Chương 38: Luyện công

Lại tới thăm địa lao, nhìn sợ hãi trong mắt Lam Phiêu Vũ, Thuỷ Nguyệt Linh ôm Hiên Viên Mị cọ cọ, vô tội hỏi, “Mị, người ta khủng bố như vậy sao?”

Hiên Viên Mị vui vẻ ôm lấy người đẹp vào ngực, hôn trộm một cái, nói, “Thuỷ Nhi đẹp như vậy, sao có thể khủng bố?”

Thuỷ Nguyệt Linh ngửa đầu nhìn hắn, bĩu môi nói, “Chàng nói xạo!” Nàng biết rõ ràng là diện mạo của “Thuỷ Nguyệt Linh” cũng không quá xuất sắc, nếu là kiếp trước mà nghe lời nói như vậy thì còn thấy có chút chân thật!

Hiên Viên Mị cắn lỗ tai của nàng, nói khẽ, “Thật mà! Ở trong mắt ta, Thuỷ Nhi vĩnh viễn đẹp nhất!”

“Thật sao?”

“Cần ta chứng minh không?” Nói xong bàn tay đang để ở eo nàng liền dời lên trên, dùng lực bóp mạnh.

Thuỷ Nguyệt Linh nhàn nhạt nói, “Không cần!”

Vẻ mặt của Hiên Viên Mị có chút tiếc nuối, tay lớn vẫn gắt gao đặt ở hông nàng mà không chịu buông ra, Thuỷ Nguyệt Linh cũng không vùng vẫy, dù sao cái gì bọn họ cũng làm hết rồi, bây giờ còn thẹn thùng thì dường như không cần thiết lắm, mà nàng còn thích gần gũi với hắn.

Hai tay vòng qua eo hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ trước ngực của hắn, làm cho áo đen của hắn bị lỏng ra một chút, sau đó cả gương mặt áp lên ngực hắn, âm thanh rầu rĩ liền truyền ra, “Ta chơi đã rồi, chàng muốn giết thì giết đi!”

Ngược lại, hôm nay Vưu Diệc không có đến, chủ yếu là hắn sợ Thuỷ Nguyệt Linh bắt hắn làm chuyện gì, mà hắn cũng phải lập tức về lại Yêu tộc!

Lam Phiêu Vũ nhìn hai người thân thiết, trong lòng không tránh khỏi ghen ghét, nữ nhân kia làm sao so sánh được với nàng? Vì sao Hiên Viên Mị lại coi nàng như bảo bối, còn đối với công chúa Tiên tộc như nàng lại chẳng thèm ngó tới?

Giờ phút này lại nghe được lời nói của Thuỷ Nguyệt Linh, trong mắt thoáng hiện lên một nét sợ hãi, nàng không muốn chết! Ngay lúc bị hành hạ, nàng nghĩ tới cái chết để được giải thoát, nhưng mà bây giờ nàng mới phát hiện, nàng không muốn chết, nàng còn chưa sống đủ!

Hiên Viên Mị vuốt ve cái mông đang vểnh lên của nàng, mập mờ hỏi, “Thuỷ Nhi, thù lao đâu?”

Thuỷ Nguyệt Linh tựa trong lồng ngực của hắn, ngửa đầu nhìn hắn, trong mắt có chút buồn cười, “Không phải chàng muốn giết nàng ta sao?”

“Đúng nhưng hiện tại ta lại không muốn giết nàng ta!”

“A…? Ra là vậy! Vậy chúng ta đi thôi!”

Lam Phiêu Vũ vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, đã thấy Hiên Viên Mị không nhúc nhích, trong nháy mắt liền nói ra lời trong lòng.

Hiên Viên Mị tự chủ trương nói, “Buổi tối nhớ phải bồi thường ta!”

Sau đó nhìn về phía Lam Phiêu Vũ, hai mắt phát lạnh, vươn bàn tay ra, năm ngón tay vẫy vẫy, sau đó nhanh chóng thu tay lại, Thuỷ Nguyệt Linh cảm thấy động tác này có chút quen thuộc, nhưng mà lúc này nàng lại tò mò Lam Phiêu Vũ sẽ như thế nào, cho nên đã để tất cả lực chú ý tập trung lên người Lam Phiêu Vũ.

Lam Phiêu Vũ thấy bản thân không có việc gì, còn tưởng đã thoát được một kiếp, nhưng mà ngay sau đó, toàn thân liên tục đau đớn, khiến cho nàng kêu thảm thiết ra tiếng.

Thuỷ Nguyệt Linh nhìn máu chảy đầm đìa, khung xương trắng hếu, lại nhìn những mảnh cắt tràn đầy máu tươi tương đối đều nhau, tán thưởng nói, “Kỹ thuật không tệ!”

Nghe vậy, hai mắt Hiên Viên Mị sáng lên, ôm lấy thắt lưng của nàng, đi ra ngoài.

Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày nhìn về phía hắn hỏi, “Chàng muốn làm gì?”

“Hừm? Không phải Thuỷ Nhi muốn thưởng cho ta sao?”

Thuỷ Nguyệt Linh sửng sốt một tý, cánh tay mềm quấn quanh cổ hắn, hôn một cái lên mặt hắn, sau đó nói, “Mị, ta phát hiện da mặt của chàng thật sự rất dày nha!”

Hiên Viên Mị không thèm để ý nói, “Nếu da mặt ta không dày thì nàng đã sớm chạy mất!”

Thuỷ Nguyệt Linh gật gật đầu bày tỏ đồng ý, “Chính xác!” Dứt lời, nhẹ cười hôn lên môi mỏng nhợt nhạt của hắn.

Trong Ngự Thiên Điện, Hiên Viên Mị giữ chặt bả vai của Thuỷ Nguyệt Linh, nhíu mày hỏi, “Thuỷ Nhi, nàng tính làm gì?”

“Ta đến Địa Tâm Tuyền!”

“Đã trễ thế này, đi Địa Tâm Tuyền làm gì?”

Bị người nào đó ăn rồi lại ăn, sáng sớm tới chiều tối!

“Luyện công!” Thuỷ Nguyệt Linh nghĩ muốn kéo tay hắn xuống, vừa nói, “Ta cũng không muốn lần sau chàng lại đứt tay đứt chân, cho nên ta muốn đi tu luyện!”

Đột nhiên Hiên Viên Mị có dự cảm bất an, cẩn thận hỏi han, “Không lẽ nàng tính về sau mỗi buổi tối đều đi tu luyện à?”

“Có thể đi thêm ban ngày nữa thì tốt!” Nàng không muốn bản thân yếu đuối như tôm, hơn nữa nàng sợ sau này hắn lại làm ra việc ngu ngốc gì nữa!

“Không được!” Lại còn thêm ban ngày? Vậy cũng được sao? Nghĩ nghĩ, chỉ sợ không làm nàng thay đổi chủ ý được, vì thế nói, “Ta đi cùng nàng!”

“Không được!” Lần này đổi lại là Thuỷ Nguyệt Linh phản đối, “Người mà đi, thì ta không thể tu luyện được nữa rồi!” Nàng đã sớm cảm nhận được hắn có bản lĩnh bất cứ lúc nào cũng biến thành sói háo sắc bất rồi!

Hiên Viên Mị chơi xấu ôm nàng vào trong ngực, “Thuỷ Nhi...”

Trong lòng Thuỷ Nguyệt Linh mềm nhũn, sau đó lại quay mặt đi, “Đừng nghĩ có thể sử dụng mỹ nam kế!”

Nhìn ánh mắt né tránh của nàng, Hiên Viên Mị tà mị cười, bàn tay to ái muội mà vuốt ve điểm mẫn cảm trên người nàng, giọng nói gợi cảm càng thêm trêu chọc người, “Thuỷ Nhi…”

Thuỷ Nguyệt Linh run rẩy một trận, đưa tay ngăn chặn bộ ngực trần trụi của hắn, tức giận mà quát, “Hiên Viên Mị!” Chết tiệt! Sao nàng lại không thể chịu được dụ dỗ như vậy chứ?

Nhìn gương mặt tuấn tú của hắn, sau đó lại nhanh chóng dời tầm mắt, đễ tránh cho chính mình gật đầu lúc nào cũng không hay!

“Thuỷ Nhi…” Đầu lưỡi trơn ướt liếm láp trước ngực nàng, tay đã tách hai chân thon dài của nàng qua hai bên.

Vật nóng bỏng cố gắng để ở giữa đùi mềm mại của nàng, Thuỷ Nguyệt Linh trừng mắt nhìn hắn, “Chàng dám! Ừm… Hiên Viên Mị, chàng có tin ta thiến chàng không?”

Hiên Viên Mị ở trong cơ thể nàng cũng không động đậy, gắt gao ôm chặt nàng, nhẹ vỗ về gương mặt nhỏ nhắn của nàng, thở dài nói, “Thuỷ Nhi, ta sẽ nhớ nàng!”

Thuỷ Nguyệt Linh mấp máy môi, có chút thất bại, nàng giống như bị hắn ăn sạch sẽ! Tay nhỏ bé nhẹ vuốt gương mặt tuấn tú của hắn, dịu dàng nói, “Mị, ta không muốn trở thành phiền toái của chàng!” Nàng là nhược điểm của hắn, nàng không muốn hắn bị thương, càng không có cách nào tha thứ cho hắn bởi vì nàng mà bị thương!

Hiên Viên Mị dịu dàng ôm nàng vào trong ngực, im lặng không nói, trong không khí chứa đầy hơi thở như nước trên người nàng.

Môi mỏng lặng lẽ giơ lên, không hổ là nữ nhân của hắn, nhưng mà hắn vẫn không cho phép nàng rời khỏi hắn! Ngẩng đầu nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi của nàng, Hiên Viên Mị dụ dỗ nói, “Thuỷ Nhi, ta có một biện pháp, có thể giúp ngươi nâng cao công lực, mà chúng ta cũng không cần tách ra!”

Thuỷ Nguyệt Linh nghi ngờ mà hỏi, “Biện pháp gì?” Sao nàng lại cảm giác được hắn cười có vài phần gian xảo!

Khoé miệng Hiên Viên Mị nhếch lên, con ngươi màu đỏ mập mờ nhìn vết hôn che kín thân thể nàng, môi mỏng sung sướng phun ra hai chữ, “Song tu!”

“Song tu?”

“Lại đây, ta dạy cho nàng!” Dứt lời, ngăn chặn miệng nhỏ của nàng, đong đưa eo.

Sắc trời từ từ sáng, Thuỷ Nguyệt Linh nhìn nam nhân vẫn không ngừng đung đưa trên người mình, nghiến răng nghiến lợi nói, “Hiên Viên Mị, chàng dám gạt ta!” Cái gì mà song tu? Nàng vẫn là bị hắn ăn từ trong ra ngoài cho tới mảnh vụn cũng không chừa lại!

“Ừm...” Một tiếng rên rĩ vang lên, Thuỷ Nguyệt Linh xụi lơ nằm ở phía dưới, đôi mắt như nước vẫn trừng nam nhân có vẻ mặt hồ ly như cũ.

Hiên Viên Mị cười, nhẹ hôn lên môi nàng vài cái, “Đừng có trừng mắt nhìn, nàng không cảm thấy linh lực trong cơ thể có biến hoá sao?”

Thuỷ Nguyệt Linh cảm nhận một phen, hai mắt sáng lên, thật sự hữu dụng? Hiên Viên Mị cười cười hôn lên khoé môi của nàng, đây chính là năng lực của Hồ tộc! Nhưng mà nếu như vậy, nàng có khả năng sẽ mang thai, hắn không hy vọng có nhiều tiểu quỷ tranh thủ tình cảm cùng với hắn, nhưng hiện tại đây là cách tốt nhất để trói nàng bên người!

Chapter
1 Chương 1: Vương Phi bị vứt bỏ
2 Chương 2: Hai nước hoà thân
3 Chương 3: Nhặt được hồ ly háo sắc
4 Chương 4: Sư phụ
5 Chương 5: Thành công
6 Chương 6: Thu hoạch ngoài ý muốn
7 Chương 7: Lăng vương
8 Chương 8: Đại điển phong Hậu
9 Chương 9: Thù hận
10 Chương 10: Đột nhiên dịu dàng
11 Chương 11: Tâm loạn
12 Chương 12: Âm thầm giúp đỡ
13 Chương 13: Nhịp tim
14 Chương 14: Cái gọi là phản bội
15 Chương 15: Hồn rời khỏi xác
16 Chương 16: Không được?
17 Chương 17: Trái tim băng giá
18 Chương 18: Hãm hại
19 Chương 19: Tình đã hết
20 Chương 20: Bỏ trốn không thành!
21 Chương 21: Tới huyền quốc
22 Chương 22: Mục đích?
23 Chương 23: Tìm phiền toái
24 Chương 24: Phế hậu
25 Chương 25: Thừa tướng mới
26 Chương 26: Uy hiếp
27 Chương 27: Phi tần có tin mừng
28 Chương 28
29 Chương 29: Cầu kiến
30 Chương 30: Đồ đệ thần y
31 Chương 31: Cầu xin
32 Chương 32: Giao dịch
33 Chương 33: Công chúa tiên tộc
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36: Thủ đoạn
37 Chương 37: Thủ đoạn (2)
38 Chương 38: Luyện công
39 Chương 39: Vào triều
40 Chương 40: Tính sổ
41 Chương 41: Nữ nhân nhẫn tâm
42 Chương 42: Đạt được
43 Chương 43: Ghen
44 Chương 44: Thạch Tu
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47: Minh Lam Nhi
48 Chương 48: Hứa hẹn trọn đời
49 Chương 49: Yến hội
50 Chương 50: Nữ nhân thần bí
51 Chương 51: Trúng chiêu
52 Chương 52: Mị Dược
53 Chương 53: Hậu quả (một)
54 Chương 54: Hậu quả (hai)
55 Chương 55: Vì yêu sinh hận
56 Chương 56: Thượng Quan Ngọc Dao chết
57 Chương 57: Giải tán hậu cung
58 Chương 58: Khuynh phi
59 Chương 59: Tứ hôn
60 Chương 60: Tức giận
61 Chương 61: Lại hồn lìa khỏi xác
62 Chương 62: Khổ sở
63 Chương 63: Vọng tưởng
64 Chương 64: Tan nát cõi lòng
65 Chương 65: Mang đi
66 Chương 66: Tửu lâu phong ba
67 Chương 67: Phần 3: Diệp quốc - Du hồ
68 Chương 68: Người dã man (1)
69 Chương 69: Người dã man (2)
70 Chương 70: Cầu xin
71 Chương 71: Hãm hại
72 Chương 72: Hành hạ
73 Chương 73: Muốn thuốc giải
74 Chương 74: Tỷ muội
75 Chương 75: Hận
76 Chương 76: Tâm sự
77 Chương 77: Thích khách
78 Chương 78: Đòi nợ
79 Chương 79: Hối hận
80 Chương 80: Kết thân
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83: Cổ tuyệt tình
84 Chương 84: Đau lòng
85 Chương 85: Mất trí nhớ
86 Chương 86: Giải cổ
87 Chương 87: Chạy trốn
88 Chương 88
89 Chương 89: Tìm chết
90 Chương 90: Ly tâm
91 Chương 91: Mang thai
92 Chương 92: Ma linh
93 Chương 93: Sầu lo
94 Chương 94: Ma Linh ra đời
95 Chương 95: Khai chiến
96 Chương 96: Cấm địa
97 Chương 97: Kiếp trước kiếp này (1)
98 Chương 98: Kiếp trước kiếp này (2)
99 Chương 99: Kiếp trước kiếp này (3)
100 Chương 100: Kiếp trước kiếp này (4)
101 Chương 101: Kiếp trước kiếp này (5)
102 Chương 102: Mất tích
103 Chương 103: Ghen ghét
104 Chương 104: Tức chết hắn
105 Chương 105: Uy hiếp
106 Chương 106: Trúng độc
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110: Tín vật đính ước
111 Chương 111
112 Chương 112: Tà công Huyết Linh
113 Chương 113: Sắp chết
114 Chương 114: Kết cục (1)
115 Chương 115: Kết cục (2)
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Vương Phi bị vứt bỏ
2
Chương 2: Hai nước hoà thân
3
Chương 3: Nhặt được hồ ly háo sắc
4
Chương 4: Sư phụ
5
Chương 5: Thành công
6
Chương 6: Thu hoạch ngoài ý muốn
7
Chương 7: Lăng vương
8
Chương 8: Đại điển phong Hậu
9
Chương 9: Thù hận
10
Chương 10: Đột nhiên dịu dàng
11
Chương 11: Tâm loạn
12
Chương 12: Âm thầm giúp đỡ
13
Chương 13: Nhịp tim
14
Chương 14: Cái gọi là phản bội
15
Chương 15: Hồn rời khỏi xác
16
Chương 16: Không được?
17
Chương 17: Trái tim băng giá
18
Chương 18: Hãm hại
19
Chương 19: Tình đã hết
20
Chương 20: Bỏ trốn không thành!
21
Chương 21: Tới huyền quốc
22
Chương 22: Mục đích?
23
Chương 23: Tìm phiền toái
24
Chương 24: Phế hậu
25
Chương 25: Thừa tướng mới
26
Chương 26: Uy hiếp
27
Chương 27: Phi tần có tin mừng
28
Chương 28
29
Chương 29: Cầu kiến
30
Chương 30: Đồ đệ thần y
31
Chương 31: Cầu xin
32
Chương 32: Giao dịch
33
Chương 33: Công chúa tiên tộc
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36: Thủ đoạn
37
Chương 37: Thủ đoạn (2)
38
Chương 38: Luyện công
39
Chương 39: Vào triều
40
Chương 40: Tính sổ
41
Chương 41: Nữ nhân nhẫn tâm
42
Chương 42: Đạt được
43
Chương 43: Ghen
44
Chương 44: Thạch Tu
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47: Minh Lam Nhi
48
Chương 48: Hứa hẹn trọn đời
49
Chương 49: Yến hội
50
Chương 50: Nữ nhân thần bí
51
Chương 51: Trúng chiêu
52
Chương 52: Mị Dược
53
Chương 53: Hậu quả (một)
54
Chương 54: Hậu quả (hai)
55
Chương 55: Vì yêu sinh hận
56
Chương 56: Thượng Quan Ngọc Dao chết
57
Chương 57: Giải tán hậu cung
58
Chương 58: Khuynh phi
59
Chương 59: Tứ hôn
60
Chương 60: Tức giận
61
Chương 61: Lại hồn lìa khỏi xác
62
Chương 62: Khổ sở
63
Chương 63: Vọng tưởng
64
Chương 64: Tan nát cõi lòng
65
Chương 65: Mang đi
66
Chương 66: Tửu lâu phong ba
67
Chương 67: Phần 3: Diệp quốc - Du hồ
68
Chương 68: Người dã man (1)
69
Chương 69: Người dã man (2)
70
Chương 70: Cầu xin
71
Chương 71: Hãm hại
72
Chương 72: Hành hạ
73
Chương 73: Muốn thuốc giải
74
Chương 74: Tỷ muội
75
Chương 75: Hận
76
Chương 76: Tâm sự
77
Chương 77: Thích khách
78
Chương 78: Đòi nợ
79
Chương 79: Hối hận
80
Chương 80: Kết thân
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83: Cổ tuyệt tình
84
Chương 84: Đau lòng
85
Chương 85: Mất trí nhớ
86
Chương 86: Giải cổ
87
Chương 87: Chạy trốn
88
Chương 88
89
Chương 89: Tìm chết
90
Chương 90: Ly tâm
91
Chương 91: Mang thai
92
Chương 92: Ma linh
93
Chương 93: Sầu lo
94
Chương 94: Ma Linh ra đời
95
Chương 95: Khai chiến
96
Chương 96: Cấm địa
97
Chương 97: Kiếp trước kiếp này (1)
98
Chương 98: Kiếp trước kiếp này (2)
99
Chương 99: Kiếp trước kiếp này (3)
100
Chương 100: Kiếp trước kiếp này (4)
101
Chương 101: Kiếp trước kiếp này (5)
102
Chương 102: Mất tích
103
Chương 103: Ghen ghét
104
Chương 104: Tức chết hắn
105
Chương 105: Uy hiếp
106
Chương 106: Trúng độc
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110: Tín vật đính ước
111
Chương 111
112
Chương 112: Tà công Huyết Linh
113
Chương 113: Sắp chết
114
Chương 114: Kết cục (1)
115
Chương 115: Kết cục (2)