Chương 52

52 】

Tựa hồ hết thảy đều khôi phục lại bình thường. Khi Tấn Ngưng nhìn thấy ta, nàng vẫn sẽ đối với ta nở nụ cười tươi đẹp nhất, vẫn thường đối với ta ân cần hỏi han, giống như chưa từng có điều gì phát sinh. Bất quá, đích thực là không xảy ra điều gì, bởi nếu đã xảy ra, mọi việc sẽ không bình thường như vậy. Ta tựa như nghe được thanh âm của một tấm màn vỡ vụn, hé lộ ra bức tranh hoàn mỹ ẩn sâu. Nhưng chẳng ai để ý, góc của bức tranh đó lại cũng đang bị ăn mòn, chậm rãi bong ra từng mảng.

Bức tranh nào cũng thường được xé nát trong một ngày.

Và Trần Tử Nghĩa đã trở lại.

Ngoài mang đến cái Trần phu nhân căn dặn, hắn còn mang theo một số lượng lớn thuốc bổ, rồi trang sức, hay nhưng thứ vụn vặt khác, mục đích là muốn mang tặng lấy lòng Tấn Ngưng. Chứng kiến Trần Tử Nghĩa nhiệt tâm công kích như thế, bản thân ta lại thực bình thản. Nếu quận chúa cùng Trần Tử Nghĩa thật sự có duyên phận, dù có thể nào ta cũng không ngăn được, bất luận là ta có tư cách "ngăn" hay là không. Hơn nữa gia thế của Trần Tử Nghĩa rất tốt, nếu hắn thật tình yêu quận chúa, quận chúa cũng nguyện cùng hắn tư thủ, thật là không còn gì tốt hơn. Coi như không có duyên phận, thuốc bổ Trần Tử Nghĩa tặng cũng có thể bồi bổ thể chất vốn suy yếu của Tấn Ngưng, thật là một việc không tốn sức lại vừa có lợi.

Trần phu nhân cùng Trần Tử Nghĩa vẫn không nhận thấy điều gì khác thường, dù là cầu thần bái Phật, hay là tán gái, vẫn là rất chú tâm.

Từng ngày dần trôi qua, nhìn như cuộc sống yên tĩnh nhưng lại ẩn giấu nguy hiểm. Và hiểm nguy này lại được che dấu thực cẩn thận, đến nổi khiến chúng ta không khỏi hoài nghi, hiểm nguy kia liệu rốt cuộc có tồn tại hay không. Về sau ta đột nhiên tỉnh ngộ, tại sao chúng ta luôn luôn bị bao trùm trong một loại cảm giác chờ đợi, chúng ta rốt cuộc chờ đợi cái gì?...Chờ đợi có người tập kích quận chúa --đáp án thật là kinh sợ.

Vào một ngày, sau khi ăn cơm xong, ta muốn ra sân dạo một lúc, lại trông thấy Tam Thất đang từ vựa củi bước ra. Không muốn đối mặt cùng Tam Thất luôn mang khuôn mặt mỉm cười, chẳng khác nào đang châm chọc ta đây buồn bực, vì thế ta bật xoay thân người muốn né tránh tầm mắt Tam Thất.

"A Thành." Liền bị Đại lão hô.

Đành phải chịu phận bất hạnh đi đến trước mặt hắn.

"A Thành, ăn xong cơm rồi sao?" Tam Thất hai tay tự nhiên rũ xuống hai bên thân thể, quần áo vẫn là trước sau một màu trắng.

"Ân." Ta gật gật đầu. Hắn vừa nãy không phải cùng ta ăn cơm sao... Chính là hắn ăn siêu nhanh, lả tả mấy lần đã buông chén bát, ly khai nhà ăn, có lẽ vì vậy mà chẳng hề chú ý tới sự tồn tại của ta.

"Bây giờ có tiện đến vựa củi nói vài câu không?" Hắn nói.

Không tiện, ta thực muốn nói như thế.

"Vào đi." Chẳng chờ ta trả lời, hắn đã xoay người bước vào vựa củi.

Ngươi dám khẳng định ta yên lặng nghĩa là biểu đạt ta nguyện ý nghe ngươi sao!!

"Ta cùng với Nhị Tứ chuẩn bị vào rừng tìm đám người kia." Tam Thất nói.

"Ngươi cùng Nhị Tứ..." Ta sửng sốt, vậy không phải là để lại quận chúa trong chùa sao?!

"Nhiều ngày trôi qua như vậy, lại không hề có động tĩnh gì. Ta nghĩ không nên tiếp tục ôm cây đợi thỏ." Tam Thất nói xong, môi mấp máy kia lại tạo dạng mỉm cười.

"Như vậy sao được, chỉ chừa quận chúa ở trong này, nếu đến lúc đó..."

Tam Thất lắc đầu: "Còn ngươi nữa, sư phụ, A Vân cùng A Mộc..." Không lầm chứ, cảm giác mấy người này có cũng như không a!

"Nhất Cửu cũng sẽ ở lại đây, huống chi..." Tam Thất cười cười, lần này quả thực là cười, "Còn ngươi nữa, A Thành."

Ta sửng sốt.

"Cho nên, vấn đề đồ ăn của Phùng Kiện Nhân đều nhờ ngươi." Tam Thất nói, chuyển đề tài hệt như diều đứt dây, khiến ta không kịp hiểu hắn muốn biểu đạt cái gì.

"Cái gì..." Còn chưa chờ ta kịp phản ứng, Tam Thất đi tới bên ổ mã mật đạo, ý bảo ta cũng qua.

"Để tới mật thất phía trong vựa củi, cần đưa mật mã vào trong này." Tam Thất nói.

"Cho nên..." Ta sững sờ đứng bên cạnh.

"Ta nói mật mã cho ngươi biết, sau này mỗi ngày, ngươi phụ trách đưa cơm cho Phùng Kiện Nhân." Tam Thất nói rồi, ra hiệu bảo ta tới gần chút nữa.

"Vì sao ta phải phụ trách đưa cơm a... Huống chi tùy tiện nói mật mã cho ngoại nhân biết không tốt đâu!" Ta kiên trì đứng nguyên tại chỗ. Nói đùa gì vậy, nơi này nhiều người như thế, ai cũng không chọn lại cố tình chọn ta đi đưa cơm cho cái tên Phùng Kiện Nhân chết tiệt kia?

"Ngươi không là người ngoài." Tam Thất nói, sau đó lẳng lặng nhìn ta, lúc này có trời đất biết hắn cười tươi quỷ dị thế nào.

Cái cảm giác khó chịu này lại tới nữa, ta không phải người ngoài, chẳng lẽ ta là hòa thượng trong chùa này sao.

Ta nhìn hắn không biết nói lời nào, rồi mềm lòng ngoan ngoãn đến bên cạnh hắn, ngồi xổm trước cái hốc nhỏ, chờ đợi hắn nói tiếp.

"Cơ quan ở bên trong hốc." nói rồi Tam Thất cũng ngồi bên cạnh ta, đưa tay vào trong hốc, "Ở bên trong này có một cơ quan, gồm sáu bánh xe chuyển, theo thứ tự từng bánh xe ngươi chuyển từ trái sang phải bằng số, cơ quan sẽ mở ra."

Ta cúi đầu nhìn theo miệng hốc, chỉ thấy tay Tam Thất sờ trên một vật tối om.

"Mật mã là.." Ta cẩn thận hỏi, chỉ mong mật mã đơn giản, bằng không nếu quên sẽ thật phiền toái.

"Nhất Cửu, Nhị Tứ, Tam Thất." Hắn không do dự chút nào đáp.

Ách... Đây không phải... là tên ba hòa thượng các ngươi sao...

"Dạng này tương đối dễ nhớ." Tam Thất lại giống như nhìn thấu tâm tư ta, thản nhiên trả lời.

Ta kéo kéo khóe miệng, thật muốn hỏi là vì muốn nhớ mật mã nên thủ tên cho mình như vậy, hay là y theo tên mình mà đặt ra mật mã? Bất quá dù là nguyên nhân nào, chỉ số thông minh của bọn hắn cũng làm cho ta không thể tưởng tượng nổi.

"Ngươi thử xem." Nói rồi Tam Thất rút tay ra, ý bảo ta chuyển động cơ quan. Ta bất đắc dĩ đưa tay vào đó, thậm chí nghĩ cũng không cần nghĩ, liền chuyển sáu bánh xe dựa theo thứ tự vẩy số vòng vo một hồi.

Nghe được một tiếng "Cùm cụp" phát ra.

"Để đóng cơ quan chỉ cần đảo phương hướng lại, cũng chính là chuyển bánh xe từ phải sang trái theo thứ tự vẩy số như vậy." Tam Thất nói.

"Đảo lại... là thất tam, tứ nhị, cửu nhất?" Ta đem con số đảo lại hỏi hắn.

Tam Thất lắc đầu: "Như vậy thì quá khó khăn, vẫn là Nhất Cửu, Nhị Tứ, Tam Thất." Đảo sáu con số lại là có nhiều khó khăn!? Huống hồ đó còn là tên các ngươi!

Ta yên lặng đóng cơ quan lại.

"A Thành." Tam Thất đứng lên nói, "Sau này đều nhờ ngươi ba bữa của Phùng Kiện Nhân."

"... Hảo." Ta cũng đứng lên theo.

"Ta cùng với Nhị Tứ lập tức đi." Tam Thất nói xong rời khỏi vựa củi, ta cũng vội vàng đuổi theo.

"Sư phụ bọn hắn biết các ngươi muốn đi tìm đám người kia sao?" Ta hỏi.

"Hắn biết." Tam Thất gật gật đầu, "Hơn nữa, khi có thể ta sẽ dùng bồ câu đưa tin liên lạc cùng sư phụ ngươi."

... Nguyên lai ngươi cũng thích cái trò này.

Sau nửa canh giờ, Tam Thất cùng Nhị Tứ rời đi. Chỉ mang theo hai cái bọc nho nhỏ, nhân sinh của bọn hắn quả thật là đơn giản.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 28-2
30 Chương 29
31 Chương 30
32 Chương 31
33 Chương 32
34 Chương 33
35 Chương 34
36 Chương 34-2
37 Chương 35
38 Chương 36
39 Chương 37
40 Chương 38
41 Chương 39
42 Chương 40
43 Chương 41
44 Chương 42
45 Chương 43
46 Chương 44
47 Chương 45
48 Chương 46
49 Chương 47
50 Chương 48
51 Chương 49
52 Chương 50
53 Chương 51
54 Chương 52
55 Chương 53
56 Chương 54
57 Chương 55
58 Chương 56
59 Chương 57
60 Chương 58
61 Chương 59
62 Chương 60
63 Chương 61
64 Chương 62
65 Chương 63
66 Chương 64
67 Chương 65
68 Chương 66
69 Chương 67
70 Chương 68
71 Chương 69
72 Chương 70
73 Chương 71
74 Chương 72
75 Chương 73
76 Chương 74
77 Chương 75-76
78 Chương 77
79 Chương 78
80 Chương 79
81 Chương 80
82 Chương 81
83 Chương 82
84 Chương 83
85 Chương 84
86 Chương 85
87 Chương 86
88 Chương 87
89 Chương 88
90 Chương 89
91 Chương 90
92 Chương 91
93 Chương 92
94 Chương 93
95 Chương 94
96 Chương 95
97 Chương 96
98 Chương 97-98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112-113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122
122 Chương 123
123 Chương 124
124 Chương 125
125 Chương 126
126 Chương 127
127 Chương 128
128 Chương 129
129 Chương 130
130 Chương 131
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135
135 Chương 136
136 Chương 137
137 Chương 138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159
Chapter

Updated 158 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 28-2
30
Chương 29
31
Chương 30
32
Chương 31
33
Chương 32
34
Chương 33
35
Chương 34
36
Chương 34-2
37
Chương 35
38
Chương 36
39
Chương 37
40
Chương 38
41
Chương 39
42
Chương 40
43
Chương 41
44
Chương 42
45
Chương 43
46
Chương 44
47
Chương 45
48
Chương 46
49
Chương 47
50
Chương 48
51
Chương 49
52
Chương 50
53
Chương 51
54
Chương 52
55
Chương 53
56
Chương 54
57
Chương 55
58
Chương 56
59
Chương 57
60
Chương 58
61
Chương 59
62
Chương 60
63
Chương 61
64
Chương 62
65
Chương 63
66
Chương 64
67
Chương 65
68
Chương 66
69
Chương 67
70
Chương 68
71
Chương 69
72
Chương 70
73
Chương 71
74
Chương 72
75
Chương 73
76
Chương 74
77
Chương 75-76
78
Chương 77
79
Chương 78
80
Chương 79
81
Chương 80
82
Chương 81
83
Chương 82
84
Chương 83
85
Chương 84
86
Chương 85
87
Chương 86
88
Chương 87
89
Chương 88
90
Chương 89
91
Chương 90
92
Chương 91
93
Chương 92
94
Chương 93
95
Chương 94
96
Chương 95
97
Chương 96
98
Chương 97-98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112-113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122
122
Chương 123
123
Chương 124
124
Chương 125
125
Chương 126
126
Chương 127
127
Chương 128
128
Chương 129
129
Chương 130
130
Chương 131
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135
135
Chương 136
136
Chương 137
137
Chương 138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159