Chương 79: Gắn bó cả đời

Hứa Chi Hạ nắm chặt cây bút chì trong tay, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiêu Dã.

Tiêu Dã cầm chén trà, chén trà chạm vào môi. Không rõ là anh định uống hay đã uống xong, nhưng rõ ràng không có động tĩnh gì.

Vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt tối tăm.

Hứa Chi Hạ vội vàng lắc đầu, giải thích: “Anh, em không có.”

Tiêu Dã nhướng nhẹ chân mày thu lại biểu cảm, rời mắt đi, nhấp một ngụm trà rồi đặt chén xuống như thể không có chuyện gì xảy ra.

Lý Chí Minh liếc nhìn Tiêu Dã đang giả vờ nghiêm túc, lại nhìn Hứa Chi Hạ đang căng thẳng như đối mặt với kẻ địch.

Anh không chịu nổi kiểu Tiêu Dã cứ hay bắt nạt Hứa Chi Hạ, liền lên tiếng bênh vực: “Chi Hạ, em cần gì phải sợ cậu ta như thế? Cậu ta làm gì được em nào? Chúng ta phải cứng rắn lên, được không?”

Hứa Chi Hạ cúi đầu, tìm món “phần cuống họng bò” trên thực đơn, vì Tiêu Dã thích ăn món đó.

Cô nhẹ giọng nói: “Em thật sự không có mà.”

Lý Chí Minh thấy cô gái nhỏ ngoan ngoãn, hỏi gì cũng trả lời “không có”, thật không thú vị.

Anh đứng dậy, vỗ vai Tiêu Dã: “Tôi ra ngoài hút điếu thuốc, cậu đi không?”

Tiêu Dã đẩy ghế ngồi, dựa vào lưng ghế, không nhúc nhích.

Lý Chí Minh thấy anh không đi, tự mình bước ra ngoài: “Chi Hạ, giúp anh gọi thêm món dạ dày bò nhé!”

Hứa Chi Hạ ngẩng đầu, ngoan ngoãn đáp: “Em gọi rồi.”

Lý Chí Minh vừa bước ra cửa vừa cười: “Vẫn nhớ anh thích ăn dạ dày bò, ngoan quá!”

Hứa Chi Hạ mỉm cười dịu dàng với anh, lật thực đơn sang trang khác, tìm món cơm chiên trứng.

Tiêu Dã dựa ghế ra sau, chân dài duỗi thảnh thơi, ánh mắt thoáng lướt qua cô.

Hứa Chi Hạ không ngẩng đầu, dùng đầu bút chì chọc chọc cằm: “Anh, cơm chiên với nước lẩu cay ngon không?”

Tiêu Dã chậm rãi chớp mắt: “Chưa ăn bao giờ.”

Hứa Chi Hạ: “Anh nghĩ sẽ ngon không?”

Tiêu Dã: “Thử xem.”

Hứa Chi Hạ mỉm cười, dùng bút chì đánh dấu.

Tiêu Dã nhìn cô vài giây, nheo mắt lại.

Anh gõ khớp ngón tay xuống bàn: “Ê!”

Hứa Chi Hạ ngẩng đầu, đôi mắt tròn xoe, sáng lấp lánh.

Lớp trang điểm của cô rất nhẹ nhàng, không che lấp đi nét đẹp tự nhiên, ngược lại còn thêm phần tươi tắn.

Tiêu Dã ngồi thẳng dậy, người hơi nghiêng về phía trước, hai khuỷu tay chống lên bàn: “Chuyện Lý Chí Minh nói, rốt cuộc có không?”

Hứa Chi Hạ há miệng, không biết nói gì.

Cô nhăn mặt, bất lực khẳng định: “Thật sự không có!”

Tiêu Dã nhắc nhở: “Em mới bao nhiêu tuổi? Cái gì nên làm, cái gì không nên làm, tự mình phải biết rõ!”

Hứa Chi Hạ không vui, mím môi.

Cô không thích việc anh luôn coi cô như trẻ con.

Cô cúi đầu, thì thầm: “Em sắp mười tám rồi mà.”

Tiêu Dã không nghe rõ, nheo mắt: “Gì cơ?”

Hứa Chi Hạ mím môi, nhìn anh, nghiêm túc trả lời: “Em biết, em đến trường là để học, ngoài việc học, sẽ không có gì khác cả.”

Tiêu Dã hài lòng với nhận thức của cô: “Biết rõ là được.”

Hứa Chi Hạ ngoan ngoãn, nghe lời.

Nên Tiêu Dã cũng không nghĩ nhiều về chuyện này.

Ăn xong lẩu trở về nhà đã hơn ba giờ sáng.

Tiêu Dã mở cửa, bật đèn, đẩy hành lý vào phòng Hứa Chi Hạ: “Mua cho em khăn tắm mới rồi, giặt sạch phơi khô, em tự lấy dùng nhé.”

Hứa Chi Hạ “ồ” một tiếng, đứng giữa phòng khách, nhìn ngó khắp nơi.

Tiêu Dã từ phòng cô bước ra, mỉm cười: “Nhìn gì thế? Không nhận ra nhà nữa à?”

Hứa Chi Hạ: “Em tưởng…”

Tiêu Dã: “Tưởng tôi bừa bộn đến mức biến nhà thành ổ chó à?”

Hứa Chi Hạ mím môi, không trả lời.

Thái độ đó, chính là ngầm thừa nhận.

Dù sao cô vẫn nhớ lần đầu đến đây, cô phải dọn dẹp bao lâu mới sạch sẽ.

Nhưng bây giờ, ngôi nhà vẫn sáng sủa, gọn gàng như lúc cô đi học xa.

Tiêu Dã mệt rồi, ngày mai còn phải đi làm nên không nói chuyện phiếm với Hứa Chi Hạ nữa.

Anh vào phòng mình: “Mai ngủ nướng đi, tối đến tiệm sửa xe, tôi dẫn em đi ăn tối.”

Hứa Chi Hạ nghĩ ngợi: “Nếu anh không tăng ca, mình về nhà ăn cũng được.”

Tiêu Dã ngoái lại, không hứa ngay: “Để xem.”

Hứa Chi Hạ: “Ừm.”

Mền gối đệm đều đã giặt, thơm mùi bột giặt mới.

Mền phơi nắng, mềm mại, ấm áp.

Cô đã về.

Đã gặp anh.

Thậm chí… còn ôm anh một cái…

Hứa Chi Hạ kéo mền, trùm kín đầu, bật cười thích thú.

Ngày hôm sau, hơn hai giờ chiều.

Mùa đông ở Ngọc Hòa hiếm khi có nắng.

Lúc này, ánh sáng từ khe rèm cửa mà Hứa Chi Hạ quên kéo lại tối qua chiếu vào làm cô thấy ấm áp.

Hứa Chi Hạ với lấy điện thoại, rút dây sạc ra và mở QQ.

Cô nhắn tin cho Tiêu Dã: [Anh, tối nay anh có thể về nhà ăn cơm không? [Mặt trời]]

Sau khi rửa mặt xong và quay lại phòng, cô thấy Tiêu Dã đã trả lời.

Tiêu Dã: [Khoảng 7 giờ tôi về.]

Hạ Hạ: [Vậy em nấu cơm, chúng ta ăn ở nhà.]

Tiêu Dã: [Ừ.]

Hứa Chi Hạ ra ngoài mua đồ ăn.

Cô đi dạo một vòng trong siêu thị, quyết định chọn vài món mới mẻ.

Buổi tối, Tiêu Dã mang về thịt kho và tai heo trộn.

Còn Hứa Chi Hạ chuẩn bị bữa tối gồm cánh gà sốt coca, bít tết và súp lơ xanh xào tỏi.

Bữa tối hôm đó, các món ăn chẳng liên quan gì nhau.

Khi Hứa Chi Hạ múc một chén cơm cho Tiêu Dã, anh cười đến không nhịn được.

Hứa Chi Hạ không hiểu sao lại buồn cười.

Anh làm việc mệt mỏi mỗi ngày, không ăn cơm thì làm sao chịu nổi.

Ngày hôm sau, Hứa Chi Hạ đến phòng vẽ thăm thầy Lê.

Cô luôn ghi nhớ sự quan tâm của thầy dành cho mình.

Thầy Lê trò chuyện với Hứa Chi Hạ một lúc về cuộc sống ở trường, rồi hỏi:

“Sau Tết, phòng vẽ của thầy có một khóa huấn luyện 15 ngày để ôn thi đại học, đang thiếu một trợ giảng nhỏ, em có hứng thú giúp thầy không?”

Hứa Chi Hạ ngạc nhiên lẫn vui mừng: “Em có thể sao ạ?”

Thầy Lê gật đầu: “Tất nhiên, kinh nghiệm thực chiến của em rất đáng tham khảo.”

Hứa Chi Hạ hỏi về thời gian, xác nhận không trùng lịch nhập học rồi đồng ý.

Buổi tối, Hứa Chi Hạ kể chuyện này với Tiêu Dã.

Kỳ nghỉ đông chỉ dài 28 ngày, mà cô đi đã hết nửa tháng.

Tiêu Dã cau mày: “Chỉ có hơn 20 ngày, em ở nhà cũng không chịu được à?”

Hứa Chi Hạ giải thích: “Em ít khi có kinh nghiệm ra ngoài như vậy, lại có thể học thêm từ các thầy cô khác. Hơn nữa, thầy Lê từng đối xử rất tốt với em, coi như giúp thầy một tay.”

Còn nữa, cô có thể kiếm chút tiền.

Điều này, Hứa Chi Hạ không nói ra.

Tiêu Dã vừa định mở miệng.

Hứa Chi Hạ như đoán được anh định nói gì, nhanh nhảu chen lời: “Anh, em muốn đi.”

Giọng cô mềm mại, vẻ mặt không cứng rắn, nhìn anh.

Tiêu Dã quay mặt đi, thở dài một hơi: “Tùy em.”

Tết Nguyên Đán năm 2011, Tiêu Dã không ở lại tiệm sửa xe như mọi năm.

Họ cùng nhau đi hội chùa.

Ở gian hàng trò chơi “bắn súng”, Tiêu Dã thắng được một con gấu bông, anh liền đưa cho Hứa Chi Hạ.

Họ cùng đi xem hội đèn lồng.

Một nghệ nhân làm tranh đường truyền thống ở ven đường, Hứa Chi Hạ thử vẽ hình con rồng bay trong tác phẩm Sơn Hải Kinh.

Rồng là tuổi của Tiêu Dã.

Rông bay trong sương mù.

Thân dài, đầu nhọn, đôi mắt sáng ngời.

Cánh của nó rộng lớn và mạnh mẽ, mỗi chiếc lông vũ đều như một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc.

Xung quanh dần có nhiều người tụ lại.

Một đứa trẻ vui mừng: “Đẹp quá! Chị vẽ đẹp thật!”

Nghệ nhân truyền thống khen ngợi: “Cô gái nhỏ, chắc học chuyên nghiệp nhỉ?”

Hứa Chi Hạ ngước mắt lên.

Tiêu Dã đứng ở mép đám đông, tay khoanh trước ngực, gương mặt in bóng đèn lồng ấm áp, ánh mắt thong thả.

Hứa Chi Hạ: “Em học mỹ thuật.”

Nghệ nhân giơ ngón tay cái: “Bảo sao! Vẽ giỏi quá!”

Sau đó, nghệ nhân đề nghị dạy Hứa Chi Hạ làm tranh đường 3D. Cô sợ Tiêu Dã chán nên từ chối khéo.

Vừa quay lại bên Tiêu Dã.

Anh xoa đầu cô: “Học đi, tôi xem.”

Khóe mắt Hứa Chi Hạ ánh lên ý cười, gật đầu.

Trên đường về, có người đốt pháo hoa.

Hứa Chi Hạ cầm tranh đường 3D, ngẩng đầu ngắm pháo hoa, suýt vấp ngã vì đạp phải đá.

Tiêu Dã nhanh tay đỡ cô, không vui: “Tiểu tổ tông, nhìn đường được không?!”

Hứa Chi Hạ cúi đầu cắn một miếng tranh đường: “Được.”

Ngày 12 tháng Giêng, Hứa Chi Hạ cùng phòng vẽ đi tập huấn.

Ở một thị trấn cổ hẻo lánh.

Nơi đó có một ngôi miếu, trước miếu có cây đại thụ trăm tuổi. Từ xa nhìn là dây leo khô, đến gần lại thấy lộc non xanh mướt.

Người ta gọi đó là cây nhân duyên.

Hứa Chi Hạ cùng các học viên đi bái cây, rồi bị đẩy ra treo dây đỏ.

Khi rời đi, cô mua một chiếc vòng tay.

Màu nâu đen, những hạt nhỏ, có thể quấn quanh tay nhiều vòng.

Người bán nói, chiếc vòng đã được khai quang.

Nếu đeo cho người kia, nghĩa là gắn bó cả đời.

Chapter
1 Chương 1: Mua say
2 Chương 2: Con mồi
3 Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4 Chương 4: Như một tên cướp
5 Chương 5: Tiểu tổ tông
6 Chương 6: Kẻ Giết Người
7 Chương 7: Thuê nhà
8 Chương 8: Lưu manh
9 Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10 Chương 10: Môi Trường Mới
11 Chương 11: Bạo Lực
12 Chương 12: Anh Trai
13 Chương 13: Chặn lại
14 Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15 Chương 15: Nhẫn nại
16 Chương 16: Báo cảnh sát
17 Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18 Chương 18: Phải đi bệnh viện
19 Chương 19: Vay Tiền
20 Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21 Chương 21: Xảy ra chuyện
22 Chương 22: Tin đồn
23 Chương 23: Phản kháng
24 Chương 24: Bắt Nạt
25 Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26 Chương 26: Bị Thương
27 Chương 27: Bôi Thuốc
28 Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29 Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30 Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31 Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32 Chương 32: Thế giới này không công bằng
33 Chương 33: Tạm biệt
34 Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35 Chương 35: Đồ Vô lại
36 Chương 36: Bảo bối
37 Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38 Chương 38: Cảm ơn anh
39 Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40 Chương 40: Lén đi
41 Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42 Chương 42: Trả gấp đôi
43 Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44 Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45 Chương 45: Gọi “anh”
46 Chương 46: Thân Thiết
47 Chương 47: Lo lắng cho em
48 Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49 Chương 49: Giận Dữ
50 Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51 Chương 51: Tính khí anh thất thường
52 Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53 Chương 53: Cãi nhau
54 Chương 54: Không cần anh nuôi em
55 Chương 55: Có một mái nhà
56 Chương 56: Anh bị thương
57 Chương 57: Quản đông quản tây
58 Chương 58: Hạ Chí
59 Chương 59: Không phải giấc mơ
60 Chương 60: Bạn trai
61 Chương 61: Chị dâu
62 Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63 Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64 Chương 64: Anh, em đau quá
65 Chương 65: Quán bar
66 Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67 Chương 67: Tắm Rửa
68 Chương 68: Nước mắt trào ra
69 Chương 69: Ghen tuông
70 Chương 70: Uống rượu
71 Chương 71: Hung dữ
72 Chương 72: Rất đau
73 Chương 73: 250
74 Chương 74: Dỗ Dành
75 Chương 75: Anh có thể thích em không?
76 Chương 76: Ngọt quá
77 Chương 77: Chi Hạ là ai?
78 Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79 Chương 79: Gắn bó cả đời
80 Chương 80: Muốn uống thì uống
81 Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82 Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83 Chương 83: Cãi nhau
84 Chương 84: Không về
85 Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86 Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87 Chương 87: Không thể kiềm chế
88 Chương 88: Trưởng thành
89 Chương 89: Kem
90 Chương 90: Không Nên
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 180
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Mua say
2
Chương 2: Con mồi
3
Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4
Chương 4: Như một tên cướp
5
Chương 5: Tiểu tổ tông
6
Chương 6: Kẻ Giết Người
7
Chương 7: Thuê nhà
8
Chương 8: Lưu manh
9
Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10
Chương 10: Môi Trường Mới
11
Chương 11: Bạo Lực
12
Chương 12: Anh Trai
13
Chương 13: Chặn lại
14
Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15
Chương 15: Nhẫn nại
16
Chương 16: Báo cảnh sát
17
Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18
Chương 18: Phải đi bệnh viện
19
Chương 19: Vay Tiền
20
Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21
Chương 21: Xảy ra chuyện
22
Chương 22: Tin đồn
23
Chương 23: Phản kháng
24
Chương 24: Bắt Nạt
25
Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26
Chương 26: Bị Thương
27
Chương 27: Bôi Thuốc
28
Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29
Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30
Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31
Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32
Chương 32: Thế giới này không công bằng
33
Chương 33: Tạm biệt
34
Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35
Chương 35: Đồ Vô lại
36
Chương 36: Bảo bối
37
Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38
Chương 38: Cảm ơn anh
39
Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40
Chương 40: Lén đi
41
Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42
Chương 42: Trả gấp đôi
43
Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44
Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45
Chương 45: Gọi “anh”
46
Chương 46: Thân Thiết
47
Chương 47: Lo lắng cho em
48
Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49
Chương 49: Giận Dữ
50
Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51
Chương 51: Tính khí anh thất thường
52
Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53
Chương 53: Cãi nhau
54
Chương 54: Không cần anh nuôi em
55
Chương 55: Có một mái nhà
56
Chương 56: Anh bị thương
57
Chương 57: Quản đông quản tây
58
Chương 58: Hạ Chí
59
Chương 59: Không phải giấc mơ
60
Chương 60: Bạn trai
61
Chương 61: Chị dâu
62
Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63
Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64
Chương 64: Anh, em đau quá
65
Chương 65: Quán bar
66
Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67
Chương 67: Tắm Rửa
68
Chương 68: Nước mắt trào ra
69
Chương 69: Ghen tuông
70
Chương 70: Uống rượu
71
Chương 71: Hung dữ
72
Chương 72: Rất đau
73
Chương 73: 250
74
Chương 74: Dỗ Dành
75
Chương 75: Anh có thể thích em không?
76
Chương 76: Ngọt quá
77
Chương 77: Chi Hạ là ai?
78
Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79
Chương 79: Gắn bó cả đời
80
Chương 80: Muốn uống thì uống
81
Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82
Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83
Chương 83: Cãi nhau
84
Chương 84: Không về
85
Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86
Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87
Chương 87: Không thể kiềm chế
88
Chương 88: Trưởng thành
89
Chương 89: Kem
90
Chương 90: Không Nên
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 180