Chương 96

Posted by Liễu Quân on Tháng Mười 2, 2014

Posted in: Uncategorized. Để lại bình luận

Khóa phòng chống nghệ thuật hắc ám

Editor: Ciel Míp

Moody đi vào phòng học, ngồi xuống trước bục giảng, cái chân gỗ giả kia thò ra dưới áo chùng: “Các trò dẹp hết mấy thứ vô dụng này vào đi.” Gã gầm thét, “Mấy cuốn sách kia, mấy đứa không cần xài tới đâu.”

Các học sinh nghe lời dẹp sách lại vô trong giỏ, Ron Weasley nhìn về phía trước với cái mặt đầy hưng phấn. Moody lấy danh sách ra, bắt đầu điểm danh, con mắt thường của gã thì quét tới từng cái tên trên danh sách, mà cái con mắt phép thì lại chuyển động thẳng tắp quét tới từng đứa học trò bên dưới.

Điểm danh xong, Moody cười lạnh một tiếng: “Ta — Alastor Moody — người bất mãn với Bộ Phép Thuật!” Cái lời dạo đầu nghiêm khắc này đã hấp dẫn không ít người chú ý. Draco và Harry trao đổi một ánh mắt: cứ hét rầm lên rằng bất mãn với Bộ Phép Thuật như vậy, vì cái gì?

“Ta đã hiểu một chút chương trình học của mấy trò, phát hiện các trò đã rớt lại phía sau một khoảng lớn vô cùng!” Moody lạnh lùng nói, “Nếu theo chỉ thị của Bộ Phép Thuật, ta trước tiên cần dạy mấy trò là các kỹ xảo Phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám, sau đó đến năm lớp sáu, ta mới có thể cho các trò biết những thần chú không thể tha thứ là cái gì. Nhưng Dumbledore đã đánh giá các trò rất cao, cụ cho rằng các trò đã có thể học những thứ này. Đương nhiên, theo ý kiến của ta thì, các trò càng sớm biết các trò cần phòng bị những thứ gì thì càng tốt chừng nấy. Nhưng làm sao các trò bảo vệ mình, phòng bị những thứ các trò chưa bao giờ thấy qua? Những phù thủy muốn thi ác chú lên người các trò sẽ không bao giờ hét lên trước cho các trò hắn ta muốn thi chú gì hay hành động ra sao. Hắn cũng sẽ không đối mặt với mấy trò, thật lịch sự chào hỏi rồi mới thi chú, các trò nhất định phải ĐỀ PHÒNG, nhất định phải CẢNH GIÁC… tiểu thư Brown, lúc ta giảng bài thì làm ơn dẹp cái thứ trên tay cô qua một bên đi!”

Lavender Brown kinh hãi nhảy dựng, đỏ mặt, vừa rồi cô cùng với bạn cùng bàn thảo luận Horoscope dưới mặt bàn. Vậy tức là mắt phép của Moody không chỉ có thể xuyên thấu qua vật ổng nhìn, hơn nữa có thể nhìn thấu cả vật dưới mặt gỗ.

“Gryffindor ngu xuẩn…” Draco nhẹ giọng cười lạnh.

“Như vậy, trong các trò ai biết lời nguyền không thể tha thứ là gì?” Moody vô đề chính.

Vài cánh tay lục tục giơ lên,có cả Ron Weasley và Granger. Moody ra hiệu Ron Weasley đứng lên trả lời.

“Ừm…” Ron Weasley hơi hưng phấn nói, “Cha của con nói cho con biết có một thần chú… Nó gọi là… lời nguyền Imperio (độc đoán)…”

“A, đúng.” Moody gật đầu tán thưởng, “Cha của trò nên biết cái này, có một thời gian lời nguyền độc đoán gây ra rất nhiều phiền toái cho Bộ Phép Thuật.”

Moody lê cái chân gỗ của ổng khập khiễng đi tới, phát ra tiếng động ma sát với mặt đất thật chói tai. Ông ta đứng lên, mở ra ngăn kéo, lấy ra một cái bình thủy tinh, bên trong có ba con nhện thiệt lớn. Moody thò tay vươn vào trong bình, bắt lấy một con nhện, để trên tay, để tất cả học sinh đều có thể thấy. Sau đó, ổng dùng đũa phép chỉ vô nó, hô: “Imperius (Độc đoán)!!”

Con nhện giơ một chân khoác lên một sợi tơ mỏng, nhảy xuống khỏi lòng bàn tay của Moody, bắt đầu giống lay động theo cái tay lên xuống. Nó cứng ngắc duỗi chân ra, rồi co quắp lại, tơ đã đứt, con nhện rớt xuống bàn, nó bắt đầu lăn vòng vòng giống bánh xe. Moody vung mạnh đũa phép một cái, con nhện dùng hai chân đứng lên, nó bắt đầu nhảy điệu clacket.

điệu nhảy clacket: điệu nhảy dùng chân gõ thành những nhịp cầu kỳ – một tấm hình vui về cái này:

Tất cả mọi người — trừ Moody và học trò Slytherin đều cười ha hả.

“Các trò cảm thấy buồn cười sao?” Moody gầm nhẹ, “Nếu ta thi chú với mấy trò, mấy trò sẽ cảm thấy vui vẻ chứ?”

Tiếng cười lập tức ngừng lại.

“Hết thảy hành vi đều mặc ta sai sử, ” Moody bình tĩnh nói, con nhện đã cuộn thành một cục, lăn qua lăn lại, “Ta có thể cho nó nhảy ra khỏi cửa sổ, tự dìm chết chính mình, hoặc là… tự quăng mình vô cổ họng của mấy trò…” Trên mặt mấy học sinh bắt đầu lộ ra vẻ sợ hãi.

“Mấy năm trước, rất nhiều pháp sư nói mình bị dính thần chú độc đoán này nên bị khống chế, do đó đào thoát khỏi pháp luật chế tài.” Moody ngắm nhìn bốn phía, ánh mắt của ông ta thẳng tắp chằm chằm ghim vô mình Draco, “Công tác quan trọng nhất của Bộ Phép thuật lúc đó là cố gắng phân rõ đến cùng là ai thật sự bị khống chế — nhưng chuyện này rất khó phân biệt. Thần chú Độc Đoán không phải không thể phá giải, nhưng điều này rất cần ý chí mạnh mẽ, cũng không phải ý chí mỗi người đều mạnh như vậy… Tốt nhất là các trò phải tránh khỏi nó, bảo trì CẢNH GIÁC!” Gã đột nhiên rống lên, làm mọi người giật nảy mình.

Moody vứt con nhện hồi nãy vô bình: “Còn có ai biết gì nữa?” Gã gọi Neville Longbottom vẫn đang run rẩy.

Longbottom run rẩy đứng lên, thanh âm của nó rất nhỏ nhưng rõ ràng: “Lời nguyền Crucio (tra tấn)…”

Moody không hỏi nó tiếp, gã chỉ đánh giá nó một lần. Lập tức, gã chuyển hướng tới tất cả học sinh trong lớp, gã lại lấy ra một con nhện khác trong người, để nó lên bàn, con nhện hiển nhiên là sợ hãi, cũng không dám nhúc nhích.

“Lời nguyền tra tấn… Cần vật thí nghiệm lớn hơn tí chút, đế mấy trò có thể nhìn rõ hiểu rõ.” Moody dùng đũa phép chỉ vào con nhện, thì thầm, “Engorgio (Bành trướng)!” Ron Weasley sợ tới nỗi cố gắng kéo cái ghế cách bục giảng xa hết mức có thể.

“Ổng tính làm gì…” Draco sắc mặt âm trầm, “Tự nhiên cố ý kêu Longbottom trả lời…”

“Gã muốn kích thích nó.” Harry nói ra sự thật.

“Cái gì?” Granger vô ý thức quay đầu lại hỏi, lúc này cô mới kịp phản ứng đối phương cũng không phải bạn cùng học viện với mình, “Thật có lỗi…” Tiểu thư có mái tóc xù hơi xấu hổ, “Tớ chỉ là..” Cô bắt đầu lắp bắp.

“Không sao…” Harry cười với cô một chút.

“Cha mẹ Longbottom bị thần chú tra tấn đến phát điên, đến tận bây giờ còn đang trong St. Mungo.” Blaise ngược lại trả lời vấn đề của cô, “Cha mẹ của cậu ta đều là Aurors.”

“Cái gì… Ôi! Merlin…” Granger che miệng lại, “Sao giáo sư Moody có thể… Ổng như vậy không phải là cố ý vạch trần vết sẹo của người khác sao? Neville nhất định sẽ chịu không nổi đâu!”

Đang nói, Moody lại giơ lên đũa phép, chỉ vào con nhện hô: “Crucio!”

Vừa dứt lời, con nhệnlập tức co quắp lại, nó nhấp nhô, bắt đầu kịch liệt vặn vẹo, lăn hết qua trái lại lăn qua phải, nó không phát ra bất kỳ thanh âm gì, nhưng mọi người có thể khẳng định, nếu nó có thể phát ra tiếng, vậy nhất định là những tiếng thét thống khổ thật lớn. Moody huơ hươ đũa phép của gã, con nhện bắt đầu run rẩy, kịch liệt run rẩy, tình cảnh như vậy làm người xem người đều nhịn không được run lên.

“Dừng lại!” Granger hét lên, “Stop— “

Ba người Harry theo ánh mắt của cô nhìn qua, cô không phải đang nhìn con nhện, mà là đang nhìn Longbottom: nó nắm chặt hai tay thành nắm đấm đặt ở trước mặt ngay trên mặt bàn, đốt ngón tay trắng bệch, nó mở to hai mắt, toàn thân run rẩy, nước mắt tràn đầy khỏi vành mắt nó mà rớt xuống.

“Thầy không thấy được cậu ấy sắp chịu không nổi sao?!” Granger gần như sắp khóc lên, “Ngừng đi!”

Moody giơ đũa phép lên, chân con nhện hình như đã hơi thả lỏng, nhưng nó vẫn tiếp tục giãy dụa. Moody biến con nhện trở về nguyên dạng, thả lại trong bình.

“Thống khổ, vô cùng thống khổ…” Moody xoay người lại từ tốn nói, “Nếu như trò có thể sử dụng thần chú tra tấn, trò có thể tùy thời tùy chỗ mà tra tấn bất cứ kẻ nào… Câu thần chú này cũng từng một thời bị lạm dụng.” Gã phất phất tay, “Tốt rồi, ai còn biết câu thần chú nào nữa không?”

Toàn thân Granger run rẩy, cô cảm thấy điều này thật sự quá tàn nhẫn, cô không nhấc tay — nhưng Moody hết lần này tới lần khác chọn cô: “Là cái gì?” Moody nhìn qua cô hỏi, “Nói cho ta biết, trò Granger — lời nguyền cuối cùng là gì?”

Granger dốc sức liều mạng lắc đầu, cô không muốn nói, cô như bị vây vào trong cực độ thống khổ. Moody lại luôn nhìn cô, Granger chỉ gắng sức lắc đầu, tất cả mọi người bất an mà nhìn qua bọn họ, trong phòng học đột nhiên yên tĩnh trở lại.

“Avada Kedavra.” Harry phá vỡ yên tĩnh, “Chính là lời nguyền vốn muốn đẩy tôi vào chỗ chết lại thất bại — tôi là kẻ duy nhất thoát khỏi lời nguyền này, không phải sao.” Cậu ngó Moody, lộ ra một nụ cười lãnh khốc, “Ngài không làm mẫu cho chúng tôi chút sao — giáo sư?”

“A, đúng, ” Moody gật đầu, nụ cười làm cái miệng của ổng trông có vẻ méo mó làm sao đó, “Đúng vậy, câu thần chú cuối cùng cũng là lời nguyền ác độc nhất, Avada… Lấy mạng…” Ông ta thò tay vươn vào trong bình. Con nhện thứ ba giống như biết được số mệnh của mình, nó tốn tận đáy bình, điên cuồng chạy loạn, cực lực tránh né cái tay của Moody. Nhưng gã túm được nó, đem nó đặt lên bàn. Con nhện chạy loạn trên bàn gỗ, giống như muốn chạy trốn nhưng bất lực.

Moody giơ đũa phép lên, trong mắt bắn ra vẻ tàn nhẫn mà hưng phấn: “Avada Kedavra!”

Một tia sáng xanh lục chói mắt hiện lên, theo một tiếng vang thật lớn, giống như có một con quái vật không thấy được gầm thét giữa không trung. Đồng thời, thân thể con nhện rớt xuống, không nhúc nhích — không có bất kỳ dấu hiệu nào, nhưng nó thật sự đã chết. Thi thể của con nhện văng xuống chỗ Ron Weasley, nó liều mạng trốn ra sau, gần như muốn làm cái ghế lệt ngửa. Mấy nữ sinh cố nén tiếng thét, nhưng có mấy người đã bắt đầu nhỏ giọng khóc nức nở.

Moody lạnh nhạt bóc con nhện đã chết lên: “Vô cùng tàn nhẫn.” Gã bình tĩnh nói, “Không có gì có thể chống lại câu thần chú…” Ánh mắt của gã rơi xuống người Harry, “Giống như trò Potter nói, trừ trò ấy ra — không ai có thể sống sót dưới sự công kích của lời nguyền này.”

“Đúng vậy ha… Tôi thật sự nên cảm thấy vinh hạnh đúng không nhỉ…” Harry ở dưới mang vẻ mặt cười lạnh nói, “Đây chính là tính mạng của cha mẹ ta hy sinh mới đổi lấy được mà…” Những lời này làm Granger cùng không ít người ghé mắt một hồi.

Thanh âm của cậu không hề nhỏ, Moody khẳng định nghe thấy được, nhưng ổng không nói gì, chỉ tiếp tục giảng bài: “Avada Kedavra là một loại nguyền rủa cần tới một lượng pháp lực lớn mới hình thành, không có thần chú nào chống đỡ được, vậy vì sao thầy còn muốn biểu diễn cho các trò xem? Bởi vì các trò nhất định phải hiểu rõ, cái gì là ác độc nhất!” Gã rống một tiếng, học sinh toàn lớp lại kinh hãi nhảy dựng, “Ba câu thần chú mày bị gọi là lời nguyền không thể tha thứ, người bình thường chỉ cần thi bất kỳ câu chú nào trong này cũng đủ để bị phán tử hình ở Azkaban. Các trò nhất định phải có chuẩn bị, thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giác! Bây giờ, lấy bút lông của mấy trò ra…” Mọi người lập tức lấy bút lông ra bắt đầu ghi chép, nhưng chỉ có mình Harry vẫn không nhúc nhích.

Moody chú ý tới, ổng khập khiễng đi đến trước mặt Harry: “Vì sao trò không ghi chép, trò Potter?”

“Tôi không cần những thứ này.” Harry lười biếng trả lời, “Không phải sao, giáo sư? Tôi đã quen thuộc với những lời nguyền không thể tha thứ này đến độ, thật sự là… vô cùng vô cùng quen thuộc chẳng qua…” Cậu cười lạnh giơ đũa phép lên, “Ngài có muốn thử một chút hay không? Nói không chừng Avada Kedavra của tôi có thể làm cho ngài phun ra chút máu mũi đó?” Trong nháy mắt đó, Harry cảm thấy vẻ mặt Moody trở nên vặn vẹo khác thường — chuyện này làm cậu có một niềm khoái cảm báo được thù.

Thời gian kế tiếp, bọn họ ai cũng không nói gì, thẳng đến khi tan học. Lúc ra khỏi phòng học, Gryffindor đều hưng phấn nói mấy chuyện hồi nãy. Bọn họ thảo luận tình cảnh lúc trên khóa giống như biểu diễn đặc biệt nào đó, ngoại trừ Granger, cô không hề thấy thú vị dù chỉ một chút: “Điều này thật sự là… Quá tàn nhẫn!” Cô luôn luôn phàn nàn lấy.

“Tớ cảm thấy thầy ấy thiệt khốc!” Ron Weasley ngược lại cực kỳ hưng phấn.

“Đúng vậy ha… Khốc đến nỗi cậu coi thấy con nhện lại bị hù tới té lăn xuống đất!” Granger tức giận trừng mắt liếc nó một cái, ôm sách vở bước nhanh đi ra hành lang.

Chapter
1 Chương 1: Kí ức vụn vỡ
2 Chương 2: Kí ức của giáo sư
3 Chương 3: Một lần nữa trở về
4 Chương 4: Sương mù nặng nề
5 Chương 5: Sát giới và cứu chuộc
6 Chương 6: Trao đổi lần đầu
7 Chương 7: Chứng bệnh kén ăn
8 Chương 8: Trị khỏi và chia lìa
9 Chương 9: Gặp lại tại hẻm xéo
10 Chương 10: Tiếp tục hành trình tại hẻm xéo
11 Chương 11: Bí mật
12 Chương 12: Nghi thức phân viện
13 Chương 13: Ngày đầu tiên thích ứng
14 Chương 14: Đi học
15 Chương 15: Thủ tịch
16 Chương 16: Làm sao bây giờ?
17 Chương 17: Lớp học bay – Quyết đấu lúc nửa đêm
18 Chương 18: Halloween – Ngày giỗ của giáo sư quirrel
19 Chương 19: Sau halloween
20 Chương 20: Kiss
21 Chương 21: Trận đấu quidditch
22 Chương 22: Khúc dạo đầu lễ giáng sinh
23 Chương 23: Khúc quân hành lễ giáng sinh
24 Chương 24: Dạ tiệc lễ giáng sinh
25 Chương 25: Draco tức giận
26 Chương 26: Rồng
27 Chương 27: Trách phạt và suy đoán
28 Chương 28: Hiện trường độc giác thú tử vong
29 Chương 29: Đến tột cùng là ai?
30 Chương 30: Kết thúc năm nhất
31 Chương 31: Dumbledore hoang mang
32 Chương 32: Chuyển đổi quyền giám hộ
33 Chương 33: Chính thức chào hỏi nhà malfoy
34 Chương 34: Tiểu gia tinh nhà malfoy
35 Chương 35: Nhật ký cùng thời trẻ của dark lord
36 Chương 36: Birthday…
37 Chương 37: Mua sắm trước khi vào học
38 Chương 38: Sự kiện ngày khai giảng
39 Chương 39: Xà ngữ diệu dụng
40 Chương 40: Hành trình rừng cấm và con nhện…
41 Chương 41: Tình sử đắm say của vân xà
42 Chương 42: Thi tuyển quidditch
43 Chương 43: Tiếng thì thầm kì lạ
44 Chương 44: Hậu quả khi đại cẩu vượt ngục
45 Chương 45: Ngủ chung – Hành tung của đại cẩu
46 Chương 46: Đại cẩu bị phát hiện
47 Chương 47: Peter pettigrew quy án…
48 Chương 48: Mật thất mở ra
49 Chương 49: Xà quái ơi xà quái à…
50 Chương 50: Xà ngữ bị lộ
51 Chương 51: Cuộc nói chuyện ở phòng hiệu trưởng
52 Chương 52: Thuốc đa dịch
53 Chương 53: Granger bị bắt quả tang tại trận
54 Chương 54: Nội chiến gryffindor…
55 Chương 55: Bản nhật ký biến mất
56 Chương 56: Hấp dẫn cùng thẳng thắn…
57 Chương 57: Bản nhật ký tiếp tục đổi chủ…
58 Chương 58: Nhật ký cùng xà quái
59 Chương 59: Giải quyết tốt hậu quả…
60 Chương 60: Con rối của chiếc nhẫn
61 Chương 61
62 Chương 62: Phiền não của thiếu niên
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66: Đoạn ký ức
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71: Dementor tập kích quidditch...
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77: Tập kích....
78 Chương 78: Sự trợ giúp của dementor...
79 Chương 79: Thổ lộ...
80 Chương 80: Cửa lòng rộng mở…
81 Chương 81: Kết thúc năm ba…
82 Chương 82: Hội nghị nghiên cứu và thảo luận độc dược quốc tế…
83 Chương 83: Chính thức gặp mặt
84 Chương 84: Khảo nghiệm.....
85 Chương 85
86 Chương 86: Trừng phạt và thăm dò....
87 Chương 87: Tính kế....
88 Chương 88: Mỹ nhân kế....
89 Chương 89: Giá họa....
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102: Bạn nhảy...
103 Chương 103: Vũ hội...
104 Chương 104: Đính hôn...
105 Chương 105: Đã cầu hôn thì...
106 Chương 106: Lựa chọn của lucius...
107 Chương 107: Nhân ngư, đừng cướp trân bảo của chúng tôi!...
108 Chương 108: Chuyện xấu của cứu thế chủ và xà vương...
109 Chương 109: Đây tột cùng là cái thế giới gì vậy!...
110 Chương 110: Mê cung
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120: Bút lông trích máu
121 Chương 121: Cạm bẫy quả cầu tiên tri...
122 Chương 122: D.a...
123 Chương 123: Tập kích bất ngờ lễ giáng sinh...
124 Chương 124: Thung lũng godric...
125 Chương 125: Lo lắng của cha đỡ đầu...
126 Chương 126: Tìm kiếm tủ biến mất...
127 Chương 127: Dark lord tán thưởng...
128 Chương 128: Tấn công hogwarts...
129 Chương 129: Chiến dịch hogwarts...
130 Chương 130: V* cuối cùng...
131 Chương 131: Đại kết cục...
132 Chương 132: Hoa hồng bạc & hoa hồng vàng
133 Chương 133: Vinh quang của gia tộc black
134 Chương 134: Ngọn lửa song sinh
135 Chương 135: Chocolate ngọt ngào
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: Kí ức vụn vỡ
2
Chương 2: Kí ức của giáo sư
3
Chương 3: Một lần nữa trở về
4
Chương 4: Sương mù nặng nề
5
Chương 5: Sát giới và cứu chuộc
6
Chương 6: Trao đổi lần đầu
7
Chương 7: Chứng bệnh kén ăn
8
Chương 8: Trị khỏi và chia lìa
9
Chương 9: Gặp lại tại hẻm xéo
10
Chương 10: Tiếp tục hành trình tại hẻm xéo
11
Chương 11: Bí mật
12
Chương 12: Nghi thức phân viện
13
Chương 13: Ngày đầu tiên thích ứng
14
Chương 14: Đi học
15
Chương 15: Thủ tịch
16
Chương 16: Làm sao bây giờ?
17
Chương 17: Lớp học bay – Quyết đấu lúc nửa đêm
18
Chương 18: Halloween – Ngày giỗ của giáo sư quirrel
19
Chương 19: Sau halloween
20
Chương 20: Kiss
21
Chương 21: Trận đấu quidditch
22
Chương 22: Khúc dạo đầu lễ giáng sinh
23
Chương 23: Khúc quân hành lễ giáng sinh
24
Chương 24: Dạ tiệc lễ giáng sinh
25
Chương 25: Draco tức giận
26
Chương 26: Rồng
27
Chương 27: Trách phạt và suy đoán
28
Chương 28: Hiện trường độc giác thú tử vong
29
Chương 29: Đến tột cùng là ai?
30
Chương 30: Kết thúc năm nhất
31
Chương 31: Dumbledore hoang mang
32
Chương 32: Chuyển đổi quyền giám hộ
33
Chương 33: Chính thức chào hỏi nhà malfoy
34
Chương 34: Tiểu gia tinh nhà malfoy
35
Chương 35: Nhật ký cùng thời trẻ của dark lord
36
Chương 36: Birthday…
37
Chương 37: Mua sắm trước khi vào học
38
Chương 38: Sự kiện ngày khai giảng
39
Chương 39: Xà ngữ diệu dụng
40
Chương 40: Hành trình rừng cấm và con nhện…
41
Chương 41: Tình sử đắm say của vân xà
42
Chương 42: Thi tuyển quidditch
43
Chương 43: Tiếng thì thầm kì lạ
44
Chương 44: Hậu quả khi đại cẩu vượt ngục
45
Chương 45: Ngủ chung – Hành tung của đại cẩu
46
Chương 46: Đại cẩu bị phát hiện
47
Chương 47: Peter pettigrew quy án…
48
Chương 48: Mật thất mở ra
49
Chương 49: Xà quái ơi xà quái à…
50
Chương 50: Xà ngữ bị lộ
51
Chương 51: Cuộc nói chuyện ở phòng hiệu trưởng
52
Chương 52: Thuốc đa dịch
53
Chương 53: Granger bị bắt quả tang tại trận
54
Chương 54: Nội chiến gryffindor…
55
Chương 55: Bản nhật ký biến mất
56
Chương 56: Hấp dẫn cùng thẳng thắn…
57
Chương 57: Bản nhật ký tiếp tục đổi chủ…
58
Chương 58: Nhật ký cùng xà quái
59
Chương 59: Giải quyết tốt hậu quả…
60
Chương 60: Con rối của chiếc nhẫn
61
Chương 61
62
Chương 62: Phiền não của thiếu niên
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66: Đoạn ký ức
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71: Dementor tập kích quidditch...
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77: Tập kích....
78
Chương 78: Sự trợ giúp của dementor...
79
Chương 79: Thổ lộ...
80
Chương 80: Cửa lòng rộng mở…
81
Chương 81: Kết thúc năm ba…
82
Chương 82: Hội nghị nghiên cứu và thảo luận độc dược quốc tế…
83
Chương 83: Chính thức gặp mặt
84
Chương 84: Khảo nghiệm.....
85
Chương 85
86
Chương 86: Trừng phạt và thăm dò....
87
Chương 87: Tính kế....
88
Chương 88: Mỹ nhân kế....
89
Chương 89: Giá họa....
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102: Bạn nhảy...
103
Chương 103: Vũ hội...
104
Chương 104: Đính hôn...
105
Chương 105: Đã cầu hôn thì...
106
Chương 106: Lựa chọn của lucius...
107
Chương 107: Nhân ngư, đừng cướp trân bảo của chúng tôi!...
108
Chương 108: Chuyện xấu của cứu thế chủ và xà vương...
109
Chương 109: Đây tột cùng là cái thế giới gì vậy!...
110
Chương 110: Mê cung
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120: Bút lông trích máu
121
Chương 121: Cạm bẫy quả cầu tiên tri...
122
Chương 122: D.a...
123
Chương 123: Tập kích bất ngờ lễ giáng sinh...
124
Chương 124: Thung lũng godric...
125
Chương 125: Lo lắng của cha đỡ đầu...
126
Chương 126: Tìm kiếm tủ biến mất...
127
Chương 127: Dark lord tán thưởng...
128
Chương 128: Tấn công hogwarts...
129
Chương 129: Chiến dịch hogwarts...
130
Chương 130: V* cuối cùng...
131
Chương 131: Đại kết cục...
132
Chương 132: Hoa hồng bạc & hoa hồng vàng
133
Chương 133: Vinh quang của gia tộc black
134
Chương 134: Ngọn lửa song sinh
135
Chương 135: Chocolate ngọt ngào