Chương 80: 80: Viện Binh Của Tôi Đến Rồi

Có thể nghe ra giọng nói của bản thân đã trở nên khàn đặc, hít thở chỉ toàn là mùi máu.
“Nói sau đây, tôi đoán được nơi đây là đâu rồi, sức khỏe là của tôi trừ khi ông là bác sĩ.”
Tiếng giày cao gót giẫm lên từng bậc thang, sau trước nay tôi chưa từng biết tiếng động này quyền lực đến vậy?
Gương mặt ở Túc Xuân xuất hiện, được ánh sáng tung hô mà trở nên kỳ ảo.

Nói bà ta biết điều là tôi sai, nói bà ta không phân tranh tài sản là tôi sai, ngoại trừ chuyện chấp nhận trong bình thản thì tôi còn có thể làm gì khác.
Kêu gào chửi bới bọn họ sợ rằng tôi sẽ nôn ra máu rồi đi trước lão phu nhân, mấy tên lúc nãy xuất thân không phải hạng tầm thường, ai ai cũng rắn chắn, từng đòn giáng xuống tôi phải cắn răng nhịn đau.
“Trông chừng nó cho kỹ, tôi phải ra ngoài.”
“Đi ôm chân lão phu nhân sao?”
Gương mặt Ngưỡng Linh Vĩ méo mó sau khi nghe câu nói của tôi, người anh họ này nắm đầu tôi tấp thêm cho mấy cái.

Bản thân tự chuốc lấy, biết trước là vậy nhưng cái miệng nhịn không được.
Đánh đến chán chê Túc Xuân dặn dò.
“Ngưỡng Uyên, trông chừng đừng để nó chết.”
Còn có Ngưỡng Uyên, thật sự là tôi sai mà.

Túc Xuân đem con trai mình đi lo cho hậu sự tôi rồi, giờ này lão phu nhân đã lùn sụt khắp các ngõ lớn nhỏ để tìm tôi rồi chăng.

Bọn họ rời đi chắc chắn đến thay vị trí của tôi nhắc nhở lão phu nhân Ngưỡng Gia vẫn còn có một đứa cháu trai.
Thuận tiện dẫn dắt mọi người sang một hướng khác, để mọi người tìm tôi càng tìm càng xa.
Giây phút này bản thân phải tuyệt vọng nhưng tôi cứ có cảm giác rất vui sướng, chắc là bị điên rồi.

Bị loại chuyện này chọc cho phải điên, vài lý do mà không thể tức giận, sẽ chết người thật.
Nhìn thấy Ngưỡng Uyên đem một thau nước ấm cùng với cái khăn sạch đến, tôi bất lực đến nổi không dám mở mắt.
Chị ta từng chút từng chút lau sạch vết máu trên người, người này dám cả gan nới lỏng dây thừng đang trói tôi, thật sự điên mà.

Một người con gái yếu đuối với một người quân nhân, tôi có thể trốn thoát nhưng chạy không xa.
Lúc quay lại bọn họ cũng biến mất chẳng còn dấu vết, tôi có bao nhiêu niềm tin lần ra được dấu vết của người đàn ông này.

Đó là một lý do nhỏ nhoi mà tôi có thể bịa ra, tôi sợ thứ khác.
Tôi nắm lấy cổ tay Ngưỡng Uyên, nửa đùa mà nói.
“Chị không sợ tôi chạy? Biết ăn nói sao với mẹ chị đây?”
Đối phương cúi gằm mặt ấp úng đáp.
“Bà, bà ấy căn dặn chăm sóc… Đừng để em chết.”
Một đóa hồng trắng cắm trong bình máu vậy mà không nhiễm màu.
Tôi sao nỡ chạy đi đây, chỉ biết chịu đựng một chút, viện binh của tôi sẽ đến thôi.

Lão già kia tính toán hết rồi, một số tiền khổng lồ còn đang đợi tôi mà.
Thân thể tôi tuy không sạch nhưng đỡ hơn nhiều rồi, hẳn là dễ nhìn hơn.

Ngưỡng Uyên liên tục hỏi tôi có muốn uống gì không, muốn ăn những gì để chị ta tìm cách.

Tôi khẽ cười sau đó đáp một câu tròn vành rõ chữ.
“Tôi muốn ngủ.”
Bản thân buồn ngủ hiển nhiên trời đã sáng, mệt mỏi như vậy tôi đương nhiên chỉ đành thuận theo bản năng.

Chắc không phải nhắm mắt xuôi tay gì đó đâu, thông thường giờ này tôi cũng cảm thấy như vậy.
Ngưỡng Uyên đem một cái chăn mỏng phủ lên người tôi, đừng nói chị ấy xem tôi là chó mà chăm sóc.

Mà thôi, như này đã tốt lắm rồi, đổi lại Trấn Yên Yên hẳn là chị ta đem tôi băm thành thịt cho thú hoang trong rừng này thưởng thức rồi.
Ngưỡng Uyên vẫn ngồi xem tôi ngủ, chị ta nghe lời mẹ thế sao, làm tôi chẳng có cách nào bắt chuyện với người đàn ông kia.
Muốn tìm hiểu một số chuyện để ông ta không gắn bom vào người tôi, mấy chuyện đơn giản này tôi thừa sức để hiểu.
Nhưng trước hết phải đánh một giấc, ngủ chưa được ba mươi phút tôi đã phải tỉnh dậy trước khi tỉnh dậy tôi đã loáng thoáng nghe được cuộc trò chuyện giữa kẻ đó và Ngưỡng Uyên.
Bọn họ ồn quá tôi chẳng tài nào ngon giấc, bực mình thật.
“Ông Lý, chuyện khi xưa không đáng để ông liều mạng, thật sự phải làm như vậy sao?”
“Các người thì biết gì chứ, mẹ cô bỏ tiền ra để hợp tác đừng nhiều chuyện.”
Mở mắt đã thấy bản thân được gắn thêm vài phụ kiện đẹp mắt, đồng hồ đếm ngược còn một tiếng mười mấy phút nữa, thú vị ghê.
“Tôi nói các người sập bẫy rồi có tin không?”
Nghe tôi hỏi cái người mà Ngưỡng Uyên gọi là ông Lý phì cười, ông ta nói.
“Bao nhiêu năm nay không lần ra được dấu vết của tao, mày còn có cái tự tin đó.”
Vậy thì đừng cho người bắt tôi mới phải, dính vào mẹ con Xuân Túc xem như ông ta xui.

Chuyện phía trước tôi không chắc, nhưng người của tôi đến rồi mong là boss đem theo vào người hữu dụng, đừng xách cái thể xác già nua kia đến.
Tôi cũng hùa theo ông ta, cười nói.
“Người của Ngưỡng Minh Kỵ không tìm được, nhưng sếp nhà tôi lợi hại lắm đấy.”
Dứt lời cái lão già kia cũng xuất hiện, phía sau còn có gương mặt trắng nhợt của An Tử.

Hai chú cháu khác xa một trời một vực, tôi đoán chắc chắn boss chẳng nói gì về vụ việc lần này, có thể dọa anh ấy cái gì rồi.
Ông Lý bật dậy phóng như bay ra khỏi nhà, có vài tiếng súng vang lên khiến cho Ngưỡng Uyên bịt tay co người.

Dáng vẻ như lúc ở căn nhà hoang, lúc đó không phải giả hiện tại lại càng chân thật.
“Cho người đem Ngưỡng Uyên về lấy lời khai đi.”
Vụ việc xảy ra ở núi Linh Sơn khi đó chỉ mỗi Ngưỡng Uyên bị đưa đi lấy lời khi, tôi lười nên không đi cũng chẳng nghe nói gì.
An Tử nhìn thẳng vào mắt tôi sau đó lớn tiếng.
“Tính trước bao nhiêu bước cũng không bằng em nhỉ?”
Vậy thì hỏi chú anh tính trong đầu những gì..

Chapter
1 Chương 1: 1: Một Người Giống Hệt Tôi
2 Chương 2: 2: Tráo Đổi Thân Phận
3 Chương 3: 3: Phạt Lâu Vậy Sao
4 Chương 4: 4: Đôi Uyên Ương
5 Chương 5: 5: Rốt Cuộc Hắn Lo Cho Ai
6 Chương 6: 6: Phối Hợp Nhận Lỗi
7 Chương 7: 7: Dục Phong Muốn Tôi Giết Người
8 Chương 8: 8: Bà Làm Mẹ Kiểu Gì Vậy
9 Chương 9: 9: Tôi Sợ Ma Là Thật
10 Chương 10: 10: Trái Tim Tôi Mỏng Lắm Đừng Doạ
11 Chương 11: 11: Ngưỡng Mi Bị Đánh Thành Đầu Heo
12 Chương 12: 12: Một Trong Những Điều Tôi Che Giấu
13 Chương 13: 13: Chuyện Của Vài Năm Trước
14 Chương 14: 14: Nói Khùng Nói Điên
15 Chương 15: 15: Ngắm Biển Cùng Anh
16 Chương 16: 16: Biến Thái Quá Đi
17 Chương 17: 17: Đúng Là Doạ Người
18 Chương 18: 18: Boss Tìm Tôi Rồi
19 Chương 19: 19: An Tử Hình Như Hơi Cáu
20 Chương 20: 20: Chuyện Vặt
21 Chương 21: 21: Công Việc Đào Ra Tiền
22 Chương 22: 22: Boss Không Phải Người Tốt Bụng
23 Chương 23: 23: Bọn Họ Đều Đi Cả Rồi
24 Chương 24: 24: Không Phải Lần Đầu Tiên
25 Chương 25: 25: Lão Lại Âm Mưu Cái Gì Rồi
26 Chương 26: 26: Tình Hình Không Được Ổn Cho Lắm
27 Chương 27: 27: Đừng Sợ Anh Sẽ Ở Đây Cùng Em
28 Chương 28: 28: Các Người Chọn Nhầm Đối Tượng Bắt Nạt Rồi
29 Chương 29: 29: Hắn Không Dám
30 Chương 30: 30: Tôi Chọn Cách Không Tin
31 Chương 31: 31: Tôi Hiểu Mà
32 Chương 32: 32: Không Lý Nào Lại Vậy
33 Chương 33: 33: Nạn Nhân Kế Tiếp
34 Chương 34: 34: Phòng Bên Cạnh Có Bi3n Thái
35 Chương 35: 35: Giải Cứu Mục Tiêu
36 Chương 36: 36: Anh Ấy Biết Được Một Nửa Rồi
37 Chương 37: 37: Chúng Tôi Có Ràng Buộc
38 Chương 38: 38: Có Mắt Chỉ Để Trưng
39 Chương 39: 39: Tôi Tin Boss Làm Được
40 Chương 40: 40: Người Này Có Vẻ Khác
41 Chương 41: 41: Suýt Thì Lớn Chuyện
42 Chương 42: 42: Gọi Thế Nào Đều Không Tránh Khỏi
43 Chương 43: 43: Bị Cuốn Vào Chuyện Không Hay
44 Chương 44: 44: Vòng Chân Mới
45 Chương 45: 45: Tôi Sợ Ma
46 Chương 46: 46: Cũng Không Tồi
47 Chương 47: 47: Không Biết Xấu Hổ
48 Chương 48: 48: Là Giả
49 Chương 49: 49: Tôi Sinh Nghi Rồi
50 Chương 50: 50: Ngưỡng Anh Đạt Chết Chắc Rồi
51 Chương 51: 51: Nhiệm Vụ Mới
52 Chương 52: 52: Đặc Quyền Của Tôi
53 Chương 53: 53: Nhất Thiết Phải Để Bản Thân Bị Thương Sao
54 Chương 54: 54: Boss Bị Hỏng Rồi
55 Chương 55: 55: Có Chút Ảnh Hưởng Nhưng Không Đau Lòng
56 Chương 56: 56: Đừng Doạ Người Ta Như Thế
57 Chương 57: 57: Không Thấy Hay Sao Còn Hỏi
58 Chương 58: 58: Đã Là Quá Khứ Rồi
59 Chương 59: 59: Chia Xa
60 Chương 60: 60: Bị Tập Kích
61 Chương 61: 61: Trái Tim Chảy Máu Rồi
62 Chương 62: 62: Thẳng Thắn Như Vậy Tôi Buồn Đó
63 Chương 63: 63: Làm Khó Nhau
64 Chương 64: 64: Không Phải Cho Anh
65 Chương 65: 65: Yêu Bằng Mắt
66 Chương 66: 66: Tương Lai Chúng Ta
67 Chương 67: 67: Nơi Này Không Thể Đi Dạo
68 Chương 68: 68: Đuổi Đi
69 Chương 69: 69: Một Giấc Ngủ Ngon Rất Xa Vời
70 Chương 70: 70: Bám Dai Như Đỉa
71 Chương 71: 71: Quá Sức Tưởng Tượng
72 Chương 72: 72: Từ Từ Đừng Kích Động
73 Chương 73: 73: Sao Lại Quay Về Rồi
74 Chương 74: 74: Làm Tôi Hơi Bất Ngờ
75 Chương 75: 75: Các Người Diễn Thật Tệ
76 Chương 76: 76: Gặp Lại Bác Sĩ Thạch
77 Chương 77: 77: Tôi Rất Biết Ơn
78 Chương 78: 78: Thôi Xong Bị Bắt Rồi
79 Chương 79: 79: Bất Ngờ Không Nhỏ
80 Chương 80: 80: Viện Binh Của Tôi Đến Rồi
81 Chương 81: 81: Mạng Tôi Lớn Lắm
82 Chương 82: 82: Xin Phép Rồi Mới Được Đi
83 Chương 83: 83: Ngoan Cố
84 Chương 84: 84: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Thôi
85 Chương 85: 85: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Dối
86 Chương 86: 86: Tôi Ghét Bà Ta Nhất
87 Chương 87: 87: Thời Gian Trôi Đi
88 Chương 88: 88: Tổn Thương Là Điều Không Thể Tránh Khỏi
89 Chương 89: 89: Phiền Du Nam Rồi
90 Chương 90: 90: Giả Định Trong Tôi
91 Chương 91: 91: End
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: 1: Một Người Giống Hệt Tôi
2
Chương 2: 2: Tráo Đổi Thân Phận
3
Chương 3: 3: Phạt Lâu Vậy Sao
4
Chương 4: 4: Đôi Uyên Ương
5
Chương 5: 5: Rốt Cuộc Hắn Lo Cho Ai
6
Chương 6: 6: Phối Hợp Nhận Lỗi
7
Chương 7: 7: Dục Phong Muốn Tôi Giết Người
8
Chương 8: 8: Bà Làm Mẹ Kiểu Gì Vậy
9
Chương 9: 9: Tôi Sợ Ma Là Thật
10
Chương 10: 10: Trái Tim Tôi Mỏng Lắm Đừng Doạ
11
Chương 11: 11: Ngưỡng Mi Bị Đánh Thành Đầu Heo
12
Chương 12: 12: Một Trong Những Điều Tôi Che Giấu
13
Chương 13: 13: Chuyện Của Vài Năm Trước
14
Chương 14: 14: Nói Khùng Nói Điên
15
Chương 15: 15: Ngắm Biển Cùng Anh
16
Chương 16: 16: Biến Thái Quá Đi
17
Chương 17: 17: Đúng Là Doạ Người
18
Chương 18: 18: Boss Tìm Tôi Rồi
19
Chương 19: 19: An Tử Hình Như Hơi Cáu
20
Chương 20: 20: Chuyện Vặt
21
Chương 21: 21: Công Việc Đào Ra Tiền
22
Chương 22: 22: Boss Không Phải Người Tốt Bụng
23
Chương 23: 23: Bọn Họ Đều Đi Cả Rồi
24
Chương 24: 24: Không Phải Lần Đầu Tiên
25
Chương 25: 25: Lão Lại Âm Mưu Cái Gì Rồi
26
Chương 26: 26: Tình Hình Không Được Ổn Cho Lắm
27
Chương 27: 27: Đừng Sợ Anh Sẽ Ở Đây Cùng Em
28
Chương 28: 28: Các Người Chọn Nhầm Đối Tượng Bắt Nạt Rồi
29
Chương 29: 29: Hắn Không Dám
30
Chương 30: 30: Tôi Chọn Cách Không Tin
31
Chương 31: 31: Tôi Hiểu Mà
32
Chương 32: 32: Không Lý Nào Lại Vậy
33
Chương 33: 33: Nạn Nhân Kế Tiếp
34
Chương 34: 34: Phòng Bên Cạnh Có Bi3n Thái
35
Chương 35: 35: Giải Cứu Mục Tiêu
36
Chương 36: 36: Anh Ấy Biết Được Một Nửa Rồi
37
Chương 37: 37: Chúng Tôi Có Ràng Buộc
38
Chương 38: 38: Có Mắt Chỉ Để Trưng
39
Chương 39: 39: Tôi Tin Boss Làm Được
40
Chương 40: 40: Người Này Có Vẻ Khác
41
Chương 41: 41: Suýt Thì Lớn Chuyện
42
Chương 42: 42: Gọi Thế Nào Đều Không Tránh Khỏi
43
Chương 43: 43: Bị Cuốn Vào Chuyện Không Hay
44
Chương 44: 44: Vòng Chân Mới
45
Chương 45: 45: Tôi Sợ Ma
46
Chương 46: 46: Cũng Không Tồi
47
Chương 47: 47: Không Biết Xấu Hổ
48
Chương 48: 48: Là Giả
49
Chương 49: 49: Tôi Sinh Nghi Rồi
50
Chương 50: 50: Ngưỡng Anh Đạt Chết Chắc Rồi
51
Chương 51: 51: Nhiệm Vụ Mới
52
Chương 52: 52: Đặc Quyền Của Tôi
53
Chương 53: 53: Nhất Thiết Phải Để Bản Thân Bị Thương Sao
54
Chương 54: 54: Boss Bị Hỏng Rồi
55
Chương 55: 55: Có Chút Ảnh Hưởng Nhưng Không Đau Lòng
56
Chương 56: 56: Đừng Doạ Người Ta Như Thế
57
Chương 57: 57: Không Thấy Hay Sao Còn Hỏi
58
Chương 58: 58: Đã Là Quá Khứ Rồi
59
Chương 59: 59: Chia Xa
60
Chương 60: 60: Bị Tập Kích
61
Chương 61: 61: Trái Tim Chảy Máu Rồi
62
Chương 62: 62: Thẳng Thắn Như Vậy Tôi Buồn Đó
63
Chương 63: 63: Làm Khó Nhau
64
Chương 64: 64: Không Phải Cho Anh
65
Chương 65: 65: Yêu Bằng Mắt
66
Chương 66: 66: Tương Lai Chúng Ta
67
Chương 67: 67: Nơi Này Không Thể Đi Dạo
68
Chương 68: 68: Đuổi Đi
69
Chương 69: 69: Một Giấc Ngủ Ngon Rất Xa Vời
70
Chương 70: 70: Bám Dai Như Đỉa
71
Chương 71: 71: Quá Sức Tưởng Tượng
72
Chương 72: 72: Từ Từ Đừng Kích Động
73
Chương 73: 73: Sao Lại Quay Về Rồi
74
Chương 74: 74: Làm Tôi Hơi Bất Ngờ
75
Chương 75: 75: Các Người Diễn Thật Tệ
76
Chương 76: 76: Gặp Lại Bác Sĩ Thạch
77
Chương 77: 77: Tôi Rất Biết Ơn
78
Chương 78: 78: Thôi Xong Bị Bắt Rồi
79
Chương 79: 79: Bất Ngờ Không Nhỏ
80
Chương 80: 80: Viện Binh Của Tôi Đến Rồi
81
Chương 81: 81: Mạng Tôi Lớn Lắm
82
Chương 82: 82: Xin Phép Rồi Mới Được Đi
83
Chương 83: 83: Ngoan Cố
84
Chương 84: 84: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Thôi
85
Chương 85: 85: Sự Thật Trước Mắt Là Giả Dối
86
Chương 86: 86: Tôi Ghét Bà Ta Nhất
87
Chương 87: 87: Thời Gian Trôi Đi
88
Chương 88: 88: Tổn Thương Là Điều Không Thể Tránh Khỏi
89
Chương 89: 89: Phiền Du Nam Rồi
90
Chương 90: 90: Giả Định Trong Tôi
91
Chương 91: 91: End