Chương 59: 59: Mưu Tính Ra Ngoài Cung

Edit: Mòe Ngáo
Beta: Khả Khả
Cung nhân trong Thừa Đức Cung đều cảm thấy gần đây tình cảm của hai chủ tử đặc biệt tốt.

Nhất là An Vương điện hạ, mỗi khi hắn nhìn vào Vương Phi nương nương những ngọt ngào, dịu dàng trong mắt như muốn tràn ra ngoài khiến cho ai ấy nhìn thấy đều cảm thấy da đầu tê dại, tay chân phấn khích.
Không chỉ bọn họ cảm nhận như vậy hễ những ai từng gặp hai người đều có cảm giác ấy.
Các cung nhân cảm thấy như vậy rất tốt, bởi vì khi tình cảm của chủ nhân tốt đẹp đương nhiên tâm tình vui vẻ, thì dù bọn họ có vô tình phạm những lỗi nhỏ cũng dễ dàng được tha thứ, sao bọn họ lại không vui được chứ.
Đám cung nhân luôn ngóng trông hai vị chủ tử ngọt ngào, ân ân ái ái.
Điều không ngờ tới được là Cổn Cổn kia.

Nó rất bám dính Cố Minh Châu tuy chỉ mới ở cùng nàng một thời gian ngắn nhưng nó rất thông minh, biết ai mới là chỗ dựa của mình.

Nó chỉ cần nhìn thấy Cố Minh Châu là liền chạy đến ôm chân nàng sau đó phát ra những âm thanh rất đáng yêu.
Cố Minh Châu nào chịu được sự đáng yêu của Quốc Bảo, mỗi khi nàng ôm hôn, vuốt ve nó đều ôm rất lâu mới chịu buông tay khiến Hàn Mẫn nhìn Cổn Cổn càng thêm chướng mắt.
Tuy sắc mặt hắn không tốt nhưng Hàn Mẫn vẫn không làm gì Cổn Cổn, lâu lâu cũng sẽ bố thí cho nó một cái ôm.

Có một việc mà hắn vẫn không hiểu con vật này có chỗ nào khiến Cố Minh Châu yêu thích đến vậy.
Thời gian cứ vậy chầm chậm trôi qua, mới đó mà đã hơn nửa tháng.
Trải qua quá trình trị liệu của Trương ngự y, tình trạng của Hàn Mẫn cũng có chuyển biến tốt.

Chân hắn dần dần có sức lực làm cho Trương ngự y vô cùng ngạc nhiên.

Sau khi tỉ mỉ kiểm tra cho hắn, Trương ngự y nói nên làm bước tiếp theo rồi.
Hàn Mẫn nghe vậy trầm ngâm một lát, hắn nói: “Nghe nói ngâm suối nước nóng rất tốt cho cơ thể, không biết với tình hình hiện tại của bản vương thì có tác dụng không?”.
Ánh mắt Trương ngự y sáng lên, trong đầu nảy ra rất nhiều suy nghĩ, cảm thấy đề nghị này của Hàn Mẫn không tồi, liền đáp với Hàn Mẫn là có thể, sau đó lão trợn mắt nói: “Sao vậy? Ở trong cung rất chán sao?”
Hàn Mẫn từ nhỏ đã ở trong cung, sớm đã thành thói quen đương nhiên sẽ không thấy chán nhưng điều khiến hắn phiền lòng là Cố Minh Châu.

Trương ngự y chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra Cố Minh Châu không giống với những nữ tử khác, cụ thể ra sao thì không nói rõ được chỉ là cảm thấy nàng có sức sống tươi trẻ hơn rất nhiều.
Hàn Mẫn lắc đầu nói: “Nàng vốn là người thích yên tĩnh, ở đâu cũng được, chỉ là bản vương không muốn giam cầm nàng ở đây.”
Kiếp trước Cố Minh Châu luôn muốn một người ở cùng mình, cho nên kiếp này có người bên cạnh nàng không cảm thấy buồn chán chút nào, thậm chí còn cảm thấy trải qua một đời như vậy không tồi chút nào.
Nhưng Hàn Mẫn vẫn cảm thấy tủi thân thay cho nàng.
Tuy hai người đang ở nơi phú quý nhất thiên hạ nhưng hai người họ không phải chủ của hoàng cung này, chỉ có chút tự do trong cung Thừa Đức bé nhỏ này.

Cho dù cung điện này có ý nghĩa rất đặc biệt nhưng so ra vẫn còn kém xa với An Vương phủ mà hắn tâm huyết xây dựng, càng không so được với nhân gian đầy màu sắc ở ngoài cung kia.
Hoàng đế muốn hắn ở lại trong cung mà nàng không thể không ở lại.

Hàn Mẫn không phải là người ngồi chờ chết, tất nhiên hắn sẽ tìm mọi cách để rời khỏi cung.
Trước mắt, không phải là hắn đã nắm được cơ hội rồi sao.
Trương ngự y là lão già góa bụa đương nhiên sẽ không thông cảm cho đôi tân nhân này nhưng người già thường mềm lòng, lão thở dài: “Đợi lát nữa lão thần sẽ đi diện thánh, đem việc này đề cập với thánh thượng”.

Hàn Mẫn khẽ cúi đầu: “Làm phiền rồi.”
Trương ngự y lại nói: “Nhưng lão thần không dám chắc.”
Lão ở trong cung nhiều năm sớm đã thành tinh cũng nhìn ra được hoàng đế muốn làm gì, cho nên lão không chắn hiện tại hoàng đế có chịu thả người không.
Hàn Mẫn nói: “Ngươi không dám chắc nhưng bản vương có thể chắc chắn.”
Hàn Mẫn đương nhiên sẽ không đặt trứng chung vào một rỗ.
Trương ngự y nhìn Hàn Mẫn, càng cảm thấy người này tâm cơ thâm trầm, mà tâm cơ này toàn dùng lên người thê tử hắn, nếu như dùng cho đại sự sợ là vị trí Thái tử sớm đã đổi người.
Nhưng không thể không nói, hắn làm vậy lại khiến người khác yên tâm.
Nếu không phải có gông cùm xích lấy hắn, không ai biết được rốt cuộc hắn sẽ thành bộ dạng nào..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tuyển Phi
2 Chương 2: 2: Minh Châu Cố Gia
3 Chương 3: 3: Xuyên Sách
4 Chương 4: 4: Yêu Thích Mỹ Nhân
5 Chương 5: 5: An Vương Hàn Mẫn
6 Chương 6: 6: An Vương Là Một Mỹ Nam
7 Chương 7: 7: Cố Minh Châu Cảm Thấy Rất Tốt!
8 Chương 8: 8: Cố Tiểu Thư Là Một Cô Nương Tốt
9 Chương 9: 9: Cấm Túc
10 Chương 10: 10: Không Chỉ Là Thích Điểm Tâm
11 Chương 11: 11: Quan Trọng Là Hắn Lớn Lên Đẹp Trai
12 Chương 12: 12: Nam Chính Vẫn Chưa Lên Sàn
13 Chương 13: 13: Phụng Chỉ Hẹn Hò
14 Chương 14: 14: Hẹn Hò Ở Thú Viên
15 Chương 15: 15: Hẹn Hò Với Quốc Bảo!
16 Chương 16: 16: Lần Đầu Hẹn Hò Bắt Đầu Nuôi Dưỡng
17 Chương 17: 17: Hẹn Hò – Bản Vương Thích Câu Cá
18 Chương 18: 18: Hẹn Hò – Người Xấu Xa!
19 Chương 19: 19: Hẹn Hò – Lỗi Của Ông Trời!
20 Chương 20: 20: Dựa Vào Cái Gì
21 Chương 21: 21: Ngươi Thấy Ngày Nào Thì Được
22 Chương 22: 22: Trắc Phi Đến Buổi Tiệc!
23 Chương 23: 23: Trắc Phi Không Bình Thường
24 Chương 24: 24: Chướng Mắt!
25 Chương 25: 25: Cách Giải Quyết Của Thái Tử!
26 Chương 26: 26: Nàng Không Tin Hắn!
27 Chương 27: 27: Không Phải Người Nào Cũng Có Thể!
28 Chương 28: 28: Phu Thê Đồng Lòng
29 Chương 29: 29: Không Được
30 Chương 30: 30: Dạy Dỗ!
31 Chương 31: 31: Gả Chồng
32 Chương 32: 32: Bái Đường!
33 Chương 33: 33: Chỉ Có Mình Nàng!
34 Chương 34: 34: Động Phòng
35 Chương 35: 35: Đút Ăn
36 Chương 36: 36: Năm Phần!
37 Chương 37: 37: Đối Lập
38 Chương 38: 38: Người Tính Không Bằng Trời Tính
39 Chương 39: 39: Hư Hỏng!
40 Chương 40: 40: Nói Chung Là
41 Chương 41-42: 41: Thái Tử Xảy Ra Chuyện - 42: SAU LƯNG CÓ QUỶ!
42 Chương 43-44: 43: THÌ RA LÀ THẾ - 44: Kinh Ngạc
43 Chương 46: 45: CƯỚP CON TRAI. - 46: Kim Bài
44 Chương 47: 47: Bôi Thuốc
45 Chương 48-49: 48: Đứa Nhỏ Cũng Muốn Chăm Chút Bản Thân Mình - 49: ĐỒN ĐÃI HẠI NGƯỜI!
46 Chương 50: 50: Che Giấu
47 Chương 51: 51: Tự Chơi
48 Chương 52: 52: Hay Là Ta Không Thể Thoả Mãn Cho Nàng
49 Chương 53: 53: Ta Dùng Tốt Hơn Món Đồ Kia - 54: LI3M HUYỆT CHO NÀNG (MỘT CHÚT THỊT VỤN)
50 Chương 55-56: 55: Bại Lộ - 56: CHE GIẤU VẾT THƯƠNG
51 Chương 57: 57: Ôm Ta Sẽ Không Đau Nữa!
52 Chương 58: 58: Hôn Lên Vết Sẹo
53 Chương 59: 59: Mưu Tính Ra Ngoài Cung
54 Chương 61-62: 61: Cùng Nhau Ăn Tết! - 62: CÙNG NHAU NGÂM SUỐI NƯỚC NÓNG!
55 Chương 63-64: 63: Nhìn - 64: KHÔNG MỜI MÀ ĐẾN
56 Chương 65: 65: Thái Tử Muốn Xuống Tay Với Huynh
57 Chương 66: 66: Ngay Cả Đứa Trẻ Cũng Bị Thái Tử Ghét
58 Chương 67: 67: Quản Giáo Tiểu Bá Vương
59 Chương 68: 68: Mỗi Ngày Của Tiểu Bá Vương
60 Chương 69: 69: Nàng Vẫn Quan Trọng Nhất! - 70: THẤT TỊCH ĐẾN RỒI!
61 Chương 71: 71: Thật Lòng Chúc Phúc
62 Chương 72: 72: Khẩu Giao Cho Hắn
63 Chương 73-74: 73: Hồi Cung - 74: NỔI GIÓ
64 Chương 75: 75: Thái Tử Mưu Phản
65 Chương 76: 76: Ta Nguyện Ý End
66 Chương 77-78
67 Chương Chương 79: 79
68 Chương Chương 80: 80
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: 1: Tuyển Phi
2
Chương 2: 2: Minh Châu Cố Gia
3
Chương 3: 3: Xuyên Sách
4
Chương 4: 4: Yêu Thích Mỹ Nhân
5
Chương 5: 5: An Vương Hàn Mẫn
6
Chương 6: 6: An Vương Là Một Mỹ Nam
7
Chương 7: 7: Cố Minh Châu Cảm Thấy Rất Tốt!
8
Chương 8: 8: Cố Tiểu Thư Là Một Cô Nương Tốt
9
Chương 9: 9: Cấm Túc
10
Chương 10: 10: Không Chỉ Là Thích Điểm Tâm
11
Chương 11: 11: Quan Trọng Là Hắn Lớn Lên Đẹp Trai
12
Chương 12: 12: Nam Chính Vẫn Chưa Lên Sàn
13
Chương 13: 13: Phụng Chỉ Hẹn Hò
14
Chương 14: 14: Hẹn Hò Ở Thú Viên
15
Chương 15: 15: Hẹn Hò Với Quốc Bảo!
16
Chương 16: 16: Lần Đầu Hẹn Hò Bắt Đầu Nuôi Dưỡng
17
Chương 17: 17: Hẹn Hò – Bản Vương Thích Câu Cá
18
Chương 18: 18: Hẹn Hò – Người Xấu Xa!
19
Chương 19: 19: Hẹn Hò – Lỗi Của Ông Trời!
20
Chương 20: 20: Dựa Vào Cái Gì
21
Chương 21: 21: Ngươi Thấy Ngày Nào Thì Được
22
Chương 22: 22: Trắc Phi Đến Buổi Tiệc!
23
Chương 23: 23: Trắc Phi Không Bình Thường
24
Chương 24: 24: Chướng Mắt!
25
Chương 25: 25: Cách Giải Quyết Của Thái Tử!
26
Chương 26: 26: Nàng Không Tin Hắn!
27
Chương 27: 27: Không Phải Người Nào Cũng Có Thể!
28
Chương 28: 28: Phu Thê Đồng Lòng
29
Chương 29: 29: Không Được
30
Chương 30: 30: Dạy Dỗ!
31
Chương 31: 31: Gả Chồng
32
Chương 32: 32: Bái Đường!
33
Chương 33: 33: Chỉ Có Mình Nàng!
34
Chương 34: 34: Động Phòng
35
Chương 35: 35: Đút Ăn
36
Chương 36: 36: Năm Phần!
37
Chương 37: 37: Đối Lập
38
Chương 38: 38: Người Tính Không Bằng Trời Tính
39
Chương 39: 39: Hư Hỏng!
40
Chương 40: 40: Nói Chung Là
41
Chương 41-42: 41: Thái Tử Xảy Ra Chuyện - 42: SAU LƯNG CÓ QUỶ!
42
Chương 43-44: 43: THÌ RA LÀ THẾ - 44: Kinh Ngạc
43
Chương 46: 45: CƯỚP CON TRAI. - 46: Kim Bài
44
Chương 47: 47: Bôi Thuốc
45
Chương 48-49: 48: Đứa Nhỏ Cũng Muốn Chăm Chút Bản Thân Mình - 49: ĐỒN ĐÃI HẠI NGƯỜI!
46
Chương 50: 50: Che Giấu
47
Chương 51: 51: Tự Chơi
48
Chương 52: 52: Hay Là Ta Không Thể Thoả Mãn Cho Nàng
49
Chương 53: 53: Ta Dùng Tốt Hơn Món Đồ Kia - 54: LI3M HUYỆT CHO NÀNG (MỘT CHÚT THỊT VỤN)
50
Chương 55-56: 55: Bại Lộ - 56: CHE GIẤU VẾT THƯƠNG
51
Chương 57: 57: Ôm Ta Sẽ Không Đau Nữa!
52
Chương 58: 58: Hôn Lên Vết Sẹo
53
Chương 59: 59: Mưu Tính Ra Ngoài Cung
54
Chương 61-62: 61: Cùng Nhau Ăn Tết! - 62: CÙNG NHAU NGÂM SUỐI NƯỚC NÓNG!
55
Chương 63-64: 63: Nhìn - 64: KHÔNG MỜI MÀ ĐẾN
56
Chương 65: 65: Thái Tử Muốn Xuống Tay Với Huynh
57
Chương 66: 66: Ngay Cả Đứa Trẻ Cũng Bị Thái Tử Ghét
58
Chương 67: 67: Quản Giáo Tiểu Bá Vương
59
Chương 68: 68: Mỗi Ngày Của Tiểu Bá Vương
60
Chương 69: 69: Nàng Vẫn Quan Trọng Nhất! - 70: THẤT TỊCH ĐẾN RỒI!
61
Chương 71: 71: Thật Lòng Chúc Phúc
62
Chương 72: 72: Khẩu Giao Cho Hắn
63
Chương 73-74: 73: Hồi Cung - 74: NỔI GIÓ
64
Chương 75: 75: Thái Tử Mưu Phản
65
Chương 76: 76: Ta Nguyện Ý End
66
Chương 77-78
67
Chương Chương 79: 79
68
Chương Chương 80: 80