Chương 93-2: Thẩm diệu mất tích (3)

Edit: Phan Ngọc Huyền

Rằm tháng giêng hàng năm ở Định kinh đều có người bị bắt cóc, nếu là trẻ nam còn đỡ, có thể bị bán đến những nhà giàu không sinh được con. Nếu là trẻ nữ hoặc các cô gái thì thảm rồi, nếu không đẹp thì bị bán làm nô tỳ, nếu có chút tư sắc còn khổ hơn, sẽ bị bán vào gánh hát, thanh lâu, hoặc bán vào nhà thổ để người ta dạy dỗ vài năm lớn lên trở thành sủng vật của những người giàu có quyền thế.

Trong những người bị bắt đi, cũng có những tiểu thư phú quý, nhưng kẻ buôn người trước nay nào có phân biệt đối tượng, dù là tiểu thư nhà giàu hay dân chúng bình thường một khi đã vào tay bọn họ đều là một dạng.

“Thẩm tiểu thư bị kẻ buôn người bắt cóc?” Trong phòng, Quý Vũ Thư khẩn trương đứng dậy, đi qua đi lại hai bước, gương mặt hiện ra vài phần lo lắng: “Thẩm tiểu thư rất thanh tú, khí chất lại xuất chúng, nếu rơi vào tay bọn họ chắc chắn sẽ bị bán đi. Tuy rằng ta rất thích Thược Dược cô nương, nhưng ta không hy vọng Thẩm tiểu thư cũng rơi vào hoàn cảnh như vậy. Tạ Tam ca, chúng ta phải đi cứu nàng.”

Cao Dương nghe Quý Vũ Thư nói liền cười nhạt: “Ngươi có bị điên không, với thủ đoạn của Thẩm Diệu, sao có thể bị kẻ buôn người bắt cóc. Những kẻ kia chỉ chọn những cô gái hoặc trẻ lạc mà bắt, còn Thẩm Diệu luôn có Thẩm Tín, Thẩm Khâu bên cạnh, kẻ buôn người nào đui mù mà lại đi bắt cóc nàng, Thẩm Diệu cũng đâu phải đẹp nghiêng nước nghiêng thành, vụ mua bán như vậy căn bản không có lợi.”

Lời hắn nói cũng đúng, bọn buôn người đều thừa dịp người nhà không chú ý mới ra tay bắt cóc. Dù là muốn bắt tiểu thư nhà quan, cũng phải chọn thời điểm xung quanh nàng chẳng còn ai. Nhưng tin tức điều tra cho thấy, lúc Thẩm Diệu bị bắt là đang trên đường đến hồ Vạn Lễ, lúc đó tuy đông người dễ dàng trà trộn, nhưng một khi bị phát hiện cũng khó trốn thoát. Mạo hiểm như thế để bắt cóc một tiểu thư quốc sắc thiên hương thì không nói làm gì, đằng này Thẩm Diệu chỉ mới là một tiểu cô nương, tuy nàng thanh tú nhưng không đến mức để bọn buôn người đánh mất lý trí đi bắt cóc.

Quan trọng nhất là lúc đó Thẩm Khâu và Thẩm Tín đều ở rất gần, bọn người kia chuyên bắt nạt kẻ yếu nhưng rất sợ gặp phải phiền phức. Đụng chạm với một nhà Thẩm Tín, chuyện bất lợi như vậy chỉ có kẻ điên mới làm.

Quý Vũ Thư giật mình: “Nói vậy, không phải bọn buôn người bắt nàng? Vậy thì là ai? Người này rõ ràng muốn nhắm vào Thẩm tiểu thư, có phải tàn dư của phủ Dự thân vương hay không?” Vừa nói xong hắn lại lắc đầu: “Nhưng mà người phủ Dự thân vương đâu biết vụ án diệt môn có liên quan đến Thẩm Diệu, chẳng lẽ là người Thẩm gia? Nghe nói bọn họ cũng không hòa thuận như vẻ ngoài, có thể là người của hai phòng còn lại không?”

Tạ Cảnh Hành vẫn trầm mặt nãy giờ bỗng nhiên đứng dậy nói: “Tất cả đều không phải. Chính là bọn người kia.”

“Bọn người kia?” Cao Dương thản thốt đứng lên, nhìn Tạ Cảnh Hành: “Chẳng lẽ bọn họ đã phát hiện…”

“Không.” Tạ Cảnh Hành lắc đầu: “Gần đây ta vẫn chờ bọn họ động thủ, nhưng mãi không có động tín hiệu. Giờ thì ta đã hiểu, có thể bọn họ đã phát hiện mật thất, lần ra dấu vết Thẩm Diệu có mặt ở phủ Dự thân vương ngày hôm đó. Nên muốn bắt Thẩm Diệu để tra hỏi, thân phận của chúng ta vẫn chưa bị bại lộ.”

“Bọn họ là những người ngươi nhắc đến hôm trước à?” Quý Vũ Thư sửng sốt, lập tức đau đầu: “Nguy rồi, với thủ đoạn của những người đó, Thẩm tiểu thư rơi vào tay bọn họ, chắc chắn sẽ không dễ chịu.”

“Lệnh cho ám vệ của Mặc Vũ Quân đi tìm, tìm khắp xung quanh hồ Vạn Lễ, đông người như vậy, để tránh tai mắt bọn họ sẽ không đi quá xa.” Tạ Cảnh Hành trầm giọng nói. Thu hồi vẻ mặt tùy ý thản nhiên hằng ngày, thay vào đó là một bộ dạng nghiêm nghị lạnh lẽo không phù hợp với một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi.

“Hiện tại điều động người của ám vệ Mặc Vũ Quân sẽ không tốt lắm.” Cao Dương nhíu mày nói: “Ngươi ở Định kinh bị người khác nhìn chằm chằm, nếu kinh động chỉ sợ gây ra phiền toái. Hay để ta cho người phong tỏa cổng thành, sáng sớm ngày mai phái người lặng lẽ truy đuổi, chắc chắn có thể tìm ra, bây giờ đánh rắn động cỏ cũng không phải biện pháp tốt.”

“Chờ một đêm?” Quý Vũ Thư nhảy dựng lên: “Qua một đêm Thẩm tiểu thư đã mất mạng luôn rồi!” Quý Vũ Thư tuổi trẻ khí thịnh, có chút thưởng thức Thẩm Diệu, không giống Cao Dương đã có bộ dáng người làm chính trị tàn khốc vô tình, một mặt nào đó, Quý Vũ Thư vẫn đang giữ được vẻ chân thành hết sức đáng quý của thiếu niên.

Cao Dương tức giận: “Đến lúc nào rồi, ngươi còn lo lắng cho nàng. Sơ sẩy một cái, thân phận của chúng ta đều bị lộ!”

“Xuất động người đi tìm.” Tạ Cảnh Hành lạnh nhạt nói: “Ta không muốn lặp lại lần thứ hai.”

“Tạ Tam!” Cao Dương nhìn về phía hắn cao giọng can gián: “Ngươi muốn đại kế bị hủy vì một tiểu nha đầu sao? Đừng quên những gì ngươi đã nói.”

“Cao Dương, chú ý thân phận của ngươi.” Tạ Cảnh Hành đột nhiên lạnh lùng nói, mi tâm hắn hơi nhíu, con ngươi trong mắt bắt đầu co lại, còn đen tối hơn so với màn đêm ở Định kinh. Hắn đột nhiên phát giận, làm Cao Dương nhịn không được run lên.

Quý Vũ Thư thấy thế, vội vàng hoà giải nói: “Việc hôm nay không ai dự đoán trước được, có lẽ cũng không tệ hại như thế, trước hết chúng ta phải nghĩ ra đối sách.”

Tạ Cảnh Hành trầm mặc, lát sau nói: “Ta không vì ai cả, bọn họ ở dưới mí mắt ta dám rút củi dưới đáy nồi, chuyện này làm ta khó chịu. Nếu đã có gan đến, thì tối nay khiến cho bọn họ nếm thử, cái gì gọi là có đi không có về!”

...

Đám đông bên bờ hồ Vạn Lễ vẫn hết sức náo nhiệt, chuyện Thẩm Diệu mất tích được người Thẩm gia giấu kín nên vẫn chưa gây ra kinh động, nhưng dù có truyền ra, đa số người ở đây cũng chỉ ôm tâm lý hóng chuyện, không phải thật tâm lo lắng.

Hằng Nga tiên tử đã múa xong một khúc, nam nhân xem đến ngây ngốc, nữ nhân thì thầm mắng hồ ly tinh. Hoa đăng thỏ ngọc dùng vải trắng kết thành, bên trong đổ đầy dầu hỏa, bên ngoài trang trí họa tiết thành hình dáng con thỏ, có thể nhìn thấy rõ ràng ngọn đuốc được đặt giữa hoa đăng, mọi người hô vang, hoa đăng thỏ ngọc cực lớn chậm rãi bay lên từ giữa lòng hồ.

Mọi người hân hoan đem đèn hoa của mình thả xuống lòng sông, mang theo ước nguyện của cùng đi với thỏ ngọc.

Ngoài trời tuyết rơi nho nhỏ, nhưng bên hồ Vạn Lễ đèn đuốc vẫn sáng ngời, từ xa nhìn lại hết sức hoành tráng, cảnh tượng hơn hẳn năm trước. Trong hồ thuyền hoa ngược xuôi đông đúc, bình thường những chiếc thuyền này chỉ phục vụ tài tử văn nhân uống rượu mua vui, hôm nay không biết được những ai thuê mà trang trí rất nhiều đèn lồng, nhưng so với cảnh tượng trên bờ vẫn còn thua kém, nên không bị người khác chú ý.

Trong số đó có một chiếc thuyền từ từ dạt xuống hạ du, trong rất nhiều chiếc thuyền treo hoa đăng nhìn có vẻ như nó bị gió thổi nhẹ mà trôi đi, nhưng đến gần mới thấy tốc độ rất nhanh, càng ngày càng rời xa đám đông, đến cuối cùng gần như mất hút.

Thẩm Diệu ngồi trong một góc khoang thuyền, mắt lạnh nhìn hai người trước mặt.

Trong ánh sáng chập chờn của ngọn đèn có thể nhìn thấy Thẩm Diệu bị trói chân tay, miệng bị nhét vải rách, hoàn cảnh hết sức khó khăn.

Hai người trước mặt đều mặc áo đen bộ dạng xa lạ, một người cao gầy đứng ở đầu thuyền xem xét, rồi bước đến khoang gật đầu với người còn lại: “Được rồi, nơi này không có người.”

Người vóc dáng thấp hơn cười một tiếng, rồi rút mảnh vải trong miệng Thẩm Diệu, nói: “Thẩm tiểu thư, nơi này không có người, ngươi đừng kêu la gì cả, nếu kêu loạn, chúng ta hoàn toàn có thể giết ngươi rồi bỏ trốn.”

Ánh mắt Thẩm Diệu khẽ nhúc nhích, nàng im lặng không nói gì.

Những người này hành động khác lạ, bắt nàng lên thuyền hoa rồi vận chuyển trót lọt trước mắt mọi người, Thẩm Tín theo lẽ thường chỉ lùng sục trên bờ gần điểm nàng mất tích, sẽ không nghĩ đến nàng đang ở trung tâm hồ Vạn Lễ, trong tầm mắt của biết bao người.

Vừa rồi lúc đứng chờ Thẩm Khâu trở về, nàng bị người tấn công từ phía sau, ôm eo bụm miệng mang đi, hai kẻ này hành động quá nhanh, nàng chưa kịp phản ứng đã bị trói gô lại rồi đẩy lên thuyền.

Thấy Thẩm Diệu ngoan ngoãn im lặng người vóc dáng thấp có vẻ hài lòng, người cao gầy đi tới, ngồi xuống trước mặt nàng ánh mắt âm trầm, nói: “Thẩm tiểu thư, chúng ta không thích vòng vo, hôm nay bắt ngươi tới đây là muốn hỏi ngươi một chuyện.” Người này khi nói chuyện tỏa ra một khí chất rất độc đáo không giống đạo tặc bình thường.

Hắn nói: “Ngươi đã từng vào mật thất ở phủ Dự thân vương?”

Ánh mắt Thẩm Diệu chợt lóe, thời điểm nàng bị bắt đi đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, có thể là người nhị phòng, tam phòng, hoặc là Thẩm Viên bố trí, cũng có thể là thủ hạ cũ của Dự thân vương, thậm chí còn nghi ngờ cả Phó Tu Nghi nhưng lại không dự đoán được người bắt cóc nàng mục đích là vì gian mật thất đó. Bí mật này chỉ có nàng và Tạ Cảnh Hành, Cao Dương biết được, sao những người này có thể phát hiện?

Nói gì thì nói, đối phương có chuẩn bị mà đến chắn chắn đã thăm dò tình huống của nàng, Thẩm Diệu chớp đôi mắt, giả bộ ngây thơ đáp: “Đúng, ngày đó đại ca đến phủ Dự thân vương xử lý công việc, bảo ta đợi ở phòng uống trà. Ta vô tình phát hiện một gian mật thất, tò mò nên cũng có vào xem thử.”

Hai người đối diện liếc nhau, người thấp hơn nói: “Vậy trong mật thất ngươi đã gặp ai?”

Ngón tay Thẩm Diệu co lại.

Những người này vì Tạ Cảnh Hành và Cao Dương mới tới tìm nàng. Suy nghĩ của Thẩm Diệu xoay chuyển, bọn họ chỉ biết nàng gặp người khác, không biết đó là ai nên mới hỏi như vậy. Nếu nàng nói ra, chắc chắn bí mật mà Tạ Cảnh Hành và Cao Dương che giấu sẽ bại lộ.

Nàng giả vờ nghi hoặc nhìn về phía đối phương: “Ta có gặp ai đâu.”

Người cao gầy âm ngoan nhìn nàng: “Thẩm tiểu thư, đừng mong qua mặt bọn ta. Ngươi nói ngày đó ngươi vô tình phát hiện mật thất, chúng ta tin tưởng. Còn về những bí mật trong mật thất và những người ngươi đã gặp qua trong đó, hiện giờ ngươi nói ra còn kịp, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”

Thẩm Diệu theo dõi từng cử chỉ của hắn, trong lòng tính toán thật nhanh. Kiếp trước nhờ vào quan hệ của Phó Tu Nghi nàng mới biết sự tồn tại của gian mật thất, vì thế những người này tin tưởng nàng vô tình phát hiện ra nó. Nhưng bọn họ vẫn muốn tìm cho ra kẻ đã có mặt cùng nàng hôm đó.

Nàng lắc đầu: “Ngày đó ta đi vào bên trong không nhìn thấy ai khác, về phần bí mật hay những người ở trong đó ta không hề nhìn thấy, có lẽ lúc ta vào thì bọn họ đã đi rồi.”

“Không thể nào!” Người cao gầy nhìn nàng, đột nhiên lộ ra nụ cười tàn nhẫn: “Thẩm tiểu thư, ngươi đã không nói, vậy đừng trách ta độc ác.”

Hắn vừa dứt lời, ánh mắt người thấp bé sáng lên, một cánh tay heo mò lên sờ sờ mặt Thẩm Diệu, vẻ mặt dâm tà nói: “Tiểu mỹ nhân da mềm thịt mịn, nếu ngươi đã không ngoan ngoãn, ca ca sẽ ăn ngươi.” Nói xong hắn định cởi áo nàng.

“Nếu ngươi dám đụng đến ta, ta sẽ cắn lưỡi tự sát, cái gì ngươi cũng sẽ không tra được.” Thẩm Diệu bình tĩnh nói: “Nếu ta mất đi trong sạch, ta thà chết còn hơn, lúc đó các ngươi còn cơ hội tra hỏi hay sao?”

Lời này vừa nói ra, tay của người vóc dáng thấp hơn dừng lại, quay đầu nhìn thoáng qua người cao gầy, kẻ kia nhìn chằm chằm Thẩm Diệu, hỏi: “Ngươi biết người trong mật thất hôm đó là ai?”

Thẩm Diệu thản nhiên nói: “Biết đâu chút nữa ta sẽ nhớ ra.”

Chapter
1 Chương 1: Phế hậu
2 Chương 2: Trùng sinh
3 Chương 3: Châm ngòi
4 Chương 4: Thẩm lão phu nhân
5 Chương 5: Đối chọi
6 Chương 6: Mạch nước ngầm
7 Chương 7: Quảng Văn đường
8 Chương 8: Biện luận
9 Chương 9: Bùi tú tài
10 Chương 10: Tạ tiểu Hầu gia
11 Chương 11: Kết cục Tạ gia
12 Chương 12: Quế ma ma
13 Chương 13: Âm thầm thông đồng
14 Chương 14: Mẹ con
15 Chương 15: Tô Minh Phong
16 Chương 16
17 Chương 17: Ai dạy ngươi?
18 Chương 18: Nguyên lai là ngươi
19 Chương 19: Thiếu niên lang
20 Chương 20: Lâm An hầu phủ
21 Chương 21: Tài y
22 Chương 22: Vàng bạc
23 Chương 23: Chuẩn bị trước Yến tiệc
24 Chương 24: Ngột ngạt
25 Chương 25: Cười nhạo
26 Chương 26: Kinh diễm
27 Chương 27: Dự thân vương
28 Chương 28: Bản cung đã trở lại
29 Chương 29: Mê hoặc
30 Chương 30: Rút thăm
31 Chương 31: Không cần nhẫn
32 Chương 32: Thi chung
33 Chương 33: Vẽ tranh
34 Chương 34: Thắng
35 Chương 35: Hiểu được
36 Chương 36: Tử y thiếu niên
37 Chương 37: Chất vấn
38 Chương 38: Đưa hoa
39 Chương 39: Khiêu khích
40 Chương 40: Luận sách
41 Chương 41: Nha hoàn
42 Chương 42: Khiêu chiến nàng!
43 Chương 43: Giấy sinh tử
44 Chương 44: Dám giết sao
45 Chương 45: Đến lượt ta
46 Chương 46: Cược mệnh
47 Chương 47: Hồng tâm
48 Chương 48: Đệ tam chi (Tên thứ ba)
49 Chương 49
50 Chương 50: Kích tướng
51 Chương 51: Một người thành trận
52 Chương 52: Đánh lén
53 Chương 53: Làm lại mánh cũ
54 Chương 54: Tính kế
55 Chương 55: Bẩn
56 Chương 56: Mật đàm
57 Chương 57: Thống lĩnh Mạc Kình
58 Chương 58: Hộ vệ
59 Chương 59: Ngọa Long tự
60 Chương 60: Phòng
61 Chương 61: Nguyệt hắc phong cao
62 Chương 62: Khách không mời mà đến
63 Chương 63-1: Gặp gỡ Tiểu Hầu gia (1)
64 Chương 63-2: Gặp gỡ Tiểu Hầu gia (2)
65 Chương 63-3: Đêm gặp Tiểu Hầu gia (3)
66 Chương 63-4: Đêm gặp Tiểu Hầu gia [kết thúc]
67 Chương 64-1: Hồi phủ (1)
68 Chương 64-2: Hồi phủ (2)
69 Chương 64-3: Hồi phủ (3)
70 Chương 65: Không tổn hao gì
71 Chương 65-2: Toàn Thân Trở Ra
72 Chương 65-3: (Kết thúc)
73 Chương 66-1: Quế ma ma chết
74 Chương 66-2: Quế ma ma chết (Kết thúc)
75 Chương 67: Có thai
76 Chương 68: Hoán thân
77 Chương 69: Nhốt
78 Chương 70: Sinh thần
79 Chương 71: Hỏa thiêu từ đường
80 Chương 72: Tính sổ
81 Chương 73: Thẩm khâu
82 Chương 74: Biến hóa
83 Chương 75: Tính toán
84 Chương 76: Hồi triều yến
85 Chương 77: Người tới ta đi
86 Chương 78: Náo nhiệt
87 Chương 79: Yến hội đặc sắc
88 Chương 80: Con đường hắc ám
89 Chương 81: Trả giá
90 Chương 82: Mua bán
91 Chương 83: Diệt môn
92 Chương 84: Nghi kỵ
93 Chương 85: Xuất giá
94 Chương 86: Giết hại
95 Chương 87: Không đành lòng
96 Chương 88: Mềm lòng
97 Chương 89: Đường chết
98 Chương 90: Người thân
99 Chương 91: Thẩm thanh chết
100 Chương 92: Rằm tháng giêng (1)
101 Chương 92-2: Rằm tháng giêng (2)
102 Chương 93: Thẩm diệu mất tích (1)
103 Chương 93-2: Thẩm diệu mất tích (3)
104 Chương 94: Anh hùng cứu tiểu nha đâu
105 Chương 95: Hai người một chỗ
106 Chương 96: Thân cận
107 Chương 97: Kẻ ác lại đến
108 Chương 98: Thị uy
109 Chương 99: Gian phu xuất hiện
110 Chương 100: Giúp kinh sở sở ra tay
111 Chương 101: Say rượu
112 Chương 102: Chuyện cười
113 Chương 103: Một đám quái nhân
114 Chương 104: Giết gian phu
115 Chương 105: Giết người đền mạng
116 Chương 106: Kẻ ác cắn nhau
117 Chương 107: Đoạn tử tuyệt tôn
118 Chương 108: Ái mộ tiên sinh bùi lang?
119 Chương 109: Hoàn lương
120 Chương 110: Thu phục bùi lang
121 Chương 111: Được mời vào cung
122 Chương 112: Xin ra chiến trường
123 Chương 113: Hôn gián tiếp
124 Chương 114: Khinh thường hận
125 Chương 115: Tịch thu binh quyền
126 Chương 116: Tiểu hầu gia không có tương lai
127 Chương 117: Ca ca tạ gia
128 Chương 118: Trai lơ
129 Chương 118-2: La gia
130 Chương 119: Đột quyết tấn công
131 Chương 120: Trọng chấn la gia quân
132 Chương 121: Hai năm sau
133 Chương 122: Hồi kinh
134 Chương 123: Duệ vương
135 Chương 124: Tỷ thí với minh an
136 Chương 125: Hù chết ngươi
137 Chương 126: Gặp lại cố nhân
138 Chương 127: Thiếu
139 Chương 128: Hàng xóm là duệ vương
140 Chương 129: Kiều kiều của ta
141 Chương 130: Người không bằng hổ
142 Chương 131: Bổn vương giúp ngươi
143 Chương 132: Thường tại thanh
144 Chương 133: Nhiệt tình
145 Chương 134: Ác mộng
146 Chương 135: Hôn sự
147 Chương 136: Bổn vương muốn cưới nàng
148 Chương 137: Biến mộng thành thực
149 Chương 138: Kiều kiều yếu ớt
150 Chương 139: Không xong
151 Chương 140: Lang băm không chịu trách nhiệm
152 Chương 141: Chương 141
153 Chương 142: Chương 142
154 Chương 143: Chương 143
155 Chương 144: Chương 144
156 Chương 145: Chương 145
157 Chương 146: Chương 146
158 Chương 147: Chương 147
159 Chương 148: Chương 148
160 Chương 149: Chương 149
161 Chương 150: Chương 150
162 Chương 151: Chương 151
163 Chương 152: Chương 152
164 Chương 153: Chương 153
165 Chương 154: Chương 154
166 Chương 155: Chương 155
167 Chương 156: Chương 156
168 Chương 157: Chương 157
169 Chương 158: Chương 158
170 Chương 159: Chương 159
171 Chương 160: Chương 160
172 Chương 161: Chương 161
173 Chương 162: Chương 162
174 Chương 163: Chương 163
175 Chương 164: Chương 164
176 Chương 165: Chương 165
177 Chương 166: Chương 166
178 Chương 167: Chương 167
179 Chương 168: Chương 168
180 Chương 169: Chương 169
181 Chương 170: Chương 170
182 Chương 171: Chương 171
183 Chương 172: Chương 172
184 Chương 173: Chương 173
185 Chương 174: Chương 174
186 Chương 175: Chương 175
187 Chương 176: Chương 176
188 Chương 177: Chương 177
189 Chương 178: Chương 178
190 Chương 179: Chương 179
191 Chương 180: Chương 180
192 Chương 181: Chương 181
193 Chương 182: Chương 182
194 Chương 183: Chương 183
195 Chương 184: Chương 184
196 Chương 185: Chương 185
197 Chương 186: Chương 186
198 Chương 187: Chương 187
199 Chương 188: Chương 188
200 Chương 189: Chương 189
201 Chương 190: Chương 190
202 Chương 191: Chương 191
203 Chương 192: Chương 192
204 Chương 193: Chương 193
205 Chương 194: Chương 194
206 Chương 195: Chương 195
207 Chương 196: Chương 196
208 Chương 197: Chương 197
209 Chương 198: Chương 198
210 Chương 199: Chương 199
211 Chương 200: Chương 200
212 Chương 201: Chương 201
213 Chương 202: Chương 202
214 Chương 203: Chương 203
215 Chương 204: Chương 204
216 Chương 205: Chương 205
217 Chương 206: Chương 206
218 Chương 207: Chương 207
219 Chương 208: Chương 208
220 Chương 209: Chương 209
221 Chương 210: Chương 210
222 Chương 211: Chương 211
223 Chương 212: Chương 212
224 Chương 213: Chương 213
225 Chương 214: Chương 214
226 Chương 215: Chương 215
227 Chương 216: Chương 216
228 Chương 217: Chương 217
229 Chương 218: Chương 218
230 Chương 219: Chương 219
231 Chương 220: Chương 220
232 Chương 221: Chương 221
233 Chương 222: Chương 222
234 Chương 223: Chương 223
235 Chương 224: Chương 224
236 Chương 225: Chương 225
237 Chương 226: Chương 226
238 Chương 227: Chương 227
239 Chương 228: Chương 228
240 Chương 229: Chương 229
241 Chương 230: Chương 230
242 Chương 231: Chương 231
243 Chương 232: Chương 232
244 Chương 233: Chương 233
245 Chương 234: Chương 234
246 Chương 235: Chương 235
Chapter

Updated 246 Episodes

1
Chương 1: Phế hậu
2
Chương 2: Trùng sinh
3
Chương 3: Châm ngòi
4
Chương 4: Thẩm lão phu nhân
5
Chương 5: Đối chọi
6
Chương 6: Mạch nước ngầm
7
Chương 7: Quảng Văn đường
8
Chương 8: Biện luận
9
Chương 9: Bùi tú tài
10
Chương 10: Tạ tiểu Hầu gia
11
Chương 11: Kết cục Tạ gia
12
Chương 12: Quế ma ma
13
Chương 13: Âm thầm thông đồng
14
Chương 14: Mẹ con
15
Chương 15: Tô Minh Phong
16
Chương 16
17
Chương 17: Ai dạy ngươi?
18
Chương 18: Nguyên lai là ngươi
19
Chương 19: Thiếu niên lang
20
Chương 20: Lâm An hầu phủ
21
Chương 21: Tài y
22
Chương 22: Vàng bạc
23
Chương 23: Chuẩn bị trước Yến tiệc
24
Chương 24: Ngột ngạt
25
Chương 25: Cười nhạo
26
Chương 26: Kinh diễm
27
Chương 27: Dự thân vương
28
Chương 28: Bản cung đã trở lại
29
Chương 29: Mê hoặc
30
Chương 30: Rút thăm
31
Chương 31: Không cần nhẫn
32
Chương 32: Thi chung
33
Chương 33: Vẽ tranh
34
Chương 34: Thắng
35
Chương 35: Hiểu được
36
Chương 36: Tử y thiếu niên
37
Chương 37: Chất vấn
38
Chương 38: Đưa hoa
39
Chương 39: Khiêu khích
40
Chương 40: Luận sách
41
Chương 41: Nha hoàn
42
Chương 42: Khiêu chiến nàng!
43
Chương 43: Giấy sinh tử
44
Chương 44: Dám giết sao
45
Chương 45: Đến lượt ta
46
Chương 46: Cược mệnh
47
Chương 47: Hồng tâm
48
Chương 48: Đệ tam chi (Tên thứ ba)
49
Chương 49
50
Chương 50: Kích tướng
51
Chương 51: Một người thành trận
52
Chương 52: Đánh lén
53
Chương 53: Làm lại mánh cũ
54
Chương 54: Tính kế
55
Chương 55: Bẩn
56
Chương 56: Mật đàm
57
Chương 57: Thống lĩnh Mạc Kình
58
Chương 58: Hộ vệ
59
Chương 59: Ngọa Long tự
60
Chương 60: Phòng
61
Chương 61: Nguyệt hắc phong cao
62
Chương 62: Khách không mời mà đến
63
Chương 63-1: Gặp gỡ Tiểu Hầu gia (1)
64
Chương 63-2: Gặp gỡ Tiểu Hầu gia (2)
65
Chương 63-3: Đêm gặp Tiểu Hầu gia (3)
66
Chương 63-4: Đêm gặp Tiểu Hầu gia [kết thúc]
67
Chương 64-1: Hồi phủ (1)
68
Chương 64-2: Hồi phủ (2)
69
Chương 64-3: Hồi phủ (3)
70
Chương 65: Không tổn hao gì
71
Chương 65-2: Toàn Thân Trở Ra
72
Chương 65-3: (Kết thúc)
73
Chương 66-1: Quế ma ma chết
74
Chương 66-2: Quế ma ma chết (Kết thúc)
75
Chương 67: Có thai
76
Chương 68: Hoán thân
77
Chương 69: Nhốt
78
Chương 70: Sinh thần
79
Chương 71: Hỏa thiêu từ đường
80
Chương 72: Tính sổ
81
Chương 73: Thẩm khâu
82
Chương 74: Biến hóa
83
Chương 75: Tính toán
84
Chương 76: Hồi triều yến
85
Chương 77: Người tới ta đi
86
Chương 78: Náo nhiệt
87
Chương 79: Yến hội đặc sắc
88
Chương 80: Con đường hắc ám
89
Chương 81: Trả giá
90
Chương 82: Mua bán
91
Chương 83: Diệt môn
92
Chương 84: Nghi kỵ
93
Chương 85: Xuất giá
94
Chương 86: Giết hại
95
Chương 87: Không đành lòng
96
Chương 88: Mềm lòng
97
Chương 89: Đường chết
98
Chương 90: Người thân
99
Chương 91: Thẩm thanh chết
100
Chương 92: Rằm tháng giêng (1)
101
Chương 92-2: Rằm tháng giêng (2)
102
Chương 93: Thẩm diệu mất tích (1)
103
Chương 93-2: Thẩm diệu mất tích (3)
104
Chương 94: Anh hùng cứu tiểu nha đâu
105
Chương 95: Hai người một chỗ
106
Chương 96: Thân cận
107
Chương 97: Kẻ ác lại đến
108
Chương 98: Thị uy
109
Chương 99: Gian phu xuất hiện
110
Chương 100: Giúp kinh sở sở ra tay
111
Chương 101: Say rượu
112
Chương 102: Chuyện cười
113
Chương 103: Một đám quái nhân
114
Chương 104: Giết gian phu
115
Chương 105: Giết người đền mạng
116
Chương 106: Kẻ ác cắn nhau
117
Chương 107: Đoạn tử tuyệt tôn
118
Chương 108: Ái mộ tiên sinh bùi lang?
119
Chương 109: Hoàn lương
120
Chương 110: Thu phục bùi lang
121
Chương 111: Được mời vào cung
122
Chương 112: Xin ra chiến trường
123
Chương 113: Hôn gián tiếp
124
Chương 114: Khinh thường hận
125
Chương 115: Tịch thu binh quyền
126
Chương 116: Tiểu hầu gia không có tương lai
127
Chương 117: Ca ca tạ gia
128
Chương 118: Trai lơ
129
Chương 118-2: La gia
130
Chương 119: Đột quyết tấn công
131
Chương 120: Trọng chấn la gia quân
132
Chương 121: Hai năm sau
133
Chương 122: Hồi kinh
134
Chương 123: Duệ vương
135
Chương 124: Tỷ thí với minh an
136
Chương 125: Hù chết ngươi
137
Chương 126: Gặp lại cố nhân
138
Chương 127: Thiếu
139
Chương 128: Hàng xóm là duệ vương
140
Chương 129: Kiều kiều của ta
141
Chương 130: Người không bằng hổ
142
Chương 131: Bổn vương giúp ngươi
143
Chương 132: Thường tại thanh
144
Chương 133: Nhiệt tình
145
Chương 134: Ác mộng
146
Chương 135: Hôn sự
147
Chương 136: Bổn vương muốn cưới nàng
148
Chương 137: Biến mộng thành thực
149
Chương 138: Kiều kiều yếu ớt
150
Chương 139: Không xong
151
Chương 140: Lang băm không chịu trách nhiệm
152
Chương 141: Chương 141
153
Chương 142: Chương 142
154
Chương 143: Chương 143
155
Chương 144: Chương 144
156
Chương 145: Chương 145
157
Chương 146: Chương 146
158
Chương 147: Chương 147
159
Chương 148: Chương 148
160
Chương 149: Chương 149
161
Chương 150: Chương 150
162
Chương 151: Chương 151
163
Chương 152: Chương 152
164
Chương 153: Chương 153
165
Chương 154: Chương 154
166
Chương 155: Chương 155
167
Chương 156: Chương 156
168
Chương 157: Chương 157
169
Chương 158: Chương 158
170
Chương 159: Chương 159
171
Chương 160: Chương 160
172
Chương 161: Chương 161
173
Chương 162: Chương 162
174
Chương 163: Chương 163
175
Chương 164: Chương 164
176
Chương 165: Chương 165
177
Chương 166: Chương 166
178
Chương 167: Chương 167
179
Chương 168: Chương 168
180
Chương 169: Chương 169
181
Chương 170: Chương 170
182
Chương 171: Chương 171
183
Chương 172: Chương 172
184
Chương 173: Chương 173
185
Chương 174: Chương 174
186
Chương 175: Chương 175
187
Chương 176: Chương 176
188
Chương 177: Chương 177
189
Chương 178: Chương 178
190
Chương 179: Chương 179
191
Chương 180: Chương 180
192
Chương 181: Chương 181
193
Chương 182: Chương 182
194
Chương 183: Chương 183
195
Chương 184: Chương 184
196
Chương 185: Chương 185
197
Chương 186: Chương 186
198
Chương 187: Chương 187
199
Chương 188: Chương 188
200
Chương 189: Chương 189
201
Chương 190: Chương 190
202
Chương 191: Chương 191
203
Chương 192: Chương 192
204
Chương 193: Chương 193
205
Chương 194: Chương 194
206
Chương 195: Chương 195
207
Chương 196: Chương 196
208
Chương 197: Chương 197
209
Chương 198: Chương 198
210
Chương 199: Chương 199
211
Chương 200: Chương 200
212
Chương 201: Chương 201
213
Chương 202: Chương 202
214
Chương 203: Chương 203
215
Chương 204: Chương 204
216
Chương 205: Chương 205
217
Chương 206: Chương 206
218
Chương 207: Chương 207
219
Chương 208: Chương 208
220
Chương 209: Chương 209
221
Chương 210: Chương 210
222
Chương 211: Chương 211
223
Chương 212: Chương 212
224
Chương 213: Chương 213
225
Chương 214: Chương 214
226
Chương 215: Chương 215
227
Chương 216: Chương 216
228
Chương 217: Chương 217
229
Chương 218: Chương 218
230
Chương 219: Chương 219
231
Chương 220: Chương 220
232
Chương 221: Chương 221
233
Chương 222: Chương 222
234
Chương 223: Chương 223
235
Chương 224: Chương 224
236
Chương 225: Chương 225
237
Chương 226: Chương 226
238
Chương 227: Chương 227
239
Chương 228: Chương 228
240
Chương 229: Chương 229
241
Chương 230: Chương 230
242
Chương 231: Chương 231
243
Chương 232: Chương 232
244
Chương 233: Chương 233
245
Chương 234: Chương 234
246
Chương 235: Chương 235