Chương 144

Trước khi Hứa Chi Hạ đến trường, cô hỏi Bạch Hân và Hàn Vũ Tuyền thì họ bảo sẽ đến muộn hơn, vì vậy Hứa Chi Hạ nghĩ mình là người đầu tiên trở lại ký túc xá.

Nhưng khi mở cửa, cô bất ngờ nhìn thấy giữa phòng có một chiếc vali lớn đã được mở ra.

Hứa Chi Hạ chớp mắt, lúc này mới nhận ra vị trí bị bỏ trống suốt ba năm nay đã có người ở.

Có tiếng động từ nhà vệ sinh.

Hứa Chi Hạ đặt vali xuống, đi đến gần và thăm dò gọi: “Bảo Bảo?”

Giọng Hồ Bảo Bảo vang lên: “Chi Hạ, cậu về rồi à?”

Hứa Chi Hạ nghi hoặc hỏi: “Bảo Bảo, học kỳ này cậu sẽ về ký túc ở sao?”

Hồ Bảo Bảo đáp: “Đúng vậy!”

Hứa Chi Hạ không hỏi thêm.

Khi Bạch Hân và Hàn Vũ Tuyền đến, phản ứng của họ cũng giống Hứa Chi Hạ. Ba người không khỏi đoán rằng liệu có phải giữa Hồ Bảo Bảo và bạn trai đã xảy ra chuyện gì. Họ muốn quan tâm, nhưng sau khi bàn bạc, quyết định nếu Hồ Bảo Bảo không chủ động nói thì họ cũng sẽ không hỏi.

Hứa Chi Hạ rất bận, ngày ngày cắm đầu trong phòng vẽ và thư viện, không rõ tình hình của Hồ Bảo Bảo lắm. Cô chỉ nghe Hàn Vũ Tuyền nói rằng trông Hồ Bảo Bảo rất ổn, suốt ngày ở ký túc xá xem chương trình giải trí, cười rất vui vẻ.

Nhưng Bạch Hân lại bảo, đó mới là điều bất thường.

Một tối nọ, Hứa Chi Hạ về muộn liền bị Bạch Hân và Hàn Vũ Tuyền kéo đi.

Lúc này cô mới biết, bạn trai của Hồ Bảo Bảo hôm nay đến tìm cô ấy và bị cô ấy tát ngay trước cửa khu ký túc xá nữ.

Hiện tại Hồ Bảo Bảo đang khóc trong phòng, Bạch Hân và Hàn Vũ Tuyền khuyên nhủ rất lâu nhưng cô ấy chỉ khóc mà không nói gì.

Giờ đây, hai người họ nhìn Hứa Chi Hạ đầy lo lắng: “Phải làm sao đây?”

Hứa Chi Hạ chớp chớp mắt: “Tớ… tớ cũng không biết nữa.”

Đây đúng là kiểu “có bệnh thì vái tứ phương”.

Sắp đến giờ tắt đèn, ba người đành quay về ký túc xá.

Khi mở cửa phòng, Hồ Bảo Bảo ngồi trên sàn, trong tay cầm một chiếc kéo.

Hàn Vũ Tuyền lập tức lao tới, ôm chặt Hồ Bảo Bảo từ phía sau: “Bảo Bảo! Cậu không được làm chuyện dại dột! Không đáng đâu!”

Bạch Hân và Hứa Chi Hạ cũng vội kéo lấy tay Hồ Bảo Bảo.

Lúc này, họ mới nhìn thấy trước mặt Hồ Bảo Bảo là một đống đồ bị cắt vụn, nào là quần áo, ảnh chụp và những thứ đã không còn nhận ra được.

Hồ Bảo Bảo không khóc nữa, chỉ một mực lục lọi rồi cắt nát mọi thứ, từ vòng tay đến ốp điện thoại.

Đèn trong ký túc xá tắt, ba người phải bật đèn pin giúp Hồ Bảo Bảo tiếp tục cắt.

Cắt xong mọi thứ có thể cắt Hồ Bảo Bảo mới lên tiếng.

Hóa ra trong kỳ nghỉ hè, khi Hồ Bảo Bảo đi du lịch nước ngoài cùng gia đình, bạn trai cô ấy đã ngoại tình.

Hơn nữa, đó là kiểu ngoại tình chỉ để thỏa mãn dục vọng không có tình cảm.

Đối tượng ngoại tình là một cô gái mà anh ta kết bạn qua tính năng “lắc điện thoại” trên WeChat.

Sau khi bị Hồ Bảo Bảo phát hiện, ban đầu anh ta không thừa nhận, sau đó quỳ gối cầu xin tha thứ.

Hồ Bảo Bảo và bạn trai đã ở bên nhau từ cấp ba đến đại học, trải qua biết bao khó khăn: bị giáo viên nhắc nhở, bị gia đình ngăn cản. Cuối cùng, họ cùng nhau nỗ lực thi đỗ vào trường đại học mơ ước, được mọi người xung quanh chúc phúc, ngưỡng mộ.

Từ việc học đến kỳ nghỉ, bao nhiêu năm qua họ hầu như không rời nhau nửa bước. Hồ Bảo Bảo từng nghĩ rằng họ đã trở thành một thể trên thế gian này.

Nhưng anh ta lại có thể lên giường với một người phụ nữ xa lạ chỉ trong nửa tháng cô đi du lịch cùng gia đình.

Hồ Bảo Bảo không hiểu nổi, cũng không nghĩ thông được.

Nhìn đống kỷ niệm đã bị cắt vụn, Hồ Bảo Bảo nghẹn ngào: “Các cậu biết hôm nay anh ta nói gì với tớ không?”

Bạch Hân lau nước mắt cho Hồ Bảo Bảo, nghiến răng: “Một tên khốn, cậu quan tâm anh ta nói gì làm gì.”

Hứa Chi Hạ đau lòng, hít mũi, nhẹ nhàng ôm lấy Hồ Bảo Bảo.

Hồ Bảo Bảo tựa đầu lên vai Hứa Chi Hạ, yếu ớt nói: “Anh ta bảo không thể trách anh ta, bao năm qua tớ ngang ngược, không biết lý lẽ, không quan tâm cảm xúc của anh ta, thậm chí không bằng một người xa lạ hiểu anh ta, thông cảm với anh ta…”

Hàn Vũ Tuyền giận điên người: “Vớ vẩn!”

Bạch Hân ra hiệu cho Hàn Vũ Tuyền nói nhỏ lại.

Hồ Bảo Bảo tiếp lời: “Anh ta còn bảo ở bên tớ chỉ là mỗi người ôm một chiếc điện thoại, không nói gì với nhau, không có sự giao lưu về mặt tinh thần. Anh ta nói để đến được hôm nay là do anh ta luôn nhượng bộ, luôn nhịn, anh ta không còn chút tôn nghiêm nào của một người đàn ông bên tớ nữa…”

Hồ Bảo Bảo vừa khóc vừa cười: “Cuối cùng vẫn là lỗi của tớ…”

Bạch Hân phản bác: “Đồ vớ vẩn! Ở bên cậu không nói chuyện được nhưng ôm cái điện thoại thì lại ‘giao lưu tinh thần’ với người lạ? Giao lưu tinh thần kiểu gì mà lên tận giường thế? Nói mấy lời này đúng là không biết xấu hổ! Tôn nghiêm đàn ông? Nếu anh ta có chút tôn nghiêm, đã không làm ra mấy chuyện như thế. Đúng là trơ trẽn!”

Hứa Chi Hạ đau lòng, nước mắt rơi lã chã: “Bảo Bảo, không phải vậy đâu, đó chỉ là cái cớ anh ta viện ra để che đậy lỗi lầm thôi. Đừng tin lời anh ta.”

Hàn Vũ Tuyền: “Đúng vậy! Không kiềm chế nổi bản thân, anh ta còn dám mở miệng nói!”

Tối đó, ba người đã ở bên Hồ Bảo Bảo rất lâu.

Sáng hôm sau, Hồ Bảo Bảo lại như không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng cả ba vẫn không yên tâm, cố gắng ở cạnh cô nhiều nhất có thể, làm gì cũng không để cô một mình.

Thỉnh thoảng bạn trai cũ của Hồ Bảo Bảo lại đến tìm, mong muốn hàn gắn.

Hồ Bảo Bảo không thèm để ý.

Hàn Vũ Tuyền mà thấy tên cặn bã đó liền nhổ một bãi nước bọt về phía hắn.

Đến Quốc Khánh, Tiêu Dã đến Bắc Đô.

Buổi chiều, anh đứng dưới tòa ký túc xá nữ chờ Hứa Chi Hạ.

Hứa Chi Hạ từ bên trong bước ra, bắt gặp ánh mắt của Tiêu Dã liền chạy chậm về phía anh, nhào vào lòng gọi tên: “Tiêu Dã~”

Tiêu Dã đón lấy túi xách trong tay Hứa Chi Hạ, vòng tay ôm eo cô, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, nhìn cô một lượt: “Bị bệnh à?”

Cô mặc một bộ đồ thể thao rộng rãi, tóc buộc nửa, trông không có chút tinh thần nào.

Khi nãy gọi tên anh, giọng cô yếu ớt không giống như khi làm nũng hay mệt mỏi như bình thường.

Hứa Chi Hạ lắc đầu, giải thích: “Em đến kỳ kinh, đau bụng.”

Tiêu Dã hơi nhướng mày, gương mặt căng thẳng gật gật đầu.

Hứa Chi Hạ không hiểu biểu cảm đầy ẩn ý ấy, nghiêng đầu hỏi: “Sao thế?”

Tiêu Dã không trả lời, nắm tay Hứa Chi Hạ, vừa đi vừa hỏi: “Đã uống thuốc giảm đau chưa?”

Hứa Chi Hạ ngoan ngoãn đáp: “Chưa, em cố chịu thêm một chút.”

Tiêu Dã: “Mang thuốc theo không?”

Hứa Chi Hạ: “Có mang.”

Tiêu Dã chạm nhẹ vào bụng Hứa Chi Hạ, cảm nhận được miếng giữ ấm, sau đó rút tay lại.

Hai người ăn tối đơn giản rồi về khách sạn nghỉ.

Hứa Chi Hạ tắm nước nóng, thay bộ đồ ngủ rồi dán miếng giữ ấm mới.

Phòng khách sạn có màn hình chiếu.

Hứa Chi Hạ chọn một bộ phim thanh xuân đang rất hot, đợi Tiêu Dã tắm xong, lên giường, cô chui vào lòng anh và nhấn phát phim.

Bộ phim kể về một nam nữ chính thầm thương nhau thời cấp ba, nam chính vì muốn học chung trường đại học với nữ chính mà cố ý bỏ không làm câu cuối trong kỳ thi đại học.

Hứa Chi Hạ lười biếng dựa vào ngực Tiêu Dã, tay anh áp lên bụng cô. Cô nghịch ngón tay trỏ của anh, nói: “Tiêu Dã, nam chính làm vậy là không đúng, đúng không?”

Tiêu Dã khẽ cúi mắt: “Hửm?”

“Tình yêu không nên cản trở sự phát triển.” Hứa Chi Hạ hơi ngẩng đầu, đôi mắt sáng long lanh: “Nếu em vì anh mà từ bỏ tương lai tốt hơn, chắc anh sẽ đánh chết em.”

Tiêu Dã hơi sững người, sau đó cười, ngực khẽ rung, đầu ngón tay vuốt ve làn da mềm mại trên má cô: “Đàn ông thì khác, cần phải gánh vác, phải có trách nhiệm.”

Hứa Chi Hạ không đồng ý: “Không phải đâu! Nếu anh làm vậy, em… em…”

Bộ dạng của Hứa Chi Hạ như muốn nổi giận nhưng không nổi giận nổi thật khiến người khác yêu thương. Tiêu Dã không nhịn được, nắm lấy cằm cô, cúi xuống hôn mạnh một cái, phát ra âm thanh rất mờ ám.

Khi nói, đôi môi mỏng khẽ lướt qua đôi môi ẩm ướt của cô, giọng anh trầm thấp, khàn khàn đầy mê hoặc: “Em sẽ làm sao?”

Hứa Chi Hạ cắn môi.

Cô không dám làm gì cả.

Nhưng…

Hứa Chi Hạ tưởng tượng nếu Tiêu Dã vì cô mà bỏ không làm câu cuối trong kỳ thi đại học…

Hứa Chi Hạ cảm thấy tim thắt lại: “Tiêu Dã, nếu anh làm vậy, chắc em sẽ khóc chết mất.”

Yết hầu Tiêu Dã khẽ chuyển động, anh mỉm cười nhẹ, xoa đầu cô: “Đừng nghĩ lung tung!”

Hai người tiếp tục xem phim.

Nam nữ chính vào cùng một trường đại học và trở thành người yêu.

Khi Hứa Chi Hạ đang cảm thán rằng họ cuối cùng cũng đến được với nhau, kết thúc thật đẹp, thì nam chính ngoại tình.

Để trả thù, nữ chính lại lên giường với một người bạn cùng lớp xa lạ, thậm chí còn mang thai…

Bộ phim khiến Hứa Chi Hạ cau mày.

Điện thoại Hứa Chi Hạ rung hai lần, cô mò mẫm mãi không được, cuối cùng Tiêu Dã lấy giúp và đặt vào tay cô.

Hứa Chi Hạ mở tin nhắn.

Bạch Hân: [Chi Hạ, tớ tức sắp nổ tung rồi đây!]

Bạch Hân: [Cái tên khốn đó vậy mà lại cặp kè với con nhỏ từng ngủ với hắn, còn mang hóa đơn những năm yêu nhau đến đòi Bảo Bảo tiền chia tay!]

Hứa Chi Hạ bối rối.

Ban đầu, bộ phim đã khiến cô cảm thấy rối bời, nhưng cô nghĩ đó chỉ là tình tiết kịch tính trong phim. Ai ngờ, hiện thực còn rối rắm không kém, mức độ chẳng thua gì phim.

Tiêu Dã thấy Hứa Chi Hạ thất thần, cúi xuống hôn nhẹ lên vành tai cô: “Bảo bối, sao thế?”

Hứa Chi Hạ hoàn hồn.

Trên phim, nam chính bắt đầu hối hận…

Hứa Chi Hạ đặt điện thoại xuống, ôm chặt Tiêu Dã: “Tiêu Dã, trên đời này anh là tốt nhất!”

Chapter
1 Chương 1: Mua say
2 Chương 2: Con mồi
3 Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4 Chương 4: Như một tên cướp
5 Chương 5: Tiểu tổ tông
6 Chương 6: Kẻ Giết Người
7 Chương 7: Thuê nhà
8 Chương 8: Lưu manh
9 Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10 Chương 10: Môi Trường Mới
11 Chương 11: Bạo Lực
12 Chương 12: Anh Trai
13 Chương 13: Chặn lại
14 Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15 Chương 15: Nhẫn nại
16 Chương 16: Báo cảnh sát
17 Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18 Chương 18: Phải đi bệnh viện
19 Chương 19: Vay Tiền
20 Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21 Chương 21: Xảy ra chuyện
22 Chương 22: Tin đồn
23 Chương 23: Phản kháng
24 Chương 24: Bắt Nạt
25 Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26 Chương 26: Bị Thương
27 Chương 27: Bôi Thuốc
28 Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29 Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30 Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31 Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32 Chương 32: Thế giới này không công bằng
33 Chương 33: Tạm biệt
34 Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35 Chương 35: Đồ Vô lại
36 Chương 36: Bảo bối
37 Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38 Chương 38: Cảm ơn anh
39 Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40 Chương 40: Lén đi
41 Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42 Chương 42: Trả gấp đôi
43 Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44 Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45 Chương 45: Gọi “anh”
46 Chương 46: Thân Thiết
47 Chương 47: Lo lắng cho em
48 Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49 Chương 49: Giận Dữ
50 Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51 Chương 51: Tính khí anh thất thường
52 Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53 Chương 53: Cãi nhau
54 Chương 54: Không cần anh nuôi em
55 Chương 55: Có một mái nhà
56 Chương 56: Anh bị thương
57 Chương 57: Quản đông quản tây
58 Chương 58: Hạ Chí
59 Chương 59: Không phải giấc mơ
60 Chương 60: Bạn trai
61 Chương 61: Chị dâu
62 Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63 Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64 Chương 64: Anh, em đau quá
65 Chương 65: Quán bar
66 Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67 Chương 67: Tắm Rửa
68 Chương 68: Nước mắt trào ra
69 Chương 69: Ghen tuông
70 Chương 70: Uống rượu
71 Chương 71: Hung dữ
72 Chương 72: Rất đau
73 Chương 73: 250
74 Chương 74: Dỗ Dành
75 Chương 75: Anh có thể thích em không?
76 Chương 76: Ngọt quá
77 Chương 77: Chi Hạ là ai?
78 Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79 Chương 79: Gắn bó cả đời
80 Chương 80: Muốn uống thì uống
81 Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82 Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83 Chương 83: Cãi nhau
84 Chương 84: Không về
85 Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86 Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87 Chương 87: Không thể kiềm chế
88 Chương 88: Trưởng thành
89 Chương 89: Kem
90 Chương 90: Không Nên
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 180
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Mua say
2
Chương 2: Con mồi
3
Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4
Chương 4: Như một tên cướp
5
Chương 5: Tiểu tổ tông
6
Chương 6: Kẻ Giết Người
7
Chương 7: Thuê nhà
8
Chương 8: Lưu manh
9
Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10
Chương 10: Môi Trường Mới
11
Chương 11: Bạo Lực
12
Chương 12: Anh Trai
13
Chương 13: Chặn lại
14
Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15
Chương 15: Nhẫn nại
16
Chương 16: Báo cảnh sát
17
Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18
Chương 18: Phải đi bệnh viện
19
Chương 19: Vay Tiền
20
Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21
Chương 21: Xảy ra chuyện
22
Chương 22: Tin đồn
23
Chương 23: Phản kháng
24
Chương 24: Bắt Nạt
25
Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26
Chương 26: Bị Thương
27
Chương 27: Bôi Thuốc
28
Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29
Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30
Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31
Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32
Chương 32: Thế giới này không công bằng
33
Chương 33: Tạm biệt
34
Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35
Chương 35: Đồ Vô lại
36
Chương 36: Bảo bối
37
Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38
Chương 38: Cảm ơn anh
39
Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40
Chương 40: Lén đi
41
Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42
Chương 42: Trả gấp đôi
43
Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44
Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45
Chương 45: Gọi “anh”
46
Chương 46: Thân Thiết
47
Chương 47: Lo lắng cho em
48
Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49
Chương 49: Giận Dữ
50
Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51
Chương 51: Tính khí anh thất thường
52
Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53
Chương 53: Cãi nhau
54
Chương 54: Không cần anh nuôi em
55
Chương 55: Có một mái nhà
56
Chương 56: Anh bị thương
57
Chương 57: Quản đông quản tây
58
Chương 58: Hạ Chí
59
Chương 59: Không phải giấc mơ
60
Chương 60: Bạn trai
61
Chương 61: Chị dâu
62
Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63
Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64
Chương 64: Anh, em đau quá
65
Chương 65: Quán bar
66
Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67
Chương 67: Tắm Rửa
68
Chương 68: Nước mắt trào ra
69
Chương 69: Ghen tuông
70
Chương 70: Uống rượu
71
Chương 71: Hung dữ
72
Chương 72: Rất đau
73
Chương 73: 250
74
Chương 74: Dỗ Dành
75
Chương 75: Anh có thể thích em không?
76
Chương 76: Ngọt quá
77
Chương 77: Chi Hạ là ai?
78
Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79
Chương 79: Gắn bó cả đời
80
Chương 80: Muốn uống thì uống
81
Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82
Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83
Chương 83: Cãi nhau
84
Chương 84: Không về
85
Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86
Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87
Chương 87: Không thể kiềm chế
88
Chương 88: Trưởng thành
89
Chương 89: Kem
90
Chương 90: Không Nên
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 180