Chương 17: Thông báo tuyển dụng của trường

Lần này, đợt thông báo tuyển dụng của trường đại học K bởi vì có sự tham gia của tập đoàn Tứ Hải, bắt mắt lạ thường, chẳng qua lần này Tứ Hải chỉ thông báo tuyển dụng vị trí thiết kế nội thất nên làm không ít sinh viên không chuyên ngành liên tục oán giận thở dài.

Không ít bạn học trong lớp Hạ Kỳ đều đồng loạt tỉ mỉ chuẩn bị nhiều loại tài liệu để ứng tuyển.

Vào ngày thông báo tuyển dụng, nhiều sinh viên khoa chính quy, các nghiên cứu sinh, thậm chí còn có các sinh viên ở bộ phận tiến sĩ của đại học K đều tới . Trong đám đông, Lục Tiểu Nhứ lôi kéo Hạ Kỳ đi về phía quầy ứng tuyển của tập đoàn Tứ Hải.

"Tiểu Nhứ, mình ở chỗ này chờ cậu là được rồi." Hạ Kỳ nói.

"Ây da, dù cho bên kia có cạnh tranh khốc liệt để vào Tứ Hải, nhưng mà cứ bỏ phiếu còn hơn là không a!"

Lục Tiểu Nhứ tưởng bạn tốt lo lắng vấn đề này vì thế liền trấn an nói: "Bất luận xảy ra chuyện gì, dù thử mà không thành công vẫn còn tốt hơn là không có dũng khí để thử, như vậy ít nhất về sau sẽ không hối hận."

Trong nháy mắt, Hạ Kỳ có chút ngơ ngẩn, còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần thì người đã bị kéo đến quầy thông báo tuyển dụng của tập đoàn Tứ Hải. Không ít người ở trước quầy dò hỏi nhân viên công tác các loại hình tuyển dụng khác nhau.

Những nhân viên công tác tiến hành trả lời một cách công thức hóa, và người đàn ông trung niên ngồi ở trên ghế giống như vị lãnh đạo chính, sau khi nhìn thấy Hạ Kỳ dường như ngây ra một lúc, ngay sau đó lại lộ ra vẻ mặt như đã hiểu rõ, khẽ mỉm cười nhìn về phía Hạ Kỳ.

"Hạ tiểu thư, đã lâu không gặp."

Ngay lập tức, ánh mắt của những người xung quanh đều lộ ra vẻ ngạc nhiên nhìn Hạ Kỳ, Lục Tiểu Nhứ ở một bên càng mở to hai mắt.

Hạ Kỳ có chút không được tự nhiên, mấp máy môi: "Chú Lý, chào chú."

"Đúng rồi, Hạ tiểu thư cũng là sinh viên của đại học K, tôi nhớ rõ lúc trước Hạ tiểu thư nói muốn học ngành Thiết kế, tiểu thư tới đây là để nộp hồ sơ lý lịch sao?" Lý Hoành Thịnh hỏi.

"Không phải." Hạ Kỳ nhanh chóng phủ nhận: "Chú Lý, cháu còn có việc, cháu đi trước đây." Nói xong, cô xoay người chạy đi, nhanh chóng hòa vào đám đông.

Lục Tiểu Nhứ thấy tình hình như vậy liền chạy nhanh đuổi theo, Lý Hoành Thịnh nhìn thân ảnh Hạ Kỳ dần dần bị bao phủ bởi đám đông, không khỏi thở dài một hơi.

Một nhân viên công tác ở một bên tò mò hỏi: "Giám đốc Lý, cô gái vừa rồi là ai vậy?"

"Đây không phải chuyện ngươi nên hỏi." Lý Hoành Thịnh nói, đứng dậy đi tới một một góc khuất, móc điện thoại di động ra, bấm vào một dãy số nào đó.

"Là tôi, vâng...tôi nhìn thấy Hạ tiểu thư, có điều Hạ tiểu thư không nộp hồ sơ lý lịch, vâng...tôi biết rồi." Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, lúc này Lý Hoành Thịnh mới thở dài một hơi.

Ai cũng không thể ngờ, đường đường là chủ tịch tập đoàn Tứ Hải vậy mà lại vì một người phụ nữ, không tiếc đi một vòng tròn lớn như vậy (*). Nếu đã như thế thì lúc trước cần gì phải...

(*) Ý ở đây nghĩa là, khoanh vùng tuyển chọn vì Hạ Kỳ, làm tất cả mọi thứ vì Hạ Kỳ

Có điều những lời này, Lý Hoành Thịnh cũng chỉ có thể để ở dưới đáy lòng mà suy ngẫm thôi.

Tại sân thể dục, vẻ mặt của Lục Tiểu Nhứ đầy khó hiểu nhìn người bạn tốt của mình: "Kỳ Kỳ, tại sao cậu lại không muốn nhận lời mời của tập đoàn Tứ Hải?"

"Cảm thấy một tập đoàn lớn như vậy, nếu như được vào, ban đầu cũng chỉ được làm mấy cái việc vặt linh tinh, chi bằng...đi tới mấy cái công ty nhỏ, rèn luyện bản thân sẽ tốt hơn." Hạ Kỳ có chút không được tự nhiên nói ra lý do.

"Thật không?" Lục Tiểu Nhứ nghi hoặc nói.

"Nếu không thì còn có thể như thế nào nữa?" Hạ Kỳ nói.

Lục Tiểu Nhứ nghĩ nghĩ, cũng không tìm ra được lý do nào tốt hơn, vì thế lại nói tiếp:

"Đúng rồi, vừa nãy cái người mà cậu gọi là chú Lý, cậu quen người đó à ? Là họ hàng thân quen sao? Cũng không đúng...Người đó gọi cậu là Hạ tiểu thư, giữa họ hàng với nhau sao lại gọi như vậy được."

Lục Tiểu Nhứ lẩm bẩm, luôn cảm thấy có gì đó kì quái, vừa rồi thái độ nhìn Hạ Kỳ của chú Lý, người phụ trách tập đoàn Tứ Hải kia, để nói một cách chính xác thái độ đó chính là một sự cung kính, tôn trọng.

"Không phải họ hàng, chỉ là người quen mà thôi."

Hạ Kỳ đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, vì thế nói với người bạn tốt: "Tiểu Nhứ, mình có chút mệt, về phòng ngủ trước đây."

Chapter
1 Chương 1: Kiếp này chỉ thuộc về một mình tôi
2 Chương 2: Ước định
3 Chương 3: Hắn ta thật yêu nghiệt
4 Chương 4: Em nói đủ thì chính là đủ
5 Chương 5: Gặp lại người cuồng bạo cố chấp
6 Chương 6: Thất hứa
7 Chương 7: Tốt nhất đừng nên nói một chữ nào
8 Chương 8: Quân Cẩn Ngôn khi còn nhỏ
9 Chương 9: Diệp Nam Khanh là ai
10 Chương 10: Lại gặp mặt một lần nữa
11 Chương 11: Không thích tôi chạm vào em?
12 Chương 12: Em muốn yêu, tôi cho em
13 Chương 13: Lo lắng bệnh của tôi sao?
14 Chương 14: Chiếc nhẫn trên tay trái
15 Chương 15: Bá đạo
16 Chương 16: Trừ phi tôi chết
17 Chương 17: Thông báo tuyển dụng của trường
18 Chương 18: Diệp Nam Khanh xuất hiện
19 Chương 19: Quân Cẩn Ngôn gặp Diệp Nam Khanh
20 Chương 20: Thời gian thực hiện lời hứa
21 Chương 21: Là lạnh hay là sợ?
22 Chương 22: Mua thuốc
23 Chương 23: Không có bạn trai
24 Chương 24: Quần áo của tôi, em có thể cởi
25 Chương 25: Không thể
26 Chương 26: Tôi không thể sao?
27 Chương 27: Nên đoạt lấy, hay là nên phá hủy?
28 Chương 28: Cô ta là người của Quân Cẩn Ngôn
29 Chương 29: Nếu em không thích, tôi sẽ không làm
30 Chương 30: Chật vật đến mức này
31 Chương 31: Một câu nói của cô, có thể ảnh hưởng đến mọi thứ của hắn!
32 Chương 32: Máu của hắn
33 Chương 33: Say đắm từ trong xương
34 Chương 34: Quân Cẩn Thần xuất hiện
35 Chương 35: Ánh mắt không nỡ rời đi.
36 Chương 36: Có việc?
37 Chương 37: Nhẫn tâm
38 Chương 38: Toàn tâm toàn ý
39 Chương 39: Đừng làm tôi không tìm thấy em
40 Chương 40: Đảm bảo
41 Chương 41: Luyến tiếc
42 Chương 42: Ngủ
43 Chương 43: Không có ý nghĩa
44 Chương 44: Không còn
45 Chương 45: Đừng nói thêm gì nữa
46 Chương 46: Nếu không thể có được
47 Chương 47: Tránh né
48 Chương 48: Đừng trốn tránh tôi
49 Chương 49: Muốn trở thành
50 Chương 50: Anh có hiểu quen nhau là như thế nào không?
51 Chương 51: Khúc dạo đầu của cuộc hẹn hò
52 Chương 52: Cuộc hẹn gặp trên đường
53 Chương 53: Hẹn hò (1)
54 Chương 54: Điều tôi thích và ghét
55 Chương 55: Thông báo
56 Chương 56: Sự kiện bức ảnh
57 Chương 57: Điện thoại và ảnh chụp
58 Chương 58: Ghen tỵ
59 Chương 59: Không cho phép đi
60 Chương 60: Đi đâu?
61 Chương 61: Tháo giày
62 Chương 62: Mang Giày
63 Chương 63: Thích Em
64 Chương 64: Lời Em Nói
65 Chương 65: Chấp Nhận Anh
66 Chương 66: Còn cảm giác
67 Chương 67: Nếu như tôi xin em
68 Chương 68: Không Có Khả Năng
69 Chương 69: Hợp hay không, con đều muốn
70 Chương 70: Cảm giác giống nhà
71 Chương 71: Đừng nhìn
72 Chương 72: Chỉ tin một lần
73 Chương 73: Thành lập văn phòng
74 Chương 74: Biết anh ấy là ai sao?
75 Chương 75: Nhớ lại những gì đã xảy ra năm đó
76 Chương 76: Rất Đau
77 Chương 77: Không bẩn
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Kiếp này chỉ thuộc về một mình tôi
2
Chương 2: Ước định
3
Chương 3: Hắn ta thật yêu nghiệt
4
Chương 4: Em nói đủ thì chính là đủ
5
Chương 5: Gặp lại người cuồng bạo cố chấp
6
Chương 6: Thất hứa
7
Chương 7: Tốt nhất đừng nên nói một chữ nào
8
Chương 8: Quân Cẩn Ngôn khi còn nhỏ
9
Chương 9: Diệp Nam Khanh là ai
10
Chương 10: Lại gặp mặt một lần nữa
11
Chương 11: Không thích tôi chạm vào em?
12
Chương 12: Em muốn yêu, tôi cho em
13
Chương 13: Lo lắng bệnh của tôi sao?
14
Chương 14: Chiếc nhẫn trên tay trái
15
Chương 15: Bá đạo
16
Chương 16: Trừ phi tôi chết
17
Chương 17: Thông báo tuyển dụng của trường
18
Chương 18: Diệp Nam Khanh xuất hiện
19
Chương 19: Quân Cẩn Ngôn gặp Diệp Nam Khanh
20
Chương 20: Thời gian thực hiện lời hứa
21
Chương 21: Là lạnh hay là sợ?
22
Chương 22: Mua thuốc
23
Chương 23: Không có bạn trai
24
Chương 24: Quần áo của tôi, em có thể cởi
25
Chương 25: Không thể
26
Chương 26: Tôi không thể sao?
27
Chương 27: Nên đoạt lấy, hay là nên phá hủy?
28
Chương 28: Cô ta là người của Quân Cẩn Ngôn
29
Chương 29: Nếu em không thích, tôi sẽ không làm
30
Chương 30: Chật vật đến mức này
31
Chương 31: Một câu nói của cô, có thể ảnh hưởng đến mọi thứ của hắn!
32
Chương 32: Máu của hắn
33
Chương 33: Say đắm từ trong xương
34
Chương 34: Quân Cẩn Thần xuất hiện
35
Chương 35: Ánh mắt không nỡ rời đi.
36
Chương 36: Có việc?
37
Chương 37: Nhẫn tâm
38
Chương 38: Toàn tâm toàn ý
39
Chương 39: Đừng làm tôi không tìm thấy em
40
Chương 40: Đảm bảo
41
Chương 41: Luyến tiếc
42
Chương 42: Ngủ
43
Chương 43: Không có ý nghĩa
44
Chương 44: Không còn
45
Chương 45: Đừng nói thêm gì nữa
46
Chương 46: Nếu không thể có được
47
Chương 47: Tránh né
48
Chương 48: Đừng trốn tránh tôi
49
Chương 49: Muốn trở thành
50
Chương 50: Anh có hiểu quen nhau là như thế nào không?
51
Chương 51: Khúc dạo đầu của cuộc hẹn hò
52
Chương 52: Cuộc hẹn gặp trên đường
53
Chương 53: Hẹn hò (1)
54
Chương 54: Điều tôi thích và ghét
55
Chương 55: Thông báo
56
Chương 56: Sự kiện bức ảnh
57
Chương 57: Điện thoại và ảnh chụp
58
Chương 58: Ghen tỵ
59
Chương 59: Không cho phép đi
60
Chương 60: Đi đâu?
61
Chương 61: Tháo giày
62
Chương 62: Mang Giày
63
Chương 63: Thích Em
64
Chương 64: Lời Em Nói
65
Chương 65: Chấp Nhận Anh
66
Chương 66: Còn cảm giác
67
Chương 67: Nếu như tôi xin em
68
Chương 68: Không Có Khả Năng
69
Chương 69: Hợp hay không, con đều muốn
70
Chương 70: Cảm giác giống nhà
71
Chương 71: Đừng nhìn
72
Chương 72: Chỉ tin một lần
73
Chương 73: Thành lập văn phòng
74
Chương 74: Biết anh ấy là ai sao?
75
Chương 75: Nhớ lại những gì đã xảy ra năm đó
76
Chương 76: Rất Đau
77
Chương 77: Không bẩn