Chương 137: Dương gia

Editors: Yu’s Ngọc

Beta: Snow Hoàng

———————-

Chương 137: Dương gia

Đường Tịch cố hết sức thay đổi trang phục và kiểu tóc, thật ra thì cũng chỉ là cột mái tóc lên cao (Buộc tóc đuôi ngựa ý), sau đó mặc một bộ quần áo tương đối sạch sẽ gọn gàng: áo sơ mi trắng, quần jean kết hợp với một đôi giày cứng, nhìn qua vô cùng trẻ trung, hoạt bát, nhìn một cái khiến cho người lớn tuổi có tràn trề tinh thần.

Tiêu Dao thấy Đường Tịch ăn mặc như vậy mà đi xuống, khóe miệng không khỏi giật giật, “Thế nào mà lại cột tóc lên rồi?”

Nhưng không quản đến việc cột tóc cao lên hay buông xuống, cô vẫn rất đẹp.

Đường Tịch cười một tiếng, hướng phòng bếp đi tới, “Ta nghĩ rằng ông ngoại cùng cậu, bọn họ đều ưa sạch sẽ gọn gàng!”, vào phòng bếp rót một ly nước uống.

Tiêu Dao ừ một tiếng, đáp, “Lúc trước biểu tỷ cũng thường xuyên mặc những bộ trang phục như vậy, bất quá, bây giờ tỷ ấy cắt tóc ngắn.”

Đường Tịch cười một tiếng, rất nhiều nữ quân nhân đều là cắt tóc ngắn ngang vai hoặc là thật sự lấy mái tóc xén đi, nhìn như vậy đi càng thêm sạch sẽ gọn gàng.

Dương Tĩnh Nhàn đẩy cửa đi vào, thấy Đường Tịch mặc đồ này, ánh mắt sáng lên, đi nhanh tới đánh giá rồi không ngừng gật đầu.

Đường Tịch cười hắc hắc, hướng Dương Tĩnh Nhàn nháy mắt một cái, Dương Tĩnh Nhàn nhìn một lúc đáp, “Chúng ta đi qua đi, ba ba của ngươi cùng hai vị ca ca sau khi tan việc trực tiếp đi qua.”

Đường Tịch cùng Tiêu Dao không có bất kỳ ý kiến, Dương Tĩnh Nhàn chủ động đi lái xe. Bởi Đường Tịch không có bằng lái dĩ nhiên là không thể lái xe, Tiêu Dao bởi vì trên người còn có vết thương, cũng không thể lái luôn.

Đường Tịch ngồi ở vị trí kế bên tài xế, suốt dọc đường đều nhìn ra ngoài, khiến cho Dương Tĩnh Nhàn cũng không nhịn được hỏi, “Con đang nhìn cái gì?”

Đường Tịch thu hồi ánh mắt của mình, “Con luôn cảm thấy nơi này thật giống như một nơi nào đó nhưng nhìn lại thì lại thấy không giống nhau.”

“Nơi này sao còn có cái gì giống nữa, đây cũng không phải là bộ dáng lúc trước.”

Đường Tịch cười một tiếng, “Có thể là con nhìn lầm.”

Dương gia ở trong đại viện của quân khu, cách khu biệt thự của bọn hắn có chút xa, Dương Tĩnh Nhàn lái xe lại có tốc độ ổn định, cộng thêm việc kẹt xe trên đường cao tốc, cho nên chờ bọn họ đến Dương gia lúc sau đã nhanh bảy giờ, bọn họ vừa đến vừa cùng lúc Tiêu Hoằng Lịch, Tiêu Sái và Tiêu Cảnh đến.

Tiêu Cảnh nhìn Đường Tịch rồi chen đến bên người nàng thấp giọng hỏi “Ngươi không phải là đi cùng với hắn sao?”

“Ngươi gọi điện thoại cho hắn, lúc đó chúng ta liền tách ra.” Đường Tịch đồng dạng thấp giọng trả lời.

Tiêu Cảnh còn muốn nói điều gì nữa thì lại có tràng cười truyền đến, một ông lão hơn 70 tuổi đi ra từ lúc mọi người đang vây quanh bên dưới, mọi người liền thấy qua. Đây chính là Dương lão tướng quân Dương Vệ Quốc, hắn mặc dù đã có tuổi nhưng vẫn như cũ tinh thần sáng lạng, lúc thấy Tiêu Dao, còn cất cao giọng nói, “Tiểu tử thúi, còn không qua đây với ông ngoại!”

Đứng ở sau lưng hắn theo thứ tự là con của hắn Dương Tĩnh Siêu cùng con dâu Nguyên Lệ Hoa, còn có con trai lớn của Dương Tĩnh Siêu là Dương Mộ Hoa, con thứ hai Dương Mộ Phong, con thứ tư Dương Mộ Khôn cùng tiểu nữ nhi Dương Mộ Tinh, Tiêu Dao cất bước đi qua, trước nhất cùng Dương Vệ Quốc chào hỏi sau, theo thứ tự và những người khác chào hỏi.

Con thứ ba Dương Mộ Tinh có nhiệm vụ nên không ở nhà, đây là chuyện không đáng kể.

Dương Vệ Quốc nhìn Tiêu Dao hài lòng gật đầu, đưa tay vỗ bả vai của hắn một cái, không ngừng nói, “Được a, được a! So với ông ngoại năm đó, xem chừng tốt hơn bao nhiêu, tuổi còn trẻ mà đã là Trung tá, cho ngươi thời gian năm năm, liệu có đem ta và cậu ngươi trở thành cấp dưới không?”

Dương Tĩnh Siêu lúc đó đã là Thiếu tướng. Dương Tĩnh Siêu trên mặt thoáng qua vẻ lúng túng, không nhịn được kêu Dương Vệ Quốc một tiếng ba. Dương Vệ Quốc đáp, “Không muốn bị ngươi cháu ngoại vượt mặt, vậy ngươi phải nỗ lực, chớ bị những thứ này hậu sinh đánh ngã tại trên bờ cát.”

Dương Mộ Hoa cười, nhìn đến Tiêu Dao nói, “Không nghĩ tới Đại biểu đệ ngươi âm thầm, lại đã là Thiếu tướng. Khiến ta – ba mươi tuổi bước lên Đại úy, liền không nhịn được hướng mọi người lấy làm xấu hổ a.”

Tiêu Dao cười một tiếng, “Công việc của chúng ta tính chất bất đồng, đại biểu ca thật khiêm tốn.”

Dương Mộ Phong trực tiếp đi tới ôm bả vai của Tiêu Dao, cất cao giọng nói “Được nha, đại biểu Đệ, ngươi đây là không biết thì thôi bỗng nhiên nổi tiếng đó, ngươi biết ngày đó cha ta biết ngươi là Trung tá sau trở về, trực tiếp đem ngũ đệ nhốt vào tĩnh phòng xử theo quân pháp. ”

Tiêu Dao nhìn một cái mặt đầy ủy khuất Dương Mộ Khôn liếc mắt, gật đầu, “Biết chứ, tối hôm trước bên còn cùng bốn biểu đệ uống một ly rượu.”

Dương Mộ Tinh lại không có tiếp tục cái đề tài này, nàng nhìn người vẫn đứng bên cạnh Dương Tĩnh Nhàn an tĩnh mỉm cười nghe bọn hắn hàn huyên là Đường Tịch, hỏi, “Đây chính là tiểu biểu muội Tiểu Nhu của chúng ta a?”

Đường Tịch bước ra một bước, đối với mọi người khẽ mỉm cười, cho Dương Vệ Quốc một bái, “Ông ngoại, cậu, mợ, các vị biểu ca, biểu tỷ khỏe mạnh, ta là Tiêu Nhu.”

Nguyên Lệ Hoa đi tới kéo Đường Tịch, cười ha hả nói, “Thật là một nha đầu sạch sẽ gọn gàng lại hiểu chuyện.”

Dương Vệ Quốc cũng nhìn Đường Tịch gật đầu, đáp, “Giống như mẹ của ngươi lúc còn trẻ, quả thực là một cái khuôn đúc đi ra ngoài, thấy thế nào đều là hài tử của các ngươi.”

Đường Tịch trên trán xuất hiện mấy cái hắc tuyến, trong đầu nghĩ Dương lão tướng quân, ngài đây là hoa mắt sao? Mẹ ta hiện tại cũng tuổi rất trẻ a, hơn nữa ta cũng không có cảm thấy mình và nàng có chỗ nào giống a!

Nguyên Lệ Hoa gật đầu, cười nói, “Đúng vậy, thật cùng mẹ lúc còn trẻ có điểm giống đây, nói không chừng cái này Tiểu Nhu a thật sự chính là Dương gia hài tử của chúng ta.”

Đường Tịch ha ha cười, không biết mình làm như thế nào tiếp lời, chỉ có thể cười không nói lời nào, Dương Mộ Tinh đáp “Đứng ở cửa làm gì, mau vào đi thôi.”

“Chờ một chút.” Nguyên Lệ Hoa đối với mọi người nói, “Chúng ta còn có một vị khách nhân đây, nàng rất lâu không có cùng chúng ta đã gặp mặt, lần này nàng chủ động nói lên gặp mặt, thật sự là hiếm thấy, cũng sắp đến, bọn chúng ta xuống.”

Dương gia ở tại biệt thự trung tâm của quân khu, bọn họ lại trực tiếp tới cửa đón người, lại còn muốn cùng người này đi vào, Dương Tĩnh Nhàn bọn họ không là người ngoài, cho nên cũng không có cảm thấy có gì không ổn, liền cùng người của Dương gia đồng thời chờ ở cửa, đón khách.

Dương Tĩnh Nhàn hỏi “Là ai vậy?”

Nguyên Lệ Hoa cười nói, “Một hồi các ngươi liền biết rõ thôi.”

Lúc này một chiếc xe thương vụ xuất hiện ở trước mắt mọi người, Nguyên Lệ Hoa cười tiến lên phía trước nói, “Xem đi, đến.”

Đường Tịch nhìn đột nhiên xuất hiện xe thương vụ, chỉ cảm thấy một trận quen thuộc. Rất nhanh xe dừng lại, một người đi xuống, nàng trợn to hai mắt, người kia vừa quay lại mang một chiếc xe lăn để xuống dưới đất bình yên, tự mình đem người trên xe ôm đặt trên xe lăn, Nguyên Lệ Hoa cười đi tới, sảng khoái nói, “Ngươi rốt cuộc nguyện ý ra ngoài rồi, tính một chút ngươi đã bao nhiêu nă không liên lạc với chúng ta?”

Kiều Vũ Tân đối với Nguyên Lệ Hoa cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Đường Tịch, khẽ mỉm cười, “Tiểu Nhu, ngươi không việc gì vậy thì quá tốt. Kiều a di lo lắng cho ngươi thật lâu.”

Ngoại trừ Kiều Lương cùng Tiêu gia Tam huynh đệ ra, mọi người đều lộ mặt kinh ngạc…

Chapter
1 Chương 1: Sống lại
2 Chương 2: Người thăm bệnh
3 Chương 3: Vừa nói không hợp liền mở hận
4 Chương 4: Trở về Tiêu gia
5 Chương 5: Chú hai phải làm cha con
6 Chương 6: Chú hai thật làm cha con
7 Chương 7: Bằng tốt nghiệp trung học loại một
8 Chương 8: Vô tình gặp được sao?
9 Chương 9: Ma pháp váy công chúa
10 Chương 10: Chức năng tô điểm hoàn mỹ
11 Chương 11: Hội nhà báo
12 Chương 12: Cạnh tranh gia sản sao?
13 Chương 13: Vóc người ma quỷ
14 Chương 14: Kinh diễm ra sân
15 Chương 15: Nước thần tiên thay đổi da
16 Chương 16: Anh thật nông cạn
17 Chương 17: Muốn đi học
18 Chương 18: Anh biết anh đẹp trai, nhưng anh là anh trai của em đó
19 Chương 19: Thiếu chút nữa làm lộ rồi
20 Chương 20: Ngả bài
21 Chương 21: Mời mọi người tiếp nhận em
22 Chương 22: Người đàn ông bên trong toilet
23 Chương 23: Gặp được người quảng cáo
24 Chương 24: Tổng giám đốc quảng cáo Hạ Hoàn
25 Chương 25: Tôi tên là Tiêu Nhu
26 Chương 26: Anh họ thật trùng hợp a
27 Chương 27: Không nghĩ muốn có em rể
28 Chương 28: Cùng giáo viên gọi nhịp
29 Chương 29: Muội muội ta đều khóc
30 Chương 30: Bạch bạch bạch vả mặt
31 Chương 31: Đại ô long, Tiêu đổng
32 Chương 32: Nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim
33 Chương 33: Kiều đại thần đến
34 Chương 34: Kiều đại thần lạnh nhạt
35 Chương 35
36 Chương 36: Kiều Lương cố sự
37 Chương 37: Thương tiếc Kiều đại thần
38 Chương 38: 2 mặt 3 đao
39 Chương 39: Quảng cáo bị cướp
40 Chương 40: Studios ăn quả đắng
41 Chương 41: Giáo viên cơ trí
42 Chương 42: Hạ gia lão nhị
43 Chương 43: Mũi tên cupid
44 Chương 44: Tiêu cảnh phát giận
45 Chương 45: Anh em hai người tranh sủng
46 Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng
47 Chương 47: Hai tôn thần bảo hộ
48 Chương 48: Tới đánh cuộc đi
49 Chương 49: Mỗi người có tâm tư riêng
50 Chương 50: Mục đích là cái gì
51 Chương 55: Chuyện cũ trước kia
52 Chương 56: Vô tình gặp được Tiêu Cấm Ninh
53 Chương 57: Ký hợp đồng nước hoa quảng cáo
54 Chương 58: Gặp lại sau Kiều Vũ Tân
55 Chương 59: Để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch có được không?
56 Chương 60: Anh rất muốn em
57 Chương 61: Kiều Lương, đừng khổ sở
58 Chương 62: P.S. I Love You
59 Chương 63: Nàng là thiên tài mà!
60 Chương 64: Có em gái khả ái sao?
61 Chương 65: 1 Điện thoại
62 Chương 66: Anh thật hiền lành
63 Chương 67: Anh đừng tự ti nha!
64 Chương 68: Kết hợp tuyệt vời của tuổi trẻ
65 Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt
66 Chương 70
67 Chương 72: Cô còn ủy khuất sao?
68 Chương 73: Mỗi người đều có một bí mật
69 Chương 74: Giải quyết
70 Chương 75: Cãi vã
71 Chương 76: Lên tiêu đề
72 Chương 77: Giải trừ hôn ước
73 Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?
74 Chương 79: Con gái ruột của tôi
75 Chương 80: Tiêu Cấm Ninh giằng co
76 Chương 81: Anh hai ngu ngốc
77 Chương 82: Ngươi cho ta mù sao?
78 Chương 83: Hoàn toàn xong rồi
79 Chương 84: Yêu mến trẻ con ngu ngốc
80 Chương 85: Lần nữa biến sắc mặt
81 Chương 86: Bất an
82 Chương 87: Lo âu
83 Chương 88: Tin tức
84 Chương 89: Tìm tới cửa
85 Chương 91: Sẽ lừa dối Hạ lão đại
86 Chương 92: Từ đạo
87 Chương 93: Nhận thức nữ
88 Chương 94: Không nhận
89 Chương 95: Hoài nghi
90 Chương 96: Đặc chiến Tiêu Da
91 Chương 97: Khởi động kỹ năng vạn năng
92 Chương 98: Vô điều kiện tín nhiệm
93 Chương 99: Trở lại chết
94 Chương 100: Tiểu Tịch cùng anh về nhà
95 Chương 101: Hoài nghi
96 Chương 102: Không gạt được
97 Chương 103: Biện pháp giải quyết
98 Chương 104: Thăm bệnh
99 Chương 105: Khiếp sợ thành chó
100 Chương 106: Liên tiếp không ngừng đả kích
101 Chương 107: Tôi muốn về nhà
102 Chương 108: Đã tỉnh
103 Chương 109: Sung sướng
104 Chương 110: Không chịu tha thứ sao
105 Chương 111: Đồ Vật của thần tiên các em
106 Chương 112: Trở về nước
107 Chương 113: Tần Hân Dĩnh sẽ lấy
108 Chương 114: Biết
109 Chương 115: Khổ ép 4 biểu ca
110 Chương 116: Gặp nhau
111 Chương 117: Nhận nhau
112 Chương 118: Buông em gái tôi ra
113 Chương 119: Về nhà
114 Chương 120: Tiêu Cảnh nóng nảy
115 Chương 121: Chân chó Tam thiếu
116 Chương 122: Tam thiếu tức giận
117 Chương 123: Tiểu Tịch, anh sợ
118 Chương 124: Kiều Lương đã chạm vào tôi rồi
119 Chương 125: Chỉ cưng chiều 1 người
120 Chương 126: Tiêu Cảnh lạnh nhạt
121 Chương 127: Ngọt ngào
122 Chương 128: Biết, Thủ trưởng ba!
123 Chương 129: Thúc dục cưới
124 Chương 130: Trở về trường học
125 Chương 131: Đồng học
126 Chương 132: Hai người mẹ
127 Chương 133: Tần Hân Dĩnh
128 Chương 134: Gặp mặt
129 Chương 135: Ta cùng Tiểu Tịch ở bên nhau
130 Chương 136: Áy náy
131 Chương 137: Dương gia
132 Chương 138: Tiểu Nhu Nhi được hoan nghênh!
133 Chương 139: Thân càng thêm thân
134 Chương 141: Bàn ăn lễ nghi
135 Chương 142: Giống
136 Chương 143: Báo cho
137 Chương 144: Ngươi trải qua ta đồng ý sao?
138 Chương 145: Thị sát
139 Chương 146: Cẩn thận
140 Chương 147: Lộn xộn
141 Chương 148: Lên bờ
142 Chương 149: Tức giận
143 Chương 150: Gặp lại cực phẩm gia đình!!
144 Chương 151: Phản lại!
145 Chương 152: Bức bách
146 Chương 153: Xin lỗi, không có thể làm như nguyện của cô
147 Chương 154: Gặp lại Lưu Thừa Vũ
148 Chương 155: Muốn điều tra
149 Chương 156: Đến đồn cả 3 người
150 Chương 157: Châm chọc
151 Chương 158: Nói chuyện điện thoại
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Sống lại
2
Chương 2: Người thăm bệnh
3
Chương 3: Vừa nói không hợp liền mở hận
4
Chương 4: Trở về Tiêu gia
5
Chương 5: Chú hai phải làm cha con
6
Chương 6: Chú hai thật làm cha con
7
Chương 7: Bằng tốt nghiệp trung học loại một
8
Chương 8: Vô tình gặp được sao?
9
Chương 9: Ma pháp váy công chúa
10
Chương 10: Chức năng tô điểm hoàn mỹ
11
Chương 11: Hội nhà báo
12
Chương 12: Cạnh tranh gia sản sao?
13
Chương 13: Vóc người ma quỷ
14
Chương 14: Kinh diễm ra sân
15
Chương 15: Nước thần tiên thay đổi da
16
Chương 16: Anh thật nông cạn
17
Chương 17: Muốn đi học
18
Chương 18: Anh biết anh đẹp trai, nhưng anh là anh trai của em đó
19
Chương 19: Thiếu chút nữa làm lộ rồi
20
Chương 20: Ngả bài
21
Chương 21: Mời mọi người tiếp nhận em
22
Chương 22: Người đàn ông bên trong toilet
23
Chương 23: Gặp được người quảng cáo
24
Chương 24: Tổng giám đốc quảng cáo Hạ Hoàn
25
Chương 25: Tôi tên là Tiêu Nhu
26
Chương 26: Anh họ thật trùng hợp a
27
Chương 27: Không nghĩ muốn có em rể
28
Chương 28: Cùng giáo viên gọi nhịp
29
Chương 29: Muội muội ta đều khóc
30
Chương 30: Bạch bạch bạch vả mặt
31
Chương 31: Đại ô long, Tiêu đổng
32
Chương 32: Nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim
33
Chương 33: Kiều đại thần đến
34
Chương 34: Kiều đại thần lạnh nhạt
35
Chương 35
36
Chương 36: Kiều Lương cố sự
37
Chương 37: Thương tiếc Kiều đại thần
38
Chương 38: 2 mặt 3 đao
39
Chương 39: Quảng cáo bị cướp
40
Chương 40: Studios ăn quả đắng
41
Chương 41: Giáo viên cơ trí
42
Chương 42: Hạ gia lão nhị
43
Chương 43: Mũi tên cupid
44
Chương 44: Tiêu cảnh phát giận
45
Chương 45: Anh em hai người tranh sủng
46
Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng
47
Chương 47: Hai tôn thần bảo hộ
48
Chương 48: Tới đánh cuộc đi
49
Chương 49: Mỗi người có tâm tư riêng
50
Chương 50: Mục đích là cái gì
51
Chương 55: Chuyện cũ trước kia
52
Chương 56: Vô tình gặp được Tiêu Cấm Ninh
53
Chương 57: Ký hợp đồng nước hoa quảng cáo
54
Chương 58: Gặp lại sau Kiều Vũ Tân
55
Chương 59: Để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch có được không?
56
Chương 60: Anh rất muốn em
57
Chương 61: Kiều Lương, đừng khổ sở
58
Chương 62: P.S. I Love You
59
Chương 63: Nàng là thiên tài mà!
60
Chương 64: Có em gái khả ái sao?
61
Chương 65: 1 Điện thoại
62
Chương 66: Anh thật hiền lành
63
Chương 67: Anh đừng tự ti nha!
64
Chương 68: Kết hợp tuyệt vời của tuổi trẻ
65
Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt
66
Chương 70
67
Chương 72: Cô còn ủy khuất sao?
68
Chương 73: Mỗi người đều có một bí mật
69
Chương 74: Giải quyết
70
Chương 75: Cãi vã
71
Chương 76: Lên tiêu đề
72
Chương 77: Giải trừ hôn ước
73
Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?
74
Chương 79: Con gái ruột của tôi
75
Chương 80: Tiêu Cấm Ninh giằng co
76
Chương 81: Anh hai ngu ngốc
77
Chương 82: Ngươi cho ta mù sao?
78
Chương 83: Hoàn toàn xong rồi
79
Chương 84: Yêu mến trẻ con ngu ngốc
80
Chương 85: Lần nữa biến sắc mặt
81
Chương 86: Bất an
82
Chương 87: Lo âu
83
Chương 88: Tin tức
84
Chương 89: Tìm tới cửa
85
Chương 91: Sẽ lừa dối Hạ lão đại
86
Chương 92: Từ đạo
87
Chương 93: Nhận thức nữ
88
Chương 94: Không nhận
89
Chương 95: Hoài nghi
90
Chương 96: Đặc chiến Tiêu Da
91
Chương 97: Khởi động kỹ năng vạn năng
92
Chương 98: Vô điều kiện tín nhiệm
93
Chương 99: Trở lại chết
94
Chương 100: Tiểu Tịch cùng anh về nhà
95
Chương 101: Hoài nghi
96
Chương 102: Không gạt được
97
Chương 103: Biện pháp giải quyết
98
Chương 104: Thăm bệnh
99
Chương 105: Khiếp sợ thành chó
100
Chương 106: Liên tiếp không ngừng đả kích
101
Chương 107: Tôi muốn về nhà
102
Chương 108: Đã tỉnh
103
Chương 109: Sung sướng
104
Chương 110: Không chịu tha thứ sao
105
Chương 111: Đồ Vật của thần tiên các em
106
Chương 112: Trở về nước
107
Chương 113: Tần Hân Dĩnh sẽ lấy
108
Chương 114: Biết
109
Chương 115: Khổ ép 4 biểu ca
110
Chương 116: Gặp nhau
111
Chương 117: Nhận nhau
112
Chương 118: Buông em gái tôi ra
113
Chương 119: Về nhà
114
Chương 120: Tiêu Cảnh nóng nảy
115
Chương 121: Chân chó Tam thiếu
116
Chương 122: Tam thiếu tức giận
117
Chương 123: Tiểu Tịch, anh sợ
118
Chương 124: Kiều Lương đã chạm vào tôi rồi
119
Chương 125: Chỉ cưng chiều 1 người
120
Chương 126: Tiêu Cảnh lạnh nhạt
121
Chương 127: Ngọt ngào
122
Chương 128: Biết, Thủ trưởng ba!
123
Chương 129: Thúc dục cưới
124
Chương 130: Trở về trường học
125
Chương 131: Đồng học
126
Chương 132: Hai người mẹ
127
Chương 133: Tần Hân Dĩnh
128
Chương 134: Gặp mặt
129
Chương 135: Ta cùng Tiểu Tịch ở bên nhau
130
Chương 136: Áy náy
131
Chương 137: Dương gia
132
Chương 138: Tiểu Nhu Nhi được hoan nghênh!
133
Chương 139: Thân càng thêm thân
134
Chương 141: Bàn ăn lễ nghi
135
Chương 142: Giống
136
Chương 143: Báo cho
137
Chương 144: Ngươi trải qua ta đồng ý sao?
138
Chương 145: Thị sát
139
Chương 146: Cẩn thận
140
Chương 147: Lộn xộn
141
Chương 148: Lên bờ
142
Chương 149: Tức giận
143
Chương 150: Gặp lại cực phẩm gia đình!!
144
Chương 151: Phản lại!
145
Chương 152: Bức bách
146
Chương 153: Xin lỗi, không có thể làm như nguyện của cô
147
Chương 154: Gặp lại Lưu Thừa Vũ
148
Chương 155: Muốn điều tra
149
Chương 156: Đến đồn cả 3 người
150
Chương 157: Châm chọc
151
Chương 158: Nói chuyện điện thoại