay và ra sức kéo cho đến khi gân trên cổ anh căng lên. Cánh cửa rung rung, sau đó bật mở với một tiếng "rắc" to như tiếng súng bóp cò.

Derek vẫy tay lia lịa, ra hiệu cho chúng tôi vào trong. "Tìm chỗ nấp đi." Anh khẽ nói khi tôi vội vàng chạy qua.

Chúng tôi tức tốc chạy vào một hành lang rộng mà bên hông toàn cửa, có cái mở, cái đóng. Rae hướng đến cánh cửa mở đầu tiên. Derek đẩy cô ấy đi tiếp tới trước.

"Tiếp tục chạy!" anh thì thào.

Anh chạy đều bước cạnh Rae và dẫn chúng tôi đến hành lang thứ hai. Sau đó ra hiệu cho chúng tôi im lặng để anh nghe ngóng, nhưng thậm chí chẳng cần đến các giác quan vượt trội tôi cũng nghe thấy tiếng cửa mở rít vèo và tiếng bước chân ầm ĩ.

"Cửa mở kìa!" một người đàn ông hét lớn. "Bọn nhóc chạy qua lối này."

"Chúng ta phải ra khỏi đây," Derek nói. "Chia ra nhé. Tìm một lối thoát. Lối nào cũng được. Sau đó thì huýt sáo khe khẽ. Tôi sẽ nghe thấy."

Chapter
1 Chương 01-1
2 Chương 01-2
3 Chương 02
4 Chương 03
5 Chương 04
6 Chương 05
7 Chương 06
8 Chương 07
9 Chương 08
10 Chương 09
11 Chương 010
12 Chương 011
13 Chương 012
14 Chương 013
15 Chương 014
16 Chương 015
17 Chương 016
18 Chương 017
19 Chương 018
20 Chương 019
21 Chương 020
22 Chương 021
23 Chương 022
24 Chương 023
25 Chương 024
26 Chương 025
27 Chương 026
28 Chương 027
29 Chương 028
30 Chương 029
31 Chương 030
32 Chương 031
33 Chương 032
34 Chương 033
35 Chương 034
36 Chương 035
37 Chương 036
38 Chương 037
39 Chương 038
40 Chương 039
41 Chương 040
42 Chương 041
43 Chương 042
44 Chương 043
45 Chương 044
46 Chương 045
47 Chương 046
48 Chương 047: (End)
49 Chương 048
50 Chương 049
51 Chương 050
52 Chương 051
53 Chương 052
54 Chương 053
55 Chương 054
56 Chương 055
57 Chương 056
58 Chương 057
59 Chương 058
60 Chương 059
61 Chương 060
62 Chương 061
63 Chương 062
64 Chương 063
65 Chương 064
66 Chương 065
67 Chương 066
68 Chương 067
69 Chương 068
70 Chương 069
71 Chương 070
72 Chương 071
73 Chương 072
74 Chương 073
75 Chương 074
76 Chương 075
77 Chương 076
78 Chương 077
79 Chương 078
80 Chương 079
81 Chương 080
82 Chương 081
83 Chương 082
84 Chương 083
85 Chương 084
86 Chương 085
87 Chương 086
88 Chương 087
89 Chương 088
90 Chương 089
91 Chương 090: (End)
92 Chương 091
93 Chương 092
94 Chương 093
95 Chương 094
96 Chương 095
97 Chương 096
98 Chương 097
99 Chương 098
100 Chương 099
101 Chương 100
102 Chương 101
103 Chương 102
104 Chương 103
105 Chương 104
106 Chương 105
107 Chương 106
108 Chương 107
109 Chương 108
110 Chương 109
111 Chương 110
112 Chương 111
113 Chương 112
114 Chương 113
115 Chương 114
116 Chương 115
117 Chương 116
118 Chương 117
Chapter

Updated 118 Episodes

1
Chương 01-1
2
Chương 01-2
3
Chương 02
4
Chương 03
5
Chương 04
6
Chương 05
7
Chương 06
8
Chương 07
9
Chương 08
10
Chương 09
11
Chương 010
12
Chương 011
13
Chương 012
14
Chương 013
15
Chương 014
16
Chương 015
17
Chương 016
18
Chương 017
19
Chương 018
20
Chương 019
21
Chương 020
22
Chương 021
23
Chương 022
24
Chương 023
25
Chương 024
26
Chương 025
27
Chương 026
28
Chương 027
29
Chương 028
30
Chương 029
31
Chương 030
32
Chương 031
33
Chương 032
34
Chương 033
35
Chương 034
36
Chương 035
37
Chương 036
38
Chương 037
39
Chương 038
40
Chương 039
41
Chương 040
42
Chương 041
43
Chương 042
44
Chương 043
45
Chương 044
46
Chương 045
47
Chương 046
48
Chương 047: (End)
49
Chương 048
50
Chương 049
51
Chương 050
52
Chương 051
53
Chương 052
54
Chương 053
55
Chương 054
56
Chương 055
57
Chương 056
58
Chương 057
59
Chương 058
60
Chương 059
61
Chương 060
62
Chương 061
63
Chương 062
64
Chương 063
65
Chương 064
66
Chương 065
67
Chương 066
68
Chương 067
69
Chương 068
70
Chương 069
71
Chương 070
72
Chương 071
73
Chương 072
74
Chương 073
75
Chương 074
76
Chương 075
77
Chương 076
78
Chương 077
79
Chương 078
80
Chương 079
81
Chương 080
82
Chương 081
83
Chương 082
84
Chương 083
85
Chương 084
86
Chương 085
87
Chương 086
88
Chương 087
89
Chương 088
90
Chương 089
91
Chương 090: (End)
92
Chương 091
93
Chương 092
94
Chương 093
95
Chương 094
96
Chương 095
97
Chương 096
98
Chương 097
99
Chương 098
100
Chương 099
101
Chương 100
102
Chương 101
103
Chương 102
104
Chương 103
105
Chương 104
106
Chương 105
107
Chương 106
108
Chương 107
109
Chương 108
110
Chương 109
111
Chương 110
112
Chương 111
113
Chương 112
114
Chương 113
115
Chương 114
116
Chương 115
117
Chương 116
118
Chương 117