Chương 38: Cảm ơn anh

Hứa Chi Hạ đi đến trước bơm nước, bơm ra một ít nước giếng rửa tay, rồi gọi Tiêu Dã vào nhà, bật quạt cho anh.

Cô chưa kịp nói gì, bên ngoài đã vang lên tiếng gọi Hứa Chi Hạ.

Hứa Chi Hạ “ê” một tiếng, quay sang Tiêu Dã nói: “Anh chờ em một chút.”

Cô chạy ra ngoài.

Tiêu Dã nhìn quanh, đứng dậy đi ra ngoài.

Cậu nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài.

Người đàn ông hỏi: “Sao cháu còn ở nhà?”

Hứa Chi Hạ cười: “Cháu không đi đâu.”

Người đàn ông: “Hôm nay là ngày cưới của Ngô béo, mợ cháu không thể làm gì cháu đâu?”

Hứa Chi Hạ: “Mọi người đi đi.”

Người đàn ông: “Đi đi, chú ba đưa cháu đi, lát nữa cháu sẽ ngồi cùng bàn với dì ba”.

Hứa Chi Hạ có phần khó xử: “Cháu còn chút việc…”

Người phụ nữ chen vào: “Có phải mợ cháu lại sai cháu làm gì phải không? Cho heo ăn hay hái đậu, hay lại bẻ bắp?”

Hứa Chi Hạ nhắc nhở: “chú ba, hai người nhanh đi đi, không thì sẽ muộn giờ ăn đó.”

Người đàn ông: “Thật là không thể chịu nổi…”

Người phụ nữ ngắt lời: “Thôi, thôi, nếu như thật sự để Hạ Hạ đi cùng chúng ta, thì sau này con bé sẽ bị làm khó nữa”

Người đàn ông thở dài: “Vậy chú với dì đi nhé, cháu đừng để bụng đói.”

Hứa Chi Hạ: “Dạ.”

Hứa Chi Hạ quay lại.

Cô không biết Tiêu Dã đã nghe thấy những lời đó, cô nhìn Tiêu Dã, cẩn thận hỏi: “Anh đã ăn chưa?”

Tiêu Dã dừng lại hai giây: “Ăn rồi.”

Hứa Chi Hạ thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Tiêu Dã chưa ăn, cô thật sự không biết phải làm sao.

Nhà chỉ có cháo, không thể đãi khách bằng cháo được chứ?

Hơn nữa, Tiêu Dã ăn cháo thì chẳng thể no được.

Tiêu Dã đột nhiên hỏi: “Em ăn chưa?”

Hứa Chi Hạ ngẩn người hai giây, gật đầu nhẹ: “Ừm, ăn rồi.”

Tiêu Dã lại nhìn quanh: “Em ở đâu?”

Hứa Chi Hạ rõ ràng cảm thấy câu hỏi này có chút đột ngột, mắt cô tròn xoe: “Hả?”

Tiêu Dã đã đứng dậy, ba lô treo trên vai phải, đi rất tự nhiên: “Xem một chút.”

Hứa Chi Hạ theo sau Tiêu Dã, như thể cậu mới là chủ của ngôi nhà này.

Cho đến khi đến cầu thang, Hứa Chi Hạ vội vàng lên trước, nắm lấy cánh tay Tiêu Dã.

Không thể lên tầng hai!

Nếu mợ phát hiện ra, cô sẽ không gánh nổi hậu quả.

Trong ấn tượng của Tiêu Dã, đây là lần đầu tiên Hứa Chi Hạ chủ động nắm tay anh.

Anh không khỏi nhìn xuống bàn tay nhỏ bé ấy.

Anh thấy mu bàn tay cô có những vết thương nhỏ như bị gì đó đâm vào.

Tiêu Dã hỏi thẳng: “Tay em làm sao vậy?”

Hứa Chi Hạ rút tay lại giấu ra sau lưng: “Không sao đâu.”

Cô ngại ngùng nhìn Tiêu Dã, nở nụ cười như giải thích: “Bị đâm khi hái đậu. Anh có thể không biết, đầu đậu rất nhọn, chuyện này rất bình thường.”

Tiêu Dã chuyển ánh nhìn, mắt hơi nheo lại.

Cô có vết đỏ ở bên cổ.

Anh nghiêng đầu lại gần: “Cổ em bị làm sao vậy?”

Nói xong, anh nhướng mắt nhìn cô.

Hứa Chi Hạ lùi lại một bước, sờ sờ cổ: “Bị lá bắp làm trầy, không sao đâu.”

Không ai muốn thể hiện sự thảm hại trước mặt người khác, Hứa Chi Hạ cũng không ngoại lệ.

Cô sợ Tiêu Dã tiếp tục hỏi, quay người, chuyển chủ đề: “Em ở bên kia, anh có muốn xem không?”

Tiêu Dã “ừ” một tiếng.

Hứa Chi Hạ ở cuối dãy nhà, nơi đó mát mẻ, cả ngày không có ánh sáng.

Nếu trời mưa, không biết sẽ ẩm thấp thế nào.

Hứa Chi Hạ bật đèn.

Căn phòng được dọn dẹp rất gọn gàng.

Cô nói:  “Lúc đầu em không ở đây, lần động đất trước làm sập trần căn phòng em ở. Cậu em bảo chọn phòng khác, em thấy ở đây mát nên chuyển đến.”

Tự chọn sao?

Tiêu Dã có phần nghi ngờ.

Nhưng anh không nói thêm gì, mắt nhìn quanh.

Hứa Chi Hạ có chút lo lắng, hỏi Tiêu Dã: “Anh có muốn ăn một chút cháo lạnh không? Không đầy bụng mà ăn vào mát lắm!”

Tiêu Dã: “Thật không?”

Câu hỏi gì vậy?

Hứa Chi Hạ gật đầu, rất ngoan ngoãn: “Thật.”

Hứa Chi Hạ lấy từ trong tủ lạnh ra một chén cháo đậu.

Cô vốn định lấy dưa muối, cuối cùng lại không lấy.

Hứa Chi Hạ múc hai chén cháo: “Thời tiết nóng quá, nếu không có cảm giác thèm ăn thì ăn cái này cho dễ chịu.”

Tiêu Dã ăn được hai muỗng, ngẩng mắt lên: “Trường của em khi nào khai giảng?”

Hứa Chi Hạ: “Tuần sau thì phải.”

Tiêu Dã gật đầu, ăn hết chén cháo lạnh.

Anh ngồi một lúc nữa.

Anh cảm thấy từ trong ra ngoài đều không thoải mái.

Anh xách ba lô lên, đứng dậy: “Tôi đi đây.”

Hứa Chi Hạ không dám giữ Tiêu Dã lại lâu: “Được, em tiễn anh.”

Tiêu Dã: “Không cần.”

Hứa Chi Hạ vẫn đi theo Tiêu Dã, tiễn anh một đoạn.

Bên ao nhỏ.

Con ếch bỗng nhiên nhảy xuống nước, tạo thành những vòng sóng.

Tiêu Dã dừng bước, quay lại, từ túi quần lấy ra một chiếc điện thoại cũ: “Để lại số điện thoại của em nhé, nếu như… có đồ gì đó của em để quên, tôi sẽ gọi cho em.”

Tiêu Dã nhớ Hứa Chi Hạ có một chiếc điện thoại, màu hồng, treo một chuỗi hạt.

Cô rất quý chiếc điện thoại đó.

Hứa Chi Hạ không trả lời, cười cứng nhắc: “Điện thoại của em hỏng rồi.”

Tiêu Dã gật đầu, cho điện thoại vào túi quần: “Em về đi!”

Hứa Chi Hạ cúi mắt, các ngón tay nắm chặt vào vạt quần: “Ừm.”

Tiêu Dã bước đi.

Ánh nắng chói chang như có một áp lực vô hình, đè nặng từng bước chân của anh, nặng đến mức không thể nâng lên.

“Cái đó…” Bỗng nhiên từ phía sau truyền đến một giọng yếu ớt.

Tiêu Dã chậm rãi và cứng ngắc dừng bước.

Anh quay đầu, mắt hơi nheo lại, cố gắng nhìn rõ hình bóng gầy gò ấy: “Có chuyện gì?”

Hứa Chi Hạ đôi mắt có chút đỏ: “Anh có thể…”

Cô vừa mới mở miệng, nước mắt đã tuôn ra.

Cô vặn vẹo các ngón tay, cố gắng nói hết câu: “Anh có thể nửa tháng….”

Cô lắc đầu, cảm thấy phiền phức, đổi lời: “Mỗi tháng… khi nào có thời gian, anh có thể ghé một lần vào đồn cảnh sát, hỏi về chuyện của mẹ em…”

Cô hít mũi, lau nước mắt: “Ở đây xa quá… xa quá…”

Cô nói thêm: “Nếu có tin tức gì xin hãy đến báo cho em biết…”

Cô chân thành cúi người, ngoài ra không có gì để bày tỏ lòng cảm ơn: “Cảm ơn anh.”

Tiêu Dã nhìn sâu vào mắt Hứa Chi Hạ.

Anh quay người, tiếp tục bước đi: “Được.”

Hứa Chi Hạ nhìn về bóng lưng anh, lớn tiếng gọi, mang theo nỗi nghẹn ngào: “Cảm ơn anh!”

Tiêu Dã bước nhanh hơn.

Đôi dép của anh bước trên những viên đá nhỏ, phát ra tiếng động.

Trái tim anh dường như cũng bị mài mòn bởi những viên đá sắc nhọn.

Phía trước có bốn người đi tới.

Một cặp vợ chồng, một thanh niên và một cô bé.

Người phụ nữ túm tai cậu thanh niên, giọng the thé:

“Mắt mày dán vào cái điện thoại rồi hả? Đi đường cũng bấm! Cất ngay cho tao!”

Tiêu Dã vốn không để ý, nghe vậy liền quay đầu nhìn.

Cậu thanh niên cầm một chiếc điện thoại màu hồng, có treo một chuỗi hạt.

Tiêu Dã dừng chân, quay người nhìn bóng dáng bốn người phía trước.

Người phụ nữ vẫn tiếp tục mắng:

“Học thì chẳng ra hồn, chỉ biết ôm điện thoại. Người ta Ngô Béo lớn hơn mày có mấy tuổi? Người ta cưới vợ rồi, mày thì ra cái thể thống gì? Tao ngồi ăn cơm mà thấy xấu hổ thay cho mày!”

Cậu thanh niên bịt tai, lớn tiếng cãi lại:

“Người ta Ngô Béo cưới vợ, mẹ có biết nhà người ta đưa bao nhiêu sính lễ không? Mẹ đã chuẩn bị sính lễ cho con chưa?”

Người phụ nữ thả tay, khoanh tay trước ngực:

“Đợi vài năm nữa em gái mày gả đi, lấy sính lễ về, không phải mày sẽ có sính lễ cưới vợ sao?”

Cậu thanh niên chẳng buồn nghe, tiếp tục chơi điện thoại.

Lúc này, người đàn ông lên tiếng:

“Nó mới có mười tuổi, bà nghĩ gì vậy?”

Người phụ nữ hét lên:

“Tôi đang nói Nhụy Nhụy chắc? Tôi nói con bé Hạ Hạ đấy!”

Người đàn ông:

“Hạ Hạ tháng sau mới mười lăm tuổi! Vài năm nữa cũng mới mười bảy! Bà có bị điên không?”

Người phụ nữ:

“Mẹ tôi mười bảy tuổi đã sinh tôi rồi, nó có nhỏ nhắn gì đâu? Nó chờ được, nhưng con trai ông có chờ nổi không? Hay định để ế vợ?”

Người đàn ông cúi đầu, im lặng.

Người phụ nữ tiếp tục:

“Thì cứ cưới trước, sinh con xong đến tuổi rồi đi đăng ký, bây giờ đầy người làm vậy! Có vấn đề gì đâu?!”

Người đàn ông:

“Không phải bà đã hứa để nó đi học học kỳ sau sao?”

Người phụ nữ đấm vào lưng ông mấy cái:

“Ông thật sự nghĩ là tôi bảo nó làm việc rồi kỳ sau cho nó đi học chắc? Tôi không nói thế thì nó có làm việc chăm chỉ vậy không? Nói chung chuyện này không mượn ông phải lo, tôi đã tính hết cả rồi!”

Người đàn ông:

“Tùy bà! Tôi cũng không quản nổi…”

Chapter
1 Chương 1: Mua say
2 Chương 2: Con mồi
3 Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4 Chương 4: Như một tên cướp
5 Chương 5: Tiểu tổ tông
6 Chương 6: Kẻ Giết Người
7 Chương 7: Thuê nhà
8 Chương 8: Lưu manh
9 Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10 Chương 10: Môi Trường Mới
11 Chương 11: Bạo Lực
12 Chương 12: Anh Trai
13 Chương 13: Chặn lại
14 Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15 Chương 15: Nhẫn nại
16 Chương 16: Báo cảnh sát
17 Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18 Chương 18: Phải đi bệnh viện
19 Chương 19: Vay Tiền
20 Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21 Chương 21: Xảy ra chuyện
22 Chương 22: Tin đồn
23 Chương 23: Phản kháng
24 Chương 24: Bắt Nạt
25 Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26 Chương 26: Bị Thương
27 Chương 27: Bôi Thuốc
28 Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29 Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30 Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31 Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32 Chương 32: Thế giới này không công bằng
33 Chương 33: Tạm biệt
34 Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35 Chương 35: Đồ Vô lại
36 Chương 36: Bảo bối
37 Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38 Chương 38: Cảm ơn anh
39 Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40 Chương 40: Lén đi
41 Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42 Chương 42: Trả gấp đôi
43 Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44 Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45 Chương 45: Gọi “anh”
46 Chương 46: Thân Thiết
47 Chương 47: Lo lắng cho em
48 Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49 Chương 49: Giận Dữ
50 Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51 Chương 51: Tính khí anh thất thường
52 Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53 Chương 53: Cãi nhau
54 Chương 54: Không cần anh nuôi em
55 Chương 55: Có một mái nhà
56 Chương 56: Anh bị thương
57 Chương 57: Quản đông quản tây
58 Chương 58: Hạ Chí
59 Chương 59: Không phải giấc mơ
60 Chương 60: Bạn trai
61 Chương 61: Chị dâu
62 Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63 Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64 Chương 64: Anh, em đau quá
65 Chương 65: Quán bar
66 Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67 Chương 67: Tắm Rửa
68 Chương 68: Nước mắt trào ra
69 Chương 69: Ghen tuông
70 Chương 70: Uống rượu
71 Chương 71: Hung dữ
72 Chương 72: Rất đau
73 Chương 73: 250
74 Chương 74: Dỗ Dành
75 Chương 75: Anh có thể thích em không?
76 Chương 76: Ngọt quá
77 Chương 77: Chi Hạ là ai?
78 Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79 Chương 79: Gắn bó cả đời
80 Chương 80: Muốn uống thì uống
81 Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82 Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83 Chương 83: Cãi nhau
84 Chương 84: Không về
85 Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86 Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87 Chương 87: Không thể kiềm chế
88 Chương 88: Trưởng thành
89 Chương 89: Kem
90 Chương 90: Không Nên
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 180
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Mua say
2
Chương 2: Con mồi
3
Chương 3: Tuyên bố chủ quyền
4
Chương 4: Như một tên cướp
5
Chương 5: Tiểu tổ tông
6
Chương 6: Kẻ Giết Người
7
Chương 7: Thuê nhà
8
Chương 8: Lưu manh
9
Chương 9: Không thể đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
10
Chương 10: Môi Trường Mới
11
Chương 11: Bạo Lực
12
Chương 12: Anh Trai
13
Chương 13: Chặn lại
14
Chương 14: Khởi đầu của cơn ác mộng
15
Chương 15: Nhẫn nại
16
Chương 16: Báo cảnh sát
17
Chương 17: Quan tòa khó xử việc nhà
18
Chương 18: Phải đi bệnh viện
19
Chương 19: Vay Tiền
20
Chương 20: Liên quan gì đến cô?
21
Chương 21: Xảy ra chuyện
22
Chương 22: Tin đồn
23
Chương 23: Phản kháng
24
Chương 24: Bắt Nạt
25
Chương 25: Cô đã đến kỳ kinh nguyệt
26
Chương 26: Bị Thương
27
Chương 27: Bôi Thuốc
28
Chương 28: Ông ta muốn giết tôi
29
Chương 29: Nắm Đấm Đánh Vào Bông
30
Chương 30: Mọi chuyện kêt thúc
31
Chương 31: Những cảm xúc không nên có
32
Chương 32: Thế giới này không công bằng
33
Chương 33: Tạm biệt
34
Chương 34: Tiêu Dã sắp phát điên
35
Chương 35: Đồ Vô lại
36
Chương 36: Bảo bối
37
Chương 37: Mọi chuyện bất ngờ thay đổi
38
Chương 38: Cảm ơn anh
39
Chương 39: Em có muốn đi với tôi không?
40
Chương 40: Lén đi
41
Chương 41: Suy nghĩ bẩn thỉu
42
Chương 42: Trả gấp đôi
43
Chương 43: Đau đến mức nhảy dựng lên
44
Chương 44: Cô ấy quá ngoan
45
Chương 45: Gọi “anh”
46
Chương 46: Thân Thiết
47
Chương 47: Lo lắng cho em
48
Chương 48: Đánh em rồi thì không đánh anh nữa đâu
49
Chương 49: Giận Dữ
50
Chương 50: Chúng Ta Hẹn Hò Nhé
51
Chương 51: Tính khí anh thất thường
52
Chương 52: Hôn nhẹ một cái
53
Chương 53: Cãi nhau
54
Chương 54: Không cần anh nuôi em
55
Chương 55: Có một mái nhà
56
Chương 56: Anh bị thương
57
Chương 57: Quản đông quản tây
58
Chương 58: Hạ Chí
59
Chương 59: Không phải giấc mơ
60
Chương 60: Bạn trai
61
Chương 61: Chị dâu
62
Chương 62: Cảm giác chiếm hữu
63
Chương 63: Cảm thấy chột dạ
64
Chương 64: Anh, em đau quá
65
Chương 65: Quán bar
66
Chương 66: Phòng Tiêu Chuẩn
67
Chương 67: Tắm Rửa
68
Chương 68: Nước mắt trào ra
69
Chương 69: Ghen tuông
70
Chương 70: Uống rượu
71
Chương 71: Hung dữ
72
Chương 72: Rất đau
73
Chương 73: 250
74
Chương 74: Dỗ Dành
75
Chương 75: Anh có thể thích em không?
76
Chương 76: Ngọt quá
77
Chương 77: Chi Hạ là ai?
78
Chương 78: Có phải đang yêu rồi không?
79
Chương 79: Gắn bó cả đời
80
Chương 80: Muốn uống thì uống
81
Chương 81: Cậu đã làm cái quái gì với con bé sau lưng tôi?
82
Chương 82: Em không đồng ý! Anh cũng không được phép
83
Chương 83: Cãi nhau
84
Chương 84: Không về
85
Chương 85: Địa điểm check-in bạn trai của Hứa Chi Hạ
86
Chương 86: Người đàn ông đó là ai?
87
Chương 87: Không thể kiềm chế
88
Chương 88: Trưởng thành
89
Chương 89: Kem
90
Chương 90: Không Nên
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 180