Chương 229: Người xa lạ

Tử Dạ nghe xong những lời của Vệ Tử Thanh thần sắc ngưng trọng lại, phải biết rằng vô luận bất cứ kẻ nào cũng đều yêu quý tánh mạng của mình, mà không ngờ lại có một tổ chức đáng sợ làm cho người ta cam tâm tình nguyện đi tìm cái chết cũng không nguyện ý trở về nhận sự trừng phạt, thật sự tai nghe không bằng mắt thấy, một tổ chức nguy hiểm như vậy hắn thân là vua một nước không thể không đề phòng!

Dù sao đối mặt với những sát thủ không sợ chết cho dù người của đối phương không nhiều nhưng cũng là một sự uy hiếp rất lớn!

Nghĩ đến đây Tử Dạ trầm ngâm trong chốc lát liền đối với vệ Tử Thanh phân phó :

-‘‘Ngươi lập tức phái người điều tra về tổ chức thần bí này, tổng bộ của họ ở đâu cũng như mục đích của bọn họ là gì?’’

Vệ Tử Thanh lĩnh mệnh rồi lui xuống.

Tử Dạ nhìn thoáng qua khoảng sân đã được dọn sạch khẽ nhíu mày sau đó xoay người rời đi.

Sau khi giải quyết xong những thi thể bọn thị vệ cũng dần dần tản đi, một hồi gió tanh mưa máu xem như chính thức mở màn.

Mà bọn họ không biết ở một góc khuất trong bóng đêm có một người mang phục sức thái giám lạnh lùng nhìn thấy hết thảy, đợi sau khi bọn họ rời đi người kia lạnh lùng cười một tiếng thân ảnh rất nhanh biến mất trong đêm tối.

Bên trong thiên điện ánh nến vàng leo lét, không khí một mùi rượu nồng nặc. Toàn bộ phòng ngủ ràn ngập hơi thở ám muội.

Sở Hoàng căm giận ngồi chễm chệ trên ghế, trong tay ôm một cung nữ ngửa miệng uống Trúc Diệp Thanh.//rượu đó mấy nàng//

Tuy rằng bên cạnh có rượu ngon lại có mỹ nữ làm bạn, nhưng nơi này chung quy có vẻ hẻo lánh đơn sơ, so với Đông Hoa cung hoa lệ không bằng một cái ngón tay, đối với việc Tử Dạ đột nhiên chuyển hắn đến thiên điện trong lòng Sở Hoàng rất là bất mãn!

Cho dù đổi nơi ở cũng nên để hắn đến một nơi không thua kém Đông Hoa cung mới phải, đằng này lại ở cái địa phương hẻo lánh không một bóng người này, thật là khinh người quá đáng!

Càng quá mức là Tử Dạ cơ hồ đem toàn bộ cung nhân dời đi, chỉ để lại vài người hầu hạ, điều này khiến hắn có chút không quen!

Bất quá khi hắn yêu cầu đem vị cung nữ kia tới may mắn Tử Dạ lại đồng ý.

Nghĩ đến đây, Sở Hoàng tức giận uống một ngụm rượu, sau đó nặng nề đặt cốc trên bàn.

Vị cung nữ dù sao cũng ở trong cung đã lâu, những chuyện đơn giản như nhìn mặt đoán ý nàng cơ bản cũng biết ít nhiều, nhìn Sở Hoàng có chút rầu rĩ không vui, thanh âm dịu dàng nói :

-‘‘Sở Hoàng, người làm sao vậy? Như thế nào mất hứng? Chẳng lẽ nô tỳ làm sai cái gì sao?’’

Nói xong tay nàng ôn nhu vuốt nhẹ trước ngực Sở Hoàng, ánh mắt đưa tình.

Sắc mặt Sở Hoàng có điểm ửng hồng khẳng định đã có vài phần men say, hắn một phát bắt được bàn tay mềm mại trắng noãn của nàng đưa lên môi nhẹ nhàng cắn mút, ánh mắt tà mị nhìn nàng chằm chằm.

Được Sở hoàng đáp lại, nàng cười khẽ, nhẹ nhàng cựa mình khơi gợi dục vọng của Sở hoàng, thỉnh thoảng còn phát ra những tiếng ngâm rất khẽ.

Sở Hoàng đôi mắt tràn ngập dục vọng nhưng đầu óc hắn vẫn còn sáng suốt. Hắn tuy rằng ham muốn sắc đẹp nhưng sao lại không hiểu mưu đồ của nàng, hắn cũng hiểu được sở dĩ nàng đối với hắn ngoan ngoãn phục tùng chẳng qua mơ tưởng trở thành người đàn bà của hắn, một tấc lên trời mà thôi!

Nhưng là nàng không biết Sở Hoàng chẳng qua chỉ muốn lợi dụng nàng giải khuây, cho dù ngày sau có cơ hội trở về nước cũng tuyệt đối sẽ không mang nàng theo! Bởi vì tuy rằng nàng cũng có một chút tư sắc, nhưng làm sao so sánh với những tần phi tuyệt sắc trong hậu cung của hắn, so với các nàng cung nữ này còn kém xa.

Bất quá sự thật này hắn sẽ không cho nàng biết, chỉ thấy trên mặt lộ ra một chút cười tà sau đó ôm lấy nàng đi đến giường ngủ.

Rất nhanh trong giường ngủ một mảnh xuân sắc, y phục một mảnh hỗn độn trên mặt đất.

Một thân ảnh quỷ dị nhẹ nhàng từ bên ngoài cửa sổ tiến vào mà Sở hoàng người đang đắm chìm trong tình dục căn bản không cảm thấy sự xuất hiện của người này, ông ta càng lúc càng đẩy nhanh tốc độ muốn đạt đến cao trào.

Đúng lúc này vị cung nữ đang chìm đắm trong lạc thú bỗng nhiên mở hai mắt ra, khi nàng nhìn thấy bóng người đứng ở cách đó không xa, không khỏi hét lên một tiếng hoảng sợ đẩy Sở hoàng đang dây dưa ở trên người mình ra, sau đó núp ở góc giường lấy chăn che ở trước người, thân thể run lên nhè nhẹ, đôi sợ hãi ánh mắt nhìn Sở Hoàng ở phía sau.

Sở Hoàng đang ở trên đỉnh lại đột nhiên bị đẩy ra, trong lòng cực kỳ tức giận đang muốn quát một tiếng, đột nhiên cảm giác được phía sau truyền đến một trận lãnh ý không khỏi xoay người lại.

Khi hắn thấy rõ ràng trong phòng ngủ có người lạ khuôn mặt có chút biến sắc, bất quá hắn chung quy cũng không phải người bình thường, tuy rằng trong phòng ngủ đột nhiên xuất hiện người lạ có điểm quỷ dị, nhưng hắn vẫn có thể vững vàng dùng thanh âm lạnh lùng hỏi :

-‘‘Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện trong tẩm cung của bổn vương?’’

Người đến là một nam tử tuổi còn trẻ mặc trang phục thái giám, chỉ thấy hắn lạnh lùng đứng ở nơi đó dùng kiếm trong tay hất y phục bị Sở Hoàng ném xuống đất về phía Sở Hoàng, ngữ khí mang theo nồng đậm giễu cợt nói :

-‘‘Ngươi muốn tự mình thay hay cần ta giúp!’’

Ám sát

Edit : Muỗi Vove

Sở Hoàng tùy tay bắt lấy y phục, sắc mặt không thay đổi mặc vào.

Tuy rằng, hắn biết nam tử trẻ tuổi xa lạ này đêm khuya xuất hiện ở đây, tuyệt đối không phải chuyện tốt, nhưng bản thân dù sao cũng là vua của một nước, trải qua vô số sóng to gió lớn, cho nên hiện tại hắn cũng không chút nào kinh hoảng, bởi vì, hắn biết, bên ngoài thiên điện, có phần đông thị vệ Tử Dạ phái tới bảo vệ

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi có chút hối hận, bởi vì, nếu không phải hắn cảm thấy khó chịu, đem toàn bộ thị vệ đuổi đi, người này cho dù võ công cao cường, há có thể dễ dàng đột nhập vào tẩm cung của hắn?

Rất nhanh, Sở Hoàng y phục chỉnh tề, hắn trấn tĩnh nhìn nam nhân trẻ tuổi mặc phục sức thái giám, hắn thân là vua của một nước, trong quá khứ, thái giám hầu hạ bên người cũng không ít, cho nên chỉ một cái liếc mắt cũng có thể nhìn ra người này không phải là thái giám.

Biết được điều này, hắn đề phòng nhìn người kia, trầm giọng hỏi :

-”Ngươi là ai?”

Người đến chính là Du Hàn, hắn sở dĩ xuất hiện ở nơi này, chẳng qua là muốn giết Sở Hoàng mà thôi, bởi vì, chỉ có như vậy, Sở quốc thái tử mới có thể không băn khoăn về phía Tây Lương mà phát động chiến tranh!

Hiện tại đối mặt với câu hỏi của Sở Hoàng câu hỏi, hắn khinh thường cười trào phúng, lạnh lùng thốt :

-”Ta là ai, ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết rằng, ta tới giết ngươi, là được rồi!”

Nhìn thấy người này nhẹ nhàng bâng quơ nói muốn giết hắn, cho dù hắn có cố gắng duy trì vẻ trấn định cũng không khỏi có chút biến sắc, hắn lui về phía sau từng bước, nói :

-”Bổn vương cùng ngươi không cừu không oán, ngươi vì sao phải giết bổn vương?”

Đối mặt với hành động của Sở Hoàng, Du Hàn căn bản chỉ lơ đễnh, khóe miệng hắn vẫn giữ một nụ cười thản nhiên, ngữ khí lại lãnh khốc vô cùng nói :

-”Ngươi cùng ta chứng thật là không thù cũng không hận, chẳng qua, sự tồn tại của ngươi, lại ảnh hưởng tới kế hoạch của ta. Ta không thể dễ dàng tha thứ cho bât kỳ kẻ nào làm hỏng kế hoạch của mình, cho nên, ta phải giết ngươi!”

Sở Hoàng nhìn ra người này không phải đang nói đùa, hắn không khỏi sắc mặt đại biến, trong lòng dâng lên một cỗ sợ hãi, thanh âm có chút run run hỏi :

-”Ngươi nói kế hoạch gì, bổn vương căn bản không biết, hơn nữa, bổn vương hiện tại bị Tử Dạ giam lỏng nơi này, như thế nào lại ảnh hưởng đến kế hoạch của ngươi?”

Nhìn trên mặt Sở Hoàng lộ rõ thần sắc sợ hãi, không biết vì sao, Du Hàn đột nhiên cảm giác thỏa mãn, bởi vì, để khiến ột hoàng đế cao cao tại thượng sợ hãi, chứng thật không phải là chuyện dễ dàng.

Nghĩ đến đây, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Du Hàn lộ ra một nụ cười tàn khốc, không biết, người kia đến cuối cùng, có hay không cũng sẽ như thế?

Sở Hoàng nhìn Du Hàn, thấy y không trả lời câu hỏi của mình, tim của hắn bắt đầu không ngừng mà trầm xuống, hắn bỗng nhiên nghĩ đến những thị vệ bên ngoài, nghĩ đến thị vệ đứng cách đó không xa, tim của hắn mới hơi trấn tĩnh một chút, lại nói :

-”Ngươi nếu muốn giết bổn vương, ngươi cũng trốn không thoát! Chỉ cần bổn vương hô to một tiếng, thị vệ bên ngoài sẽ tiến vào, ngươi nếu giết bổn vương, còn có thể an toàn rời đi sao?”

Du Hàn cười lạnh, khinh thường nhìn Sở Hoàng, nói :

-”Thật không? Như vậy, ta liền thử xem!”

Lời của Du Hàn vừa rơi xuống, thân ảnh của hắn liền giống như quỷ dị, chỉ thấy kiếm quang chợt lóe, nháy mắt kiếm trong tay hắn đã đặt trên cổ Sở hoàng.

-”A. . . . . . . .”

Cung nữ kia cả người phát run, nàng vẫn đãng rúc vào một góc chăn, nhìn thấy Du Hàn muốn giết Sở Hoàng, trong lúc sợ hãi nhịn không được phát ra một tiếng thét chói tai.

Nghe tiếng thét của cung nữ, Du Hàn nhướng mày, trên người tản mát ra sát khí mãnh liệt, chỉ thấy hắn vung tay lên, kiếm quang tạo ra một vòng cung, cung nữ cũng không kịp kêu lên tiếng nào đầu đã rơi xuống, nháy mắt hương tiêu ngọc tổn dưới kiếm Du Hàn.

Máu tươi, nháy mắt chảy lênh láng khắp giường, trong không khí lại thêm nồng đậm mùi máu tươi!

Sở Hoàng sợ hãi nhìn một màn này, nghĩ đến mình vừa cùng nàng làm việc kia, thân thể nhịn không được khẽ run lên, cho dù hắn can đảm hơn người, ở đối mặt thủ pháp giết người tàn khốc như thế. Hắn vẫn là cảm nhận được sợ hãi.

Mà ở ngoài thiên điện, thanh âm vừa rồi hiển nhiên kinh động thị vệ, mọi người hai mặt nhìn nhau, có một người lên tiếng hỏi :

-”Trương đại ca, huynh có nghe thấy tiếng gì không? Vừa vặn giống như tiếng của nữ nhân?”

Thị vệ kêu Trương đại ca kia lại kinh thường cười cười, nói :

-”Tiếng gì? Nhất định là Sở Hoàng lão gia hỏa này lại đang tra tấn những nữ nhân kia thôi! Hừ, lão gia hỏa này thật là gừng càng già càng cay, cũng không sợ chết trên giường của nữ nhân!”

Nghe thấy lời này của thị vệ tên Trương đại ca, những người khác liền dẹp bỏ nghi ngờ,cũng lộ ra nụ cười ám muội, bọn họ cuối cùng cũng không để ý nữa!

Ở một nơi khác, một người mang y phục màu xám, thoạt nhìn giống như cung nhân, chỉ thấy hắn không tiếng động đi vào một góc khuất, sau đó thân ảnh chợt lóe, biến mất trong bóng đêm.

Trong phòng ngủ, Du Hàn thu kiếm trở về kề trên cổ Sở Hoàng, khóe miệng mang theo nụ cười tàn nhẫn, lạnh lùng nhìn Sở Hoàng, ánh mắt giống như ác ma nhìn con mồi dưới tay mình!

Chapter
1 Chương 1: thành thân
2 Chương 2: Đằng sau việc hôn nhân
3 Chương 3: vắng vẻ
4 Chương 4: sóng ngầm mãnh liệt
5 Chương 5: nạp phi 1
6 Chương 6: Nạp Phi 2
7 Chương 7: Quyết định của hoàng thượng
8 Chương 8: Xua đuổi
9 Chương 9: Tâm kế của Diệp Linh
10 Chương 10: Xử phạt của Tử Dạ
11 Chương 11: ủy khuất 1
12 Chương 12: ủy khuất 2
13 Chương 13: Làm khó dễ 1
14 Chương 14: làm khó dễ 2
15 Chương 15: Đối lập
16 Chương 16: Giá lâm
17 Chương 17: Tranh chấp
18 Chương 18: Tâm sự của hoàng đế 1
19 Chương 19: Tâm sự của hoàng đế 2
20 Chương 20: xung đột 1
21 Chương 21: xung đột 2
22 Chương 22: lại mặt 1
23 Chương 23: lại mặt 2
24 Chương 24: Ban thưởng
25 Chương 25: Điều kiện
26 Chương 26: áo choàng chồn bạc
27 Chương 27: Yêu cầu của Diệp Linh
28 Chương 28: Sóng ngầm
29 Chương 29: Thế thái mỏng lạnh
30 Chương 30: Thân tình lãnh đạm 1
31 Chương 31: Thân tình lãnh đạm 2
32 Chương 32: Tử y nhân
33 Chương 33: Ứng Vương gia
34 Chương 34: Khuất nhục
35 Chương 35: Diễn trò
36 Chương 36: Nhục nhã
37 Chương 37: Diệp Linh oán hận
38 Chương 38: Lời đồn đại
39 Chương 39: Mang thai
40 Chương 40: Mưu đồ bí mật 1
41 Chương 41: Mưu đồ bí mật 2
42 Chương 42: Tâm tính vặn vẹo
43 Chương 43: Đau thương
44 Chương 44: Đêm gặp ứng Vương
45 Chương 45: Tình tố ám sinh*
46 Chương 46: Lòng đố kị
47 Chương 47: Nổi giận
48 Chương 48: Rối rắm 1
49 Chương 49: Rối rắm 2
50 Chương 50: Nhẫn nhục
51 Chương 51: Đẻ non
52 Chương 52: Nghi hung
53 Chương 53: Khách không mời mà đến
54 Chương 54: Hình đường
55 Chương 55: Báo tin
56 Chương 56: Cố nhân
57 Chương 57: Phiêu linh
58 Chương 58: Ảm đạm
59 Chương 59: Tàn khốc
60 Chương 60: Không thể nhịn được nữa
61 Chương 61: Diệp Linh đến
62 Chương 62: Gian kế
63 Chương 63: Khâm vật ban thưởng
64 Chương 64: Hoa hồng
65 Chương 65: Đều có tâm cơ
66 Chương 66: Nguyền rủa
67 Chương 67: Sát ý
68 Chương 68: Quỷ dị
69 Chương 69: Thái độ kỳ quái
70 Chương 70: Khả nghi
71 Chương 71: Ngăn trở
72 Chương 72: Âm mưu
73 Chương 73: Tuyệt vọng
74 Chương 74: Huyết Yến
75 Chương 75: Báo ứng
76 Chương 76: Núi Thiên Hoa
77 Chương 77: Bị tập kích
78 Chương 78: Rơi xuống vách núi
79 Chương 79: giải độc 1
80 Chương 80: Giải độc 2
81 Chương 81: Mất trí nhớ
82 Chương 82: Nghi hoặc
83 Chương 83: Lãnh khốc vô tình
84 Chương 84: Mẫu tử xung đột
85 Chương 85: Tâm sự của Yến Đào
86 Chương 86: Đồng tình chi tâm
87 Chương 87: Kháng cự
88 Chương 88: Xa lạ
89 Chương 89: Mất trí nhớ
90 Chương 90: Nàng
91 Chương 91: Xuất cốc
92 Chương 92: Tâm sự của Du Hàn
93 Chương 93: Kế hoạch của Diệp Linh
94 Chương 94: Dụng tâm kín đáo
95 Chương 95: Chán ghét
96 Chương 96: Không thể trốn tránh
97 Chương 97: ức vua thoái vị 1
98 Chương 98: Bức vua thoái vị 2
99 Chương 99: Quyết định thống khổ
100 Chương 100: Thương nghị
101 Chương 101: Điểm đáng ngờ
102 Chương 102: Phản bội
103 Chương 103: Mối hận năm đó
104 Chương 104: Mộng
105 Chương 105: Giãy dụa thống khổ
106 Chương 106: Cô phụ
107 Chương 107: Tâm tê phế liệt
108 Chương 108: Buồn bã
109 Chương 109: Tranh đoạt
110 Chương 110: Ứng Vương tuyên chiến
111 Chương 111: Có thai
112 Chương 112: Bi phẫn
113 Chương 113: Uy hiếp
114 Chương 114: Bất đắc dĩ của Du Hàn
115 Chương 115: Thanh Nhi sầu não
116 Chương 116: Quyết định của Tử Ảnh
117 Chương 117: Đều có tâm tư
118 Chương 118: Ngoan độc kế
119 Chương 119: Mưa gió điềm báo
120 Chương 120: Tàn nhẫn thương tổn 1
121 Chương 121: Tàn nhẫn thương tổn 2
122 Chương 122: Chân tướng đích thực
123 Chương 123: Tử Dạ không yên
124 Chương 124: Du Hàn phẫn nộ
125 Chương 125: Ngoài ý liệu
126 Chương 126: Che dấu tâm sự 1
127 Chương 127: Che dấu tâm sự 2
128 Chương 128: Một đêm quỷ dị
129 Chương 129: Một đêm quỷ dị
130 Chương 130: Tranh chấp
131 Chương 131: Hiệp thương
132 Chương 132: Nữ tử thần bí
133 Chương 133: Thích khách
134 Chương 134: Hành động
135 Chương 135: Triều đình phong vân 1
136 Chương 136: Triều đình phong vân 2
137 Chương 137: Máu tươi triều đình
138 Chương 138: Họa thủy
139 Chương 139: Hận ý
140 Chương 140: Hoàn cảnh xấu hổ
141 Chương 141: Thảm đạm kết thúc
142 Chương 142: Khả nghi
143 Chương 143: Thân phận bại lộ
144 Chương 144: Yêu hận đan xen
145 Chương 145: Trùng hợp
146 Chương 146: Thống khổ quyết định
147 Chương 147: Địa lao
148 Chương 148: Tra tấn lẫn nhau
149 Chương 149: Hình đường thẩm vẫn
150 Chương 150: Chân tướng
151 Chương 151: Tỷ muội gặp lại không nhận thức
152 Chương 152: Điên cuồng sát ý
153 Chương 153: Tỷ muội tương tàn
154 Chương 154: Ranh giới sống chết
155 Chương 155: Tư tâm
156 Chương 156: Buông tay
157 Chương 157: Khóc lóc om sòm
158 Chương 158: Đại công tử Diệp Hạo
159 Chương 159: Chuyện cũ
160 Chương 160: Tình cảm cấm kị
161 Chương 161: Người trong bức họa
162 Chương 162: Điên
163 Chương 163: Thủy Vân cung
164 Chương 164: Mất trí nhớ
165 Chương 165: Khó có thể chấp nhận
166 Chương 166: Sai chỗ
167 Chương 167: Lừa gạt
168 Chương 168: Gặp gỡ trong đêm
169 Chương 169: Nghi ngờ
170 Chương 170: Chất vấn
171 Chương 171: Trúng độc
172 Chương 172: Mất mát
173 Chương 173: Thanh y nam tử
174 Chương 174: Linh Sơn tiên tử
175 Chương 175: Manh mối
176 Chương 176: Dã tâm
177 Chương 177: Trên đường đi gặp
178 Chương 178: Chọn tú
179 Chương 179: Xuyên qua
180 Chương 180: Tưởng niệm
181 Chương 181: Đột nhiên thay đổi thái độ
182 Chương 182: Sát tâm
183 Chương 183: Giống như đã từngquen biết
184 Chương 184: Sự thực tàn khốc (188)
185 Chương 185: Niềm vui ngoài ý muốn
186 Chương 186: Tư Lạc viện
187 Chương 187: Hương Linh công chúa
188 Chương 188: Sách lược
189 Chương 189: Mất mát
190 Chương 190: Bỏ qua khúc mắc (200)
191 Chương 191: Khó có thể chấp nhận
192 Chương 192: Đối chọi gay gắt 1
193 Chương 193: Dạ yến
194 Chương 194: Vô Ảnh
195 Chương 195: Quyết tuyệt
196 Chương 196: Rời đi
197 Chương 197: Nhu tình
198 Chương 198: Hiểu lầm
199 Chương 199: Điên cuồng
200 Chương 200: Tuyên bố việc hôn nhân
201 Chương 201: Dễ dàng thu phục lòng người
202 Chương 202: Yến Đào bi thương 1
203 Chương 203: Tâm sự của Mộc nhi
204 Chương 204: Chuyển biến tâm tư
205 Chương 205: Âm mưu kinh thiên động địa
206 Chương 206: Quyết định
207 Chương 207: Huynh muội gặp lại (232)
208 Chương 208: Chuyện cũ như mây khói
209 Chương 209: Vĩnh viễn là đại ca của muội
210 Chương 210: Oan gia ngõ hẹp
211 Chương 211: Rơi vào bẫy
212 Chương 212: Chuyện cũ 2
213 Chương 213: Chấp nhận chờ đợi
214 Chương 214: Suy nghĩ của Diệp Linh 1
215 Chương 215: Suy nghĩ của Diệp Linh 3(248)
216 Chương 216: Suy nghĩ của Diệp Linh 5
217 Chương 217: Gió thổi mưa giông trước cơn bão
218 Chương 218: Âm mưu sau lưng
219 Chương 219: Đuổi theo
220 Chương 220: Ngẫu nhiên biết chân tướng
221 Chương 221: Tra tấn
222 Chương 222: U lan và mẫu đơn (262)
223 Chương 223: Oán hận
224 Chương 224: Hủy diệt
225 Chương 225: Đoán
226 Chương 226: Sóng gió 1
227 Chương 227: Sóng gió 3
228 Chương 228: Sóng gió 5
229 Chương 229: Người xa lạ
230 Chương 230: Người áo xám
231 Chương 231: Kế sách ứng đối
232 Chương 232: Cái chết bất minh
233 Chương 233: Quyết định
234 Chương 234: Tâm ý
235 Chương 235: Công thành 1
236 Chương 236: Công thành 3
237 Chương 237: Đánh lui kẻ địch
238 Chương 238: Không đồng sinh nhưng cộng tử
239 Chương 239: Ba người gặp nhau
240 Chương 240: Bị chặn đường
241 Chương 241: Yến Đào
242 Chương 242: Hảo hảo yêu nàng
243 Chương 243: Đồng môn tương tàn
244 Chương 244: Vì yêu sinh hận
245 Chương 245: Giãy dụa 2
246 Chương 246: Đại kết cục 2 – Ấm áp từ Diệp Hạo
247 Chương 247: Phiên ngoại – Thành thân
248 Chương 248: Phiên ngoại – Lòng chua xót
249 Chương 249: Phiên ngoại – Mười năm hẹn ước
250 Chương 250: Phiên ngoại — Bạch y thiếu nữ
251 Chương 251: Phiên ngoại — Một bụng đen tối 2
252 Chương 252: Phiên ngoại — Lâm Phi
253 Chương 253: Phiên ngoại — Quá khứ không chịu nổi
254 Chương 254: Phiên ngoại — Thiếu niên xúc động
255 Chương 255: Phiên ngoại — Âm mưu 1
256 Chương 256: Phiên ngoại — Đại kết cục văn
Chapter

Updated 256 Episodes

1
Chương 1: thành thân
2
Chương 2: Đằng sau việc hôn nhân
3
Chương 3: vắng vẻ
4
Chương 4: sóng ngầm mãnh liệt
5
Chương 5: nạp phi 1
6
Chương 6: Nạp Phi 2
7
Chương 7: Quyết định của hoàng thượng
8
Chương 8: Xua đuổi
9
Chương 9: Tâm kế của Diệp Linh
10
Chương 10: Xử phạt của Tử Dạ
11
Chương 11: ủy khuất 1
12
Chương 12: ủy khuất 2
13
Chương 13: Làm khó dễ 1
14
Chương 14: làm khó dễ 2
15
Chương 15: Đối lập
16
Chương 16: Giá lâm
17
Chương 17: Tranh chấp
18
Chương 18: Tâm sự của hoàng đế 1
19
Chương 19: Tâm sự của hoàng đế 2
20
Chương 20: xung đột 1
21
Chương 21: xung đột 2
22
Chương 22: lại mặt 1
23
Chương 23: lại mặt 2
24
Chương 24: Ban thưởng
25
Chương 25: Điều kiện
26
Chương 26: áo choàng chồn bạc
27
Chương 27: Yêu cầu của Diệp Linh
28
Chương 28: Sóng ngầm
29
Chương 29: Thế thái mỏng lạnh
30
Chương 30: Thân tình lãnh đạm 1
31
Chương 31: Thân tình lãnh đạm 2
32
Chương 32: Tử y nhân
33
Chương 33: Ứng Vương gia
34
Chương 34: Khuất nhục
35
Chương 35: Diễn trò
36
Chương 36: Nhục nhã
37
Chương 37: Diệp Linh oán hận
38
Chương 38: Lời đồn đại
39
Chương 39: Mang thai
40
Chương 40: Mưu đồ bí mật 1
41
Chương 41: Mưu đồ bí mật 2
42
Chương 42: Tâm tính vặn vẹo
43
Chương 43: Đau thương
44
Chương 44: Đêm gặp ứng Vương
45
Chương 45: Tình tố ám sinh*
46
Chương 46: Lòng đố kị
47
Chương 47: Nổi giận
48
Chương 48: Rối rắm 1
49
Chương 49: Rối rắm 2
50
Chương 50: Nhẫn nhục
51
Chương 51: Đẻ non
52
Chương 52: Nghi hung
53
Chương 53: Khách không mời mà đến
54
Chương 54: Hình đường
55
Chương 55: Báo tin
56
Chương 56: Cố nhân
57
Chương 57: Phiêu linh
58
Chương 58: Ảm đạm
59
Chương 59: Tàn khốc
60
Chương 60: Không thể nhịn được nữa
61
Chương 61: Diệp Linh đến
62
Chương 62: Gian kế
63
Chương 63: Khâm vật ban thưởng
64
Chương 64: Hoa hồng
65
Chương 65: Đều có tâm cơ
66
Chương 66: Nguyền rủa
67
Chương 67: Sát ý
68
Chương 68: Quỷ dị
69
Chương 69: Thái độ kỳ quái
70
Chương 70: Khả nghi
71
Chương 71: Ngăn trở
72
Chương 72: Âm mưu
73
Chương 73: Tuyệt vọng
74
Chương 74: Huyết Yến
75
Chương 75: Báo ứng
76
Chương 76: Núi Thiên Hoa
77
Chương 77: Bị tập kích
78
Chương 78: Rơi xuống vách núi
79
Chương 79: giải độc 1
80
Chương 80: Giải độc 2
81
Chương 81: Mất trí nhớ
82
Chương 82: Nghi hoặc
83
Chương 83: Lãnh khốc vô tình
84
Chương 84: Mẫu tử xung đột
85
Chương 85: Tâm sự của Yến Đào
86
Chương 86: Đồng tình chi tâm
87
Chương 87: Kháng cự
88
Chương 88: Xa lạ
89
Chương 89: Mất trí nhớ
90
Chương 90: Nàng
91
Chương 91: Xuất cốc
92
Chương 92: Tâm sự của Du Hàn
93
Chương 93: Kế hoạch của Diệp Linh
94
Chương 94: Dụng tâm kín đáo
95
Chương 95: Chán ghét
96
Chương 96: Không thể trốn tránh
97
Chương 97: ức vua thoái vị 1
98
Chương 98: Bức vua thoái vị 2
99
Chương 99: Quyết định thống khổ
100
Chương 100: Thương nghị
101
Chương 101: Điểm đáng ngờ
102
Chương 102: Phản bội
103
Chương 103: Mối hận năm đó
104
Chương 104: Mộng
105
Chương 105: Giãy dụa thống khổ
106
Chương 106: Cô phụ
107
Chương 107: Tâm tê phế liệt
108
Chương 108: Buồn bã
109
Chương 109: Tranh đoạt
110
Chương 110: Ứng Vương tuyên chiến
111
Chương 111: Có thai
112
Chương 112: Bi phẫn
113
Chương 113: Uy hiếp
114
Chương 114: Bất đắc dĩ của Du Hàn
115
Chương 115: Thanh Nhi sầu não
116
Chương 116: Quyết định của Tử Ảnh
117
Chương 117: Đều có tâm tư
118
Chương 118: Ngoan độc kế
119
Chương 119: Mưa gió điềm báo
120
Chương 120: Tàn nhẫn thương tổn 1
121
Chương 121: Tàn nhẫn thương tổn 2
122
Chương 122: Chân tướng đích thực
123
Chương 123: Tử Dạ không yên
124
Chương 124: Du Hàn phẫn nộ
125
Chương 125: Ngoài ý liệu
126
Chương 126: Che dấu tâm sự 1
127
Chương 127: Che dấu tâm sự 2
128
Chương 128: Một đêm quỷ dị
129
Chương 129: Một đêm quỷ dị
130
Chương 130: Tranh chấp
131
Chương 131: Hiệp thương
132
Chương 132: Nữ tử thần bí
133
Chương 133: Thích khách
134
Chương 134: Hành động
135
Chương 135: Triều đình phong vân 1
136
Chương 136: Triều đình phong vân 2
137
Chương 137: Máu tươi triều đình
138
Chương 138: Họa thủy
139
Chương 139: Hận ý
140
Chương 140: Hoàn cảnh xấu hổ
141
Chương 141: Thảm đạm kết thúc
142
Chương 142: Khả nghi
143
Chương 143: Thân phận bại lộ
144
Chương 144: Yêu hận đan xen
145
Chương 145: Trùng hợp
146
Chương 146: Thống khổ quyết định
147
Chương 147: Địa lao
148
Chương 148: Tra tấn lẫn nhau
149
Chương 149: Hình đường thẩm vẫn
150
Chương 150: Chân tướng
151
Chương 151: Tỷ muội gặp lại không nhận thức
152
Chương 152: Điên cuồng sát ý
153
Chương 153: Tỷ muội tương tàn
154
Chương 154: Ranh giới sống chết
155
Chương 155: Tư tâm
156
Chương 156: Buông tay
157
Chương 157: Khóc lóc om sòm
158
Chương 158: Đại công tử Diệp Hạo
159
Chương 159: Chuyện cũ
160
Chương 160: Tình cảm cấm kị
161
Chương 161: Người trong bức họa
162
Chương 162: Điên
163
Chương 163: Thủy Vân cung
164
Chương 164: Mất trí nhớ
165
Chương 165: Khó có thể chấp nhận
166
Chương 166: Sai chỗ
167
Chương 167: Lừa gạt
168
Chương 168: Gặp gỡ trong đêm
169
Chương 169: Nghi ngờ
170
Chương 170: Chất vấn
171
Chương 171: Trúng độc
172
Chương 172: Mất mát
173
Chương 173: Thanh y nam tử
174
Chương 174: Linh Sơn tiên tử
175
Chương 175: Manh mối
176
Chương 176: Dã tâm
177
Chương 177: Trên đường đi gặp
178
Chương 178: Chọn tú
179
Chương 179: Xuyên qua
180
Chương 180: Tưởng niệm
181
Chương 181: Đột nhiên thay đổi thái độ
182
Chương 182: Sát tâm
183
Chương 183: Giống như đã từngquen biết
184
Chương 184: Sự thực tàn khốc (188)
185
Chương 185: Niềm vui ngoài ý muốn
186
Chương 186: Tư Lạc viện
187
Chương 187: Hương Linh công chúa
188
Chương 188: Sách lược
189
Chương 189: Mất mát
190
Chương 190: Bỏ qua khúc mắc (200)
191
Chương 191: Khó có thể chấp nhận
192
Chương 192: Đối chọi gay gắt 1
193
Chương 193: Dạ yến
194
Chương 194: Vô Ảnh
195
Chương 195: Quyết tuyệt
196
Chương 196: Rời đi
197
Chương 197: Nhu tình
198
Chương 198: Hiểu lầm
199
Chương 199: Điên cuồng
200
Chương 200: Tuyên bố việc hôn nhân
201
Chương 201: Dễ dàng thu phục lòng người
202
Chương 202: Yến Đào bi thương 1
203
Chương 203: Tâm sự của Mộc nhi
204
Chương 204: Chuyển biến tâm tư
205
Chương 205: Âm mưu kinh thiên động địa
206
Chương 206: Quyết định
207
Chương 207: Huynh muội gặp lại (232)
208
Chương 208: Chuyện cũ như mây khói
209
Chương 209: Vĩnh viễn là đại ca của muội
210
Chương 210: Oan gia ngõ hẹp
211
Chương 211: Rơi vào bẫy
212
Chương 212: Chuyện cũ 2
213
Chương 213: Chấp nhận chờ đợi
214
Chương 214: Suy nghĩ của Diệp Linh 1
215
Chương 215: Suy nghĩ của Diệp Linh 3(248)
216
Chương 216: Suy nghĩ của Diệp Linh 5
217
Chương 217: Gió thổi mưa giông trước cơn bão
218
Chương 218: Âm mưu sau lưng
219
Chương 219: Đuổi theo
220
Chương 220: Ngẫu nhiên biết chân tướng
221
Chương 221: Tra tấn
222
Chương 222: U lan và mẫu đơn (262)
223
Chương 223: Oán hận
224
Chương 224: Hủy diệt
225
Chương 225: Đoán
226
Chương 226: Sóng gió 1
227
Chương 227: Sóng gió 3
228
Chương 228: Sóng gió 5
229
Chương 229: Người xa lạ
230
Chương 230: Người áo xám
231
Chương 231: Kế sách ứng đối
232
Chương 232: Cái chết bất minh
233
Chương 233: Quyết định
234
Chương 234: Tâm ý
235
Chương 235: Công thành 1
236
Chương 236: Công thành 3
237
Chương 237: Đánh lui kẻ địch
238
Chương 238: Không đồng sinh nhưng cộng tử
239
Chương 239: Ba người gặp nhau
240
Chương 240: Bị chặn đường
241
Chương 241: Yến Đào
242
Chương 242: Hảo hảo yêu nàng
243
Chương 243: Đồng môn tương tàn
244
Chương 244: Vì yêu sinh hận
245
Chương 245: Giãy dụa 2
246
Chương 246: Đại kết cục 2 – Ấm áp từ Diệp Hạo
247
Chương 247: Phiên ngoại – Thành thân
248
Chương 248: Phiên ngoại – Lòng chua xót
249
Chương 249: Phiên ngoại – Mười năm hẹn ước
250
Chương 250: Phiên ngoại — Bạch y thiếu nữ
251
Chương 251: Phiên ngoại — Một bụng đen tối 2
252
Chương 252: Phiên ngoại — Lâm Phi
253
Chương 253: Phiên ngoại — Quá khứ không chịu nổi
254
Chương 254: Phiên ngoại — Thiếu niên xúc động
255
Chương 255: Phiên ngoại — Âm mưu 1
256
Chương 256: Phiên ngoại — Đại kết cục văn