Julian cảm nhận được anh hoàn toàn là bị vũ nhục, cũng rất khổ sở, rõ ràng tối hôm qua Cảng Sinh biết là hắn, rõ ràng anh cũng rất sung sướng, vì cái gì một hồi mộng xuân tỉnh lại liền biến thành ác mộng.
Julian cởi áo tắm dài ra, không do dự nửa quỳ xuống dưới, nâng mặt Cảng Sinh: “anh nhìn xem, huề nhau được không?”
Cảng Sinh nghe không vào vẫn luôn khóc, Julian duỗi tay qua, toàn thân Cảng Sinh run rẩy, anh không rõ vì cái gì đi bước một liền đi tới hôm nay y, thật sự thực bất đắc dĩ, ông trời thích trêu người như vậy sao?!
Hai người mỏi mệt tắm rửa xong, đã có phục vụ sinh đổi xong khăn trải giường, trên bàn bày hai phân cháo nhạt cùng một đĩa rau nhỏ, Cảng Sinh chất phác ngồi ở đầu giường, tâm như tro tàn, biểu tình dại ra.
Julian một ngụm một ngụm đút cho anh ăn, anh cũng không có phản đối, chỉ là cả người đều như mất hồn.
khi Julian đi ra cửa đưa lưng về phía Cảng Sinh nói: “Anh có thể cho tôi một cơ hội đi.” Dừng một chút muốn nhịn xuống cái gì, chung quy nhịn không được: “Anh cũng có một chút vừa ý tôi, anh không dám nhận.
Trước kia tôi chưa từng bị cự tuyệt lần nào, cho nên anh cũng không cần nghĩ nữa!”
trong mắt Cảng Sinhchợt lóe mà qua mê mang, anh cúi đầu, mọi cảm xúc đều bị dấu đi.
Tiếng đóng cửa vang lên, Cảng Sinh biểu tình mỏi mệt xoa xoa thái dương, thế giới của anh bởi vì trận nằm vùng này làm long trời lở đất, nứt toạc sụp xuống.
ngồi ngốc một trận, Cảng Sinh vừa nhớ tới đêm qua hắn cùng Julian làm chuyện gì trong phòng, trong lòng rất là buồn bực, ra cửa, muốn một người đi giải sầu.
Vừa đi một bên phát ngốc dọc theo đường đi đụng phải mấy cái người qua đường, còn bị một chú mắng một lúc, Cảng Sinh phảng phất coi như không biết.
Julian cùng Cảng Sinh ở trong công ty gặp mặt còn giống như trước đây nói chuyện, Julian không có lại đụng vào anh, nhưng trong ánh mắt tình yêu là giấu không được.
Loại bầu không khí ái muội này, tự cho là che dấu thực tốt, người sáng suốt lại liếc mắt một cái liền xem thấu, huống chi A Tiêu ở trong đó gian lận, trên cơ bản người công ty đều biết.
Julian mỗi ngày đều tới rất sớm, thường thường sẽ mang cơm sáng cho Cảng Sinh, có đôi khi Cảng Sinh mở ra ngăn kéo chính mình, sẽ phát hiện nhiều một ít khăn lụa a, cà vạt a, chocolate, ngày thường trôi qua, giống một ly nước sôi để nguội, nhưng luôn có rất nhiều đồ vật ở chậm rãi lên men.
Hôm nay Cảng Sinh về nhà, từ thang máy ra tới đi qua chỗ ngoặt, Hoa Kinh Sinh đứng ở cửa nhà anh.
Cảng Sinh trong lòng bất an, đi qua đi, ánh mắt né tránh: “Làm sao vậy đại ca?”
Hoa Kinh Sinh chỉ vào anh hỏi: “Mày có bản lĩnh rồi, ngươi hiện tại đi hỗn xã đoàn!”
Cảng Sinh không thể nào giải thích, hết đường chối cãi: “Em……”
Hoa Kinh Sinh đi tới, nhắc cổ áo Cảng Sinh: “Chú có phải muốn chọc tức anh hay không?”
Cảng Sinh lắc đầu, nôn nóng hỏi: “Ba đã biết?”
“Ta dám để cho ba biết? Ta dám sao?!”
Cảng Sinh yếu đuối không dám nhìn đại ca, trong miệng lại nói: “Em không có, đại ca chính anh cũng không nghe lời nói, anh…”
Hoa Kinh Sinh định trụ, sau đó thử thăm dò hỏi: “Vậy quan hệ ngươi cùng ngươi lão đại thì sao?”
Cảng Sinh sững sờ ở tại chỗ, ngây ra như phỗng, Hoa Kinh Sinh vốn là không tin, nhìn Cảng Sinh như vậy, một quyền đánh vào bụngCảng Sinh: “Ngươi điên rồi! Hoa Cảng Sinh ngươi có phải hay không điên rồi, ngươi trước kia rõ ràng thực nghe lời! Ngươi như thế nào biến thành như vậy! A?!”
Cảng Sinh che lại bụng quỳ rạp xuống đất, một câu biện giải nói đều không nói, Hoa Kinh Sinh nhìn đệ đệ như vậy, tức đến không được, rồi lại đau lòng đệ đệ, tưởng tiến lên đi đỡ.
Đột nhiên, chỗ ngoặt bên kia xông tới một người, góc cạnh rõ ràng, lớn lên thực tuấn tú, Hoa Kinh Sinh cảm thấy có loại giống khí chất tương tự.
Người nọ một chân đá tới, hung hăng mà đá vào ngực Hoa Kinh Sinh, Hoa Kinh Sinh nhất thời không bắt bẻ, bị gạt ngã ở góc tường.
Julian mới thấy rõ người đánh Cảng Sinh là Hoa Kinh Sinh, tức khắc thực chột dạ, khẩn trương nhìn Cảng Sinh, đỡ anh: “Đau không?” Diễn phải diễn tròn, không thể rụt rè, xoay người móc súng chỉ vào Hoa Kinh Sinh, mắt mang sát khí: “Ngươi là ai, không nhìn đường à!”
Cảng Sinh thật là sợ tới mức hồn vía lên mây, một bàn tay bao ở họng súng của Julian: “Đừng động thủ, đây là bằng hữu trước kia của tôi,cậu thả hắn đi!” Sau đó nói với Hoa Kinh Sinh nói: “Đi a! Đi!”
Hoa Kinh Sinh lau lau máu ở khóe miệng huyết, nhìn Cảng Sinh, một bộ hận sắt không thành thép bộ dáng: “Mày thanh tỉnh điểm, dính đến những việc này đầu óc bị chó ăn sao?! Không cần bị lừa!”
Julian mở của quen cửa quen nẻo lấy rượu thuốc ra bôi cho Cảng Sinh c.
Cảng Sinh sợ Julian nghe được anh cùng Kinh Sinh đối thoại, hỏi: “Cậu chừng nào thì tới?”
“Vừa tới, nhìn đến anh nằm trên mặt đất, người nọ còn muốn đánh anh ”
Cảng Sinh nhẹ nhàng thở ra, lại nghe thấy Julian hỏi anh: “Anh ở nơi này cũng không an toàn, muốn đến chỗ tôi ở hay không?”
thân mình Cảng Sinh run lên, cảm xúc phức tạp lắc đầu, há miệng thở dốc, lại nhịn xuống.
Julian nhìn anh, tự giễu cười: “Tôi thật là ngốc.
Anh muốn nói cái gì, anh nói.”
Cảng Sinh hít vào một hơi: “Đi lầm đường, quay đầu lại không được sao?” Một câu hai ý nghĩa, Julian nghe xong rất muốn hôn anh, nói rằng hắn không hối hận.
Nghĩ lại cảm thấy hắn không hối hận là thật, Cảng Sinh không muốn cũng là thật, hắn một đường kéo Cảng Sinh xuống nước, có phải không nên hay không.
Lắc đầu phủ định ý nghĩ của mình, có đôi khi ở quyết định trong nháy mắt, đường dưới chân liền biến hóa không biết bao nhiêu lần, hắn không cần cái loại kết quả ngu xuẩn này.
Julian ngẩng đầu, trong mắt có ánh sáng: “Anh có thể không tiếp thu tôi, nhưng tôi vừa ý anh tôi thay đổi không được.”
Lãng tử nói lời âu yếm với một trái tim chân thành, nội tâm Cảng Sinhchấn động, ý nan bình (không thể đánh giá được)..
Updated 8 Episodes