Chương 32: Ngươi hiểu rõ y sao?

Tác giả: Tam Cửu Nhị

Edit: Cà phê Phin

"Tiểu, Tiểu Sanh? Cái kia, đệ nghe ta nói, không phải giống như đệ nghĩ..." Từ Dao lúc nói ra câu này, chẳng biết tại sao lại có cảm giác bị bắt gian, nói chuyện cũng cảm thấy bối rối không thể giải thích được.

Không đúng, hắn căng thẳng cái gì?

Hai mắt Thẩm Dục Sanh híp lại nhìn nơi hai người bọn họ tiếp xúc, gương mặt lạnh lùng trực tiếp đi qua kéo Từ Dao ra, bởi vì lôi kéo mà làm cho nơi cổ áo vốn nửa khép nửa mở lại càng trễ xuống thêm mấy phần, Thẩm Dục Sanh liếc mặt một cái hô hấp liền cứng lại, quay đầu đi.

"Đi ra!"

"Tiểu tử,tính khí ngươi vẫn lớn như vậy nha." Chu Thiên Ly nhìn dáng vẻ bảo hộ của Thẩm Dục Sanh không khỏi cười lên.

"Tiểu Sanh, đệ trước tiên đừng kích động" Từ Dao vừa sửa sang lại ống tay áo, giơ tay bắt lấy vai của Thẩm Dục Sanh, khuyên nhủ.

Thẩm Dục Sanh nhìn lòng bàn tay Từ Dao xoa trên vai mình, tâm tình hơi bằng phẳng dịu xuống, ngước mắt chăm chú nhìn Từ Dao một lát, lúc này mới gật đầu không lên tiếng.

Từ Dao rốt cục thở phào nhẹ nhõm, đứa nhỏ này lúc vọng động không thể không nói, có chút dọa người.

Từ Dao đem đầu đuôi câu chuyện kể ra một lần, sắc mặt Thẩm Dục Sanh mới từ từ chuyển biến tốt, cau mày không nói gì, biểu tình kia không biết là tự trách hay đổ lỗi.

"Nếu như có ta ở đấy thì tốt rồi."

Từ Dao đoán được Thẩm Dục Sanh nhất định là oán hận vì lúc đó không có mặt, nhưng mà bỏ lại y một mình đúng là do mình đã sai, giơ tay xoa xoa hai má Thẩm Dục Sanh, "Xin lỗi,lần sau sẽ không bỏ ngươi lại nữa."

Nghe được câu này đồng tử Thẩm Dục Sanh rốt cục trở nên trong suốt tựa hồ đã tìm lại sự sống, đôi mắt mở to gật gật đầu.

"Được."

"Nếu chuyện đã giải quyết xong, các ngươi cũng đừng ở nơi này lâu. Dù sao các ngươi tới đây gây ra không ít rắc rối, nơi này cũng không thích hợp ôn chuyện." Cổ Đồng liếc nhìn qua khe hở một đám người đang náo nhiệt bên ngoài, nhắc nhở.

"A, đúng vậy. Xin lỗi, gây thêm phiền toái cho ngươi."

Cổ Đồng nhìn về phía Chu Thiên Ly lắc đầu một cái ra hiệu không có chuyện gì.

............

"Nhìn dáng vẻ của nàng không giống như nữ tử bên trong lâu, vì sao lại cư ngụ ở nơi này?" Đợi đến khi rời khỏi thanh lâu,Từ Dao mới hỏi Chu Thiên Ly những nghi ngờ của hắn.

"nàng hả, là một ca cơ trong lâu, không bán mình. Mẹ của nàng là gái lầu xanh, bởi vì bất ngờ mà mang thai nàng, ngươi hiểu không, cái việc đó đó. Sinh nàng ra không lâu sau thì mẫu thân qua đời, phụ thân cũng không biết là ai. Khỏi nói đáng thương biết bao." Chu Thiên Ly thở dài đồng tình.

Từ Dao nghẹn lại một chút, loại chuyện này thế nào cũng không thể nghĩ tới lại xảy ra trên người nàng, "Còn năng lực của nàng thì sao?"

"Nghe đâu mẹ của nàng biết một chút vu thuật, hẳn là di truyền lại."

Từ Dao suy tư chốc lát đột nhiên nhíu mày liếc mắt nhìn Chu Thiên Ly bên cạnh, trong con ngươi đột nhiên chợt lóe lên tia miệt thị, "Ngươi và nàng quen biết nhau ở chỗ này sao?"

"Đúng rồi, sao vậy?" Chu Thiên Ly hiển nhiên không phản ứng lại.

"Không có gì, không nghĩ tới ngươi sinh hoạt còn rất no đủ."

Chu Thiên Ly sững sờ trước những lời nói kì lạ của Từ Dao. Đến lúc hiểu được ý tứ trong lời nói, dĩ nhiên rối loạn một trận, hoang mang giải thích, "Này!! Ngươi nghĩ đi đâu thế?. Ta chỉ là bị bắt đi uống rượu cùng một người bằng hữu!! Ta không làm gì cả!!"

"Ồ."

"Này!! Vân Hàn!! Ngươi coi ta là loại người gì?!!"

Nhìn Từ Dao đi ở phía trước không tỏ thái độ, Chu Thiên Ly không nhịn được giơ tay muốn kiềm chế lại bước chân của Từ Dao,ai ngờ tay còn chưa chạm tới đã truyền đến cảm giác đau đớn, trực tiếp rút tay lại.

"Tiểu tử này?!!" Chu Thiên Ly kinh ngạc nhìn về phía Thẩm Dục Sanh.

"Không được đối với sư huynh bất kính." Thẩm Dục Sanh trên mặt lộ ra hai chữ "cảnh giác". Chu Thiên Ly không hiểu tại sao Thẩm Dục Sanh có địch ý lớn với hắn như vậy, tuy rằng xác thực hắn cũng không có mặt tốt gì với y.

"Ta bất kính với hắn khi nào?! Được được, không động vào sư huynh của ngươi được chưa?" Chu Thiên Ly quay mặt đi đầy ai oán, hắn vốn tưởng rằng Thẩm Dục Sanh sẽ tiếp tục nói hắn không được nói năng lỗ mãng, kết quả đối phương ngược lại rất yên tĩnh.

Đến khi Chu Thiên Ly cảm thấy kì quái nhìn về phía Thẩm Dục Sanh, đối phương lại bỗng nhiên hoàn hồn quay đầu đi, che giấu sắc mặt của chính mình.

Tại sao lại có ảo giác tên tiểu quỷ kia đỏ mặt?

Làm sao có thể...

Huống hồ câu nói vừa rồi cái từ nào khiến y cảm thấy thẹn thùng nha alo alo?!!

"các ngươi ồn ào cái gì?" Từ Dao quay đầu lại nhìn hai người, hai người này dĩ nhiên biết đánh thành một đoàn,làm cho hắn có chút đau đầu.

Còn có Chu Thiên Ly, lần đầu gặp gỡ tưởng nhân vật vướng tay vướng chân nào, lại không nghĩ đến người này cũng không tệ lắm, chỉ có điều chuyện này... Tính cách... Qúa mức quen thuộc.

"Không có chuyện gì, không có chuyện gì, ta và Thẩm tiểu đệ đang nảy sinh tình cảm thôi." Chu Thiên Ly cười khoát tay áo một cái, Thẩm Dục Sanh trực tiếp không nhìn hắn đi tới bên người Từ Dao.

Chu Thiên Ly nhìn bóng lưng hai người, mở lòng bàn tay ra dễ dàng nhìn thấy một vết tích thình lình xuất hiện, vết thương không lớn nhưng có thể thấy được giống như móng vuốt của một loại thú nào đó cào lên gây thương tổn.

Chu Thiên Ly giờ khắc này thu lại nụ cười vừa nãy, nhìn bóng lưng Thẩm Dục Sanh, lòng bàn tay chậm rãi nắm chặt, đi theo.

"Ngươi sao còn ở đây?" Chờ đến khi trở về Dịch Lũng trấn, Từ Dao phát hiện Chu Thiên Ly vẫn còn đi phía sau bọn họ.

"Đêm hôm khuya khoắt ta có thể đi nơi nào a? Trước mắt cũng không tìm được chỗ ngủ thích hợp, may mà các ngươi thu lưu ta một đêm." Chu Thiên Ly không chút khách khí mở miệng.

Xác thực, tính toán một lúc nữa phỏng chừng trời sắp sáng rồi. Dù sao nam nhân này cũng giúp hắn, việc nhỏ ấy Từ Dao sẽ không từ chối.

"Quán trọ có chút đơn sơ, nhưng coi như sạch sẽ."

"có thể ngủ ngon giấc là được." Nghe ý của Từ Dao đáp ứng, Chu Thiên Ly cười theo.

..........

"Kỳ quái, sao không có ai?"

Ba người trở lại quán trọ, Từ Dao nhẹ gõ cửa phòng điếm trưởng lại không thấy ai trả lời. Đã trễ như vậy hẳn là đang ngủ say, Từ Dao cũng không tiện quấy rối.

"Quán trọ này đã hoang phế bao lâu, Dịch Lũng trấn đã biến thành bộ dáng quỷ quái này?"

"Hết cách rồi, ta chỉ thuê hai gian phòng thôi, phải có hai người chen chúc cùng một gian." Từ Dao nhẹ giọng nói.

"cái này dễ thôi, ta không ngại cùng Vân Hàn huynh ở cùng một gian." Lời này vừa nói ra lập tức cảm nhận được địch ý truyền đến từ bên người, khóe miệng cong lên đột nhiên đổi giọng.

"Nhưng mà đêm nay ta thực sự quá mệt mỏi, chỉ có thể quấy rầy hai vị, có thể cho ta một gian phòng đơn độc không?"

"Chuyện này không có gì." Từ Dao suy nghĩ một chút nói.

Trước kia ở Vân Đỉnh cũng hay ngủ cùng Thẩm Dục Sanh, tuy rằng căn bản đều là y chủ động dính vào.

"Tạ ơn nha, chìa khóa phòng đưa cho ta." Chu Thiên Ly đi tới bên người Từ Dao nhận chìa khóa, bước chân ngừng lại.

"Ngươi thực sự hiểu rõ tên tiểu tử thúi kia sao?" Chu Thiên Ly đè thấp âm lượng nói bên tai Từ Dao.

"...Có ý gì?"

Kết quả Chu Thiên Ly lại không nói tiếp đoạn sau, đột nhiên cười yếu ớt một chút, ý tứ hàm xúc không rõ, nhìn một lát sau, giả vờ thoải mái chậm rãi xoay người "Buồn ngủ buồn ngủ!! Ta muốn đi ngủ!"

Khơi lên đề tài rồi chưa nói cho rõ ràng cứ như vậy mà bỏ qua??!! Từ Dao mặt đầy dấu chấm hỏi.

Hiểu rõ sao... Hắn xác thực không biết.

Chapter
1 Chương 1: Nam nhân trong mộng
2 Chương 2: Người trong định mệnh
3 Chương 3: Xuyên việt
4 Chương 4: Án diệt môn
5 Chương 5: Bạch đồng
6 Chương 6: Nửa đêm rình trộm
7 Chương 7: Người bị nguyền rủa
8 Chương 8: Đoàn hắc vụ bí ẩn
9 Chương 9: Cùng chung chăn gối
10 Chương 10: Ngọc bội
11 Chương 11: Vụ án mất tích
12 Chương 12: Ma vật
13 Chương 13: Kết giới
14 Chương 14: Yêu thú
15 Chương 15: Đều không cho ngươi
16 Chương 16: Qủy đập tường
17 Chương 17: Mười phần...Dính người
18 Chương 18: Thí luyện đại hội
19 Chương 19: Cách hắn xa một chút
20 Chương 20: Kinh sợ thiếu nữ xuất hiện
21 Chương 21: Ta rất mạnh
22 Chương 22: Nguyên tố lực lượng
23 Chương 23: Ban kiếm
24 Chương 24: Không rõ nguyên nhân cái chết
25 Chương 25: Ooc
26 Chương 26: Rót một chén
27 Chương 27: Tiểu Sanh
28 Chương 28: Gặp nạn
29 Chương 29: Cần ta
30 Chương 30: Yêu thích nam sắc?
31 Chương 31: Bị bắt gian sao ?
32 Chương 32: Ngươi hiểu rõ y sao?
33 Chương 33: Ngươi là ai?
34 Chương 34: Đột biến
35 Chương 35: Sở chỉ (*)
36 Chương 36: Dẫn hồn
37 Chương 37: Bị tập kích
38 Chương 38: Nam nhân đeo mặt nạ
39 Chương 39: Chỉ cần sư huynh là đủ
40 Chương 40: Bạch Phượng hoa
41 Chương 41: Sớm Muộn Gì Cũng Là Của Ta
42 Chương 42: Hóa Hình
43 Chương 43: Nãi Ba
44 Chương 44: Càng Ngày Càng Không Bình Thường
45 Chương 45: Chỉ Được Phép Gọi Ta Như Vậy
46 Chương 46: Nội Chiến
47 Chương 47: Cố Hương
Chapter

Updated 47 Episodes

1
Chương 1: Nam nhân trong mộng
2
Chương 2: Người trong định mệnh
3
Chương 3: Xuyên việt
4
Chương 4: Án diệt môn
5
Chương 5: Bạch đồng
6
Chương 6: Nửa đêm rình trộm
7
Chương 7: Người bị nguyền rủa
8
Chương 8: Đoàn hắc vụ bí ẩn
9
Chương 9: Cùng chung chăn gối
10
Chương 10: Ngọc bội
11
Chương 11: Vụ án mất tích
12
Chương 12: Ma vật
13
Chương 13: Kết giới
14
Chương 14: Yêu thú
15
Chương 15: Đều không cho ngươi
16
Chương 16: Qủy đập tường
17
Chương 17: Mười phần...Dính người
18
Chương 18: Thí luyện đại hội
19
Chương 19: Cách hắn xa một chút
20
Chương 20: Kinh sợ thiếu nữ xuất hiện
21
Chương 21: Ta rất mạnh
22
Chương 22: Nguyên tố lực lượng
23
Chương 23: Ban kiếm
24
Chương 24: Không rõ nguyên nhân cái chết
25
Chương 25: Ooc
26
Chương 26: Rót một chén
27
Chương 27: Tiểu Sanh
28
Chương 28: Gặp nạn
29
Chương 29: Cần ta
30
Chương 30: Yêu thích nam sắc?
31
Chương 31: Bị bắt gian sao ?
32
Chương 32: Ngươi hiểu rõ y sao?
33
Chương 33: Ngươi là ai?
34
Chương 34: Đột biến
35
Chương 35: Sở chỉ (*)
36
Chương 36: Dẫn hồn
37
Chương 37: Bị tập kích
38
Chương 38: Nam nhân đeo mặt nạ
39
Chương 39: Chỉ cần sư huynh là đủ
40
Chương 40: Bạch Phượng hoa
41
Chương 41: Sớm Muộn Gì Cũng Là Của Ta
42
Chương 42: Hóa Hình
43
Chương 43: Nãi Ba
44
Chương 44: Càng Ngày Càng Không Bình Thường
45
Chương 45: Chỉ Được Phép Gọi Ta Như Vậy
46
Chương 46: Nội Chiến
47
Chương 47: Cố Hương