Chương 18: 18: Ngoan Ngoãn

Xe dừng ở trạm kế tiếp, có người xuống có người lên xe.

Dương Hi Văn vẫn chưa xuống nên Hứa Chính cũng ngồi đó, âm thầm quan sát rồi tiến đến chỗ cô bắt chuyện.
Một bà lão gần bảy mươi tuổi lên xe, Dương Hi Văn thấy vậy liền gấp gáp đứng lên đỡ lấy bà ấy, còn tự nguyện nhường ghế cho bà.
" Bà ơi, bà ngồi đây đi"
" Cảm...cảm ơn cháu "Bà ấy đáp.
Dương Hi Văn đứng đó, cô đưa tay cầm lấy thanh vịnh để giữ thăng bằng.

Hành động nhỏ của cô phút chốc khiến trái tim Hứa Chính thấy ấm áp, do một thời gian dài anh chỉ biết lăn lộn trên thương trường, ngày ngày phải tiêu diệt đối thủ của mình nên sự ấm áp này đã lâu rồi chưa được nhìn thấy hay trải qua.
Trên xe có một người đàn ông đội nón và đeo khẩu trang, anh ta trùm kín mít gương mặt dường như không muốn cho ai thấy dung mạo của mình ra sao.

Từ đầu đến cuối người đàn ông đó chú ý đến giỏ xách mà Hi Văn đang đeo, bất chợt anh ta đứng lên tiến gần đến chỗ Hi Văn.
Cô thì không chú ý gì đến xung quanh, mắt vẫn chăm chú nhìn ngoài cửa sổ.

Nhưng Hứa Chính lúc này thì không, anh biết được ý định của tên móc túi kia liền đứng dậy, lại gần anh ta, lúc anh ta gần lấy được ví của Hi Văn thì Hứa Chính chụp lấy tay tên cướp đó lội ngược ra sau.
“ Nên làm gì có ích cho xã hội thay vì đi móc túi người khác đi".
Hứa Chính nói.
" Đau...mau buông ra".
Tên cướp kia la lên khiến mọi người chú ý đến, Dương Hi Văn cũng giật mình, cô thấy túi của mình đã mở ra vội ôm lấy nó.
Xém chút nữa là cô khỏi về nhà rồi.

Mọi người đều nhìn về phía Hứa Chính, ai ai cũng hoan hô và xem anh như người hùng.

Dương Hi Văn cũng lấy cảm kích, cúi đầu:" Cảm ơn anh đã giúp tôi"
“Không có chuyện gì, việc cần làm là đưa tên này đến đồn cảnh sát trước đã " Hứa Chính bảo, trong lòng thì đang âm thầm cảm ơn tên móc túi này đã giúp anh có cơ hội đến gần Dương Hi Văn hơn.
Tên móc túi đó được Hứa Chính đưa đến đồn cảnh sát gần đó, Hi Văn cũng đi theo anh vì thấy mình nên làm gì đó để cảm ơn anh.
"A...anh gì đó ơi, một lần nữa cảm ơn anh đã giúp tôi.

Thiếu chút nữa là tôi hết được về nhà rồi "Hi Văn bảo, nếu điện thoại và ví tiền mất cô không biết mình sẽ về Mộ gia ra sao, Mộ Tần cũng nói hãy chú ý đến an toàn mà cô vẫn bất cẩn, không đề phòng gì cả.
Nếu anh biết chuyện chắc sẽ mắng cô mất.
“ Không có gì đâu, chỉ là muốn giúp cô thôi” Hứa Chính nói.
" A ...vậy...vậy sao " Dương Hi Văn lấp ba lấp bấp, cô không giỏi giao tiếp, cũng không biết nên nói gì tiếp với người đàn ông này.
Có lẽ cô nên đi.
“ Tôi...đi trước nhé?” Hi Văn bảo.
"Đừng vội".
“ Để cảm ơn tôi chúng ta có thể đi uống cà phê không?”.
Dương Hi Văn bước vào một tiệm cà phê với Hứa Chính, cả hai ngồi xuống bàn, cô không biết lát nữa mình nên nói gì tiếp với anh đây.

Ở thành phố này ngoài Mộ Tần ra cô đúng là không quen biết ai, cũng chẳng có bạn, cuộc sống chỉ thu hẹp ở Mộ gia cả ngày lẫn đêm mà.
" Cô tên gì? Tôi tên là Hứa Chính ".
" Dương...!Dương Hi Văn " Cô vội đáp.
Hứa Chính thấy bộ dạng lúng ta lúng túng của cô thì cười, trông cô không giống như những cô gái mà anh gặp qua nhỉ.

Trước giờ anh chỉ ở gần những nữ nhân ham vọng tiền tài lớn, hoặc rất mưu mô xảo quyệt muốn tiếp cận anh lấy lòng Hứa Chính này.

Ấy thế mà Hi Văn này một chút cũng không có, anh cảm giác cô chả để ý đến cái gì gọi là thân phận quyền quý danh vọng tiền tài cả.
Hửa Chính thấy quyển sách trong túi cô, anh liền hỏi:” Cô đang học sao?"
Dương Hi Văn gật đầu:" Tôi đang học lại để chuẩn bị cho kì thi đại học vào năm nay."
Hứa Chính ô lên, thì ra Mộ Tần đang đào tạo cô gái của mình.

Anh nhớ không lầm xuất thân của cô là ở nông thôn, bà ngoại mất nên mới lên thành phố một thân một mình.

Bị ba mẹ bỏ rơi sớm thành đứa trẻ mồ côi, Hứa Chính trầm tư, anh thật sự phải lợi dụng cô gái này sao?
Quá khứ bất hạnh chỉ toàn đau khổ, còn thêm chẳng còn người thân bên cạnh.

Có lẽ đối với Dương Hi Văn thì Mộ Tần bây giờ rất quan trọng.
“ Có muốn tôi giúp không? Học vấn của tôi tuy không giỏi nhưng có thể giúp cô được phần nào đó"

Cứ thế Dương Hi Văn được Hứa Chính dạy cho học.

Anh nói anh học không giỏi nhưng cô thấy trình độ của người đàn ông này gần bằng Mộ Tần, kiến thức mà anh có khiến cô thật sự rất bất ngờ.

Ngồi cùng Hứa Chính đến tận chiều, cô thấy đã trễ nên gấp gáp ra về.

Trước khi đi không quên cảm ơn anh.
“Này, chúng ta trao đổi số điện thoại cho tiện liên lạc nhé?” Hứa Chính chủ động bảo.
Dương Hi Văn hơi lưỡng lự, nhưng cô đành để lại số cho Hứa Chính.

Cô thấy anh cũng không giống người xấu, hi vọng sau này có thể làm bạn với nhau.
"Tạm biệt "
Hứa Chính nhìn Dương Hi Văn chạy đi, anh nắm điện thoại trong tay, quay lại bàn ngồi xuống đưa mắt nhìn ra ngoài.

Trong đầu anh sớm đã thành một mớ hỗn độn, tiếp xúc với Dương Hi Văn nửa ngày trời, anh thấy cô không nên động vào, một người con gái ngây thơ như vậy nếu lọt vào tay Hứa Thành sẽ sớm mất đi nụ cười trên môi mà cô vốn có đó.
Hứa Chính về nhà, anh giấu chuyện mình gặp Hi Văn ở ngoài với Hứa Thành, lưu số điện thoại cô vào máy, Hứa Chính bây giờ hiểu tại sao Mộ Tần lại chọn cô gái này.

Dương Hi Văn như sinh ra để đi cứu rỗi tâm hồn vậy, cô giống như một tiên nữ xuất hiện thắp sáng cuộc đời đen tối của những kẻ như anh và Mộ Tần.
Mộ gia.
Hôm nay ra ngoài có thể làm quen với ai đó khiến Hi Văn rất vui, cơm tối ăn cũng nhiều hơn thường ngày.

Thấy cô ra ngoài rồi trở về có tâm trạng tốt như vậy, Mộ Tần bắt đầu lên tiếng:” Ra ngoài như vậy có phải tốt lắm không?".
“Ừm, cảm thấy tốt hơn, tâm trạng cũng thoải mái lắm “ Hi Văn ngây ngô đáp.
Chuyện cô quen biết Hứa Chính không nên nói cho anh nghe, nếu như Mộ Tần biết cô đi với một người đàn ông xa lạ chỉ mới lần đầu gặp mặt sẽ mắng cô không biết đề cao cảnh giác gì hết, còn nhẹ dạ cả tin nữa.
" Sau này ra ngoài nhiều một chút, nếu được tôi sẽ cho người đưa cô đi ".

Mộ Tần gắp miếng sườn bỏ vào chén cô rồi nói.
“ Như vậy không ổn đâu" Cô cũng không phải tiểu thư đài cát gì, việc gì anh phải cho người đưa đón cô chứ.
“Như vậy mới đảm bảo an toàn cho cô, cô muốn vào bệnh viện gặp Tô Dược nữa sao?” Mộ Tần cau mày hỏi.
“Không, không, không muốn một chút nào cả ."
Thời gian nhập viện lúc trước là quá đủ với cô rồi, ngày ngày luôn ngửi thấy mùi thuốc sát trùng thật sự khó chịu.

Còn chịu sự lạnh lẽo kì lạ ở bệnh viện khiến cô sợ hãi lạnh hết cả sống lưng.
“Vậy ngoan ngoãn nghe lời tôi đi.

Nếu cô muốn ra ngoài chơi".
Nhà của Tô Dược.
Lưu Ly dọn đến sống cùng Tô Dược, ngày ngày ở nhà lo cơm nước đợi anh đi làm về.

Cô ngồi xem phim cùng anh, Tô Dược thì chẳng chú ý đến phim ảnh gì chỉ để ý đến cô gái nhỏ ngồi bên cạnh mình.
Trông cả hai rất hạnh phúc.
“Anh nghĩ Mộ Tần có tình cảm với Hi Văn không?” Lưu Ly hỏi.
“Có, cậu ta còn xem Dương Hi Văn chính là người quan trọng nhất đối với mình ngay lúc này mà "
“Chỉ e là bọn họ phải trải qua nhiều sóng gió mới đến được với nhau đây".
Cái gì cần đến cũng sẽ đến mà thôi.

Chapter
1 Chương 1: 1: Con Hẻm
2 Chương 2: 2: Gặp Một Tên Điên
3 Chương 3: 3: Kiếm Cớ
4 Chương 4: 4: Nơi Này Sẽ Sớm Loạn Thôi
5 Chương 5: 5: Định Mệnh Trời Ban
6 Chương 6: 6: Mộ Tần Trở Về
7 Chương 7: 7: Kết Cục
8 Chương 8: 8: Không Phải Công Cụ
9 Chương 9: 9: Đừng Yêu Ai Cả
10 Chương 10: 10: Trò Chơi
11 Chương 11: 11: Ai Cũng Bỏ Đi
12 Chương 12: 12: Năm Đó
13 Chương 13: 13: Dạy Học
14 Chương 14: 14: Tai Nạn Năm Đó
15 Chương 15: 15: Mộ Tiên Sinh
16 Chương 16: 16: Chuyện Xấu Sắp Xảy Ra
17 Chương 17: 17: Ông Trời Giúp Tôi
18 Chương 18: 18: Ngoan Ngoãn
19 Chương 19: 19: Rõ Ràng Là Yêu
20 Chương 20: 20: Đừng Động Vào
21 Chương 21: 21: Hủy Hoại Nữ Nhân
22 Chương 22: 22: Tai Nạn
23 Chương 23: 23: Tiếp Tục Hay Dừng Lại
24 Chương 24: 24: Đừng Bỏ Em
25 Chương 25: 25: Thân Phận
26 Chương 26: 26: Mục Tiêu Cuối Cùng
27 Chương 27: 27: Trừng Phạt
28 Chương 28: 28: Mất Trí
29 Chương 29: 29: Mùi Hoa Oải Hương
30 Chương 30: 30: Là Anh Ta
31 Chương 31: 31: Đến Lúc
32 Chương 32: 32: Tình Yêu Rẻ Mạt
33 Chương 33: 33: Có Gì Đó
34 Chương 34: 34: Đáng Mặt Đàn Ông Không
35 Chương 35: 35: Cả Đời Này
36 Chương 36: 36: Không Xứng
37 Chương 37: 37: Về Nước
38 Chương 38: 38: Bạn Gái
39 Chương 39: 39: Bóng Dáng
40 Chương 40: 40: Gặp Mặt
41 Chương 41: 41: Cuộc Đời
42 Chương 42: 42: Làm Gì Sai
43 Chương 43: 43: Sinh Con
44 Chương 44: 44: Sốt Cao
45 Chương 45: 45: Về Nhà
46 Chương 46: 46: Đều Do Cô
47 Chương 47: 47: Mang Thai
48 Chương 48: 48: Làm Cha
49 Chương 49: 49: Lần Đầu
50 Chương 50: 50: Sống Chung
51 Chương 51: 51: Lâm Ưng Còn Sống
52 Chương 52: 52: Đối Thủ
53 Chương 53: 53: Tranh Thủ Một Chút
54 Chương 54: 54: Sống
55 Chương 55: 55: Anh Sẽ Cứu Em
56 Chương 56: 56: Giao Thừa1
57 Chương 57: 57: Giao Thừa 2
58 Chương 58: 58: Khoảng Thời Gian
59 Chương 59: 59: Tần Chí Khiêm
60 Chương 60: 60: Mục Đích
61 Chương 61: 61: Công Tác
62 Chương 62: 62: Du Lịch
63 Chương 63: 63: Đã Chọn
64 Chương 64: 64: Lương Tâm Nhi
65 Chương 65: 65: Ở Lại
66 Chương 66: 66: Lại Gần Em Gái
67 Chương 67: 67: Về Mộ Gia
68 Chương 68: 68: Không Khéo
69 Chương 69: 69: Ly Hôn
70 Chương 70: 70: Nỗi Lòng Của Chí Khương
71 Chương 71: 71: Mọi Chuyện
72 Chương 72: 72: Nhà Họ Tần
73 Chương 73: 73: Biết Tất Cả
74 Chương 74: 74: Đã Lâu Không Về
75 Chương 75: 75: Mộ Gia
76 Chương 76: 76: Hạ Sinh
77 Chương 77: 77: Làm Ba Thật Khó
78 Chương 78: 78: Tai Nạn
79 Chương 79: 79: Xin Lỗi
80 Chương 80: 80: Mất Lí Trí
81 Chương 81: 81: Bạn Học Cũ
82 Chương 82: 82: Tại Sao
83 Chương 83: 83: Xuất Hiện
84 Chương 84: 84: Trái Tim
85 Chương 85: 85: Cái Nhìn
86 Chương 86: 86: Tấm Lưng
87 Chương 87: 87: Nụ Hôn
88 Chương 88: 88: Chống
89 Chương 89: 89: Dương Thiên Bác
90 Chương 90: 90: Tồn Tại
91 Chương 91: 91: Buổi Sáng
92 Chương 92: 92: Hối Hận Không Kịp
93 Chương 93: 93: Ai Đánh Anh
94 Chương 94: 94: Đòi Mạng
95 Chương 95: 95: Sống Thật
96 Chương 96: 96: Tạm Biệt
97 Chương 97: 97: Mệt Rồi
98 Chương 98: 98: Mối Quan Hệ
99 Chương 99: 99: Đau Lòng
100 Chương 100: 100: Sống Chung
101 Chương 101: 101: Anh Em
102 Chương 102: 102: Xin Lỗi
103 Chương 103: 103: Tìm Thấy Rồi
104 Chương 104: 104: Bạn Gái
105 Chương 105: 105: Em Đồng Ý
106 Chương 106: 106: Một Nhà Ba Người
107 Chương 107: 107: Đoàn Viên
108 Chương 108: 108: Bình Yên
109 Chương 109: 109: Linh Lung Gặp Nạn
110 Chương 110: 110: Bom
111 Chương 111: 111: Trả Giá
112 Chương 112: 112: Đại Kết Cục
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: 1: Con Hẻm
2
Chương 2: 2: Gặp Một Tên Điên
3
Chương 3: 3: Kiếm Cớ
4
Chương 4: 4: Nơi Này Sẽ Sớm Loạn Thôi
5
Chương 5: 5: Định Mệnh Trời Ban
6
Chương 6: 6: Mộ Tần Trở Về
7
Chương 7: 7: Kết Cục
8
Chương 8: 8: Không Phải Công Cụ
9
Chương 9: 9: Đừng Yêu Ai Cả
10
Chương 10: 10: Trò Chơi
11
Chương 11: 11: Ai Cũng Bỏ Đi
12
Chương 12: 12: Năm Đó
13
Chương 13: 13: Dạy Học
14
Chương 14: 14: Tai Nạn Năm Đó
15
Chương 15: 15: Mộ Tiên Sinh
16
Chương 16: 16: Chuyện Xấu Sắp Xảy Ra
17
Chương 17: 17: Ông Trời Giúp Tôi
18
Chương 18: 18: Ngoan Ngoãn
19
Chương 19: 19: Rõ Ràng Là Yêu
20
Chương 20: 20: Đừng Động Vào
21
Chương 21: 21: Hủy Hoại Nữ Nhân
22
Chương 22: 22: Tai Nạn
23
Chương 23: 23: Tiếp Tục Hay Dừng Lại
24
Chương 24: 24: Đừng Bỏ Em
25
Chương 25: 25: Thân Phận
26
Chương 26: 26: Mục Tiêu Cuối Cùng
27
Chương 27: 27: Trừng Phạt
28
Chương 28: 28: Mất Trí
29
Chương 29: 29: Mùi Hoa Oải Hương
30
Chương 30: 30: Là Anh Ta
31
Chương 31: 31: Đến Lúc
32
Chương 32: 32: Tình Yêu Rẻ Mạt
33
Chương 33: 33: Có Gì Đó
34
Chương 34: 34: Đáng Mặt Đàn Ông Không
35
Chương 35: 35: Cả Đời Này
36
Chương 36: 36: Không Xứng
37
Chương 37: 37: Về Nước
38
Chương 38: 38: Bạn Gái
39
Chương 39: 39: Bóng Dáng
40
Chương 40: 40: Gặp Mặt
41
Chương 41: 41: Cuộc Đời
42
Chương 42: 42: Làm Gì Sai
43
Chương 43: 43: Sinh Con
44
Chương 44: 44: Sốt Cao
45
Chương 45: 45: Về Nhà
46
Chương 46: 46: Đều Do Cô
47
Chương 47: 47: Mang Thai
48
Chương 48: 48: Làm Cha
49
Chương 49: 49: Lần Đầu
50
Chương 50: 50: Sống Chung
51
Chương 51: 51: Lâm Ưng Còn Sống
52
Chương 52: 52: Đối Thủ
53
Chương 53: 53: Tranh Thủ Một Chút
54
Chương 54: 54: Sống
55
Chương 55: 55: Anh Sẽ Cứu Em
56
Chương 56: 56: Giao Thừa1
57
Chương 57: 57: Giao Thừa 2
58
Chương 58: 58: Khoảng Thời Gian
59
Chương 59: 59: Tần Chí Khiêm
60
Chương 60: 60: Mục Đích
61
Chương 61: 61: Công Tác
62
Chương 62: 62: Du Lịch
63
Chương 63: 63: Đã Chọn
64
Chương 64: 64: Lương Tâm Nhi
65
Chương 65: 65: Ở Lại
66
Chương 66: 66: Lại Gần Em Gái
67
Chương 67: 67: Về Mộ Gia
68
Chương 68: 68: Không Khéo
69
Chương 69: 69: Ly Hôn
70
Chương 70: 70: Nỗi Lòng Của Chí Khương
71
Chương 71: 71: Mọi Chuyện
72
Chương 72: 72: Nhà Họ Tần
73
Chương 73: 73: Biết Tất Cả
74
Chương 74: 74: Đã Lâu Không Về
75
Chương 75: 75: Mộ Gia
76
Chương 76: 76: Hạ Sinh
77
Chương 77: 77: Làm Ba Thật Khó
78
Chương 78: 78: Tai Nạn
79
Chương 79: 79: Xin Lỗi
80
Chương 80: 80: Mất Lí Trí
81
Chương 81: 81: Bạn Học Cũ
82
Chương 82: 82: Tại Sao
83
Chương 83: 83: Xuất Hiện
84
Chương 84: 84: Trái Tim
85
Chương 85: 85: Cái Nhìn
86
Chương 86: 86: Tấm Lưng
87
Chương 87: 87: Nụ Hôn
88
Chương 88: 88: Chống
89
Chương 89: 89: Dương Thiên Bác
90
Chương 90: 90: Tồn Tại
91
Chương 91: 91: Buổi Sáng
92
Chương 92: 92: Hối Hận Không Kịp
93
Chương 93: 93: Ai Đánh Anh
94
Chương 94: 94: Đòi Mạng
95
Chương 95: 95: Sống Thật
96
Chương 96: 96: Tạm Biệt
97
Chương 97: 97: Mệt Rồi
98
Chương 98: 98: Mối Quan Hệ
99
Chương 99: 99: Đau Lòng
100
Chương 100: 100: Sống Chung
101
Chương 101: 101: Anh Em
102
Chương 102: 102: Xin Lỗi
103
Chương 103: 103: Tìm Thấy Rồi
104
Chương 104: 104: Bạn Gái
105
Chương 105: 105: Em Đồng Ý
106
Chương 106: 106: Một Nhà Ba Người
107
Chương 107: 107: Đoàn Viên
108
Chương 108: 108: Bình Yên
109
Chương 109: 109: Linh Lung Gặp Nạn
110
Chương 110: 110: Bom
111
Chương 111: 111: Trả Giá
112
Chương 112: 112: Đại Kết Cục