Chương 54: 54: Khu Nghỉ Dưỡng Suối Nước Nóng Thượng

Tia nắng ban mai chiếu qua những khe hoa văn trên rèm cửa, mang ánh vàng tươi hắt lên gương mặt trắng nõn.

Kha Hựu vừa mở mắt đã thấy một gương mặt gần trong gang tấc đang nhìn mình chằm chằm.

Thế là cô rướn người lên, nhẹ nhàng hôn cằm của nàng.
"Chào buổi sáng."
"Quá sớm." Lam Tử Ngưng hơi híp mắt, cọ cọ Kha Hựu, cười nói: "Tôi chưa muốn dậy."
"Dậy đi, trễ làm rồi đó." Kha Hựu xốc chăn lên, muốn kéo Lam Tử Ngưng dậy, nhưng nàng lại không chịu nhúc nhích.

Kha Hựu biết, ngày hôm nay Lam Tử Ngưng không cần đến công ty.

Từ ngày hai tên côn đồ bắt cóc Tiêu Đông bị cảnh sát tóm gọn, Lam Tiêu Mạc đã lẩn trốn vì sợ bị chỉ tội, không dám quang minh chính đại xuất hiện trước mặt người khác.

Lam Tử Ngưng tạm thời tiếp nhận chức vụ của Lam Tiêu Mạc, mỗi ngày phải ngoan ngoãn đến công ty làm việc.

Đồng thời, hàng hóa mà Lam Tiêu Mạc kéo về cũng trở thành đồ trong tay Lam Tử Ngưng, cứ như là dâng cơm tận miệng cho Lam Tử Ngưng vậy.

Từ một tuần trước, Lam Tử Ngưng đã gióng trống khua chiêng đem chủ trương "mở rộng mạng lưới buôn bán ra toàn Châu Á" thông báo cho trên dưới Lam gia.

Tin tức vừa ra, mọi cặp mắt cũng đều hướng về phía nàng.

Đương nhiên, kế hoạch đại nghiệp của nàng, đi mỗi một bước đều được người người ngó trông.

Cho nên ngày hôm nay, chuyện Lam Tử Ngưng và Hạo lão gia bên Thái Lan gặp mắt đã sớm được mọi người biết.

Kha Hựu cũng không ngoại lệ.

"Hôm nay không đi làm." Lam Tử Ngưng uốn mình, nghiêng người kéo Kha Hựu lên giường lại.

Cũng không biết là do ánh sáng hay sao, nàng nghiêng mình, mái tóc rũ đầy mặt, tạo nên cái bóng mờ xinh đẹp, làm cho nụ cười lười biếng, tùy tính trên mặt nàng càng trông có vẻ ngây thơ vô tội.

Nội tâm Kha Hựu bất giác bị thuyết phục, cũng dịu giọng cười: "Chị đến chỗ của tôi ngủ cả đêm, còn trốn việc.

Tần ca lại nghĩ tôi làm gì chị cho mà coi."
Lam Tử Ngưng quyến rũ liếm liếm môi, cách khoảng không tung nụ hôn gió, cố ý bắn mắt quyến rũ nhìn cô: "Chẳng lẽ em không muốn làm gì tôi hở?"
Bốn chữ "môi son khẽ mở" nháy mắt nảy lên trong đầu.

Cánh môi đầy đặn đỏ thắm, hơi nhếch lên, hé mở, liếm láp, mỗi một hánh động mờ ám đều kích thích dây thần kinh của Kha Hựu.

Chỉ biết trái tim như trống thùng, đánh từng phát từng phát, ngay sau đó, máu xộc lên đầu.

Trong đầu Kha Hựu bỗng nhiên nhảy ra hình ảnh ôm cái eo nhỏ mềm của Lam Tử Ngưng...!
Giáo dục rất có hiệu quả, Lam Tử Ngưng cảm thấy mỹ mãn xoa bóp cái mặt đỏ bừng như muốn chín rục nọ, cười hì hì quay đầu đi: "Được rồi, hôm nay tôi muốn dẫn em ra ngoài.

Em chuẩn bị một chút, chạng vạng tôi sẽ tới đón."
Kha Hựu chỉ thoáng sửng sốt, sau đó ngưng mắt thẳng vào mắt Lam Tử Ngưng.

Thế nhưng nàng lại làm như lơ đễnh, cặp mắt cũng có vẻ né tránh.

Kha Hựu cũng không hiểu ý đồ của Lam Tử Ngưng.

Nếu như hôm nay đi ra ngoài, đó chính là đi gặp Hạo lão gia?
Có người nói, Hạo lão gia ẩn cư thâm sơn, rất ít người gặp qua.

Cho dù cục cảnh sát lập hồ sơ về Hạo lão gia, chỗ ảnh thẻ cũng để trống không.

Không nói gì thêm, Kha Hựu đứng đậy bắt đầu thu dọn.

Lam Tử Ngưng cũng đứng dậy: "Em không hỏi tôi là đi đâu à?"
"Đó đâu phải chuyện tôi nên hỏi."
Đợi đến khi Kha Hựu thu dọn xong, đã thấy xe của Lam Tử Ngưng dừng trên con đường vắng tanhm xung quanh cũng không thấy bóng dáng Minh Huy hay A Phong đâu.

Thậm chí một tên vệ sĩ cũng không có.

Kha Hựu nhíu mày: "Vệ sĩ đâu?"
Lam Tử Ngưng nhét Kha Hựu vào trong xe, mỉm cười: "Hôm nay tôi không muốn có người theo đuôi."
Lam Tiêu Mạc vốn định dùng chuyện bắt tiêu đông, gán tội đuổi tận giết tuyệt cho anh em Lam Tử Ngưng.

Thế nhưng không ngờ đi sai nước cờ, bị Lam Tử Ngưng úp sọt.

Bây giờ Lam Tiêu Mạc tạm thời né tránh đầu sóng ngọn gió, Lam Tử Ngưng cũng không có tìm hắn tính sổ.

Tất cả nhìn như gió êm sóng lặng.

Thế nhưng Lam Tiêu Mạc cũng không phải cái đèn cạn dầu, nếu hiện tại không mang vệ sĩ gì mà đi gặp Hạo lão gia, không phải quá sơ suất sao?
Kha Hựu không hề che dấu sự lo lắng: "Chị quên là đã hứa với tôi rằng sẽ không để mình bị thương nữa rồi hả?"
Lam Tử Ngưng lái xe, quay sang tập trung ánh mắt trên người Kha Hựu, bên môi hiện nụ cười khe khẽ: "Đừng nhíu, coi chừng có nếp nhăn."
Nàng nói đến thật nhẹ nhàng, không có mảy mảy phập phồng, phảng phất như nguồn cơn nguy hiểm rình rập xung quanh đều nằm trong kiểm soát của nàng vậy.

Nhìn Lam Tử Ngưng lãnh diễm như thường, đủ loại cảm xúc quấn quít lấy Kha Hựu.

Đúng vậy, nàng là Lam Tử Ngưng tâm tư kín đáo, nàng là Lam Tử Ngưng lãnh huyết ngạo nghễ, sẽ không cho đối thủ bất kỳ cơ hội nào để xoay người.

Có lẽ, Lam Tiêu Mạc biệt tích lâu nay, đã hoàn toàn biến mất, sẽ không xuất hiện nữa.

Lam Tử Ngưng chỉnh chỉnh tụ dầu thơm, hướng mặt cười với Kha Hựu: "Điểm đến khá là xa, em nghỉ ngơi chút đi."
Sắc trời đã tối hẳn, ở trong phòng Lam Tử Ngưng một ngày đêm, Kha Hựu cũng thấy khá mệt.

Cô gật đầu, tựa đầu vào ghế xe, nhìn ngoài khung cảnh không ngừng lướt qua cửa sổ, mi mắt dần dần khép lại.

Xe chạy rất vững, trong mông lung, lần nữa mở mắt, bầu trời đã đầy sao sáng.

Ngoài cửa xe là một vùng yên tĩnh, ánh trăng như nước nương theo dãy tinh quang lẳng lặng rải xuống đất.

Xuất hiện tại trước mắt, là một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng kiểu Nhật ẩn trong núi.

Bên ngoài xe có hai cô gái mặc đồ kimono.

Nghiêng đầu nhìn qua đó, đối diện với cặp mắt đầy ý cười của Lam Tử Ngưng, Kha Hựu khẽ nhíu mày.

Bản thân chưa bao giờ ngủ mê đến vậy, hiển nhiên là Lam Tử Ngưng động tay động chân.

Cô nhẹ nhàng cười: "Tôi ngủ lâu lắm à? Sao không gọi tôi dậy?"
Lam Tử Ngưng cúi đầu nói: "Mỗi lần nhìn em ngủ, ta đều nghĩ, lúc nào mới có thể làm em thật sự yên tâm."
Kha Hựu hơi sửng sốt.

Giọng nói dịu dàng của nàng quanh quẩn bên tai, đột nhiên, trái tim lại như bị thắt chặt.

Cô cười bước xuống xe.

Ở đây cực kỳ yên tĩnh.

Dưới ánh trăng bàng bạc, khu resort như được phủ một lớp lụa mỏng, tăng thêm vài phần thần bí.

Trong tầm mắt, ngoại trừ trước mắt hai cô gái trông như phục vụ ra thì không còn ai khác.

Theo hai người nọ chỉ dẫn, đi qua hành lang dài quanh co, Kha Hựu và Lam Tử Ngưng đi tới một căn phòng riêng.

Dọc đường đi, Kha Hựu thỉnh thoảng quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Đây là khu nghỉ dưỡng theo kiểu sinh thái.

Nhìn hàng cây quanh đây, có lẽ là được xây trên cả một ngọn núi rộng lớn.

Mà mấy căn biệt thự từ trong ra ngoài đều được xây dựng, trang trí bằng gỗ.

Cánh cửa trượt của phòng riêng vừa được đẩy mở, Kha Hựu liếc mắt đã thấy hồ nước nóng được xây cách điệu ở trong phòng.

Hồ hình bán cung, vách hồ được làm bằng thủy tỉnh trong suốt.

Khói xanh từ từ tản ra mặt hồ.

Bên cạnh hồ có một guồng nước bằng gỗ, xoay chuyển nước hồ róc rách luân phiên, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nước ồ ồ truyện tới.

Dường như ngay cả không khí cũng phát sinh biến hóa vi diệu.

Bầu không khí mông lung thoải mái như vậy thật khiến người ta say mê.

Lam Tử Ngưng nắm tay Kha Hựu, ra hiệu cho hai tiếp viên kia lui ra.

Sau đó nàng mới kéo Kha Hựu tới phòng trong, trước khi mở cửa ra, nhỏ giọng nói: "Nhắm mắt lại."
Kha Hựu nghe lời nhắm mắt lại, trong lòng cũng khẩn trương vạn phần.

Có lẽ, bên trong chính là nhân vật trùm cuối, Hạo lão gia.

Có tiếng cửa được mở ra, ngay sau đó, cảm giác được Lam Tử Ngưng nắm đến trước một cái bàn, theo tư thế của nàng chậm rãi ngồi xuống.

Tiếp đó, có một mùi hương động lòng người thoang thoảng bay vào mũi..

Lam Tử Ngưng kề sát bên tai Kha Hựu, nhẹ nhàng phà hơi: "Nhìn thích không?"
Kha Hựu mở mắt ra, phát hiện trước mắt là một cái bàn dài đầy những món ăn nhẹ tinh tế, Có đến mấy chục loại sushi, nhưng lại không có cá.

Trên vách tường có treo nến thơm, ánh sáng chập chờn làm cho căn phòng như phủ thêm tầng voan mỏng.

Vốn tưởng có thể gặp Hạo lão, nhưng hiển nhiên trong căn phòng giáp mặt núi này, ngoại trừ bản thân cùng Lam Tử Ngưng, căn bản không có người thứ ba.

Kha Hựu khá là kinh ngạc, lẽ nào, Lam Tử Ngưng đã gặp Hạo lão rồi?
Kha Hựu giấu đi sự hụt hẫng trong lòng, nở nụ cười tươi rói: "Chị chuẩn bị bất ngờ cho tôi à?"
Cặp mắt thâm thúy như hồ nước sâu của Lam Tử Ngưng hiện lên tia giảo hoạt.

Nàng gật đầu, bưng bầu rượu bằng sứ trắng lên, rót ra hai ly, cầm tay Kha Hựu, hai ly nhẹ nhàng cụng vào, bốn mắt nhìn nhau: "Thích không?"
"Thích."
Chất lỏng mát lạnh trượt thẳng xuống dạ dày, dưới ánh trăng mông lung, Kha Hựu cảm giác cả người đang phiêu bồng.

An bình, yên tĩnh, chỉ có hơi nước lượn lờ cùng ánh trăng ngoài phòng đan vào nhau, tạo thành khung cảnh huyền ảo tựa như tranh vẽ.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Kha Hựu ngồi vào chiếc bàn dài và lặng lẽ tận hưởng sự yên bình hiếm có này.

Bỗng nhớ lại lần đầu tiên ngồi cùng bàn với Lam Tử Ngưng, nàng khi đó, bá đạo, dịu dàng lại đoan chính.

Mà Lam Tử Ngưng đêm nay, bên môi luôn có nụ cười ôn hòa, dịu nhẹ, hoàn toàn ẩn hết mọi tà khí vốn có.

Mái tóc dài của nàng được buộc bằng một chiếc khăn lụa màu đỏ nhạt ở bên cổ.

Có lẽ là buộc khá lỏng, có vài sợi tóc từ trên trán rũ xuống, nhẹ nhàng lay động theo từng hơi thở của nàng.

Dừng đũa, Lam Tử Ngưng phát hiện Kha Hựu đang lẳng lặng ngắm mình.

Vì vậy, ngay lúc Kha Hựu chưa kịp ngẫm nghĩ, đôi môi Lam Tử Ngưng đã nhẹ nhàng sấn tới, hôn nhẹ tựa lông hồng.

Dịu dàng, ôn nhu, mang cảm giác tê tê ngứa ngứa.

Đây chỉ đơn giản là môi vuốt môi, đã khiến người ta ngứa ngáy khó chịu rồi.

Kha Hựu dừng lại nụ hôn của nàng.

Nhưng chỉ được vài giấy, mặt đã bị Lam Tử Ngưng ôm lấy nâng lên.

Môi lưỡi của nàng ôn nhu liếm láp, đầu lưỡi mềm trượt linh động cạy mở hàm răng của Kha Hựu.

Giữa lúc đó, tiếng thở dốc mềm mại phiêu dật phát ra...!
Một quãng dài im lặng, ngón tay Lam Tử Ngưng lướt từ gương mặt Kha Hựu xuống đến bên hông cô.

"Tôi yêu em."
Đó là một loại dao động trước nay chưa từng có, khiến cả người Kha Hựu khẽ chấn động.

Có một khoảnh khắc, cô hầu như không biết làm sao.

Theo hai tay Lam Tử Ngưng vô thức lướt trên lưng, thứ men say khó tả thành lời nọ lặng yên đảo qua trong lòng.

Kha Hựu cảm giác trong thân thể như có đống lửa cháy hừng hực, nó còn có xu thế lan rộng khắp toàn thân nữa.

Kha Hựu mở mắt đối diện với nàng, lại bị điểm đỏ chót chói mắt đột ngột xuất hiện trên trán nàng kéo lại thần trí.

Kha Hựu bật thốt, trong tiếng nói lộ rõ sự khẩn trương: "Nằm xuống!"
Kha Hựu lật đật đẩy Lam Tử Ngưng ngã xuống đất.

Hơn mười phát đạn điên cuồng bắn trên tường, phát sinh tiếng vang nặng nề.

Kha Hựu lấy bát nước nhỏ ban đầu được sử dụng để rửa tay và đổ nó lên hàng nến, nến liền dập tắt.

Kha Hựu lật bàn lên, rầm một tiếng, ly đĩa đều đổ vỡ.

Cô ôm chặt Lam Tử Ngưng, trốn vào góc tối.

Lam Tử Ngưng vẫn khẽ cười, nhắm mắt lại, cảm nhận cái ôm của Kha Hựu, cảm nhận nhiệt độ ấm áp từ trên người cô.

Sau đó, Lam Tử Ngưng mở mắt ra, ánh mắt dừng một hồi lâu trên mặt Kha Hựu, chưa từng dời đi.

Trong giây lát hoảng hốt, tiếng động dày đặc nặng nề tựa như đã biến mất.

Không nhấc nổi bụi, và cũng không nghe thấy tiếng kính vỡ.

Mà cùng lúc đó, hàng lang vọng đến tiếng bước chân gấp mà rất mạnh.

Mắt thấy tiếng bước chân càng lúc càng gần, Kha Hựu chợt thấy lạnh lòng.

Địch nhiều ta ít, trong căn phòng không có đường lui này, chỉ có hai người, lại không biết bên ngoài có bao nhiêu cây súng đang chờ.

Kha Hựu không chút nghi ngờ, ngày hôm nay, chính là ngày tàn của mình và Lam Tử Ngưng.

Ôm chặt lấy Lam Tử Ngưng, Kha Hựu thậm chí còn nghe thấy cả tiếng tim rét lạnh của mình đập thình thích: "Chị không sợ sao?"
"Có em ở đây àm." Khẽ cong môi, Lam Tử Ngưng bắt đầu ôm cô lại: "Còn em? Sợ chết khôgn?"
Nàng vẫn cứ như thế này!
Dù đối mặt với sóng gió to cỡ nào đều không sợ hãi, kiêu căng, lạnh lùng.

Kha Hựu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: "Sợ.

Càng sợ thấy chị chết."
- ------
Editor có lời muốn nói: nghe đồn quanh quanh mấy chương ở resort sẽ có thịt~~.

Chapter
1 Chương 1: 1: Cô Là Nội Ứng Cô Tên Là Kha Hựu
2 Chương 2: 2: Thật Ra Kha Hựu Là H
3 Chương 3: 3: Mị Dược Là Một Thứ Tốt
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: 5: Tiểu Dụ Thụ Không Được Tự Nhiên
6 Chương 6: 6: Lam Gia Sâu Như Biển
7 Chương 7: 7: Ném Đá Giấu Tay 1
8 Chương 8: 8: Ném Đá Giấu Tay 2
9 Chương 9: 9: Bị Ép Sỗ Sàng
10 Chương 10: 10: Đùa Giỡn Và Bị Đùa Giỡn
11 Chương 11: 11: Bôi Thuốc Trong Sáng Trong Truyền Thuyết!!
12 Chương 12: 12: Vòng Xoáy Nuốt Người
13 Chương 13: 13: Tôi Thích Em
14 Chương 14: 14: Bên Trong Cạm Bẫy Của Em
15 Chương 15: 15: Cuộc Đọ Sức Bất Tận
16 Chương 16: 16: Yêu Tinh Lật Thuyền
17 Chương 17: 17: Dụ Thụ Lại Bị Đè Ép
18 Chương 18: 18: Không Đứng Đắn Được
19 Chương 19: 19: Vô Gian Đạo Thượng
20 Chương 20: 20: Vô Gian Đạo Trung
21 Chương 21: 21: Vô Gian Đạo Hạ
22 Chương 22: 22: Giải Oscar Chết
23 Chương 23: 23: Cạm Bẫy Ôn Nhu
24 Chương 24: 24: Chơi Trò Này Sẽ Bỏ Mạng Đó
25 Chương 25: 25: Là Chị Câu Dẫn Tôi
26 Chương 26: 26: Là Duyên Hay Là Nợ
27 Chương 27: 27: Đây Là Mối Tình Đầu Sao!
28 Chương 28: 28: Em Là Người Phụ Nữ Của Tôi
29 Chương 29: 29: Em Động Tâm Rồi Đúng Không
30 Chương 30: 30: Có Vài Thứ Đang Lặng Lẽ Thay Đổi
31 Chương 31: 31: Tiểu Yêu Tinh Phiền Phức Lý Yên
32 Chương 32: 32: Thuận Nước Đẩy Thuyền
33 Chương 33: 33: Tình Đấu Phồn Khai
34 Chương 34: 34: Bị Lừa Kiên Quyết Không Thay Đổi
35 Chương 35: 35: Ai Đang Chia Rẽ
36 Chương 36: 36: Ai Là Nội Ứng
37 Chương 37: 37: Cảm Ơn Đã Tin Tôi
38 Chương 38: 38: Yêu Đương-ing
39 Chương 39: 39: Có Thể Sống Mỗi Ngày Cũng Không Dễ Dàng
40 Chương 40: 40: Tân Hoan Của Ngưng Tỷ Trong Truyền Thuyết
41 Chương 41: 41: Ặc Cuối Cùng Em Cũng Khóc
42 Chương 42: 42: Quả Bom Ngọt Ngào
43 Chương 43: 43: Thuần Khiết Lau Mình
44 Chương 44: 44: Hầu Hạ Thay Đồ
45 Chương 45: 45: Nàng Dâu Nhỏ Về Thăm Nhà Chồng
46 Chương 46: 46: Kha Hựu Rơi Vào Tay Giặc
47 Chương 47: 47: Cùng Cảnh Sát Kề Vai Chiến Đấu
48 Chương 48: 48: Bệnh Hen Tái Phát
49 Chương 49: 49: Em Bị Bao Nuôi
50 Chương 50: 50: Gia Tộc Biết Diễn
51 Chương 51: 51: Thật Hay Giả Cũng Là Thâm Tình
52 Chương 52: 52: Mê Hồn Cổ
53 Chương 53: 53: Kinh Hồn Trong Trường Học
54 Chương 54: 54: Khu Nghỉ Dưỡng Suối Nước Nóng Thượng
55 Chương 55: 55: Khu Nghỉ Dưỡng Suối Nước Nóng Hạ
56 Chương 56: 56: Cái Chết Của Phỉ Phỉ Thượng
57 Chương 57: 57: Cái Chết Của Phỉ Phỉ Trung
58 Chương 58: 58: Cái Chết Của Phỉ Phỉ Hạ
59 Chương 59: 59: A Phong Thượng
60 Chương 60: 60: A Phong Trung
61 Chương 61: 61: A Phong Hạ
62 Chương 62: 62: Em Không Thể Bỏ Tôi Lại
63 Chương 63: 63: Hựu Hựu Hựu Hựu
64 Chương 64: 64: Tôi Đồng Ý
65 Chương 65: 65: Dây Dưa Giữa Máu Và Tình
66 Chương 66: 66: Nỗi Đau Của Mặt Nạ
67 Chương 67: 67: Nếu Như
68 Chương 68: 68: Em Trai Của Kha Hựu
69 Chương 69: 69: Truy Đuổi Kẻ Ác
70 Chương 70: 70: Vợ À
71 Chương 71: 71: Giao Dịch Với Hạo Lão
72 Chương 72: 72: Ngô Hoa Thi Là Ai
73 Chương 73: 73: Kiếp
74 Chương 74: 74: Kha Hựu Ở Đâu
75 Chương 75: 75: Nói Với Lam Tử Ngưng Tôi Là Nội Ứng
76 Chương 76: 76: Kha Hựu Tôi Tới Rồi
77 Chương 77: 77: Tôi Đưa Mạng Mình Cho Cậu Thả Em Ấy Đi
78 Chương 78: 78: Đừng Quên Em Được Không
79 Chương 79: 79: Trả Em Ấy Cho Tôi
80 Chương 80: 80: Tôi Thực Sự Không Quan Tâm Việc Em Lừa Tôi
81 Chương 81: 81: Kha Hựu Em Là Của Tôi
82 Chương 82: 82: Thật Thật Giả Giả
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: 1: Cô Là Nội Ứng Cô Tên Là Kha Hựu
2
Chương 2: 2: Thật Ra Kha Hựu Là H
3
Chương 3: 3: Mị Dược Là Một Thứ Tốt
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: 5: Tiểu Dụ Thụ Không Được Tự Nhiên
6
Chương 6: 6: Lam Gia Sâu Như Biển
7
Chương 7: 7: Ném Đá Giấu Tay 1
8
Chương 8: 8: Ném Đá Giấu Tay 2
9
Chương 9: 9: Bị Ép Sỗ Sàng
10
Chương 10: 10: Đùa Giỡn Và Bị Đùa Giỡn
11
Chương 11: 11: Bôi Thuốc Trong Sáng Trong Truyền Thuyết!!
12
Chương 12: 12: Vòng Xoáy Nuốt Người
13
Chương 13: 13: Tôi Thích Em
14
Chương 14: 14: Bên Trong Cạm Bẫy Của Em
15
Chương 15: 15: Cuộc Đọ Sức Bất Tận
16
Chương 16: 16: Yêu Tinh Lật Thuyền
17
Chương 17: 17: Dụ Thụ Lại Bị Đè Ép
18
Chương 18: 18: Không Đứng Đắn Được
19
Chương 19: 19: Vô Gian Đạo Thượng
20
Chương 20: 20: Vô Gian Đạo Trung
21
Chương 21: 21: Vô Gian Đạo Hạ
22
Chương 22: 22: Giải Oscar Chết
23
Chương 23: 23: Cạm Bẫy Ôn Nhu
24
Chương 24: 24: Chơi Trò Này Sẽ Bỏ Mạng Đó
25
Chương 25: 25: Là Chị Câu Dẫn Tôi
26
Chương 26: 26: Là Duyên Hay Là Nợ
27
Chương 27: 27: Đây Là Mối Tình Đầu Sao!
28
Chương 28: 28: Em Là Người Phụ Nữ Của Tôi
29
Chương 29: 29: Em Động Tâm Rồi Đúng Không
30
Chương 30: 30: Có Vài Thứ Đang Lặng Lẽ Thay Đổi
31
Chương 31: 31: Tiểu Yêu Tinh Phiền Phức Lý Yên
32
Chương 32: 32: Thuận Nước Đẩy Thuyền
33
Chương 33: 33: Tình Đấu Phồn Khai
34
Chương 34: 34: Bị Lừa Kiên Quyết Không Thay Đổi
35
Chương 35: 35: Ai Đang Chia Rẽ
36
Chương 36: 36: Ai Là Nội Ứng
37
Chương 37: 37: Cảm Ơn Đã Tin Tôi
38
Chương 38: 38: Yêu Đương-ing
39
Chương 39: 39: Có Thể Sống Mỗi Ngày Cũng Không Dễ Dàng
40
Chương 40: 40: Tân Hoan Của Ngưng Tỷ Trong Truyền Thuyết
41
Chương 41: 41: Ặc Cuối Cùng Em Cũng Khóc
42
Chương 42: 42: Quả Bom Ngọt Ngào
43
Chương 43: 43: Thuần Khiết Lau Mình
44
Chương 44: 44: Hầu Hạ Thay Đồ
45
Chương 45: 45: Nàng Dâu Nhỏ Về Thăm Nhà Chồng
46
Chương 46: 46: Kha Hựu Rơi Vào Tay Giặc
47
Chương 47: 47: Cùng Cảnh Sát Kề Vai Chiến Đấu
48
Chương 48: 48: Bệnh Hen Tái Phát
49
Chương 49: 49: Em Bị Bao Nuôi
50
Chương 50: 50: Gia Tộc Biết Diễn
51
Chương 51: 51: Thật Hay Giả Cũng Là Thâm Tình
52
Chương 52: 52: Mê Hồn Cổ
53
Chương 53: 53: Kinh Hồn Trong Trường Học
54
Chương 54: 54: Khu Nghỉ Dưỡng Suối Nước Nóng Thượng
55
Chương 55: 55: Khu Nghỉ Dưỡng Suối Nước Nóng Hạ
56
Chương 56: 56: Cái Chết Của Phỉ Phỉ Thượng
57
Chương 57: 57: Cái Chết Của Phỉ Phỉ Trung
58
Chương 58: 58: Cái Chết Của Phỉ Phỉ Hạ
59
Chương 59: 59: A Phong Thượng
60
Chương 60: 60: A Phong Trung
61
Chương 61: 61: A Phong Hạ
62
Chương 62: 62: Em Không Thể Bỏ Tôi Lại
63
Chương 63: 63: Hựu Hựu Hựu Hựu
64
Chương 64: 64: Tôi Đồng Ý
65
Chương 65: 65: Dây Dưa Giữa Máu Và Tình
66
Chương 66: 66: Nỗi Đau Của Mặt Nạ
67
Chương 67: 67: Nếu Như
68
Chương 68: 68: Em Trai Của Kha Hựu
69
Chương 69: 69: Truy Đuổi Kẻ Ác
70
Chương 70: 70: Vợ À
71
Chương 71: 71: Giao Dịch Với Hạo Lão
72
Chương 72: 72: Ngô Hoa Thi Là Ai
73
Chương 73: 73: Kiếp
74
Chương 74: 74: Kha Hựu Ở Đâu
75
Chương 75: 75: Nói Với Lam Tử Ngưng Tôi Là Nội Ứng
76
Chương 76: 76: Kha Hựu Tôi Tới Rồi
77
Chương 77: 77: Tôi Đưa Mạng Mình Cho Cậu Thả Em Ấy Đi
78
Chương 78: 78: Đừng Quên Em Được Không
79
Chương 79: 79: Trả Em Ấy Cho Tôi
80
Chương 80: 80: Tôi Thực Sự Không Quan Tâm Việc Em Lừa Tôi
81
Chương 81: 81: Kha Hựu Em Là Của Tôi
82
Chương 82: 82: Thật Thật Giả Giả