Chương 103: 103: Tìm Thấy Rồi

Ba ngày sau.
Dương Thiên Bác lái xe đến cô nhi viện, nơi mà anh sống trước đó.

Đứng nhìn từ xa, anh mỉm cười, đối với anh nơi này vừa cứu lấy anh, cũng chính là ác mộng đời anh.

Nó khiến anh không thể buông bỏ được, cũng không thể quên đi được, mà cũng chẳng thể dây dưa đến cuối đời mãi.
Dương Thiên Bác đứng ở xa một lúc rồi mới vào trong, nơi này đã khác rất nhiều.

Những người chăm sóc ở đây cũng đã thay đổi cả rồi, có người già đi, có những cô gái trẻ làm tình nguyện viên vào đây giúp đỡ.

Mỗi năm anh đều đến đây, chuyển cho cô nhi viện một số tiền lớn để cưu mang những đứa trẻ này.
Anh không muốn bọn trẻ phải chịu khổ giống mình, đến cơm ăn cũng không đủ no, quần áo mặc không đủ ấm.
Nhìn thấy một đứa nhỏ đang ngồi ở xích đu, anh nhớ lại mình của lúc trước.

Do bản thân không hòa đồng, anh chẳng kết bạn với ai ở nơi này được, cứ cô đơn một mình thui thủi mãi, đến khi trưởng thành anh cũng chẳng thay đổi gì mấy.
Dương Thiên Bác đi đến, anh ngồi thấp người xuống rồi lấy ra một cây kẹo: "Cho em nè".
Cô bé nghe giọng anh liền ngẩng đầu lên, thấy Dương Thiên Bác liền vui mừng lao đến ôm lấy anh.
“Anh...anh Thiên Bác".
Dương Thiên Bác bất ngờ khi cô bé này nhớ đến mình, mỗi năm anh chỉ đến đây hai lần.

Anh đến rất nhanh rời đi cũng rất vội, anh không nghĩ bản thân mình lại được ai đó nhớ đến.
“Em nhớ anh sao?" Dương Thiên Bác hỏi.

"Một năm anh chỉ đến đây hai lần, đây là lần thứ hai, em đợi anh lâu lắm đó".
Cô bé nói, giọng pha chút buồn.

Bởi vì lần này anh đến đây trễ hơn dự định của cô bé, ngày ngày đứa nhỏ này cứ ngồi đợi Dương
Thiên Bác đến đây.
Có lẽ anh không nhớ cô bé là ai, nhưng cô bé nhớ rất rõ.

Vì mỗi lần đến đây Dương Thiên Bác đều cho cô kẹo, vì thế cô bé luôn nhớ đến anh...
Dương Thiên Bác ngớ ra, có vẻ vì cuộc sống bận rộn này, đến cả chuyện hay cho một đứa nhỏ cây kẹo khi đến đây anh cũng không nhớ nổi nữa rồi.
"Anh xin lỗi, vì anh bận nhiều việc nên đã đến trễ".
“Để anh đẩy xích đu cho em nhé?" Dương Thiên Bác xoa đầu cô bé rồi dịu dàng hỏi.
"Dạ".
Dương Thiên Bác đứng lên, cô bé cũng ngồi ngay ngắn để anh đẩy xích đu cho mình.

Nhìn nụ cười ngây thơ của một đứa nhỏ, Dương Thiên Bác thấy trái tim của mình được sưởi ấm hoàn toàn rồi.
Lạc Linh Lung đứng ở gần đó, thấy anh ở đằng xa thì cô mỉm cười.
Cô biết ngay mà...anh sẽ đến đây!
Lạc Linh Lung tiến đến, nhìn thấy cô anh đơ ra, tay cũng dừng lại.

Cô bé ngẩng đầu nhìn cả hai, hiểu ra vấn đề gì đó cô bé liền xuống xích đu.
“Em đi trước nhé”.
Nói xong cô bé chạy đi, đúng là một đứa nhỏ hiểu chuyện.
“Anh trốn em đủ chưa?” Lạc Linh Lung nhìn anh hỏi, cô siết chặt tay, chuẩn bị nổi giận rồi.
Dương Thiên Bác thì bất ngờ, ở nơi này...làm sao cô biết chứ?
“Linh Lung...làm sao mà em...lại ở đây?".
Lạc Linh Lung òa khóc, cô nhìn anh:” Đến giờ anh vẫn không nhớ ra em là ai sao?".
“Tại chính nơi này, anh không nhớ mình đã nói gì chứ?”.
Nhiều năm trước.
Dương Thiên Bác đứng nhìn cô bé đang ngồi một mình ở góc đó, cô bé không ngừng khóc.

Anh đi đến, đứng trước mặt cô bé đó.

Lạc Linh Lung cảm nhận được ai đó đang ở gần mình, cô ngẩng đầu lên, Dương Thiên Bác ngồi thấp xuống rồi lấy khăn tay mình cất cẩn thận trong túi ra lau nước mắt cho Lạc Linh Lung.
“Đừng khóc."
“Ai ức hiếp em sao?".
Từ khoảng khắc đó, hai đứa trẻ này trở thành bạn tốt của nhau.

Chính vì sự quan tâm nhỏ nhặt của Dương Thiên Bác dành cho Lạc Linh Lung lúc đấy, trong lòng cô anh đã chiếm một vị trí quan trọng.

Anh trở thành người hùng của cô, là người mà cô không thể quên đi được.

Dương Thiên Bác và Lạc Linh Lung trở thành đôi bạn thân, ngày ngày cùng cô chơi đùa, Lạc Linh Lung rất thích được anh đẩy xích đu cho, luôn ngồi ở đó đợi Dương Thiên Bác bước đến.
“Anh Thiên Bác, sau này chúng ta còn gặp nhau không?” Lạc Linh Lung hỏi.

“Sau này anh trưởng thành, thành công, anh nhất định sẽ tìm em".
“Nếu chúng ta xa cách...mỗi năm hãy trở lại đây, nhất định chúng ta sẽ gặp lại nhau".
Dương Thiên Bác đứng đơ như tượng ra đó, anh nhớ lại những ngày tháng đó.

Cô bé đấy chính là Lạc Linh Lung...
Cô nhóc năm xưa luôn theo sau anh.
“Anh biết không...sau khi anh được nhận nuôi, em ngày ngày ở nơi này luôn đợi anh trở về tìm mình”.
“Nhưng đợi mãi...em không hề thấy anh quay lại tìm em”.
“Và rồi em được nhận nuôi, em cứ nghĩ sẽ quên được anh, nhưng nào ngờ đến tận bây giờ em vẫn ôm hi vọng nhỏ nhoi đó, như lời anh nói, mỗi năm đều trở lại nơi này”.
“Hi vọng có thể tìm thấy anh".
“Đúng là tìm thấy anh rồi...nhưng anh lại quên mất cô bé năm đó rồi, anh chẳng nhớ Lạc Linh Lung này là ai nữa" Cô mỉm cười bảo.
Dương Thiên Bác run rẩy, anh đi đến, ôm lấy Lạc Linh Lung, những ngày tháng sống cùng mẹ anh, trong đầu anh luôn nghĩ làm sao để mẹ quan tâm mình, để mẹ chấp nhận mình, làm gì để có thể nhận được tình thương của bà, trong đầu anh chỉ nghĩ đến mỗi chuyện đó.

Anh dường như gạt bỏ mọi thứ sang một bên, còn cố chấp lao đầu vào ác mộng đó một thời gian dài.

Anh quên luôn cả Lạc Linh Lung...
“Anh...anh xin lỗi..."
Lạc Linh Lung đưa tay đánh anh, cô òa khóc: “Tại sao? Tại sao anh dám quên em chứ?".
“Anh xin lỗi...anh thật sự xin lỗi em" Dương Thiên Bác ôm chặt cô, anh chân thành nói lời xin lỗi.

Anh đúng là thằng khốn, lại quên đi lời nói của chính mình, để cho Lạc Linh Lung ôm tương tư trong thời gian dài đến vậy.
Lạc Linh Lung nắm lấy áo anh, cô òa khóc.

Cô biết anh rời đi nhưng nhất định sẽ trở về nơi này, mấy ngày qua cô luôn ở đây để đợi anh xuất hiện.

Dương Thiên Bác quên cô đã đành, còn tuyệt tình bỏ cô đi một lần nữa, cô ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt còn ngấn lệ nói: "Em nhất định sẽ không để anh chạy đi nữa".

“Anh đã hứa với em rồi, lớn lên anh sẽ kết hôn với em”.
“Đã hứa rồi, anh không thể thất hứa như thế."
“Em từ chối nhiều người chỉ vì một người, em dùng một thời gian đợi anh như vậy...anh đến rồi đi, đến rồi đi tiếp".
“Dương Thiên Bác, lần này em giận thật rồi đấy, em không cho anh đi nữa đâu".
“Anh cũng không được phép rời đi nữa đâu" Lạc Linh Lung bảo.

Cô...là đang đánh dấu chủ quyền đấy!
Dương Thiên Bác bật cười, nhìn cô bây giờ trông thật đáng yêu.
Anh cúi đầu xuống, áp trán của mình lên trán cô.
“Anh xin lỗi...anh sẽ không bỏ em đi nữa đâu".
Anh đã nghĩ kĩ rồi, cái gì nó đến sẽ đến, anh có muốn tránh cũng không được nữa.
Anh phải đối mặt với nó, anh phải chiến thắng để mình có thể đến với cô gái này...
“Linh Lung, anh xin lỗi”.
“Anh sẽ không bỏ em đi nữa đâu" Dương Thiên Bác nói.
Lạc Linh Lung ôm lấy anh, cô bảo: "Là do anh nói đó, đừng âm thầm rời đi nữa đấy “.
“Anh đã hứa với em rồi”.
“Rồi rồi...anh hứa với em được chưa?".
Lạc Linh Lung mỉm cười, cô nhìn thẳng vào mắt anh, cô nói: "Nếu như anh rời đi lần nữa”.
"Nếu em tìm được anh".
“Em sẽ đánh gãy chân anh đó".
Người đàn ông này cô sớm đánh dấu chủ quyền rồi, Dương Thiên Bác là của cô, anh là của riêng cô, nhất định sẽ không cho ai có được.

Chapter
1 Chương 1: 1: Con Hẻm
2 Chương 2: 2: Gặp Một Tên Điên
3 Chương 3: 3: Kiếm Cớ
4 Chương 4: 4: Nơi Này Sẽ Sớm Loạn Thôi
5 Chương 5: 5: Định Mệnh Trời Ban
6 Chương 6: 6: Mộ Tần Trở Về
7 Chương 7: 7: Kết Cục
8 Chương 8: 8: Không Phải Công Cụ
9 Chương 9: 9: Đừng Yêu Ai Cả
10 Chương 10: 10: Trò Chơi
11 Chương 11: 11: Ai Cũng Bỏ Đi
12 Chương 12: 12: Năm Đó
13 Chương 13: 13: Dạy Học
14 Chương 14: 14: Tai Nạn Năm Đó
15 Chương 15: 15: Mộ Tiên Sinh
16 Chương 16: 16: Chuyện Xấu Sắp Xảy Ra
17 Chương 17: 17: Ông Trời Giúp Tôi
18 Chương 18: 18: Ngoan Ngoãn
19 Chương 19: 19: Rõ Ràng Là Yêu
20 Chương 20: 20: Đừng Động Vào
21 Chương 21: 21: Hủy Hoại Nữ Nhân
22 Chương 22: 22: Tai Nạn
23 Chương 23: 23: Tiếp Tục Hay Dừng Lại
24 Chương 24: 24: Đừng Bỏ Em
25 Chương 25: 25: Thân Phận
26 Chương 26: 26: Mục Tiêu Cuối Cùng
27 Chương 27: 27: Trừng Phạt
28 Chương 28: 28: Mất Trí
29 Chương 29: 29: Mùi Hoa Oải Hương
30 Chương 30: 30: Là Anh Ta
31 Chương 31: 31: Đến Lúc
32 Chương 32: 32: Tình Yêu Rẻ Mạt
33 Chương 33: 33: Có Gì Đó
34 Chương 34: 34: Đáng Mặt Đàn Ông Không
35 Chương 35: 35: Cả Đời Này
36 Chương 36: 36: Không Xứng
37 Chương 37: 37: Về Nước
38 Chương 38: 38: Bạn Gái
39 Chương 39: 39: Bóng Dáng
40 Chương 40: 40: Gặp Mặt
41 Chương 41: 41: Cuộc Đời
42 Chương 42: 42: Làm Gì Sai
43 Chương 43: 43: Sinh Con
44 Chương 44: 44: Sốt Cao
45 Chương 45: 45: Về Nhà
46 Chương 46: 46: Đều Do Cô
47 Chương 47: 47: Mang Thai
48 Chương 48: 48: Làm Cha
49 Chương 49: 49: Lần Đầu
50 Chương 50: 50: Sống Chung
51 Chương 51: 51: Lâm Ưng Còn Sống
52 Chương 52: 52: Đối Thủ
53 Chương 53: 53: Tranh Thủ Một Chút
54 Chương 54: 54: Sống
55 Chương 55: 55: Anh Sẽ Cứu Em
56 Chương 56: 56: Giao Thừa1
57 Chương 57: 57: Giao Thừa 2
58 Chương 58: 58: Khoảng Thời Gian
59 Chương 59: 59: Tần Chí Khiêm
60 Chương 60: 60: Mục Đích
61 Chương 61: 61: Công Tác
62 Chương 62: 62: Du Lịch
63 Chương 63: 63: Đã Chọn
64 Chương 64: 64: Lương Tâm Nhi
65 Chương 65: 65: Ở Lại
66 Chương 66: 66: Lại Gần Em Gái
67 Chương 67: 67: Về Mộ Gia
68 Chương 68: 68: Không Khéo
69 Chương 69: 69: Ly Hôn
70 Chương 70: 70: Nỗi Lòng Của Chí Khương
71 Chương 71: 71: Mọi Chuyện
72 Chương 72: 72: Nhà Họ Tần
73 Chương 73: 73: Biết Tất Cả
74 Chương 74: 74: Đã Lâu Không Về
75 Chương 75: 75: Mộ Gia
76 Chương 76: 76: Hạ Sinh
77 Chương 77: 77: Làm Ba Thật Khó
78 Chương 78: 78: Tai Nạn
79 Chương 79: 79: Xin Lỗi
80 Chương 80: 80: Mất Lí Trí
81 Chương 81: 81: Bạn Học Cũ
82 Chương 82: 82: Tại Sao
83 Chương 83: 83: Xuất Hiện
84 Chương 84: 84: Trái Tim
85 Chương 85: 85: Cái Nhìn
86 Chương 86: 86: Tấm Lưng
87 Chương 87: 87: Nụ Hôn
88 Chương 88: 88: Chống
89 Chương 89: 89: Dương Thiên Bác
90 Chương 90: 90: Tồn Tại
91 Chương 91: 91: Buổi Sáng
92 Chương 92: 92: Hối Hận Không Kịp
93 Chương 93: 93: Ai Đánh Anh
94 Chương 94: 94: Đòi Mạng
95 Chương 95: 95: Sống Thật
96 Chương 96: 96: Tạm Biệt
97 Chương 97: 97: Mệt Rồi
98 Chương 98: 98: Mối Quan Hệ
99 Chương 99: 99: Đau Lòng
100 Chương 100: 100: Sống Chung
101 Chương 101: 101: Anh Em
102 Chương 102: 102: Xin Lỗi
103 Chương 103: 103: Tìm Thấy Rồi
104 Chương 104: 104: Bạn Gái
105 Chương 105: 105: Em Đồng Ý
106 Chương 106: 106: Một Nhà Ba Người
107 Chương 107: 107: Đoàn Viên
108 Chương 108: 108: Bình Yên
109 Chương 109: 109: Linh Lung Gặp Nạn
110 Chương 110: 110: Bom
111 Chương 111: 111: Trả Giá
112 Chương 112: 112: Đại Kết Cục
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: 1: Con Hẻm
2
Chương 2: 2: Gặp Một Tên Điên
3
Chương 3: 3: Kiếm Cớ
4
Chương 4: 4: Nơi Này Sẽ Sớm Loạn Thôi
5
Chương 5: 5: Định Mệnh Trời Ban
6
Chương 6: 6: Mộ Tần Trở Về
7
Chương 7: 7: Kết Cục
8
Chương 8: 8: Không Phải Công Cụ
9
Chương 9: 9: Đừng Yêu Ai Cả
10
Chương 10: 10: Trò Chơi
11
Chương 11: 11: Ai Cũng Bỏ Đi
12
Chương 12: 12: Năm Đó
13
Chương 13: 13: Dạy Học
14
Chương 14: 14: Tai Nạn Năm Đó
15
Chương 15: 15: Mộ Tiên Sinh
16
Chương 16: 16: Chuyện Xấu Sắp Xảy Ra
17
Chương 17: 17: Ông Trời Giúp Tôi
18
Chương 18: 18: Ngoan Ngoãn
19
Chương 19: 19: Rõ Ràng Là Yêu
20
Chương 20: 20: Đừng Động Vào
21
Chương 21: 21: Hủy Hoại Nữ Nhân
22
Chương 22: 22: Tai Nạn
23
Chương 23: 23: Tiếp Tục Hay Dừng Lại
24
Chương 24: 24: Đừng Bỏ Em
25
Chương 25: 25: Thân Phận
26
Chương 26: 26: Mục Tiêu Cuối Cùng
27
Chương 27: 27: Trừng Phạt
28
Chương 28: 28: Mất Trí
29
Chương 29: 29: Mùi Hoa Oải Hương
30
Chương 30: 30: Là Anh Ta
31
Chương 31: 31: Đến Lúc
32
Chương 32: 32: Tình Yêu Rẻ Mạt
33
Chương 33: 33: Có Gì Đó
34
Chương 34: 34: Đáng Mặt Đàn Ông Không
35
Chương 35: 35: Cả Đời Này
36
Chương 36: 36: Không Xứng
37
Chương 37: 37: Về Nước
38
Chương 38: 38: Bạn Gái
39
Chương 39: 39: Bóng Dáng
40
Chương 40: 40: Gặp Mặt
41
Chương 41: 41: Cuộc Đời
42
Chương 42: 42: Làm Gì Sai
43
Chương 43: 43: Sinh Con
44
Chương 44: 44: Sốt Cao
45
Chương 45: 45: Về Nhà
46
Chương 46: 46: Đều Do Cô
47
Chương 47: 47: Mang Thai
48
Chương 48: 48: Làm Cha
49
Chương 49: 49: Lần Đầu
50
Chương 50: 50: Sống Chung
51
Chương 51: 51: Lâm Ưng Còn Sống
52
Chương 52: 52: Đối Thủ
53
Chương 53: 53: Tranh Thủ Một Chút
54
Chương 54: 54: Sống
55
Chương 55: 55: Anh Sẽ Cứu Em
56
Chương 56: 56: Giao Thừa1
57
Chương 57: 57: Giao Thừa 2
58
Chương 58: 58: Khoảng Thời Gian
59
Chương 59: 59: Tần Chí Khiêm
60
Chương 60: 60: Mục Đích
61
Chương 61: 61: Công Tác
62
Chương 62: 62: Du Lịch
63
Chương 63: 63: Đã Chọn
64
Chương 64: 64: Lương Tâm Nhi
65
Chương 65: 65: Ở Lại
66
Chương 66: 66: Lại Gần Em Gái
67
Chương 67: 67: Về Mộ Gia
68
Chương 68: 68: Không Khéo
69
Chương 69: 69: Ly Hôn
70
Chương 70: 70: Nỗi Lòng Của Chí Khương
71
Chương 71: 71: Mọi Chuyện
72
Chương 72: 72: Nhà Họ Tần
73
Chương 73: 73: Biết Tất Cả
74
Chương 74: 74: Đã Lâu Không Về
75
Chương 75: 75: Mộ Gia
76
Chương 76: 76: Hạ Sinh
77
Chương 77: 77: Làm Ba Thật Khó
78
Chương 78: 78: Tai Nạn
79
Chương 79: 79: Xin Lỗi
80
Chương 80: 80: Mất Lí Trí
81
Chương 81: 81: Bạn Học Cũ
82
Chương 82: 82: Tại Sao
83
Chương 83: 83: Xuất Hiện
84
Chương 84: 84: Trái Tim
85
Chương 85: 85: Cái Nhìn
86
Chương 86: 86: Tấm Lưng
87
Chương 87: 87: Nụ Hôn
88
Chương 88: 88: Chống
89
Chương 89: 89: Dương Thiên Bác
90
Chương 90: 90: Tồn Tại
91
Chương 91: 91: Buổi Sáng
92
Chương 92: 92: Hối Hận Không Kịp
93
Chương 93: 93: Ai Đánh Anh
94
Chương 94: 94: Đòi Mạng
95
Chương 95: 95: Sống Thật
96
Chương 96: 96: Tạm Biệt
97
Chương 97: 97: Mệt Rồi
98
Chương 98: 98: Mối Quan Hệ
99
Chương 99: 99: Đau Lòng
100
Chương 100: 100: Sống Chung
101
Chương 101: 101: Anh Em
102
Chương 102: 102: Xin Lỗi
103
Chương 103: 103: Tìm Thấy Rồi
104
Chương 104: 104: Bạn Gái
105
Chương 105: 105: Em Đồng Ý
106
Chương 106: 106: Một Nhà Ba Người
107
Chương 107: 107: Đoàn Viên
108
Chương 108: 108: Bình Yên
109
Chương 109: 109: Linh Lung Gặp Nạn
110
Chương 110: 110: Bom
111
Chương 111: 111: Trả Giá
112
Chương 112: 112: Đại Kết Cục