Chương 27: Phải Nhanh Chóng Rời Đi

Tử Du chưa kịp thở phào nhẹ nhóm thì sau lưng có cảm giác đụng phải ai đó.

Quân Thiên đang quan sát cũng có cảm giác sau lưng của mình có người.

Anh và cô nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng tư thế tấn công đối phương bất cứ lúc nào.

Hai người đồng loạt quay lại bắt gặp ánh mắt phòng thủ và dè chừng của nhau.

Khi thấy nhận ra được người trước mặt chính là đối phương liền buông lỏng cảnh giác thở phào nhẹ nhõm.

" Bên thuyền trưởng tôi đã xử lí xong rồi " Làm bổn bảo bảo hết cả hồn.

Đang yên đang lành làm cái giật cả mình.

Trái tim bé nhỏ của bổn bảo bảo sắp bị tên đối tượng công lược độc ác này dọa muốn nhảy ra ngoài luôn rồi.

" Em ở đây dùng bộ đàm nhanh chóng thông báo về tổng cục cảnh sát yêu cầu chi viện và tìm chỗ trốn chờ quân chi viện nha " Phía sau cánh cửa kia chính là nơi vũ khí và con người vô tình.

Những nơi nguy hiểm để mình Quân Thiên anh gánh vác là được.

" Bọn họ rất đông người còn có súng anh không thể cứ một mình đơn độc đi nộp mạng như vậy được.

Tôi đi cùng anh " Nếu như không phải nhiệm vụ của bổn bảo bảo chưa có hoàn thành thì bổn bảo bảo còn lâu mới thèm đi chung với mi.

" Kí chủ người thật lòng yêu nam chính Quân Thiên trong thế giới này hay là người chỉ xem hắn là thể thân của các đối tượng công lược trước.

" Dạo này kí chủ rất lạ nhất là lúc nãy ánh mắt của kí chủ nhìn nam chính Quân Thiên dường như là rất lưu luyến và tha thiết.

Tuy chỉ là một thoáng nhưng bổn hệ thống không có ngu với mù à nha.

Sự nhẫn nại của Tử Du càng ngày càng giảm đi đến nghe cũng không muốn nghe hệ thống với nam chính nói thêm một câu nào nữa cả.

Cô rút súng ra thủ thế phòng bị rồi nhanh chóng lao về hướng tên thuộc hạ còn sống sót lúc nãy biến mất.

Quân Thiên cùng rút súng ra nhanh chóng đuổi theo phía sau yểm hộ Tử Du.

Hai người đi qua một loạt những cánh cửa những căn phòng cuối cùng cũng phát hiện ra một căn phòng có hai tên vệ sĩ canh cửa.

Tử Du và Quân Thiên nhìn nhau rồi cùng lúc ra tay xử lí hai tên vệ sĩ một cách nhanh gọn lẹ.

Tử Du nhẹ nhàng mở cửa căn phòng đó ra.

Cô nhẹ nhàng đến mức đôi chân thon thả vừa mới lướt qua cánh cửa đã làm nó lung lay muốn tới ra xuống luôn.

Tử Du nhìn cảnh cửa trước mắt âm thầm khinh bỉ và cảm thán boss phản diện Thẩm Hiên.

" Haiz đúng là boss phản diện nhiều tiền mà keo kiệt.

Đây là lí do boss phản diện luôn chết sớm " Cái cửa bổn bảo bảo mới bồi có một cước nhẹ nhàng mà đã lung lay như cái răng rụng vậy thì làm ăn được cái gì? Boss phản diện như này là dở rồi trách sao được, boss là lúc nào cũng chết sớm.

" Kí chủ người làm bổn hệ thống sợ hãi " Cái cửa sau khi được hệ thống quét thì chất liệu rất cứng và rất bền chịu lực rất cao.Nhưng vào tay kí chủ nó chỉ là thứ rác rưởi bỏ đi giống như bổn hệ thống mà thôi.

Trong căn phòng chính là nữ chính Dương Khả Tâm đang bị còng tay vào thành giường.

Tử Du lười biếng đứng dựa lưng vào bên cánh cửa.

Đưa ánh mắt lười biếng nhìn Quân Thiên.

Còn nam chính Quân Thiên từ một đội trưởng cuối cùng lại phải nghe theo lời cấp dưới tiến lên rút dao găm ra phá còng tay cho nữ chính Dương Khả Tâm.

Dương Khả Tâm cũng lúc đầu phản kháng rất mạnh mẽ nhưng chỉ với một ánh mắt sắc lạnh của Tử Du khiến cô ta sợ hãi.

Nhưng cô ta đã từ ánh mắt của Tử Du nhận ra cái gì đó nên lại từ phản kháng liền biến thành ra sức khóc lóc cầu xin.

" Các người là cảnh sát xin hãy cứu tôi.

Xin đừng giết tôi.

Cầu xin các hai người tha cho tôi đi " Dương Khả Tâm cô ta không muốn chết.

Cái người vừa nhìn cô ta chính là người đã đánh cô ta ở sở cảnh sát.

Chắc chắn cô gái trước mặt này chỉ cần muốn thì cứu cô thoát khỏi tay của tên ác ma biến thái Thẩm Hiên kia sẽ dễ như trở bàn tay.

Chỉ cần cô gái trước mặt chịu ra tay cứu giúp Dương Khả Tâm cô ta thì mọi ân oán trước đây sẽ được xí xóa.

" Im lặng đi! Cô phiền phức quá rồi đó cô thích thì chết một mình đi tôi vẫn còn yêu đời lắm " Hơ hơ mi hại bọn ta phải tới đây cứu mi.

Mi ngại chết chưa sớm hay sao mà nói lắm thế không biết.

Bổn bảo bảo còn muốn ăn thật nhiều món ngon nên có muốn chết thì cút đi chết liền đi bổn bảo bảo méo tiễn.

Phiền phức chết đi được!
" Chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây trước đi tránh đụng độ vũ khí sẽ chịu thiệt hại rất lớn cho chúng ta " Du Du cô ấy đúng là một cô gái tốt bụng đúng là khẩu xà tâm phật mà.

Bề ngoài luôn tỏ ra lạnh nhưng bên trong nội tâm thì rất ấm áp.

Tử Du và Quân Thiên mang theo nữ chính Dương Khả Tâm đi về phía boong tàu.

Ở đó đã có tàu của lực lượng cảnh sát chờ sẵn.

" Pằng " Khi bọn họ chuẩn bị xuống thuyền chi viện thì Thẩm Hiên sau khi nghe bẩm thông báo thì liền mang đàn mang theo rất nhiều thuộc hạ với trang bị vũ khí đầy đủ tới muốn giành lại nữ chính Dương Khả Tâm..

Chapter
1 Chương 1: Ly Hôn
2 Chương 2: Là Kết Thúc Cũng Là Khởi Đầu!
3 Chương 3: Xuyên Không
4 Chương 4: Tên Cướp Đáng Thương
5 Chương 5: Ta Muốn Chơi Chết Đối Tượng Công Lược
6 Chương 6: Nữ Chính Cô Chọc Nhầm Ác Ma Rồi
7 Chương 7: Tỏ Tình
8 Chương 8: Mặt Dày Như Bức Tường
9 Chương 9: Lời Đường Mật
10 Chương 10: Bổn Hệ Thống Vạn Năng
11 Chương 11: Đại Gia Ngầm
12 Chương 12: Nữ Hoàng Mặc Cả
13 Chương 13: Bổn Bảo Bảo Sợ Quá Cơ
14 Chương 14: Lệnh Truy Nã
15 Chương 15: Trao Cho Nhau Cơ Hội
16 Chương 16: Đón Lấy Tình Yêu Của Anh
17 Chương 17: Liêm Sỉ Là Cái Gì Bổn Bảo Bảo Không Cần!
18 Chương 18: Ú Òa Bất Ngờ Chưa
19 Chương 19: Bối Rối
20 Chương 20: Tảng Băng Di Động Có Độc
21 Chương 21: Ghen Với Cả Đồ Ăn
22 Chương 22: Dùng Bánh Ngọt Dụ Dỗ
23 Chương 23: Cái Bụng Phản Chủ
24 Chương 24: Nhận Lệnh
25 Chương 25: Truy Bắt
26 Chương 26: Ngang Ngược
27 Chương 27: Phải Nhanh Chóng Rời Đi
28 Chương 28: Nói Không Phải Cái Là Dùng Vũ Lực! Ủa Alo
29 Chương 29: Trúng Đạn
30 Chương 30: Hảo Cảm Tăng Cao Ngút Trời
31 Chương 31: Khóc Nhè
32 Chương 32: Một Giấc Mơ Tang Thương
33 Chương 33: Không Muốn Ăn Cháo
34 Chương 34: Sắc Nữ
35 Chương 35: Xuất Viện
36 Chương 36: Nhà Của Nguyên Chủ
37 Chương 37: Nộ Khí Nghi Ngút
38 Chương 38: Kí Chủ Trở Mặt Thật Nhanh
39 Chương 39: Sâu Rượu Dễ Thương
40 Chương 40: Gạo Nấu Thành Cơm
41 Chương 41: Quân Phu Nhân
42 Chương 42: Phát Cẩu Lương
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Ly Hôn
2
Chương 2: Là Kết Thúc Cũng Là Khởi Đầu!
3
Chương 3: Xuyên Không
4
Chương 4: Tên Cướp Đáng Thương
5
Chương 5: Ta Muốn Chơi Chết Đối Tượng Công Lược
6
Chương 6: Nữ Chính Cô Chọc Nhầm Ác Ma Rồi
7
Chương 7: Tỏ Tình
8
Chương 8: Mặt Dày Như Bức Tường
9
Chương 9: Lời Đường Mật
10
Chương 10: Bổn Hệ Thống Vạn Năng
11
Chương 11: Đại Gia Ngầm
12
Chương 12: Nữ Hoàng Mặc Cả
13
Chương 13: Bổn Bảo Bảo Sợ Quá Cơ
14
Chương 14: Lệnh Truy Nã
15
Chương 15: Trao Cho Nhau Cơ Hội
16
Chương 16: Đón Lấy Tình Yêu Của Anh
17
Chương 17: Liêm Sỉ Là Cái Gì Bổn Bảo Bảo Không Cần!
18
Chương 18: Ú Òa Bất Ngờ Chưa
19
Chương 19: Bối Rối
20
Chương 20: Tảng Băng Di Động Có Độc
21
Chương 21: Ghen Với Cả Đồ Ăn
22
Chương 22: Dùng Bánh Ngọt Dụ Dỗ
23
Chương 23: Cái Bụng Phản Chủ
24
Chương 24: Nhận Lệnh
25
Chương 25: Truy Bắt
26
Chương 26: Ngang Ngược
27
Chương 27: Phải Nhanh Chóng Rời Đi
28
Chương 28: Nói Không Phải Cái Là Dùng Vũ Lực! Ủa Alo
29
Chương 29: Trúng Đạn
30
Chương 30: Hảo Cảm Tăng Cao Ngút Trời
31
Chương 31: Khóc Nhè
32
Chương 32: Một Giấc Mơ Tang Thương
33
Chương 33: Không Muốn Ăn Cháo
34
Chương 34: Sắc Nữ
35
Chương 35: Xuất Viện
36
Chương 36: Nhà Của Nguyên Chủ
37
Chương 37: Nộ Khí Nghi Ngút
38
Chương 38: Kí Chủ Trở Mặt Thật Nhanh
39
Chương 39: Sâu Rượu Dễ Thương
40
Chương 40: Gạo Nấu Thành Cơm
41
Chương 41: Quân Phu Nhân
42
Chương 42: Phát Cẩu Lương