Chương 57

Kỳ Diệp đi rồi, Giang Nguyễn nằm ngủ, khi tỉnh dậy đã là buổi trưa, vừa mở cửa đi ra liền trông thấy mười mấy nha hoàn thái giám đến đứng trong viện, nhìn thấy nàng bọn họ quỳ xuống đất: "Nô tài/tì khấu kiến Hoàng Hậu nương nương."

Giang Nguyễn nhìn họ sững sờ.

Yến Côn đi tới bên cạnh nàng nhỏ giọng nói: "Đây là chủ tử chọn tới để hầu hạ phu nhân."

Giang Nguyễn gật đầu, nâng tay lên: "Đều đứng lên đi."

Không chỉ ở chỗ của Giang Nguyễn, trong Kỳ Vương phủ có thêm rất nhiều rất nhiều người, trên đường Giang Nguyễn đi tới gặp Thái Hậu, gặp được không biết bao nhiêu cung nữ ma ma, ngủ một giấc mà khác quá.

Sắc mặt của Thái Hậu hôm nay đã tốt hơn nhiều, Giang Nguyễn hành lễ thỉnh an bà, Thái Hậu xua xua tay: "Không cần mấy cái lễ nghi khách sáo này, tới đây đi, đến ngồi bên cạnh Mẫu hậu."

Giang Nguyễn đi tới ngồi xuống bên người bà, Thái Hậu vẫy tay, có một ma ma có chút lớn tuổi đi tới hành lễ với Giang Nguyễn: "Nô tì Nguyệt Cốc diện kiến Hoàng Hậu nương nương."

Đối với xưng hô Hoàng Hậu nương nương này Giang Nguyễn vẫn cảm thấy không ổn chút nào, ở trước mặt Li phi nương nương hay còn là Thái Hậu, nàng càng cảm thấy không ổn, một lúc sau cũng không biết nói gì.

Thái Hậu thấy nàng do dự, vỗ tay nàng: "Vị Nguyệt Cốc ma ma này là khi ta mới tiến cung Tiên Hoàng phái tới làm nha hoàn cho ta, bà ấy vẫn luôn theo ta bao nhiêu năm nay, sau khi ta bị đày vào lãnh cung bà ấy cũng bồi bên cạnh ta, sáng sớm hôm nay, Hoàng Đế có tới, nói ngày đăng cơ sẽ lập hậu luôn, ngươi chưa từng vào cung, về sau cứ để Nguyệt Cốc đi theo bên cạnh ngươi, có gì không hiểu thì hỏi bà ấy."

"Mẫu hậu, ngày đại điển đăng cơ lập tức lập hậu, ngài đồng ý sao?" Giang Nguyễn chần chờ hỏi.

"Tất nhiên là đồng ý, sao lại không đồng ý?" Thái Hậu cười cười, nhận lấy chén cháo nắm tuyết linh chi cung nữ bưng tới, dùng muỗng khuấy nhẹ cho nguội bớt rồi đưa cho Giang Nguyễn: "Ăn cái này đi cho ấm người."

Giang Nguyễn rủ mắt, xoắn khăn tay trong tay nhỏ giọng nói: "Chẳng lẽ Mẫu hậu không cảm thấy thời cơ không ổn sao ạ?"

Thái Hậu nhìn nàng một lúc lâu, lắc đầu thở dài: "Ngươi đó nha, cũng ngốc như ta năm đó vậy, vì nam nhân mà không suy xét cho chính mình, chỉ muốn vì hắn mà trả giá."

Giang Nguyễn ngước mắt lên, Thái Hậu nhìn nàng, lại tựa như không phải đang nhìn nàng, mà là thông qua nàng nhìn về chính mình thật lâu thật lâu trước đây: "Lúc ấy ta cũng giống như ngươi, cảm thấy chỉ cần hắn tốt thì ta thế nào cũng không sao."

Thái Hậu cười khổ một tiếng: "Cho tới bây giờ chỉ có thể đổi lấy kết cục như thế này."

Giang Nguyễn nắm lấy tay bà: "Mẫu hậu..."

Thái Hậu cười với nàng: "Không sao, đã qua hết rồi, cũng may con ông ta không giống với ông ta."

"Từ nhỏ Kỳ Nhi đã có chút cổ quái, tính tình cũng cổ quái, nó không giống mấy hài tử khác, không thích mấy món đồ chơi hoa lệ, cho cái gì cũng không thèm để ý, trước khi Thụy nhi có nói, nếu như nó làm được thế này làm được thế kia thì Thụy Nhi sẽ cho nó bảo kiếm này, bảo châu kia, nhưng mà Kỳ Nhi lại khinh thường không nhìn một cái, Thụy Nhi bất lực thở dài nói là đệ đệ này chơi không vui gì cả."  Nhắc tới Đại Hoàng Tử, vẻ mặt Thái Hậu ôn nhu hơn nhiều.

Dừng lại một chút, Thái Hậu lại nói: "Nhưng mà một người càng không để bụng tới cái gì thì lại càng chấp nhất với chính mình, mấy năm nay ta không ở bên cạnh nó, nó bị bao nhiêu ủy khuất bao nhiêu cực nhọc, khiến người làm mẫu thân như ta đây khi nghĩ tới không khởi đau lòng, nó là nhi tử do ta sinh ra, tính tình của nó như thế nào, mẫu thân như ta sao có thể không biết, cái gì cũng đều tự mình chịu đựng, trên lưng đeo bao nhiêu là trách nhiệm như vậy, nó lại cứ gắng gượng một mình, trong lòng nó hẳn là rất đau khổ."
Tim Giang Nguyễn như bị đâm nát, đau nhức từng hồi.

Thái Hậu nghiêng đầu lau nước mắt, lại nói: "Ngôi vị Hoàng Đế này từ trước tới giờ nó chưa bao giờ muốn ngồi, nhưng vì sao lại hao tâm tổn trí để có được nó, nói cho cùng thì cũng chỉ là vì để có thể tự bảo vệ mình mà thôi, nó ngồi trên vị trí này, mọi người đều sẽ bình an, nhưng ngày tháng sau này có thể an an ổn ôn mà qua đi, đây chính là giá trị tồn tại của ngôi vị Hoàng Đế này."

"Gần nửa cuộc đời của nó trải qua quá vất vả, nửa đời sau nên được vui vẻ một chút, làm gì để nó vui vẻ đây?" Thái Hậu nhìn về phía Giang Nguyễn: "Lúc ngươi ở bên cạnh nó, là lúc mà Mẫu hậu cảm thấy nó vui vẻ nhất, nếu như lập ngươi là Hoàng Hậu có thể khiến nó vui vẻ, vậy thì cứ lập thôi, nó quản ai phản đối làm gì, nó làm Hoàng Đế không phải khắp thiên hạ đều phản hồi đó sao, nhưng làm gì có ai có thể ngăn cản được."
"Cho nên, không cần nghĩ nhiều như vậy làm gì, nếu nó nói được chắc chắn có thể làm được, ngươi phải chăm sóc cho mình thật tốt, chăm hài tử thật tốt, cứ làm gì mà cho bản thân vui vẻ là được."

Đây là lần đầu tiên Thái Hậu mở lòng bình tĩnh nói cho Giang Nguyễn nghe về chuyện đã qua, nàng biết, đó là chỗ đau của Kỳ Diệp cũng là chỗ đau của Thái Hậu, mười hai năm gặp lại, cả hai mẫu tử bọn họ đều không còn như trước nữa.

Hiện giờ bà có thể nói ra như này, trong lòng hẳn là có phần nào đó đã buông bỏ được, Giang Nguyễn thầm thở phào nhẹ nhõm, bởi vì lời nói của Thái Hậu mà cảm động, nàng đứng dậy hành đại lễ với Thái Hậu, vạn từ ngàn lời biến thành một câu: "Tạ Mẫu hậu."

Trong cung phái ma ma tới đo kích cỡ y phục cho Giang Nguyễn, mấy ngày nữa là tới ngày lập hậu, nên phải gấp gáp làm phượng bào.
Phủ Kỳ Vương bận rộn không ngừng, trong cung tất nhiên cũng không nhàn rỗi, một bộ phần Trường Nhạc Quân quay về biên cương, để lại ba vạn quân đóng ở kinh thành, U Vân kỵ tiếp nhận Cấm quân, chỉnh đốn lại binh lực, trong lúc đó, Kỳ Diệp chỉnh đốn lại triều đình, vây cánh của Thái tướng bị người bị cắt chức người đày địa lao, trong thời gian ngắn trong lòng quan lại hoảng sợ không nguôi, nhưng Kỳ Diệp lại muốn để Hàn Lâm Viện học sĩ Dương đại nhân tạm thời đảm nhận chức vị Tề tướng, điều này  làm cho những quan viên có học thức có một ít hy vọng, Dương đại nhân này chức quan là Hàn Lâm Viện học sĩ nhưng lại không có quyền thực, ông ta làm người chính trực, không nịnh hót, cũng không hùa theo ý nói của Hoàng Đế, dù rằng học thức uyên bác nhưng lại không được Hoàng Thượng trọng dụng.
Lúc này Tân Hoàng giao trong trách lớn cho ông ta, tân triều có phải sắp bắt đầu tốt lên không?

Sự tình trên triều tiến hành thuận lợi, chuyện trong cung Kỳ Diệp không rảnh rỗi để mà giải quyết, Hoàng Hậu bị cấm túc, Thái tướng bị đày vào đại lao, Thái gia bị niêm phong, phe Thái Tử bị giam lại trong phủ, tất cả đều đã hữu tâm vô lực, lại có một người lửa giận càng thêm lớn, đó là Hoàng Thái Hậu trước kia, nay là Thái Hoàng Thái Hậu.

Trong một ngày, trời long đất lở, Thái Hoàng Thái Hậu sao có thể nuốt trôi cơn giận này.

Thôi Thuyền bưng trà tới cẩn thận đặt lên bàn, nhỏ giọng nói: "Bệ Hạ, tỳ nữ bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu tới đây nói Thái Hoàng Thái Hậu mời Bệ Hạ tới đo một chuyến."

Kỳ Diệp cầm bút lông phê duyệt tấu chương, không ngẩng đầu: "Không đi."
"Chỗ Thái Hoàng Thái Hậu, nói thế nào thì Bệ Hạ cũng nên đi một chuyến, dù sao bà ấy cũng là tổ mẫu của Bệ Hạ, nếu làm không xong, để mấy người có tâm tư bắt lấy làm nhược điểm thì sợ là lại phải nhuộm máu bốn phía."

"Sau khi đăng cơ xong, hiện giờ Trẫm không có thời gian đối phó bà ấy."

"Vâng, vậy nô tài ra ngoài đuổi tỳ nữ kia đi."

Thôi Thuyền nhanh chóng quay lại, Kỳ Diệp lại nói: "Tẩm điện trong cung sắp xếp thế nào rồi?"

"Hồi bẩm Bệ Hạ, những phi tần của Tiên Đế, nô tài đã an bài cho các nàng tới Thanh Lương Điện, nơi đó trước đây là Thái phi ở, mấy cung khác cũng đã sắp xếp xong rồi ạ."

"Ừ." Kỳ Diệp gật đầu: "Thái Hậu thì vẫn để ở lại Vân Tuyền cung đi, phái thêm một ít cung nữ thái giám nữa qua đó."

"Vâng." Thôi Thuyền hỏi: "Vậy Hoàng Hậu nương nương ở đâu ạ?"
Kỳ Diệp dừng lại, gác bút xuống: "Cung nào cách Sùng Hoa Điện gần nhất?"

Thôi Thuyền nghĩ: "Nơi cách gần nhất, cảnh trí tốt một chút thì là Mính Tụy cung, lúc trước không có phi tử nào ở đó, nơi đó cách Sùng Hoa Điện quá gần, Thái Hoàng Thái Hậu sợ nhưng phi tần đó nhân cơ hội tiếp cận Tiên Hoàng cho nên không cung kia vẫn để không, không có ai ở."

"Ừ, chọn nơi đó đi." Kỳ Diệp gật đầu: "Ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai Trẫm sẽ đón Thái Hậu cùng Hoàng Hậu vào cung."

*

Hôm sau là đại điển đăng cơ, Kỳ Diệp tự mình về phủ đón Thái Hậu cùng Giang Nguyễn vào cung, Kỳ Vương phủ đã sớm chuẩn bị ổn thoả, nhưng khi Kỳ Diệp tới lại không thấy Giang Nguyễn đâu.

Kỳ Diệp nhíu mày: “Phu nhân đâu?”

Yến Côn tiến lên nói: "Phu nhân đi tìm Hoàn Nhi công tử."

Kỳ Diệp gật đầu, xoay người đi tới đình giữa hồ.
Xa xa đã nhìn thấy Giang Nguyễn cùng Dung Hoàn đang đứng trên cầu đá nói chuyện, bước chân Kỳ Diệp dừng lại, một lát sau mới đi lên.

Thị lực cùng thính lực của Dung Hoàn đề hơn người, sớm đã thấy hắn, cậu hành lễ: "Tham kiến Hoàng Thượng."

Giang Nguyễn xoay người nhìn Kỳ Diệp, vội hành lễ: "Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng."

Kỳ Diệp nhìn hai người cung kính hành lễ với hắn, trong lòng bực bội không thôi, nhẫn nhịn nói một tiếng: "Miễn lễ."

Giang Nguyễn đứng dậy: “Tướng công...”

Một tiếng tướng công này làm sắc mặt Kỳ Diệp hoà hoãn hơn.

___

Xem cmt nha cả nhà😘

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65: Chương 65
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: Chương 78
79 Chương 79: Chương 79
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65: Chương 65
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: Chương 78
79
Chương 79: Chương 79