Chương 73: 250

Mọi người lần lượt đứng dậy, nâng ly chúc Hứa Chi Hạ sinh nhật vui vẻ.

Hứa Chi Hạ hồi tưởng lại, vội vàng đặt đùi vịt xuống, đứng dậy cầm ly Coca, chạm ly với mọi người, liên tục cảm ơn: “Cảm ơn… cảm ơn… cảm ơn…”

Chưa kịp ngồi xuống, thì một chiếc xe chạy vào xưởng sửa xe.

Tiêu Dã đứng dậy: “Các cậu ăn đi, tôi đi xem thử!”

Hứa Chi Hạ cầm đùi vịt, vừa nhấm nháp vừa nhìn ra ngoài.

Chiều tối, mây rất đẹp.

Tiêu Dã mặc một chiếc quần yếm công nhân bó chân, trên người là áo phông rộng, thân hình cao lớn, đôi chân dài, vai rộng, tay cơ bắp.

Anh nói vài câu với khách hàng, thành thạo mở nắp capo, cúi người kiểm tra.

Chẳng bao lâu, Tiêu Dã đứng thẳng người, quay đầu gọi: “Tiểu Tiểu!”

Vũ Tiểu Tiểu kêu một tiếng rồi lập tức bỏ bát đũa xuống, chạy đến.

Tiêu Dã chỉ vào một chỗ rồi dặn dò: “Cậu ăn xong thì mở hết cái này ra kiểm tra xem sao.”

Vũ Tiểu Tiểu cao khoảng ngang mũi Tiêu Dã, mặc quần thể thao, áo thun màu xám đậm, buộc áo thun ở phần eo bên phải.

Cô là kiểu phụ nữ khỏe khoắn và năng động.

Cô đứng cạnh Tiêu Dã rất hợp.

Hứa Chi Hạ cảm thấy trong lòng chua xót, không nhìn nữa.

Vũ Tiểu Tiểu nhanh chóng quay lại, ngồi xuống tiếp tục ăn.

Cô nói chuyện rất giỏi, ai trên bàn cũng có thể bắt chuyện.

Tiêu Dã đi rửa tay rồi quay lại, tay có vài giọt nước.

Anh thấy Hứa Chi Hạ ăn xong đùi vịt thì lấy hai miếng cá gắp cho cô.

Cá ở tiệm này rất ngon, Tiêu Dã sáng nay đã đặt trước.

Vũ Tiểu Tiểu khéo léo nhìn qua hai người.

Cách một khoảng, cô gắp miếng thịt gà cho Hứa Chi Hạ: “Hạ Hạ, thử miếng thịt gà này đi, ngon lắm!”

Hứa Chi Hạ cầm bát đỡ lấy: “Cảm ơn chị Tiểu Tiểu.”

“Đừng khách sáo với chị,” Vũ Tiểu Tiểu nói với giọng tự nhiên, rồi lại gắp một miếng thịt gà cho Tiêu Dã, “Tiêu Dã, cậu cũng thử miếng này đi!”

“Ồ~” Lưu Thành Khâm dẫn đầu trêu đùa, khiến không khí bùng lên một chút.

Hứa Chi Hạ liếc qua bàn ăn, nhìn thấy những ánh mắt mang đầy ý nghĩa.

Hứa Chi Hạ hiểu rồi.

Trái tim như bị nén xuống, vỡ vụn.

Cũng trống rỗng.

Tiêu Dã mặt nghiêm túc: “Ăn cơm mà các cậu cũng không chịu im miệng, đúng không?”

Vũ Tiểu Tiểu thấy vậy, gắp một miếng thịt gà cho Lưu Thành Khâm để xoa dịu tình hình: “anh Khâm, anh cũng ăn thử thịt gà đi!”

Lưu Thành Khâm trêu chọc: “Tôi không ăn, tôi không thích ăn.”

Vũ Tiểu Tiểu chuyển hướng: “Hạ Hạ, ngon không?”

Hứa Chi Hạ bị gọi tên, cười gật đầu: “Ngon.”

Tiêu Dã lại gắp thịt gà vào bát của Hứa Chi Hạ, rồi thêm một miếng thỏ sốt ớt.

Cửa hàng sửa xe có bàn ăn lớn hình tròn.

Mỗi lần Hứa Chi Hạ ở lại ăn cơm, Tiêu Dã đều gắp đồ ăn cho cô.

Không còn cách nào, anh sợ cô đói.

Vậy nên Hứa Chi Hạ không để ý, chén có món gì thì cô ăn món đó.

Nhưng Vũ Tiểu Tiểu để ý thấy Tiêu Dã gắp miếng thịt gà của cô ấy bỏ vào chén cho Hứa Chi Hạ.

Vũ Tiểu Tiểu quay mặt đi, tự nhiên tiếp tục nói chuyện với người khác.

Đang nói chuyện vui vẻ, một người chen vào: “Hạ Hạ, em cắt tóc à?”

Gần như Hứa Chi Hạ đã quên mất chuyện này thì lại bị nhắc đến.

Hứa Chi Hạ cúi đầu tách xương cá, giọng nhỏ: “Dạ”

Vũ Tiểu Tiểu: “Trông rất đẹp, rất đáng yêu, rất dễ thương, các cậu thấy không?”

Một người không đồng ý, nói đùa: “Cắt kiểu này, thợ cắt tóc phải trả cho em bao nhiêu tiền?”

Hứa Chi Hạ chưa hiểu ngay, cứ tưởng là hỏi cô cắt tóc bao nhiêu tiền, cô thành thật trả lời: “15 tệ.”

Mọi người bật cười.

Lý Chí Minh nói: “Chi Hạ, người ta hỏi em, cắt kiểu tóc thế này, thợ cắt tóc phải đền cho em bao nhiêu tiền!”

Hứa Chi Hạ nhạy cảm, có khả năng đồng cảm rất mạnh.

Lúc này, dù biết mọi người không có ác ý nhưng vẫn cảm thấy mặt đỏ bừng.

Dù sao cô cũng tự thấy rất xấu.

Thật là khó xử.

Tiêu Dã khẽ cười: “Em cũng tiêu tiền hợp lý đấy!”

Hứa Chi Hạ quay đầu.

Tiêu Dã xoa đầu Hứa Chi Hạ: “15 tệ, cắt kiểu tóc trị giá 250 tệ!”

250…

(250 mang ý nghĩa xấu, dùng để mắng chửi người khác, ám chỉ người khác là kẻ ngu ngốc, không nghiêm túc, không tỉnh táo)

Hứa Chi Hạ cảm thấy đầu óc như bốc cháy, sự uất ức không thể kìm nén.

Cô sắp khóc rồi.

Nhưng cô sợ khóc sẽ làm không khí trở nên tồi tệ nên đặt chén xuống: “Em ăn xong rồi, các anh chị từ từ ăn”

Nói xong, cô vội vàng chạy đi.

Tiêu Dã đưa tay ra nắm nhưng không giữ được Hứa Chi Hạ.

Vũ Tiểu Tiểu liếc nhìn Tiêu Dã, đứng thẳng người:

“Các cậu thật là! Cô gái nhỏ yêu cái đẹp, lại mỏng manh, tóc cắt xấu đã không vui rồi vậy mà các cậu còn cứ cười nhạo!”

Một bàn người lúc này mới ý thức được, bắt đầu đổ lỗi lẫn nhau.

“Là cậu chứ gì, cậu cười to nhất!”

“Tôi chỉ đang ăn thôi, không phải tôi, là cậu mà!”

“Không đâu, là Tiêu Dã đấy, cậu ấy còn nói là ‘250’ cơ mà…”

Trong lúc đùn đẩy trách nhiệm, Tiêu Dã đặt đũa xuống và đi về phía cửa hàng tiện lợi.

Anh vén rèm cửa trong suốt bước vào, thấy Hứa Chi Hạ đang ngồi thẫn thờ sau quầy thu ngân. Thấy anh đến, cô lập tức quay lưng lại không muốn đối diện.

Lại giận dỗi gì đây?

Nhưng nhìn bóng lưng cô ngồi đó, mỏng manh và nhỏ bé vô cùng.

Tiêu Dã cố gắng nhẹ nhàng: “Chi Hạ, qua ăn cơm đi.”

Hứa Chi Hạ lắc đầu: “Em no rồi!”

“Nghe lời.”

“Em no rồi mà.”

Tiêu Dã dứt khoát: “Sẽ không ai nói gì nữa đâu, qua ăn thêm một chút đi.”

Hứa Chi Hạ cứng đầu từ chối: “Em no rồi!”

Tiêu Dã bực bội hừ một tiếng, giọng điệu trở nên nặng nề hơn: “Em ăn được mấy miếng rồi?!”

Hứa Chi Hạ phớt lờ.

Tiêu Dã lấy giọng cảnh cáo quen thuộc: “Hứa Chi Hạ!”

Vũ Tiểu Tiểu vừa đến cửa hàng đã nghe thấy giọng Tiêu Dã tức giận, cô bước vào, lên tiếng can ngăn: “Chi Hạ còn nhỏ, tính khí hơi bướng bỉnh một chút là bình thường, cậu đừng nghiêm khắc thế, phải dỗ dành chứ!”

Tiêu Dã phản bác: “Sắp vào đại học rồi mà còn nhỏ gì? Đến lúc đó núi cao hoàng đế xa, ai dỗ con bé? Nếu để đói đến sinh bệnh thì trách ai đây?”

Vũ Tiểu Tiểu cười nhẹ:

“Dù có vào đại học, trong mắt anh trai vẫn là trẻ con mà!”

Tiêu Dã khẽ nhếch môi:

“Trẻ con? Tôi thấy là tổ tông nhà tôi ấy!”

Nghe hai người một người trách, một người dỗ dành, hòa hợp đến mức ấy…

Hứa Chi Hạ không kìm được nữa, nước mắt trào ra nhưng không dám đưa tay lau vì sợ bị phát hiện.

Vũ Tiểu Tiểu tiếp lời:

“Thế này đi, cậu ra ngoài ăn trước đi, để tôi nói chuyện với Chi Hạ.”

Tiêu Dã cũng biết mình không giỏi dỗ dành. Nghĩ rằng Vũ Tiểu Tiểu là con gái, có lẽ sẽ dễ thuyết phục hơn, anh quay người rời đi.

Đợi Tiêu Dã đi rồi, Vũ Tiểu Tiểu nhẹ nhàng lên tiếng:

“Chi Hạ, qua ăn thêm chút nhé! Đừng bướng bỉnh nữa.”

Hứa Chi Hạ cố hít một hơi, giữ giọng bình tĩnh:

“Chị Tiểu Tiểu, chị ra ăn đi, em thực sự no rồi.”

Vũ Tiểu Tiểu vốn không phải người kiên nhẫn, hơn nữa, hơn một tháng nay chút kiên nhẫn còn sót lại của cô gần như đã bị Tiêu Dã bào mòn.

Tính khí Tiêu Dã nóng nảy, việc gì cũng chỉ nói một lần, không hiểu là mặt liền lạnh, sai sót chút là quát ngay.

Mọi người trong cửa hàng sửa xe đều bị đối xử như nhau, cô là con gái cũng không ngoại lệ.

Lần trước, chỉ vì bận quá quên kiểm tra số mà cô bị mắng đến mất mặt.

Nhưng điều đó không làm Vũ Tiểu Tiểu lùi bước, ngược lại còn kích thích khao khát chinh phục của cô. Cô mong đợi ngày Tiêu Dã, người cứng rắn như thế phải cúi đầu trước cô.

Vũ Tiểu Tiểu tự nhận mình là người thẳng thắn, cởi mở, có gì nói nấy, nhưng Hứa Chi Hạ thì quá nhạy cảm, kiểu con gái như Hứa Chi Hạ không hợp gu Vũ Tiểu Tiểu.

Cô không hiểu vì sao Tiêu Dã, một người nóng tính và nóng nảy, vẫn chiều chuộng cô ấy và chi nhiều tiền như vậy vào ngày sinh nhật của cô ấy.

“Hạ Hạ, em thực sự no rồi chứ?”

Hứa Chi Hạ gật đầu.

Vũ Tiểu Tiểu không nói thêm, chỉ nhún vai:

“Vậy được, để chị nói với anh trai em.”

Hứa Chi Hạ nắm chặt tay, nhỏ giọng nói:

“Cảm ơn chị.”

Vũ Tiểu Tiểu quay lại bàn ăn.

Tiêu Dã nhìn ra sau lưng Vũ Tiểu Tiểu, không thấy Hứa Chi Hạ, liền đứng dậy.

Vũ Tiểu Tiểu ngăn lại:

“Tiêu Dã, cậu đừng đi, cậu không hiểu con gái đâu, đi nữa chỉ làm cô ấy không vui thôi.”

Tiêu Dã lại ngồi xuống, tâm trạng không thoải mái.

Vũ Tiểu Tiểu nghiêm túc quét mắt qua bàn:

“Các cậu cũng thế, đừng làm Hạ Hạ khó xử nữa. Nhìn các cậu thôi cũng đủ phiền rồi.”

Mọi người vội đáp:

“Biết rồi… biết rồi…”

Lời Vũ Tiểu Tiểu khiến Tiêu Dã cảm thấy không dễ chịu.

Hứa Chi Hạ ngoan như vậy, qua miệng Vũ Tiểu Tiểu lại thành ra có chút khó chịu. Nhưng cụ thể là gì, Tiêu Dã không nói rõ được.

Vẫn lo Hứa Chi Hạ đói, Tiêu Dã bực bội cầm đũa gắp ít đồ ăn rồi tự tay mang qua cho cô.

Hứa Chi Hạ ngồi sau quầy thu ngân, vừa thấy anh đến lập tức cúi đầu xuống.

Vẫn còn giận!

Tiêu Dã đặt bát đũa xuống, cố kìm nén:

“Tổ tông, ăn cơm đi!”

Nói xong, anh xoay người đi thẳng.

Chapter
1 Chương 1: Mua say
2 Chương 2: Con mồi
3 Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4 Chương 4: Như một tên cướp
5 Chương 5: Tiểu tổ tông
6 Chương 6: Kẻ Giết Người
7 Chương 7: Thuê nhà
8 Chương 8: Lưu manh
9 Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10 Chương 10: Môi Trường Mới
11 Chương 11: Bạo Lực
12 Chương 12: Anh Trai
13 Chương 13: Chặn lại
14 Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15 Chương 15: Nhẫn nại
16 Chương 16: Báo cảnh sát
17 Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18 Chương 18: Phải đi bệnh viện
19 Chương 19: Vay Tiền
20 Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21 Chương 21: Xảy ra chuyện
22 Chương 22: Tin đồn
23 Chương 23: Phản kháng
24 Chương 24: Bắt Nạt
25 Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26 Chương 26: Bị Thương
27 Chương 27: Bôi Thuốc
28 Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29 Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30 Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31 Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32 Chương 32: Thế giới này không công bằng
33 Chương 33: Tạm biệt
34 Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35 Chương 35: Đồ Vô lại
36 Chương 36: Bảo bối
37 Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38 Chương 38: Cảm ơn anh
39 Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40 Chương 40: Lén đi
41 Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42 Chương 42: Trả gấp đôi
43 Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44 Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45 Chương 45: Gọi “anh”
46 Chương 46: Thân Thiết
47 Chương 47: Lo lắng cho em
48 Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49 Chương 49: Giận Dữ
50 Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51 Chương 51: Tính khí anh thất thường
52 Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53 Chương 53: Cãi nhau
54 Chương 54: Không cần anh nuôi em
55 Chương 55: Có một mái nhà
56 Chương 56: Anh bị thương
57 Chương 57: Quản đông quản tây
58 Chương 58: Hạ Chí
59 Chương 59: Không phải giấc mơ
60 Chương 60: Bạn trai
61 Chương 61: Chị dâu
62 Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63 Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64 Chương 64: Anh, em đau quá
65 Chương 65: Quán bar
66 Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67 Chương 67: Tắm Rửa
68 Chương 68: Nước mắt trào ra
69 Chương 69: Ghen tuông
70 Chương 70: Uống rượu
71 Chương 71: Hung dữ
72 Chương 72: Rất đau
73 Chương 73: 250
74 Chương 74: Dỗ Dành
75 Chương 75: Anh có thể thích em không?
76 Chương 76: Ngọt quá
77 Chương 77: Chi Hạ là ai?
78 Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79 Chương 79: Gắn bó cả đời
80 Chương 80: Muốn uống thì uống
81 Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82 Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83 Chương 83: Cãi nhau
84 Chương 84: Không về
85 Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86 Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87 Chương 87: Không thể kiềm chế
88 Chương 88: Trưởng thành
89 Chương 89: Kem
90 Chương 90: Không Nên
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 180
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Mua say
2
Chương 2: Con mồi
3
Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4
Chương 4: Như một tên cướp
5
Chương 5: Tiểu tổ tông
6
Chương 6: Kẻ Giết Người
7
Chương 7: Thuê nhà
8
Chương 8: Lưu manh
9
Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10
Chương 10: Môi Trường Mới
11
Chương 11: Bạo Lực
12
Chương 12: Anh Trai
13
Chương 13: Chặn lại
14
Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15
Chương 15: Nhẫn nại
16
Chương 16: Báo cảnh sát
17
Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18
Chương 18: Phải đi bệnh viện
19
Chương 19: Vay Tiền
20
Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21
Chương 21: Xảy ra chuyện
22
Chương 22: Tin đồn
23
Chương 23: Phản kháng
24
Chương 24: Bắt Nạt
25
Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26
Chương 26: Bị Thương
27
Chương 27: Bôi Thuốc
28
Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29
Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30
Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31
Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32
Chương 32: Thế giới này không công bằng
33
Chương 33: Tạm biệt
34
Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35
Chương 35: Đồ Vô lại
36
Chương 36: Bảo bối
37
Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38
Chương 38: Cảm ơn anh
39
Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40
Chương 40: Lén đi
41
Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42
Chương 42: Trả gấp đôi
43
Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44
Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45
Chương 45: Gọi “anh”
46
Chương 46: Thân Thiết
47
Chương 47: Lo lắng cho em
48
Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49
Chương 49: Giận Dữ
50
Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51
Chương 51: Tính khí anh thất thường
52
Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53
Chương 53: Cãi nhau
54
Chương 54: Không cần anh nuôi em
55
Chương 55: Có một mái nhà
56
Chương 56: Anh bị thương
57
Chương 57: Quản đông quản tây
58
Chương 58: Hạ Chí
59
Chương 59: Không phải giấc mơ
60
Chương 60: Bạn trai
61
Chương 61: Chị dâu
62
Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63
Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64
Chương 64: Anh, em đau quá
65
Chương 65: Quán bar
66
Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67
Chương 67: Tắm Rửa
68
Chương 68: Nước mắt trào ra
69
Chương 69: Ghen tuông
70
Chương 70: Uống rượu
71
Chương 71: Hung dữ
72
Chương 72: Rất đau
73
Chương 73: 250
74
Chương 74: Dỗ Dành
75
Chương 75: Anh có thể thích em không?
76
Chương 76: Ngọt quá
77
Chương 77: Chi Hạ là ai?
78
Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79
Chương 79: Gắn bó cả đời
80
Chương 80: Muốn uống thì uống
81
Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82
Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83
Chương 83: Cãi nhau
84
Chương 84: Không về
85
Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86
Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87
Chương 87: Không thể kiềm chế
88
Chương 88: Trưởng thành
89
Chương 89: Kem
90
Chương 90: Không Nên
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 180