Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quân Mạc Ly đứng bên ngoài, nhìn dáng vẻ Vô Âm thỉnh thoảng phát điên, tâm tình vui vẻ. Hỏa diễm hồ linh tính, trừ Mẫn nhi, chỉ có hắn có thể gần. Nhưng một ngày không chung đụng, hình như tên tiểu tử này cũng không thế nào kháng cự với Vô Âm, ít nhất, không có trực tiếp chạy mất. Mặc dù còn giãy giụa hạ xuống, miệng nhe bốn cái răng hướng về phía Vô Âm, nhưng hưởng thụ Vô Âm  phục vụ cũng là tuyệt không chịu thua.

"Vô Âm."

"Dạ, Cung chủ." tay Vô Âm run một cái, nắm chắc Hỏa diễm hồ, lập tức nhìn về phía Quân Mạc Ly.

"Súc sinh này, sau này ngươi quản ."

Két? Vô Âm sững sờ nhìn Quân Mạc Ly, tình huống thế nào, trông nom hồ ly?

Đồ trong ngực giật giật, hình như không hiểu ý tứ Quân Mạc Ly, ngơ ngác thò đầu ra nhìn hai người. Quân Mạc Ly vươn tay, vuốt ve bộ lông mượt mà của Hỏa diễm hồ, nói, "Vật nhỏ, sau này đi theo Vô Âm."

"Xèo xèo chi ——"

Hỏa diễm hồ xao động bất an tán loạn ở trong ngực Vô Âm, lần này nó hiểu, nó bị từ bỏ. Trực tiếp quăng cho một người khác, không nhìn thấy Đường Mẫn, chỉ có con ngươi Quân Mạc Ly u ám, giống như mắt rắn bình thường nhìn chằm chằm nó. 

"Cung chủ, này?" Vô Âm bất đắc dĩ, hắn mang theo con hồ ly này? Gần một ngày nhìn, hắn cũng thấy rõ hồ ly này rất khác nha, cực kỳ hiểu tính người, hơn nữa không đơn giản. Có thể làm cho hắn nhớ tới chỉ có Hiên Viên Liệt Diễm Sơn, Hỏa diễm hồ.

Toàn thân một thân hồng mao, chính là đáp án tốt nhất.

Cung chủ đưa Hỏa diễm hồ cho hắn giữ?

"A Ly."

Lúc hai người nhìn nhau thì đột nhiên ám thất mở ra, Đường Mẫn mở miệng, chính là gọi Quân Mạc Ly.

"Ừ." Quân Mạc Ly đáp lời, mắt trợn lên giận dữ nhìn Vô Âm, áp chế câu truyện.

"An táng thôi."

Một thân cô đơn, Đường Mẫn không có nói bất kỳ lời gì, từ ám thất ra ngoài liền trở lại gian phòng của mình. Quân Mạc Ly liếc nhìn nữ tử nằm ở trên giường trong phòng tối, khóe miệng hình như còn mang theo một tia cười yếu ớt, đi rất an tường.

Không có ai biết rốt cuộc họ nói cái gì ở bên trong, Quân Mạc Ly không hỏi, Đường Mẫn không nói.

Lúc này Vô Âm mới phát giác, nữ tử bên trong đã đi. Mà ánh mắt Cung chủ nhà hắn nhìn nữ tử kia chính là quái dị, phu nhân, đi rất tiêu điều.

Một tia không hiểu bắt đầu xao động trong cơ thể của hắn, Hỏa diễm hồ kéo bộ lông, liền bất động, hình như bị không khí bi thương kia ảnh hưởng.

"Hồ ly, có phải ta nên đi theo phu nhân hay không?" Vô Âm đứng một mình bên ngoài ám thất, Quân Mạc Ly rời đi song song cùng Đường Mẫn, chỉ còn lại hắn, ôm Hỏa diễm hồ không biết nên xử lý như thế nào.

Đường Mẫn rúc vào chăn, bắt buộc mình ngủ mất, chỉ là trước khi Bạch Vũ chết một màn kia không ngừng thoáng hiện trong đầu, đoạn ngắn lần lượt trùng điệp, hình như có thể nhắc nhở nàng, Bạch Vũ chết đi, nàng bất lực.

Nàng đi rất an tường, nàng nói, nàng không có tiếc nuối.

Nhưng là, làm sao mà có thể không có tiếc nuối! Nữ tử như vậy, khi còn sống ngắn như vậy, cứ biến mất như vậy. Trong lòng Đường Mẫn chua xót, lần đầu tiên có người ở trước mặt nàng chết đi, người kia, không phải nàng quan tâm nhất, cũng là vướng vít trong lòng.

Trước khi Bạch Vũ chết, nói cho nàng biết những thứ kia, nàng không muốn suy nghĩ nhiều. Cho dù là một nhiệm vụ được sai khiến, chung quy nàng đi, tất cả cũng nên kết thúc.

Người kia, là hắn!

"Ken két" , cửa mở ra, lại khép lại. Đường Mẫn rụt một cái, cũng không quay đầu, nàng biết, là Quân Mạc Ly.

Quân Mạc Ly nhìn một chỗ cong lên trên giường, cả người Đường Mẫn núp ở một chỗ, giống như là một nắm cơm. Hắn biết nàng trọng tình, cho dù là Bạch Vũ, nhưng lại không ngờ, nàng sẽ không nói tiếng nào.

Đến gần bên giường, trong lòng nơi nào đó đau đớn.

Bỏ đi áo khoác, mình cũng chui vào, kéo lấy người đang quấn thành hình tròn, để cho nàng đối mặt với mình.

"Mẫn nhi, ngươi có tức giận thì cứ tức giận. Đè nén, lòng ta đau."

Lòng hắn đau, rất đau. Đường Mẫn âm thầm như vậy để cho hắn mịt mờ, có người tức giận không đáng sợ nhất, sợ nhất là không nói tiếng nào, yên lặng chịu đựng.

"Mẫn nhi." Người trong ngực vẫn ũ không trả lời, mặc cho Quân Mạc Ly nói tiếp.

Không phải là không muốn nói, chẳng qua là cảm thấy mệt mỏi, lần đầu tiên, cảm thấy thân thể mệt chết đi, hình như chỉ muốn ngủ. Cứ như vậy, cái gì cũng không quản  ngủ mất, thậm chí nàng có chút hâm mộ Bạch Vũ, ít nhất nàng cũng không cần lo lắng cái gì, không cần để ý, nàng có thể không nhớ thương. Nhưng nàng không thể, nàng lại có rất nhiều thứ còn chưa làm, nàng còn sống thay thế Đường Mẫn, giờ phút này, nàng càng phải sống vì mình. Một lý do sống tiếp, một số người nàng quan tâm, bọn họ cũng khiến nàng không thể bỏ.

Thí dụ như, người bên cạnh này.


Tìm kiếm với từ khoá:  

Được thanks

Xem thông tin cá nhân

4 thành viên đã gởi lời cảm ơn Maria Nyoko về bài viết trên: BAT101126binhbinhananngocquynh520trân lỳ 1996

Share

   

     

TUYỂN EDITOR cho diễn đàn! TUYỂN EDITOR cho diễn đàn!

Gởi bài 21.11.2016, 17:19

Hình đại diện của thành viên

BAT101126

Thượng Thần Thanh Long Bang Cầm Thú

Thượng Thần Thanh Long Bang Cầm Thú

 

Ngày tham gia: 16.08.2013, 11:44

Tuổi: 33 Nữ

Bài viết: 1160

Được thanks: 10622 lần

Điểm: 10.28

Tài sản riêng:

 

Gởi bài Re: [Xuyên không] Thê tử ngốc ở tướng phủ - Nhược Thanh Ngôn - Điểm: 11

Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!

Thời gian không nhiều lắm, dường như độc trên người A Ly càng ngày càng thêm nghiêm trọng, vốn nhìn giống như người đang có bầu ba tháng, hiện tại đã không còn phân biệt được rõ ràng. Lúc rời khỏi Bách Lý Sơn trang, Bách Lý Hàn Thiên từng lặng lẽ nói với nàng, hiện tượng thân thể tự nhiên biến mất như thế chứng tỏ rõ độc càng ngày càng ngấm sâu rồi.

Cái chết của Bạch Vũ đã kích thích nỗi sợ hãi trong lòng nàng, tuy cố ý coi thường, cố ý trốn tránh nhưng cuối cùng vẫn phải đối mặt.

"A Ly, chàng mau nói cho ta biết, có phải độc đã xâm nhập vào máu hay không?". Đường Mẫn ôm lấy Quân Mạc Ly thật chặt, trong lòng thầm mong đợi nhưng rồi lại sợ nghe được đáp án.

Tay Quân Mạc Ly bỗng khựng lại, không nghĩ đến Đường Mẫn sẽ hỏi đến vấn đề này. Độc, ngấm sâu vào sao?

Hắn không biết được, hoặc là đã đại khái đoán được. Sợ rằng, thật sự đã không thể cứu vãn.

"A Ly?", đợi một lúc, lại không nghe được đáp án mình mong muốn, nàng tò mò ngẩng đầu lên, đập vào mắt là con ngươi ngày càng thâm trầm của Quân Mạc Ly.

"Vô ngại!"

"Xâm nhập máu, nọc độc cùng máu hòa thành một thể. Mọi hiện tượng trên thân thể dần dần biến mất, cuối cùng xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, tận trong tâm mạch!". Hai hàng lệ không tiếng động chảy ra, thậm chí nàng còn thấy thống hận bản thân, tại sao lại biết nhiều như vậy. Nếu là cái gì cũng không hiểu thì tốt biết bao nhiêu.

"Mẫn nhi?", Quân Mạc Ly cực kỳ luống cuống, hắn không ngờ Đường Mẫn lại biết tường tận đến thế, ngay cả suy nghĩ muốn giấu giếm cũng lộ cả ra ngoài.

Dùng sức ôm chặt lấy nhau, Quân Mạc Ly có thể cảm thụ được nhịp tim không ngừng gia tốc của Đường Mẫn, trước ngực hình như đã ướt đẫm một mảng, nhưng lại không dám hành động.

"Thình thình ——"

Vô Âm ôm hỏa diễm hồ đứng ở ngoài cửa, mặt đầy rối rắm, rốt cuộc vẫn phải đập xuống. Hắn cần phải nghiêm túc thảo luận với chủ nhân của con hồ ly này về chức vụ "Bảo mẫu" tạm thời.

Quân Mạc Ly đen mặt ra mở cửa, hai mắt đỏ bừng tức giận đùng đùng nhìn người tới. Vô Âm sững sờ, trong lòng lập tức hoảng hốt. Xong rồi, đã quấy rầy đến Cung chủ rồi!

"Cung, Cung chủ! Ha ha, ngài cũng ở đây ạ!"

"Ta không nên ở đây sao?"

"Không, không phải. Thuộc hạ muốn tìm phu nhân!". Vô Âm lắp ba lắp bắp nói, hắn vô cùng buồn bực, đến lúc nào không đến lại đến vào lúc này, hắn nào nghĩ đến ban ngày ban mặt Cung chủ sẽ ở bên trong.

"Vô Âm hả?", tiếng Đường Mẫn từ trong phòng truyền ra, Vô Âm lập tức cao giọng đáp lời, trong lòng thở phào một hơi. Cũng may, có phu nhân giải vây.

Vô Âm thận trọng ôm hỏa diễm hồ, vòng qua Quân Mạc Ly, rón rén đi vào. Giờ phút này trong lòng hắn Quân Mạc Ly chính là Diêm vương mặt đen, có thể tránh được liền tránh.

Bên trong phòng vô cùng yên lặng, mành trướng bay tán loạn quanh giường, khiến người ta không khỏi liên tưởng viển vông. Vô Âm chỉ thoáng sửng sốt nhưng ngay sau đó liền không quan tâm, ôm hỏa diễm hồ vui vẻ đến gần.

"Phu nhân, hồ ly này phải làm thế nào?"

Đường Mẫn liếc nhìn hỏa diễm hồ, lúc này đang ngủ say trên tay người nào đó, dịch dịch chuyển thân hình vào trong ngực Vô Âm, rồi không thoải mái khẽ hừ một tiếng. Nhìn hình ảnh một người một hồ vô cùng hài hòa trước mắt, lòng bỗng cảm thấy  thoải mái hơn hẳn.

"Vô Âm, hồ ly này sẽ do ngươi quản."

"Đùng?", đầu óc Vô Âm trong nháy mắt nổ tung, hắn quản lý, lại để hắn trông nom, khó trách, đôi phu thê này ngay cả suy nghĩ cũng giống nhau.

"Nhưng?"

"Hồ ly vốn không thích thân cận người, chuyện này rất hiếm có, ngươi xem,…", Đường Mẫn chỉ chỉ hỏa diễm hồ đang ngủ rất an ổn trong ngực hắn, nói tiếp: "Nó có vẻ không bài xích ngươi, cho nên ngươi có thể chiếu cố tốt cho nó!".

Vô Âm 囧 rồi, hắn thật không có duyên phận gì với con hồ ly này đâu chứ, mới ngày đầu tiên gặp mặt, có cần phải thân cận như vậy không?!

Lại còn muốn vì mình tranh thủ cái gì nữa chứ, Quân Mạc Ly từ phía sau tiến vào, cũng lên tiếng hoà theo.

"Vô Âm, vì vậy lúc này, ngươi mang nó ra ngoài đi!"

Vô Âm vô lực há miệng, hít thở vài hơi cho không khí, sau đó yên lặng rời đi. Vừa ra tới cửa, lại cực kỳ ai oán quay đầu lại liếc nhìn đôi phu thê nào đó, cuối cùng cũng cất bước.

Đường Mẫn bình tĩnh nhìn Quân Mạc Ly, chờ hắn mở lời, đưa hỏa diễm hồ đi, không phải là chủ ý của hắn.

"Mẫn nhi, ta không dùng đến!", trong lòng Quân Mạc Ly cực kỳ bi thương, độc ở trong người phát tác quá nhanh, tuyết lan hoa ở Thương Lan còn chưa tìm được,nên công dụng của hỏa diễm hồ lại càng không biết đợi tới bao giờ.

"Thì ra là, chàng cũng biết."

"Hỏa diễm hồ là do sư phụ đưa tới. Ban đầu mượn tay người khác đưa kèm theo Tử Tâm Lan đến tay chúng ta, chỉ sợ là phải cô phụ hy vọng của ông rồi!". Quân Mạc Ly nhớ tới Bách Lý Hàn Băng, sư phụ của hắn, trước mắt lại phủ một tầng sương mù.

Sư Phụ A Ly cho? Nàng thoáng giật mình, ngoại công của nàng, vừa đưa Tử Tâm Lan lại vừa tặng hỏa diễm hồ, chẳng lẽ tình huống của bọn họ, ông đều rõ như lòng bàn tay?

Vậy vì sao, lại không chịu hiện thân?

"A Ly, bản y thư kia, không ghi phương pháp trì hoãn chất độc trong người chàng sao?". Mỗi ngày nàng đều xem sách thuốc, tìm kiếm thật cẩn thận, nhưng có nhiều chữ nàng thật sự không hiểu, cho nên mới hỏi hắn.

Sách thuốc, sách thuốc mà hắn cho nàng là của sư phụ trước khi đi để lại. Nói thật, chính bản thân hắn cũng không thể hiểu hoàn toàn tuy nhiên nội dung bên trong cũng đã thuộc nằm lòng, trong đó thực sự có phương pháp trì hoãn, nhưng hắn lại không biết sử dụng.

Lần đó, Cảnh Tu nhắc đến chuyện viên phòng làm hắn nhớ lại nội dung trong cuốn sách. Quả thật, trong đó có ghi đến việc dùng tấm thân xử nữ có thể tạm hoãn độc tố. Nhưng sao hắn có thể làm thế với Mẫn nhi được!

Độc này sẽ bị truyền đi, hơn nữa, một khi truyền chỉ có một kết quả chính là chết. Nữ tử không giống với nam nhân, độc này ở trên thân nữ tử sẽ nhanh chóng truyền đi khắp nơi, không quá ba ngày, sẽ chết.

Nếu chỉ vì bản thân mình mà tổn thương đến Mẫn nhi, hắn tình nguyện cứ thế rời đi.

"Không có."

"Chàng nói dối!".

Đường Mẫn cắn chặt không buông, giờ khắc này, mắt đầy hận ý nhìn chằm chằm vào Quân Mạc Ly. Thậm chí còn có cả chút bi thương lẫn bất đắc dĩ.

"A Ly, rõ ràng có, không phải sao."

"Mẫn nhi!"

Quân Mạc Ly không nhịn được gọi ra tiếng, chẳng lẽ, nàng…!

"Cảnh Tu, đã tới."

Chỉ một câu nói đơn giản, đã vạch rõ chân tướng. Cảnh Tu, đã tới nói cho nàng, Quân Mạc Ly chưa từng nghĩ tới điều này, tên kia một mặt cảnh cáo hắn không được viên phòng với Đường Mẫn, mặt kia lại nói cho nàng biết phương phương có thể tạm thời trì hoãn độc tố trong cơ thể hắn. Chuyện mâu thuẫn như thế mà người này lại làm thật kín kẽ không hề có chút tiếng gió nào.

Mục đích của hắn ta gì, xem bọn họ lựa chọn như thế nào sao!

"Mẫn nhi, không thể. Ta tình nguyện rời đi!", Quân Mạc Ly nói như chém đinh chặt sắt, cho dù hắn phải chết, cũng sẽ không để thê tử của mình phải chịu thua thiệt.

"Ta sẽ không chết, thật đó!". Đường Mẫn liên tục bảo đảm, chân thành vô cùng."Còn nhớ lúc rời đi, Bách Lý Dạ Hành đã tiễn ta một đoạn không, lão ấy đã đưa cho ta một vật mà chàng tuyệt đối không ngờ tới!".

Nói xong, Đường Mẫn móc từ trong lòng ngực ra một cái hộp được làm bằng gỗ tử đàn, khiêm tốn lại lộ ra hoa lệ. Quân Mạc Ly đã mơ hồ đoán được trong đó đang đặt vật gì. Chỉ có một thứ thật đặc biệt mới được đặt trong một chiếc hộp như vậy, đó chính là, Tuyết Liên Thương Lan.

"Tuyết Liên Thương Lan, chính là lễ vật mà Bách Lý Dạ Hành đưa cho ta!"

Mới đầu, nàng chỉ sợ hãi than thầm, hai huynh đệ này, một người nói cho nàng biết về triệu chứng phát tác độc tố của A Ly, một người lại cho nàng Tuyết Liên Thương Lan, chẳng lẽ chỉ là lễ vật lúc chia tay?

Hiện tại mới hiểu được, có lẽ là sư phụ A Ly, lão nhân kia, mượn tay và miệng của bọn họ, nói cho nàng biết những thứ này. Thật quá trùng hợp

"Trong sách thuốc có viết, Tuyết Liên Thương Lan, có công hiệu giải bách độc, mà độc của chàng tuy không thể giải, nhưng có thể khiến cho nó ngủ say trong cơ thể, không phát tác nữa. Mà ta chính là người được truyền lại dược vật này!".

Vốn là có Liệt Diễm xích tàm hòa cũng Tuyết Liên Thương Lan, hai thứ kết hợp với nhau, liền có thể phát huy công hiệu. Mà giờ khắc này, không có xích tàm, nhưng tấm thân xử nữ lại có thể tạm thời thay thế.

"Cho nên, không phải như chàng nghĩ đâu. Ta sẽ không chết, ta đã nói rồi, ta muốn ở bên cạnh chàng đến già, chẳng qua chỉ là truyền lại Tuyết Liên thôi, thật đấy!".

Nàng nỗ lực muốn cho mình càng thêm chân thành, nếu A Ly không tin hoặc có một tia do dự, như vậy thì càng không thể làm gì.

Ngón tay Quân Mạc Ly khẽ run rẩy, đứng ở trong phòng không thốt lên nổi một câu nào. Hắn không biết có nên tin những lời này của nàng không, nếu như sau đó phát sinh nguy hiểm thì chỉ có hối hận cả đời.

Hắn không thể để cho nàng mạo hiểm, cho dù là có Tuyết Liên Thương Lan, nhưng nàng mới vừa khôi phục, thân thể như làm sao chịu nổi áp lực mạnh mẽ như vậy.

"Ta không đồng ý."

Xoay người, nhanh chóng rời đi, động tác nhanh đến như bắn.

Đường Mẫn há hốc mồm, nhìn cánh cửa mở toang trước mắt cùng người đã biến mất như cơn lốc, vai rũ hẳn xuống. Hắn, sao không tự suy nghĩ một chút, nàng không thể có chuyện, mặc dù sẽ có ảnh hưởng nhưng cũng không chết được.

Chẳng lẽ, thật sự phải đợi đến khi hắn đã chết, lưu lại một mình nàng, mới là kết quả tốt nhất sao!

××××××

Bóng đêm, lặng lẽ phủ xuống.

Trong chính điện Huyết Lan cung, có một nữ tử ngồi ôm gối, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn ra cửa, tiếp đến liền ảm đạm cúi đầu, tiếp tục nhìn xuống đất.

Quân Mạc Ly lao ra ngoài, liền rời khỏi Huyết Lan cung, Đường Mẫn nghe Vô Âm thông báo lại mới biết được.

Nàng không  đi đâu cả, chỉ chờ ở chỗ này, chờ hắn trở về.

Ẩn mình sau khe cửa, Vô Âm cùng mấy người Hoa Ảnh nhìn chăm chú vào Đường Mẫn, thân hình cô liêu kéo dài dưới ánh nến, bóng dáng mảnh khảnh trông cực kỳ mỏng manh vô lực. Bọn họ đứng rất xa nhưng vẫn cảm nhận được không khí tiêu điều ở nơi đó.

Hoa Ảnh không biết xảy ra chuyện gì, nàng ta nhìn thấy Cung chủ vội vã rời đi, trên mặt lại tràn đầy ẩn nhẫn lẫn bất đắc dĩ, tiếp đến lại thấy Vô Âm ôm hồ ly ai oán xuất hiện ở phía sau.

Cho đến khi Đường Mẫn đi ra, hỏi bọn họ, biết được Cung chủ đã rời đi, nàng liền ngồi ở trên thềm đá, không nhúc nhích.

Hoa Ảnh nhìn mà không kìm được xót xa, vội lên tiếng: "Nhìn Phu nhân thật đáng thương, Cung chủ sao còn chưa trở lại, bọn họ đang cãi nhau sao?".

"Chuyện như vậy, chúng ta không có quyền, cũng không cần hỏi tới!". Lộng Nguyệt lạnh lùng mở miệng, giọng nói vẫn nhàn nhạt như cũ. Nhìn Đường Mẫn ngồi nguyên như vậy cả một ngày, không hề động đậy, màn đêm dần buông, trong lòng hắn ta thầm khinh bỉ hành động này của nàng, nhưng vẫn không vui mà cau mày.

Nữ tử này, không biết yêu thương bản thân mình thì làm sao có thể là bến đỗ cho Cung chủ?

Thanh Phong cũng khẽ cười châm biếm, hắn ta cũng không cho rằng vì gây gổ hay bị Cung Chủ vứt bỏ mà ánh mắt của Đường Mẫn mới ân cần xen lẫn lo lắng đến thế. Mà ngược lại, hắn cảm thấy, giữa bọn họ, Cung chủ mới chính là người không thể làm gì nên mới phải tránh né rời đi.

"Tới, tới rồi!", Phiêu Tuyết âm thầm chọc chọc mấy người kia, khẽ hạ thấp giọng xuống: "Cung chủ đã trở lại, mau nhìn đi!".

Một nhóm người đồng loạt thò đầu ra ngoài, nhìn vào chính điện, Quân Mạc Ly một thân toàn mồ hôi, đứng ở chính đường, sững sờ nhìn người đang ôm gối, khẽ run run ngồi trên đại điện đằng kia.

Chapter
1 Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2 Chương 2: Xuất giá!
3 Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4 Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5 Chương 5: Thừa tướng công công
6 Chương 6: Ngày lại mặt
7 Chương 7: Gặp Liễu nương
8 Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9 Chương 9: Dò thám vườn mai
10 Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11 Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12 Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13 Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14 Chương 14: Không giả ngốc nữa
15 Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16 Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17 Chương 17: Tự ra tay
18 Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19 Chương 19: Phụ tử tương kiến
20 Chương 20: A Ly và A Ly
21 Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22 Chương 22: Nàng là người của ta
23 Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24 Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25 Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26 Chương 26: Sỉ nhục!
27 Chương 27: Cam kết với nhau
28 Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29 Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30 Chương 30: Buổi tối mập mờ
31 Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32 Chương 32: Chủ tử thần bí
33 Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34 Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35 Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36 Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37 Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38 Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39 Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40 Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41 Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42 Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43 Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44 Chương 44: Một cuộc giao dịch
45 Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46 Chương 46: Hồ ly, tới tay
47 Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48 Chương 48: Nam tử xa lạ
49 Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50 Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51 Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52 Chương 52: Giống như cố nhân
53 Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54 Chương 54: Lửa giận của hắn
55 Chương 55: Ngọc hoán huyết
56 Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57 Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58 Chương 58: Phu thê tâm tình!
59 Chương 59: Ta cũng vậy
60 Chương 60: Quan hệ vi diệu
61 Chương 61: Sương mù dày đặc
62 Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63 Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64 Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65 Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66 Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67 Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68 Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69 Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70 Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71 Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72 Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73 Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74 Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75 Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76 Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77 Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78 Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79 Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80 Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81 Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82 Chương 70-1: Mị độc!(1)
83 Chương 70-2: Mị độc!(2)
84 Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85 Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86 Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87 Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88 Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89 Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90 Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91 Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92 Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93 Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94 Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95 Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96 Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97 Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98 Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99 Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100 Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101 Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102 Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103 Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104 Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105 Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106 Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107 Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108 Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109 Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110 Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111 Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112 Chương 88: A Ly, ta sợ!
113 Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114 Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115 Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116 Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117 Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118 Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119 Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120 Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121 Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122 Chương 95: Nàng chọn đi!
123 Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124 Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125 Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126 Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127 Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128 Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129 Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130 Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131 Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132 Chương 105
133 Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134 Chương 107: Giải quyết
135 Chương 108: Gặp mặt
136 Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137 Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138 Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139 Chương 112: Theo sát phía sau!
140 Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141 Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142 Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143 Chương 116: Phượng Tiêu
144 Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145 Chương 118: Cẩn thận
146 Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2
Chương 2: Xuất giá!
3
Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4
Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5
Chương 5: Thừa tướng công công
6
Chương 6: Ngày lại mặt
7
Chương 7: Gặp Liễu nương
8
Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9
Chương 9: Dò thám vườn mai
10
Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11
Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12
Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13
Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14
Chương 14: Không giả ngốc nữa
15
Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16
Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17
Chương 17: Tự ra tay
18
Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19
Chương 19: Phụ tử tương kiến
20
Chương 20: A Ly và A Ly
21
Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22
Chương 22: Nàng là người của ta
23
Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24
Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25
Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26
Chương 26: Sỉ nhục!
27
Chương 27: Cam kết với nhau
28
Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29
Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30
Chương 30: Buổi tối mập mờ
31
Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32
Chương 32: Chủ tử thần bí
33
Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34
Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35
Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36
Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37
Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38
Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39
Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40
Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41
Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42
Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43
Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44
Chương 44: Một cuộc giao dịch
45
Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46
Chương 46: Hồ ly, tới tay
47
Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48
Chương 48: Nam tử xa lạ
49
Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50
Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51
Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52
Chương 52: Giống như cố nhân
53
Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54
Chương 54: Lửa giận của hắn
55
Chương 55: Ngọc hoán huyết
56
Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57
Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58
Chương 58: Phu thê tâm tình!
59
Chương 59: Ta cũng vậy
60
Chương 60: Quan hệ vi diệu
61
Chương 61: Sương mù dày đặc
62
Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63
Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64
Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65
Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66
Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67
Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68
Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69
Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70
Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71
Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72
Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73
Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74
Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75
Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76
Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77
Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78
Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79
Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80
Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81
Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82
Chương 70-1: Mị độc!(1)
83
Chương 70-2: Mị độc!(2)
84
Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85
Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86
Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87
Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88
Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89
Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90
Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91
Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92
Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93
Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94
Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95
Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96
Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97
Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98
Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99
Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100
Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101
Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102
Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103
Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104
Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105
Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106
Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107
Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108
Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109
Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110
Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111
Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112
Chương 88: A Ly, ta sợ!
113
Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114
Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115
Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116
Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117
Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118
Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119
Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120
Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121
Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122
Chương 95: Nàng chọn đi!
123
Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124
Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125
Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126
Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127
Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128
Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129
Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130
Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131
Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132
Chương 105
133
Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134
Chương 107: Giải quyết
135
Chương 108: Gặp mặt
136
Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137
Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138
Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139
Chương 112: Theo sát phía sau!
140
Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141
Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142
Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143
Chương 116: Phượng Tiêu
144
Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145
Chương 118: Cẩn thận
146
Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)