Chương 5: Kich đông bao tô

Lưu Xuân Na vôi vang sưa sang lai chô quân ao bi Điên Khăc Minh xe, che lai nhưng chô nhay cam lô ra rôi mơi tư trên ghê Salon bo dậy, nơm nơp lo sơ đưng bên canh Sơ Thiên Thư.

Điên Khăc Minh vân hung hô: – Lưu Xuân Na, cô không thê đi.

Sơ Thiên Thư ro rang co thê cam giac đươc thân thê cua Lưu Xuân Na đang run.

Hăn găt gao nhin chăm chăm vao Điên Khăc Minh, trong anh măt toat lên lưa giân.

Thấy Sơ Thiên Thư không co y đinh đi ra ngoai, Điên Khăc Minh cang tưc điên lên: – Sơ Thiên Thư, câu la đô oc heo hay lô tai bi điêc?

Con me no, tuc ngư con noi quá tam ba bận, hôm nay gã đa chưi câu nay bôn lân rôi.

Sơ Thiên Thư âm thâm siêt chăt năm tay.

Điên Khăc Minh bô dang cao cao tai thương vot tơi trươc măt Sơ Thiên Thư, chi vao cưa chinh quat: – Sơ Thiên Thư, con me may, không muôn bi đay đi thi ngay lâp tưc cut ra ngoai cho tao.

Sơ Thiên Thư rôt cuôc không nhin đươc nưa, hăn cât bươc tiên tơi, lây tơ bao trong tay hung hăng đâp vô măt Điên Khăc Minh, sau đo không hai lơi, đưa tay môt quyên năng nê ma vung vao cai đâu hoi cua lao.

Điên Khăc Minh phịch phịch phịch lui về sau vai bươc, mông đăt trên măt đât.

Ở trương đai hoc Sơ Thiên Thư la đôi viên cua câu lac bô vân đông đinh hương, con luyên qua môt thơi gian ngăn môn vât tư do, môt quyên nay lai dung hêt sưc, mâp map trung niên như Điên Khăc Minh lam sao chiu nôi, phân hoi ơ trên đâu lâp tưc bâm tim môt mang lơn.

Điên Khăc Minh ôm đâu, kho khăn bo dậy, thơ hôn hên tưc giân chi vao Sơ Thiên Thư: – May May, may dam đông thu đanh lanh đao? May đơi bi đay đên Sơn Câu Câu đi.

Nêu đinh mênh đa xac đinh bi đay rôi thi tai sao con phai sơ gã nưa?

Sơ Thiên Thư ôm lấy Lưu Xuân Na đang choang vang, vươn năm tay quơ quơ trươc măt Điên Khăc Minh.

Điên Khăc Minh sơ đên mưc lui vê phia sau mây bươc kêu to: – Sơ Thiên Thư, may Không đươc xăng bây.

Sơ Thiên Thư hung hô canh cao noi: – Điên hoi, ông con có ý đồ với cô ấy, tôi se xử toe toét cái đầu trọc của ông.

Điên Khăc Minh lai không tư chu lui vê sau môt bươc.

Lưu Xuân Na găt gao ôm lây năm tay phai cua Sơ Thiên Thư.

Văn phòng Uy ban va văn phong cua cac lanh đao đêu tai lâu hai, bên nay đông tinh qua lơn, ăn cơm xong đang muôn nghi trưa, Hoang Như Sơn, Đoan Thanh Vân va Gian Nhươc Minh đêu mơ cưa phong ra.

Gian Nhươc Minh va Đoan Thanh Vân đưng môt bên, thơ ơ lanh nhat.

Tiên My Hoa va môt vai ngươi ơ phong Thư ky không dam lai gân, trôn ơ goc phong xem nao nhiêt.

Luôn luôn nhân nhuc chiu đưng như Sơ Thiên Thư cung dam đâm Điên Khăc Minh. Ngay thương nam nư gia tre bi Điên Khăc Minh ăn hiêp, dung tư sang khoai đê hinh dung cung không đu, không khoi thay đôi cach nhin đôi vơi khi khai anh hung cua Sơ Thiên Thư.

– Sao lai thê nay? Cai nhau như vây con ra thê thông gi nưa. Hoang Như Sơn đi tơi, ve măt uy nghiêm.

– Chu nhiêm Hoang, tôi đang cung Lưu Xuân Na ban công viêc thi tên tiêu tư nay không go cưa ma xông vao, tôi phê binh vai câu thi không ngơ câu ta đông thu đanh ngươi. Điên Khăc Minh giông như thây đươc cưu tinh, chay đên trươc măt Hoang Như Sơn, chi vao cai đâu troc cua minh, cao trang trươc.

Hoang Như Sơn thoang nhin qua cai đâu hoi đưa ra cua Điên Khăc Minh, quat Sơ Thiên Thư: – Qua thưc la can quây! Sơ Thiên Thư, trong măt câu không co lanh đao, ra tay đanh ngươi, con xưng lam nhân viên công vu cua quôc gia sao?

Không hoi trươc hoi sau, Hoang Như Sơn liên đưng vê phia Điên Khăc Minh.

Sơ Thiên Thư cang tưc giân hơn: – Chu nhiêm Hoang, ông không hoi xem, Điên hoi lão cung xưng sao?

Hoang Như Sơn nhin nhin Điên Khăc Minh, lai nhin qua Lưu Xuân Na, trong long đai khai cung đa hiêu đươc vai phân, y hung hăng nhin chăm chăm Điên Khăc Minh môt cai, vung tay ao rôi quay vê phong lam viêc cua minh, âm môt cai đong cưa lai.

Đung luc nay, Âu Dương My My cung tư lâu ba đi tơi, cô đi đên trươc măt Sơ Thiên Thư, chơp chơp măt noi: – Tiêu Sơ, mau xin lôi Chu nhiêm Điên đi.

Không cân phai noi, Âu Dương My My la đang giup Sơ Thiên Thư tim cai thang đê xuông.

Sơ Thiên Thư cung la ngươi thông minh, co Âu Dương My My ra măt hoa giai, liên khôi phuc chut ly tri, do dư nên hay không nên mươn cai cơ đê xuông thang.

Nhưng hăn thây Điên Khăc Minh ngưa đâu, bô dang đăc y, cơn tưc giân lai nôi lên, ngâm chăt miêng không lên tiêng.

Âu Dương My My hơi kho chiu, thâp giong noi: – Sơ Thiên Thư, co phai lơi cua tôi câu cung không nghe không?

Sơ Thiên Thư sưng sơ, chut nôi giân trươc đo đêu buông xuông.

Găp chuyên lơn vây, Lưu Xuân Na rât lo lăng, vi không muôn Sơ Thiên Thư kho xư, liên đi đên trươc măt Điên Khăc Minh, ha giong noi: – Chuyên la tôi gây ra, đê tôi xin lôi với Chu nhiêm Điên.

Nghe xong lơi noi cua Lưu Xuân Na, Sơ Thiên Thư cam đông vô cung.

Cô ây sơ di chiu nhuc chi vi muôn bao toan tôn nghiêm đan ông cua Sơ Thiên Thư.

Giơ khăc nay, Sơ Thiên Thư cam thây giân dư ra măt vi Lưu Xuân Na la đang gia đây!

Nhưng Điên Khăc Minh không buông tha: – Cung không phai cô đanh tôi, cô xin lôi lam gi?

Âu Dương My My tiêp tuc hoa giai: – Chu nhiêm Điên, bo qua đi, la Tiêu Lưu không phai vơi ông, nhưng ông cung đưng tinh toan qua, ông la lanh đao ma.

– Hư, Âu Dương My My, cô không cân che chơ cho hăn, hôm nay hăn đanh tôi thi ngay mai cung co thê đanh cô! Điên Khăc Minh căn ban không hê nê măt Âu Dương My My, căn chăt Sơ Thiên Thư không tha. – Sơ Thiên Thư không xin lôi tôi thi tôi se không đê hăn đươc yên.

Âu Dương My My săc môt câu, săc măt liên trơ nên kho coi.

Phân lơn moi ngươi đêu không nghi Điên Khăc Minh gây sư như vây, giông như cho điên căn bây, ngay ca Âu Dương My My cung không tha.

Xem ra lân nay Điên Khăc Minh la quyêt tâm khiên Sơ Thiên Thư mất mặt mất mũi trươc măt moi ngươi, tiên thêm môt bươc xac lâp uy quyên cua lao ơ Uy ban Quan ly Giam sat Tai san Nha nươc.

Đâm lao thi phai theo lao, Âu Dương My My quay ngươc lai khuyên Sơ Thiên Thư, cô thơ hôn hên noi: – Tiêu Sơ, không phai chi la môt câu xin lôi thôi sao, noi môt câu cung chăng chêt ai.

Ngươi co thê đưng dươi mai hiên nhưng không thê cui đâu?

Sơ Thiên Thư thây Lưu Xuân Na nươc măt lưng trong, nôi tâm băt đâu trơ nên mêm diu trơ lai.

Điên Khăc Minh đa nhin ra Sơ Thiên Thư đang do dư, gã đăc y quyêt miêng, cươi như không cươi noi: – Đươc, moi ngươi lam chưng, chi cân câu ta chiu xuông nươc nhân lôi, tôi co thê suy xet quân tử không chấp nhặt tiểu nhân.

Me no! Ai đo mơi la ke tiêu nhân.

Điên hoi, ông con muôn moi ngươi lam chưng, qua thưc la khinh ngươi qua đang!

Đây không phai la muôn Sơ Thiên Thư tư minh ném sự tôn nghiêm đan ông xuông đât rôi lai đê Điên Khăc Minh ac đôc cha đap lên hay sao.

Sơ Thiên Thư manh me ngâng cao đâu, vưa luc đon nhân anh măt cua Gian Nhươc Minh.

Miêt thi, khinh miêt, châm choc, cươi nhao

Anh măt nay giông hai thanh kiêm săc lam đau nhoi trai tim Sơ Thiên Thư.

Sơ Thiên Thư đi tơi phia Điên Khăc Minh, hung tơn nhin lao, tưng chư môt noi: – Điên hoi, ông nghe cho ky, Lưu Xuân Na la ngươi cua tôi, cho du la thiên vương lao tư cung không đươc đông vao.

Sơ Thiên Thư lơi noi chinh nghia, noi năng rât co khi phach.

Điên Khăc Minh tac oai tac quai đa quen bỗng trơ nên si ngôc.

Lưu Xuân Na kich đông đên rơi nươc măt.

Sơ Thiên Thư dang ngươi cao ngât, ve măt nghiêm tuc, chinh nghia lâm liệt, thân thai hưng phân.

Chà! Nhin không ra ga banh bao Sơ Thiên Thư nay binh thương đua giơn không ra gi vây ma toan thân toa ra khi chât va tinh cam manh liêt cua đan ông, qua thât la mi lưc tư phia.

Đam ngươi xem nao nhiêt ơ môt bên, co không it cô gai thiêu phu đêu cam thây âm ap ca ngươi, thâm chi la nươc măt rưng rưng.

Tiên My Hoa thâm chi thân thê như nhun ra, tưa vao khung cưa, hô hâp trơ nên dôn dâp.

Anh măt cua Âu Dương My My cung co cam giac ươt at.

Gian Nhươc Minh đưng bên canh Sơ Thiên Thư càng cảm thấy nghẹn ngào, trong long cung vô cung kich đông.

Điền Khắc Minh mất hết thể diện, tức đến xanh mặt, ông ta chỉ vào Sở Thiên Thư, hung dữ nói:

– Sở Thiên Thư, mày lỳ, chúng ta chờ đi. Nói xong, ngay cả cửa phòng cũng không đóng, chán chường rời đi.

Mọi người ngay lập tức giải tán, chỉ vài giây đồng hồ liền không còn bóng dáng, trên hành lang lại yên lặng như thường ngày.

Một hồi đối mặt giao đấu, ở ngoài mặt dường như đã bình ổn, tuy nhiên trong lòng mọi người đều rõ ràng, trận giao đấu này Sở Thiên Thư là người thắng cuộc.

Hầu như các phòng làm việc đều tán dương Sở Thiên Thư anh hùng hành động vĩ đại!

Nhưng, Sở Thiên Thư là người thắng cuộc, lại không vui chút nào.

Trải qua cuộc giao đấu ác liệt như thế, Sở Thiên Thư không tránh khỏi số mệnh đi đày.

Lưu Xuân Na theo Sở Thiên Thư trở lại phòng làm việc, nói giọng nhẹ nhàng: – Thiên Thư, cảm ơn anh!

Sở Thiên Thư cười nhẹ, nói: – Xuân Na, sau này em phải tự mình bảo trọng nhé! Nói xong, cũng không nhìn lại, xoay người chạy ra khỏi trụ sở làm việc.

Một mình cô đơn đi trên đường cái, bị gió nóng thổi qua, niềm vui chiến thắng vừa rồi đã biến mất, theo đến là nỗi cô đơn mất mát và chán nản bất đắc dĩ.

Khi bụng kêu rột rột, Sở Thiên Thư mới nhớ tới còn chưa ăn cơm trưa, hắn vượt qua một đoạn đường, đi đến hướng tiệm ăn nhanh đầu ngõ nhỏ, nhưng đi chưa được mấy bước, liền thấy một mình Phạm Diệc Binh ngồi ở trên chỗ gần cửa sổ, ăn đến ngon lành.

Tên này, không phải đang cùng bạn gái đi dạo phố mua quần áo hay sao?

Chapter
1 Chương 1: Tai họa giáng đầu
2 Chương 2: Ước hẹn
3 Chương 3-1: Bị khiển trách (1)
4 Chương 3-2: Bị khiển trách (2)
5 Chương 4: Thời thế thay đổi
6 Chương 5: Kich đông bao tô
7 Chương 6: Làm sao chịu nổi
8 Chương 7: Khác gì kẻ cướp
9 Chương 8: Mèo vờn chuột
10 Chương 9-1: Xoay chuyển càn khôn (1)
11 Chương 9-2: Xoay chuyển càn khôn (2)
12 Chương 10: Thiên sứ áo trắng
13 Chương 11: Một cái ôm
14 Chương 12: Không được hồ đồ
15 Chương 13: Đóa hoa đào nhỏ
16 Chương 14: Kinh hoàng lúc nửa đêm
17 Chương 15: Cáo mượn oai hùm
18 Chương 16: Muôn hình vạn trạng
19 Chương 17: Vị khách không mời mà đến
20 Chương 18: Lãnh đạo như vậy
21 Chương 19-2: Một nụ cười khuynh thành (2)
22 Chương 19-1: Một nụ cười khuynh thành (1)
23 Chương 20: Lộ vẻ cảm động
24 Chương 21: Nhiêt huyêt suc sôi
25 Chương 22-2: Nhân họa đắc phúc (2)
26 Chương 22-1: Nhân họa đắc phúc (1)
27 Chương 23: Cam ơn như thê nao
28 Chương 24: Găp phai đô ki
29 Chương 25: Am đâu trên ban rươu
30 Chương 26: Đá vào mông
31 Chương 27-1: Chật vật chạy trốn (1)
32 Chương 27-2: Chật vật chạy trốn (2)
33 Chương 28: Xuất hiện nổi bật
34 Chương 29: Hai mắt tỏa sáng
35 Chương 30: Oan gia ngõ hẹp
36 Chương 31: Vô liêm sỉ
37 Chương 32-1: Nhân cách phân liệt (1)
38 Chương 32-2: Nhân cách phân liệt (2)
39 Chương 33: Vô tình gặp gỡ
40 Chương 34: Giấy phút sống chết
41 Chương 35: Dũng cảm quên mình
42 Chương 36: Gặp phải lừa gạt
43 Chương 37-2: Giương cung bạt kiếm (2)
44 Chương 37-1: Giương cung bạt kiếm (1)
45 Chương 38: Lợi dụng việc công để trả thù tư
46 Chương 39: Lập tức thả người
47 Chương 40: Tự bạt tai
48 Chương 41: Tình cờ gặp gỡ trên đường
49 Chương 42: Họa vô đơn chí
50 Chương 43-2: Đâm lao thì phải theo lao (2)
51 Chương 43-1: Đâm lao thì phải theo lao (1)
52 Chương 44: Thời cơ đã đến
53 Chương 45: Vệ sĩ mặt lạnh
54 Chương 46: Xin ngươi tha thứ
55 Chương 47: Củ khoai lang nóng
56 Chương 48-1: Xảy ra chuyện lớn (1)
57 Chương 48-2: Xảy ra chuyện lớn (2)
58 Chương 49: Tình hình mất khống chế
59 Chương 50: Mưu kế thâm độc
60 Chương 51-1: Một mình xâm nhập (1)
61 Chương 51-2: Một mình xâm nhập (2)
62 Chương 52: Lật lọng
63 Chương 53: Nước mắt chia ly
64 Chương 54: Rơi vào cảnh khó
65 Chương 55: Vu hồi xuất kích
66 Chương 56: Va chạm trực diện
67 Chương 57: Vỗ tay khen hay
68 Chương 58: Bồi thường cho tao
69 Chương 59: Cười lăn lộn
70 Chương 60: Bữa tiệc thịnh soạn
71 Chương 61-1: Phát sinh biến cố (1)
72 Chương 61-2: Phát sinh biến cố (2)
73 Chương 62: Trả phí khó khăn
74 Chương 63: Dậy sóng
75 Chương 64: Tôi không cần quan tâm
76 Chương 65-1: Tính toán (1)
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Tai họa giáng đầu
2
Chương 2: Ước hẹn
3
Chương 3-1: Bị khiển trách (1)
4
Chương 3-2: Bị khiển trách (2)
5
Chương 4: Thời thế thay đổi
6
Chương 5: Kich đông bao tô
7
Chương 6: Làm sao chịu nổi
8
Chương 7: Khác gì kẻ cướp
9
Chương 8: Mèo vờn chuột
10
Chương 9-1: Xoay chuyển càn khôn (1)
11
Chương 9-2: Xoay chuyển càn khôn (2)
12
Chương 10: Thiên sứ áo trắng
13
Chương 11: Một cái ôm
14
Chương 12: Không được hồ đồ
15
Chương 13: Đóa hoa đào nhỏ
16
Chương 14: Kinh hoàng lúc nửa đêm
17
Chương 15: Cáo mượn oai hùm
18
Chương 16: Muôn hình vạn trạng
19
Chương 17: Vị khách không mời mà đến
20
Chương 18: Lãnh đạo như vậy
21
Chương 19-2: Một nụ cười khuynh thành (2)
22
Chương 19-1: Một nụ cười khuynh thành (1)
23
Chương 20: Lộ vẻ cảm động
24
Chương 21: Nhiêt huyêt suc sôi
25
Chương 22-2: Nhân họa đắc phúc (2)
26
Chương 22-1: Nhân họa đắc phúc (1)
27
Chương 23: Cam ơn như thê nao
28
Chương 24: Găp phai đô ki
29
Chương 25: Am đâu trên ban rươu
30
Chương 26: Đá vào mông
31
Chương 27-1: Chật vật chạy trốn (1)
32
Chương 27-2: Chật vật chạy trốn (2)
33
Chương 28: Xuất hiện nổi bật
34
Chương 29: Hai mắt tỏa sáng
35
Chương 30: Oan gia ngõ hẹp
36
Chương 31: Vô liêm sỉ
37
Chương 32-1: Nhân cách phân liệt (1)
38
Chương 32-2: Nhân cách phân liệt (2)
39
Chương 33: Vô tình gặp gỡ
40
Chương 34: Giấy phút sống chết
41
Chương 35: Dũng cảm quên mình
42
Chương 36: Gặp phải lừa gạt
43
Chương 37-2: Giương cung bạt kiếm (2)
44
Chương 37-1: Giương cung bạt kiếm (1)
45
Chương 38: Lợi dụng việc công để trả thù tư
46
Chương 39: Lập tức thả người
47
Chương 40: Tự bạt tai
48
Chương 41: Tình cờ gặp gỡ trên đường
49
Chương 42: Họa vô đơn chí
50
Chương 43-2: Đâm lao thì phải theo lao (2)
51
Chương 43-1: Đâm lao thì phải theo lao (1)
52
Chương 44: Thời cơ đã đến
53
Chương 45: Vệ sĩ mặt lạnh
54
Chương 46: Xin ngươi tha thứ
55
Chương 47: Củ khoai lang nóng
56
Chương 48-1: Xảy ra chuyện lớn (1)
57
Chương 48-2: Xảy ra chuyện lớn (2)
58
Chương 49: Tình hình mất khống chế
59
Chương 50: Mưu kế thâm độc
60
Chương 51-1: Một mình xâm nhập (1)
61
Chương 51-2: Một mình xâm nhập (2)
62
Chương 52: Lật lọng
63
Chương 53: Nước mắt chia ly
64
Chương 54: Rơi vào cảnh khó
65
Chương 55: Vu hồi xuất kích
66
Chương 56: Va chạm trực diện
67
Chương 57: Vỗ tay khen hay
68
Chương 58: Bồi thường cho tao
69
Chương 59: Cười lăn lộn
70
Chương 60: Bữa tiệc thịnh soạn
71
Chương 61-1: Phát sinh biến cố (1)
72
Chương 61-2: Phát sinh biến cố (2)
73
Chương 62: Trả phí khó khăn
74
Chương 63: Dậy sóng
75
Chương 64: Tôi không cần quan tâm
76
Chương 65-1: Tính toán (1)