Chương 22-2: Nhân họa đắc phúc (2)

Bất luân là đề bạt hay la điêu chinh trong bô phân trung tâng, đều có thể có một người được đề bạt vao vi tri trông, đây chính là quá trình phân phối quyền lực.

Quan Hạo Vũ không chút phản ứng, ông ta muốn mượn cơ hội này nhìn xem những người ngồi ở đây sẽ có thái độ như thế nào đối với việc phân phối quyền lực này, đặc biệt là muốn xem xét người mới vào là Giản Nhược Minh sẽ có ý nghĩ gì.

Đối với một vị cán bộ lãnh đạo mà nói, phân phối quyền lực là việc nhạy cảm nhất, binh thường mà nói, ai cũng muốn noi giup cho người của mình.

Nhìn trộm cũng biết toàn cảnh!

Từ thái độ của Giản Nhược Minh đối với vấn đề này, rất dễ nhận ra ý đồ thực sự của cô ta từ cơ quan trực thuộc tỉnh điều đến Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước là lam gi.

Quan Hạo Vũ liếc mắt nhìn mọi người một cái liền nói: – Nếu bộ phận nhân sự đã nêu ra vấn đề thì chúng ta thảo luận vây, mọi người có ý kiến gi không?

– Vâng, trưởng phòng Âu Dương suy nghi từ khía cạnh của bộ phận nhân sự thì đây quả là một vấn đề, văn phòng là bộ phận quan trọng của Uy ban, một khi có gì trục trặc sẽ làm chậm trễ công việc. Đoàn Thanh Sơn phụ họa nói.

Hăn ta nói xong, còn cố ý liếc nhìn Điền Khắc Minh một cái, giống như muốn nói: Điền Khắc Minh, ông bình thường không xem lãnh đạo ra gì, thời khắc mấu chốt tôi không giup ông đươc, chi co thê lam đươc môt viêc la đạp ông thêm một đạp.

Thấy tình hình không tốt, Hoàng Như Sơn nói: – Đồng chí Điền Khắc Minh chủ động xin tham gia vào “Hoat đông vê thôn xa”, lúc nãy mọi người cũng đã nói qua, tinh thần này rất đáng được khen ngợi, đồng chí ây chỉ là tạm thời chuyển đi một thời gian, chư không phải bãi bỏ chức vụ, đồng chí ấy vẫn nên là Chủ nhiệm văn phòng Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước.

Điền Khắc Minh cảm kích tới nỗi muốn rơi mắt.

– Chủ nhiệm Giản, ý kiến của cô như thế nào? Quan Hạo Vũ trực tiếp hỏi Giản Nhược Minh.

Mấy người đồng thời nhìn về phía Giản Nhược Minh.

Điền Khắc Minh khẩn trương, Âu Dương Mỹ Mỹ thì chờ mong, Đoàn Thanh Vân sao cũng được, Hoàng Như Sơn thì đề phòng, còn Quan Hạo Vũ thì cảnh giác.

Tuy rằng mỗi người đều mang tâm tư riêng, nhưng mấy người bọn họ gần như có ý nghĩ giống như Quan Hạo Vũ, chính là muốn nhìn xem cái người từ dươi tinh phái đến có y kiên gi hay không.

Giản Nhược Minh vẫn duy trì nụ cười nói: – Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ nhiệm Hoàng, trong lúc Chủ nhiệm Điền Khắc Minh tham gia “Hoat đông về thôn xã” thì không nên thay đổi Chủ nhiệm văn phòng.

Điền Khắc Minh và Hoàng Như Sơn thở phào nhẹ nhõm.

Giản Nhược Minh nói tiếp: – Tuy nhiên, Bí thư Đoàn nhắc cũng không sai, công việc ở văn phòng không thể vì sự vắng mặt của Chủ nhiệm mà bị ảnh hưởng. Vì phong Thư ky đa co Trương phong, nên cá nhân tôi cho rằng cung nên cho phòng Tổng hợp một người Trưởng phòng thích hợp, như vậy thì mọi việc ở phòng Tổng hợp đều có người theo dõi.

Đây là giải pháp trung hòa tốt nhất, mọi người đều ra vẻ tán thành.

– Chủ nhiệm Giản, co nhân tuyên cu thê nao không?

Quan Hạo Vũ lại truy hỏi thêm một câu.

Quan Hạo Vũ không hổ danh là cáo già. Cuộc dò thám lúc nãy đã xác nhận, Giản Nhược Minh thật sự là một đối thủ đáng gờm, loại người này một khi đã trở thành đối thủ thì thực không dễ đối phó Bây giờ Quan Hạo Vũ chính là muốn xem Giản Nhược Minh có phải là đã chọn được người, nếu đã như vậy thì có khả năng kéo bè kết phái.

Giản Nhược Minh nhìn thấy rõ ý đồ của Quan Hạo Vũ, cô ta vén tóc lên rồi cười nói: – Chủ nhiệm Quan, tôi đến Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước không lâu, đối với nhân viên và công việc của văn phòng không hiểu rõ. Tôi cho rằng, Điền Khắc Minh là Chủ nhiệm của văn phòng, do ông ta đề cử là thích hợp nhất.

Câu trả lời của Giản Nhược Minh la rất cẩn thận, những người khác cũng không có ý kiến gì.

Quan Hạo Vũ liên yên tâm, điều này cho thấy cô ta không có ý định tham gia sự phân quyền của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Điền Khắc Minh.

Điền Khắc Minh có chút thụ sủng nhược kinh, du gi cũng đa la ngươi bi đày đi rồi, Giản Nhược Minh lại kiến nghị do ông ta đề cử một người thích hợp trong phòng Tổng hợp, khiên ông ta bất ngờ.

– Cái này... Điền Khắc Minh theo thói quen liếc nhìn Quan Hạo Vũ, bất ngờ trước việc phải đưa ra kiến nghị, trước đó không có bàn trước nên Điền Khắc Minh không biết nên nói như thế nào.

Người trong phòng Tổng hợp Điền Khắc Minh đều cảm thấy chướng mắt, theo như ý nghĩ của lão là muốn tiểu Triệu bên phòng Thư ky, nhưng lão nhìn thấy Âu Dương Mỹ Mỹ nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng liền có chút sợ hãi. Trong tay Sở Thiên Thư còn nắm giữ đoạn video trò hề của ông ta, đôi cẩu nam nữ này lại cấu kết với nhau, vừa tan họp Âu Dương Mỹ Mỹ sẽ đem kiến nghị của mình nói với Sở Thiên Thư.

Nếu chẳng may thăng nay tức giận, thất hứa đem đoạn video cho người khác xem, lúc đó chỉ sợ rơi vao thế cục không thể cứu vãn.

Quan Hạo Vũ không kiên nhẫn được nữa, mặt ông ta âm trầm nói: – Tiểu Điền, đừng có ấp a ấp úng nữa, nói mau.

Điền Khắc Minh ngẩng đầu lên, khẽ cắn môi nói: – Tôi đề cử Sở Thiên Thư.

Mọi người hầu như đồng thời mở to hai mắt nhìn.

Hoàng Như Sơn thầm nghĩ: chủ động xin tham gia “Hoat đông về thôn xã” đã la không thể tưởng tượng được rồi, bây giờ lại đề cử Sở Thiên Thư đảm nhiệm chức Trưởng phòng phòng Tổng hợp, xem ra đầu óc Điền Khắc Minh bị Sở Thiên Thư đánh tới ngu rồi.

Đoàn Thanh Sơn cũng thầm nghĩ: đây không phải là phong cách của Điền Khắc Minh nha! Ông ta là tên tiểu nhân có thù tất báo, hôm nay lại đột nhiên trở nên tốt bụng như vậy, còn biêt bo qua thu hân đê cư ngươi khac.

Âu Dương Mỹ Mỹ đắc ý cười, Sở Thiên Thử, tên tiểu tử nhà cậu nhân họa đắc phúc, xem cậu cảm tạ tôi như thế nào đây.

Giản Nhược Minh âm thầm buồn cười: hừ, tên đầu trọc này, tôi sớm đã đoán được ông sẽ đề cử Sở Thiên Thư.

Quan Hạo Vũ không có ấn tượng gì đối với Sở Thiên Thư, ông ta nhìn bốn phía, thấy không ai lên tiếng, liền ho khan một tiếng, không chút để ý hỏi: – Đồng chí Sở Thiên Thư này như thế nào? Mọi người nói xem.

Câu nói này của ông ta thật là mơ hồ, như vừa đang hỏi biểu hiện bình thường của Sở Thiên Thư như thế nào, lại như đang hỏi Sở Thiên Thư làm Trưởng phòng phòng Tổng hợp như thế nào.

Đây chính là thủ đoạn làm người đứng đầu của Quan Hạo Vũ, trước khi không thể ra quyết định thì tạm không lộ ra ý đồ của mình, mà bức những người khác bày tỏ thái độ trước.

Âu Dương Mỹ Mỹ kìm không được, lên tiếng trước: – Tôi đồng ý với lời kiến nghị của Chủ nhiệm Điền, đồng chí tiểu Sở đến Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước được hai năm rồi, làm việc chăm chỉ, nhẫn nhục chịu khó, thận trọng cẩn thận, là người thích hợp cho vị trí Trưởng phòng phòng Tổng hợp. Cứ như vậy, có thể gia tăng sức sống cho đội ngũ làm việc, khiến người trẻ tuổi thấy được hi vọng, có thể làm một tấm gương tốt.

Âu Dương My My vôn chinh la ngươi phu nư không yên phân, lai không co ap lưc gi, y vao việc có qua lai thân thiêt vơi Pho chu tich thanh phô Đương Dât Phu, trên ban hôi nghi không biêt kiêng ky gi ma gianh phat biêu trươc.

Đoàn Thanh Vân noi: – Tiêu Sơ la đông chi tre, rât nhiêt tinh, va co chi hương, thât sư la môt tâm gương tôt đang đê bôi dương.

Anh ta la ngươi thuôc biên chê quân đôi, môt mưc bi Quan Hao Vu va Hoang Như Sơn ap chê, đôi vơi viêc ho dung ngươi không khach quan đa sơm bât man, nhưng gân như không co cơ hôi phan đôi, hôm nay rôt cuôc xuât hiên môt Sơ Thiên Thư không phai trưc hê, đơn giản chỉ muốn bày tỏ ủng hộ về mặt tinh thần.

Quan Hao Vu lai nhin sang Gian Nhươc Minh.

Gian Nhươc Minh vân la câu noi kia: – Tôi vưa mơi tơi không lâu, đôi vơi Sơ Thiên Thư không hiêu ro lăm, nêu la Chu nhiêm Điên đê cư thi hăn la không co vân đê gi.

Hoang Như Sơn không thê không bay to thai đô, ve măt nghiêm tuc noi: – Tôi vơi Sơ Thiên Thư cung tiêp xuc không nhiêu lăm, ngươi tre tuôi co thơi điêm bôc đông, la ưu điêm cung la khuyêt điêm, mâu chôt la xem ta hương dân thê nao. Nêu như moi ngươi đêu đông y đê đông chi Sơ Thiên Thư lên, căn cư nguyên tăc cua tô chưc nhân sư, sô it phuc tung sô đông. Tuy nhiên co điêm tôi muôn nhân manh môt chut, ngươi nao đê cư thi ngươi đo chiu trach nhiêm. Anh Điên, nêu như công viêc cua văn phong xuât hiên vân đê nghiêm trong thi anh la Chu nhiêm cung không thoat khoi quan hê.

Hoang Như Sơn môt bên nhân manh Điên Khăc Minh vân la Chu nhiêm văn phong, môt bên thi to ro y không co thai đô, chi la dưa theo nguyên tăc cua tô chưc đê phat biêu y kiên.

Quan Hao Vu bay to thai đô cuôi cung: – Đươc rôi, tôi cơ ban đông y Sơ Thiên Thư đam nhiêm chưc Trương phong phong Tông hơp, suy xet đên đây la kiên nghi lâm thơi, câp bâc tam đinh la nhân viên phong Chu nhiêm, hương thu đai ngô cua câp pho phong.

Du sao Sơ Thiên Thư cung không phai ngươi cua minh, Quan Hao Vu vẫn giữ lại một vế, chi cho đai ngô không cho câp bâc đê xem hiêu qua sau nay.

Nhân vât sô môt đa lên tiêng, ngươi khac cung không con gi đê noi.

Sau khi tan hop, Điên Khăc Minh chi cam thây miêng lươi khô đăng, da đâu run lên. Công tac hơn hai mươi năm, lân đâu tiên bi uât ưc như vây, không chi tự đa mình ra khoi cơ quan ma thiêu chut nưa con mât ca chưc Chu nhiêm. Lão hoang hôt quay trơ vê phong lam viêc cua minh, câm ly tra đi qua đi lai, rôi bâm điên thoai phong Tông hơp.

Chapter
1 Chương 1: Tai họa giáng đầu
2 Chương 2: Ước hẹn
3 Chương 3-1: Bị khiển trách (1)
4 Chương 3-2: Bị khiển trách (2)
5 Chương 4: Thời thế thay đổi
6 Chương 5: Kich đông bao tô
7 Chương 6: Làm sao chịu nổi
8 Chương 7: Khác gì kẻ cướp
9 Chương 8: Mèo vờn chuột
10 Chương 9-1: Xoay chuyển càn khôn (1)
11 Chương 9-2: Xoay chuyển càn khôn (2)
12 Chương 10: Thiên sứ áo trắng
13 Chương 11: Một cái ôm
14 Chương 12: Không được hồ đồ
15 Chương 13: Đóa hoa đào nhỏ
16 Chương 14: Kinh hoàng lúc nửa đêm
17 Chương 15: Cáo mượn oai hùm
18 Chương 16: Muôn hình vạn trạng
19 Chương 17: Vị khách không mời mà đến
20 Chương 18: Lãnh đạo như vậy
21 Chương 19-2: Một nụ cười khuynh thành (2)
22 Chương 19-1: Một nụ cười khuynh thành (1)
23 Chương 20: Lộ vẻ cảm động
24 Chương 21: Nhiêt huyêt suc sôi
25 Chương 22-2: Nhân họa đắc phúc (2)
26 Chương 22-1: Nhân họa đắc phúc (1)
27 Chương 23: Cam ơn như thê nao
28 Chương 24: Găp phai đô ki
29 Chương 25: Am đâu trên ban rươu
30 Chương 26: Đá vào mông
31 Chương 27-1: Chật vật chạy trốn (1)
32 Chương 27-2: Chật vật chạy trốn (2)
33 Chương 28: Xuất hiện nổi bật
34 Chương 29: Hai mắt tỏa sáng
35 Chương 30: Oan gia ngõ hẹp
36 Chương 31: Vô liêm sỉ
37 Chương 32-1: Nhân cách phân liệt (1)
38 Chương 32-2: Nhân cách phân liệt (2)
39 Chương 33: Vô tình gặp gỡ
40 Chương 34: Giấy phút sống chết
41 Chương 35: Dũng cảm quên mình
42 Chương 36: Gặp phải lừa gạt
43 Chương 37-2: Giương cung bạt kiếm (2)
44 Chương 37-1: Giương cung bạt kiếm (1)
45 Chương 38: Lợi dụng việc công để trả thù tư
46 Chương 39: Lập tức thả người
47 Chương 40: Tự bạt tai
48 Chương 41: Tình cờ gặp gỡ trên đường
49 Chương 42: Họa vô đơn chí
50 Chương 43-2: Đâm lao thì phải theo lao (2)
51 Chương 43-1: Đâm lao thì phải theo lao (1)
52 Chương 44: Thời cơ đã đến
53 Chương 45: Vệ sĩ mặt lạnh
54 Chương 46: Xin ngươi tha thứ
55 Chương 47: Củ khoai lang nóng
56 Chương 48-1: Xảy ra chuyện lớn (1)
57 Chương 48-2: Xảy ra chuyện lớn (2)
58 Chương 49: Tình hình mất khống chế
59 Chương 50: Mưu kế thâm độc
60 Chương 51-1: Một mình xâm nhập (1)
61 Chương 51-2: Một mình xâm nhập (2)
62 Chương 52: Lật lọng
63 Chương 53: Nước mắt chia ly
64 Chương 54: Rơi vào cảnh khó
65 Chương 55: Vu hồi xuất kích
66 Chương 56: Va chạm trực diện
67 Chương 57: Vỗ tay khen hay
68 Chương 58: Bồi thường cho tao
69 Chương 59: Cười lăn lộn
70 Chương 60: Bữa tiệc thịnh soạn
71 Chương 61-1: Phát sinh biến cố (1)
72 Chương 61-2: Phát sinh biến cố (2)
73 Chương 62: Trả phí khó khăn
74 Chương 63: Dậy sóng
75 Chương 64: Tôi không cần quan tâm
76 Chương 65-1: Tính toán (1)
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Tai họa giáng đầu
2
Chương 2: Ước hẹn
3
Chương 3-1: Bị khiển trách (1)
4
Chương 3-2: Bị khiển trách (2)
5
Chương 4: Thời thế thay đổi
6
Chương 5: Kich đông bao tô
7
Chương 6: Làm sao chịu nổi
8
Chương 7: Khác gì kẻ cướp
9
Chương 8: Mèo vờn chuột
10
Chương 9-1: Xoay chuyển càn khôn (1)
11
Chương 9-2: Xoay chuyển càn khôn (2)
12
Chương 10: Thiên sứ áo trắng
13
Chương 11: Một cái ôm
14
Chương 12: Không được hồ đồ
15
Chương 13: Đóa hoa đào nhỏ
16
Chương 14: Kinh hoàng lúc nửa đêm
17
Chương 15: Cáo mượn oai hùm
18
Chương 16: Muôn hình vạn trạng
19
Chương 17: Vị khách không mời mà đến
20
Chương 18: Lãnh đạo như vậy
21
Chương 19-2: Một nụ cười khuynh thành (2)
22
Chương 19-1: Một nụ cười khuynh thành (1)
23
Chương 20: Lộ vẻ cảm động
24
Chương 21: Nhiêt huyêt suc sôi
25
Chương 22-2: Nhân họa đắc phúc (2)
26
Chương 22-1: Nhân họa đắc phúc (1)
27
Chương 23: Cam ơn như thê nao
28
Chương 24: Găp phai đô ki
29
Chương 25: Am đâu trên ban rươu
30
Chương 26: Đá vào mông
31
Chương 27-1: Chật vật chạy trốn (1)
32
Chương 27-2: Chật vật chạy trốn (2)
33
Chương 28: Xuất hiện nổi bật
34
Chương 29: Hai mắt tỏa sáng
35
Chương 30: Oan gia ngõ hẹp
36
Chương 31: Vô liêm sỉ
37
Chương 32-1: Nhân cách phân liệt (1)
38
Chương 32-2: Nhân cách phân liệt (2)
39
Chương 33: Vô tình gặp gỡ
40
Chương 34: Giấy phút sống chết
41
Chương 35: Dũng cảm quên mình
42
Chương 36: Gặp phải lừa gạt
43
Chương 37-2: Giương cung bạt kiếm (2)
44
Chương 37-1: Giương cung bạt kiếm (1)
45
Chương 38: Lợi dụng việc công để trả thù tư
46
Chương 39: Lập tức thả người
47
Chương 40: Tự bạt tai
48
Chương 41: Tình cờ gặp gỡ trên đường
49
Chương 42: Họa vô đơn chí
50
Chương 43-2: Đâm lao thì phải theo lao (2)
51
Chương 43-1: Đâm lao thì phải theo lao (1)
52
Chương 44: Thời cơ đã đến
53
Chương 45: Vệ sĩ mặt lạnh
54
Chương 46: Xin ngươi tha thứ
55
Chương 47: Củ khoai lang nóng
56
Chương 48-1: Xảy ra chuyện lớn (1)
57
Chương 48-2: Xảy ra chuyện lớn (2)
58
Chương 49: Tình hình mất khống chế
59
Chương 50: Mưu kế thâm độc
60
Chương 51-1: Một mình xâm nhập (1)
61
Chương 51-2: Một mình xâm nhập (2)
62
Chương 52: Lật lọng
63
Chương 53: Nước mắt chia ly
64
Chương 54: Rơi vào cảnh khó
65
Chương 55: Vu hồi xuất kích
66
Chương 56: Va chạm trực diện
67
Chương 57: Vỗ tay khen hay
68
Chương 58: Bồi thường cho tao
69
Chương 59: Cười lăn lộn
70
Chương 60: Bữa tiệc thịnh soạn
71
Chương 61-1: Phát sinh biến cố (1)
72
Chương 61-2: Phát sinh biến cố (2)
73
Chương 62: Trả phí khó khăn
74
Chương 63: Dậy sóng
75
Chương 64: Tôi không cần quan tâm
76
Chương 65-1: Tính toán (1)