Chương 12: 12: Đêm Mất Ngủ

Lúc Tạ Vi Ninh vừa nghe câu "Tôn chủ, hôm nay Tả hộ pháp và Hữu hộ pháp lại đánh nhau rồi!", có chút ngơ ngác.
Hai vị hộ pháp tuyệt đối trung thành với Ma Tôn này, sao lại đột nhiên đánh nhau rồi?
Từ từ, cái chữ "lại" này là sao nhỉ?
Nàng không thể không xác nhận lại một lần: "Sao lại đánh nhau?"
Ma tu bẩm báo ngây người, trông có vẻ kinh ngạc.
Tạ Vi Ninh nhất thời không hiểu hắn kinh ngạc chỗ nào.
Tiếp đó nghe đối phương nói: "Thuộc hạ không biết.

Nhưng có vài người đi ngang qua thấy hai vị hộ pháp không biết nói gì với nhau, rồi đột nhiên đánh nhau."
"......"
"Bỏ đi." Tạ Vi Ninh ra vẻ uy quyền, học Ma Tôn nhíu mày, giọng nói trầm xuống, "Ngươi lui trước đi."
"Vâng!" Ma tu không nghi ngờ, lập tức lui ra.
Sau khi xác nhận đối phương đã đi, Tạ Vi Ninh lập tức đưa thần thức vào Thông Lục Nghi, tâm tư vừa động, nhìn điểm trắng đại diện cho "Đế Nữ" nhấp nháy, thôi thúc trong lòng, đến khi kết nối liền giành nói trước: "Tả Hữu hộ pháp của ngươi đánh nhau rồi! Làm sao đây!"
"......"
Bên kia lại an tĩnh một hồi.
Tạ Vi Ninh vốn cho rằng đối phương hẳn là sẽ sốt ruột giống nàng, nào biết bên kia nghe xong liền trầm mặc không lên tiếng, không biểu lộ chút gì.
"Này này?" Nàng không khỏi gọi hai tiếng, "Nghe thấy không?"
"...Nghe thấy."
Lúc này Phong Thầm đang ngồi trên chiếc ghế đá, dáng vẻ tùy ý, một tay chống trên đầu gối, một tay đặt trên bàn đá, gõ nhẹ lên mặt bàn, nhíu mày lại, một lát sau nhàn nhạt nói: "Không cần quản."
"Thật à?"

Tạ Vi Ninh có chút khó tin.
Nàng bước qua ngạch cửa vào trong viện, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cảnh tượng pháp thuật bừa bãi trên bầu trời phía xa, cùng tiếng vũ khí va chạm keng keng truyền đến từ không trung, thỉnh thoảng còn có âm vang tiếng pháp thuật va chạm: "Bọn họ đánh dữ thần thật."
Phong Thầm nói có chút lãnh đạm: "Bình thường."
"Đánh nhau ở Ma giới là chuyện bình thường."
Chuyện Tả Hữu hộ pháp thường xuyên một câu không hợp liền đánh nhau, trong Vô Niệm Thành không ai không biết.
Thậm chí Ma giới còn đồn hai người không hợp, những kẻ âm thầm đào người đều vì thế mà chỉ chọn mời một trong hai.
"Chờ bọn họ đánh xong, ngươi chỉ cần nói bọn họ tu sửa mấy tòa nhà bị hư hại và phạt ba tháng lương."
Cuối cùng, Phong Thầm xoa mi tâm, cảm thấy việc này không cần giấu giếm, bổ sung một câu: "Bảo quản sự phòng thu chi ghi sổ.

Thêm trước đó nữa hẳn là đã bị trừ một năm."
Tạ Vi Ninh chấn kinh: "Nhiều vậy sao? Ngươi không hỏi vì sao bọn họ đánh nhau à?"
Mặc kệ như thế thật sự sẽ tốt sao?
Phong Thầm khinh thường cười một tiếng, nói: "Ngươi xem Ma giới giống như Tiên giới sao?"
Tạ Vi Ninh nhớ ra trong sách từng nhắc tới một câu, tuy nói thế giới này sống chết thân ai nấy lo, nhưng Ma được xưng là Ma vẫn có một phần nguyên nhân.
Người trong Ma giới khá tùy tiện, đánh nhau là một loại phương thức giải quyết vấn đề của bọn họ, mùi máu cũng khiến bọn họ hưng phấn, giết người càng như thế.

Với cả Ma giới bao bọc bởi ma khí, người nơi này hàng năm bị nhiễm ma khí, 10 năm 20 năm tính tình cũng sẽ có chút biến hóa.
Nghe nói, công pháp mà bọn họ tu luyện cũng rất dễ đánh mất lý trí.
Hoàn cảnh ảnh hưởng đến người, người cũng sẽ ảnh hưởng đến hoàn cảnh, dần dà Ma giới trở thành như vậy, ngay cả người thường không có tu vi sinh sống ở đây, lúc tức giận cũng sẽ vén tay áo đánh một trận.
Hơn nữa Ma giới còn sinh ra một loại sinh vật đặc thù, gọi là Ma vật.
Một loại giống như yêu thú, nhưng có đôi mắt đỏ, thích mùi máu tươi, ăn người và thú vật, hung ác hơn cả yêu thú, tính cách cực kỳ điên cuồng, khiến một số người tu luyện cấp thấp sợ hãi.

Yêu thú có khi còn mang chút thần trí: biết sợ đau, do dự và sợ sệt; nhưng Ma vật lại không có chút tư duy này, chỉ biết tấn công và ăn.
"Được."
Tạ Vi Ninh cảm thấy có chút không ổn, nhưng cũng mặc kệ.

Ma Tôn cũng không lo lắng, nàng bận lòng làm gì?
Nàng cũng hiểu sơ sơ vì sao vừa rồi Ma tu bẩm báo kia lại kinh ngạc khi nàng hỏi tới, thì ra là căn bản không cần hỏi, có lẽ trước kia Ma Tôn của bọn họ chưa từng hỏi nhiều.
Hai người lại quay về chuyện của ba vị trưởng lão trước đó.
Dù cho Phong Thầm thật sự may mắn có thể tìm ra biện pháp đổi về ở Tàng Thư Các trong vòng hai ngày, bọn họ cũng không có cách nào bảo đảm Tạ Vi Ninh sẽ gặp ai hay xảy ra chuyện gì trong hai ngày tới, chỉ có thể nói vài chuyện quan trọng trước, để nàng chú ý không lộ ra vấn đề.
Ba vị trưởng lão dưới trướng Ma Tôn gồm Đại trưởng lão Đoạn Tùng, lúc hắn mười hai tuổi thấy tư chất hắn không tồi, liền đưa tới bên cạnh, Ma Tôn cơ hồ xem ông ta như trưởng bối, dù sau đó tu vi của hắn cao hơn đối phương thì cũng như thế.
Nhưng mấy năm gần đây hai người bất đồng quan điểm, từ năm năm trước đã ít nói chuyện.
Có lẽ mức độ bất đồng quan điểm này tương đối nghiêm trọng, đã khiến sự bất mãn và chán ghét trong lòng Ma Tôn vượt qua sự cảm kích năm đó.
Nói đến lúc này, Tạ Vi Ninh cách Thông Lục Nghi cũng có thể cảm giác hơi lạnh tàn ác ở phía đối diện, như có một cảm xúc mạnh mẽ bị kìm nén trong giọng điệu lạnh nhạt kia.
Người đối diện qua một lúc lâu mới nói một câu: "Gặp ông ta, không cần quá để tâm."
Tạ Vi Ninh thức thời không hỏi nhiều.
Còn lại hai vị, Nhị trưởng lão Hà Xi biết ơn cứu mạng đã đi theo Ma Tôn, Tam trưởng lão Chử Lôi quen biết vì năm đó bán đấu giá không đủ linh thạch nên thua mất một cuốn công pháp.
Trong số đó Chử Lôi và Ma Tôn hợp về quan điểm nhất.
...Quỷ mới biết này quan điểm hợp hay không hợp rốt cuộc là gì.
Hiện giờ mọi việc bên trong thành đều do Chử Lôi quản lý, Ma Tôn chỉ ra quyết sách.
Trước đây, giờ Thìn mỗi ngày Ma Tôn đều phải "thượng triều" nghe người khác báo cáo, mấy ngày Tạ Vi Ninh xuyên vào không biết, không thượng triều cũng không gọi người tới phân phó việc, phỏng chừng người phía dưới đều cho rằng nàng muốn dưỡng thương, cho nên không tới quấy rầy.

Hà Xi xem như là kẻ hòa giải giữa ba người, nhưng nghiêng về phía Ma Tôn, Ma Tôn nói gì ông cũng sẽ nghe theo mà trấn an một vị khác, tất cả các tòa nhà xây dựng trong Vô Niệm Thành đều do ông ta xử lý.
Ngày thường thích nghiên cứu luyện đan luyện khí, lúc mới xây thành, vì để mời nhiều người vào mà còn dạy vài người gieo trồng một linh thực thích hợp ở Ma giới, nuôi nhốt một vài yêu thú, mới khiến Vô Niệm Thành này sống lại, không đến mức đi khắp nơi cướp đoạt.
Đối với hai vị trưởng lão sau, nếu bọn họ nói gì đó thì cứ tiếp lời, ít chữ là được.
Đối với Tả Hữu hộ pháp, chỉ cần ra lệnh, sẽ không khiến người khác phát hiện dị thường.
"Vậy còn ngươi thì sao?"
Tạ Vi Ninh nói: "Ta làm Ma Tôn, thì phải làm gì?"
Bên kia "À" một tiếng.
"Tu luyện."
Phong Thầm tùy tiện nói: "Ta đã an bài thỏa đáng mọi việc trong thành trước đó, có ba vị trưởng lão lo toan.

Nếu có việc, ngươi cứ lấy cớ Tử Lôi, chỉ nói cần tĩnh dưỡng."
Tạ Vi Ninh gật đầu, nhận ra bên đối diện đâu nhìn thấy nên liền lên tiếng, sau đó lại hỏi: "Đúng rồi.

Ban đầu sau khi ta tỉnh lại, Đoạn Tùng trưởng lão kia nói thí luyện Định Ma Bia là cái gì thế?"
"......"
Người đối diện dừng lại bất thường.
"Việc này không liên quan đến ngươi."
Phong Thầm trầm giọng nói: "Ta sẽ tìm được biện pháp đổi lại thân thể."
"Ngày mai giờ mẹo ta đến Tàng Thư Các, trước tiên ngươi đến Tây viện thu hút sự chú ý của Ám Giao Vệ cùng thủ vệ, chờ ta vào Tàng Thư Các thì yểm hộ bên ngoài."
Sau đó, hắn lại dạy một vài pháp thuật cơ bản, một là sử dụng pháp thuật bay trên không mà không mượn ngoại lực, hai là ngự vật phi hành, chiêu sau đơn giản hơn một chút.

Lại dặn dò nàng rảnh rỗi thì vào Thần phủ tu luyện, mấy pháp thuật này dựa vào thân thể hắn đã tới trình độ thuần thục, chỉ cần nàng hiểu các bước để thực hiện là dùng được, nhanh hơn nhiều so với tu luyện.
Tạ Vi Ninh ờ ờ hai tiếng, cắt đứt Thông Lục Nghi.
Nàng nghe xong một bài, nhưng lại cảm thấy đối phương luôn có điều giấu giếm, đặc biệt là chuyện thí luyện Định Ma Bia kia.

Bỏ đi bỏ đi, có lẽ hai ngày tới hắn có thể tìm được biện pháp, không nói thì không nói.
Nhưng sau khi nàng cất Thông Lục Nghi, dời lực chú ý đi mới phát hiện đã nửa đêm, có điều bên ngoài vẫn truyền đến vài tiếng đánh nhau.
Cơn buồn ngủ ập tới, Tạ Vi Ninh cởi áo ngoài, lên giường nằm đắp chăn lên.
Không biết qua bao lâu, nàng thiêm thiếp chìm vào cơn mơ, tiềm thức cảm thấy mình sắp ngủ say rồi——
"Đùng!"
Tạ Vi Ninh bừng tỉnh.
"..."
Không biết là thân thể này quá mức mẫn cảm hay là thính lực quá tốt.
Tiếng động này có phần lớn một chút.
Nàng hít sâu một hơi, lặng lẽ thôi miên.
Được một lúc sau, khi nàng lại sắp ngủ say ——
"Rầm rầm!"
"............"
Ngay sau đó tiếng động như vậy lại truyền đến ba lần nữa.
Như thế mà còn nhịn thì có gì không nhịn được nữa!
Tạ Vi Ninh không thể nhịn được nữa, xốc chăn mặc áo ngoài mang giày bước nhanh ra ngoài, quả thực nhìn thấy các loại pháp thuật công kích khiến người ta sợ hãi đang chớp nhoáng tán loạn khắp nơi trong bầu trời đêm ở cách đó không xa.
Nàng đẩy cửa viện ra ngoài, môi mím chặt, vẻ mặt căng thẳng nghiêm túc đến dọa người.
Thủ vệ trông coi bên ngoài cũng bị dọa sợ bởi bóng đen bước ra bất thình lình của nàng, gấp rút hành lễ: "Tôn chủ!"
Tạ Vi Ninh mặc trường bào màu đen, vạt áo và cổ tay áo đều có hoa văn sẫm màu, điểm tô bằng những sợi chỉ bạc không rõ chất liệu, gió lạnh thổi qua, toàn thân nàng lộ ra mấy phần lạnh lùng cuồng vọng.
Sau một lúc lâu.
Nàng không vui thốt ra một chữ: "Đi."
"Bảo hai vị hộ pháp đến đây!".

Chapter
1 Chương 1: 1: Đối Đầu Chúng Ma
2 Chương 2: 2: Tỉnh Lại
3 Chương 3: 3: Thông Lục Nghi
4 Chương 4: 4: Không Thể Nói Là Phế Vật!
5 Chương 5: 5: Nghênh Đón Trở Về
6 Chương 6: 6: Phế Vật
7 Chương 7: 7: Sao Nàng Ta Biết
8 Chương 8: 8: Ngươi Không Phải Là Đế Nữ
9 Chương 9: 9: Đánh Cược
10 Chương 10: 10: Ta Có Biện Pháp Của Ta
11 Chương 11: 11: Tả Hữu Hộ Pháp Đánh Nhau Rồi!
12 Chương 12: 12: Đêm Mất Ngủ
13 Chương 13: 13: Đánh Rất Sướng Nhỉ
14 Chương 14: 14: Dọn Đường
15 Chương 15: 15: Ba Vị Trưởng Lão
16 Chương 16: 16: Ta Sẽ Đi Nói Bản Tôn Tâm Duyệt Đế Nữ
17 Chương 17: 17: Tiên Đế Tiên Hậu Xuất Quan
18 Chương 18: 18: Gió Xuân Sưởi Ấm Hàn Băng
19 Chương 19: 19: Quả Thực Tin Đồn Không Thể Tin Được!
20 Chương 20: 20: Đại Lễ Đã Đến
21 Chương 21: 21: Giải Trừ Hôn Ước
22 Chương 22: 22: Trùng Quan Nhất Nộ Vi Hồng Nhan
23 Chương 23: 23: Một Mình Ta Là Được
24 Chương 24: 24: Ta Không Ngủ Được
25 Chương 25: 25: Người Nhà Của Tạ Vi Ninh Làm Sao Thế Nhỉ
26 Chương 26: 26: Máu Đầu Tim
27 Chương 27: 27: Sao Nàng Cũng Thành Kim Tiên Rồi!
28 Chương 28: 28: Bảo Vệ Cái Mạng Này Cho Ngươi
29 Chương 29: 29: Bắt Gian Tế
30 Chương 30: 30: Ma Sinh Ra Đã Là Ma
31 Chương 31: 31: Thiên Nhân Ngũ Suy
32 Chương 32: 32: Ảo Cảnh
33 Chương 33: 33: Đáng Tiếc Là Một Ma Tôn
34 Chương 34: 34: Ma Hạch Này Chỉ Có Ta Có!
35 Chương 35: 35: Ma Hạch Phát Tác
36 Chương 36: 36: Tẩu Hỏa Nhập Ma
37 Chương 37: 37: Giấc Mơ
38 Chương 38: 38: Trưởng Bối Rèn Luyện Vãn Bối!
39 Chương 39: 39: Không Thể Thương Lượng
40 Chương 40: 40: Yêu Độc
41 Chương 41: 41: Cũng Có Thể Xem Như Trưởng Bối
42 Chương 42: 42: Lẽ Nào Ngươi Muốn Canh Chừng Ta Ngủ
43 Chương 43: 43: Ngày Thí Luyện
44 Chương 44: 44: Ma Chủ Thật Mạnh Tới Đây!
45 Chương 45: 45: Ngươi Cũng Có Chỗ Hơn Người
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: 1: Đối Đầu Chúng Ma
2
Chương 2: 2: Tỉnh Lại
3
Chương 3: 3: Thông Lục Nghi
4
Chương 4: 4: Không Thể Nói Là Phế Vật!
5
Chương 5: 5: Nghênh Đón Trở Về
6
Chương 6: 6: Phế Vật
7
Chương 7: 7: Sao Nàng Ta Biết
8
Chương 8: 8: Ngươi Không Phải Là Đế Nữ
9
Chương 9: 9: Đánh Cược
10
Chương 10: 10: Ta Có Biện Pháp Của Ta
11
Chương 11: 11: Tả Hữu Hộ Pháp Đánh Nhau Rồi!
12
Chương 12: 12: Đêm Mất Ngủ
13
Chương 13: 13: Đánh Rất Sướng Nhỉ
14
Chương 14: 14: Dọn Đường
15
Chương 15: 15: Ba Vị Trưởng Lão
16
Chương 16: 16: Ta Sẽ Đi Nói Bản Tôn Tâm Duyệt Đế Nữ
17
Chương 17: 17: Tiên Đế Tiên Hậu Xuất Quan
18
Chương 18: 18: Gió Xuân Sưởi Ấm Hàn Băng
19
Chương 19: 19: Quả Thực Tin Đồn Không Thể Tin Được!
20
Chương 20: 20: Đại Lễ Đã Đến
21
Chương 21: 21: Giải Trừ Hôn Ước
22
Chương 22: 22: Trùng Quan Nhất Nộ Vi Hồng Nhan
23
Chương 23: 23: Một Mình Ta Là Được
24
Chương 24: 24: Ta Không Ngủ Được
25
Chương 25: 25: Người Nhà Của Tạ Vi Ninh Làm Sao Thế Nhỉ
26
Chương 26: 26: Máu Đầu Tim
27
Chương 27: 27: Sao Nàng Cũng Thành Kim Tiên Rồi!
28
Chương 28: 28: Bảo Vệ Cái Mạng Này Cho Ngươi
29
Chương 29: 29: Bắt Gian Tế
30
Chương 30: 30: Ma Sinh Ra Đã Là Ma
31
Chương 31: 31: Thiên Nhân Ngũ Suy
32
Chương 32: 32: Ảo Cảnh
33
Chương 33: 33: Đáng Tiếc Là Một Ma Tôn
34
Chương 34: 34: Ma Hạch Này Chỉ Có Ta Có!
35
Chương 35: 35: Ma Hạch Phát Tác
36
Chương 36: 36: Tẩu Hỏa Nhập Ma
37
Chương 37: 37: Giấc Mơ
38
Chương 38: 38: Trưởng Bối Rèn Luyện Vãn Bối!
39
Chương 39: 39: Không Thể Thương Lượng
40
Chương 40: 40: Yêu Độc
41
Chương 41: 41: Cũng Có Thể Xem Như Trưởng Bối
42
Chương 42: 42: Lẽ Nào Ngươi Muốn Canh Chừng Ta Ngủ
43
Chương 43: 43: Ngày Thí Luyện
44
Chương 44: 44: Ma Chủ Thật Mạnh Tới Đây!
45
Chương 45: 45: Ngươi Cũng Có Chỗ Hơn Người