Chương 76: Hải cung dưới đáy biển

Ngay lúc thời khắc đang hết sức căng thẳng, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tiếng ca kỳ quái, mềm mại mượt mà. Giọng hát cao vút nhưng lại không khó nghe, lời như một bài thơ ca kỳ dị, không biết từ nới nào phát ra, có u ám, có bình đạm, nhưng mơ hồ lại vô cùng mị hoặc, phảng phất như cả hồn phách cũng đang bị tiếng ca này quyến rũ…..

Rồi một con chim lớn xuất hiện trước mặt bọn họ. Ánh trăng màu bạc chiếu lên đôi cánh cùng màu của nó, những sợi lông vũ bay tán loạn trong không khí, ánh lên một vầng sáng nhạt đẹp đẽ trong đêm.

Cái đuôi dài của nó như dòng lưu tinh kéo dài đến tận ngoài khơi, diễm lệ và chói mắt, nhưng lại tản ra một luồng hơi thở chết chóc, làm cho những sinh vật xung quanh quên cả hô hấp để sống.

Trên thân người chim đó là đầu của một mỹ nhân diễm lệ, trông vô cùng quỷ dị không nói nên lời. Mà những lời ca mị hoặc kia được phát ra từ đôi môi đỏ mọng đó, trong phút chốc đó Lâm Linh tưởng rằng lời ca của con chim là một loại ảo giác vui đùa.

“Lâm Linh, mau che lỗ tai lại.” Lancelot hô to một tiếng, nhanh chóng kéo Lâm Linh đến bên cạnh mình. Lâm Linh đang mất ý thức bị tiếng kêu của Lancelot kéo trở về, trong lòng kinh hoảng vội vàng bịt chặt lỗ tai của mình.

Salian, hóa ra đây chính là Salian!

Trong thế giới trò chơi quả nhiên dễ nhìn nhiều, ma thú cũng nhiều ....

Nàng cực khổ khiến mình tỉnh táo lại, vội vàng đọc chú ngữ Mặc Lâm đã dạy, gằn từng tiếng rõ ràng:“Ma tộc chi âm, đệ nhất thanh nhạc trên thế gian, ngươi có tiếng hát vượt mãi qua thời gian. Bay theo làn gió, hòa theo ánh trăng ....”

Quả nhiên sau khi niệm xong chú ngữ, Salian đã bình tĩnh lại, nàng lượn vài vòng duyên dáng trên không trung, rồi nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt nàng.

Lâm Linh thấy ma thú đứng trước mặt mình, sợ đến hàm răng va lập cập vào nhau, kế tiếp mới là phần quan trọng nhất, nàng phải xướng một bài hát khiến cho nó hài lòng mới có thể tìm ra được không gian cất giấu hạt giống thần mộc .

Nhưng nếu đối phương không hài lòng ~~ trong lòng Lâm Linh sợ hãi liếc mắt xuống móng vuốt của nó, không khỏi rùng mình một cái. Nhưng giờ nàng không còn thời gian để mà do dự. Trong lúc gấp gáp, nàng vô tình chạm vào đôi mắt trấn tĩnh của công tước đang hướng về phía nàng, không có một chút cảm giác bất ngờ nào.

Nàng cũng chẳng thể nghĩ nhiều, vội vàng nghĩ một ca khúc để xướng, hên là trò chơi này là Hoa ngữ , chứ nếu là tiếng Anh thì chết nàng thật rồi. Nàng đảo một vòng con ngươi, thử hát một bài hiện đại trên TV, ai ngờ vừa mới xướng được vài câu thì đôi mắt của Salian dần phiếm hồng, nàng thấy vậy sợ đến nỗi ngưng lại.

Mặc Lâm đã từng nói, nếu hai mắt của nàng phiếm hồng thì chứng tỏ nàng đang dần chán ghét, đến lúc nó chuyển hẳn sang màu đỏ thẫm thì nàng sẽ nổi giận lôi đình. Chỉ khi nào mắt của nàng hoàn toàn thành màu xanh thì mới có thể thực hiện bước tiếp theo. Sau mấy câu hát liên tiếp đều vô dụng, còn mắt của Salian thì lại càng ngày càng hồng, từng giọt mồ hôi lạnh từ trên trán Lâm Linh nhỏ xuống. Đột nhiên trong đầu nàng hiện lên một khúc ca được mẹ dạy từ bé, trong lòng đánh “thịch” một cái.

Mặc kệ, hát trước cái đã! Nàng hắng hắng giọng, hát rõ từng tiếng.

“Ánh mặt trời trên bầu trời trong xanh, hương hoa cỏ trong vườn, chim nhỏ chim nhỏ, hãy tự do bay lượn trên những cánh đồng, qua những bãi cỏ, đến bên hồ, xuyên đồi núi, chim nhỏ chim nhỏ ca hát đón mùa xuân,thể hiện tình yêu mùa xuân, yêu ánh mặt trời, yêu hồ nước, yêu hương hoa. Chim nhỏ chim nhỏ, bạn tốt của tớ, hãy bay lượn cùng chúng tớ, la la la la……”

Một chuyện kỳ diệu xảy đến, màu hồng trong đôi mắt của Salian nhạt dần, hơn nữa khi nghe đến câu “Chim nhỏ chim nhỏ, chúng ta đúng là bạn tốt” còn nổi lên một tầng xanh biếc.

Ha, hóa ra Salian này có một tâm hồn trẻ con! Lâm Linh kiềm chế kích động trong lòng, tiếp tục hát thêm một vài câu nữa. Trong khoảnh khắc đôi mắt của nó đã hoàn toàn hóa thành màu xanh, Lâm Linh nháy mắt với Lancelot. Lancelot lập tức hiểu ý, lấy ra một bộ cung nhỏ bằng bạc, giương cung lên, mũi tên nhanh như chớp bắn ra thành một luồn sáng bạc cắm phập lên lưng Salian.

Phập!

Quả nhiên như lời Mặc Lâm nói, Salian đứng yên một chỗ không nhúc nhích, rồi đột nhiên nàng huýt dài một tiếng làm cả hòn đảo nhỏ lay động, khiến tay chân Lâm Linh có cảm giác vô lực như ăn trúng trứng gà.

Đúng lúc đó, đất dưới chân Lâm Linh nứt ra một khe hở lớn, tách nàng và Lancelot sang hai bên.

“Lâm Linh!” Lancelot lo lắng vươn tay muốn kéo nàng lại.

“Tiểu Lan!” Trong đầu Lâm Linh một mảnh hỗn loạn, muốn bắt lấy tay của Lancelot nhưng lại không thể với tới.

“Lâm Linh, mau nắm lấy cái này!” Lancelot rút vỏ kiếm bên hông đưa sang. Lâm Linh cố dùng sắc bắt lấy vỏ kiếm, nhưng ngay lúc tay nàng sắp chạm được đến vỏ kiếm thì mặt đất rung động dữ dội, đất dưới chân đã hoàn toàn nứt ra, nàng chưa kịp phát ra tiếng nào, “bùm” một tiếng rớt xuống đại dương lạnh giá.

Nước dưới những lớp băng kia lạnh hơn những gì nàng tưởng. Dòng nước đen tuyền, ép chặt, cách không khí càng ngày càng xa.

Áp lực của nước khiến tai nàng đau nhức. Thị giác dần mơ hồ. Từng dòng chất lỏng nhẹ nhàng bao lấy nàng. Không gian yên tĩnh tối tăm không một tiếng động.

Trước khi mất dần ý thức, Lâm Linh cố quẫy tay chân về hướng kia , nhưng tứ chi đã hoàn toàn bị đóng băng đến mất cảm giác. Cả người dần dần chìm xuống đáy biển, đột nhiên có một cỗ lực nâng nàng lên, làm cho nàng như lơ lửng trong không trung. Bốn phía vô cùng đen tối và yên tĩnh. Trong màn đen đó mơ hồ còn có tiếng chảy của nước, và ý thức của linh hồn dần rời khỏi thể xác, và mỗi góc trên không đang yên lặng nhìn vào cơ thể nàng.

=== ====== ====== ======.

Cảm giác đầu tiên sau khi nàng khôi phục được ý thức là một cỗ mát lạnh chảy khắp lục phủ ngũ tạng của mình, cả người thoài mái, tựa như lúc mới ngủ dậy liền ra đứng bên cửa sổ, để những tia sáng đẹp đẽ và hương hoa thơm ngát phả vào mặt, sảng khoái đến tận xương tủy.

Lúc nàng mở mắt ra thì mới nhận thấy rằng mình đang ở dưới đáy biển. Trước mặt nàng hiện giờ là một cung điện màu trắng không lẫn một chút tạp chất. Trong cung điện tràn ngập những bức tượng hắc ám đang giương nanh múa vuốt, như một con dã thú đang ẩn mình quan sát sự thay đổi bên ngoài, lúc nào cũng bừng bừng sát khí. Đại điện mơ màng mà âm trầm, những bãi đá bừa bộn trải dài, mơ hồ như một bức phù điêu có hình dáng của một con người. Tấm thảm đỏ trải dài đến cửa cung điện.

“Xem ra dây chính là nơi cất giữ hạt giống thần mộc.” Một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau lưng nàng.

Nàng khiếp sợ quay mặt lại, thốt lên:“Duagloth, ngươi đã ở đây từ khi nào?”

Môi công tước Duagloth hơi động:“Đi theo cô là có thể biết được thần mộc ở chỗ nào.”

“Tại sao ngươi lại muốn hạt giống thần mộc? Sao ngươi biết nó ở chỗ này? Tại sao lại đi theo ta thì sẽ biết được chỗ của nó?” Lâm Linh có rất nhiều nghi vấn .

“Ngươi không cần biết làm gì, chỉ cần giúp ta tìm ra thần mộc là được rồi.” Hắn lạnh nhạt trả lời.

Sự nghi ngờ trong đầu Lâm Linh càng lúc càng lớn, xem ra công tước đã sớm chờ sẵn bọn họ ở trên đảo. Nhưng sao hắn lại biết thần mộc ở đây? Là ai đã nói cho hắn? Mọi thứ cứ như đã nằm trong kế hoạch của hắn, chờ nàng đến, chờ nàng khống chế Salian, chờ nàng lấy được hạt giống thần mộc, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân mà lúc nãy hắn bảo Lancelot để nàng lại?

Nếu như hạt giống thần mộc mà bị công tước lấy đi ~~~~

Tim nàng giật thót một cái, như vậy bàn tròn kỵ sĩ sẽ thuộc về công tước sao? Mọi thứ đã loạn sẵn hết rồi…… Tuyệt đối không thể để mọi chuyện đi xa hơn được nữa!

Công tước đã đi thẳng vào trong cung điện.

Cánh cửa được khắc hoa văn tinh xảo của cung điện dần mở ra một cách kỳ lạ, một ánh sáng chói mắt tán loạn chiếu vào mặt, những cánh hoa đỏ thẫm bay ra ngoài cung điện như có gió thổi, tiếng nước biển chảy như phát ra một bản nhạc huyền diệu mê hoặc linh hồn con người.

Khắp nơi là một cánh đồng hoa hồng, hồng đến chói cả mắt, những cánh hoa bay múa tán loạn, như những con mãnh thú cô đơn đang cuốn cuồn xông ra, làm nhộn nhạo cả một vùng biển cả.

Bộ y phục màu đen của hắn công tước nổi bật lên giữa cánh đồng hoa đỏ thẫm, tỏa ra một hơi thở thần bí và tà ác. Khiến cho người ta có cảm giác đang muốn lại gần hắn, nhưng lại bị ánh mắt lơ đãng tà mị của hắn áp lại, vô thức không dám tiến lên. Như một ngọn gió hú thổi qua cánh đồng xơ xác tiêu điều, không thể nhìn thẳng vào hắn, nhưng một khi đã nhìn vào thì không dời mắt đi được. Những cánh hoa phiêu linh phủ lên y phục màu đen của hắn một tầng màu hồng, như một vị quan tư tế toàn thân nhuốm đầy máu tươi sau một lễ tế thần.

Chapter
1 Chương 1: Cô gái luôn xui xẻo
2 Chương 2: Búp bê, hay là ác nữ?
3 Chương 3: Trò chơi khó tin
4 Chương 4: Vị pháp sư kì quái trong rừng
5 Chương 5: Kẹo trong phòng vu bà
6 Chương 6: Arthur vương, vận mệnh không hẹn mà gặp
7 Chương 7: Đây thật sự là một lâu đài
8 Chương 8: Trứng gà, ta muốn trứng gà!
9 Chương 9: Vương của các vị vua
10 Chương 10: Có thể trở về hay không?
11 Chương 11: Tại sao vừa đi đã quay lại
12 Chương 12: Bắt đầu cuộc huấn luyện địa ngục
13 Chương 13: Tiếp tục cuộc tôi luyện thống khổ
14 Chương 14: Thông điệp của hoa Cosmos (một loại hoa cúc)
15 Chương 15: BBQ thời Trung cổ
16 Chương 16: Cuộc săn bắt quý tộc
17 Chương 17: Chàng kỵ sĩ bị hấp dẫn
18 Chương 18: Sao nàng có thể khinh rẻ tình yêu của ta
19 Chương 19: Nam tử tóc đen thần bí
20 Chương 20: Xin lỗi, ta muốn trở về
21 Chương 21: Bài thi học kỳ đáng ghét
22 Chương 22: Phúc hắc chẳng khác Tam công tử
23 Chương 23: Hầu tước đại nhân
24 Chương 24: Hồ dưới lâu đài
25 Chương 25: Xuất phát đến hồ tìm kỵ sĩ
26 Chương 26: Người khổng lồ một mắt trong truyền thuyết
27 Chương 27: Lần đầu kề vai chiến đấu
28 Chương 28: Vị lục y kỵ sĩ cổ quái
29 Chương 29: Bá tước phu nhân trong lâu đài màu xanh
30 Chương 30: Kỵ sĩ Lancelot xuất hiện
31 Chương 31: Cô gái thích quăng rác bừa bãi
32 Chương 32: 1500m đáng sợ
33 Chương 33: Kỵ sĩ Lancelot, cứu mạng!
34 Chương 34: Kỵ sĩ tương lai chỉ nói “Tam tự kinh”
35 Chương 35: Chú chó săn bị trúng ma pháp
36 Chương 36: Cái bẫy trong rừng
37 Chương 37: Kỵ sĩ Arthur
38 Chương 38: Lời mời dự vũ hội hoàng gia
39 Chương 39: Hoàng cung Camelot
40 Chương 40: Nam tử thần bí trong yến hội
41 Chương 41: Hầu tước đại nhân xui xẻo
42 Chương 42: Vương hậu tương lai của Arthur
43 Chương 43: Bảo thạch bị mất trộm
44 Chương 44: Thân phận thật sự của hắc y kỵ sĩ
45 Chương 45: Hắc công tước
46 Chương 46: Tin dữ từ hoàng cung
47 Chương 47: Thanh kiếm cắm trong đá
48 Chương 48: Ma pháp đáng sợ
49 Chương 49: Bộ sưu tập của hầu tước biến thái
50 Chương 50: Đỗ toa chi cảnh
51 Chương 51: Lancelot bị biến thành tượng đá
52 Chương 52: Một đêm trong rừng
53 Chương 53: Quán rượu kỳ quái
54 Chương 54: Bị ám sát trong đêm khuya
55 Chương 55: Thiên thần gãy cánh
56 Chương 56: Arthur trở thành quốc vương
57 Chương 57: Tôi thích cậu
58 Chương 58: Bị bắt làm người hầu
59 Chương 59: Thịt bò giá trên trời
60 Chương 60: Đội thân vệ của Tam công tử
61 Chương 61: Lãnh chúa Wales
62 Chương 62: Quy luật đêm đầu tiên khủng bố
63 Chương 63: Gặp lại cố nhân
64 Chương 64: Gặp lại Mặc Lâm trong sơn cốc
65 Chương 65: Kỵ sĩ Lancelot, tỉnh lại đi!
66 Chương 66: Lời cầu hôn ngoài ý muốn
67 Chương 67: Quý tộc nổi loạn
68 Chương 68: Sự đổi người bất đắc dĩ
69 Chương 69: Gặp lại công chúa Guinevere
70 Chương 70: Vương hậu tương lai
71 Chương 71: Trứng gà là đáng yêu nhất
72 Chương 72: Thiên mệnh chi kiếm và trứng gà
73 Chương 73: Quyết định của Arthur vương
74 Chương 74: Chiến đấu với người chim Salian
75 Chương 75: Biển băng Seberia
76 Chương 76: Hải cung dưới đáy biển
77 Chương 77: Không gian thở dài
78 Chương 78: Hạt giống thần mộc
79 Chương 79: Người cầu hôn không mời
80 Chương 80: Excalibur – Vương giả chi kiếm
81 Chương 81: Gặp lại anh em kỵ sĩ
82 Chương 82: Gặp lại A Hoa
83 Chương 83: Bị biến thành một con cóc
84 Chương 84: Chỗ ngồi nguy hiểm
85 Chương 85: Chiến tranh
86 Chương 86
87 Chương 87: Trên chiến trường
88 Chương 88: Đánh lén
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123: Nguyệt thực
124 Chương 124: Học may
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127: Vạch trần
128 Chương 128: Gặp chuyện ở giáo đường
129 Chương 129: Quay về
130 Chương 130: Học bài chung ở nhà
131 Chương 131: Lạc lâm
132 Chương 132: Sự tồn tại bị xóa đi (1)
133 Chương 133: Sự tồn tại bị xóa đi (2)
134 Chương 134: Sự tồn tại bị xóa đi (3)
135 Chương 135: Tuyệt vọng
136 Chương 136: Hoàng đế la mã
137 Chương 137: Bữa tiệc bóng tối
138 Chương 138: Chiếc điện thoại đã bị mất
139 Chương 139: Tâm tình của Parsifal
140 Chương 140: Đĩa trò chơi bị hỏng
141 Chương 141: Tuyết thiếu niên và Tuyết Linh
142 Chương 142: Đôi vợ chồng già
143 Chương 143: Lâu đài băng
144 Chương 144
145 Chương 145: Cứu Arthur
146 Chương 146: Cái giá đã trả của Lâm Linh
147 Chương 147: Lâu đài bí mật
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153: Hôn ước bất ngờ
154 Chương 154: Tâm tư của Lancelot
155 Chương 155: Âm mưu của Morgan phu nhân
156 Chương 156: Lâm Linh gặp nguy
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162: Đại kết cục
Chapter

Updated 162 Episodes

1
Chương 1: Cô gái luôn xui xẻo
2
Chương 2: Búp bê, hay là ác nữ?
3
Chương 3: Trò chơi khó tin
4
Chương 4: Vị pháp sư kì quái trong rừng
5
Chương 5: Kẹo trong phòng vu bà
6
Chương 6: Arthur vương, vận mệnh không hẹn mà gặp
7
Chương 7: Đây thật sự là một lâu đài
8
Chương 8: Trứng gà, ta muốn trứng gà!
9
Chương 9: Vương của các vị vua
10
Chương 10: Có thể trở về hay không?
11
Chương 11: Tại sao vừa đi đã quay lại
12
Chương 12: Bắt đầu cuộc huấn luyện địa ngục
13
Chương 13: Tiếp tục cuộc tôi luyện thống khổ
14
Chương 14: Thông điệp của hoa Cosmos (một loại hoa cúc)
15
Chương 15: BBQ thời Trung cổ
16
Chương 16: Cuộc săn bắt quý tộc
17
Chương 17: Chàng kỵ sĩ bị hấp dẫn
18
Chương 18: Sao nàng có thể khinh rẻ tình yêu của ta
19
Chương 19: Nam tử tóc đen thần bí
20
Chương 20: Xin lỗi, ta muốn trở về
21
Chương 21: Bài thi học kỳ đáng ghét
22
Chương 22: Phúc hắc chẳng khác Tam công tử
23
Chương 23: Hầu tước đại nhân
24
Chương 24: Hồ dưới lâu đài
25
Chương 25: Xuất phát đến hồ tìm kỵ sĩ
26
Chương 26: Người khổng lồ một mắt trong truyền thuyết
27
Chương 27: Lần đầu kề vai chiến đấu
28
Chương 28: Vị lục y kỵ sĩ cổ quái
29
Chương 29: Bá tước phu nhân trong lâu đài màu xanh
30
Chương 30: Kỵ sĩ Lancelot xuất hiện
31
Chương 31: Cô gái thích quăng rác bừa bãi
32
Chương 32: 1500m đáng sợ
33
Chương 33: Kỵ sĩ Lancelot, cứu mạng!
34
Chương 34: Kỵ sĩ tương lai chỉ nói “Tam tự kinh”
35
Chương 35: Chú chó săn bị trúng ma pháp
36
Chương 36: Cái bẫy trong rừng
37
Chương 37: Kỵ sĩ Arthur
38
Chương 38: Lời mời dự vũ hội hoàng gia
39
Chương 39: Hoàng cung Camelot
40
Chương 40: Nam tử thần bí trong yến hội
41
Chương 41: Hầu tước đại nhân xui xẻo
42
Chương 42: Vương hậu tương lai của Arthur
43
Chương 43: Bảo thạch bị mất trộm
44
Chương 44: Thân phận thật sự của hắc y kỵ sĩ
45
Chương 45: Hắc công tước
46
Chương 46: Tin dữ từ hoàng cung
47
Chương 47: Thanh kiếm cắm trong đá
48
Chương 48: Ma pháp đáng sợ
49
Chương 49: Bộ sưu tập của hầu tước biến thái
50
Chương 50: Đỗ toa chi cảnh
51
Chương 51: Lancelot bị biến thành tượng đá
52
Chương 52: Một đêm trong rừng
53
Chương 53: Quán rượu kỳ quái
54
Chương 54: Bị ám sát trong đêm khuya
55
Chương 55: Thiên thần gãy cánh
56
Chương 56: Arthur trở thành quốc vương
57
Chương 57: Tôi thích cậu
58
Chương 58: Bị bắt làm người hầu
59
Chương 59: Thịt bò giá trên trời
60
Chương 60: Đội thân vệ của Tam công tử
61
Chương 61: Lãnh chúa Wales
62
Chương 62: Quy luật đêm đầu tiên khủng bố
63
Chương 63: Gặp lại cố nhân
64
Chương 64: Gặp lại Mặc Lâm trong sơn cốc
65
Chương 65: Kỵ sĩ Lancelot, tỉnh lại đi!
66
Chương 66: Lời cầu hôn ngoài ý muốn
67
Chương 67: Quý tộc nổi loạn
68
Chương 68: Sự đổi người bất đắc dĩ
69
Chương 69: Gặp lại công chúa Guinevere
70
Chương 70: Vương hậu tương lai
71
Chương 71: Trứng gà là đáng yêu nhất
72
Chương 72: Thiên mệnh chi kiếm và trứng gà
73
Chương 73: Quyết định của Arthur vương
74
Chương 74: Chiến đấu với người chim Salian
75
Chương 75: Biển băng Seberia
76
Chương 76: Hải cung dưới đáy biển
77
Chương 77: Không gian thở dài
78
Chương 78: Hạt giống thần mộc
79
Chương 79: Người cầu hôn không mời
80
Chương 80: Excalibur – Vương giả chi kiếm
81
Chương 81: Gặp lại anh em kỵ sĩ
82
Chương 82: Gặp lại A Hoa
83
Chương 83: Bị biến thành một con cóc
84
Chương 84: Chỗ ngồi nguy hiểm
85
Chương 85: Chiến tranh
86
Chương 86
87
Chương 87: Trên chiến trường
88
Chương 88: Đánh lén
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123: Nguyệt thực
124
Chương 124: Học may
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127: Vạch trần
128
Chương 128: Gặp chuyện ở giáo đường
129
Chương 129: Quay về
130
Chương 130: Học bài chung ở nhà
131
Chương 131: Lạc lâm
132
Chương 132: Sự tồn tại bị xóa đi (1)
133
Chương 133: Sự tồn tại bị xóa đi (2)
134
Chương 134: Sự tồn tại bị xóa đi (3)
135
Chương 135: Tuyệt vọng
136
Chương 136: Hoàng đế la mã
137
Chương 137: Bữa tiệc bóng tối
138
Chương 138: Chiếc điện thoại đã bị mất
139
Chương 139: Tâm tình của Parsifal
140
Chương 140: Đĩa trò chơi bị hỏng
141
Chương 141: Tuyết thiếu niên và Tuyết Linh
142
Chương 142: Đôi vợ chồng già
143
Chương 143: Lâu đài băng
144
Chương 144
145
Chương 145: Cứu Arthur
146
Chương 146: Cái giá đã trả của Lâm Linh
147
Chương 147: Lâu đài bí mật
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153: Hôn ước bất ngờ
154
Chương 154: Tâm tư của Lancelot
155
Chương 155: Âm mưu của Morgan phu nhân
156
Chương 156: Lâm Linh gặp nguy
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162: Đại kết cục