Chương 14: Chương 14: Đường Thẩm 3

CHƯƠNG 14: ĐƯỜNG THẨM 3

Dịch giả: Luna Wong – ghê thặc, mình dịch muốn mờ mắt luôn mà up nhanh ghê, chưa gì đã tới chương 14 rồi. Mong cmt động viên của mọi người.

“Nói cách khác, Liễu thị cho Hỗ Lục Nhi hai mươi lượng bạc, để hắn đi trộm xuyên ô sống, mà lúc Hỗ Lục Nhi giao hàng, tham niệm tái khởi, lại hố bộ diêu này của Liễu thị.” Dương Thanh Già tổng kết nói.

Cả đầu dường như tương hồ của Quách Luân rốt cuộc tìm được đầu sợi dây: “Nguyên lai hung thủ là Liễu thị!” Lập tức hắn lại ngạc nhiên nói: “Ngươi làm thế nào tìm được Hỗ Lục Nhi?”

Dương Thanh Già cười nói: “Vô xảo bất thành thư, mấy ngày trước đây ta ở bên đường giải quyết một phiền toái nhỏ, nguyên nhân là một tên côn đồ mà bị người chỉ thị đặt phân chuột vào trong mật đã của một cửa hàng. Bình thường loại lưu manh này đều có chút môn đạo, lần này ta suy đoán hung thủ nên là thuê người trộm dược liệu, ta liền đi tìm tên côn đồ kia, hắn nghe một vòng, liền tìm được Hỗ Lục Nhi.”

“Đại nhân minh giám! Lưu manh này ta căn bản cũng không nhận biết, về phần bộ diêu hắn cầm trong tay cũng căn bản không phải của ta!” Liễu thị đầy mặt xấu hổ và giận dữ nhìn Dương Thanh Già chất vấn: “Dương cô nương, ta tự vấn không hề liên quan với ngươi, chưa từng đắc tội ngươi, vì sao ngươi phải tìm một lưu manh tới đây để hãm hại ta?”

Dương Thanh Già không nhanh không chậm nói: “Liễu nương tử, sẽ không phải ngươi cho rằng toàn bằng há miệng đều phủ nhận thì vạn sự đại cát chứ? Phàm là chuyện ngươi đã làm, luôn sẽ lưu lại tung tích, lẽ nào ngươi đã quên lai lịch bộ diêu này của ngươi rồi sao?”

Liễu thị nghe vậy làm như đột nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt nhất thời trở nên rất khó coi.

“Xem ra ngươi nghĩ ra rồi, bộ diêu này là sính lễ tướng công của ngươi Vương Sơn tặng cho ngươi, mà Vương Sơn chính là ở địa phương nổi danh nhất Phong thành Tứ Bảo trai đặt làm bộ diêu này cho ngươi. Bởi công nghệ phức tạp, dùng liệu khảo cứu, lão bản đến bây giờ vẫn còn ấn tượng, huống chi trong bản chép tay của cửa hàng còn viết rõ ràng ngày làm theo yêu cầu và bản vẽ làm theo yêu cầu cùng với người đặt làm, có phải muốn ta mời chưởng quỹ mời, ngươi mới bằng lòng nhận tội hay không?”

“Dù là. . .” Liễu thị bắt đầu hoảng hốt: “Dù bộ diêu này là của ta, vậy cũng không thể chứng minh tướng công ta là ta giết. Lúc đó hắn bệnh rất nặng, không chừng đột phát bệnh chết bất ngờ, dạng trái tim bị teo nhỏ kia, có lẽ là chứng bệnh cũng không nói chính xác.” Liễu thị nhất thời rơi lệ, nhìn như ủy khuất không ngớt.

“A!” Dương Thanh Già cười nói: “Một vật phẩm trang sức thiếp thân của vị phụ nhân như ngươi làm sao sẽ lọt vào trong tay của một làm nam tử không quen biết được, huống hồ mới vừa rồi ta đã nói, trong dạ dày của Vương Sơn tất cả đều là loại thịt và loại cá, có người nào bệnh nặng đến có thể chết bất ngờ, mà có thể nuốt trôi nhiều huân thực đầy mỡ như vậy không? Ngươi nói hắn là bởi vì bệnh mà tim thu nhỏ lại, ta kiến nghị chư vị có thể thỉnh đại phu y thuật cao minh nhất Phong thành đến, xem có chứng bệnh ‘Thần kỳ’ như thế hay không, vừa hỏi liền biết.”

Đoàn Duy nói: “Bổn quan sử hình ngục đến nay, chưa từng thấy qua có chứng bệnh gì có thể dẫn đến trái tim co quắp, nếu Liễu nương tử có cao kiến, không ngại nói một chút.”

“Đây. . .” Liễu thị chẳng qua là dưới tình thế cấp bách bịa chuyện loạn ngữ, nàng đâu biết y thuật gì, vì vậy đi vòng: “Lúc trượng phu ta Vương Sơn bị giết dân phụ căn bản không ở trong nhà, nào có thời gian phạm án?”

Quách Luân gật đầu: “Ngươi nói cũng không phải không có lý, hành xóm lân cận cũng làm chứng lúc Vương gia cháy ở tầm giờ Tuất hai khắc, thời gian như vậy Liễu thị đang ở tửu lâu, mà lúc nàng rời nhà cũng có người có thể làm chứng Vương Sơn còn sống thật tốt.”

Liễu thị nghẹn ngào nói: “Đại nhân anh minh.”

Bookwaves.com.vn

Dương Thanh Già phúng nói: “Đại nhân thật là quý nhân nhiều chuyện quên, trước ta nói qua, ta ở hiện trường án phát tìm được rồi một cái bình chứa dầu hỏa đâm lỗ thủng, còn có thạch hỏa phấn có thể tự cháy. Nói cách khác, chứng cứ Liễu thị không ở tại chỗ căn bản là không thành lập.”

Quách Luân lại nhiều lần bị đánh mặt, kiên trì thật sự đã khô kiệt: “Dương trạng sư, bổn quan mệnh ngươi nói rõ ràng tiền căn hậu quả từ đầu chí cuối của án tử, không nên kéo đông kéo tây.”

“Kỳ thực chân tướng của án kiện nghiễm nhiên sáng tỏ, bất quá nếu mọi người còn muốn nghe rõ từ đầu tới đuôi của cố sự này, ta đây sẽ kể một lần.” Nàng vén một lọn tóc rũ xuống qua sau tai, không nhanh không chậm nói: “Tháng tám, Liễu thị nhận được thư Vương Sơn phái người đưa về, trong thư viết ngày về của hắn. Sau khi Liễu thị nhận được thư, bắt tay vào thực thi kế hoạch giết người trù tính đã lâu. Đầu tiên, nàng sai người tìm được kẻ cắp chuyên nghiệp nổi danh của Phong thành Hỗ Lục Nhi, cho hắn hai mươi lượng bạc làm thù lao, yêu cầu hắn đi dược điếm trộm một bao xuyên ô sống. Hỗ Lục Nhi đáp ứng, đồng thời dựa theo ước định giao đồ đã trộm được cho nàng, lúc hai người gặp mặt, Hỗ Lục Nhi thấy một thân một mình Liễu thị đến đó, lại thấy bộ diêu lưu kim nàng đeo trên đầu có chút quý trọng, nhất thời lật lọng yêu cầu Liễu thị đưa luôn bộ diêu này cho hắn, mặc dù Liễu thị không muốn, cũng không muốn dây dưa thêm nhiều với Hỗ Lục Nhi, dưới tình thế cấp bách không thể làm gì khác hơn là đưa đồ cho hắn, lúc này mới thoát thân. Sau khi Liễu thị lấy được đồ, đơn giản tiến hành đun nấu xuyên ô sống, đem bên kiềm ô đầu trí mạng bên trong dùng phương pháp sản xuất thô sơ đề luyện ra độc dược. Hừng đông 5/9, Vương Sơn từ phần đất bên ngoài chạy về, trên đường về nhà hắn nhớ tới Tường Ký trù trang Trần chưởng quỹ còn thiếu hắn năm trăm lượng, nên tiện đường đi đòi, nhưng mà Trần chưởng quỹ lại từ lâu dùng số tiền này bao Như Vân của Quần Phương viện, hiển nhiên không có khả năng có tiền mặt trả nợ, vì vậy Vương Sơn uy hiếp nếu hắn không trả tiền liền muốn lấy cửa hàng trù trang gán nợ. Trần chưởng quỹ nghe vậy dưới cơn nóng giận cùng Vương Sơn xảy ra khẩu quyết, hai người tan rã trong không vui, Vương Sơn về đến nhà. Cùng ngày ban đêm Liễu thị bắt đầu xuống bếp chuẩn bị cơm canh, nàng làm một bàn thức ăn Vương Sơn thích ăn nhất, đương nhiên. . .”

Bookwaves.com.vn

Dương Thanh Già chắp tay bước đi thong thả tới bên cạnh Liễu thị đã bắt đầu phát run: “Nàng thả kiềm ô đầu tinh luyện tốt có hàm lượng canh dược ô xuyên cực cao vào trong thức ăn, khẩu vị của người Giang Tây nặng hơn, ham mê vị cay, cho nên Vương Sơn vẫn chưa có phẩm ra khác thường trong thức ăn. Liễu thị biết Vương Sơn thèm rượu, cố ý không chuẩn bị rượu trong nhà, có thức ăn không rượu đối với Vương Sơn mà nói hiển nhiên không tốt, hắn thuận lý thành chương để Liễu thị ra ngoài mua rượu, sau khi Liễu thị chuẩn bị xong việc đục thủng lổ bình đựng dầu hỏa và thạch hỏa phấn liền ra cửa. Nàng tính toán từ trước, từ trong nhà đến tửu lâu ít nhất cần gần hai khắc chung, giờ Tuất nàng ra cửa, ở tần giờ Tuất hai khắc đến tửu lâu mua rượu, trong nhà Vương Sơn từ lâu ăn cơm nước có hạ độc xuyên ô, hắn đau khổ giãy dụa sau đó đi đời nhà ma, tầm giờ Tuất hai khắc, dầu hỏa trong bình chảy hết ra mặt đất, cùng thạch hỏa phấn tự cháy đụng vào nhau, trước đó ở chung quanh dọn xong đệm chăn cổ vũ hỏa thế, vì vậy liền có án hỏa hoạn vào đêm đó, mà chính nàng bởi vì ra cửa mua rượu, nên có ‘chứng cứ không ở tại chỗ’ như đã nói.”

Nàng cúi người xuống, nhìn chằm chằm gò má bởi kinh khủng và khẩn trương mà hơi co rúm của Liễu thị: “Ngươi ở trước dạ cấm không lâu về đến nhà, phát hiện sự tình đã thuận lợi triển khai như kế hoạch của ngươi, vì vậy ngươi giả làm ra một bộ hình dạng thương tâm gần chết, có ý định nói Vương Sơn vì khí hậu không thích hợp mà nhiễm trọng bệnh, nên hành động bất tiện không chạy thoát, ngươi muốn đem hết mọi chuyện đẩy cho ngoài ý muốn, nào biết Vương Sơn là nghĩa đệ của cẩm y vệ thiên hộ, can hệ trọng đại, huyện nha cũng không dám qua loa kết án, trời xui đất khiến bọn họ bắt sư phụ ta Vương Vân. Ngươi lại không biết Vương Vân, vì vậy chỉ phải không rõ tiêu điểm, len lén giấu kín tiền bạc châu báu trong nhà, muốn quấy đục đường nhìn của quan phủ, chờ quan phủ kéo dài tới không thể kéo tiếp nữa, sẽ lấy Vương Vân làm hung thủ hay hoặc cho rằng là ngoài ý muốn thì xử lý xong.”

Dương Thanh Già nói miệng có chút khô, nàng liếm môi một cái, đi tới trước mặt Liễu thị nhìn ánh mắt của nàng rồi nói tiếp: “Đáng tiếc tuy rằng ngươi thả một cây đuốc, nhưng chân tướng cũng sẽ không vì vậy mà mai một, ngươi lưu lại những thứ chứng cứ trí mạng này, bao quát bộ diêu kia đều chỉ hướng ngươi, ” nàng thẳng thắt lưng, đoạn nói: “Ngươi, chính là hung thủ!”

Quách Luân nghe đến đây rốt cuộc hiểu rõ, cuối cùng cũng giờ đến phiên bản thân phát uy, hắn vỗ kinh đường mộc, dọa Liễu thị sợ đến ngồi trên mặt đất: “Điêu phụ lớn mật! Ngươi mưu hại thân phu, ác độc có thừa, bổn quan hiện lấy Đại Minh luật xử ngươi. . .”

“Khoan!” Dương Thanh Già ngắt lời nói.

“Ngươi lại sao nữa?” Quách Luân giận dữ hỏi.

“Động cơ phạm tội còn chưa rõ ràng, không thể tuyên án.”

“Người là nàng giết đã xác định, còn nói cái gì động cơ phạm tội?”

“Động cơ phạm tội liên quan đến cân nhắc mức hình phạt, sự tình toàn cảnh còn thiếu sót khắp nơi, gấp cũng không gấp nhất thời, Quách đại nhân không ngại nghe ta nói hết.”

(Luna: Ông quan chán thiệt, sao ổng thi đậu vậy ta???)

Chapter
1 Chương 1: Chương 1: Xuyên Việt
2 Chương 2: Chương 2: Quan Ti Mật Trung
3 Chương 3: Chương 3: Phong Ba Nghĩa Trang
4 Chương 4: Chương 4: Kết Minh
5 Chương 5: Chương 5: Vạn Sự Khởi Đầu Nan
6 Chương 6: Chương 6: Giận Nhau
7 Chương 7: Chương 7: Sát Ngôn Quan Sắc
8 Chương 8: Chương 8: Đoàn Khắc Duẫn
9 Chương 9: Chương 9: Công Bút Họa
10 Chương 10: Chương 10: Nghiệm Thi
11 Chương 11: Chương 11: Khai La
12 Chương 12: Chương 12: Đường Thẩm 1
13 Chương 13: Chương 13: Đường Thẩm 2
14 Chương 14: Chương 14: Đường Thẩm 3
15 Chương 15: Chương 15: Chân Tướng Rõ Ràng - Thượng
16 Chương 16: Chương 16: Chân Tướng Rõ Ràng - Hạ
17 Chương 17: Chương 17: Trở Về
18 Chương 18: Chương 18: Dạo Phố
19 Chương 19: Chương 19: Trùng Phùng – Thượng
20 Chương 20: Chương 20: Trùng Phùng - Hạ
21 Chương 21: Chương 21: Thiếu Niên Kỳ Quái
22 Chương 22: Chương 22: Chiếu Ngục
23 Chương 23: Chương 23: Trong Ngục
24 Chương 24: Chương 24: Một Ngày Làm Hạn Định
25 Chương 25: Chương 25: Nguyên Nhân Cái Chết
26 Chương 26: Chương 26: Máu
27 Chương 27: Chương 27: Ngư Đao
28 Chương 28: Chương 28: Đáng Không
29 Chương 29: Chương 29: Xuất Ngục
30 Chương 30: Chương 30: Đao Bút Hội
31 Chương 31: Chương 31: Hội Thi Yết Bảng
32 Chương 32: Chương 32: Án Mạng
33 Chương 33: Chương 33: Kỳ Hoặc
34 Chương 34: Chương 34: Đăng Môn
35 Chương 35: Chương 35: Tham Cung
36 Chương 36: Chương 36: Khốn Cảnh
37 Chương 37: Chương 37: Thất Bại
38 Chương 38: Chương 38: "nữ Phiến Tử"
39 Chương 39: Chương 39: Mưa Đúng Lúc
40 Chương 40: Chương 40: Thẩm Đường 1
41 Chương 41: Chương 41: Thẩm Đường 2
42 Chương 42: Chương 42: Thẩm Đường 3
43 Chương 43: Chương 43: Thẩm Đường 4
44 Chương 44: Chương 44: Thẩm Đường 5
45 Chương 45: Chương 45: Thẩm Đường 6
46 Chương 46: Chương 46: Thẩm Đường 7
47 Chương 47: Chương 47: Thẩm Đường 8
48 Chương 48: Chương 48: Thẩm Đường 9
49 Chương 49: Chương 49: Mạn Đàm
50 Chương 50: Chương 50: Báo Phòng Yết Kiến
51 Chương 51: Chương 51: Tới Cửa Nhận Lỗi
52 Chương 52: Chương 52: Đề Cử
53 Chương 53: Chương 53: Phụng Chỉ Tra Án
54 Chương 54: Chương 54: Phát Hiện
55 Chương 55: Chương 55: Đầu Mối
56 Chương 56: Chương 56: Oa Đao
57 Chương 57: Chương 57: Tử Gián
58 Chương 58: Chương 58: Ra Biển
59 Chương 59: Chương 59: Hội Nghị
60 Chương 60: Chương 60: Tao Ngộ
61 Chương 61: Chương 61: Kim Sa Ban
62 Chương 62: Chương 62: Mê Cung
63 Chương 63: Chương 63: Nhập Oa
64 Chương 64: Chương 64: Ngũ Phong Thuyền Chủ
65 Chương 65: Chương 65: Dẫn Xà Xuất Động
66 Chương 66: Chương 66: Dẫn Xà Xuất Động 2
67 Chương 67: Chương 67: Dẫn Xà Xuất Động 3
68 Chương 68: Chương 68: Dẫn Xà Xuất Động 4
69 Chương 69: Chương 69: Dẫn Xà Xuất Động 5
70 Chương 70: Chương 70: Dẫn Xà Xuất Động 6
71 Chương 71: Chương 71: Cắn Câu
72 Chương 72: Chương 72: Gặp Ở Tửu Lâu
73 Chương 73: Chương 73: Lễ Vật
74 Chương 74: Chương 74: Quản Sự
75 Chương 75: Chương 75: Tranh Luận
76 Chương 76: Chương 76: Nam Tử Kỳ Quái
77 Chương 77: Chương 77: Bắt Đầu
78 Chương 78: Chương 78: Hết Sức Căng Thẳng
79 Chương 79: Chương 79: Nhập Quán
80 Chương 80: Chương 80: Hành Động 1
81 Chương 81: Chương 81: Hành Động 2
82 Chương 82: Chương 82: Tìm Hiểu
83 Chương 83: Chương 83: Cưỡi Hổ Khó Xuống
84 Chương 84: Chương 84: Đính Hôn
85 Chương 85: Chương 85: Thu 1
86 Chương 86: Chương 86: Thu 2
87 Chương 87: Chương 87: Thu 3
88 Chương 88: Chương 88: Thu 4
89 Chương 89: Chương 89: Thu 5
90 Chương 90: Chương 90: Thiệt Biện Phượng Đài Viên 1
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Chương 1: Xuyên Việt
2
Chương 2: Chương 2: Quan Ti Mật Trung
3
Chương 3: Chương 3: Phong Ba Nghĩa Trang
4
Chương 4: Chương 4: Kết Minh
5
Chương 5: Chương 5: Vạn Sự Khởi Đầu Nan
6
Chương 6: Chương 6: Giận Nhau
7
Chương 7: Chương 7: Sát Ngôn Quan Sắc
8
Chương 8: Chương 8: Đoàn Khắc Duẫn
9
Chương 9: Chương 9: Công Bút Họa
10
Chương 10: Chương 10: Nghiệm Thi
11
Chương 11: Chương 11: Khai La
12
Chương 12: Chương 12: Đường Thẩm 1
13
Chương 13: Chương 13: Đường Thẩm 2
14
Chương 14: Chương 14: Đường Thẩm 3
15
Chương 15: Chương 15: Chân Tướng Rõ Ràng - Thượng
16
Chương 16: Chương 16: Chân Tướng Rõ Ràng - Hạ
17
Chương 17: Chương 17: Trở Về
18
Chương 18: Chương 18: Dạo Phố
19
Chương 19: Chương 19: Trùng Phùng – Thượng
20
Chương 20: Chương 20: Trùng Phùng - Hạ
21
Chương 21: Chương 21: Thiếu Niên Kỳ Quái
22
Chương 22: Chương 22: Chiếu Ngục
23
Chương 23: Chương 23: Trong Ngục
24
Chương 24: Chương 24: Một Ngày Làm Hạn Định
25
Chương 25: Chương 25: Nguyên Nhân Cái Chết
26
Chương 26: Chương 26: Máu
27
Chương 27: Chương 27: Ngư Đao
28
Chương 28: Chương 28: Đáng Không
29
Chương 29: Chương 29: Xuất Ngục
30
Chương 30: Chương 30: Đao Bút Hội
31
Chương 31: Chương 31: Hội Thi Yết Bảng
32
Chương 32: Chương 32: Án Mạng
33
Chương 33: Chương 33: Kỳ Hoặc
34
Chương 34: Chương 34: Đăng Môn
35
Chương 35: Chương 35: Tham Cung
36
Chương 36: Chương 36: Khốn Cảnh
37
Chương 37: Chương 37: Thất Bại
38
Chương 38: Chương 38: "nữ Phiến Tử"
39
Chương 39: Chương 39: Mưa Đúng Lúc
40
Chương 40: Chương 40: Thẩm Đường 1
41
Chương 41: Chương 41: Thẩm Đường 2
42
Chương 42: Chương 42: Thẩm Đường 3
43
Chương 43: Chương 43: Thẩm Đường 4
44
Chương 44: Chương 44: Thẩm Đường 5
45
Chương 45: Chương 45: Thẩm Đường 6
46
Chương 46: Chương 46: Thẩm Đường 7
47
Chương 47: Chương 47: Thẩm Đường 8
48
Chương 48: Chương 48: Thẩm Đường 9
49
Chương 49: Chương 49: Mạn Đàm
50
Chương 50: Chương 50: Báo Phòng Yết Kiến
51
Chương 51: Chương 51: Tới Cửa Nhận Lỗi
52
Chương 52: Chương 52: Đề Cử
53
Chương 53: Chương 53: Phụng Chỉ Tra Án
54
Chương 54: Chương 54: Phát Hiện
55
Chương 55: Chương 55: Đầu Mối
56
Chương 56: Chương 56: Oa Đao
57
Chương 57: Chương 57: Tử Gián
58
Chương 58: Chương 58: Ra Biển
59
Chương 59: Chương 59: Hội Nghị
60
Chương 60: Chương 60: Tao Ngộ
61
Chương 61: Chương 61: Kim Sa Ban
62
Chương 62: Chương 62: Mê Cung
63
Chương 63: Chương 63: Nhập Oa
64
Chương 64: Chương 64: Ngũ Phong Thuyền Chủ
65
Chương 65: Chương 65: Dẫn Xà Xuất Động
66
Chương 66: Chương 66: Dẫn Xà Xuất Động 2
67
Chương 67: Chương 67: Dẫn Xà Xuất Động 3
68
Chương 68: Chương 68: Dẫn Xà Xuất Động 4
69
Chương 69: Chương 69: Dẫn Xà Xuất Động 5
70
Chương 70: Chương 70: Dẫn Xà Xuất Động 6
71
Chương 71: Chương 71: Cắn Câu
72
Chương 72: Chương 72: Gặp Ở Tửu Lâu
73
Chương 73: Chương 73: Lễ Vật
74
Chương 74: Chương 74: Quản Sự
75
Chương 75: Chương 75: Tranh Luận
76
Chương 76: Chương 76: Nam Tử Kỳ Quái
77
Chương 77: Chương 77: Bắt Đầu
78
Chương 78: Chương 78: Hết Sức Căng Thẳng
79
Chương 79: Chương 79: Nhập Quán
80
Chương 80: Chương 80: Hành Động 1
81
Chương 81: Chương 81: Hành Động 2
82
Chương 82: Chương 82: Tìm Hiểu
83
Chương 83: Chương 83: Cưỡi Hổ Khó Xuống
84
Chương 84: Chương 84: Đính Hôn
85
Chương 85: Chương 85: Thu 1
86
Chương 86: Chương 86: Thu 2
87
Chương 87: Chương 87: Thu 3
88
Chương 88: Chương 88: Thu 4
89
Chương 89: Chương 89: Thu 5
90
Chương 90: Chương 90: Thiệt Biện Phượng Đài Viên 1