Chương 100: Tiểu Tịch cùng anh về nhà

Bỗng nhiên hình ảnh chuyển một cái, Đường Tịch thấy hai người đứng ở bờ biển,một người là Kiều Lương,một người là Tần Hân Dĩnh,Tần Hân Dĩnh hình như là đang nói với Kiều Lương cái gì đó,nhưng Kiều Lương vẫn dùng biểu tình vô cảm,nhìn chằm chằm biển… Đường Tịch muốn hướng về phía hắn bơi đến,nhưng lại phát hiện bát kể mình có dùng lực mạnh đi chăng nữa,vẫn cứ đứng ở nơi đó bất động không nhúc nhích được,bỗng nhiên hình ảnh lại chuyển một cái,cô lại ở bên trong một cái biệt thự,nhìn Kiều Lương ôm lấy một cái cái hộp nhỏ,bên trong là một ngón tay của chính cô. Hắn mệt mỏi nằm ở mép giường lớn tiếng khóc…. Đường Tịch không cầm được,nước mắt rơi xuống,cô lớn tiếng khóc:”Kiều Lương! Kiều Lương!Em ở chỗ này!Em ở chỗ này,anh nhìn em đi,van cầu anh nhìn em đi có được hay không! Ô ô ô ô…...” Cô tận mắt thấy Kiều Lương cuốn rúc vào trên giường che trái tim của mình,khóc một cách bất lực,cứ lặp đi lặp lại nói yêu cô,nói cô hãy trở lại bên người hắn,lòng cô giờ đây như bị một thứ gì đó nắm siết rất chặt,đau….vô cùng đau.Cô liều mạng lớn tiếng kêu:”Kiều Lương,anh nhìn em,em thật sự không có chết…Em không có chết,anh đừng khổ sở như vậy nữa có được hay không?” Đang nằm ở trên giường,Kiều Lương đột nhiên đứng phắt dậy,đi tới phòng tắm, Đường Tịch đuổi sát theo,nhưng khi cô nhìn thấy Kiều Lương đánh một quyền vào chiếc gương trong phòng tắm,tay hắn bị máu tươi nhiễm đỏ,cô liền hối hận vì chính mình theo không kịp:”Kiều Lương em van cầu anh,anh đừng làm tổn thương tới mình như vậy nữa có được hay không?…. Đều là em không tốt,nếu như em ghi tên mình vào lá thư,sẽ biết anh hiều năm như vậy vẫn hướng trái tim về em,em cũng sẽ không tâm địa sắt đá như vậy mà không liên lạc với anh…xin ngươi….. Xin anh đừng làm tổn thương chính mình như vậy nữa có được hay không?!...” Đường Tịch tiến lên muốn giữ lấy tay Kiểu Lương lại,mới chợt nhận ra mình căn bản không thể làm được…..... Cô hiện tại chính là một cô hồn dã quỷ,cái gì cũng làm không được! Đường Tịch lúc này vô cùng thống khổ, không giúp nhìn mình hai tay, tại sao sẽ như vậy, nàng không đụng tới Kiều Lương… Ai tới giúp một tay nàng…. Nàng cho tới bây giờ không có như thế bất lực qua, ở nàng phát hiện mình chết, sống lại đến trên người Tiêu Nhu thời điểm nàng đều không có như thế bất lực qua, nhưng là bây giờ nàng cảm giác mình không giúp phải chết, nàng không đụng tới Kiều Lương, Kiều Lương không thấy được nàng, hắn ở tổn thương chính hắn…... Nàng cũng không có thể ra sức! Đường Tịch lúc này vô cùng thống khổ nhìn hai tay mình, tại sao lại như vậy?Cô không đụng được tới Kiều Lương… Ai tới giúp cô mộ tay đi…. Cô cho tới bây giờ cũng chưa từng cảm thấy bất lực như thế,ngay cả khi phát hiện ra mình chết,sống lại trên người Tiêu Nhu cũng không hề thấy bất lực, nhưng bây giờ cô có cảm giác mình chết,không đụng được tới Kiều Lương, Kiều Lương cũng không thấy được mình,thấy hắn làm tổn thương chính hắn,…...Cô cũng không thể ra sức! Cô đứng ở bên giúp đỡ Kiều Lương,thân thể của Kiều Lương bị nước làm thêm ướt,máu không ngừng chảy ra trên tay hắn cũng được nước rửa sạch….. Không biết qua bao lâu, Kiều Lương rốt cuộc cũng đứng lên,cô nghe được tiếng điện thoại di động kêu… Kiều Lương mặc áo choàng tắm nghe điện thoại,cô nhìn thần sắc của hắn dần dần thay đổi,thấy hắn khàn khàn kêu một tiếng:”Cô là ai?” Đường Tịch kinh ngạc vui mừng gật đầu,cô đụng ngã bên cạnh hắn, liều mạng gật đầu:”Là em, là em đây A Lương,anh thấy em sao?Anh thấy em đúng không?Em là tiểu Tịch a,anh nhìn em đi a……” “Đường Tịch?” Đường Tịch thấy Kiều Lương thời điểm nói câu này thanh âm đều run rẩy,hắn thật giống như không thể tin được điện thoại di động của người đối diện là Đường Tịch, nhưng hắn lại thấy trực giác truyền đến pha lẫn sự kinh hỉ, thật sự là Đường Tịch sao? Hắn nhìn vết thương trên tay,hỏi lại:”Là Đường Tịch sao?” Đường Tịch gật đầu, đưa tay sờ gương mặt Kiều Lương:”Là em là em,em đang ở bên cạnh anh,anh nhìn em đi a… A Lương,nhìn em a...” Bỗng nhiên Kiều Lương đem điện thoại di động vứt qua một bên, cả người run lên ngồi phịch xuống giường, hốc mắt đỏ bừng, nỉ non giễu cợt:”Cô ấy đã chết, làm sao có thể sẽ gọi điện thoại cho mày?Kiều Lương mày đừng nằm mơ, về sau mày liền sống ở trong giấc mộng của chính mình đi!” “A Lương,anh không có,anh không có sống ở trong giấc mộng, em đang ở ngay bên cạnh anh đây!Em sẽ ở bên anh!” Đường Tịch nghe được Kiều Lương trầm lặng nói câu kia liền điên cuồng gào thét nói, nhưng là căn bản Kiều Lương không nghe được cô đang nói gì… Đường Tịch chợt đứng lên muốn đập vỡ cái gì đó để thu hút sự chú ý của Kiều Lương,nhưng lại phát hiện bản thân mình cái gì cũng không thể đụng tới. Cô thống khổ ôm lấy đầu của mình đứng bên người Kiều Lương:”Tại sao có thể như vậy….. Tại sao có thể như vậy…” Ngay vào lúc này Đường Tịch chợt nghe thấy tiếng chuông,cô thấy Kiều Lương đột nhiên hưng phấn chạy đi cầm lấy Laptop mở ra,sau đó mở ra hòm thư..... Đường Tịch thấy phía ghi thời gian và tên người chợt khóc lớn hét lớn lên:”nguyên lai là ngày ấy….. Là ngày ấy…….” Bỗng nhiên trước mắt cô tối sầm lại, toàn bộ hình ảnh lại đổi,nơi này đối với cô cũng không tính là xa lạ,ánh mắt cô lướt qua một cái,thấy Kiều Lương đi một mình ở bờ biển,sắc mặt không khá lắm,hơn nữa râu của hắn hơi dài, không biết đã bao lâu chưa cạo,nhìn qua giống như một người đàn ông mới trải qua tang thương. Đường Tịch trải qua sự kiện ở biệt thự cũng không kích động như vậy nữa,cô lẳng lặng đi bên cạnh Kiều Lương, nhìn lấy hắn từng bước từng bước đi ở bờ biển,thỉnh thoảng dừng bước ngoảnh mặt về hướng cô nhìn một lúc,giống như là nhìn thấy thấy cô vậy. Khóe miệng Đường Tịch mang theo ý cười nhàn nhạt,đưa tay nắm lấy tay hắn,hỏi nhỏ:”Anh đang cười cái gì?” Kiều Lương nhếch miệng lộ ra một đường cong nhàn nhạt,rất là ôn nhu, hắn tự tay sửa lại một chút tóc bên tai cô,nhẹ giọng nói:”Anh đang cười vì ảo giác hôm nay lại chân thật như vậy,em lại còn cười với anh.” Đường Tịch nghe trong lòng thật thống khổ, nguyên lai hắn bình tĩnh tiêu sái ở bờ biển như vậy,căn bản không phải bởi vì tâm tình đã buông xuống,mà là hắn hiện tại đã hoàn toàn tạo ra cho mình một giấc mộng,hắn ảo tưởng cô đang ở bên cạnh hắn.Đường Tịch đưa tay ôm lấy Kiều Lương,thấp giọng nói:”Đây không phải là ảo giác,em đang ở bên cạnh anh, A Lương,anh thấy em thật sao?” “Đúng vậy,anh thấy em,cho nên đây không phải là ảo giác.” Kiều Lương đưa tay muốn ôm chặt Đường Tịch, nhưng Đường Tịch lại thấy hắn và không khí ôm nhau,nước mắt cô lại không tự chủ được mà rơi xuống. Tại sao… Tại sao lại như vậy? Hắn rõ ràng có thể thấy cô a!Hơn nữa cô cũng có thể nắm được tay hắn,tại sao hắn lại không đụng được cô? Tại sao lại như vậy? Kiều Lương bỗng nhiên hướng bờ biển đi tới, Đường Tịch hốt hoảng hô lớn:”A Lương, hiện tại trời tối, chúng ta về nhà đi, nước biển rất lạnh, đừng đi ra ngoài đó!” Kiều Lương hướng mắt về phía bên cạnh mình nhìn một cái,bỗng nhiên hắn nhíu mày, vừa buông ra, gật đầu đi trở về:” Được, chúng ta trở về, chúng ta trở về cơm nước thôi!Tiểu Tịch đói không?” Đường Tịch gật đầu, “Đói!Em muốn ăn tôm hùm lớn, chúng ta trở về ăn tôm hùm lớn có được hay không?Đừng chơi ngoài bờ biển nữa.” Đường Tịch là thật sợ, nàng sợ hãi Kiều Lương không chú ý liền đem chính hắn giết chết,sợ hắn cứ như vậy hướng ra biển,khẳng định chính là tự hủy hoại bản thân…. Cô đưa tay nắm lấy tay Kiều Lương,Kiều Lương trở tay nắm lấy tay cô,nhẹ giọng nói:”Chúng ta tới đây đã mấy ngày, tiểu Tịch,chưa tới hai ngày nữa,em liền cùng anh trở về nước có được hay không?thật ra ở đây không hề dễ chơi.”

Chapter
1 Chương 1: Sống lại
2 Chương 2: Người thăm bệnh
3 Chương 3: Vừa nói không hợp liền mở hận
4 Chương 4: Trở về Tiêu gia
5 Chương 5: Chú hai phải làm cha con
6 Chương 6: Chú hai thật làm cha con
7 Chương 7: Bằng tốt nghiệp trung học loại một
8 Chương 8: Vô tình gặp được sao?
9 Chương 9: Ma pháp váy công chúa
10 Chương 10: Chức năng tô điểm hoàn mỹ
11 Chương 11: Hội nhà báo
12 Chương 12: Cạnh tranh gia sản sao?
13 Chương 13: Vóc người ma quỷ
14 Chương 14: Kinh diễm ra sân
15 Chương 15: Nước thần tiên thay đổi da
16 Chương 16: Anh thật nông cạn
17 Chương 17: Muốn đi học
18 Chương 18: Anh biết anh đẹp trai, nhưng anh là anh trai của em đó
19 Chương 19: Thiếu chút nữa làm lộ rồi
20 Chương 20: Ngả bài
21 Chương 21: Mời mọi người tiếp nhận em
22 Chương 22: Người đàn ông bên trong toilet
23 Chương 23: Gặp được người quảng cáo
24 Chương 24: Tổng giám đốc quảng cáo Hạ Hoàn
25 Chương 25: Tôi tên là Tiêu Nhu
26 Chương 26: Anh họ thật trùng hợp a
27 Chương 27: Không nghĩ muốn có em rể
28 Chương 28: Cùng giáo viên gọi nhịp
29 Chương 29: Muội muội ta đều khóc
30 Chương 30: Bạch bạch bạch vả mặt
31 Chương 31: Đại ô long, Tiêu đổng
32 Chương 32: Nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim
33 Chương 33: Kiều đại thần đến
34 Chương 34: Kiều đại thần lạnh nhạt
35 Chương 35
36 Chương 36: Kiều Lương cố sự
37 Chương 37: Thương tiếc Kiều đại thần
38 Chương 38: 2 mặt 3 đao
39 Chương 39: Quảng cáo bị cướp
40 Chương 40: Studios ăn quả đắng
41 Chương 41: Giáo viên cơ trí
42 Chương 42: Hạ gia lão nhị
43 Chương 43: Mũi tên cupid
44 Chương 44: Tiêu cảnh phát giận
45 Chương 45: Anh em hai người tranh sủng
46 Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng
47 Chương 47: Hai tôn thần bảo hộ
48 Chương 48: Tới đánh cuộc đi
49 Chương 49: Mỗi người có tâm tư riêng
50 Chương 50: Mục đích là cái gì
51 Chương 55: Chuyện cũ trước kia
52 Chương 56: Vô tình gặp được Tiêu Cấm Ninh
53 Chương 57: Ký hợp đồng nước hoa quảng cáo
54 Chương 58: Gặp lại sau Kiều Vũ Tân
55 Chương 59: Để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch có được không?
56 Chương 60: Anh rất muốn em
57 Chương 61: Kiều Lương, đừng khổ sở
58 Chương 62: P.S. I Love You
59 Chương 63: Nàng là thiên tài mà!
60 Chương 64: Có em gái khả ái sao?
61 Chương 65: 1 Điện thoại
62 Chương 66: Anh thật hiền lành
63 Chương 67: Anh đừng tự ti nha!
64 Chương 68: Kết hợp tuyệt vời của tuổi trẻ
65 Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt
66 Chương 70
67 Chương 72: Cô còn ủy khuất sao?
68 Chương 73: Mỗi người đều có một bí mật
69 Chương 74: Giải quyết
70 Chương 75: Cãi vã
71 Chương 76: Lên tiêu đề
72 Chương 77: Giải trừ hôn ước
73 Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?
74 Chương 79: Con gái ruột của tôi
75 Chương 80: Tiêu Cấm Ninh giằng co
76 Chương 81: Anh hai ngu ngốc
77 Chương 82: Ngươi cho ta mù sao?
78 Chương 83: Hoàn toàn xong rồi
79 Chương 84: Yêu mến trẻ con ngu ngốc
80 Chương 85: Lần nữa biến sắc mặt
81 Chương 86: Bất an
82 Chương 87: Lo âu
83 Chương 88: Tin tức
84 Chương 89: Tìm tới cửa
85 Chương 91: Sẽ lừa dối Hạ lão đại
86 Chương 92: Từ đạo
87 Chương 93: Nhận thức nữ
88 Chương 94: Không nhận
89 Chương 95: Hoài nghi
90 Chương 96: Đặc chiến Tiêu Da
91 Chương 97: Khởi động kỹ năng vạn năng
92 Chương 98: Vô điều kiện tín nhiệm
93 Chương 99: Trở lại chết
94 Chương 100: Tiểu Tịch cùng anh về nhà
95 Chương 101: Hoài nghi
96 Chương 102: Không gạt được
97 Chương 103: Biện pháp giải quyết
98 Chương 104: Thăm bệnh
99 Chương 105: Khiếp sợ thành chó
100 Chương 106: Liên tiếp không ngừng đả kích
101 Chương 107: Tôi muốn về nhà
102 Chương 108: Đã tỉnh
103 Chương 109: Sung sướng
104 Chương 110: Không chịu tha thứ sao
105 Chương 111: Đồ Vật của thần tiên các em
106 Chương 112: Trở về nước
107 Chương 113: Tần Hân Dĩnh sẽ lấy
108 Chương 114: Biết
109 Chương 115: Khổ ép 4 biểu ca
110 Chương 116: Gặp nhau
111 Chương 117: Nhận nhau
112 Chương 118: Buông em gái tôi ra
113 Chương 119: Về nhà
114 Chương 120: Tiêu Cảnh nóng nảy
115 Chương 121: Chân chó Tam thiếu
116 Chương 122: Tam thiếu tức giận
117 Chương 123: Tiểu Tịch, anh sợ
118 Chương 124: Kiều Lương đã chạm vào tôi rồi
119 Chương 125: Chỉ cưng chiều 1 người
120 Chương 126: Tiêu Cảnh lạnh nhạt
121 Chương 127: Ngọt ngào
122 Chương 128: Biết, Thủ trưởng ba!
123 Chương 129: Thúc dục cưới
124 Chương 130: Trở về trường học
125 Chương 131: Đồng học
126 Chương 132: Hai người mẹ
127 Chương 133: Tần Hân Dĩnh
128 Chương 134: Gặp mặt
129 Chương 135: Ta cùng Tiểu Tịch ở bên nhau
130 Chương 136: Áy náy
131 Chương 137: Dương gia
132 Chương 138: Tiểu Nhu Nhi được hoan nghênh!
133 Chương 139: Thân càng thêm thân
134 Chương 141: Bàn ăn lễ nghi
135 Chương 142: Giống
136 Chương 143: Báo cho
137 Chương 144: Ngươi trải qua ta đồng ý sao?
138 Chương 145: Thị sát
139 Chương 146: Cẩn thận
140 Chương 147: Lộn xộn
141 Chương 148: Lên bờ
142 Chương 149: Tức giận
143 Chương 150: Gặp lại cực phẩm gia đình!!
144 Chương 151: Phản lại!
145 Chương 152: Bức bách
146 Chương 153: Xin lỗi, không có thể làm như nguyện của cô
147 Chương 154: Gặp lại Lưu Thừa Vũ
148 Chương 155: Muốn điều tra
149 Chương 156: Đến đồn cả 3 người
150 Chương 157: Châm chọc
151 Chương 158: Nói chuyện điện thoại
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Sống lại
2
Chương 2: Người thăm bệnh
3
Chương 3: Vừa nói không hợp liền mở hận
4
Chương 4: Trở về Tiêu gia
5
Chương 5: Chú hai phải làm cha con
6
Chương 6: Chú hai thật làm cha con
7
Chương 7: Bằng tốt nghiệp trung học loại một
8
Chương 8: Vô tình gặp được sao?
9
Chương 9: Ma pháp váy công chúa
10
Chương 10: Chức năng tô điểm hoàn mỹ
11
Chương 11: Hội nhà báo
12
Chương 12: Cạnh tranh gia sản sao?
13
Chương 13: Vóc người ma quỷ
14
Chương 14: Kinh diễm ra sân
15
Chương 15: Nước thần tiên thay đổi da
16
Chương 16: Anh thật nông cạn
17
Chương 17: Muốn đi học
18
Chương 18: Anh biết anh đẹp trai, nhưng anh là anh trai của em đó
19
Chương 19: Thiếu chút nữa làm lộ rồi
20
Chương 20: Ngả bài
21
Chương 21: Mời mọi người tiếp nhận em
22
Chương 22: Người đàn ông bên trong toilet
23
Chương 23: Gặp được người quảng cáo
24
Chương 24: Tổng giám đốc quảng cáo Hạ Hoàn
25
Chương 25: Tôi tên là Tiêu Nhu
26
Chương 26: Anh họ thật trùng hợp a
27
Chương 27: Không nghĩ muốn có em rể
28
Chương 28: Cùng giáo viên gọi nhịp
29
Chương 29: Muội muội ta đều khóc
30
Chương 30: Bạch bạch bạch vả mặt
31
Chương 31: Đại ô long, Tiêu đổng
32
Chương 32: Nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim
33
Chương 33: Kiều đại thần đến
34
Chương 34: Kiều đại thần lạnh nhạt
35
Chương 35
36
Chương 36: Kiều Lương cố sự
37
Chương 37: Thương tiếc Kiều đại thần
38
Chương 38: 2 mặt 3 đao
39
Chương 39: Quảng cáo bị cướp
40
Chương 40: Studios ăn quả đắng
41
Chương 41: Giáo viên cơ trí
42
Chương 42: Hạ gia lão nhị
43
Chương 43: Mũi tên cupid
44
Chương 44: Tiêu cảnh phát giận
45
Chương 45: Anh em hai người tranh sủng
46
Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng
47
Chương 47: Hai tôn thần bảo hộ
48
Chương 48: Tới đánh cuộc đi
49
Chương 49: Mỗi người có tâm tư riêng
50
Chương 50: Mục đích là cái gì
51
Chương 55: Chuyện cũ trước kia
52
Chương 56: Vô tình gặp được Tiêu Cấm Ninh
53
Chương 57: Ký hợp đồng nước hoa quảng cáo
54
Chương 58: Gặp lại sau Kiều Vũ Tân
55
Chương 59: Để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch có được không?
56
Chương 60: Anh rất muốn em
57
Chương 61: Kiều Lương, đừng khổ sở
58
Chương 62: P.S. I Love You
59
Chương 63: Nàng là thiên tài mà!
60
Chương 64: Có em gái khả ái sao?
61
Chương 65: 1 Điện thoại
62
Chương 66: Anh thật hiền lành
63
Chương 67: Anh đừng tự ti nha!
64
Chương 68: Kết hợp tuyệt vời của tuổi trẻ
65
Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt
66
Chương 70
67
Chương 72: Cô còn ủy khuất sao?
68
Chương 73: Mỗi người đều có một bí mật
69
Chương 74: Giải quyết
70
Chương 75: Cãi vã
71
Chương 76: Lên tiêu đề
72
Chương 77: Giải trừ hôn ước
73
Chương 78: Thế nào là không phải con của các người?
74
Chương 79: Con gái ruột của tôi
75
Chương 80: Tiêu Cấm Ninh giằng co
76
Chương 81: Anh hai ngu ngốc
77
Chương 82: Ngươi cho ta mù sao?
78
Chương 83: Hoàn toàn xong rồi
79
Chương 84: Yêu mến trẻ con ngu ngốc
80
Chương 85: Lần nữa biến sắc mặt
81
Chương 86: Bất an
82
Chương 87: Lo âu
83
Chương 88: Tin tức
84
Chương 89: Tìm tới cửa
85
Chương 91: Sẽ lừa dối Hạ lão đại
86
Chương 92: Từ đạo
87
Chương 93: Nhận thức nữ
88
Chương 94: Không nhận
89
Chương 95: Hoài nghi
90
Chương 96: Đặc chiến Tiêu Da
91
Chương 97: Khởi động kỹ năng vạn năng
92
Chương 98: Vô điều kiện tín nhiệm
93
Chương 99: Trở lại chết
94
Chương 100: Tiểu Tịch cùng anh về nhà
95
Chương 101: Hoài nghi
96
Chương 102: Không gạt được
97
Chương 103: Biện pháp giải quyết
98
Chương 104: Thăm bệnh
99
Chương 105: Khiếp sợ thành chó
100
Chương 106: Liên tiếp không ngừng đả kích
101
Chương 107: Tôi muốn về nhà
102
Chương 108: Đã tỉnh
103
Chương 109: Sung sướng
104
Chương 110: Không chịu tha thứ sao
105
Chương 111: Đồ Vật của thần tiên các em
106
Chương 112: Trở về nước
107
Chương 113: Tần Hân Dĩnh sẽ lấy
108
Chương 114: Biết
109
Chương 115: Khổ ép 4 biểu ca
110
Chương 116: Gặp nhau
111
Chương 117: Nhận nhau
112
Chương 118: Buông em gái tôi ra
113
Chương 119: Về nhà
114
Chương 120: Tiêu Cảnh nóng nảy
115
Chương 121: Chân chó Tam thiếu
116
Chương 122: Tam thiếu tức giận
117
Chương 123: Tiểu Tịch, anh sợ
118
Chương 124: Kiều Lương đã chạm vào tôi rồi
119
Chương 125: Chỉ cưng chiều 1 người
120
Chương 126: Tiêu Cảnh lạnh nhạt
121
Chương 127: Ngọt ngào
122
Chương 128: Biết, Thủ trưởng ba!
123
Chương 129: Thúc dục cưới
124
Chương 130: Trở về trường học
125
Chương 131: Đồng học
126
Chương 132: Hai người mẹ
127
Chương 133: Tần Hân Dĩnh
128
Chương 134: Gặp mặt
129
Chương 135: Ta cùng Tiểu Tịch ở bên nhau
130
Chương 136: Áy náy
131
Chương 137: Dương gia
132
Chương 138: Tiểu Nhu Nhi được hoan nghênh!
133
Chương 139: Thân càng thêm thân
134
Chương 141: Bàn ăn lễ nghi
135
Chương 142: Giống
136
Chương 143: Báo cho
137
Chương 144: Ngươi trải qua ta đồng ý sao?
138
Chương 145: Thị sát
139
Chương 146: Cẩn thận
140
Chương 147: Lộn xộn
141
Chương 148: Lên bờ
142
Chương 149: Tức giận
143
Chương 150: Gặp lại cực phẩm gia đình!!
144
Chương 151: Phản lại!
145
Chương 152: Bức bách
146
Chương 153: Xin lỗi, không có thể làm như nguyện của cô
147
Chương 154: Gặp lại Lưu Thừa Vũ
148
Chương 155: Muốn điều tra
149
Chương 156: Đến đồn cả 3 người
150
Chương 157: Châm chọc
151
Chương 158: Nói chuyện điện thoại