Chương 11: 11: Ngưỡng Mi Bị Đánh Thành Đầu Heo

Chuyện bọn tôi giống nhau tổng cộng bốn người biết, người trước mặt chính là một trong số đó.
Anh ấy kéo mũ của tôi xuống thấp một chút.
“Không ai nhận ra đâu, Ngưỡng Mi đoán thế nào em cũng đến đây nên dặn anh để mắt.”
Năng lực này của nó đỉnh thật, tôi lờ đi An Tử bởi vì không biết phải đáp lại những gì.
Anh ấy cũng nhìn về phía tôi đang nhìn, tiếp tục nói.
“Ngưỡng Mi sợ em bị đánh nên liều mạng đến đây.

Chốc nữa mặt mày sợ như cái đầu heo rồi.”
An Tử không nói tôi cũng đoán thành cái đầu heo.

Với cái thương tích kia di chuyển một đường dài còn tham gia trận đánh giao hữu, nghĩ thôi đã thấy nhọc người.
Nhưng phải thừa nhận tôi thích đứng ngoài xem người ta đánh nhau.
Tên sư phụ của Ngưỡng Mi vô tình lọt vào tầm mắt, tôi buộc miệng hỏi.
“Tên Dục Phong kia rốt cuộc muốn gì vậy?”
An Tử vẫn kiên nhẫn đứng bên cạnh, giải đáp.

“Trước đây Dục Phong và Ngưỡng Mi được chia vào cùng một tổ.

Ngưỡng Mi tự tin, liều mạng, sùng bái Dục Phong nhưng trong một nhiệm vụ Ngưỡng Mi kháng lệnh rốt cuộc cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
Tôi muốn nghe cụ thể câu chuyện là thế nào, An Tử lại không kể tiếp.

Chắc chắn anh ấy không muốn nhiều chuyện, có lẽ người kể nên là Ngưỡng Mi.
Trận đấu đầu tiên là giữa Trấn Yên Yên với một nữ sinh ở võ đường.

Hai người bọn họ cào nhau, chẳng có hứng thú gì cả, rất nhàm.
Ban đầu chị ta lên sàn tôi đã rất ngạc nhiên, tình cảnh này xem ra nữ sinh đấu với chị ta hẳn là nhập học vào ngày hôm qua.
Cảnh bạo lực học đường tôi xem ở cấp ba còn thú vị hơn, ít nhất bọn họ có bỏ sự tức giận và dồn lực lên đối phương.
Trận đấu nhàm chán lại kéo dài, nghỉ giữa hiệp Trấn Yên Yên chạy đến chỗ Dục Phong, giọng nói rất kiên định, tôi còn tưởng bản thân nghe nhầm.
“Em nhất định sẽ thắng trận đấu này, anh đừng lo.”
Ngưỡng Mi bên cạnh không có phản ứng gì, nó bị điếc rồi sao?
Tên Dục Phong kia nhẹ nhàng thả ra mấy chữ.
“Nhớ cẩn thận.”
Má nó, tôi ứa nước mắt rồi, tình yêu này cảm động thế mà.
Ngưỡng Mi nhìn về hướng tôi một cách lộ liễu, cái điệu cười ngu kia là thế nào?
Tôi nghi ngờ nó nhìn An Tử, bất giác mà quay sang nhìn anh ấy, anh ấy cũng nở nụ cười tươi tắn đối lại với tôi.
Mấy con người này, ai cũng không được bình thường.

Tôi quả thật lo cho Ngưỡng Mi, vậy mà người xung quanh đều cười cười nói nói, tin tưởng nó quá nên có cách cư xử như vậy sao?
Nó đúng là tự tìm chuyện mà.
Vì cái nhìn với điệu cười kia mà làm Dục Phong nghi ngờ rồi, hắn cũng về phía này.

Vẫn là An Tử điềm tĩnh dùng cánh tay chắn trước mặt tôi, nhịp tim có chút loạn.
Sợ chết tôi rồi, người ta nói đi đêm gặp ma quả là không sai.
An Tử nhỏ giọng.

“Đừng sợ, có anh rồi.”
Nhịp tim đã loạn nghe câu nói này càng loạn thêm, đừng làm tôi tương tư được không?
Biết rõ tôi và bọn họ không cùng tần mây nên khoảng thời gian này tôi đã không dám vọng tưởng điều gì.
Trận đấu giữa nữ sinh và Trấn Yên Yên vẫn tiếp diễn, tôi nhìn ra nữ sinh kia cố ý nhường chị ta.

Nụ cười đắc ý treo trên môi chị ta, ngứa mắt vãi ra.
Ý định khiêu khích Ngưỡng Mi rõ ràng như thế, nó nhạy bén chắc có lẽ biết.
Kế tiếp là trận của nó, lòng ngực tôi vì thế mà cũng nhói lên.
Đứng ở cương vị khán giả mà xem trận đấu, đầu trận từng cú đấm giáng xuống, nó né được cũng ăn không ít.

Đối thủ cũng không phải dạng vừa, sức lực lại dồi dào.
Nói trận đấu lúc nãy là nữ sinh mới nhập môn, vậy người người này khác gì tuyển thủ chuyên nghiệp?
Trận đấu này đáng xem hơn trận vừa nãy gấp trăm nghìn lần.

Tôi thấy Ngưỡng Mi bắt đầu bị đánh dần đều rồi, đột nhiên lại không cảm thấy lo lắng nữa mà thay vào đó là tức giận.
Hẳn là vì mang gương mặt kia rồi bị người khác ức hiếp.
Thời đi học tôi chưa từng bị người khác đánh như vậy, tự xem có hơi miễn cưỡng.
Nhìn biểu hiện trên gương mặt An Tử, xem ra đã thấy có chuyện rồi.
Tôi nhíu mày hỏi.
“Sao thế?”

“Võ đường nhiều năm nay chưa có ai vượt mặt Ngưỡng Mi, nếu có đã đoạt giải quốc gia rồi.”
Chuyện hay Ngưỡng Mi đoán được từ trước nhưng vẫn không từ chối, tôi cũng không biết âm mưu của nó.
Còn bị đánh thế này thì thật thảm, nó bị ngã lưng cũng dính xuống sàn.

Tôi tự nhiên cũng rít một hơi lạnh, đau lây rồi.
Ánh mắt tôi vẫn đặt trên người nó, lời nói ra có chút gấp.
“Giữa trận anh bảo nó vào phòng vệ sinh, tôi chờ ở đó.”
An Tử ngạc nhiên, tôi đoán được anh ấy sẽ có biểu cảm đó.

Tôi cũng không phải nhất thời nổi máu anh hùng muốn chịu đòn thay Ngưỡng Mi, bản thân đương nhiên có tính toán.
Nhìn cách Ngưỡng Mi gắng gượng, thảm không muốn nhìn.

Với gương mặt đó làm sau nói chuyện với anh chị họ tôi đây, ở chung phòng nhìn mặt nhau mà sống.
Tôi lại tò mò về biểu cảm trên gương mặt Dục Phong, thật thất vọng khi gương mặt đó vẫn bình lặng, một gợn sóng cũng không nhìn ra.
“Hạ Ngưỡng Mi, hạ Ngưỡng Mi.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Một Người Giống Hệt Tôi
2 Chương 2: 2: Tráo Đổi Thân Phận
3 Chương 3: 3: Phạt Lâu Vậy Sao
4 Chương 4: 4: Đôi Uyên Ương
5 Chương 5: 5: Rốt Cuộc Hắn Lo Cho Ai
6 Chương 6: 6: Phối Hợp Nhận Lỗi
7 Chương 7: 7: Dục Phong Muốn Tôi Giết Người
8 Chương 8: 8: Bà Làm Mẹ Kiểu Gì Vậy
9 Chương 9: 9: Tôi Sợ Ma Là Thật
10 Chương 10: 10: Trái Tim Tôi Mỏng Lắm Đừng Doạ
11 Chương 11: 11: Ngưỡng Mi Bị Đánh Thành Đầu Heo
12 Chương 12: 12: Một Trong Những Điều Tôi Che Giấu
13 Chương 13: 13: Chuyện Của Vài Năm Trước
14 Chương 14: 14: Nói Khùng Nói Điên
15 Chương 15: 15: Ngắm Biển Cùng Anh
16 Chương 16: 16: Biến Thái Quá Đi
17 Chương 17: 17: Đúng Là Doạ Người
18 Chương 18: 18: Boss Tìm Tôi Rồi
19 Chương 19: 19: An Tử Hình Như Hơi Cáu
20 Chương 20: 20: Chuyện Vặt
21 Chương 21: 21: Công Việc Đào Ra Tiền
22 Chương 22: 22: Boss Không Phải Người Tốt Bụng
23 Chương 23: 23: Bọn Họ Đều Đi Cả Rồi
24 Chương 24: 24: Không Phải Lần Đầu Tiên
25 Chương 25: 25: Lão Lại Âm Mưu Cái Gì Rồi
26 Chương 26: 26: Tình Hình Không Được Ổn Cho Lắm
27 Chương 27: 27: Đừng Sợ Anh Sẽ Ở Đây Cùng Em
28 Chương 28: 28: Các Người Chọn Nhầm Đối Tượng Bắt Nạt Rồi
29 Chương 29: 29: Hắn Không Dám
30 Chương 30: 30: Tôi Chọn Cách Không Tin
31 Chương 31: 31: Tôi Hiểu Mà
32 Chương 32: 32: Không Lý Nào Lại Vậy
33 Chương 33: 33: Nạn Nhân Kế Tiếp
34 Chương 34: 34: Phòng Bên Cạnh Có Bi3n Thái
35 Chương 35: 35: Giải Cứu Mục Tiêu
36 Chương 36: 36: Anh Ấy Biết Được Một Nửa Rồi
37 Chương 37: 37: Chúng Tôi Có Ràng Buộc
38 Chương 38: 38: Có Mắt Chỉ Để Trưng
39 Chương 39: 39: Tôi Tin Boss Làm Được
40 Chương 40: 40: Người Này Có Vẻ Khác
41 Chương 41: 41: Suýt Thì Lớn Chuyện
42 Chương 42: 42: Gọi Thế Nào Đều Không Tránh Khỏi
43 Chương 43: 43: Bị Cuốn Vào Chuyện Không Hay
44 Chương 44: 44: Vòng Chân Mới
45 Chương 45: 45: Tôi Sợ Ma
46 Chương 46: 46: Cũng Không Tồi
47 Chương 47: 47: Không Biết Xấu Hổ
48 Chương 48: 48: Là Giả
49 Chương 49: 49: Tôi Sinh Nghi Rồi
50 Chương 50: 50: Ngưỡng Anh Đạt Chết Chắc Rồi
51 Chương 51: 51: Nhiệm Vụ Mới
52 Chương 52: 52: Đặc Quyền Của Tôi
53 Chương 53: 53: Nhất Thiết Phải Để Bản Thân Bị Thương Sao
54 Chương 54: 54: Boss Bị Hỏng Rồi
55 Chương 55: 55: Có Chút Ảnh Hưởng Nhưng Không Đau Lòng
56 Chương 56: 56: Đừng Doạ Người Ta Như Thế
57 Chương 57: 57: Không Thấy Hay Sao Còn Hỏi
58 Chương 58: 58: Đã Là Quá Khứ Rồi
59 Chương 59: 59: Chia Xa
60 Chương 60: 60: Bị Tập Kích
61 Chương 61: 61: Trái Tim Chảy Máu Rồi
62 Chương 62: 62: Thẳng Thắn Như Vậy Tôi Buồn Đó
63 Chương 63: 63: Làm Khó Nhau
64 Chương 64: 64: Không Phải Cho Anh
65 Chương 65: 65: Yêu Bằng Mắt
66 Chương 66: 66: Tương Lai Chúng Ta
67 Chương 67: 67: Nơi Này Không Thể Đi Dạo
68 Chương 68: 68: Đuổi Đi
69 Chương 69: 69: Một Giấc Ngủ Ngon Rất Xa Vời
70 Chương 70: 70: Bám Dai Như Đỉa
71 Chương 71: 71: Quá Sức Tưởng Tượng
72 Chương 72: 72: Từ Từ Đừng Kích Động
73 Chương 73: 73: Sao Lại Quay Về Rồi
74 Chương 74: 74: Làm Tôi Hơi Bất Ngờ
75 Chương 75: 75: Các Người Diễn Thật Tệ
76 Chương 76: 76: Gặp Lại Bác Sĩ Thạch
77 Chương 77: 77: Tôi Rất Biết Ơn
78 Chương 78: 78: Thôi Xong Bị Bắt Rồi
79 Chương 79: 79: Bất Ngờ Không Nhỏ
80 Chương 80: 80: Viện Binh Của Tôi Đến Rồi
81 Chương 81: 81: Mạng Tôi Lớn Lắm
82 Chương 82: 82: Xin Phép Rồi Mới Được Đi
83 Chương 83: 83: Ngoan Cố
84 Chương 84: 84: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Thôi
85 Chương 85: 85: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Dối
86 Chương 86: 86: Tôi Ghét Bà Ta Nhất
87 Chương 87: 87: Thời Gian Trôi Đi
88 Chương 88: 88: Tổn Thương Là Điều Không Thể Tránh Khỏi
89 Chương 89: 89: Phiền Du Nam Rồi
90 Chương 90: 90: Giả Định Trong Tôi
91 Chương 91: 91: End
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: 1: Một Người Giống Hệt Tôi
2
Chương 2: 2: Tráo Đổi Thân Phận
3
Chương 3: 3: Phạt Lâu Vậy Sao
4
Chương 4: 4: Đôi Uyên Ương
5
Chương 5: 5: Rốt Cuộc Hắn Lo Cho Ai
6
Chương 6: 6: Phối Hợp Nhận Lỗi
7
Chương 7: 7: Dục Phong Muốn Tôi Giết Người
8
Chương 8: 8: Bà Làm Mẹ Kiểu Gì Vậy
9
Chương 9: 9: Tôi Sợ Ma Là Thật
10
Chương 10: 10: Trái Tim Tôi Mỏng Lắm Đừng Doạ
11
Chương 11: 11: Ngưỡng Mi Bị Đánh Thành Đầu Heo
12
Chương 12: 12: Một Trong Những Điều Tôi Che Giấu
13
Chương 13: 13: Chuyện Của Vài Năm Trước
14
Chương 14: 14: Nói Khùng Nói Điên
15
Chương 15: 15: Ngắm Biển Cùng Anh
16
Chương 16: 16: Biến Thái Quá Đi
17
Chương 17: 17: Đúng Là Doạ Người
18
Chương 18: 18: Boss Tìm Tôi Rồi
19
Chương 19: 19: An Tử Hình Như Hơi Cáu
20
Chương 20: 20: Chuyện Vặt
21
Chương 21: 21: Công Việc Đào Ra Tiền
22
Chương 22: 22: Boss Không Phải Người Tốt Bụng
23
Chương 23: 23: Bọn Họ Đều Đi Cả Rồi
24
Chương 24: 24: Không Phải Lần Đầu Tiên
25
Chương 25: 25: Lão Lại Âm Mưu Cái Gì Rồi
26
Chương 26: 26: Tình Hình Không Được Ổn Cho Lắm
27
Chương 27: 27: Đừng Sợ Anh Sẽ Ở Đây Cùng Em
28
Chương 28: 28: Các Người Chọn Nhầm Đối Tượng Bắt Nạt Rồi
29
Chương 29: 29: Hắn Không Dám
30
Chương 30: 30: Tôi Chọn Cách Không Tin
31
Chương 31: 31: Tôi Hiểu Mà
32
Chương 32: 32: Không Lý Nào Lại Vậy
33
Chương 33: 33: Nạn Nhân Kế Tiếp
34
Chương 34: 34: Phòng Bên Cạnh Có Bi3n Thái
35
Chương 35: 35: Giải Cứu Mục Tiêu
36
Chương 36: 36: Anh Ấy Biết Được Một Nửa Rồi
37
Chương 37: 37: Chúng Tôi Có Ràng Buộc
38
Chương 38: 38: Có Mắt Chỉ Để Trưng
39
Chương 39: 39: Tôi Tin Boss Làm Được
40
Chương 40: 40: Người Này Có Vẻ Khác
41
Chương 41: 41: Suýt Thì Lớn Chuyện
42
Chương 42: 42: Gọi Thế Nào Đều Không Tránh Khỏi
43
Chương 43: 43: Bị Cuốn Vào Chuyện Không Hay
44
Chương 44: 44: Vòng Chân Mới
45
Chương 45: 45: Tôi Sợ Ma
46
Chương 46: 46: Cũng Không Tồi
47
Chương 47: 47: Không Biết Xấu Hổ
48
Chương 48: 48: Là Giả
49
Chương 49: 49: Tôi Sinh Nghi Rồi
50
Chương 50: 50: Ngưỡng Anh Đạt Chết Chắc Rồi
51
Chương 51: 51: Nhiệm Vụ Mới
52
Chương 52: 52: Đặc Quyền Của Tôi
53
Chương 53: 53: Nhất Thiết Phải Để Bản Thân Bị Thương Sao
54
Chương 54: 54: Boss Bị Hỏng Rồi
55
Chương 55: 55: Có Chút Ảnh Hưởng Nhưng Không Đau Lòng
56
Chương 56: 56: Đừng Doạ Người Ta Như Thế
57
Chương 57: 57: Không Thấy Hay Sao Còn Hỏi
58
Chương 58: 58: Đã Là Quá Khứ Rồi
59
Chương 59: 59: Chia Xa
60
Chương 60: 60: Bị Tập Kích
61
Chương 61: 61: Trái Tim Chảy Máu Rồi
62
Chương 62: 62: Thẳng Thắn Như Vậy Tôi Buồn Đó
63
Chương 63: 63: Làm Khó Nhau
64
Chương 64: 64: Không Phải Cho Anh
65
Chương 65: 65: Yêu Bằng Mắt
66
Chương 66: 66: Tương Lai Chúng Ta
67
Chương 67: 67: Nơi Này Không Thể Đi Dạo
68
Chương 68: 68: Đuổi Đi
69
Chương 69: 69: Một Giấc Ngủ Ngon Rất Xa Vời
70
Chương 70: 70: Bám Dai Như Đỉa
71
Chương 71: 71: Quá Sức Tưởng Tượng
72
Chương 72: 72: Từ Từ Đừng Kích Động
73
Chương 73: 73: Sao Lại Quay Về Rồi
74
Chương 74: 74: Làm Tôi Hơi Bất Ngờ
75
Chương 75: 75: Các Người Diễn Thật Tệ
76
Chương 76: 76: Gặp Lại Bác Sĩ Thạch
77
Chương 77: 77: Tôi Rất Biết Ơn
78
Chương 78: 78: Thôi Xong Bị Bắt Rồi
79
Chương 79: 79: Bất Ngờ Không Nhỏ
80
Chương 80: 80: Viện Binh Của Tôi Đến Rồi
81
Chương 81: 81: Mạng Tôi Lớn Lắm
82
Chương 82: 82: Xin Phép Rồi Mới Được Đi
83
Chương 83: 83: Ngoan Cố
84
Chương 84: 84: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Thôi
85
Chương 85: 85: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Dối
86
Chương 86: 86: Tôi Ghét Bà Ta Nhất
87
Chương 87: 87: Thời Gian Trôi Đi
88
Chương 88: 88: Tổn Thương Là Điều Không Thể Tránh Khỏi
89
Chương 89: 89: Phiền Du Nam Rồi
90
Chương 90: 90: Giả Định Trong Tôi
91
Chương 91: 91: End