Chương 47: Chương 47

Mộc Khải soạn xong hành lý đồ nghề thì ông lập tức đi thẳng xuống làng Hành Sơn, vừa đi ông vừa lẩm bẩm không thể tin được.

Chỉ mới vừa vài tiếng trước ông còn đang ở nhà trưởng làng thôi, mà bây giờ ông quay về núi được vài tiếng thì lại xảy ra cớ sự này.

Vừa đi ông vừa thắc mắc rốt cuộc nữ quỷ đó thoát ra khỏi phong ấn bằng cách nào vậy? Phong ấn đó ông vừa mới kiểm tra, ông cảm thấy nó rất là chắc chắn mà, tại sao bây giờ nữ quỷ đó lại thoát ra ngoài được cơ chứ.

Đúng là thật không thể tin được, chắc chắn đã có người đụng chạm vào phong ấn cho nên phong ấn mới bị phá hủy như vậy.
Mộc Khải đi xuống làng Hành Sơn, nơi đầu tiên ông đến chính là ngôi miếu phong ấn nữ quỷ đó.

Ông bước chân vào miếu thì một cảm giác ớn lạnh hiện rõ, Mộc Khải nhanh chóng bước vào để xem phong ấn rốt cuộc có bị ai động tay động chân hay không.

Vừa bước chân vào thì ông cảm giác được nơi này vừa mới có trận giao chiến, ông ngửi được mùi của lệ khí.

Chắc chắn ở chỗ này vừa nãy đã có cuộc hỗn chiến của một đám lệ quỷ, ông nhìn thấy phong ấn đã bị phá hủy, tượng quy thổ đã bị rơi xuống dưới đất vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.

Lá bùa bí ẩn kia cũng đã bị tháo xuống đất, phong ấn bị rạn nứt ra thành một mảng lớn.

Chắc chắn đã có ai đó phá hủy phong ấn để cho nữ quỷ giải thoát ra ngoài, chứ nữ quỷ đó không thể nào có sức mạnh mà phá vỡ được phong ấn quy thổ.
Mộc Khải nhìn thấy phong ấn bị phá hủy thì ông lẩm bẩm nói:
"Thôi chết rồi, dân làng gặp nạn rồi! Mình phải mau đến cứu thôi, chắc chắn nữ quỷ đó sẽ đến tìm nhà của Xuân Bá trước.

Mình phải mau lên mới kịp, haizz đúng là tạo nghiệt mà!"
Mộc Khải tức tốc chạy thật nhanh đến nhà của trưởng làng Xuân Bá, trong lúc đó Yến Loan đã đứng trước cửa nhà của Xuân Bá.

Cô mỉm cười độc ác rồi dùng oán khí đánh bật cánh cửa cổng mở tung ra, cô đi thẳng vào trong nhà của ông ta, cô tìm kiếm một hồi lâu vẫn không thấy ông ta và con trai của ông ta đâu.

Yến Loan tức giận nghiến răng ken két.
"Chết tiệt, hai cha con đó biến đi đâu mất rồi?"
Vài tiếng trước, tại nhà của Xuân Bá...
Sau khi pháp sư Mộc Khải chào tạm biệt hai cha con trưởng làng để quay về núi, thì Tiểu Hồ có đến nhà Xuân Bá ngỏ ý muốn mời hai cha con họ đến tiệm thuốc ăn tối.

Mặc dù Xuân Bá từ chối vì hôm nay ông tiếp khách hơi mệt, nhưng nể tình Xuân Hạc muốn đến tiệm thuốc của Minh Thư chơi cho nên Xuân Bá đồng ý đi chung với Xuân Hạc qua tiệm thuốc chơi.

Tiểu Hồ dẫn hai người họ qua tiệm thuốc, sau đó cậu đi nấu ăn đãi hai người họ, Xuân Bá cũng hơi ngạc nhiên vì Minh Thư không xuất hiện mà để cho trợ lý là Tiểu Hồ tiếp đãi mình.

Ông cảm thấy cô hơi thiếu thành ý nên có chút khó chịu.
"Hừm, chủ quán đâu sao không ra tiếp khách mà để cho trợ lý ra tiếp đãi vậy?"
Tiểu Hồ cười khinh bỉ trong lòng, nếu không phải chủ nhân căn dặn cậu qua đón hai cha con này thì chắc giờ này hai cha con trưởng làng đã chết trong tay nữ quỷ kia rồi.

Ở đó mà ngồi đây phách lối, còn bày đặt thể hiện thái độ với chủ nhân của cậu, Tiểu Hồ tức giận nhưng cậu cố gắng kìm nén trong lòng.

Cậu mỉm cười thân thiện.
"Trưởng làng chê trách rồi! Bà chủ của tôi hiện đang rất bận cho nên không thể ra mặt tiếp đãi ngài được, mong ngài thông cảm cho, để thể hiện thành ý bà chủ của tôi có chút quà coi như lời xin lỗi, mong trưởng làng nhận lấy ạ!"
Tiểu Hồ dọn rất nhiều món ngon ra bàn, cậu còn tặng cho Xuân Bá một bát canh sâm bào ngư, cậu nói.
"Đây là bát canh sâm bào ngư đặc biệt tại tiệm thuốc của chúng tôi, canh sâm này rất tốt cho sức khoẻ, giúp bổ thận tráng dương tăng cường sinh lực.

Chỉ cần ăn một bát là khoẻ ngay, tôi biết dạo gần đây trưởng làng làm việc hơi mệt mỏi nên đã nấu canh này cho ngài bồi bổ cơ thể.

Mong ngài đừng chê trách, bà chủ của tôi thật sự rất bận, không thể tiếp đón ngài được nên tôi thay mặt bà chủ đón tiếp trưởng làng.

Mong là trưởng làng không chê cười, hãy ở lại chơi hết đêm nay, sáng sớm mai rồi hẵng về!"
Xuân Bá và Xuân Hạc cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, tại sao Tiểu Hồ lại cứ một mực bắt bọn họ phải ở lại tiệm thuốc chơi đến sáng mai mới được về vậy? Hai người vô cùng tò mò và khó hiểu trước hành động kì quặc của Tiểu Hồ, họ không biết cậu có âm mưu gì không nữa.

Xuân Bá cũng nhận lấy bát canh sâm bào ngư, ông ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng bốc ra từ bát canh.

Đúng lúc đói bụng chưa ăn tối, ông nhanh tay ăn hết sạch bát canh sâm bào ngư, ông cảm nhận được mùi vị bào ngư hoà cùng nhân sâm và thảo dược đang tan chảy trong miệng.

Đúng là bát canh này ngon tuyệt, ăn xong cảm thấy người khoẻ hẵn lên như được tiếp thêm năng lượng.
Xuân Hạc thấy ba mình ăn ngon miệng như vậy thì cậu cũng ăn thử, bào ngư hoà cùng nhân sâm và thảo dược đang hoà quyện cùng với nhau ở trong đầu lưỡi.

Mùi thơm ngọt ngào của thảo dược rất là tuyệt diệu khiến cho Xuân Hạc ăn lấy ăn để, cậu ăn một lúc ba bát canh sâm bào ngư.
"Trời ơi, không ngờ canh sâm bào ngư của tiệm thuốc lại ngon tuyệt vời như vậy! Chỉ muốn ăn đến no căng bụng mới thôi, chưa bao giờ tôi được thưởng thức một món ăn ngon mỹ vị đến như thế!"
Xuân Bá giơ ngón cái lên:
"Đúng vậy đó con trai, lần đầu tiên ba ăn món này! Vừa lạ mà vừa ngon không thể tả nỗi, ăn no quá đứng dậy đi về hết nổi rồi.

Chắc đêm nay xin ngủ nhờ ở lại đây một đêm rồi sáng mai về sớm quá!"
Tiểu Hồ tươi cười nói:
"Không sao đâu, hai người cứ ở lại đêm nay! Sáng mai rồi hẵng về sớm, sáng mai tôi sẽ nấu một món canh súp gà tiềm cho hai người thưởng thức!"

Xuân Hạc và Xuân Bá nghe Tiểu Hồ nhắc đến món mới thì hai mắt sáng rực.
"Wow, lại thêm một món mới nữa! Chắc chắn sẽ rất ngon đây, tôi rất mong chờ đến ngày mai để được thưởng thức món ăn mới!"
Tiểu Hồ cười vui vẻ:
"Được rồi, nếu muốn được ăn món mới thì tối nay phải ngủ ở lại đây! Để tôi đi sắp xếp phòng cho hai người, trong lúc đó hai người không được đi lung tung làm hỏng đồ đạc đâu đó nha!"
Xuân Bá và Xuân Hạc nhìn nhau rồi gật đầu:
"Được rồi!"
Tiểu Hồ đi vào trong nhà dọn dẹp một căn phòng trống để tối nay hai cha con họ vô ngủ, còn Xuân Bá với Xuân Hạc đang ngồi ở phòng khách.

Hai người khó hiểu nhìn nhau nói thầm.
"Ba ơi, con cảm thấy lạ lắm! Hình như có gì đó không ổn!"
Xuân Bá gật gù:
"Ba cũng cảm thấy vậy! Tự dưng bình thường đang yên đang lành mà trợ lý của Minh Thư lại rủ hai cha con mình đến ở tiệm thuốc để làm gì? Lại còn chiêu đãi mấy món ăn ngon nữa, không hiểu cậu ta đang nghĩ gì?"
Xuân Hạc suy nghĩ:
"Con cũng không biết nữa, hay là để sáng mai hỏi cậu ta xem! Bây giờ có hỏi chắc cậu ta sẽ không nói ra đâu!"
Xuân Bá gật đầu:
"Ừm cũng có lý, nhưng tại sao chúng ta lại phải nghe lời cậu ta?"
Xuân Hạc cảm thấy có điềm gì đó không tốt, cậu nghĩ cứ làm theo lời của Tiểu Hồ thì sẽ tốt hơn.
"Con nghĩ là có chuyện gì đó nên cậu ta mới đột ngột mời chúng ta đến đây!"
Xuân Bá trầm ngâm:
"Hừm, có chuyện gì thế nhỉ? Cứ lén lén lút lút mà không chịu nói thì làm sao mà biết!"
Xuân Hạc nhìn thấy Tiểu Hồ bước từ trong phòng ra, cậu ra ký hiệu với Xuân Bá.
"Ba à, chuyện này để ngày mai hẵng nói! Bây giờ chúng ta nên nghe theo sự sắp xếp của cậu ta thì hơn, ba đừng nên manh động làm gì hết cứ tỏ ra bình thường thôi.

Để con xem rốt cuộc cậu ta muốn giở trò gì?"
Xuân Bá im lặng gật đầu, Tiểu Hồ bước tới mỉm cười thân thiện:
"Phòng của hai người đã được dọn dẹp sạch sẽ, mời hai người vào phòng nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày mai tôi sẽ nấu canh súp gà tiềm cho hai người ăn thử, bây giờ nên đi nghỉ ngơi thôi, nên nhớ buổi tối không được ra khỏi phòng đó nha.

Cho dù có nghe bất kỳ tiếng động nào cũng không được mở cửa, im lặng và ngủ thôi đừng tò mò chuyện gì cả.

Ngày mai pháp sư Mộc Khải sẽ đến và giải thích cho hai người hiểu, còn bây giờ nên đi ngủ và không được hỏi thêm bất kỳ câu nào nữa nếu như muốn đảm bảo an toàn tính mạng.

Vậy nha, chúc hai người ngủ ngon!"
Nói xong thì Tiểu Hồ dẫn hai người vào trong phòng rồi khoá cửa lại, Xuân Bá và Xuân Hạc ngạc nhiên không nói nên lời.

Hai người vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng với lời của Tiểu Hồ nói khi nãy đã giải đáp được một chút thắc mắc nào đó trong lòng của hai người họ rồi.

Thì ra là có chuyện gì đó Tiểu Hồ biết mà không nói, cậu ta giữ bí mật và tiết lộ rằng sáng mai pháp sư Mộc Khải sẽ đến và giải thích mọi chuyện đang xảy ra.

Cho nên Xuân Bá và Xuân Hạc mới yên tâm ở lại tiệm thuốc ngủ cho đến khi trời sáng, đợi đến ngày mai thì sẽ biết hết tất cả mọi chuyện thôi.
Tiểu Hồ đi ra phòng khách dọn dẹp lại tiệm thuốc thì cậu nhớ lại vài tiếng trước, lúc cậu đang ngồi uống trà thì bỗng nhiên cậu nghe được giọng nói của Minh Thư.

Cô ra lệnh cho cậu phải đi đến nhà của trưởng làng và mời hai cha con họ đến tiệm thuốc ở lại một đêm, cô bế quan tu luyện và tính toán được hôm nay nữ quỷ đó sẽ được một người thanh niên cứu giúp thoát khỏi phong ấn.

Chắc chắn nữ quỷ đó sẽ tìm đến nhà trưởng làng để giết ch.ết hai cha con họ trước, cho nên cô mới ra lệnh cho Tiểu Hồ đi đón hai người họ qua tiệm thuốc ngay.

Cô không muốn hai người họ chết trong tay nữ quỷ đó, cho nên cô mới sai Tiểu Hồ đi đón hai người họ về tiệm thuốc.

Bởi vì tiệm thuốc này đã được đặt một phong ấn rất mạnh, không có ma quỷ yêu tà nào dám bước vào.

Tiểu Hồ bước vào được là vì cậu đã lập khế ước với chủ nhân, nhờ có khế ước đó nên mấy cái phong ấn bùa chú này đều không thể tổn hại đến cậu được.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: Chương 8
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: Chương 15
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: Chương 17
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: Chương 19
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: Chương 21
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: Chương 23
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
80 Chương 80: Chương 80
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: Chương 82
83 Chương 83: Chương 83
84 Chương 84: Chương 84
85 Chương 85: Chương 85
86 Chương 86: Chương 86
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: Chương 8
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: Chương 15
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: Chương 17
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: Chương 19
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: Chương 21
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: Chương 23
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79
80
Chương 80: Chương 80
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: Chương 82
83
Chương 83: Chương 83
84
Chương 84: Chương 84
85
Chương 85: Chương 85
86
Chương 86: Chương 86