Chương 37: Đuổi giết liên tục trong một tuần

Thật ra thì trong suy nghĩ của Cố Nhược An, chuyện bị giết lầm này là chuyện bình thường trong trò chơi, nếu gặp người có rp* tốt, tự áy náy xin lỗi thì không sao, gặp phải người rp không tốt, nhẹ thì lên kênh thế giới mắng nhau, nặng hơn chút thì pk một trận, ai thắng người đó đúng, bị dùng toàn lực truy nã như vậy, Cố Nhược An chưa thấy được mấy lần, dù bốn người trong bang bị giết lầm, nhưng mấy người Lan Na đều nhờ vào thể diện của Cố Nhược An, đại thần mới làm như vậy, bị mấy người trêu chọc, Cố Nhược An cũng cho rằng hình như đại thần làm vì mình! Dù không nói ra ngoài nhưng vẫn thấy ngọt ngào trong lòng.

*rp: nhân phẩm

Chuyện này cũng không để lại ấn tượng gì trong đầu Cố Nhược An, một tuần tiếp theo, ngày ngày Cố Nhược An vẫn theo một nhóm người vui vẻ ngược đãi quái, vào phụ bản, đôi khi đi theo mấy người đại thần kiếm ít kinh nghiệm, cuộc sống trôi qua khá happy.

Sau một tuần, khi Cố Nhược An lại vào trò chơi, phát hiện kênh thế giới đang ầm ĩ.

[Thế giới] Tình Thừa: Túy Khán Hồng Trần ngươi đừng có quá đáng, đã đuổi giết chúng ta một tuần rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa!

[Thế giới] Bán Hạ Thương Lưu Niên: Bọn ta đã rớt mấy cấp rồi, ngươi còn chưa hả giận sao?

[Thế giới] Tì Khí: Đại thần quá tàn nhẫn, cả nữ sinh cũng giết!

[Thế giới] Lâu Lan Cựu Mộng: Bọn ta vô tội, không phải bọn ta giết phu nhân của ngươi!

[Thế giới] Hồi Mâu Lệ Khuynh Thành: Đại thần, oan có đầu nợ có chủ, van xin ngươi đừng lạm sát kẻ vô tội nữa có được không!

……

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Omg! Chuyện gì xảy ra đây? Đại thần làm gì mà chọc cho nhiều người tức giận đến vậy?

[Bang phái] Thiển Mạt Yên Huân Trang: An An, cuối cùng cậu cũng đến rồi! Cậu không biết đâu, đàn ông nhà cậu soái ngây người, nói muốn truy nã Tụ Nghĩa Đường, truy sát người ta liền một tuần, hơn nữa chỉ cần thấy danh hiệu Tụ Nghĩa Đường trên đầu, gặp liền giết, không phân biệt nam nữ!

[Bang phái] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Đúng vậy đó, khiến cho người của Tụ Nghĩa Đường giờ không dám ra khỏi thành, dù đi nơi nào cũng có thể gặp phải đại thần hoặc người của Nghịch Đồng Thiên.

[Bang phái] Mạt Tiểu Mạch: Giờ những người đó không có khả năng giết lại, chỉ có thể lên kênh thế giới mắng chửi, đòi công lý bằng miệng!

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Orz!

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Đại tẩu tới rồi! Em không biết đâu, mấy ngày qua bọn anh đi theo lão đại cực kì sảng khoái!

[Bang phái] Giáo Hoàng VS: Không sai, chân chân thật thật được pk đến đã nghiện!

[Bang phái] Tàn Ảnh: giờ người của bang Tụ Nghĩa Đường kia thấy chúng ta cứ như thấy quỷ vậy, sợ đến mức lập tức quay đầu bỏ chạy.

……

Nghe người trong bang bảy miệng tám lưỡi tranh nhau bàn tán, cuối cùng Cố Nhược An cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Hóa ra lần trước đại thần gửi loa nói muốn truy nã Tụ Nghĩa Đường, mới đầu người của Tụ Nghĩa Đường còn không thèm để vào mát, cho rằng dù đại thần có lợi hại, bang Nghịch Đồng Thiên có lợi hại hơn nữa cũng ít người, bang của mình gia nghiệp to lớn, cũng coi như số một số hai ở Thần Chi Triệu Hoán online này, sao phải sợ chứ, họ không tin mười hai mươi người không đánh nổi một người! Nhưng càng về sau, người của Tụ Nghĩa Đường càng nơm nớp lo sợ, làm nhiệm vụ không dám ra khỏi thành, muốn thăng cấp cũng không dám ra khỏi thành, vì chỉ cần vừa bước chân ra khỏi thànhsẽ lập tức bị người của Nghịch Đồng Thiên theo dõi, sau đó được đưa về nhà miễn phí, bọn họ nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, Nghịch Đồng Thiên chỉ là bang hội nhỏ hai ba mươi người, dù có danh tiếng thì có thể lợi hại đến đâu, sao có thể địch lại kế kiến nhiều cắn chết voi? Nhưng lúc thực sự gặp phải, họ mới hiểu được cái gì là khủng bố.

Mới đầu Tụ Nghĩa Đường cũng nghĩ rằng, các ngươi ít người, chúng ta nhiều người, nhiều người có chỗ tốt của nhiều người, một người đánh không lại các ngươi, ta nhiều người sẽ có thể chứ sao! Hôm đó tổ đội 8 người cùng đi đánh quái, đang đánh vui vẻ thì chạm mặt một người của Nghịch Đồng Thiên, có người biết đó là Tử Chi Chung Chương, mọi người đều an tâm, Tử Chi Chung Chương kia là ai, là pháp sư đấy, pháp sư nghĩa là gì, nghĩa là lượng máu bèo bọt, chỉ cần mọi người cùng tấn công, mỗi người tung một kĩ năng còn không giết được hắn sao. Kết quả là trước khi tới trước mặt họ, Tử Chi Chung Chương đã ra một đại chiêu quần công, thoáng cái giết ba người, những người còn lại cũng mất gần nửa lượng máu, có đao khách máu nhiều muốn xông tới cho hắn một chiêu, kết quả bị hắn kéo giãn khoảng cách nhanh chóng, cứ như chơi diều từ từ giày vò người ta đến chết, những kẻ còn lại không đáng sợ, có kĩ năng quần công, có bảo bảo thêm máu, còn có đan dược cực phẩm miễn phí từ người chơi mãn cấp kĩ năng sinh hoạt, dù thế nào cũng có khả năng tiễn ngươi về thành.

Chỉ là một pháp sư đã có thể diệt đội ngũ 6, 7 người, Tụ Nghĩa Đường nổi giận! Nếu một đội ngũ không được thì ta liền dùng hai đội, thậm chí ba đội, để người cấp cao dẫn đầu, bao vây khu quái vật kia, tất cả mọi người đều có quái để đánh, nếu gặp phải người của Nghịch Đồng Thiên cũng có thể nhanh chóng trợ giúp! Nhưng lần này vận khí của bọn họ cực kì không tốt, lại gặp đại thần đích thân đến, đi cùng còn có Tả Ngạn Vân Yên và Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên, các đội trưởng các nhóm lập tức nhụt chí! Một đại thần, một thích khách, một đao khách, không biết gần 20 người này có đủ cho bọn họ giết không! Quả nhiên, thích khách Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên vừa ẩn thân đã tiêu diệt 4 y sư trong đội ngũ, Tả Ngạn Vân Yên vung đại đao lên, một pháp sư cũng chỉ còn chút máu, lúc này mới nghĩ ra phải dùng quần công, nhưng Tả Ngạn Vân Yên kia là ai, là đao khách đấy, cái gì cũng không nhiều, chỉ có máu là nhiều, nhẹ nhàng sờ một cái, pháp sư đã được về thành miễn phí. Đại thần ra trận cuối cùng, mọi người còn chưa kịp lĩnh hội kĩ thuật pk tuyệt vời của đại thần thì đã bị đuổi hết về nhà.

Lần này thì Tụ Nghĩa Đường hoàn toàn hoảng sợ, ta không đánh quái, ta còn có thể vào phụ bản mà! Hầu hết những người hàng ngày chen chúc trước cửa vào phụ bản trong thành đều là người của Tụ Nghĩa Đường, dù phụ bản trong thành khá ít nhưng lại thắng ở an toàn, Nghịch Đồng Thiên các ngươi có lợi hại đến đâu cũng chỉ có thể giết người ở ngoài thành, nhiều nhất là canh giữ ở cửa thành, ta cứ ở trong thành thì sao! Cho nên người của Tụ Nghĩa Đường đều cố thủ ở mấy phụ bản đáng thương kia, sau khi đánh liên tục một tuần, mọi người thấy phụ bản là buồn nôn, rốt cục cũng có người vô tội bị dính líu không chịu nổi mà mò lên kênh Thế giới.

Cố Nhược An biết chân tướng sự việc xong, yên lặng mặc niệm vì người vô tội ba phút đồng hồ, sau đó bắt đầu lên tiếng.

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Cứ như vậy đi, dù sao bọn họ cũng biết sai rồi, chúng ta bỏ qua đi!

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: No no no, đại tẩu à, em quá nhân từ rồi!

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: o(╯□╰)o

[Bang phái] Tả Ngạn Vân Yên: Đây là vấn đề thể diện, ban đầu lão đại nói muốn toàn lực truy sát bọn họ, nếu cứ bỏ qua như vậy, vậy thể diện của lão đại vứt đi đâu?

[Bang phái] Thiển Mạt Yên Huân Trang: …….

[Bang phái] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: ……

[Bang phái] Mạt Tiểu Mạch: ……

Đang lúc mọi người thảo luận tới khí thế ngất trời, cuối cùng cũng có người lên tiếng!

[Loa] Tâm An Vật Vong: Gần đây ta không vào trò chơi, hôm nay mới biết chuyện này, ta đại diện cho Tụ Nghĩa Đường xin lỗi phu nhân của Túy Khán Hồng Trần!

[Loa] Tâm An Vật Vong: Gần đây ta không vào trò chơi, hôm nay mới biết chuyện này, ta đại diện cho Tụ Nghĩa Đường xin lỗi phu nhân của Túy Khán Hồng Trần!

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Tâm An Vật Vong này là ai?

[Bang phái] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Thế mà cậu cũng không biết? (‵′) Hắn chính là lão đại của Tụ Nghĩa Đường.

[Bang phái] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Bọn họ bị giết tới mức không chịu nổi nữa rồi, giờ lão đại mới ra nói xin lỗi, ai biết được có phải hôm nay mới biết hay không chứ!

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Quản chuyện đó làm gì, dù sao nói xin lỗi xong cũng được rồi, đỡ cho mọi người lại đi đuổi giết người của Tụ Nghĩa Đường, thật ra thì bọn họ cũng rất đáng thương.

[Bang phái] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: ……

[Bang phái] Mạt Tiểu Mạch: ……

[Bang phái] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Đéo đỡ được!

Nhưng chuyện không hề thuận lợi giống như tưởng tượng của Cố Nhược An, vì sau khi cái người tên là Tâm An Vật Vong kia xin lỗi xong lại nói thêm một câu, khiến Cố Nhược An hoàn toàn chấn động.

Chapter
1 Chương 1: Tiểu y sư ngu ngốc
2 Chương 2: Gặp đại thần
3 Chương 3: Người chơi mãn cấp kĩ năng sinh hoạt
4 Chương 4: Đều do song tu gây họa
5 Chương 5: Lần thứ ba chuyển chức
6 Chương 6: Lần đầu tiên của đại thần
7 Chương 7: Cuộc mắng chửi một người biến thành trận khẩu chiến
8 Chương 8: Nữ điểu ti* phản đòn
9 Chương 9: Chào đại tẩu
10 Chương 10: Tìm người luân bạch ngươi
11 Chương 11: Ta muốn quyết đấu với cô
12 Chương 12: Kẻ nào muốn động vào nữ nhân của ta
13 Chương 13: Nhũ mẫu riêng của ta
14 Chương 14: Gia nhập đệ nhất bang hội
15 Chương 15: Sau này em đi theo anh
16 Chương 16: Khóa huấn luyện quân sự của đại thần
17 Chương 17: Đây đều là phân vượn*
18 Chương 18: Chồng cũ tìm tới
19 Chương 19: Đại hỗn chiến bang phái
20 Chương 20: Bạn học à, chúng ta không quen
21 Chương 21: Giáo thảo đại băng sơn
22 Chương 22: Hóa ra là em
23 Chương 23: Không hổ là giáo thảo
24 Chương 24: Bạn gái của anh
25 Chương 25: Rất tốt rất mạnh mẽ
26 Chương 26: Cô ấy là JP*
27 Chương 27: Hi sinh một mình cậu
28 Chương 28: Vấn quân năng kỷ hữu đa sầu*
29 Chương 29: Mọi người lợi dụng lẫn nhau
30 Chương 30: Chúng ta kết hôn đi
31 Chương 31: Cứ như vậy là xong
32 Chương 32: Động phòng của mình, tuần trăng mật của mình
33 Chương 33: Anh Hạo Bân tới
34 Chương 34: Hình như là đại tẩu
35 Chương 35: Đây là đang uy hiếp sao?
36 Chương 36: Bị đuổi về thành miễn phí
37 Chương 37: Đuổi giết liên tục trong một tuần
38 Chương 38: Trùng quan giận dữ vì hồng nhan*
39 Chương 39: Bày tỏ mối tình thắm thiết
40 Chương 40: Tranh giành vị trí đệ nhất bảng pk
41 Chương 41: Đại thần là J* thương
42 Chương 42: Bóng đèn ngời sáng long lanh
43 Chương 43: Lại bị phát hiện
44 Chương 44: Cố Hạo Bân vs Thẩm Dục Hiên
45 Chương 45: Hóa ra em là cô ấy
46 Chương 46: Nên đọc tiểu thuyết võng du
47 Chương 47: Nước ấm nấu ếch*
48 Chương 48: Tháng chín buồn bực
49 Chương 49: Trao đổi sính lễ
50 Chương 50: Bù cho em một tuần trăng mật
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 81
62 Chương 82
Chapter

Updated 62 Episodes

1
Chương 1: Tiểu y sư ngu ngốc
2
Chương 2: Gặp đại thần
3
Chương 3: Người chơi mãn cấp kĩ năng sinh hoạt
4
Chương 4: Đều do song tu gây họa
5
Chương 5: Lần thứ ba chuyển chức
6
Chương 6: Lần đầu tiên của đại thần
7
Chương 7: Cuộc mắng chửi một người biến thành trận khẩu chiến
8
Chương 8: Nữ điểu ti* phản đòn
9
Chương 9: Chào đại tẩu
10
Chương 10: Tìm người luân bạch ngươi
11
Chương 11: Ta muốn quyết đấu với cô
12
Chương 12: Kẻ nào muốn động vào nữ nhân của ta
13
Chương 13: Nhũ mẫu riêng của ta
14
Chương 14: Gia nhập đệ nhất bang hội
15
Chương 15: Sau này em đi theo anh
16
Chương 16: Khóa huấn luyện quân sự của đại thần
17
Chương 17: Đây đều là phân vượn*
18
Chương 18: Chồng cũ tìm tới
19
Chương 19: Đại hỗn chiến bang phái
20
Chương 20: Bạn học à, chúng ta không quen
21
Chương 21: Giáo thảo đại băng sơn
22
Chương 22: Hóa ra là em
23
Chương 23: Không hổ là giáo thảo
24
Chương 24: Bạn gái của anh
25
Chương 25: Rất tốt rất mạnh mẽ
26
Chương 26: Cô ấy là JP*
27
Chương 27: Hi sinh một mình cậu
28
Chương 28: Vấn quân năng kỷ hữu đa sầu*
29
Chương 29: Mọi người lợi dụng lẫn nhau
30
Chương 30: Chúng ta kết hôn đi
31
Chương 31: Cứ như vậy là xong
32
Chương 32: Động phòng của mình, tuần trăng mật của mình
33
Chương 33: Anh Hạo Bân tới
34
Chương 34: Hình như là đại tẩu
35
Chương 35: Đây là đang uy hiếp sao?
36
Chương 36: Bị đuổi về thành miễn phí
37
Chương 37: Đuổi giết liên tục trong một tuần
38
Chương 38: Trùng quan giận dữ vì hồng nhan*
39
Chương 39: Bày tỏ mối tình thắm thiết
40
Chương 40: Tranh giành vị trí đệ nhất bảng pk
41
Chương 41: Đại thần là J* thương
42
Chương 42: Bóng đèn ngời sáng long lanh
43
Chương 43: Lại bị phát hiện
44
Chương 44: Cố Hạo Bân vs Thẩm Dục Hiên
45
Chương 45: Hóa ra em là cô ấy
46
Chương 46: Nên đọc tiểu thuyết võng du
47
Chương 47: Nước ấm nấu ếch*
48
Chương 48: Tháng chín buồn bực
49
Chương 49: Trao đổi sính lễ
50
Chương 50: Bù cho em một tuần trăng mật
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 81
62
Chương 82