Chương 23: Chớ Ngây Thơ

"Nhanh, nhanh cản lại."
Công tử áo lam chạy đến bên cạnh Vân Yên, hắn lập tức kéo Vân Yên ra phía trước người mình, chuẩn bị tiếp tục chạy.

Vân Yên ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, da thịt mềm mịn, nàng túm hắn lại, quan sát một lát, cười nói: "Tiểu nữ chỉ là một cô gái yếu đuối, là công tử nên giúp ta mới đúng chứ?"
Công tử áo lam nóng nảy nhìn Vân Yên một cái, lại quay sang nhìn mấy đại hán hung thần ác sát đang tới gần, hắn hốt hoảng gỡ tay Vân Yên đang túm y phục hắn ra: "Người xấu xí, mau buông ra."
"Tiểu tử thúi, còn muốn chạy?!" một đại hán vạm vỡ quát chói tai, mất đại hán bên cạnh tiến lên bắt người.

Vân Yên buông tay, trong lòng buồn cười, dù nàng buông hắn ra, hắn có thể chạy thoát sao?
Công tử áo lam như trút được gánh nặng, lập tức bỏ chạy, nhưng không chạy được mấy bước đã bị hai đại hán bắt lại.

"Buông ta ra, buông ta ra, các ngươi biết ta là ai không?" Công tử áo lam gầm lên, giùng giằng.

Đại hán vạm vỡ tiến lên, cười lạnh nói: "Cóc cần biết ngươi là ai! Thiếu nợ trả tiền là chuyện kinh thiên địa nghĩa.

Dù tới quan phủ chúng ta cũng có lý." nói xong hắn vỗ vỗ mặt công tử áo lam, "Lớn lên da thịt mềm mịn, muốn tìm người giúp cũng phải nhìn rõ đối tượng, tìm nữ nhân còn chưa nói, lại là người quái dị."
Công tử áo lam tức giận, hắn oán hận nhìn Vân Yên, nếu không phải nàng cản hắn, hắn đã sớm chạy: "Đều tại ngươi!"
"Buông ta ra, các ngươi dám đắc tội với ta, ta muốn giết các ngươi."
"Hừ, mang đi." đại hán vạm vỡ khoát tay chuẩn bị mang công tử áo lam đi.

Nhìn mấy người đang muốn rời đi, Vân Yên lắc đầu, muốn nàng làm như có mắt không tròng thật là khó khăn, nàng đi lên phía trước mấy bước, nói: "Ngươi mới vừa nói dù tới quan phủ ngươi cũng có lý sao?"
Nghe vậy, đại hán vạm vỡ dừng bước, quay đầu nhìn Vân Yên, cô gái này nhìn bề ngoài tầm thường nhưng lời nói lại khiến người ta không thể bỏ qua, từng chữ rõ ràng, hắn nhíu mày: "Đương nhiên.

Hắn thiếu ta 5000 lượng bạc, đã đánh cược thua thì phải chịu."
Vân Yên một tay vuốt cằm, cười nói: "Theo ta biết, đoạn thời gian trước quan viên tụ tập đánh cược, Hoàng thượng giận dữ phạt những quan viên này một năm bổng lộc, úp mặt vào tường sám hối một tháng, đồng thời ra lệnh cho phủ doãn đại nhân nghiêm tra mấy vụ đánh cược.

Sau chuyện này sòng bạc cũng bị niêm phong, thế nào, các ngươi cũng muốn bị niêm phong một lần?"
Mặt đại hán vạm vỡ đại biến, quan sát cô gái trước mặt lần nữa, toàn thân nàng có một loại khí chất nghiêm nghị, đôi mắt linh động, nàng thật là biết khá nhiều.

Công tử áo lam ngạc nhiên nhìn Vân Yên, hiển nhiên hắn không nghĩ tới cô gái xấu xí này sẽ giúp hắn.

Chỉ mình nàng sao có thể!
"Người xấu xí, muốn chết!" một đại hán tức giận nói, chuẩn bị động thủ.

Vân Yên biến sắc nhìn người nọ, nói: "Ban ngày ban mặt còn muốn giết người diệt khẩu sao? Nha môn phủ doãn ở ngay phố bên cạnh, ta hô một tiếng bọn họ sẽ tới đây, chẳng lẽ ngươi muốn ra công đường?" Ánh mắt nàng chuyển qua nhìn công tử áo lam, nói: "Nhìn bề ngoài hắn ngây thơ không giống loại người ham mê cờ bạc, hơn nữa quần áo chỉnh tề chắc là buổi sáng mới đi sòng bạc, không dễ dàng thua 5000 lượng bạc như vậy, trừ phi có vài người giở thủ đoạn."
Nghe thế, công tử áo lam đột nhiên nghĩ tới cái gì, hắn hét lớn: "Biết ngay mà, rõ ràng lúc đầu chỉ nói cho ta mượn 100 lượng, đến cuối cùng lại tăng lên gấp mấy lần, những 5000 lượng, là các ngươi cố ý."
"Câm miệng." một đại hán bên cạnh gầm lên.

Sắc mặt đại hán vạm vỡ không tốt, Vân Yên bình tĩnh khiến hắn khẩn trương, hắn có cảm giác bị người ta nắm mũi dẫn đi.

Vân Yên nhìn đại hán vạm vỡ nói: "Nếu vị công tử này nợ ngươi 100 lượng, vậy ta thay hắn trả cho các ngươi 100 lượng, chuyện này cứ vậy bỏ qua, thế nào? Ta tin tưởng, các ngươi cũng không muốn đưa việc này lên quan phủ." nói xong, nàng lấy ra ngân phiếu 100 lượng, cười khẽ: "Có còn hơn không."
Đại hán vạm vỡ siết chặt hai nắm đấm, hắn quan sát nữ nhân trước mắt, từ nãy đến giờ nàng đối mặt với bọn hắn mà không hề hốt hoảng.

Tất cả lại theo ý muốn của nàng! Hắn lại bị một nữ nhân tính toán, hắn gật đầu với hai thủ hạ ý bảo bọn họ thả công tử áo lam ra.

Thấy thế, Vân Yên đưa ngân phiếu cho đại hán vạm vỡ, hắn nhận lấy ngân phiếu, lạnh giọng nói: "Đối nghịch với sòng bạc Thiên Tài sẽ không có kết quả tốt."
Vân Yên lắc đầu: "Ta chỉ luận sự."
Hừ lạnh một tiếng, đại hán vạm vỡ mang người rời đi.

Công tử áo lam xoa xoa bả vai, đi tới nhìn Vân Yên, bất mãn nói: "Tại sao phải đưa tiền cho bọn hắn, hừ, đừng cho rằng ta sẽ cảm ơn ngươi, nếu không phải tại ngươi ta đã sớm chạy thoát."
Vân Yên liếc nhìn người trước mắt, lạnh nhạt nói: "Đừng ngây thơ, ngươi cho rằng không trả tiền bọn họ sẽ thả ngươi đi sao? Không có chuyện gì còn học người ta giả nam trang." Dứt lời nàng nhìn bầu trời, không còn sớm nữa, ngay sau đó rời đi không quay đầu nhìn lại.

Ngây thơ? Nghe thế, Mộ Chiêu Dương dậm dậm chân, chỉ vào bóng lưng Vân Yên hô to: "Ngươi nói ai đó!" Trong lòng nàng không phục, bị người ta nhìn ra thân phận nữ nhân như vậy, còn là một người xấu xí, đáng hận.

Đột nhiên có một thanh âm vang lên: "Cô gái này giả nam trang có vẻ giống, sao lại chạy ra cung chơi rồi."
Mộ Chiêu Dương quay đầu nhìn người tới, đi lên ôm cánh tay hắn, cáu giận nói: "Lục ca, sao bây giờ ngươi mới tới, mới vừa rồi ta bị người xấu khi dễ."
Nhìn muội muội mình, Mộ Cảnh Nam vô lại nói: "Vừa nhận được tin tức, ta ngay cả mỹ nhân cũng không để ý tới.

Nhìn ngươi hiện tại không có việc gì a, chẳng lẽ có quý nhân giúp đỡ?"
Rêи rỉ một tiếng, Mộ Chiêu Dương quệt mồm nói: "Quý nhân ở đâu ra! Rõ ràng chính là một người xấu xí giống Vân Yên." Dừng một chút, nàng nói tiếp: "Nhưng mà hình như có chút bản lãnh, ừ, chính là nữ nhân." Nàng chỉ vào bóng lưng sắp biến mất ở cuối đường.

Mộ Cảnh Nam giương mắt nhìn về phía trước, một thân tím nhạt càng lúc càng xa, hắn không khỏi nở nụ cười, là nàng!.

Chapter
1 Chương 1: Mở Đầu
2 Chương 2: Trở Về 1
3 Chương 3: Trở Về 2
4 Chương 4: Trở Về 3
5 Chương 5: Từ Hôn Và Tứ Hôn 1
6 Chương 6: Từ Hôn Và Tứ Hôn 2
7 Chương 7: Xúi Quẩy
8 Chương 8: Dạ Thám 1
9 Chương 9: Dạ Thám 2
10 Chương 10: Dạ Thám 3
11 Chương 11: Xuất Phủ
12 Chương 12: Thương Lượng Đối Sách
13 Chương 13: Đoạt Quyền
14 Chương 15: Tranh Phong 1
15 Chương 16: Tranh Phong 2
16 Chương 17: Nhìn Hắn Không Vừa Mắt
17 Chương 18: Phiền Toái
18 Chương 19: Thiết Yến 1
19 Chương 20: Thiết Yến 2
20 Chương 21: Thiết Yến 3
21 Chương 22: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
22 Chương 23: Chớ Ngây Thơ
23 Chương 24: Dự Mưu
24 Chương 25: Cáo Chúc Tết Gà
25 Chương 26: Người Đầu Tiên Giết Hắn!
26 Chương 27: Hạ Độc
27 Chương 28: Ăn Miếng Trả Miếng
28 Chương 29: Tiến Cung
29 Chương 30: Chỉ Cây Dâu Mắng Cây Hòe
30 Chương 31: Trong Cung Vô Tình Gặp Được
31 Chương 32: Cây Kim So Với Cọng Râu
32 Chương 33: Thích
33 Chương 34: Nguy Hiểm Phủ Xuống
34 Chương 35: Giao Dịch 1
35 Chương 36: Giao Dịch 2
36 Chương 37: Trùng Hợp Như Thế
37 Chương 38: Cái Gọi Là Phu Xướng Phụ Tuỳ
38 Chương 39: Ai Nói Bổn Vương Chỉ Vui Đùa Một Chút!
39 Chương 40: Ngươi Mà Là Phu Nhân Cái Gì!
40 Chương 41: Phong Thuỷ Luân Chuyển
41 Chương 42: Phá Hỏng Chuyện Tốt
42 Chương 43: Lấy Chết Uy Hiếp
43 Chương 44: Dùng Phương Thức Của Nam Nhân
44 Chương 45: Càn Rỡ
45 Chương 46: Lai Lịch
46 Chương 47: Cảm Giác Yêu Thích
47 Chương 48: Lỗ Vốn
48 Chương 49: Chờ Đợi
49 Chương 50: Giao Dịch Ngang Hàng
50 Chương 51: Xin Ngài Chỉ Giáo
51 Chương 52: Tăng Gấp Đôi
52 Chương 53: Không Bằng Một Phần Vạn
53 Chương 54: Đại Lễ
54 Chương 55: Khi Nào Đến Phiên Nhị Tiểu Thư Làm Chủ
55 Chương 56: Vả Miệng
56 Chương 57: Kiến Thức Tài Nghệ Của Tam Tiểu Thư
57 Chương 58: Kỹ Tinh Tứ Toạ
58 Chương 59: Ám Sát
59 Chương 60: Hỏi Tội
60 Chương 61: Nguy Cơ
61 Chương 62: Tự Giải Quyết Cho Tốt
62 Chương 63: Chuyện Xưa Của Vân Yên
63 Chương 64: Trúng Độc
64 Chương 65: Rơi Nhai
65 Chương 66: Lời Đồn Đãi 1
66 Chương 67: Lời Đồn Đãi 2
67 Chương 68: Rớt Dây Lưng Quần
68 Chương 69: Thử Dò Xét
69 Chương 70: Cậy Mạnh
70 Chương 71: Là Bổn Vương Hiểu Lầm
71 Chương 72: Bố Trí Phòng Cưới
72 Chương 73: Chủ Động
73 Chương 74: Không Yên Lòng
74 Chương 75: Ta Muốn Ngươi
75 Chương 76: Tâm Tình Phức Tạp
76 Chương 77: Chân Tướng
77 Chương 78: Chuyện Năm Xưa
78 Chương 79: Quyên Tiền
79 Chương 80: Uy Hiếp
80 Chương 81: Sao Hắn Lại Tới
81 Chương 82: Một Hồi Sống Mái
82 Chương 83: Ngươi Biết Rõ
83 Chương 84: Đừng Sợ
84 Chương 85: Thật Sự Yêu Vân Yên
85 Chương 86: Đáp Án
86 Chương 87: Ước Định - Mập Mờ
87 Chương 88: Không Phải Hắn - Hấp Dẫn
88 Chương 89: Lửa Nóng - Hắn Muốn Làm Gì
89 Chương 90: Âm Mưu - Dắt Tay
90 Chương 91: Đừng Làm Rộn
91 Chương 92: Ngươi Thích Hắn - Lời Tiên Đoán
92 Chương 93: Ác Độc - Gặp Lại
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Mở Đầu
2
Chương 2: Trở Về 1
3
Chương 3: Trở Về 2
4
Chương 4: Trở Về 3
5
Chương 5: Từ Hôn Và Tứ Hôn 1
6
Chương 6: Từ Hôn Và Tứ Hôn 2
7
Chương 7: Xúi Quẩy
8
Chương 8: Dạ Thám 1
9
Chương 9: Dạ Thám 2
10
Chương 10: Dạ Thám 3
11
Chương 11: Xuất Phủ
12
Chương 12: Thương Lượng Đối Sách
13
Chương 13: Đoạt Quyền
14
Chương 15: Tranh Phong 1
15
Chương 16: Tranh Phong 2
16
Chương 17: Nhìn Hắn Không Vừa Mắt
17
Chương 18: Phiền Toái
18
Chương 19: Thiết Yến 1
19
Chương 20: Thiết Yến 2
20
Chương 21: Thiết Yến 3
21
Chương 22: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
22
Chương 23: Chớ Ngây Thơ
23
Chương 24: Dự Mưu
24
Chương 25: Cáo Chúc Tết Gà
25
Chương 26: Người Đầu Tiên Giết Hắn!
26
Chương 27: Hạ Độc
27
Chương 28: Ăn Miếng Trả Miếng
28
Chương 29: Tiến Cung
29
Chương 30: Chỉ Cây Dâu Mắng Cây Hòe
30
Chương 31: Trong Cung Vô Tình Gặp Được
31
Chương 32: Cây Kim So Với Cọng Râu
32
Chương 33: Thích
33
Chương 34: Nguy Hiểm Phủ Xuống
34
Chương 35: Giao Dịch 1
35
Chương 36: Giao Dịch 2
36
Chương 37: Trùng Hợp Như Thế
37
Chương 38: Cái Gọi Là Phu Xướng Phụ Tuỳ
38
Chương 39: Ai Nói Bổn Vương Chỉ Vui Đùa Một Chút!
39
Chương 40: Ngươi Mà Là Phu Nhân Cái Gì!
40
Chương 41: Phong Thuỷ Luân Chuyển
41
Chương 42: Phá Hỏng Chuyện Tốt
42
Chương 43: Lấy Chết Uy Hiếp
43
Chương 44: Dùng Phương Thức Của Nam Nhân
44
Chương 45: Càn Rỡ
45
Chương 46: Lai Lịch
46
Chương 47: Cảm Giác Yêu Thích
47
Chương 48: Lỗ Vốn
48
Chương 49: Chờ Đợi
49
Chương 50: Giao Dịch Ngang Hàng
50
Chương 51: Xin Ngài Chỉ Giáo
51
Chương 52: Tăng Gấp Đôi
52
Chương 53: Không Bằng Một Phần Vạn
53
Chương 54: Đại Lễ
54
Chương 55: Khi Nào Đến Phiên Nhị Tiểu Thư Làm Chủ
55
Chương 56: Vả Miệng
56
Chương 57: Kiến Thức Tài Nghệ Của Tam Tiểu Thư
57
Chương 58: Kỹ Tinh Tứ Toạ
58
Chương 59: Ám Sát
59
Chương 60: Hỏi Tội
60
Chương 61: Nguy Cơ
61
Chương 62: Tự Giải Quyết Cho Tốt
62
Chương 63: Chuyện Xưa Của Vân Yên
63
Chương 64: Trúng Độc
64
Chương 65: Rơi Nhai
65
Chương 66: Lời Đồn Đãi 1
66
Chương 67: Lời Đồn Đãi 2
67
Chương 68: Rớt Dây Lưng Quần
68
Chương 69: Thử Dò Xét
69
Chương 70: Cậy Mạnh
70
Chương 71: Là Bổn Vương Hiểu Lầm
71
Chương 72: Bố Trí Phòng Cưới
72
Chương 73: Chủ Động
73
Chương 74: Không Yên Lòng
74
Chương 75: Ta Muốn Ngươi
75
Chương 76: Tâm Tình Phức Tạp
76
Chương 77: Chân Tướng
77
Chương 78: Chuyện Năm Xưa
78
Chương 79: Quyên Tiền
79
Chương 80: Uy Hiếp
80
Chương 81: Sao Hắn Lại Tới
81
Chương 82: Một Hồi Sống Mái
82
Chương 83: Ngươi Biết Rõ
83
Chương 84: Đừng Sợ
84
Chương 85: Thật Sự Yêu Vân Yên
85
Chương 86: Đáp Án
86
Chương 87: Ước Định - Mập Mờ
87
Chương 88: Không Phải Hắn - Hấp Dẫn
88
Chương 89: Lửa Nóng - Hắn Muốn Làm Gì
89
Chương 90: Âm Mưu - Dắt Tay
90
Chương 91: Đừng Làm Rộn
91
Chương 92: Ngươi Thích Hắn - Lời Tiên Đoán
92
Chương 93: Ác Độc - Gặp Lại