Chương 28

Sau khi hai người ra khỏi ký túc xá, Bạch Tân Vũ bỗng nhảy dựng lên, chỉ vào Du Phong Thành la to: “Cậu đúng là đồ lòng dạ hẹp hòi, chỉ tại hồi bé tôi làm cậu bị muỗi cắn, nên giờ cậu trả thù tôi? Lúc đó tôi còn chưa tới mười tuổi, biết gì đâu chứ.”

Du Phong Thành nhướng mày nhìn cậu, “Tôi lòng dạ hẹp hòi đó, thế thì ông trời có biết được không?”

Bạch Tân Vũ trợn tròn mắt, quả đúng vậy thật, nhớ tới dáng vẻ dương quang chói lọi khi nói chuyện với Hoắc Kiều vừa rồi, thì bộ dạng vô sỉ bây giờ hệt như hai con người khác nhau vậy. Bạch Tân Vũ nuốt nước bọt, “Vậy… bây giờ giải thích với cậu còn kịp không?”

Du Phong Thành vỗ khuôn mặt cậu, cười nói: “Trễ rồi.”

Bạch Tân Vũ căm giận nói: “Chờ đó, hôm nay tôi nhất định sẽ tìm cơ hội nói chuyện với cậu của cậu.”

Du Phong Thành cười tủm tỉm: “Anh cứ nói đi, đừng quên nói tôi nằm ngủ cạnh giường anh là được.”

Bạch Tân Vũ ai oán trừng mắt nhìn hắn.

Du Phong Thành duỗi lưng một cái, tâm trạng trông có vẻ rất tốt, đắc ý nói: “Cậu tôi đẹp trai chứ nhỉ.”

“Ừ, đẹp trai.” Bạch Tân Vũ rầu rĩ nói.

“Quân nhân là phải vậy, chứ ai như anh.” Du Phong Thành ngả ngớn xách cổ áo cậu, “Người như anh mà đi lính, chẳng khác gì chuyện cười.”

Bạch Tân Vũ đẩy tay hắn ra, bĩu môi, “Làm như tôi muốn đến đây lắm.”

“Anh đã không đi được nữa thì cố gắng luyện tập cho tôi, đừng có kéo trình độ của đội ta xuống.”

Bạch Tân Vũ khẽ hừ một tiếng, hỏi ngược lại: “Sao cậu của cậu trẻ vậy, tôi còn tưởng ít nhất cũng phải ba mươi.”

“Mẹ tôi là con út, có cái gì kì đâu.”

“Chú ấy ở đội nào?”

“Cậu tôi không ở đội nào hết, mà thuộc quân đội.”

“Tại sao?”

“Cậu tôi thuộc bộ đội đặc chủng.”

Bạch Tân Vũ kinh ngạc nói: “Đại đội Báo Tuyết?” Từ lúc đi vào quân đội, cậu đã từng nghe các truyền thuyết khác nhau về đại đội Báo Tuyết ở trên núi Côn Lôn, một con mãnh thú bách chiến bách thắng, không gì không đánh được, nghe nói mỗi người trong đội đều là những con người kì diệu, chọn bừa một người thôi cũng đã là cỗ máy giết người siêu cấp.

Du Phong Thành hai mắt lấp lánh, “Sẽ có một ngày tôi trở thành thành viên trong đội đó.”

Bạch Tân Vũ gãi đầu, “Cậu của cậu… trông không giống lắm.”

Du Phong Thành trừng mắt với cậu, “Ý anh là gì?”

“Mọi người đều nói người của đại đội Báo Tuyết rất bí ẩn, luôn phải chịu huấn luyện khắt khe mà người bình thường không chịu được, cậu của cậu trông chả giống gì cả.”

Du Phong Thành cười lạnh một tiếng, “Anh chưa nhìn thấy bản chất thật của cậu tôi, không, cũng khó mà nói đâu mới thật sự là hắn, trái lại cậu tôi có khả năng kết giao tốt với người khác, hay nói là, biểu hiện của cậu tôi có thể coi như giống một người bình thường, cho nên rất nhiều chuyện ngoài đại đội Báo Tuyết đều do cậu tôi xử lý.”

Bạch Tân Vũ gật đầu, trong lòng dâng lên sự tò mò và kính trọng đối với Hoắc Kiều, kính trọng kẻ mạnh là bản năng bấy lâu nay của con người. Cậu nhớ lại cuộc nói chuyện trước khi Hoắc Kiều rời đi, “Vậy cậu của cậu muốn đưa đội trường vào đại đội Báo Tuyết à?”

“Cách một khoảng thời gian bọn họ sẽ xuống mặt đất chọn một vài người, đa số là những người trong đoàn được tiến cử, đội trưởng giỏi như vậy, dĩ nhiên là bị nhắm trúng rồi.”

“Woa, thế chẳng phải đội trưởng săp sửa trở thành người của đại đội Báo Tuyết sao?

“Đâu có dễ vậy, cậu tôi nói, nửa năm nay đưa hơn sáu mươi lính hạng nhất lên, qua nhiều đợt khảo nghiệm cũng chỉ còn hai người đạt tiêu chuẩn, tư chất của đội trưởng không tính là xuất sắc lắm, có đi cũng chưa chắc ở lại được.”

“Nhưng tôi thấy đội trưởng lợi hại lắm mà.” Trần Tĩnh tuy rằng dong dài lại nghiêm khắc, nhưng lại rất tốt với mọi người, ngay cả Bạch Tân Vũ hay bị phạt cũng không ghét Trần Tĩnh, trái lại còn cảm thấy Trần Tĩnh vừa giỏi giang, chăm chí, vừa đáng yêu.

“Ai mà anh chẳng thấy lợi hại.”

“Thành tích bắn súng của tôi đứng top 3 cả đội nhá!”

Du Phong Thành lườm cậu, “Chỉ còn vài ngày luyện tập, đa số mọi người sẽ đạt được tiêu chuẩn của anh thôi, đến lúc đó xem anh còn cái gì hay.”

“Tôi có luyện tập mà, cậu cũng thấy đó thôi, thế nào tôi cũng đạt điểm cao bài kiểm tra bắn súng cho xem.”

Du Phong Thành giục nói: “Vậy anh có thể nhanh lên không, muốn tôi bị phạt củng với anh à.”

Bạch Tân Vũ cãi lại nói: “Ai bảo cậu chờ tôi.”

Du Phong Thành gõ cái “cóc” lên đầu cậu “Dám cãi?”

Bạch Tân Vũ tức mà không dám nói gì, xém tí nội thương.

Du Phong Thành ôm cổ cậu, ghé vào tai cậu hung dữ nói: “Bữa tối thế nào cậu tôi cũng gọi anh, ngậm cái miệng cho chặt vào, nếu không thời gian sau này không còn thoải mái như vậy nữa đâu.”

Bạch Tân Vũ trong lòng mắng to, thoải mái chỗ nào.

Buổi chiều  sau khi tập luyện xong, Du Phong Thành và Bạch Tân Vũ đi thẳng tới căn-tin, căn tin trong ký túc xá là nơi lãnh đạo mời người khác ăn, Bạch Tân Vũ lần đầu đi vào, dáo dác nhìn chung quanh, cái này chẳng phải là bàn ăn đặt trong văn phòng sao.

Trong phòng chỉ có Trần Tĩnh đang chờ bọn họ. Bạch Tân Vũ vừa bước vào liền phàn nàn: “Đội trưởng, sao trưa nay cậu không tới, tôi tập bắn khá lắm ý.”

Trần Tĩnh nói: “Tôi bận.”

Bạch Tân Vũ tđi đến bên cạnh Trần Tĩnh, nháy mắt ra hiệu nói: “Đội trưởng, cậu muốn vào đại đội Báo Tuyết phải không?”

Trần Tĩnh nhăn mày, “Ai nói với anh vậy?”

“Tên này.” Bạch Tân Vũ chỉa chỉa Du Phong Thành.

Du Phong Thành lườm mắt, “Tôi đâu có nói như vậy, là do anh đoán đó chứ.”

Bạch Tân Vũ trừng mắt liếc hắn một cái, nói nhỏ: “Đội trưởng, có phải vậy không?”

Trần Tĩnh nắm nắm mặt cậu, “Có cái đầu anh đấy, tôi còn chưa huấn luyện các anh xong thì sao mà đi được, khỏi phải bận tâm.”

Bạch Tân Vũ hơi thất vọng.

Một lát sau, Hưa Sấm, Vương Thuận Uy và Hoắc Kiều bước vào, Hoắc Kiều cười nói: “Hai năm rồi không đến, ở đây thay đổi nhiều ghê.”

Hứa Sấm nói: “Đúng vậy, hồi chúng ta mới đến đây làm gì có nước máy mà tắm, bọn tân binh này sướng muốn chết.”

Bạch Tân Vũ oán thầm nói, nước đá thì có.

Hoắc Kiều nhìn bọn cậu, “Ồ, đến cả rồi, tập luyện đến trưa hẳn là đói bụng lắm.”

Bạch Tân Vũ gật gật đầu, “Đói chết luôn rồi.” Cậu nghĩ dù gì căn-tin này cũng là để chiêu đãi cấp trên, thế nào cũng có món ngon để ăn..

Hoắc Kiều cười cười, “Vậy bảo bọn họ mang thức ăn lên đi, ông Hứa à, đã nói hôm nay không uống rượu mà.”

Hứa Sấm “hừ”  một tiếng, “Không uống rượu thì cậu xuống đây với bọn tôi làm gì, giỡn tôi à.”

“Đêm nay bọn tôi còn phải lái xe về, đường xá ở đây xấu, tôi còn phải thay phiên lái xe, không uống rượu được đâu.”

“Không được thì mai đi là được mà?” Hứa Sấm nện chai rượu đế lên bàn, “Nói gì nói cũng phải làm xong chai này.”

Du Phong Thành cũng nói: “Cậu à, đêm nay cậu ở lại đi, sẵn tâm sự với con luôn.”

Hoắc Kiều cười to nói: “Được được được, sáng mai cậu đi.”

Bạch Tân Vũ nhìn bộ mặt học trò ngoan đủ bộ “đức, trí, thể, mỹ, lao” của Du Phong Thành trước mặt Hoắc Kiều, khẩu vị có bao nhiệu cũng bay đi hết.

*đức, trí, thể, mỹ, lao:  có đao đức, thông minh, khỏe mạnh, đẹp trai, chịu khó. (cũng đúng vài phần chứ nhỉ =w=)

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16: Nụ hôn đầu
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 55
55 Chương 56
56 Chương 57
57 Chương 58
58 Chương 59
59 Chương 60
60 Chương 61
61 Chương 62
62 Chương 63
63 Chương 64
64 Chương 65
65 Chương 66
66 Chương 67
67 Chương 68
68 Chương 69
69 Chương 70
70 Chương 71
71 Chương 72
72 Chương 73
73 Chương 74
74 Chương 75
75 Chương 76
76 Chương 77
77 Chương 78
78 Chương 79
79 Chương 80
80 Chương 81
81 Chương 82
82 Chương 83
83 Chương 84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117: Phiên ngoại: tiểu ngư 1
117 Chương 118: Phiên ngoại: tiểu ngư 2
118 Chương 119: Phiên ngoại: tiểu ngư 3
119 Chương 120: Phiên ngoại: hẹn hò
120 Chương 121: Phiên ngoại: tiểu thiên sứ phùng đông nguyên
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16: Nụ hôn đầu
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 55
55
Chương 56
56
Chương 57
57
Chương 58
58
Chương 59
59
Chương 60
60
Chương 61
61
Chương 62
62
Chương 63
63
Chương 64
64
Chương 65
65
Chương 66
66
Chương 67
67
Chương 68
68
Chương 69
69
Chương 70
70
Chương 71
71
Chương 72
72
Chương 73
73
Chương 74
74
Chương 75
75
Chương 76
76
Chương 77
77
Chương 78
78
Chương 79
79
Chương 80
80
Chương 81
81
Chương 82
82
Chương 83
83
Chương 84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117: Phiên ngoại: tiểu ngư 1
117
Chương 118: Phiên ngoại: tiểu ngư 2
118
Chương 119: Phiên ngoại: tiểu ngư 3
119
Chương 120: Phiên ngoại: hẹn hò
120
Chương 121: Phiên ngoại: tiểu thiên sứ phùng đông nguyên