Chương 68: Cơn Giận Của Mạc Hy Tuyết

"Phương Từ Khiêm, anh nói xem, cuối cùng trong lòng anh tôi có vị trí gì?" Mạc Hy Tuyết chẳng thể khống chế bản thân của mình, cô gào lên, đôi mắt trong thoáng chốc đã ửng đỏ.

Hai người rõ ràng là vợ chồng với nhau cơ mà, tại sao người đàn ông này cứ phải giấu kín mọi chuyện với cô như thế? Chẳng lẽ Phương Từ Khiêm chưa bao giờ coi cô là vợ mình à?
Phương Từ Khiêm xoay người lại, lúc này anh không dám nhìn mặt của Mạc Hy Tuyết, chỉ có một âm thanh khàn đặc vang lên giữa gian phòng lạnh lẽo này, "Tùy em nghĩ thế nào thì nghĩ, đừng để tâm đến anh làm gì cả.

Mau đi đi, em đừng có làm phiền đến anh."
Phải đau khổ cỡ nào thì Phương Từ Khiêm mới nói ra được câu ấy.

Nhìn thấy cô, anh vui mừng vô cùng.

Nhưng anh không muốn bản thân mình trở thành một kẻ thảm hại.

Anh sẽ không để cho cuộc đời của Mạc Hy Tuyết chôn vùi bên cạnh một kẻ tàn tật giống như Phương Từ Khiêm anh đâu.

Mạc Hy Tuyết đau, nhưng Phương Từ Khiêm còn đau hơn gấp vạn lần, đặc biệt là tự tay đẩy người con gái mình yêu cho một người khác như thế.

Cô siết chặt đôi bàn tay mình lại, cố tình nhấn mạnh từng chữ, "Tôi hỏi anh, anh đang trốn tránh cái gì? Sợ chẳng dám đối diện với tôi hay sao? Phương Từ Khiêm, anh tự hỏi mình xem, hiện giờ anh có vui không?"

Mà không vui, căn bệnh ấy sẽ càng trở nên nghiêm trọng mà thôi.

Người bị rối loạn hành vi cảm xúc, Mạc Hy Tuyết cũng đã gặp qua.

Nếu tâm trạng của người bệnh ngày một suy sụp đi, chắc chắn nó sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn mà thôi.

Lần này, Phương Từ Khiêm im lặng.

"Anh nói làm như vậy là muốn tốt cho tôi, vậy tôi hỏi anh, Phương Từ Khiêm, anh có từng nghĩ đến cảm nhận của tôi hay chưa? Anh đuổi tôi đi mà không màng đến cảm giác trong lòng tôi, đây là tình yêu của anh dành cho tôi sao? Phương Từ Khiêm, tôi chưa mượn anh làm như vậy, anh có quyền gì mà quyết định cuộc đời thay tôi?" Một giọt lệ mặn chát lăn dài trên gò má trắng sứ của Mạc Hy Tuyết.

Cô không thể khống chế được cảm xúc trong lòng mình khi chứng kiến cảnh tượng như vậy.

Người mình yêu thương nằm đó một mình chịu đựng, rồi vứt cô sang một bên.

Phương Từ Khiêm luôn nói sẽ không làm tổn thương cô nữa, nhưng bây giờ thì sao?
"Anh muốn tốt cho tôi ư? Tôi thấy anh đây chính là thương hại tôi ấy.

Tôi không cần tình yêu này của anh.

Phương Từ Khiêm, anh vắt tay lên trán mà suy nghĩ xem, liệu rằng anh làm vậy tôi sẽ được vui vẻ sao? Trong khi anh luôn miệng nói muốn tôi sống thật hạnh phúc vui vẻ." Thanh âm nức nở ngắt quãng liên tục vang lên ngay bên tai của người đang nằm trên giường kia, "Tôi không hề yêu Thôi Dật Nghiêm, anh nói đi, ở cạnh người mình chẳng có chút tình cảm nào, tôi có muốn không?"
Phương Từ Khiêm bên kia hai mắt nhắm chặt lại, cả người run lên bần bật.

Những ngón tay bám lấy ga giường, anh đang cố gồng mình che đi sự đau đớn của bản thân.

Cảm giác đau đớn ấy như ăn vào tận sâu con người anh, lồng ngực co thắt dữ dội, ngay cả hít thở đều đặn cũng khó khăn.

Anh thừa nhận, anh muốn Mạc Hy Tuyết được hạnh phúc.

Nhưng có lẽ Phương Từ Khiêm đã làm sai cách rồi.

Mạc Hy Tuyết không nhịn được nữa, cô đi tới, đối diện trực tiếp với Phương Từ Khiêm.

Cô nhờ Vương Khải Trạch đỡ người đàn ông này ngồi dậy, hôm nay, Mạc Hy Tuyết nhất định phải làm đầu óc của anh tỉnh ra.

Mà toàn thân Phương Từ Khiêm đã chẳng còn sức lực nào, anh chỉ có thể để mặc Vương Khải Trạch tùy ý hành động thôi.

Hai mắt của Mạc Hy Tuyết đã nhuộm bởi một màu đỏ vằn lên những tia máu.

Trán cô lấm tấm những giọt mồ hôi, ngực phập phồng lên xuống, "Phương Từ Khiêm, bây giờ tôi hỏi anh, anh có coi tôi là vợ anh không?"
Cô cố gắng kiềm chế bản thân mình không ra tay đánh cho người phía trước một trận.

Giữ cho cảm xúc ổn định, Mạc Hy Tuyết ngồi xuống bên cạnh chồng mình.

Phương Từ Khiêm nãy giờ đều không chịu mở miệng.

Anh chính xác là chẳng dám mở miệng, đặc biệt là những lời nói sắc bén kia của Mạc Hy Tuyết luôn quanh quẩn bên tai anh.

Sợ bản thân mình mềm lòng, sợ Mạc Hy Tuyết sẽ hy sinh bản thân mình vì một kẻ bệnh tật đầy người như anh.

Cổ họng đau rát, miệng lưỡi khô khốc, có khi anh muốn nói, nhưng lời vừa truyền đến miệng đều bị chặn lại, chẳng có cách nào thốt lên cả.

"Phương Từ Khiêm, năm xưa anh đã quyết định cưới tôi, dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn là vợ anh.

Anh có hiểu ý nghĩa của hai từ vợ chồng không? Vợ chồng bên nhau quan trọng là lúc khó khăn hoạn nạn, rồi cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống.

Một khi đối phương gặp khó khăn, người còn lại sẽ ở bên cạnh động viên, an ủi, giúp đỡ, chứ không phải là giấu diếm, một mình chịu đựng.

Phương Từ Khiêm, chính anh là người giẫm đạp hai chữ thiêng liêng ấy rồi anh biết không?"
"Nếu như ban đầu, anh đã muốn như vậy rồi, thì anh còn tìm tôi, làm mọi cách để tôi quay về bên cạnh anh làm gì? Anh hai lần bóp nát trái tim tôi, để tôi đau khổ, anh nghĩ đi, anh làm vậy có được không? Chơi đùa tôi vui lắm hả, khi tôi đi thì anh tìm, khi tôi trở về anh lại tìm mọi cách khiến tôi đi.

Anh nói đi, anh làm vậy có ích gì?"
Cô đem toàn bộ những ấm ức trong lòng mình ra, những lí lẽ hoàn toàn thuyết phục ấy của cô chỉ muốn làm Phương Từ Khiêm tỉnh ngộ mà thôi.

Mạc Hy Tuyết chính là vợ anh, cô yêu anh, đó là sự thật mãi mãi trường tồn theo thời gian.

Cô sẵn sàng ở bên cạnh giúp đỡ cho anh, bất cứ chuyện gì, hay Phương Từ Khiêm gặp khó khăn gì, cô đều làm được.

Nhưng những việc mà người đàn ông này làm chẳng hề tôn trọng cô chút nào, thậm chí nó còn giày xéo cả hai người nữa.

Phương Từ Khiêm mở mắt nhìn cô, hốc mắt đã trở nên ướt át.

Anh đưa tay chạm vào khuôn mặt xinh đẹp đã ướt đẫm nước mắt ấy, khẽ mấp máy môi, "Hy Hy, anh không muốn làm em tổn thương, cũng không muốn nhìn thấy em phải chịu khổ.

Xin lỗi em, khi ấy anh làm gì nghĩ nhiều được như thế.

Anh muốn em nhìn thấy anh khỏe mạnh chứ không phải là lúc anh yếu đuối nhất.

Nhìn em mệt mỏi vất vả vì anh, anh thật sự chẳng dám nhìn.

Em biết đấy, anh rất sợ, sợ em rơi nước mắt giống như năm đó.

Ba năm trước em vì anh mà tổn thương, ba năm sau, Phương Từ Khiêm anh sẽ không để chuyện này tái diễn nữa."
"Nhưng Phương Từ Khiêm, anh quên rằng quan hệ của hai chúng ta là hôn nhân hợp pháp rồi sao? Em là vợ anh, em chấp nhận ở bên cạnh anh lúc anh gặp nạn.

Trên đời này đâu có chuyện gì là hoàn hảo, có khi nó còn chẳng đi theo ý muốn của mình.

Cùng nhau vượt qua khó khăn, có như thế quả mới ngọt được.

Anh suy nghĩ kĩ đi, nếu anh còn kiên quyết như vậy, em sẽ ngay lập tức kí vào đơn ly hôn?" Cô xách túi đang định đứng dậy, nhưng bị Phương Từ Khiêm kéo lại.

Những lời nói của Mạc Hy Tuyết dường như đã thức tỉnh đầu óc của anh.

Phương Từ Khiêm nhận ra, mình đã làm sai thật rồi.

Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, "Hy Hy, anh sai rồi! Anh thật sự sai rồi! Xin lỗi em, ở lại bên cạnh anh có được không? Anh không thể rời xa em được."
Mạc Hy Tuyết chỉ biết nức nở gật đầu.

Chapter
1 Chương 1: Dây dưa một đêm
2 Chương 2: Gia đình lạnh nhạt
3 Chương 3: Mâu thuẫn gay gắt
4 Chương 4: Người đàn ông tên phương từ khiêm
5 Chương 5: Từ chối lời cầu hôn
6 Chương 6: Dở trò hãm hại
7 Chương 7: Hôn lễ sóng gió 1
8 Chương 8: Hôn lễ sóng gió 2
9 Chương 9: Mặt dày lưu manh
10 Chương 10: Âm mưu không thành
11 Chương 11: Phương thiếu ghen rồi
12 Chương 12: Mạc hy vân thông báo tin kết hôn
13 Chương 13: Về nhà họ mạc
14 Chương 14: Anh sẽ là gia đình của em
15 Chương 15: Hãm hại trong hôn lễ
16 Chương 16: Gậy ông đập lưng ông
17 Chương 17: Gặp lại ở trung tâm thương mại
18 Chương 18: Iền của anh là để em tiêu
19 Chương 19: Cha ruột tàn nhẫn
20 Chương 20: Một lòng bảo vệ em
21 Chương 21: Cảm xúc kỳ lạ
22 Chương 22: Yêu
23 Chương 23: Chỉ có mình em
24 Chương 24: Gặp tai nạn
25 Chương 25: Ngày tháng hạnh phúc
26 Chương 26: Bí mật của phương từ khiêm 1
27 Chương 27: Bí mật của phương từ khiêm
28 Chương 28: Người đàn ông tàn nhẫn
29 Chương 29: Con người thật của phương từ khiêm
30 Chương 30: Sống trong đau khổ
31 Chương 31: Có từng yêu chưa
32 Chương 32: Chạy trốn
33 Chương 33: Phát hiện trốn thoát
34 Chương 34: Không rõ tung tích
35 Chương 35: Sự trở về của phượng hoàng
36 Chương 36: Gặp lại nhau
37 Chương 37: Theo đuổi lại em
38 Chương 38: Không muốn buông tay
39 Chương 39: Thẳng thừng từ chối giúp đỡ
40 Chương 40: Hiểu lầm lẫn nhau
41 Chương 41: Mâu thuẫn càng thêm gay gắt
42 Chương 42: Sự chân thành của phương từ khiêm
43 Chương 43: Sặc mùi thuốc súng
44 Chương 44: Gây sự
45 Chương 45: Dồn Vào Đường Cùng
46 Chương 46: Tai Hoạ Ập Xuống
47 Chương 47: Nỗi Khổ Giằng Xé
48 Chương 48: Cứu Tinh Xuất Hiện
49 Chương 49: Chúng Ta Ly Hôn Đi
50 Chương 50: Gậy Ông Đập Lưng Ông
51 Chương 51: Mạc Hy Vân Nổi Điên
52 Chương 52: Gặp Tai Nạn
53 Chương 53: Không Thể Tỉnh Lại
54 Chương 54: Tỏ Tình Thất Bại
55 Chương 55: Giống Hệt Đứa Trẻ Con
56 Chương 56: Ý Định Giết Người
57 Chương 57: Xung Đột Gay Gắt
58 Chương 58: Hồi Ức 1
59 Chương 59: Hồi Ức 2
60 Chương 60: Trở Về Với Cuộc Sống Hạnh Phúc
61 Chương 61: Hôn Nhân Đằm Thắm
62 Chương 62: Tạm Biệt Thôi Dật Nghiêm
63 Chương 63: Cảm Giác Bất An
64 Chương 64: Tan Vỡ Hạnh Phúc
65 Chương 65: Trở Về Quỹ Đạo Của Nó
66 Chương 66: Nguyên Nhân 1
67 Chương 67: Nguyên Nhân 2
68 Chương 68: Cơn Giận Của Mạc Hy Tuyết
69 Chương 69: Nắm Tay Nhau Vượt Qua Khó Khăn
70 Chương 70: Tuần Trăng Mật Muộn
71 Chương 71: Làm Loạn
72 Chương 72: Không Phải Cha Con
73 Chương 73: Sự Thật Từ Quá Khứ
74 Chương 74: Lời Cảnh Cáo Của Mạc Hy Tuyết
75 Chương 75: Tích Cực Tìm Kiếm
76 Chương 76: Cha Của Thôi Dật Nghiêm
77 Chương 77: Thật Sự Là Cha Con
78 Chương 78: Không Chấp Nhận Được Sự Thật
79 Chương 79: Bù Đắp Thiếu Sót
80 Chương 80: Đại Kết Cục
81 Chương 81: Ngoại Truyện 1 Mang Thai
82 Chương 82: Ngoại Truyện 2 Bạn Nhỏ Phương Duẫn
83 Chương 83: Ngoại Truyện 3 Hứa Minh Vy Và Vương Khải Trạch
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Dây dưa một đêm
2
Chương 2: Gia đình lạnh nhạt
3
Chương 3: Mâu thuẫn gay gắt
4
Chương 4: Người đàn ông tên phương từ khiêm
5
Chương 5: Từ chối lời cầu hôn
6
Chương 6: Dở trò hãm hại
7
Chương 7: Hôn lễ sóng gió 1
8
Chương 8: Hôn lễ sóng gió 2
9
Chương 9: Mặt dày lưu manh
10
Chương 10: Âm mưu không thành
11
Chương 11: Phương thiếu ghen rồi
12
Chương 12: Mạc hy vân thông báo tin kết hôn
13
Chương 13: Về nhà họ mạc
14
Chương 14: Anh sẽ là gia đình của em
15
Chương 15: Hãm hại trong hôn lễ
16
Chương 16: Gậy ông đập lưng ông
17
Chương 17: Gặp lại ở trung tâm thương mại
18
Chương 18: Iền của anh là để em tiêu
19
Chương 19: Cha ruột tàn nhẫn
20
Chương 20: Một lòng bảo vệ em
21
Chương 21: Cảm xúc kỳ lạ
22
Chương 22: Yêu
23
Chương 23: Chỉ có mình em
24
Chương 24: Gặp tai nạn
25
Chương 25: Ngày tháng hạnh phúc
26
Chương 26: Bí mật của phương từ khiêm 1
27
Chương 27: Bí mật của phương từ khiêm
28
Chương 28: Người đàn ông tàn nhẫn
29
Chương 29: Con người thật của phương từ khiêm
30
Chương 30: Sống trong đau khổ
31
Chương 31: Có từng yêu chưa
32
Chương 32: Chạy trốn
33
Chương 33: Phát hiện trốn thoát
34
Chương 34: Không rõ tung tích
35
Chương 35: Sự trở về của phượng hoàng
36
Chương 36: Gặp lại nhau
37
Chương 37: Theo đuổi lại em
38
Chương 38: Không muốn buông tay
39
Chương 39: Thẳng thừng từ chối giúp đỡ
40
Chương 40: Hiểu lầm lẫn nhau
41
Chương 41: Mâu thuẫn càng thêm gay gắt
42
Chương 42: Sự chân thành của phương từ khiêm
43
Chương 43: Sặc mùi thuốc súng
44
Chương 44: Gây sự
45
Chương 45: Dồn Vào Đường Cùng
46
Chương 46: Tai Hoạ Ập Xuống
47
Chương 47: Nỗi Khổ Giằng Xé
48
Chương 48: Cứu Tinh Xuất Hiện
49
Chương 49: Chúng Ta Ly Hôn Đi
50
Chương 50: Gậy Ông Đập Lưng Ông
51
Chương 51: Mạc Hy Vân Nổi Điên
52
Chương 52: Gặp Tai Nạn
53
Chương 53: Không Thể Tỉnh Lại
54
Chương 54: Tỏ Tình Thất Bại
55
Chương 55: Giống Hệt Đứa Trẻ Con
56
Chương 56: Ý Định Giết Người
57
Chương 57: Xung Đột Gay Gắt
58
Chương 58: Hồi Ức 1
59
Chương 59: Hồi Ức 2
60
Chương 60: Trở Về Với Cuộc Sống Hạnh Phúc
61
Chương 61: Hôn Nhân Đằm Thắm
62
Chương 62: Tạm Biệt Thôi Dật Nghiêm
63
Chương 63: Cảm Giác Bất An
64
Chương 64: Tan Vỡ Hạnh Phúc
65
Chương 65: Trở Về Quỹ Đạo Của Nó
66
Chương 66: Nguyên Nhân 1
67
Chương 67: Nguyên Nhân 2
68
Chương 68: Cơn Giận Của Mạc Hy Tuyết
69
Chương 69: Nắm Tay Nhau Vượt Qua Khó Khăn
70
Chương 70: Tuần Trăng Mật Muộn
71
Chương 71: Làm Loạn
72
Chương 72: Không Phải Cha Con
73
Chương 73: Sự Thật Từ Quá Khứ
74
Chương 74: Lời Cảnh Cáo Của Mạc Hy Tuyết
75
Chương 75: Tích Cực Tìm Kiếm
76
Chương 76: Cha Của Thôi Dật Nghiêm
77
Chương 77: Thật Sự Là Cha Con
78
Chương 78: Không Chấp Nhận Được Sự Thật
79
Chương 79: Bù Đắp Thiếu Sót
80
Chương 80: Đại Kết Cục
81
Chương 81: Ngoại Truyện 1 Mang Thai
82
Chương 82: Ngoại Truyện 2 Bạn Nhỏ Phương Duẫn
83
Chương 83: Ngoại Truyện 3 Hứa Minh Vy Và Vương Khải Trạch