Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)

Đường Mẫn ngồi nghe lời của Mạc Lưu Lăng cũng chán muốn chết… trong lòng lại càng khinh bỉ, nàng còn chưa đồng ý đâu, vậy mà cái người này đã định thay đổi thân phận cho mẹ nàng! Dường như người này quá tự cho mình là đúng rồi, mẹ nàng có đồng ý không thì nàng không biết, dù sao thì nàng không có cái hứng thú này, làm công chúa, ở trong hoàng cung, được nuôi như chim én.

“Ta nói này, ta còn chưa đồng ý mà.”

Mạc Lưu Lăng ngừng lại, nhìn Đường Mẫn.

“Ta không đồng ý đâu, ngươi đừng có suy nghĩ làm làm gì.” Đường Mẫn bất đắc dĩ giải thích một lần: “Hôm nay ta tới là muốn thương lượng một chuyện với ngươi. Cha ta và cha Quân Mạc Ly, ngươi định tính toán xử trí thế nào? Đừng có nói cái suy nghĩ ban đầu lại với ta.”

“Hắn không phải cha ngươi!” Mạc Lưu Lăng hoàn toàn không nghe được những lời kia, hắn chỉ muốn uốn nắn lại một điều duy nhất, Đường Ứng Nghiêu không phải cha nàng.

“Ông ấy phải, hơn nữa, ta chỉ có một người cha đó.” Đường Mẫn khẳng định một lần nữa. Lời này, nhất định khiến nam nhân trước mặt thương tâm gần chết.

Cả người Mạc Lưu Lăng lung lay, vịn tay ghế bên cạnh mới có thể đứng vững. Nàng vừa mới nói gì, Đường Ứng Nghiêu mới là cha nàng?

Cái tên nam nhân đoạt vợ con người khác mới là cha nàng? Vậy hắn là cái gì!

Hận ý với Đường Ứng Nghiêu lại càng tăng thêm. Lúc này Mạc Lưu Lăng thật sự nổi lên sát ý, Đường Mẫn cảm thấy nhiệt độ trong phòng thoáng cái chậm lại, sát khí trong mắt Mạc Lưu Lăng đã không thể khống chế nổi.

Trái tim, đột nhiên lạnh đi.

“Ngươi?”

“Mẫn nhi, con quan tâm hắn như vậy sao?”

Gật đầu, Đường Mẫn vô ý thức thừa nhận.

Con ngươi u ám của Mạc Lưu Lăng mang theo cả sự khát máu, nhìn ra bóng đêm xa xa, ý là gì không rõ.

Đường Mẫn trầm xuống, hỏng rồi, nàng làm sát khi tăng thêm rồi…

Lại nhìn sắc trời, hẳn là Quân Vô Ưu đã cướp ngục thành công rồi. Nàng chỉ chờ đợim tất cả tiền hành còn thuận lợi.

***

Trong đại lao, Quân Vô Ưu sứt đầu mẻ trán. Những ngục tốt kia dễ giải quyết, nhưng muốn dẫn hai người kia ra ngoài, quả thực khó hơn lên trời. Nữ nhân kia nói thế nào hả, mang người đi ra ngoài dễ như trở bàn tay.

Bây giờ hắn chỉ có thể kêu rên, hắn bị hai người này mang ra thì đúng hơn. Công phu của hai người này, nếu bọn họ bị điểm huyệt thì hắn có có thể nắm chắc, chứ nhìn tình thế hiện giờ, hắn đủ thảm rồi.

Đường Ứng Nghiêu thở phì phò, nhìn Quân Vô Ưu mắng: “Cái đồ chết bầm này, ai cho cháu đến cướp ngục, hả! Cháu nghĩ gì vậy, chuyện như thế mà cháu cũng dám làm? Có phải cháu không muốn sống nữa không?”

Tả Tướng ở bên cạnh cũng giận run lên chỉ vào Quân Vô Ưu: “Con làm cho ta thất vọng quá, cứ tưởng con là đứa trầm tĩnh, biết suy nghĩ. Không ngờ lại làm ra sự tình này!”

Quân Vô Ưu cụp tai lại, trong lòng mắng Đường Mẫn. Hắn cướp ngục không thành công, lại còn bị mắng một trận nữa, thật sự là, lần đầu bị mắng, mắng cho không ngẩng đầu lên được.

“Ngừng!” Quân Vô Ưu ngăn lại, nịnh nọt mở miệng: “Hai người để con nói một câu, nói xong thì hai người mắng con cũng chưa muộn.”

Có thế Đường Ứng Nghiêu và Quân Hách Thiên mới dừng lại, nhìn Quân Vô Ưu, muốn xem hắn định nói gì, hôm nay, bọn họ thực sự tức giận.

Quân Vô Ưu ngượng ngùng cười, vuốt mũi mình, xấu hổ nói: “Cái kia, chủ ý này là do Đường Mẫn nghĩ, nàng an bài. Con đã nói là không thể làm được, nhưng nàng cưỡng chế con đến cướp ngục, Mạc Ly sẽ chuẩn bị xe ngựa.”

“Mẫn nhi, sao lại là con bé?” Đường Ứng Nghiêu khó tin, tâm tư Mẫn nhi không hẳn là chu toàn nhưng có thừa cẩn thận. Làm sao có thể làm ra chuyện như vậy, đúng là tự tìm đường chết.

Quân Hách Thiên đảo mắt một vòng, nhìn Quân Vô Ưu hỏi: “Vậy con bé đâu?”

“Nàng ta?” Quân Vô Ưu nhún vai bất đắc dĩ nói: “Nàng ta tiến cung, hình như là đi tìm lão hoàng đế nói điều kiện.”

“Hỏng rồi!” Đường Ứng Nghiêu hét to một tiếng, lo lắng vô cùng. Quân Hách Thiên cũng sững sờ, mờ mịt. Sao biến sắc nhanh thế?

Đường Ứng Nghiêu cầm cổ áo Quân Vô Ưu, xác nhận lại lần nữa: “Con bé đi lúc nào, có phía trước đó con bé đã gặp hoàng đế rồi không. Rốt cuộc mấy đứa đã làm gì! Vậy hoàng đế biết rõ thân phận của con bé rồi sao?”

Hỏi liên tục khiến Quân Vô Ưu có chút không chịu nổi, khí tràng Đường Ứng Nghiêu quá mạnh mẽ, lại là Tướng quân, cả người đầy khí phách.

Quân Vô Ưu lùi lại hai bước, đứng thẳng người. Lúc này mới miễn cưỡng mở miệng: “Đã biết, Mạc Lưu Lăng nói trên vai Đường Mẫn có một đóa hoa mai phượng hoàng, Đường Mẫn trầm mặc, xem như chấp nhận. Làm sao thế ạ?”

Quân Hách Thiên cũng giật mình, hoa mai phượng hoàng, không phải Đường Mẫn con gái của Đường Ứng Nghiêu và Thượng Quan Lâm, không đúng, là con gái của hắn và Bách Lý Ưu sao? Tại sao có thể có hoa mai phượng hòa, chỉ dòng dõi hoàng gia mới có.

Chẳng lẽ năm đó Bách Lý Ưu mang đứa con của ——

Quân Hách Thiên bừng hiểu ra, hẳn nào Hoàng đế lại tức giận như thế, hóa ra hắn biết điều này. Nhìn mặt mũi Đường Ứng Nghiêu tràn đầy khổ sở và lo lắng, trong lòng ông cũng lo lắng. Ông thật sự có thông đồng với địch bán nước thì cũng sẽ không thẩm tra mà định tội trực tiếp, hóa ra là vì thế. Lừa gạt vài chục năm, năm đó Hoàng đế vô cùng yêu Bách Lý Ưu, bọn họ đều biết được, thậm chí còn nguyện ý bỏ qua cả giang sơn. Lại không ngờ, cuối cùng nàng lại lựa chọn Đường Ứng Nghiêu, hoàn cảnh xấu hổ như vậy, trong lúc đó khiến ba người bọn họ không thể làm gì.

Có lẽ Hoàng đế thâm tình, cuối cùng Đường Ứng Nghiêu một bước lên mây, thẳng tiến. Có lẽ là muốn Bách Lý Ưu được tốt hơn…

Chuyện này được vạch ra, lửa giận của hắn thì có thể hiểu được.

Hẳn nào, hẳn nào ——

“Thì ra ông giấu diếm chuyện này, thì ra là thế, ông giấu đủ sâu rồi đấy!” Quân Hách Thiên nhìn Đường Ứng Nghiêu, ánh mắt phức tạp.

Đường Ứng Nghiêu đâu còn sức để phản bác, khổ sở nhìn nhà tù, con bé kia đi thực. Nếu là, nếu là…

Đường Ứng Nghiêu càng nghĩ càng sợ, nếu để bọn họ bàn xuống thì chắc hỏng!

“Này, ông đi đâu thế hả?” Quân Hách Thiên nhìn người vội vàng chạy ra ngoài thì đuổi theo phía sau, con lừa lì lợm này, không khéo lại làm ra chuyện này.

Vẻ mặt như vậy, hắn còn chưa thấy qua. Này, con gái của người ta, ông ta gấp gáp gì chứ. 

Chỉ chớp mắt, hai ông già mắng hắn đã không thấy bóng dáng đâu. Quân Vô Ưu ngổn ngang trong gió, chẳng biết nói cái gì. Vừa rồi còn mắng hắn mà bây giờ đã tự mình chạy trước. Cho dù là thế nào thì tội vượt ngục này cũng bị rồi, cướp ngục không thành lại khiến mấy ông già vượt ngục rồi.

Quân Vô Ưu buồn cười nhìn nhà tù trống trơn, càng tò mò hơn. Cô con gái của hoàng đế, tìm hoàng đế đàm phán cái gì?

Quân Mạc Ly đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, sau đó chờ ở ngoài nhà lao, đợi đến khi Quân Vô Ưu đưa hai người ra. Nhưng không ngờ lại không đợi được Quân Vô Ưu, mà là Đường Ứng Nghiêu vội vã, đằng sau là Quân Hách Thiên vẫn gọi với theo. Quân Mạc Ly mơ hồ, sao hai người này lại tự đi ra, mà sao lại đi về phía hoàng cung?

Nhị ca đâu?

Quân Vô Ưu chậm rãi đi ra đại lao, liếc nhìn thấy Quân Mạc Ly.

“Nhị ca, sao thế?” Hắn không rõ tình huống, cảm thấy khó hiểu. Quân Vô Ưu buồn cười kể chuyện trong lao, vốn là muốn nhìn thấy vẻ mặt buồn cười của Quân Mạc Ly. Ai ngờ hắn lại cứng mặt, cuối cùng bỏ đi.

“Này này, đi đâu đấy?” Quân Vô Ưu đuổi theo, kéo lại.

“Hầu Gia lo lắng hai người họ gặp mặt như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân, tuyệt đối sẽ không chỉ vì chuyện thân phận, Mẫn nhi ở Hoàng cung không an toàn.” Quân Mạc Ly lo lắng không thôi, Hầu gia đột nhiên lo lắng làm hắn cũng sợ hãi.

Quân Vô Ưu ngây người, lúc này mới lấy lại tinh thần, chạy tới cùng Quân Mạc Ly.

***

Đường Mẫn nhìn bóng đêm, quay lại nhìn Mạc Lưu Lăng.

“Thả bọn họ ra, tội của bọn họ không đáng chết, ngươi xử phạt thì không có gì đáng trách, nhưng phạt chết, lại là tư tâm của ngươi.” Đường Mẫn nói toạch ra nội tâm của Mạc Lưu Lăng, quả thực đó là tư tâm của hắn.

Mạc Lưu Lăng không hề che dấu, trực tiếp bộc lộ tư tâm của mình.

“Phải, Đường Ứng Nghiêu phải chết. Cho dù thế nào, cho dù là tội danh gì.”

“Ngươi có thể nói hắn đoạt vợ con của hoàng thượng, tội danh này có thể khiến ông ấy tử tội luôn.” Đường Mẫn suy nghĩ chu đáo cho Mạc Lưu Lăng, cũng chẳng có gì đáng trách, dù sao đây cũng là sự thật.

“Không được.” Mạc Lưu Lăng phủ quyết, bởi nếu làm thế khiến thanh danh Bách Lý Ưu bị nhơ, cấu kết thần tử, hồng hạnh xuất tường, mặc dù Mẫn nhi là con gái của hắn thì đại thần và dân chúng cũng sẽ không thừa nhận, thậm chí xem thường nàng. Mà Ưu nhi, sợ rằng chết rồi thanh danh cũng bị hủy hết.

“Sao con có thể không suy nghĩ cho mẹ con được, con làm như vậy có nghĩ đến mẹ con sẽ được đối xử thế nào không, mặc dù chết rồi thì cũng không được yên ổn.

Đường Mẫn nở nụ cười, như vậy không sao cả. Vậy thì muốn nàng nhìn thấy cha nàng đi tìm chết sao!

“Vậy ngươi có từng nghĩ, tâm nguyện của mẹ ta, chính là muốn sống một đời khỏe mạnh của cha ta, ngươi làm như vậy, chẳng phải bà ấy chết rồi mà cũng không được yên ổn sao!”

Chapter
1 Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2 Chương 2: Xuất giá!
3 Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4 Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5 Chương 5: Thừa tướng công công
6 Chương 6: Ngày lại mặt
7 Chương 7: Gặp Liễu nương
8 Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9 Chương 9: Dò thám vườn mai
10 Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11 Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12 Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13 Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14 Chương 14: Không giả ngốc nữa
15 Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16 Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17 Chương 17: Tự ra tay
18 Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19 Chương 19: Phụ tử tương kiến
20 Chương 20: A Ly và A Ly
21 Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22 Chương 22: Nàng là người của ta
23 Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24 Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25 Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26 Chương 26: Sỉ nhục!
27 Chương 27: Cam kết với nhau
28 Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29 Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30 Chương 30: Buổi tối mập mờ
31 Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32 Chương 32: Chủ tử thần bí
33 Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34 Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35 Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36 Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37 Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38 Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39 Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40 Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41 Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42 Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43 Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44 Chương 44: Một cuộc giao dịch
45 Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46 Chương 46: Hồ ly, tới tay
47 Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48 Chương 48: Nam tử xa lạ
49 Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50 Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51 Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52 Chương 52: Giống như cố nhân
53 Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54 Chương 54: Lửa giận của hắn
55 Chương 55: Ngọc hoán huyết
56 Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57 Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58 Chương 58: Phu thê tâm tình!
59 Chương 59: Ta cũng vậy
60 Chương 60: Quan hệ vi diệu
61 Chương 61: Sương mù dày đặc
62 Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63 Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64 Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65 Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66 Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67 Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68 Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69 Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70 Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71 Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72 Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73 Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74 Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75 Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76 Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77 Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78 Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79 Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80 Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81 Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82 Chương 70-1: Mị độc!(1)
83 Chương 70-2: Mị độc!(2)
84 Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85 Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86 Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87 Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88 Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89 Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90 Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91 Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92 Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93 Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94 Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95 Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96 Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97 Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98 Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99 Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100 Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101 Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102 Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103 Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104 Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105 Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106 Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107 Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108 Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109 Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110 Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111 Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112 Chương 88: A Ly, ta sợ!
113 Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114 Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115 Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116 Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117 Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118 Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119 Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120 Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121 Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122 Chương 95: Nàng chọn đi!
123 Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124 Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125 Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126 Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127 Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128 Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129 Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130 Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131 Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132 Chương 105
133 Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134 Chương 107: Giải quyết
135 Chương 108: Gặp mặt
136 Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137 Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138 Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139 Chương 112: Theo sát phía sau!
140 Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141 Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142 Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143 Chương 116: Phượng Tiêu
144 Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145 Chương 118: Cẩn thận
146 Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2
Chương 2: Xuất giá!
3
Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4
Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5
Chương 5: Thừa tướng công công
6
Chương 6: Ngày lại mặt
7
Chương 7: Gặp Liễu nương
8
Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9
Chương 9: Dò thám vườn mai
10
Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11
Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12
Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13
Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14
Chương 14: Không giả ngốc nữa
15
Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16
Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17
Chương 17: Tự ra tay
18
Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19
Chương 19: Phụ tử tương kiến
20
Chương 20: A Ly và A Ly
21
Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22
Chương 22: Nàng là người của ta
23
Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24
Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25
Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26
Chương 26: Sỉ nhục!
27
Chương 27: Cam kết với nhau
28
Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29
Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30
Chương 30: Buổi tối mập mờ
31
Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32
Chương 32: Chủ tử thần bí
33
Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34
Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35
Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36
Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37
Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38
Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39
Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40
Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41
Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42
Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43
Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44
Chương 44: Một cuộc giao dịch
45
Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46
Chương 46: Hồ ly, tới tay
47
Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48
Chương 48: Nam tử xa lạ
49
Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50
Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51
Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52
Chương 52: Giống như cố nhân
53
Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54
Chương 54: Lửa giận của hắn
55
Chương 55: Ngọc hoán huyết
56
Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57
Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58
Chương 58: Phu thê tâm tình!
59
Chương 59: Ta cũng vậy
60
Chương 60: Quan hệ vi diệu
61
Chương 61: Sương mù dày đặc
62
Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63
Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64
Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65
Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66
Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67
Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68
Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69
Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70
Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71
Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72
Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73
Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74
Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75
Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76
Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77
Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78
Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79
Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80
Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81
Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82
Chương 70-1: Mị độc!(1)
83
Chương 70-2: Mị độc!(2)
84
Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85
Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86
Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87
Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88
Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89
Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90
Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91
Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92
Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93
Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94
Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95
Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96
Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97
Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98
Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99
Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100
Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101
Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102
Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103
Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104
Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105
Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106
Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107
Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108
Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109
Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110
Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111
Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112
Chương 88: A Ly, ta sợ!
113
Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114
Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115
Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116
Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117
Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118
Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119
Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120
Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121
Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122
Chương 95: Nàng chọn đi!
123
Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124
Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125
Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126
Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127
Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128
Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129
Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130
Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131
Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132
Chương 105
133
Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134
Chương 107: Giải quyết
135
Chương 108: Gặp mặt
136
Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137
Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138
Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139
Chương 112: Theo sát phía sau!
140
Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141
Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142
Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143
Chương 116: Phượng Tiêu
144
Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145
Chương 118: Cẩn thận
146
Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)