Chương 70-2: Mị độc!(2)

Đi qua một đoạn đường, liền nghe thấy tiếng đánh nhau, hòa lẫn vào đó là mấy âm thanh rên rỉ.

"Là Thiên Mị, bọn họ ở bên trong!". Quân Mạc Ly vừa dứt lời, cả đoàn người lập tức gia tốc tiến nhanh vào.

Quả nhiên, Bách Lý Triệt và Thiên Mị đang đánh đấm lồng lộn không thể tách rời nhau ra được. Toàn thân Thiên Mị nhuốm máu, nhưng xem ra sinh lực vẫn dồi dào không giảm, nhìn thấy Quân Mạc Ly đến, liền vui mừng, hô lớn: "Bọn họ ở bên trong, mau vào đi!".

Mẫn nhi! Quân Mạc Ly vượt qua Bách Lý Hàn Thiên xông vào bên trong, lại bị Bách Lý Triệt kéo lộn trở lại. Bách Lý Triệt nhanh chóng ngừng chiến, thối lui đến lối vào, liếc mắt nhìn mọi người, gian manh  cười nói:

"Đều tới, xem ra các người thật muốn biết bọn họ hiện tại như thế nào, đúng chứ?"

Ánh mắt vừa chạm đến người Bách Lý Duyệt, đột nhiên nói tiếp: " Duyệt Nhi, muội dẫn bọn họ theo, là muốn xem họ hưởng thụ những hình phạt trong địa lao thế nào sao?"

Cả người Bách Lý Duyệt run run, trốn ra đằng sau Thủy Tư Tĩnh, chỉ hé đầu đáp: "Triệt ca ca, bà nội muốn tìm huynh, muội mới dẫn đến. Những người khác, muội không liên can!".

Bách Lý Triệt đưa mắt nhìn sang Thủy Tư Tĩnh, hắn cũng không ngờ bà  sẽ tới nơi này?

"Bà nội!", Bách Lý Triệt khẽ gọi, người trước mắt chính là điểm cố kỵ của hắn, không vì cái gì khác, mà chỉ vì bà là mẫu thân của tiểu cô cô, lại còn là người tiểu cô cô kính yêu nhất.

"Triệt nhi, cháu mang Mẫn nhi và Hoành Ngọc đến đây làm gì?". Thủy Tư Tĩnh trầm mặc hỏi.

Bách Lý Triệt khẽ vâng một tiếng, chợt nhớ tới gương mặt ấm áp kia, nữ nhi của tiểu cô cô, ha ha. Nhưng vừa nghĩ đến một gương măt khác, trong lòng lại uất hận không thể xé nát người kia làm trăm mảnh, hừ, thứ con tư sinh đó, đúng là bại hoại!

"Ai, hà tất phải vậy, bọn họ đều là con của cô cô cháu, cũng là biểu đệ biểu muội của cháu, tội gì lại làm như vậy!"

"Bà nội, biểu đệ biểu muội gì chứ?", Bách Lí Duyệt vội vàng chen vào, cảm thấy thật hứng  thú với việc đột nhiên có thêm họ hàng thân thích này. Biểu đệ biểu muội của Triệt ca ca chẳng phải cũng là biểu ca biểu tỷ của nàng ta hay sao? Thật tốt, có bạn chơi cùng rồi!

Bách Lý Duyệt cũng thầm hiểu, vị trí đại tiểu thư Bách Lý gia của mình tuyệt sẽ không dao động, nhưng đột nhiên lại xuất hiện thêm vài người thân thích, tới cũng tốt, coi như giải khuây cho đỡ buồn thôi.

"Triệt ca ca, hai người kia ở đâu, cho muội gặp đi!". Bách Lý Duyệt ra mặt lấy lòng.

"Duyệt Nhi, không cho phép hồ nháo!". Thủy Tư Tĩnh nghiêm khắc nói, tiếp đến liền nhìn về phía Bách Lý Triệt, giảng giải: "Triệt nhi, cô cô của cháu đã mất, đả kích này đối với cháu đương nhiên bà nội hiểu. Nhưng trong chuyện này bọn họ có gì lỗi chứ, cháu muốn trả thù, cũng không nên chĩa mũi nhọn vào bọn họ!".

Nói đến đây Thủy Tư Tĩnh càng thêm đau lòng, chuyện đã qua vài chục năm, bà biết Bách Lý Triệt đã đau đớn thế nào. Vừa ra đời, phụ mẫu đã không còn, thằng bé lớn lên bên cạnh Ưu nhi nên càng thêm lệ thuộc vào người cô cô này. Ưu nhi chính là toàn bộ thế giới của hắn. Nhưng không ngờ, con bé nói đi là đi, quyết tuyệt đến vậy. bà thậm chí còn nhớ rõ, một năm sau khi Ưu nhi đi, tiểu tôn tử này không hề hé răng nói nửa lời, mỗi ngày đều đợi ở rừng Vong Ưu, ngây ngốc ở đó không về.

Khi đấy, bà chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ. Nhưng bản thân vẫn còn phải chống đỡ cho Bách Lý Sơn trang, dường như bà đã bỏ qua những suy nghĩ trong lòng của hắn, mới tạo thành tính nết vặn vẹo phân liệt như ngày hôm nay. Vừa dính đến chuyện của Bách Lý Ưu, thằng bé liền thay đổi hoàn toàn, thậm chí còn trở nên xa lạ đến đáng sợ.

"Triệt nhi, cô cô của cháu cũng không muốn thấy cháu như vậy đâu, bên trong kia chính là những người con mà cô cô cháu thương yêu nhất, nếu biết cháu làm như vậy với bọn họ, có thấy cao hứng không?"

Bách Lý Triệt hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ảm đạm quét qua vài tia âm u, nhìn chằm chằm vào Thủy Tư Tĩnh, sau đó liếc nhìn ra xung quanh, cuối cùng dừng ở trên người Quân Mạc Ly.

"Nàng ta chắc hẳn vẫn còn là xử nữ!".

Chỉ một câu nói, cực kỳ bình thản không có gì lạ, nhưng lại càng trở nên nhạy cảm. Quân Mạc Ly chợt nắm chặt hai quả đấm, trong mắt giăng đầy tia máu, nhìn Bách Lý Triệt, hỏi: "Ngươi đã làm gì nàng ấy!".

"Ha ha, ngươi nói thử xem?", Bách Lý Triệt cười to đáp.

"Bụp", Bách Lý Triệt bị đấm một quyền, cả người lảo đảo chực ngã. Quân Mạc Ly như ma quỷ xuất hiện trước mắt, hắn vội lấy lại tinh thần, lập tức, lao vào nhau không ngừng xuất chiêu.

"Tìm chết, nếu dám động vào nàng, thì cứ chờ chết đi!"

"Ha ha, nàng ấy, ta nhất định phải có!"

Hai người vừa đánh vừa nói, những người khác vừa nghe thế lập tức kinh hãi, nhất là Thủy Tư Tĩnh, tâm bình tĩnh liền dâng lên từng đợt sóng ngầm, Triệt nhi có ý với Mẫn nhi sao? Hắn?!

"Dừng tay!", mấy viên đá đột nhiên bay ra từ Thủy Tư Tĩnh, tách hai người kia ra, trực tiếp đi tới.

"Đi vào, các ngươi cũng tới đây!"

Bách Lý Triệt quay mặt sang, thản nhiên đi theo vào, Quân Mạc Ly theo sát phía sau, trong lòng càng thêm lo lắng. Mẫn nhi, Mẫn nhi. . . . . .

Cả gian phòng sáng ngời, trong bình hoa cắm một nhành tuyết mai, tản ra mùi thơm thoang thoảng. Hình ảnh giản đơn này không tàn khốc như bọn họ tưởng tượng, thậm chí ngay cả ám thất cũng chưa từng có.

"Đây là?", vẻ mặt Thủy Tư Tĩnh vô cùng nghi hoặc, nhìn về phía Bách Lý Triệt. Đây mà là địa lao sao, không khỏi quá không tương xứng rồi. 

"Triệt ca ca, huynh thay đổi chúng từ bao giờ vậy, thật là đẹp!", Bách Lý Duyệt không hề kinh ngạc, chỉ hết sức vui sướng, địa lao như thế này thật tốt, nàng ta càng thích hơn.

"Duyệt Nhi thích sao? Nếu thế Mẫn nhi cũng sẽ thích thôi!". Bách Lý Triệt cất lời dịu dàng, nơi nào đó trong lòng chợt mềm xuống, Mẫn nhi, ắt hẳn cũng sẽ thích cách trang trí này.

"Người ở đâu?", Thiên Mị dò xét bốn phía, chỉ thấy bố trí như thế, mà Hoành Ngọc và Đường Mẫn, ngay cả một bóng người cũng không thấy. Hình như, tất cả đều chỉ là một trò chơi trong tay người này, càng như thế, trong lòng hắn ta càng sợ.

Bách Lý Triệt quay đầu lại, nhìn lướt qua Thiên Mị một lần, không ngừng lắc đầu cảm khái: "Thực sự không ngờ, đứa con tư sinh kia lại còn có người thích, thế nhưng đây lại là nam nhân. Thật là không chịu nổi mà!".

"Bách Lý Triệt!", Thiên Mị cắn răng nghiến lợi gọi, nói ai cũng có thể, duy chỉ có Hoành Ngọc, thì không được. “Bách Lý Triệt, bản thân ngươi mới chính là đồ bệnh hoạn, Hoành Ngọc so với ngươi, còn tốt hơn nghìn lần. Không chiếm được liền phát điên phát rồ, loại người như thế, mới là thứ không chịu nổi!". Quả thật, ở trong mắt của Thiên Mị, hành động này của Bạch Lý Triệt chính là có bệnh, hoàn toàn phát sinh từ tư tưởng cố chấp. Đối mặt với người như vậy, Thiên Mị đột nhiên lại sinh lòng nghi ngờ với Bách Lý Ưu và Bách Lý Triệt, ban đầu tình cảm phải như thế nào, mới có thể khiến cho tên điên cuồng này qua vài chục năm vẫn còn ghi lòng tạc dạ như thế.

"Đứa con tư sinh này không phải do một người, mà là của mấy người cơ đấy, hình như …..". Bách Lý Triệt vừa tưởng tượng ra những hình ảnh kia, trong lòng lại sôi trào khác thường, Hoành Ngọc ơi Hoành Ngọc, ngươi thật sự nên thấy xấu hổ vì sự tồn tại của mình.

"Triệt nhi!", Thủy Tư Tĩnh hô to, tại sao Triệt nhi lại có thể đối xử với Hoành Ngọc như thế, tại sao chứ, tại sao lại có thể như vậy được!

"Bọn họ ở đâu? Nói mau!", Thủy Tư Tĩnh không thể tiếp tục kiềm chế được nữa, Hoành Ngọc vốn đã mặc cảm tự ti, vậy thì cả đời này thằng bé sao còn có thể mở lòng được nữa? Bách Lý Sơn trang, chỉ sợ là nỗi đau trong lòng thằng bé. Hoành nhi, bà thật có lỗi với hắn!

Lúc này, Bách Lý Triệt tính toán thời gian đã đủ rồi, liền thong thả mở miệng: "Hắn sinh ở nơi nào, liền được hưởng thụ phần vinh hạnh này ở đó!". Để cho bọn họ đi tìm đi, cảnh tượng tốt như thế cũng nên để cho bọn họ mở rộng tầm mắt.

Mọi người sững sờ, Thủy Tư Tĩnh phản ứng nhanh nhất, vội vàng nói: "Ở rừng Vong Ưu, mau lên!".

Thiên Mị là người đầu tiên xông ra, Quân Mạc Ly theo sát phía sau, nhưng vẫn không cản nổi bước tiến của hắn. Lúc này, Quân Mạc Ly không khỏi coi trọng người này thêm vài phần, tình cảm sâu sắc như vậy, cho dù Hoành Ngọc là một nam tử, bản thân cũng còn thấy cảm động. Mẫn nhi nói không sai, tình cảm của Thiên Mị đối với Hoành Ngọc sợ rằng trong vòng nửa năm qua đã thấm sâu vào tận xương tủy, nhưng có lẽ bản thân chính chủ vẫn chưa biết mà thôi. Có lẽ đây là một cơ hội, để cho bọn họ biết được tâm ý của đối phương.

Trong lòng thầm nghĩ như vậy nhưng bước chân cũng không dám chậm trễ. Hoành Ngọc ở rừng Vong Ưu, rất có khả năng  Mẫn nhi cũng ở đó. Tình cảm của Bách Lý Triệt đối với Bách Lý Ưu không có gì thay thế, tuy hắn ta sẽ không làm gì bất lợi với nàng, nhưng lo lắng trong lòng Quân Mạc Ly vẫn không hề giảm. Đó là thê tử của hắn, là người bảo bối tâm can của hắn, nếu nàng xảy ra chuyện gì, thì cả đời này, hắn đều không thể an lòng.

××××××

Lòng Thiên Mị như có lửa thiêu, hùng hổ lao tới rừng Vong Ưu.

Cả cánh rừng chìm trong yên tĩnh, ngay cả tiếng chim hót cũng ngưng bặt. Cảnh tương như  thế thật sự quỷ dị, mà cánh cửa bên trong nhà gỗ, lại đang mở toang.

"Hoành Ngọc!". Thiên Mị trực tiếp xông đi vào, vừa nhìn liền ngơ ngẩn cả người, một mảnh hỗn độn, trên đất, trên bàn, khắp nơi đều là y phục bị xé rách, những mảnh vải màu trắng nhức mắt kia, những thứ đang nhuốn máu kia, hết thảy đều khiến hắn lảo đảo chực ngã.

Là đồ của Hoành Ngọc, đêm đó lúc ra đi Hoành Ngọc cũng mặc y phục như thế. Lúc này, y phục rách nát đầy đất, lại còn nhuộm đầy máu. Cảnh tượng như vậy, không cần nghĩ cũng biết đã  xảy ra chuyện gì.

Tự trách, hối tiếc, tức giận, tất cả cảm xúc không ngừng ập tới kêu gào.

Tìm kiếm khắp nơi, phải tìm bằng được người kia, ngay lập tức, tuyệt không thể chậm trễ. Cho dù kết quả có như thế nào thì hắn cũng muốn tìm.

Cứ theo dấu vết y phục bị xé rách mà tìm, Thiên Mị đuổi ra bên ngoài, sau đó lập tức đi vào sâu trong rừng. Lát sau, Quân Mạc Ly cũng nối gót bước vào, vừa nhìn liền kinh hãi, đầy đất là mảnh vải xé rách, xen lẫn vết máu loang lổ, y phục của Mẫn nhi màu vàng, cái này lại là màu trắng, nhất định là của Hoành Ngọc!

Trong lòng càng thêm lo lắng, nếu thật như thế, thì không chỉ có Thiên Mị mà ngay cả Mẫn nhi đời này cũng sẽ luôn tự trách. Đó là ca ca của nàng, làm sao có thể không tự trách cho được.

Phải tìm được bọn họ!

Hai tay áo không ngừng buộc chặt, móng tay cắm thật sâu vào bàn tay, mà bản thân lại không hề cảm thấy đau đớn chút nào. Giờ phút này trong đầu Thiên Mị chỉ có duy nhất một ý niệm, phải tìm bằng được người kia, cho dù là nhìn thấy cảnh tượng như thế nào, nhất định cũng phải gặp!

"Hừ ~ hừ~" từ sâu trong rừng trúc tràn ra tiếng rên rỉ đứt quãng, Thiên Mị thoáng sửng sốt, nhất định là Hoành Ngọc rồi! Lập tức, mừng như điên chạy tới. Người đó ở đây, người đó đang ở nơi này!

"Hừ ~", lúc này toàn thân Hoành Ngọc thật xơ xác tiêu điều, trên người chỉ còn độc một chiếc áo lót, đang trong trạng thái căng thẳng gấp rút. Tầm mắt bắt đầu trở nên mơ hồ, hết sức khó chịu, ngã xuống người Đường Mẫn.

"Hoành Ngọc, huynh làm sao vậy?". Đường Mẫn vội vàng hỏi, nàng đã bị điểm huyệt, mà giờ phút này lại bị Hoành Ngọc đè lên người, còn hắn, hiện tại cũng đã trúng phải mị độc.

---Hết chương 70----

Chapter
1 Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2 Chương 2: Xuất giá!
3 Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4 Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5 Chương 5: Thừa tướng công công
6 Chương 6: Ngày lại mặt
7 Chương 7: Gặp Liễu nương
8 Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9 Chương 9: Dò thám vườn mai
10 Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11 Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12 Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13 Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14 Chương 14: Không giả ngốc nữa
15 Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16 Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17 Chương 17: Tự ra tay
18 Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19 Chương 19: Phụ tử tương kiến
20 Chương 20: A Ly và A Ly
21 Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22 Chương 22: Nàng là người của ta
23 Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24 Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25 Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26 Chương 26: Sỉ nhục!
27 Chương 27: Cam kết với nhau
28 Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29 Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30 Chương 30: Buổi tối mập mờ
31 Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32 Chương 32: Chủ tử thần bí
33 Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34 Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35 Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36 Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37 Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38 Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39 Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40 Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41 Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42 Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43 Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44 Chương 44: Một cuộc giao dịch
45 Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46 Chương 46: Hồ ly, tới tay
47 Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48 Chương 48: Nam tử xa lạ
49 Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50 Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51 Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52 Chương 52: Giống như cố nhân
53 Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54 Chương 54: Lửa giận của hắn
55 Chương 55: Ngọc hoán huyết
56 Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57 Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58 Chương 58: Phu thê tâm tình!
59 Chương 59: Ta cũng vậy
60 Chương 60: Quan hệ vi diệu
61 Chương 61: Sương mù dày đặc
62 Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63 Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64 Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65 Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66 Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67 Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68 Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69 Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70 Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71 Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72 Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73 Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74 Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75 Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76 Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77 Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78 Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79 Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80 Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81 Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82 Chương 70-1: Mị độc!(1)
83 Chương 70-2: Mị độc!(2)
84 Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85 Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86 Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87 Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88 Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89 Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90 Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91 Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92 Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93 Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94 Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95 Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96 Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97 Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98 Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99 Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100 Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101 Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102 Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103 Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104 Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105 Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106 Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107 Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108 Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109 Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110 Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111 Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112 Chương 88: A Ly, ta sợ!
113 Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114 Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115 Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116 Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117 Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118 Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119 Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120 Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121 Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122 Chương 95: Nàng chọn đi!
123 Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124 Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125 Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126 Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127 Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128 Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129 Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130 Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131 Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132 Chương 105
133 Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134 Chương 107: Giải quyết
135 Chương 108: Gặp mặt
136 Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137 Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138 Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139 Chương 112: Theo sát phía sau!
140 Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141 Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142 Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143 Chương 116: Phượng Tiêu
144 Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145 Chương 118: Cẩn thận
146 Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2
Chương 2: Xuất giá!
3
Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4
Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5
Chương 5: Thừa tướng công công
6
Chương 6: Ngày lại mặt
7
Chương 7: Gặp Liễu nương
8
Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9
Chương 9: Dò thám vườn mai
10
Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11
Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12
Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13
Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14
Chương 14: Không giả ngốc nữa
15
Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16
Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17
Chương 17: Tự ra tay
18
Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19
Chương 19: Phụ tử tương kiến
20
Chương 20: A Ly và A Ly
21
Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22
Chương 22: Nàng là người của ta
23
Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24
Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25
Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26
Chương 26: Sỉ nhục!
27
Chương 27: Cam kết với nhau
28
Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29
Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30
Chương 30: Buổi tối mập mờ
31
Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32
Chương 32: Chủ tử thần bí
33
Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34
Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35
Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36
Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37
Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38
Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39
Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40
Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41
Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42
Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43
Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44
Chương 44: Một cuộc giao dịch
45
Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46
Chương 46: Hồ ly, tới tay
47
Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48
Chương 48: Nam tử xa lạ
49
Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50
Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51
Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52
Chương 52: Giống như cố nhân
53
Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54
Chương 54: Lửa giận của hắn
55
Chương 55: Ngọc hoán huyết
56
Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57
Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58
Chương 58: Phu thê tâm tình!
59
Chương 59: Ta cũng vậy
60
Chương 60: Quan hệ vi diệu
61
Chương 61: Sương mù dày đặc
62
Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63
Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64
Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65
Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66
Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67
Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68
Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69
Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70
Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71
Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72
Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73
Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74
Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75
Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76
Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77
Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78
Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79
Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80
Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81
Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82
Chương 70-1: Mị độc!(1)
83
Chương 70-2: Mị độc!(2)
84
Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85
Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86
Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87
Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88
Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89
Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90
Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91
Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92
Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93
Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94
Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95
Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96
Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97
Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98
Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99
Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100
Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101
Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102
Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103
Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104
Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105
Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106
Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107
Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108
Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109
Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110
Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111
Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112
Chương 88: A Ly, ta sợ!
113
Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114
Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115
Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116
Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117
Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118
Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119
Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120
Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121
Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122
Chương 95: Nàng chọn đi!
123
Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124
Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125
Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126
Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127
Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128
Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129
Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130
Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131
Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132
Chương 105
133
Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134
Chương 107: Giải quyết
135
Chương 108: Gặp mặt
136
Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137
Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138
Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139
Chương 112: Theo sát phía sau!
140
Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141
Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142
Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143
Chương 116: Phượng Tiêu
144
Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145
Chương 118: Cẩn thận
146
Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)