Quay về sân, biểu tình của Tiêu Lãng đã bình tĩnh lại. Long Kỵ công tử đúng là có phong độ, không có hành động gì quá khích, chỉ nói một câu mịt mờ. Mặc dù Long Kỵ công tử rất kiêu ngạo, cảm giác như coi trời bằng vung nhưng gã có tư cách đó.
Hậu đại mà Long Ngạo Chí Cao Thần yêu thích nhất, hai mươi lăm tuổi là lứa phong hoa vừa nở, Long Kỵ công tử bế quan năm năm, khi xuất quan từ đỉnh Thần Quân cảnh đột phá đến đỉnh Thần Tổ cảnh, tư chất này chấn kinh cả Thần Vực. Long Kỵ công tử đánh vỡ kỷ lục tu luyện đến đỉnh Thần Tổ cảnh trong Thần Vực, mới đi ra trực tiếp đến Hủy Diệt chi địa, thông báo với toàn thiên hạ là muốn chiếm hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc. Hiện tại Long Kỵ công tử quang minh chính đại đè ép đối thủ cạnh tranh, hào tình này, kiêu ngạo này đúng là hiếm có trên đời.
Tiêu Lãng đi vào trong đại sảnh, phát hiện Hiên Viên Thiên Vũ, Hiên Viên Thiên Tâm đều có mặt. Hiên Viên Thiên Tôn nhìn Tiêu Lãng đi tới, cười cười.
Hiên Viên Thiên Tôn mở miệng nói:
- Tiêu Lãng, chúc mừng người, sau này lại thêm một kẻ địch. Tuy ngươi không muốn nhưng thái độ của hai nha đầu Hoàn Nhan gia đã thành công giúp ngươi rước họa vào thân. Lão quỷ Hoàn Nhan đã nhận sính lễ của Long gia, hai nha đầu liều mạng tranh đấu, kéo dài năm năm!
Tiêu Lãng lắc đầu cười khổ, việc này cho dù hắn có muốn hay không thì đã thành sự thật. Tiêu Lãng bị trở thành tình địch, Hoàn Nhan Nhược Thủy dứt khoát đi Thiên Châu, rồi kéo dài hôn ước ra năm năm, bây giờ ở lỳ trong Thiên Châu thành không chịu đi, là đồ ngu đều biết dính dáng đến Tiêu Lãng.
Hiên Viên Thiên Vũ cười gian nói:
- Tiêu Lãng, ta nói nhé, ngươi trực tiếp thu hai nha đầu này đi, ta muốn xem Long Kỵ dám làm gì? Nơi này là Hủy Diệt chi địa chứ không phải long vực của bọn họ.
Hiên Viên Thiên Tôn trừng mắt, Hiên Viên Thiên Vũ lập tức câm miệng. Hiên Viên Thiên Tôn uống một hớp trà, nhìn Tiêu Lãng.
Hiên Viên Thiên Tôn nói:
- Tiêu Lãng, ngươi đừng e ngại cái gì. Ta chỉ nói một câu, thân nhân, tộc nhân của ngươi ở đây, ta bảo đảm bọn họ đời đời bình an. Ta sẽ quét sạch nỗi lo sau lưng cho ngươi, ngươi cứ buông tay làm việc. Long Kỵ không là gì, hắn không dám làm bậy trong Hủy Diệt chi địa. Năng lượng của ngươi hơn hắn thì cứ đè ép, đừng giết là được, chuyện còn lại để thúc thúc phân xử giúp ngươi!
Mắt Tiêu Lãng sáng ngời. Hiên Viên Thiên Tôn nói câu này quá nặng ký. Có câu nói của Hiên Viên Thiên Tôn thì sau này Tiêu Lãng có làm chuyện gì cũng thoải mái không phải e ngại trước sau, ít nhất người nhà của hắn sẽ không chết. Cho dù Tiêu Lãng gây họa gì, tạo ra chuyện lớn gì thì cùng lắm là một mình hắn chết. Xem ra chuyến đi đến Thần Vực là làm đúng rồi.
- Phải rồi!
Tiêu Lãng chợt nhớ đến một việc, lấy một cục đá đen ra khỏi không gian giới chỉ đưa cho Hiên Viên Thiên Tôn.
Tiêu Lãng nói:
- Hiên Viên thúc thúc, đây là thứ lần trước ta và Thiên Minh, Thiên Cương phát hiện. Cục đá này bị nhiều Hạt Huyết Thạch, Hắc Huyết Thạch bao phủ, thật kỳ dị. Chẳng phải Hiên Viên thúc thúc đã nói Thiên Châu có bí mật lớn sao? Chắc mọi chuyện nằm trong cục đá này, nhưng sau đó ta ném cục đá trong linh mạch, những linh mạch không có biến dị gì.
Hiên Viên Thiên Tôn từng nghe Hiên Viên Thiên Cương nhắc tới chuyện này, gã tò mò cầm cục đá đen, cẩn thận nghiên cứu.
Hiên Viên Thiên Tôn ném trở lại cho Tiêu Lãng, nói:
- Thứ này không có gì đặc biệt, chất liệu hơi khác lạ. Ta không nhìn ra cái gì, nếu là thứ của Thiên Châu thì ngươi cứ gì, có lẽ về sau hữu dụng.
Tiêu Lãng không để ý, Thiên Châu nho nhỏ làm sao sản xuất ra chí bảo gì?
Hiên Viên Thiên Tôn bỗng đứng lên, nói:
- Được rồi, chuyện của ngươi thì tự mình lo, ta về đây. Có gì cần cứ nói với Thiên Tâm. Tiểu Vũ, đừng ham chơi, ở lại hai ngày rồi cút về tu luyện ngay. Tiêu Lãng đã cảm ngộ Tình Đạo đến đệ thất cảnh mà ngươi còn ở lại đệ ngũ cảnh, không thấy đỏ mặt sao?
Hiên Viên Thiên Tôn đã đi. Hiên Viên Thiên Vũ thật sự hơi xấu hổ.
Hiên Viên Thiên Vũ chạy lại nói:
- Tiêu Lãng, ngươi biến thái, sao cảm ngộ thiên đạo nhanh như vậy? Ngươi có biết Tình Đạo là một trong mười thiên đạo chí cao không? Là khó cảm ngộ nhất, uy lực mạnh hơn thiên đạo bình thường rất nhiều. Tiểu tử, ngươi mới bao nhiêu tuổi mà cảm ngộ Tình Đạo đến đệ thất cảnh
Tiêu Lãng sắc mặt âm trầm, nếu người Thiên Châu không chết thì hắn thà không cảm ngộ được Tình Nộ. Hơn nữa cảm ngộ ra Tình Nộ nhưng không thể tùy tiện phóng thích, trừ phi Tiêu Lãng liều linh hồn bị trọng thương mạnh mẽ phóng ra.
Hiên Viên Thiên Vũ thấy động đến chuyện đau lòng của Tiêu Lãng thì không nói nữa.
Hiên Viên Thiên Vũ trầm ngâm một lúc, nói với Hiên Viên Thiên Tâm nói:
- Đại ca, ta đi về tu luyện trước. Người ta tốt xấu gì cũng từng là tiểu thiên tài, không thể để mất mặt.
Hiên Viên Thiên Tâm thấy không còn chuyện gì, có hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương ở đủ trấn áp gia tộc lớn nhỏ trong Thiên Châu thành, thế là gã cùng Hiên Viên Thiên Vũ trở về.
Thật ra dù không có hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương thì Trà Mộc tiếp nhận Thiên Châu thành vô cùng thuận lợi, chỉ mấy ngày đã ổn định cục diện. Trà Mộc chọn lựa đội hộ vệ võ giả mới từ trong gia tộc lớn nhỏ, thực lực toàn từ đỉnh Đại Thần cảnh trở lên, đội trưởng hộ vệ là đỉnh Thần Quân cảnh.
Gia tộc lớn nhỏ trong Thiên Châu thành rất nghe lời, thật ra Tiêu Lãng đã xem thường uy danh của mình trong Hủy Diệt chi địa. Chỉ tính đến Tiêu Lãng đối đầu với người Tu La gia mà không chết, sống thoải mái vô cùng, chỉ điểm này thì Thiên Tôn bình thường đã không sánh bằng. Tuy rằng Tiêu Lãng là thần chi khí thể hơi mất mặt, nhưng được Tu La Chí Cao Thần tiếp kiến, được Tình Ca Chí Cao Thần điểm danh che chở, có thể bắt lấy tộc Tử Mị Đằng, linh bài Hình Thiên Tinh Quân, thần chi khí thể như vậy trong toàn không gian hỗn độn mấy ai sánh bằng?
Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc ở một ngày sau trở về. Long Kỵ công tử đến khiến hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc biết cứ tiếp tục ở lại sẽ đem đến rắc rối cho Tiêu Lãng, bởi vậy phút cuối hai người rời đi đều từ biệt hắn. Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc là hoàng hoa khuê nữ, ở lại phủ của Tiêu Lãng một ngày đã biểu minh nhiều thứ, nếu hắn không quá ngu thì sẽ hiểu tâm tư của hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc.
Tiêu Lãng nhức đầu, hắn đã định không suy nghĩ về chuyện này, hắn có rất nhiều chuyện cần làm. Tiêu Lãng cõng nợ máu của mấy ức dân chúng Thiên Châu đã chết, ngày nào Tinh Quân còn vui vẻ sống thì ngày đó hắn không thể tha thứ cho mình.
Tiêu Lãng vứt mọi chuyện cho Trà Mộc, hắn chuẩn bị bế quan tu luyện. Đám Tiêu Ma Thần đã ổn định lại, Mộc Tiểu Đao, Vô Ngân nhẹ nhõm hẳn ra. Có thể lại đi theo Tiêu Lãng,Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao cảm giác thoải mái rất nhiều. Dường như có Tiêu Lãng ở đằng trước chống đỡ, không cần nghĩ gì, chỉ cần xung phong theo hắn là được.
Khi mọi người định bế quan tu luyện thì bất ngờ xảy ra một việc, một vị khách đến Thiên Châu thành, vị khách làm mọi người rất bất ngờ.
Tiêu Lãng mang theo đám người Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ đi ra đều cho rằng mình đã nhìn lầm. Vì người đến là Lạc Diệp Tùng, từng là bá chủ đông nam Thiên Châu!
Âu Dương Thúy Thúy và Lạc Diệp Tùng có quan hệ tạm được nên ngạc nhiên tiến lên trước nghênh đón.
Âu Dương Thúy Thúy tặc lưỡi nói:
- Tiểu tử Lạc Diệp, ngươi còn sống sao? A... Ngươi đột phá đến Thần Quân cảnh cảnh rồi?
Đám người Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao rất ngạc nhiên. Trước kia lúc vào Thần Vực thì Lạc Diệp Tùng, Nhàn Đế mỗi người một ngả, nhiều năm không có tin tức của hai người vậy mà còn sống?
Lạc Diệp Tùng còn đột phá Thần Quân cảnh. Tư chất của đám người Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao không tệ, được Mai phu nhân chiếu cố nên mới đột phá. Vì sao Lạc Diệp Tùng có thể đột phá nhanh như vậy?
Tiêu Lãng bỗng lên tiếng:
- Nhàn Đế ở đâu?
Lạc Diệp Tùng biểu tình chua xót nói:
- Tiêu Lãng, ta đến tìm người mong giúp đỡ, nếu không thì gia tộc nhạc phụ của Nhàn Đế sẽ bị diệt, tộc nhân của Nhàn Đế và ta cũng chết luôn.
Updated 1207 Episodes