Chương 103: Biện pháp giải quyết

Hai anh em Tiêu Sái và Tiêu Cảnh sắc mặt khó chịu, không nói gì. Tiêu Hoằng Lịch đã làm quan chức nhiều năm,gặp đủ thứ hình dạng và sắc mặt con người,đã sớm luyện cho mình có một đôi mắt sắc bén,thấy hai đứa con bộ dáng ấp úng,sắc mặt liền chìm xuống,hỏi:”Tiểu Nhu thế nào?” “Vì cứu con, hiện tại đang hôn mê bất tỉnh,đang ở ngay phòng bên cạnh.” Tiêu Dao nhìn ba mẹ mình nói. Hai người Tiêu Hoằng Lịch cùng Dương Tĩnh Nhàn liền cuống quít chạy đến phòng bên cạnh,thấy Đường Tịch hôn mê bất tỉnh nằm trên giường bệnh,sắc mặt hai người rất khó nhìn,thấy phiếu ghi số liệu chỉ tiêu cơ thể con gái đều bình thường,hai người mới trở về phòng của Tiêu Dao.Thấy sắc mặt ba đứa con mỗi người một kiểu,Tiêu Hoằng Lịch cười lạnh nói:”Các con tốt nhất cho lời giải thích chính xác,tại sao Tiêu Dao bị thương?Một cô gái như Tiểu Nhu lại có thể đi cứu,bây giờ còn hôn mê bất tỉnh?” Tiêu Dao trong lòng nhất thời có chút cảm giác khó chịu, hắn nghĩ,đến cuối cùng mình có thật là con trai của ba mẹ không a?….. Tiêu Dao nhìn Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh một cái, Tiêu Sái tự động đi thẳng ra cửa canh chừng, Tiêu Dao nói, “Con là bộ đội tác chiến chống khủng bố của Trung Quốc,ngày đó đưa Tiểu Nhu đi đến trường học liền nhận được mệnh lệnh của cấp trên,đi thành phố J tỉnh Y để tiêu diệt phần tử tội phạm quốc thế khét tiếng là Close,nhưng chúng con không ngờ lại bị mắc bẫy khiến toàn quân bị tiêu diệt.” Tiêu Hoằng Lịch hơi nhíu mày,dùng ánh mắt sâu hút nhìn con trai mình,hắn luôn nghĩ rằng mình rất hiểu con trai mình, không nghĩ tới con của hắn lại lừa gạt hắn,đã trở thành thiếu tá bộ đội đặc chủng….. Có thể tưởng tượng được nhiều năm nay, con của hắn phải chịu đựng biết bao nhiêu khổ sở. Tâm tình Dương Tĩnh Nhàn bây giờ rất phức tạp,vừa thương con,lại vì công việc của con mình mà cảm thấy kiêu ngạo,bà biết gả cho Tiêu Hoằng Lịch sống rất hạnh phúc, nhưng nhiều năm như vậy điều bà tiếc nuối vẫn là con mình không có ai đi đầu quân,nhưng vẫn chưa bao giờ nghĩ đến đứa con trai lớn này lại có bà một cái kinh hỉ đến vậy. Ba đứa con trai của anh bà – Dương Tĩnh Siêu, từ nhỏ đã bắt đầu huấn luyện, hiện tại cũng đã chừng ba mươi tuổi,nhưng cũng chỉ là Đại úy, mà con trai của bà đã làm được đến chức Thiếu tá. Còn có anh của bà,cho đến bây giờ vẫn chỉ là Thiếu tướng. Vì vậy bây giờ bà không biết nên thương con mình vì đã phải trải qua quá nhiều gian khổ,hay là nên vì có đứa con trai như vậy mà tự hào. Tiêu Hoằng Lịch hỏi:”Lúc đó con ở tận thành phố J, Tiểu Nhu làm sao có thể đi cứu con,lại còn ngất xỉu như vậy?!” “Ba mẹ, thật ra thì hai người cũng đã sớm biết Tiểu Nhu cùng người bình thường không giống nhau chứ?” Tiêu Dao cũng không trả lời vấn đề của Tiêu Hoằng Lịch,mà là ngược lại hỏi ba mẹ mình. 15 THÁNG 10 20:48 Tiêu Hoằng Lịch nghe Tiêu Dao hỏi như vậy, trong lòng liền đoán được, tiếp theo điều mà con trai mình sắp nói sẽ không tưởng tượng nổi,thậm chí ngay cả bản thân ông cũng sẽ khó có biện pháp chấp nhận,liền trầm mặc không nói gì. Dương Tĩnh Nhàn nhếch mép,nhưng cuối cùng vẫn không có bật cười,bà nói:”Lời này của con là ý gì?Sao mẹ không hiểu?” Tiêu Dao thở dài, nói:”Trên người của con trúng hơn 20 phát đạn, nghiêm trọng nhất là ở bụng có đến mấy viên liền,điều đó khẳng định là muốn lấy mạng của con,ngay thời điểm con nghĩ rằng mình dẽ chết ở nơi đó, Tiểu Nhu liền xuất hiện.” Dương Tĩnh Nhàn vội vàng che miệng của mình, lẩm bẩm nói:”Cho nên ngày điều mẹ thấy là thật?…..” Tiêu Dao nhìn Dương Tĩnh Nhàn, Tiêu Hoằng Lịch cũng cau mày nhìn về phía bà:”Em thấy được cái gì?” Dương Tĩnh Nhàn nhìn Tiêu Sái đang đứng ở cửa,lại nhìn Tiêu Cảnh,nói: “Tiểu Nhu biến mất.....” “Ngày ấy vợ chồng chị dâu đến,em ăn cơm xong liền về phòng ngủ trưa,một lúc sau thấy khát nước,định đi uống,nhưng vừa mở cửa liền thấy Tiểu Nhu đang ngồi trên ghế sa lon bỗng biến mất,mà hai đứa Tiêu Sái Tiêu Cảnh cũng hốt hoảng chạy ra ngoài,lúc ấy em còn cho rằng mình đang nằm mơ…...” Vẻ mặt Dương Tĩnh Nhàn có chút hoảng hốt:”Nhưng không nghĩ lúc đó lại là thật….” Bà hướng về phía Tiêu Dao, hỏi:”Tiểu Nhu rốt cuộc là ai?” Tiêu Hoằng Lịch vẫn còn chưa tin:”Em chắc chắn lúc ấy không phải là đang nằm mơ đấy chứ?” “Ba,mẹ nằm mơ,nhưng chúng con thì không phải nằm mơ.” Tiêu Cảnh nói:”Lúc trước Tiểu Nhu đã nói với chúng con rằng em ấy là tiên nữ,nhưng chúng con vẫn cho là em ấy nói đùa,mãi đến ngày anh cả xảy ra chuyện,chúng con liền tinTiểu Nhu thật sự là tiên nữ.Anh cả bị thương đến như thế,các bác sĩ đều không có biện pháp cứu sống anh,nhưng Tiểu Nhu chỉ cần dùng hơn một tiếng liền phẫu thuật xong,hơn nữa anh cả còn bình an vô sự sống sót!…” Tiêu Dao ừ một tiếng, nói tiếp:”Nhưng Tiểu Nhu vì cơ thể quá mức suy yếu liền hôn mê bất tỉnh,bác sĩ nói có khả năng vĩnh viễn em ấy sẽ không tỉnh lại được.” Dương Tĩnh Nhàn lẩm bẩm nói:”Khó trách mẹ thấy ấn tượng lần đầu với Tiểu Nhu đều không giống với hiện tại,thì ra con bé là tiên nữ.” Tiêu Hoằng Lịch trầm giọng nói:”Đừng nói lung tung.Xã hội hiện đại thì làm gì có ma quỷ với thần tiên,chớ có ăn nói bậy bạ.” Tiêu Cảnh cười lạnh:”Vậy ba thử nói xem tiểu Nhu là ai mà có thể làm được như vậy?!” “Được rồi,tất cả nhớ kĩ đây:Tiểu Nhu là do không cẩn thận mà ngã từ trên lầu xuống đến hôn mê,những điều khác một chữ đều không đúng.” Tiêu Hoằng Lịch nhìn mọi người một cái, lạnh lùng nói:”Tiểu Nhu chính là con gái của chúng ta,em gái của các con,là một người bình thường.Hãy nhớ kĩ lấy điều đó,đừng ăn nói lung tung.” Bốn người gật đầu.Điều này dĩ nhiên bọn họ sẽ không thể nói lung tung,chuyện tiểu Nhu là tiên nữ nhất định không thể để cho người khác biết,nếu không chỉ sợ sau này tiểu Nhu sẽ gặp phải rất nhiều phiền toái.Đặc biệt là bây giờ tiểu Nhu lại chưa có dấu hiệu thanh tỉnh,nếu như bị người khác theo dõi thì chỉ sợ bọn họ hói hận cũng không kịp. Tiêu Hoằng Lịch trầm giọng nói:”Ba đi gọi điện thoại.Cứ chờ tiểu Nhu tỉnh lại như vậy cũng không phải là biện pháp.” Tiêu Dao nói:”Ta đã gọi điện thoại,bên kia sẽ đưa bác sĩ chuyên nghiệp đến kiểm tra cho Tiểu Nhu,bọn họ đều là giáo sư rất có năng lực về não bộ con người.” Tiêu Hoằng Lịch ừ một tiếng, đứng dậy:”Con cũng an tâm dưỡng thương đi.Những thứ khác chờ vết thương lành lại rồi nói.Còn tiểu Nhu,ba tin tưởng sẽ có ngày con bé tỉnh lại.” Tiêu Cảnh cau mày nói:”Nhưng thứ bảy hợp đồng Tiểu Nhu quảng cáo nước hoa liền muốn quay,chụp.Hiện tại phải nói với bọn họ thế nào đây?” Tiêu Dao nói:”Gọi điện thoại cho Hạ Hoàn Ninh,để cho hắn tới bệnh viện thăm hỏi.” Tiêu Sái gật đầu:”Hiện tại cũng chỉ có biện pháp này, Tiểu Nhu không phải là giả vờ,mà là thật sự hôn mê bất tỉnh, nếu như có thể, chúng ta liền trả phí bồi thường cho việc vi phạm hợp đồng, để cho Hạ Hoàn Ninh lựa chọn những người mẫu khác lần nữa.” Tiêu Dao ừ một tiếng, để cho Tiêu Cảnh gọi điện thoại:”Hạ Hoàn Ninh đến,hắn nhất định cũng sẽ đến.” Thời điểm Hạ Hoàn Ninh nhận được cú điện thoại,vừa vặn Hạ Vãn Y cũng cũng đang ở trong phòng làm việc của hắn, hắn nghe Tiêu Cảnh nói trong điện thoại, chân mày nhíu chặt, lo lắng hỏi:”Hiện tại thoát khỏi cơn nguy hiểm rồi sao?” Hắn đứng lên, nói:” Được, tôi lập tức tới.” Cúp điện thoại nói với Hạ Vãn Y, “Tiểu Nhu từ trên thang lầu té xuống, hôn mê bất tỉnh, ta muốn đi bệnh viện thăm một chút.”

Chapter
1 Chương 1: Sống lại
2 Chương 2: Người thăm bệnh
3 Chương 3: Vừa nói không hợp liền mở hận
4 Chương 4: Trở về Tiêu gia
5 Chương 5: Chú hai phải làm cha con
6 Chương 6: Chú hai thật làm cha con
7 Chương 7: Bằng tốt nghiệp trung học loại một
8 Chương 8: Vô tình gặp được sao?
9 Chương 9: Ma pháp váy công chúa
10 Chương 10: Chức năng tô điểm hoàn mỹ
11 Chương 11: Hội nhà báo
12 Chương 12: Cạnh tranh gia sản sao?
13 Chương 13: Vóc người ma quỷ
14 Chương 14: Kinh diễm ra sân
15 Chương 15: Nước thần tiên thay đổi da
16 Chương 16: Anh thật nông cạn
17 Chương 17: Muốn đi học
18 Chương 18: Anh biết anh đẹp trai, nhưng anh là anh trai của em đó
19 Chương 19: Thiếu chút nữa làm lộ rồi
20 Chương 20: Ngả bài
21 Chương 21: Mời mọi người tiếp nhận em
22 Chương 22: Người đàn ông bên trong toilet
23 Chương 23: Gặp được người quảng cáo
24 Chương 24: Tổng giám đốc quảng cáo Hạ Hoàn
25 Chương 25: Tôi tên là Tiêu Nhu
26 Chương 26: Anh họ thật trùng hợp a
27 Chương 27: Không nghĩ muốn có em rể
28 Chương 28: Cùng giáo viên gọi nhịp
29 Chương 29: Muội muội ta đều khóc
30 Chương 30: Bạch bạch bạch vả mặt
31 Chương 31: Đại ô long, Tiêu đổng
32 Chương 32: Nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim
33 Chương 33: Kiều đại thần đến
34 Chương 34: Kiều đại thần lạnh nhạt
35 Chương 35
36 Chương 36: Kiều Lương cố sự
37 Chương 37: Thương tiếc Kiều đại thần
38 Chương 38: 2 mặt 3 đao
39 Chương 39: Quảng cáo bị cướp
40 Chương 40: Studios ăn quả đắng
41 Chương 41: Giáo viên cơ trí
42 Chương 42: Hạ gia lão nhị
43 Chương 43: Mũi tên cupid
44 Chương 44: Tiêu cảnh phát giận
45 Chương 45: Anh em hai người tranh sủng
46 Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng
47 Chương 47: Hai tôn thần bảo hộ
48 Chương 48: Tới đánh cuộc đi
49 Chương 49: Mỗi người có tâm tư riêng
50 Chương 50: Mục đích là cái gì
51 Chương 55: Chuyện cũ trước kia
52 Chương 56: Vô tình gặp được Tiêu Cấm Ninh
53 Chương 57: Ký hợp đồng nước hoa quảng cáo
54 Chương 58: Gặp lại sau Kiều Vũ Tân
55 Chương 59: Để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch có được không?
56 Chương 60: Anh rất muốn em
57 Chương 61: Kiều Lương, đừng khổ sở
58 Chương 62: P.S. I Love You
59 Chương 63: Nàng là thiên tài mà!
60 Chương 64: Có em gái khả ái sao?
61 Chương 65: 1 Điện thoại
62 Chương 66: Anh thật hiền lành
63 Chương 67: Anh đừng tự ti nha!
64 Chương 68: Kết hợp tuyệt vời của tuổi trẻ
65 Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt
66 Chương 70
67 Chương 72: Cô còn ủy khuất sao?
68 Chương 73: Mỗi người đều có một bí mật
69 Chương 74: Giải quyết
70 Chương 75: Cãi vã
71 Chương 76: Lên tiêu đề
72 Chương 77: Giải trừ hôn ước
73 Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?
74 Chương 79: Con gái ruột của tôi
75 Chương 80: Tiêu Cấm Ninh giằng co
76 Chương 81: Anh hai ngu ngốc
77 Chương 82: Ngươi cho ta mù sao?
78 Chương 83: Hoàn toàn xong rồi
79 Chương 84: Yêu mến trẻ con ngu ngốc
80 Chương 85: Lần nữa biến sắc mặt
81 Chương 86: Bất an
82 Chương 87: Lo âu
83 Chương 88: Tin tức
84 Chương 89: Tìm tới cửa
85 Chương 91: Sẽ lừa dối Hạ lão đại
86 Chương 92: Từ đạo
87 Chương 93: Nhận thức nữ
88 Chương 94: Không nhận
89 Chương 95: Hoài nghi
90 Chương 96: Đặc chiến Tiêu Da
91 Chương 97: Khởi động kỹ năng vạn năng
92 Chương 98: Vô điều kiện tín nhiệm
93 Chương 99: Trở lại chết
94 Chương 100: Tiểu Tịch cùng anh về nhà
95 Chương 101: Hoài nghi
96 Chương 102: Không gạt được
97 Chương 103: Biện pháp giải quyết
98 Chương 104: Thăm bệnh
99 Chương 105: Khiếp sợ thành chó
100 Chương 106: Liên tiếp không ngừng đả kích
101 Chương 107: Tôi muốn về nhà
102 Chương 108: Đã tỉnh
103 Chương 109: Sung sướng
104 Chương 110: Không chịu tha thứ sao
105 Chương 111: Đồ Vật của thần tiên các em
106 Chương 112: Trở về nước
107 Chương 113: Tần Hân Dĩnh sẽ lấy
108 Chương 114: Biết
109 Chương 115: Khổ ép 4 biểu ca
110 Chương 116: Gặp nhau
111 Chương 117: Nhận nhau
112 Chương 118: Buông em gái tôi ra
113 Chương 119: Về nhà
114 Chương 120: Tiêu Cảnh nóng nảy
115 Chương 121: Chân chó Tam thiếu
116 Chương 122: Tam thiếu tức giận
117 Chương 123: Tiểu Tịch, anh sợ
118 Chương 124: Kiều Lương đã chạm vào tôi rồi
119 Chương 125: Chỉ cưng chiều 1 người
120 Chương 126: Tiêu Cảnh lạnh nhạt
121 Chương 127: Ngọt ngào
122 Chương 128: Biết, Thủ trưởng ba!
123 Chương 129: Thúc dục cưới
124 Chương 130: Trở về trường học
125 Chương 131: Đồng học
126 Chương 132: Hai người mẹ
127 Chương 133: Tần Hân Dĩnh
128 Chương 134: Gặp mặt
129 Chương 135: Ta cùng Tiểu Tịch ở bên nhau
130 Chương 136: Áy náy
131 Chương 137: Dương gia
132 Chương 138: Tiểu Nhu Nhi được hoan nghênh!
133 Chương 139: Thân càng thêm thân
134 Chương 141: Bàn ăn lễ nghi
135 Chương 142: Giống
136 Chương 143: Báo cho
137 Chương 144: Ngươi trải qua ta đồng ý sao?
138 Chương 145: Thị sát
139 Chương 146: Cẩn thận
140 Chương 147: Lộn xộn
141 Chương 148: Lên bờ
142 Chương 149: Tức giận
143 Chương 150: Gặp lại cực phẩm gia đình!!
144 Chương 151: Phản lại!
145 Chương 152: Bức bách
146 Chương 153: Xin lỗi, không có thể làm như nguyện của cô
147 Chương 154: Gặp lại Lưu Thừa Vũ
148 Chương 155: Muốn điều tra
149 Chương 156: Đến đồn cả 3 người
150 Chương 157: Châm chọc
151 Chương 158: Nói chuyện điện thoại
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Sống lại
2
Chương 2: Người thăm bệnh
3
Chương 3: Vừa nói không hợp liền mở hận
4
Chương 4: Trở về Tiêu gia
5
Chương 5: Chú hai phải làm cha con
6
Chương 6: Chú hai thật làm cha con
7
Chương 7: Bằng tốt nghiệp trung học loại một
8
Chương 8: Vô tình gặp được sao?
9
Chương 9: Ma pháp váy công chúa
10
Chương 10: Chức năng tô điểm hoàn mỹ
11
Chương 11: Hội nhà báo
12
Chương 12: Cạnh tranh gia sản sao?
13
Chương 13: Vóc người ma quỷ
14
Chương 14: Kinh diễm ra sân
15
Chương 15: Nước thần tiên thay đổi da
16
Chương 16: Anh thật nông cạn
17
Chương 17: Muốn đi học
18
Chương 18: Anh biết anh đẹp trai, nhưng anh là anh trai của em đó
19
Chương 19: Thiếu chút nữa làm lộ rồi
20
Chương 20: Ngả bài
21
Chương 21: Mời mọi người tiếp nhận em
22
Chương 22: Người đàn ông bên trong toilet
23
Chương 23: Gặp được người quảng cáo
24
Chương 24: Tổng giám đốc quảng cáo Hạ Hoàn
25
Chương 25: Tôi tên là Tiêu Nhu
26
Chương 26: Anh họ thật trùng hợp a
27
Chương 27: Không nghĩ muốn có em rể
28
Chương 28: Cùng giáo viên gọi nhịp
29
Chương 29: Muội muội ta đều khóc
30
Chương 30: Bạch bạch bạch vả mặt
31
Chương 31: Đại ô long, Tiêu đổng
32
Chương 32: Nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim
33
Chương 33: Kiều đại thần đến
34
Chương 34: Kiều đại thần lạnh nhạt
35
Chương 35
36
Chương 36: Kiều Lương cố sự
37
Chương 37: Thương tiếc Kiều đại thần
38
Chương 38: 2 mặt 3 đao
39
Chương 39: Quảng cáo bị cướp
40
Chương 40: Studios ăn quả đắng
41
Chương 41: Giáo viên cơ trí
42
Chương 42: Hạ gia lão nhị
43
Chương 43: Mũi tên cupid
44
Chương 44: Tiêu cảnh phát giận
45
Chương 45: Anh em hai người tranh sủng
46
Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng
47
Chương 47: Hai tôn thần bảo hộ
48
Chương 48: Tới đánh cuộc đi
49
Chương 49: Mỗi người có tâm tư riêng
50
Chương 50: Mục đích là cái gì
51
Chương 55: Chuyện cũ trước kia
52
Chương 56: Vô tình gặp được Tiêu Cấm Ninh
53
Chương 57: Ký hợp đồng nước hoa quảng cáo
54
Chương 58: Gặp lại sau Kiều Vũ Tân
55
Chương 59: Để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch có được không?
56
Chương 60: Anh rất muốn em
57
Chương 61: Kiều Lương, đừng khổ sở
58
Chương 62: P.S. I Love You
59
Chương 63: Nàng là thiên tài mà!
60
Chương 64: Có em gái khả ái sao?
61
Chương 65: 1 Điện thoại
62
Chương 66: Anh thật hiền lành
63
Chương 67: Anh đừng tự ti nha!
64
Chương 68: Kết hợp tuyệt vời của tuổi trẻ
65
Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt
66
Chương 70
67
Chương 72: Cô còn ủy khuất sao?
68
Chương 73: Mỗi người đều có một bí mật
69
Chương 74: Giải quyết
70
Chương 75: Cãi vã
71
Chương 76: Lên tiêu đề
72
Chương 77: Giải trừ hôn ước
73
Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?
74
Chương 79: Con gái ruột của tôi
75
Chương 80: Tiêu Cấm Ninh giằng co
76
Chương 81: Anh hai ngu ngốc
77
Chương 82: Ngươi cho ta mù sao?
78
Chương 83: Hoàn toàn xong rồi
79
Chương 84: Yêu mến trẻ con ngu ngốc
80
Chương 85: Lần nữa biến sắc mặt
81
Chương 86: Bất an
82
Chương 87: Lo âu
83
Chương 88: Tin tức
84
Chương 89: Tìm tới cửa
85
Chương 91: Sẽ lừa dối Hạ lão đại
86
Chương 92: Từ đạo
87
Chương 93: Nhận thức nữ
88
Chương 94: Không nhận
89
Chương 95: Hoài nghi
90
Chương 96: Đặc chiến Tiêu Da
91
Chương 97: Khởi động kỹ năng vạn năng
92
Chương 98: Vô điều kiện tín nhiệm
93
Chương 99: Trở lại chết
94
Chương 100: Tiểu Tịch cùng anh về nhà
95
Chương 101: Hoài nghi
96
Chương 102: Không gạt được
97
Chương 103: Biện pháp giải quyết
98
Chương 104: Thăm bệnh
99
Chương 105: Khiếp sợ thành chó
100
Chương 106: Liên tiếp không ngừng đả kích
101
Chương 107: Tôi muốn về nhà
102
Chương 108: Đã tỉnh
103
Chương 109: Sung sướng
104
Chương 110: Không chịu tha thứ sao
105
Chương 111: Đồ Vật của thần tiên các em
106
Chương 112: Trở về nước
107
Chương 113: Tần Hân Dĩnh sẽ lấy
108
Chương 114: Biết
109
Chương 115: Khổ ép 4 biểu ca
110
Chương 116: Gặp nhau
111
Chương 117: Nhận nhau
112
Chương 118: Buông em gái tôi ra
113
Chương 119: Về nhà
114
Chương 120: Tiêu Cảnh nóng nảy
115
Chương 121: Chân chó Tam thiếu
116
Chương 122: Tam thiếu tức giận
117
Chương 123: Tiểu Tịch, anh sợ
118
Chương 124: Kiều Lương đã chạm vào tôi rồi
119
Chương 125: Chỉ cưng chiều 1 người
120
Chương 126: Tiêu Cảnh lạnh nhạt
121
Chương 127: Ngọt ngào
122
Chương 128: Biết, Thủ trưởng ba!
123
Chương 129: Thúc dục cưới
124
Chương 130: Trở về trường học
125
Chương 131: Đồng học
126
Chương 132: Hai người mẹ
127
Chương 133: Tần Hân Dĩnh
128
Chương 134: Gặp mặt
129
Chương 135: Ta cùng Tiểu Tịch ở bên nhau
130
Chương 136: Áy náy
131
Chương 137: Dương gia
132
Chương 138: Tiểu Nhu Nhi được hoan nghênh!
133
Chương 139: Thân càng thêm thân
134
Chương 141: Bàn ăn lễ nghi
135
Chương 142: Giống
136
Chương 143: Báo cho
137
Chương 144: Ngươi trải qua ta đồng ý sao?
138
Chương 145: Thị sát
139
Chương 146: Cẩn thận
140
Chương 147: Lộn xộn
141
Chương 148: Lên bờ
142
Chương 149: Tức giận
143
Chương 150: Gặp lại cực phẩm gia đình!!
144
Chương 151: Phản lại!
145
Chương 152: Bức bách
146
Chương 153: Xin lỗi, không có thể làm như nguyện của cô
147
Chương 154: Gặp lại Lưu Thừa Vũ
148
Chương 155: Muốn điều tra
149
Chương 156: Đến đồn cả 3 người
150
Chương 157: Châm chọc
151
Chương 158: Nói chuyện điện thoại