Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)

“Có người tới. “ Hành Ngọc thu lại tươi cười, nghiêm mặt nói.

Thiên Mị sững sờ, tỉ mỉ nghe tiếng vang phía ngoài, xác thực có người đến gần.

Quân Mạc Ly đứng ở trong phòng, nhìn hoàn cảnh nơi này ngẩn người, tưởng tượng thấy nơi này đã từng là chỗ mẫu thân hắn ở. Nàng ở chỗ này làm những việc gì?

“Đi, có người tới.”

Hai người thu hồi suy nghĩ, chỉ thấy Hành Ngọc cùng Thiên Mị đi tới. Bốn người nhanh chóng khôi phục nguyên dạng, ngay sau đó ẩn nấp.

Không lâu lắm, quả nhiên có người đẩy cửa ra, đi tới. Đường Mẫn ở phía sau cả kinh che miệng, là Thiên Sở Tu!

Thiên Sở Tu đẩy cửa ra, nhìn đồ vật ở tẩm cung Lan Phi, một loại buồn bã lặng yên từ trong đáy lòng dâng lên. Vật gì ở nơi này cũng không thay đổi, nhưng nữ chủ nhân đã không có ở đây. Hắn cố ý lưu lại nơi này, muốn có một địa phương có thể hoài niệm, nhưng bảy năm qua, mỗi lần đi vào nơi này, trái tim sẽ đau.

Nếu hắn thành toàn nàng, có lẽ nàng sẽ không rời đi. Nhưng, hắn không hạ được quyết tâm, cũng không muốn thành toàn. Thả nàng rời đi thì như thế nào, nàng vẫn không đường lui, ở bên cạnh hắn, ít nhất, hắn toàn tâm toàn ý bảo vệ

“Lan phi, hoàng nhi còn sống. Ha ha, không ngờ, ta lại vẫn có thể thấy hắn.”

Thiên Sở Tu lầm bầm lầu bầu về phía phòng, tiếp liền đi tiến vào trong phòng. Đúng lúc bọn Đường Mẫn đang ở bên trong, sợ đến sau lưng đổ mồ hôi, mọi người ngừng thở nhịp tim chậm lại. Theo nội lực Thiên Sở Tu, một chút sơ sẩy sẽ phát hiện bọn họ.

“Lan phi, ban đầu ngươi cố ý rời đi thôi. Chỉ là hoàng nhi vô tội, ngươi tội gì cũng mang hắn đi, ơn trời phù hộ, hắn còn tốt. Nữ nhi Ưu nhi, ha ha, bọn họ thành phu thê. Cũng là tạo hóa trêu ngươi.”

Thiên Sở Tu cười khổ, khổ sở từ trong miệng nhàn nhạt tràn ra. 17 năm, mỗi đêm khuya, chỉ có một mình hắn nếm chua xót.

Vòng một vòng, Thiên Sở Tu dứt khoát ngồi xuống, ngồi trước cửa sổ nhìn một chỗ sững sờ.

Đường Mẫn kìm nén, sững sờ cũng chọn một địa phương tốt, ngồi nơi này, làm sao bọn họ đi ra ngoài.

Vẻ mặt Quân Mạc Ly đột biến, mới vừa rồi Thiên Sở Tu không nói nhiều nội dung lắm, lại nói cho hắn biết một cái tin tức, trận hỏa ban đầu kia là do mẫu thân hắn phóng hay sao? Nàng muốn thoát khỏi người nào?

Là chuyện như thế nào khiến nàng tự nguyện rời nhân thế, thậm chí dẫn hắn đi.

Giờ khắc này, tim của hắn bắt đầu đau đớn. Thì ra là hắn sống sót là may mắn, tại sao, đến tột cùng tại sao?

Thiên Mị có lẽ hiểu rõ Thiên Sở Tu, hắn mơ hồ nghe được chút da lông. Lão hồ ly cũng có lòng đối với Lan Phi, chỉ là dựa theo ý trong lời nói của hắn, Lan Phi chết cũng muốn dẫn Quân Mạc Ly đi, tại sao, con cháu hoàng gia, lão hồ ly sủng ái đối với lan phi, Tứ hoàng tử Quân Mạc Ly, không chừng chính là thái tử tương lai, đi lên đại vị.

Lan phi tội gì như vậy?

Chẳng lẽ nói......

Sắc mặt Thiên Mị biến thành xanh, tự nhiên sinh ra một loại suy đoán, nếu Quân Mạc Ly không phải ruột thịt lão hồ ly, như vậy thì có thể rồi.

Nhưng, hình như phụ hoàng rất để ý Quân Mạc Ly, thấy hắn còn sống thì vui sướng cùng kích động. Điểm này, không giống như giả vờ.

Rối rắm, phức tạp.

Thiên Mị phiền não, lập tức để lộ hô hấp.

“Người nào!”

Ánh mắt Thiên Sở Tu lạnh lùng nhìn phương hướng Thiên Mị.

Thở dài, Thiên Mị đi ra, bị phát hiện rồi. Đáng chết, lần đầu tiên xuất hiện sai lầm này. Thiên Mị trực tiếp đi ra, hắn không muốn ba người kia cũng bại lộ, nếu đợi lão hồ ly đến gần, tất nhiên phát hiện ba người bọn họ.

Hắn cũng muốn thừa cơ hội này, hiểu rõ chuyện này.

“Là ta.”

Thiên Mị lao ra, nhàn nhạt nhìn Thiên Sở Tu.

Thiên Sở Tu có một chút cứng đờ như vậy, vẻ mặt lập tức khôi phục lại. Hình như hết sức không vui, “Nơi này không phải nơi ngươi tới.”

“Hả? Ta không được tới, tẩm cung Lan Phi, phế 17 năm rồi.”

Ý kia, một tẩm cung bỏ hoang, tại sao hắn không thể tới. Trên mặt Thiên Mị khinh thường, trong lòng lại bắt đầu đánh trống, lão hồ ly có thể cắn chết không thả sao, hắn cũng không hỏi được cái gì?

“Mặc dù phế, hậu cung, cũng có không cho ngươi ra vào.”

“Có gì không được, đế vị đều muốn truyền cho ta.”

“Vậy thì chờ ngươi trèo lên đế vị lại nói.” Thiên Sở Tu lớn tiếng quát, nói đến Lan Phi, hắn trở nên hết sức kích động. Bình thường, vô luận Thiên Mị như thế nào, hắn đều bỏ qua. Nếu hắn đi tẩm cung phi tần khác, hắn cũng sẽ không đi trông nom, chỉ là, tẩm cung Lan Phi, đã trở thành cấm địa.

“Phụ hoàng, cái chết Lan Phi là như thế nào? 17 năm, không có một tài liệu nào ghi lại về Lan Phi trong cung, ngươi, rốt cuộc che giấu cái gì?”

Hắn không hiểu, phụ hoàng hắn là hoàng đế Thương Lan, một quốc gia đứng đầu, cố tình hao tổn tâm tư vì một người nữ nhân. Thậm chí, không tiếc tiêu hủy tất cả, che đậy sự thật.

Là chuyện gì khiến hắn làm như thế?

“Càn rỡ!”

“Ta vẫn như thế.” Thiên Mị không sao cả, đối diện với nộ khí của Thiên Sở Tu, vẻ mắt hắn vô tội. Hắn rất bá đạo với người khác thế, nhưng có lúc càng thêm vô lại. Tính tình hắn, không biết giống ai, mẫu hậu hắn là người chững chạc lão hồ ly không lộ hỉ nộ.

Thiên Sở Tu nhìn bên trong, không lớn không nhỏ, chỗ ẩn thân lại không ít. Nhìn Thiên Mị ở nơi này, trong lòng cũng sáng tỏ rồi.

“Mấy người các ngươi, đi ra đi.”

Thiên Sở Tu nói, những lời này là nói với Quân Mạc Ly.

Đường Mẫn khó chịu đi ra, phía sau là Quân Mạc Ly. Nhìn Thiên Sở Tu, hắn càng thêm sắc bén.

“Ngươi tới đây đã chứng minh ngươi để ý đến Lan Phi, hài tử.” Thiên Sở Tu cảm khái nói, nhưng mà trong nội tâm lại là an ủi, đứa nhỏ này có lòng.

Bên trong phòng lập tức trở nên rối rắm, tràn đầy nhân khí. Năm người, tụ tập tại một chỗ. Thiên Sở Tu nhìn bốn người này, không biết nên nói những gì.

Nhất là Đường Mẫn cùng Quân Mạc Ly, nương của bọn hắn đã từng ở nơi này cùng nhau.

“Nha đầu, ngươi?”

“Ta biết rõ, nghe nói. Mẫu thân của ta là Bách Lý Ưu, trước kia nàng ở nơi này.”

“Ngươi biết?”

Đường Mẫn cợt nhã một cái, có chút cười, “Người nào không biết, Thương Lan đế tiếng tăm lừng lẫy đã từng kim ốc tàng kiều.” Chuyện này, cũng rất nhiều người biết được, không truyền ra sự thật Bách Lý Ưu ở nơi này. Lúc ấy trong cung nhiều đôi mắt như vậy, thấy rõ. Nhưng cũng không nói nhiều một câu, bởi vì Thiên Sở Tu cưng chiều Lan Phi, cũng cưng chiều Bách Lý Ưu.

Người nào không biết, rốt cuộc hai người bọn họ ai được sủng ái hơn, hoặc là, đều được sủng ái.

Chỉ là, một ở ngoài sáng, một ở trong tối.

Lúc ấy, bọn họ kinh ngạc. Dựa vào gia thế bối cảnh Bách Lý Ưu, vào cung cũng có thể được phong quý phi, vì sao cố tình ở tẩm cung Lan Phi, ở đây thật lâu.

Cuối cùng, cũng không ai biết nàng rời đi như thế nào. Chỉ cho là Thiên Sở Tu chán ngán, liền giải tán. Mà khi đó, Lan Phi vẫn được sủng ái như cũ, ánh mắt của bọn họ toàn bộ tập trung ở trên người Lan Phi.

Đường Mẫn thông suốt mà nói ra lời Thiên Mị vừa nói xong, hình như chưa đã, khiêu khích nhìn Thiên Sở Tu. Hôm nay nàng bất cứ giá nào, không tìm được tất cả đáp án thề không bỏ qua.

Dù sao cũng đắc tội, dứt khoát đắc tội hoàn toàn thôi. Thương Lan đế, tính tình không rõ, nhưng nhiều nhất không phải là chết sao!

Đường Mẫn oanh liệt nghĩ tới, đã hoàn toàn chuẩn bị kỹ càng.

Thiên Sở Tu nhớ lại đoạn thời gian kia, khi đó, Bách Lý Ưu cùng Lan Phi cùng ở chung, hình như lời đồn hơi nhiều. Nhưng cuối cùng cũng bị trấn áp xuống, không ngờ, mười bảy năm sau vẫn có người nhớ. Nghe Đường Mẫn nói đạo lý rõ ràng, trong lòng hắn một hồi buồn bực.

“kim ốc tàng kiều”!

Đối với Ưu nhi sao?

Buồn cười!

“Nha đầu, ngươi nhìn mẫu thân ngươi như vậy hay sao?”

Thiên Sở Tu hỏi ngược lại, nhìn thẳng Đường Mẫn, nhìn từng động tác của nàng nhất nhất thu vào đáy mắt. Trong nháy mắt kinh ngạc không hiểu, lúng túng, khinh thường, cho đến lúc cuối cùng nghi ngờ.

Đường Mẫn buồn bực rồi, Thiên Sở Tu không hề nói gì chỉ là hỏi ngược lại nàng như vậy?

Đối đãi Bách Lý Ưu như thế nào? Nàng đối đãi như thế nào?

Ở trong tiềm thức của nàng, tựa như có lẽ đã nhận định đây là một sự thật. Như vậy, có phải quá bất công đối với mẫu thân nàng hay không?

“Ta”

“Hài tử, đó là mẫu thân ngươi, nhớ kỹ. Ai cũng có thể hoài nghi như vậy, duy chỉ có ngươi, không thể.”

Đường Mẫn ngơ ngẩn, duy chỉ có nàng không thể. Thiên Sở Tu chỉ báo như vậy, hình như nói rõ đạo lý với nàng như vậy. Bởi vì đó là nương nàng.

Trong lòng áy náy, Đường Mẫn lặng tiếng rồi. Nàng thật không nên hoài nghi như thế, cho dù thật là Bách Lý Ưu, Thiên Sở Tu nói đúng, đó là nương nàng.

Chapter
1 Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2 Chương 2: Xuất giá!
3 Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4 Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5 Chương 5: Thừa tướng công công
6 Chương 6: Ngày lại mặt
7 Chương 7: Gặp Liễu nương
8 Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9 Chương 9: Dò thám vườn mai
10 Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11 Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12 Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13 Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14 Chương 14: Không giả ngốc nữa
15 Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16 Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17 Chương 17: Tự ra tay
18 Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19 Chương 19: Phụ tử tương kiến
20 Chương 20: A Ly và A Ly
21 Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22 Chương 22: Nàng là người của ta
23 Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24 Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25 Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26 Chương 26: Sỉ nhục!
27 Chương 27: Cam kết với nhau
28 Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29 Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30 Chương 30: Buổi tối mập mờ
31 Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32 Chương 32: Chủ tử thần bí
33 Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34 Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35 Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36 Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37 Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38 Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39 Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40 Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41 Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42 Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43 Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44 Chương 44: Một cuộc giao dịch
45 Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46 Chương 46: Hồ ly, tới tay
47 Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48 Chương 48: Nam tử xa lạ
49 Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50 Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51 Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52 Chương 52: Giống như cố nhân
53 Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54 Chương 54: Lửa giận của hắn
55 Chương 55: Ngọc hoán huyết
56 Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57 Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58 Chương 58: Phu thê tâm tình!
59 Chương 59: Ta cũng vậy
60 Chương 60: Quan hệ vi diệu
61 Chương 61: Sương mù dày đặc
62 Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63 Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64 Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65 Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66 Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67 Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68 Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69 Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70 Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71 Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72 Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73 Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74 Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75 Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76 Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77 Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78 Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79 Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80 Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81 Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82 Chương 70-1: Mị độc!(1)
83 Chương 70-2: Mị độc!(2)
84 Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85 Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86 Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87 Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88 Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89 Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90 Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91 Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92 Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93 Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94 Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95 Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96 Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97 Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98 Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99 Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100 Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101 Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102 Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103 Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104 Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105 Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106 Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107 Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108 Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109 Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110 Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111 Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112 Chương 88: A Ly, ta sợ!
113 Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114 Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115 Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116 Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117 Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118 Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119 Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120 Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121 Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122 Chương 95: Nàng chọn đi!
123 Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124 Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125 Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126 Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127 Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128 Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129 Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130 Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131 Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132 Chương 105
133 Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134 Chương 107: Giải quyết
135 Chương 108: Gặp mặt
136 Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137 Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138 Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139 Chương 112: Theo sát phía sau!
140 Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141 Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142 Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143 Chương 116: Phượng Tiêu
144 Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145 Chương 118: Cẩn thận
146 Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2
Chương 2: Xuất giá!
3
Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4
Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5
Chương 5: Thừa tướng công công
6
Chương 6: Ngày lại mặt
7
Chương 7: Gặp Liễu nương
8
Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9
Chương 9: Dò thám vườn mai
10
Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11
Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12
Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13
Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14
Chương 14: Không giả ngốc nữa
15
Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16
Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17
Chương 17: Tự ra tay
18
Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19
Chương 19: Phụ tử tương kiến
20
Chương 20: A Ly và A Ly
21
Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22
Chương 22: Nàng là người của ta
23
Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24
Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25
Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26
Chương 26: Sỉ nhục!
27
Chương 27: Cam kết với nhau
28
Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29
Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30
Chương 30: Buổi tối mập mờ
31
Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32
Chương 32: Chủ tử thần bí
33
Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34
Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35
Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36
Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37
Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38
Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39
Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40
Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41
Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42
Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43
Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44
Chương 44: Một cuộc giao dịch
45
Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46
Chương 46: Hồ ly, tới tay
47
Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48
Chương 48: Nam tử xa lạ
49
Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50
Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51
Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52
Chương 52: Giống như cố nhân
53
Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54
Chương 54: Lửa giận của hắn
55
Chương 55: Ngọc hoán huyết
56
Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57
Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58
Chương 58: Phu thê tâm tình!
59
Chương 59: Ta cũng vậy
60
Chương 60: Quan hệ vi diệu
61
Chương 61: Sương mù dày đặc
62
Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63
Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64
Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65
Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66
Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67
Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68
Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69
Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70
Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71
Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72
Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73
Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74
Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75
Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76
Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77
Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78
Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79
Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80
Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81
Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82
Chương 70-1: Mị độc!(1)
83
Chương 70-2: Mị độc!(2)
84
Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85
Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86
Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87
Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88
Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89
Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90
Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91
Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92
Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93
Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94
Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95
Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96
Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97
Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98
Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99
Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100
Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101
Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102
Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103
Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104
Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105
Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106
Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107
Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108
Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109
Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110
Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111
Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112
Chương 88: A Ly, ta sợ!
113
Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114
Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115
Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116
Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117
Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118
Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119
Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120
Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121
Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122
Chương 95: Nàng chọn đi!
123
Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124
Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125
Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126
Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127
Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128
Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129
Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130
Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131
Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132
Chương 105
133
Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134
Chương 107: Giải quyết
135
Chương 108: Gặp mặt
136
Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137
Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138
Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139
Chương 112: Theo sát phía sau!
140
Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141
Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142
Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143
Chương 116: Phượng Tiêu
144
Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145
Chương 118: Cẩn thận
146
Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)