Chương 26: Người Đầu Tiên Giết Hắn!

Tặng quà? Vân Yên hồ nghi nhìn vẻ mặt bất cần đời của hắn, trong lòng nàng cảnh giác, nàng là đệ nhất sửu nữ của kinh thành, Lục vương anh minh lỗi lạc này sẽ tốt với nàng vậy sao? Vô sự mà ân cần, không phải gian xảo chính là đạo chích.

"Thần nữ thật là thụ sủng nhược kinh (bỗng nhiên được quan tâm mà lo sợ)." Vân Yên nói xong, ánh mắt cũng rơi vào cái rương bên cạnh.

Vân Yên đang trầm tư thì có một thanh âm truyền tới: "Tam tiểu thư không mở ra xem một chút? Tin chắc ngươi sẽ thích."

Trong lòng Vân Yên hơi chùng xuống, nàng thật muốn xem là vật gì, nàng đi tới vươn tay mở cái rương ra.

Nhìn thấy vật bên trong, mặt nàng biến sắc, đột nhiên nhìn về phía Mộ Cảnh Nam, vẻ mặt hắn bất cần đời nói: "Bổn vương muốn đưa ngươi."
Hắn thật sự nói được làm được, quả nhiên dụng tâm lương khổ a, Vân Yên tiện tay cầm một cái khăn che mặt lên, cười nói: "Mấy cái khăn che mặt này đúng là rất đẹp, màu nào cũng có, thần nữ phải cám ơn vương gia rồi."
Nghe nàng nói vậy, nam tử kinh ngạc, người bình thường đối mặt với loại chuyện nhục nhã này có thể trấn định thế sao?
Mộ Cảnh Nam ngẩng đầu nhìn, những hạ nhân kia đều đã ra ngoài hết, trong đại sảnh chỉ còn lại hắn và Vân Yên.

Đột nhiên, một bóng người đến gần, Vân Yên chỉ cảm thấy bên hông căng thẳng, cả người bị một đôi tay ôm chặt, khuôn mặt tuấn dật của Mộ Cảnh Nam tiến lại gần, trêи mặt mang theo ý cân nhắc: "Bổn vương càng ngày càng cảm thấy hứng thú với ngươi."
Đột nhiên bị người khác ôm, Vân Yên khó chịu, nàng cố gắng trấn định, nói: "Vương gia xin tự trọng." Nói xong, nàng muốn thoát ra nhưng không ngờ sức lực hắn lớn đến vậy, thế nào cũng không thoát được.

"Tự trọng? Ngươi là vương phi tương lai của bổn vương, còn sợ người khác nói xấu hay sao? Hơn nữa, có nói ra cũng không có ai tin, đúng không?" nụ cười trêи mặt Mộ Cảnh Nam càng sâu, càng đưa mặt lại gần hơn.

Chỉ còn chút nữa là đựng phải mặt mình rồi, Vân Yên hoảng hốt, vội đẩy hắn ra, cau mày nói: "Vân Yên cũng chỉ là sửu nữ ở kinh thành mà thôi, Vương gia sao có thể vừa ý ta, Vương gia vẫn là đừng nói đùa thì hơn."
Nhìn Vân Yên hốt hoảng, Mộ Cảnh Nam càng vui vẻ, rốt cuộc có thể phá vỡ vẻ mặt bình tĩnh của nàng rồi.

Hắn tiến lại gần tai nàng, giọng mập mờ: "Nói vậy, chỉ cần bổn vương coi trọng ngươi là được sao?"
Vân Yên không ngừng ngửa đầu ra sau, cảm thấy hơi thở nóng rực phả vào cổ, trong lòng nàng rối loạn, tên Mộ Cảnh Nam này đúng là quá phóng đãng, nàng lớn tiếng kêu lên, thân thể đã khom đến cực hạn: "Không nên đụng ta!"
Không ai nói chuyện, động tác của hai người giống như bị đông lại.

Hồi lâu, bên tai vang lên một giọng nói dịu dàng, vô cùng mập mờ: "Yên tâm, cho dù bổn vương có muốn làm gì cũng sẽ không làm trên địa bàn của người khác."
Sắc mặt Vân Yên hơi khựng lại, nghiêng đầu trừng nam tử trước mắt, trong đôi mắt xếch diêm dúa lẳng lơ kia tràn đầy hài hước, hắn đang đùa nàng sao? Lúc này nàng cảm thấy lực bên hông đã buông lỏng, người bên cạnh đã đi ra ngoài.

"Nhìn kĩ một chút thì gương mặt này cũng không xấu xí lắm, hiện tại bổn vương rất có hứng thú với hôn sự này, tin chắc về sau sẽ không nhàm chán."
Nhìn bóng dáng cao lớn càng lúc càng xa, Vân Yên nắm chặt hai quả đấm, nghiến răng nghiến lợi, nàng bị một nam nhân đùa giỡn!

Bên ngoài Tướng phủ, Cô Viễn Thành nhìn Mộ Cảnh Nam, cười nói: "Vương gia, sao ta có cảm giác như là người thua."
"Thật sao? Bổn vương có thua sao?" Nói xong, hắn liếc mắt nhìn Tướng phủ đầy thâm ý, trong lòng cười khẽ, không ngờ Vân Mặc Thành còn có thể sinh ra một nữ nhi như vậy, hôm nay thật không uổng công hắn đến đây, Vân Yên, không tệ!
Tiễn Mộ Cảnh Nam đi rồi, Vân Yên trực tiếp trở về Biện Hiên Các.

"Tiểu thư, bộ dạng Lục vương gia thế nào, có cao ráo tuấn dật như trong truyền thuyết không?" Bích Thủy tươi cười chạy ra nghênh đón, dìu Vân Yên ngồi lên giường.

Nghe thế, lại nhớ tới hành động của Mộ Cảnh Nam, Vân Yên nổi giận: "Chờ ta lấy được Thiên Hương đậu khấu, việc đầu tiên ta làm là giết hắn! Lập tức đi tra rõ Mộ Cảnh Nam cho ta."
Nhìn Vân Yên nổi giận đùng đùng, Bích Thủy sững sờ, thu lại nụ cười, chỉ là, đây là lần đầu tiên nàng thấy tiểu thư tức giận như vậy, Lục vương gia này đúng là không đơn giản a..

Chapter
1 Chương 1: Mở Đầu
2 Chương 2: Trở Về 1
3 Chương 3: Trở Về 2
4 Chương 4: Trở Về 3
5 Chương 5: Từ Hôn Và Tứ Hôn 1
6 Chương 6: Từ Hôn Và Tứ Hôn 2
7 Chương 7: Xúi Quẩy
8 Chương 8: Dạ Thám 1
9 Chương 9: Dạ Thám 2
10 Chương 10: Dạ Thám 3
11 Chương 11: Xuất Phủ
12 Chương 12: Thương Lượng Đối Sách
13 Chương 13: Đoạt Quyền
14 Chương 15: Tranh Phong 1
15 Chương 16: Tranh Phong 2
16 Chương 17: Nhìn Hắn Không Vừa Mắt
17 Chương 18: Phiền Toái
18 Chương 19: Thiết Yến 1
19 Chương 20: Thiết Yến 2
20 Chương 21: Thiết Yến 3
21 Chương 22: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
22 Chương 23: Chớ Ngây Thơ
23 Chương 24: Dự Mưu
24 Chương 25: Cáo Chúc Tết Gà
25 Chương 26: Người Đầu Tiên Giết Hắn!
26 Chương 27: Hạ Độc
27 Chương 28: Ăn Miếng Trả Miếng
28 Chương 29: Tiến Cung
29 Chương 30: Chỉ Cây Dâu Mắng Cây Hòe
30 Chương 31: Trong Cung Vô Tình Gặp Được
31 Chương 32: Cây Kim So Với Cọng Râu
32 Chương 33: Thích
33 Chương 34: Nguy Hiểm Phủ Xuống
34 Chương 35: Giao Dịch 1
35 Chương 36: Giao Dịch 2
36 Chương 37: Trùng Hợp Như Thế
37 Chương 38: Cái Gọi Là Phu Xướng Phụ Tuỳ
38 Chương 39: Ai Nói Bổn Vương Chỉ Vui Đùa Một Chút!
39 Chương 40: Ngươi Mà Là Phu Nhân Cái Gì!
40 Chương 41: Phong Thuỷ Luân Chuyển
41 Chương 42: Phá Hỏng Chuyện Tốt
42 Chương 43: Lấy Chết Uy Hiếp
43 Chương 44: Dùng Phương Thức Của Nam Nhân
44 Chương 45: Càn Rỡ
45 Chương 46: Lai Lịch
46 Chương 47: Cảm Giác Yêu Thích
47 Chương 48: Lỗ Vốn
48 Chương 49: Chờ Đợi
49 Chương 50: Giao Dịch Ngang Hàng
50 Chương 51: Xin Ngài Chỉ Giáo
51 Chương 52: Tăng Gấp Đôi
52 Chương 53: Không Bằng Một Phần Vạn
53 Chương 54: Đại Lễ
54 Chương 55: Khi Nào Đến Phiên Nhị Tiểu Thư Làm Chủ
55 Chương 56: Vả Miệng
56 Chương 57: Kiến Thức Tài Nghệ Của Tam Tiểu Thư
57 Chương 58: Kỹ Tinh Tứ Toạ
58 Chương 59: Ám Sát
59 Chương 60: Hỏi Tội
60 Chương 61: Nguy Cơ
61 Chương 62: Tự Giải Quyết Cho Tốt
62 Chương 63: Chuyện Xưa Của Vân Yên
63 Chương 64: Trúng Độc
64 Chương 65: Rơi Nhai
65 Chương 66: Lời Đồn Đãi 1
66 Chương 67: Lời Đồn Đãi 2
67 Chương 68: Rớt Dây Lưng Quần
68 Chương 69: Thử Dò Xét
69 Chương 70: Cậy Mạnh
70 Chương 71: Là Bổn Vương Hiểu Lầm
71 Chương 72: Bố Trí Phòng Cưới
72 Chương 73: Chủ Động
73 Chương 74: Không Yên Lòng
74 Chương 75: Ta Muốn Ngươi
75 Chương 76: Tâm Tình Phức Tạp
76 Chương 77: Chân Tướng
77 Chương 78: Chuyện Năm Xưa
78 Chương 79: Quyên Tiền
79 Chương 80: Uy Hiếp
80 Chương 81: Sao Hắn Lại Tới
81 Chương 82: Một Hồi Sống Mái
82 Chương 83: Ngươi Biết Rõ
83 Chương 84: Đừng Sợ
84 Chương 85: Thật Sự Yêu Vân Yên
85 Chương 86: Đáp Án
86 Chương 87: Ước Định - Mập Mờ
87 Chương 88: Không Phải Hắn - Hấp Dẫn
88 Chương 89: Lửa Nóng - Hắn Muốn Làm Gì
89 Chương 90: Âm Mưu - Dắt Tay
90 Chương 91: Đừng Làm Rộn
91 Chương 92: Ngươi Thích Hắn - Lời Tiên Đoán
92 Chương 93: Ác Độc - Gặp Lại
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Mở Đầu
2
Chương 2: Trở Về 1
3
Chương 3: Trở Về 2
4
Chương 4: Trở Về 3
5
Chương 5: Từ Hôn Và Tứ Hôn 1
6
Chương 6: Từ Hôn Và Tứ Hôn 2
7
Chương 7: Xúi Quẩy
8
Chương 8: Dạ Thám 1
9
Chương 9: Dạ Thám 2
10
Chương 10: Dạ Thám 3
11
Chương 11: Xuất Phủ
12
Chương 12: Thương Lượng Đối Sách
13
Chương 13: Đoạt Quyền
14
Chương 15: Tranh Phong 1
15
Chương 16: Tranh Phong 2
16
Chương 17: Nhìn Hắn Không Vừa Mắt
17
Chương 18: Phiền Toái
18
Chương 19: Thiết Yến 1
19
Chương 20: Thiết Yến 2
20
Chương 21: Thiết Yến 3
21
Chương 22: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
22
Chương 23: Chớ Ngây Thơ
23
Chương 24: Dự Mưu
24
Chương 25: Cáo Chúc Tết Gà
25
Chương 26: Người Đầu Tiên Giết Hắn!
26
Chương 27: Hạ Độc
27
Chương 28: Ăn Miếng Trả Miếng
28
Chương 29: Tiến Cung
29
Chương 30: Chỉ Cây Dâu Mắng Cây Hòe
30
Chương 31: Trong Cung Vô Tình Gặp Được
31
Chương 32: Cây Kim So Với Cọng Râu
32
Chương 33: Thích
33
Chương 34: Nguy Hiểm Phủ Xuống
34
Chương 35: Giao Dịch 1
35
Chương 36: Giao Dịch 2
36
Chương 37: Trùng Hợp Như Thế
37
Chương 38: Cái Gọi Là Phu Xướng Phụ Tuỳ
38
Chương 39: Ai Nói Bổn Vương Chỉ Vui Đùa Một Chút!
39
Chương 40: Ngươi Mà Là Phu Nhân Cái Gì!
40
Chương 41: Phong Thuỷ Luân Chuyển
41
Chương 42: Phá Hỏng Chuyện Tốt
42
Chương 43: Lấy Chết Uy Hiếp
43
Chương 44: Dùng Phương Thức Của Nam Nhân
44
Chương 45: Càn Rỡ
45
Chương 46: Lai Lịch
46
Chương 47: Cảm Giác Yêu Thích
47
Chương 48: Lỗ Vốn
48
Chương 49: Chờ Đợi
49
Chương 50: Giao Dịch Ngang Hàng
50
Chương 51: Xin Ngài Chỉ Giáo
51
Chương 52: Tăng Gấp Đôi
52
Chương 53: Không Bằng Một Phần Vạn
53
Chương 54: Đại Lễ
54
Chương 55: Khi Nào Đến Phiên Nhị Tiểu Thư Làm Chủ
55
Chương 56: Vả Miệng
56
Chương 57: Kiến Thức Tài Nghệ Của Tam Tiểu Thư
57
Chương 58: Kỹ Tinh Tứ Toạ
58
Chương 59: Ám Sát
59
Chương 60: Hỏi Tội
60
Chương 61: Nguy Cơ
61
Chương 62: Tự Giải Quyết Cho Tốt
62
Chương 63: Chuyện Xưa Của Vân Yên
63
Chương 64: Trúng Độc
64
Chương 65: Rơi Nhai
65
Chương 66: Lời Đồn Đãi 1
66
Chương 67: Lời Đồn Đãi 2
67
Chương 68: Rớt Dây Lưng Quần
68
Chương 69: Thử Dò Xét
69
Chương 70: Cậy Mạnh
70
Chương 71: Là Bổn Vương Hiểu Lầm
71
Chương 72: Bố Trí Phòng Cưới
72
Chương 73: Chủ Động
73
Chương 74: Không Yên Lòng
74
Chương 75: Ta Muốn Ngươi
75
Chương 76: Tâm Tình Phức Tạp
76
Chương 77: Chân Tướng
77
Chương 78: Chuyện Năm Xưa
78
Chương 79: Quyên Tiền
79
Chương 80: Uy Hiếp
80
Chương 81: Sao Hắn Lại Tới
81
Chương 82: Một Hồi Sống Mái
82
Chương 83: Ngươi Biết Rõ
83
Chương 84: Đừng Sợ
84
Chương 85: Thật Sự Yêu Vân Yên
85
Chương 86: Đáp Án
86
Chương 87: Ước Định - Mập Mờ
87
Chương 88: Không Phải Hắn - Hấp Dẫn
88
Chương 89: Lửa Nóng - Hắn Muốn Làm Gì
89
Chương 90: Âm Mưu - Dắt Tay
90
Chương 91: Đừng Làm Rộn
91
Chương 92: Ngươi Thích Hắn - Lời Tiên Đoán
92
Chương 93: Ác Độc - Gặp Lại