Chương 15: 15: Vừa Yêu Vừa Hận

Nguyệt Độc Thất không muốn làm phiền nhiễu đến Tiệp Như nên chẳng lâu sau đã bảo cô về nhà.

Dẫu sao Tiệp Như và Võ Tinh Huy cũng đang cãi nhau, nếu cô nàng cứ lo lắng mãi cho cô thì không được.
Tiệp Như với dáng lưng vờ cô đơn, lủi thủi bước ra phía cổng nhà của Hạc gia.

Quay đầu, cô nàng bĩu môi: “Cậu thật sự đuổi tớ đi ư? Còn sức khỏe của cậu thì sao?”
Nguyệt Độc Thất bật cười, nhìn Tiệp Như lúc này thật quả không khác mèo con làm nũng.

Nhưng đành chịu, sau một thời gian dài cả buổi chiều nghỉ ngơi thì cô gần như đã khỏe hơn trước.
“Tớ đỡ nhiều rồi.

Cậu đã vất vã cả ngày, nên nghỉ ngơi thôi.

Mai lại đến, ha?” Cô dịu giọng, khuyên bảo.
Hít một hơi thật sâu, Tiệp Như tặc lưỡi: “Được thôi.

Tớ về nhà vậy, cậu cũng vào trong nghỉ ngơi đi.”
Gật đầu đồng ý, song cả hai cũng chia tay nhau, mỗi người một nơi.
Nguyệt Độc Thất chỉ mới bước chân vào nhà đã ngã nhào tới chỗ ghế sô pha.

Cô thở phào một hơi mệt mỏi song lại bất giác nhìn xuống chiếc bàn trước mặt.
Một tập hồ sơ khám thai to chình ình.

Không kiềm lòng có chút muốn mở ra, Nguyệt Độc Thất liền nắm lấy thứ đáng ghét ấy.
Cô lật ra xem.

Bên trong còn có một tấm hình chụp thai nhi mới hình thành bên trong.

Kết quả xét nghiệm ghi “hai tuần” nên thai nhi chưa rõ hình dạng.
Tay cầm tài liệu của cô run run.

Nhanh sau đó liền quăng ngay xuống đất.

Việc gì phải dày vò bản thân như vậy nhỉ!? Cô nghĩ thoáng qua sau đó chạy ngay lên phòng.
...
Ngón tay thon dài của hắn liên tục gõ lộp cộp lên mặt bàn, ánh mắt đăm chiêu suy nghĩ và đôi mày đã se khít lại gần nhau.
Hạ Trạch cảm thấy muốn giải mã đoạn phim này cần rất nhiều công đoạn.

Nhưng đối với Võ Tinh Huy, một người am hiểu về công nghệ thông tin, việc có thể nhìn rõ mặt của Hạc Cảnh Thần dù đặt máy ghi hình xa như vậy là dối trá!

“Rốt cuộc thì hai người tính thế nào mà cứ nhìn vào đoạn phim này vậy? Không nghĩ cách à?” Hạ Trạch bực bội trong lòng, bèn lên tiếng.
Võ Tinh Huy lườm tên ngố một cái, “Chẳng phải vẫn đang phân tích à? Hơn nữa tôi đã nhìn thấy được một vài lỗi không thực tế trong đoạn ghi hình này rồi!”
Hạc Cảnh Thần rời mắt khỏi màn hình, nhìn Võ Tinh Huy, hắn nhướng mày.
Võ Tinh Huy chỉ nhẹ lắc đầu.

“Dù có nhiều lỗi kĩ thuật nhưng cũng không phải một hai giây là có thể tìm ra đáp án.

Để hình thành đoạn phim này tôi e là Tống Y Du đã nhờ nhiều người giỏi về tạo dựng cho cô ta.”
Hạc Cảnh Thần hơi trầm tư suy nghĩ, một lúc sau mới lên tiếng: “Tôi sẽ tài trợ cho cậu, miễn là có thể tìm ra cách biết được đoạn ghi hình này thật sự là giả.”
Võ Tinh Huy gật đầu, “Đều là chỗ bạn bè, đừng lo! Chỉ là bây giờ cậu nên nói sao với Nguyệt Độc Thất đây? Tìm ra chân tướng cũng không phải ngày một ngày hai.”
Nhắc đến cô mà lòng hắn nặng trĩu, hắn cũng ngấm ngầm đoán ra được mình đã khiến cô thất vọng đến thế nào.
“Tôi sẽ tự có cách.

Dẫu sao cũng không để cô ấy chạy thoát.”
***
Đến đêm, vì công việc cả ngày bận rộn nên gần nửa đêm hắn mới về đến nhà.

Trời hôm nay cũng như đêm hôm ấy, mưa tầm tã, nặng hạt.

Cũng không ngừng làm dấy lên trong hắn một nổi lo toang.
Hắn chạy xe rất nhanh mặc cho người ta hay bảo làng đường về mưa trơn trượt, nguy hiểm.
Mới chạy xe vào nhà thôi là hắn đã cuống cuồng vào tìm cô.

Thấy cô không có trong phòng khách, hắn biết cô đang ở trên lầu, có suy nghĩ chạy lên thì chợt bước chân hắn ngừng lại.
Trước mặt hắn là một bàn thức ăn lê thê nhưng trông vẫn còn nguyên vẹn như thể người chưa từng đụng đến dù chỉ một đũa.

Chén dĩa còn được bày biện như mới.
Sốt ruột, hắn chạy tọt lên lầu.

Định mở luôn cửa vào thì bỗng nghĩ đến cô sẽ tức giận nên chỉ chầm chậm đẩy ra.
Nhưng điều khiến hắn thắc mắc chính là cô không hề có trong phòng! Chiếc giường tuy chăn mền lộn xộn nhưng bóng người thì đâu thấy.

Hắn đảo điên tìm khắp phòng cũng không có, đến mức hắn gần như sắp nổi đoá muốn gào lên thì lại nghe thấy tiếng động lạ.
Tiếng thút thít xuất phát từ ngoài ban công vọng vào khiến tim hắn như lệch đi một nhịp.
Trời đang mưa kia mà!?
Không chờ đợi nổi, hắn phóng ra ngoài, đẩy mạnh cửa ban công khiến người bên ngoài giật nảy mình.
Đúng như hắn nghĩ.

Hắn thấy cô ngồi chểnh mảng dưới nền ban công lạnh lẽo và cả người ướt sũng.

Tuy ngồi giữa màn đêm u tối nhưng hốc mắt đỏ hoe ầng ậng nước của cô vẫn sáng rực.
Hắn chẳng mảy may một lời, đen mặt liền bế xốc cô lên đem vào trong.

Đặt mạnh cô xuống giường, hắn mới quát: “Em điên rồi sao?! Em có thể tức giận, có thể nổi trận lôi đình nhưng không thể là lên tôi sao? Hà cớ em phải tự hành hạ mình như vậy?!”
Cô nhìn hắn trông thật đáng sợ, nước mắt cứ liên tiếp tuôn trào.

“Tôi chính là tức giận! Chính là muốn nổi trận lôi đình đấy!” Vừa nói cô vừa vùng vẫy tuyệt vọng.
Bảo rằng Nguyệt Độc Thất sau khi đọc mấy dòng kết xét nghiệm thai nhi của Tống Y Du mà không buồn bực là nói dối!
Cô cũng là phụ nữ, cô cũng là người có nội tâm nhạy cảm và yếu đuối.

Cho rằng cô là kẻ nghĩ lung tung và bi quan thì càng không có bằng chứng để sai.
Hắn nhìn cô, ánh mắt đỏ lên thể hiện sự tức giận lẫn thương xót.

Cô rõ là không biết, thà cô cứ như lúc trước, bao nhiêu buồn bực cứ gọi thẳng cho hắn, dày vò hắn còn hơn để hắn phải thấy cô tự tổn thương mình như thế này.
Hạc Cảnh Thần không nói nửa lời chỉ trích, vồ lấy cô.

Đôi bàn tay to khỏe nắm lấy gáy cô đẩy mạnh về phía mặt hắn.

Cánh môi mỏng của hắn và cô chạm vào nhau.

Lần nữa cảm nhận sự mềm mại quen thuộc và cơn ướt át xâm lấn xuất phát từ nơi đầu lưỡi.
Chiếc lưỡi của hắn mạnh bạo đẩy vào trong, tinh vi cuốn lấy lưỡi cô.

Hai chiếc lưỡi quấn quýt, chơi đùa hỗn loạn bên trong vòm họng hai người.
Bên ngoài hắn cũng chẳng vừa.

Đẩy cô nằm xuống giường, tay hắn bắt đầu động chạm tuỳ ý.
Cô ở nhà mặc quần đùi nên dễ dàng để đôi bàn tay ấm nóng sờ nắn.

Hắn khẽ khàng sờ từ dưới lên, lên dần khiến cô run rẩy khép hai đùi lại nhưng bất ngờ lại kẹp tay hắn giữa hai làn da thịt mẫn cảm của cô.
Hắn lại tiếp tục manh động.

Từ từ gỡ từng cúc áo của cô ra, nhẹ nhàng từng bước song ném thẳng xuống đất khiến cô bất ngờ không kịp phản kháng.

Môi cô thì đang bị môi hắn giữ chặt.
Tiếp tục, hắn tài tình thế nào vòng tay qua lưng cô, được một lúc đột ngột có thể gỡ luôn cả áo nội y của cô.

Lúc này hắn cứ như cầm thú, tháo được cái gì liền ném cái đấy.

Rất nhanh sau đó đã sờ nắn lấy bờ ngực trắng nõn, căng tròn của cô.
Đôi bàn tay kia phía dưới thì từ bao giờ cũng đã kéo quần của cô xuống.

Sau đó liền manh động sờ soạng nửa thân dưới của cô.

Cô bị hắn làm cho kích dục, chốc lát một dòng nước trong trắng đã chảy ra khiến cô vô cùng xấu hổ.

Toàn thân bắt đầu run.
Hắn lấy tay mình sờ nhẹ “cô bé” của cô.

Song, hắn đút tay vào khiến cả người cô giật mình mà nảy lên.

Mặt cô nóng như lò lửa, đoán chắc là cũng đỏ tây tấy nhưng may thay trong đêm tối Hạc Cảnh Thần không thể thấy được dáng vẻ buồn cười này của cô.
Đột nhiên hắn lại buông cô ra, ngồi dậy.

Cứ ngỡ đâu là hắn tha cho cô, nào ngờ hắn ngồi dậy để cởi đồ của chính mình!
Nguyệt Độc Thất thấy cảnh này đã quá đủ hiểu hắn đang muốn làm gì.

Lại nhớ đến đoạn phim kia, cô quát lên: “Hạc Cảnh Thần, tôi không cho phép anh! Anh đem cơ thể kinh tởm của mình đã đụng vào người phụ nữ khác chạm vào người tôi, thật khiến tôi muốn nôn mửa!”
Vừa nói hai hàng mi của cô cũng bị xúc động mà rơi lã chã.

Thấy cô thế này hắn thật sự không cam lòng.

Nhưng hắn cũng muốn nói cho cô biết hắn thật sự không lừa cô!
“Nguyệt Độc Thất! Mặc cho em không tin gì ở tôi.

Nhưng tôi vẫn hy vọng ít nhất em có thể tin tưởng chồng của mình hơn một ả đàn bà hách dịch.”
Nói rồi hắn ngay tức khắc đêm nửa thân dưới của mình áp sát “cô bé” của cô, từ từ tiến vào trong.

Chỉ trong phút chốc mà cô cảm thấy như trong mình cuộn trào lên cơn đau rát xuất phát từ chỗ ấy.
Hắn kích động, không ngừng đem thân dưới liên tục đút sâu vào trong “cô bé”.

Nhất thời khiến cô không kìm được cơn đau mà rên lên: “..A..ư..

Cảnh Thần..!”
Giống như một loại mị dược, cô càng đau đớn, càng kêu réo thì máu ám dục của hắn càng lúc càng tăng cao.
Hắn không ngại đem thân dưới đâm sâu hơn nữa, còn không ngừng thúc thúc mông của mình làm cho cả cơ thể của cô cũng di chuyển theo.
Đối với hắn, sự câu dẫn của tình thân lúc này quá mê muội.

Nhanh chóng, một thứ dịch phun trào vào trong “cô bé”.
Càng lâu thì hắn càng đưa thân dưới thô to ấy của mình lún sâu hơn khiến cô chịu không nổi.

Mọi cảm giác đều như bị xé toạc ra.

Hắn sung sức đến nỗi thở dốc, trán hắn cũng đồng thời nhễ nhại đầy mồ hôi.
“Á..

đau..”
Nguyệt Độc Thất thật sự không muốn, nhưng cứ vào thời khắc này cô lại không ngừng thốt lên mấy lời đầy ám mị đó.
Phía trên, hắn cũng không dừng lại, liên tiếp dùng miệng cắn mút cổ cô.

Để lại trên đấy chi chít những vết hôn.
Đôi bàn tay thô bạo thì cứ xoa xoa nắn nắn hết ngực lại tới mông của cô, cho thấy sự linh hoạt của nó.

Hắn hôn hết cổ cô thì mới lần lượt trườn xuống phía dưới.

Thèm thuồng đột ngột ngậm lấy chiếc ti bé hồng kia.

Ngay lập tức cô cực kì nhạy cảm run cả lên.
Cô thốt: “Ư..

không được..!”
Ngậm xong thì lại mút, mút rồi hắn còn nhẹ cắn vào chiếc nhị hoa đỏ hồng đã căng lên hết cỡ ấy.
Hắn cường bạo, rê môi khắp cả người cô, không có chỗ nào là môi hắn chưa từng đặt đến.
Cô chẳng tài nào tưởng tượng nỗi rốt cuộc vào những giây phút này thì hình dạng của cô trông đầy gợi tình như thế nào.

Nhưng ắt là cô biết bản thân cũng rất dễ rơi vào bẫy của hắn.
Suốt từ đầu đến cuối, cô không tài nào ngăn bản thân phát ra mấy âm thanh đầy kích dục, “Ưm..

ư..”
Gợi cảm, cô gọi tên hắn: “A..

Cảnh Thần..

nhẹ..

một chút...!đau!”
Hắn trong chuyện giường chiếu kèm với sự tức giận thì quá thô bạo.

Cứ liên tục đẩy mạnh nửa thân dưới vào “cô bé” của cô.

Mới đầu là cảm giác đau đớn tột độ, mãi khi sau vì không phải lần đầu tiên cô với hắn làm thế này nên có thể cảm nhận chút khoái lạc của tình dục bắt đầu lan truyền.
Không thể nào cự tuyệt nỗi.
“Nguyệt Độc Thất, dẫu cho cảm xúc của em hiện tại có đau đớn đến mức hận tôi, nhưng tôi vẫn hy vọng em có thể còn để lại một chút sự tin tưởng dành cho tôi.”
Trong màn đêm u tối cùng với cơn mưa lã chã không dứt bên ngoài.

Giọng nói của hắn trở nên trầm nóng và hơi thở cứ phả lên người cô vô cùng gợi tình.
Đêm đó, hai con người, hai thể xác, hai tình yêu khờ khạo đã hoà làm một.

Chapter
1 Chương 1: 1: Hạc Thiếu Phu Nhân Lại Quậy Phá
2 Chương 2: 2: Hôn Tôi Một Cái
3 Chương 3: 3: Chưa Từng Biết Mặt Hạc Phu Nhân
4 Chương 4: 4: Hoàn Toàn Là Khóc Thật
5 Chương 5: 5: Lý Do Của Cậu Chỉ Có Vậy Thôi Sao
6 Chương 6: 6: Hoá Ra Là Hạc Phu Nhân Giả Mạo
7 Chương 7: 7: Đồ Vô Liêm Sỉ
8 Chương 8: 8: Anh Thật Sự Rất Đẹp Trai
9 Chương 9: 9: Bạn Tốt Cũng Muốn Ly Hôn Chồng
10 Chương 10: 10: Vợ Tôi Sẽ Ghen
11 Chương 11: 11: Họa Cũ Đến Nhà
12 Chương 12: 12: Cô Yêu Hắn Sao
13 Chương 13: 13: Hổ Giấy Yếu Ớt
14 Chương 14: 14: Còn Hơn Chó Hoang Cướp Chủ
15 Chương 15: 15: Vừa Yêu Vừa Hận
16 Chương 16: 16: Hạc Lão Phu Nhân
17 Chương 17: 17: Không Vừa Ý
18 Chương 18: 18: Nữ Hoàng Và Chiếc Váy Bó
19 Chương 19: 19: Nặc Tiểu Ưu
20 Chương 20: 20: Vậy Con Tôi Thì Sao
21 Chương 21: 21: Bảo Vệ Đứa Trẻ
22 Chương 22: 22: Nổi Giận
23 Chương 23: 23: Yêu Thương Cuối Cùng
24 Chương 24: 24: Mạch Cẩm Là Người Xấu
25 Chương 25: 25: Con Gái Nặc Gia
26 Chương 26: 26: Nguyện Ý Chơi Đùa
27 Chương 27: 27: Chìm Trong Mật Ngọt
28 Chương 28: 28: Như Âm Hồn Không Tan
29 Chương 29: 29: Tôi Cũng Biết Đau Lòng
30 Chương 30: 30: Truyền Thuyết Ném Đồ Của Chị Đại
31 Chương 31: 31: Vòng Quay Ngựa Gỗ Em Vui Không
32 Chương 32: 32: Ép Người
33 Chương 33: 33: Kích Động
34 Chương 34: 34: Đừng Trách Tôi
35 Chương 35: 35: Cao Tay
36 Chương 36: 36: Có Người Chống Lưng
37 Chương 37: 37: Phát Hiện Ra Rồi
38 Chương 38: 38: Giận Hay Không Giận
39 Chương 39: 39: Không Thừa Nhận Là Muốn Hành Anh
40 Chương 40: 40: Không Kịp Xin Lỗi
41 Chương 41: 41: Rắp Tăm Muốn Giết Người
42 Chương 42: 42: Châm Lửa
43 Chương 43: 43: Chính Là Hạnh Phúc Vui Mừng
44 Chương 44: 44: Dư Miên Điên Loạn
45 Chương 45: 45: Rất Giống Con Bé
46 Chương 46: 46: Hoạn Thư
47 Chương 47: 47: Có Thể Gọi Ta Là Mẹ Không
48 Chương 48: 48: Chủ Mưu Đến Rồi
49 Chương 49: 49: Em Chính Là Cô Bé Ấy
50 Chương 50: 50: Hận
51 Chương 51: 51: Lần Đầu Tiên Em Gặp Anh
52 Chương 52: 52: Em Thích Anh
53 Chương 53: 53: Không Muốn Em Đứng Cạnh Con Trai
54 Chương 54: 54: Sau Này Sẽ Làm Vợ Của Tôi
55 Chương 55: 55: Cha Và Con Gái
56 Chương 56: 56: Xin Cha Đừng Ngoại Tình!
57 Chương 57: 57: Cũng Có Thể Xuống Tay Với Con
58 Chương 58: 58: Tan Một Hạnh Phúc
59 Chương 59: 59: Chuyến Bay Định Mệnh Cướp Em Khỏi Tay Anh
60 Chương 60: 60: Nước Mắt Của Anh
61 Chương 61: 61: Đứa Cháu Được Trời Ban Tặng
62 Chương 62: 62: Nhờ Sao Băng Mang Em Đến Gặp Anh
63 Chương 63: 63: Cô Ấy Tên Là Nguyệt Độc Thất
64 Chương 64: 64: Không Sa Thải Em
65 Chương 65: 65: Chiếc Bẫy Ngọt Ngào
66 Chương 66: 66: Không Từ Chối Mật Ngọt
67 Chương 67: 67: Mất Cảnh Giác
68 Chương 68: 68: Kết Hôn Chớp Nhoáng
69 Chương 69: 69: Cô Dâu Của Anh Anh Yêu Em
70 Chương 70: 70: Ai Hơn Ai
71 Chương 71: 71: Từ Từ Tâm Sự
72 Chương 72: 72: Con Đường U Tối Mang Họ Tống
73 Chương 73: 73: Sinh Non!
74 Chương 74: 74: Chưa Đủ Bản Lĩnh Của Một Người Cha
75 Chương 75: 75: Mộng Đẹp Tan Vào Hư Không
76 Chương 76: 76: Lòng Tham Và Lợi Dụng
77 Chương 77: 77: Cháu Mãi Không Lớn
78 Chương 78: 78: Yêu Em Nhiễu Sự Đều Trở Nên Xinh Đẹp
79 Chương 79: 79: Đừng Đả Động Đến Con Dâu Chư Nhị
80 Chương 80: 80: Biển Không Sóng
81 Chương 81: 81: Không Xong Đời
82 Chương 82: 82: Thua Cuộc
83 Chương 83: 83: Kẻ Ra Đi Người Ở Lại
84 Chương 84: 84: Cái Gọi Là Đồng Đội Này Quá Đê Tiện
85 Chương 85: 85: Sống Không Bằng Chết
86 Chương 86: 86: Sự Trả Thù Đẹp Đẽ Nhất
87 Chương 87: 87: Âm Thầm Trong Tim
88 Chương 88: 88: Cô Dâu Anh Lừa Về Đêm Tân Hôn
89 Chương 89: 89: Hạ Sinh Hai Tiểu Thiên Thần
90 Chương 90: 90: Đại Hạnh Phúc Của Anh Và Em End
91 Chương 91: Ngoại truyện 1: Gia đình nhắng nhít
92 Chương 92: Ngoại truyện 2: 999 đóa hoa hồng dỗ vợ (Tiệp Như - Võ Tinh Huy)
93 Chương 93: Ngoại truyện 3: Cướp dâu (Vị Yến - Nghiêm Lăng)
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: 1: Hạc Thiếu Phu Nhân Lại Quậy Phá
2
Chương 2: 2: Hôn Tôi Một Cái
3
Chương 3: 3: Chưa Từng Biết Mặt Hạc Phu Nhân
4
Chương 4: 4: Hoàn Toàn Là Khóc Thật
5
Chương 5: 5: Lý Do Của Cậu Chỉ Có Vậy Thôi Sao
6
Chương 6: 6: Hoá Ra Là Hạc Phu Nhân Giả Mạo
7
Chương 7: 7: Đồ Vô Liêm Sỉ
8
Chương 8: 8: Anh Thật Sự Rất Đẹp Trai
9
Chương 9: 9: Bạn Tốt Cũng Muốn Ly Hôn Chồng
10
Chương 10: 10: Vợ Tôi Sẽ Ghen
11
Chương 11: 11: Họa Cũ Đến Nhà
12
Chương 12: 12: Cô Yêu Hắn Sao
13
Chương 13: 13: Hổ Giấy Yếu Ớt
14
Chương 14: 14: Còn Hơn Chó Hoang Cướp Chủ
15
Chương 15: 15: Vừa Yêu Vừa Hận
16
Chương 16: 16: Hạc Lão Phu Nhân
17
Chương 17: 17: Không Vừa Ý
18
Chương 18: 18: Nữ Hoàng Và Chiếc Váy Bó
19
Chương 19: 19: Nặc Tiểu Ưu
20
Chương 20: 20: Vậy Con Tôi Thì Sao
21
Chương 21: 21: Bảo Vệ Đứa Trẻ
22
Chương 22: 22: Nổi Giận
23
Chương 23: 23: Yêu Thương Cuối Cùng
24
Chương 24: 24: Mạch Cẩm Là Người Xấu
25
Chương 25: 25: Con Gái Nặc Gia
26
Chương 26: 26: Nguyện Ý Chơi Đùa
27
Chương 27: 27: Chìm Trong Mật Ngọt
28
Chương 28: 28: Như Âm Hồn Không Tan
29
Chương 29: 29: Tôi Cũng Biết Đau Lòng
30
Chương 30: 30: Truyền Thuyết Ném Đồ Của Chị Đại
31
Chương 31: 31: Vòng Quay Ngựa Gỗ Em Vui Không
32
Chương 32: 32: Ép Người
33
Chương 33: 33: Kích Động
34
Chương 34: 34: Đừng Trách Tôi
35
Chương 35: 35: Cao Tay
36
Chương 36: 36: Có Người Chống Lưng
37
Chương 37: 37: Phát Hiện Ra Rồi
38
Chương 38: 38: Giận Hay Không Giận
39
Chương 39: 39: Không Thừa Nhận Là Muốn Hành Anh
40
Chương 40: 40: Không Kịp Xin Lỗi
41
Chương 41: 41: Rắp Tăm Muốn Giết Người
42
Chương 42: 42: Châm Lửa
43
Chương 43: 43: Chính Là Hạnh Phúc Vui Mừng
44
Chương 44: 44: Dư Miên Điên Loạn
45
Chương 45: 45: Rất Giống Con Bé
46
Chương 46: 46: Hoạn Thư
47
Chương 47: 47: Có Thể Gọi Ta Là Mẹ Không
48
Chương 48: 48: Chủ Mưu Đến Rồi
49
Chương 49: 49: Em Chính Là Cô Bé Ấy
50
Chương 50: 50: Hận
51
Chương 51: 51: Lần Đầu Tiên Em Gặp Anh
52
Chương 52: 52: Em Thích Anh
53
Chương 53: 53: Không Muốn Em Đứng Cạnh Con Trai
54
Chương 54: 54: Sau Này Sẽ Làm Vợ Của Tôi
55
Chương 55: 55: Cha Và Con Gái
56
Chương 56: 56: Xin Cha Đừng Ngoại Tình!
57
Chương 57: 57: Cũng Có Thể Xuống Tay Với Con
58
Chương 58: 58: Tan Một Hạnh Phúc
59
Chương 59: 59: Chuyến Bay Định Mệnh Cướp Em Khỏi Tay Anh
60
Chương 60: 60: Nước Mắt Của Anh
61
Chương 61: 61: Đứa Cháu Được Trời Ban Tặng
62
Chương 62: 62: Nhờ Sao Băng Mang Em Đến Gặp Anh
63
Chương 63: 63: Cô Ấy Tên Là Nguyệt Độc Thất
64
Chương 64: 64: Không Sa Thải Em
65
Chương 65: 65: Chiếc Bẫy Ngọt Ngào
66
Chương 66: 66: Không Từ Chối Mật Ngọt
67
Chương 67: 67: Mất Cảnh Giác
68
Chương 68: 68: Kết Hôn Chớp Nhoáng
69
Chương 69: 69: Cô Dâu Của Anh Anh Yêu Em
70
Chương 70: 70: Ai Hơn Ai
71
Chương 71: 71: Từ Từ Tâm Sự
72
Chương 72: 72: Con Đường U Tối Mang Họ Tống
73
Chương 73: 73: Sinh Non!
74
Chương 74: 74: Chưa Đủ Bản Lĩnh Của Một Người Cha
75
Chương 75: 75: Mộng Đẹp Tan Vào Hư Không
76
Chương 76: 76: Lòng Tham Và Lợi Dụng
77
Chương 77: 77: Cháu Mãi Không Lớn
78
Chương 78: 78: Yêu Em Nhiễu Sự Đều Trở Nên Xinh Đẹp
79
Chương 79: 79: Đừng Đả Động Đến Con Dâu Chư Nhị
80
Chương 80: 80: Biển Không Sóng
81
Chương 81: 81: Không Xong Đời
82
Chương 82: 82: Thua Cuộc
83
Chương 83: 83: Kẻ Ra Đi Người Ở Lại
84
Chương 84: 84: Cái Gọi Là Đồng Đội Này Quá Đê Tiện
85
Chương 85: 85: Sống Không Bằng Chết
86
Chương 86: 86: Sự Trả Thù Đẹp Đẽ Nhất
87
Chương 87: 87: Âm Thầm Trong Tim
88
Chương 88: 88: Cô Dâu Anh Lừa Về Đêm Tân Hôn
89
Chương 89: 89: Hạ Sinh Hai Tiểu Thiên Thần
90
Chương 90: 90: Đại Hạnh Phúc Của Anh Và Em End
91
Chương 91: Ngoại truyện 1: Gia đình nhắng nhít
92
Chương 92: Ngoại truyện 2: 999 đóa hoa hồng dỗ vợ (Tiệp Như - Võ Tinh Huy)
93
Chương 93: Ngoại truyện 3: Cướp dâu (Vị Yến - Nghiêm Lăng)