Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)

Thiên Mị ngây ngốc ở bên trong không gian càng lâu tâm lại càng bình tĩnh, không còn gấp gáp như lúc đầu nữa. Hoành Ngọc là người mà hắn coi trọng chứ không phải cưỡng cầu lúc nào cũng bên cạnh. Quân Mạc Ly không ngừng tìm đường ra, còn hắn lại ngồi xuống, hồi tưởng về quãng thời gian nửa năm chung sống của bọn họ.

Lần đầu tiên gặp mặt hắn đã cảm thấy Hoành Ngọc rất khác biệt. Nam tử này, bề ngoài hào hoa, ôn tồn nho nhã cứ tưởng rằng đây chỉ là một chiếc gối thêu hoa. Nhưng cuối cùng hắn liền phát hiện bản thân đã sai lầm rồi, người này cố chấp cứng rắn từ trong xương tủy tuyệt không thua gì hắn, thậm chí so với hắn càng mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, sự cố chấp bướng bỉnh này của Hoành Ngọc vẫn chưa kịp bộc phát, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng hắn ta là một người hèn yếu.

Thiên Mị thoáng hối hận, ban đầu vì sao lại biến người kia trở thành nam sủng, khiến hắn ta dùng ánh mắt oán hận như thế nhìn mình gần nửa năm trời. Ha ha, chuyện đúng đắn nhẩt cũng là sai lầm nhất mà Thiên Mị hắn đã làm chính là để người kia ở lại. Trời cao thật biết trêu đùa, để người kia có mặt trong cuộc sống của hắn, chuyện này người đời sao có thể dễ dàng tha thứ, mà buồn cười nhất, hết thảy đều là do hắn đơn phương.

"Ha ha, tìm được thì như thế nào, còn có thể nói gì chứ!". Thiên Mị cất tiếng cười to, đến cuối cùng, hoàn toàn không được gì cả. Cái hắn muốn chỉ là công dã tràng!

"RẮC...A...Ắ..!!!". Bỗng dưn lúc này không gian lại tách ra một kẽ hở, tia sáng trắng trong nháy mắt xẹt qua, Quân Mạc Ly lập tức nắm lấy cơ hội, dùng sức mở ra: "Giúp một tay đi!".

Cái khe quá nhỏ, sức lực của một người tuyệt đối không đủ, mà Thiên Mị này, có thể giúp được hắn."Tìm được đường ra rồi!". Quân Mạc Ly nhìn về phía nam tử đang ngồi trên đất cười  không dứt lên tiếng. Thiên Mị vội lấy lại tinh thần, sau khi hiểu ra lập tức giúp một tay. Dưới sức mạnh của hai người cái khe dường như cũng thỏa hiệp, từ từ mở ra.

Bắt lấy thời cơ!

Thân ảnh của Quân Mạc Ly cùng với Thiên Mị chợt lóe, nhảy ra khỏi không gian, cuối cùng cũng thoát được.

Tiếng chim hót ríu rít, tiếng suối chảy róc rách thật êm tai, hiện tại bọn họ đã có mặt ở một thế giới chân thật. Bách Lý Hàn Thiên mừng rỡ không thôi, nhanh như vậy mà đã thoát ra được, đủ cho thấy giác ngộ của họ cao ra sao.

"Tiểu tử, đi ra, mau theo ta!". Bách Lý Hàn Thiên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hai người họ, chậm rãi nói một câu sau đó đi thẳng về phía trước. Vừa bước được mấy bước, nhận thấy được người phía sau còn chưa đuổi theo, lập tức quay đầu nhìn lại, thấy hai tên kia vẫn ngây người ra tại chỗ.

"Các ngươi có muốn thấy người mình muốn gặp không hả ?"

"Mẫn nhi ở đâu?"

Bách Lý Hàn Thiên lập tức chê cười: "Đuổi theo là được rồi, còn nói nhảm làm gì!". Rồi lại quay sang nhìn Thiên Mị, vẻ mặt có chút phức tạp, hỏi: "Còn tiểu tử ngươi thì sao đây?"

Thiên Mị không hiểu, hắn thì có liên quan gì chứ, liền đáp: "Ta không muốn gặp nữ nhân kia!"

"Ta biết, ta chỉ hỏi ngươi có muốn gặp Hoành Ngọc hay không?". Hoành Ngọc đã ù ù cạc cạc, chẳng lẽ tên này cũng không nắm rõ lắm sao!

"Hắn đang ở đây?"

"Nói nhảm."

"À!”. Thiên Mị ngây ngốc cười, đuổi theo Bách Lý Hàn Thiên, nhưng trong lòng vẫn không biết nên thuyết phục mình ra sao, hắn lấy lý do gì để đi gặp người kia chứ.

Đường Mẫn ở bên ngoài đi lại không yên, cứ qua qua lại lại mấy lần, cả con đường nhỏ cũng nhìn đến sắp thủng rồi, mà vẫn không thấy bóng dáng của lão đầu kia đâu. Không phải đi đón người sao? Thế nào mà còn chưa trở lại!

"Tới rồi!". Vốn đang tựa vào khung cửa, Hoành Ngọc ngẩng đầu, bình tĩnh nói. Hắn nghe được tiếng bước chân của ba người, rõ ràng, Thiên Mị cũng tới.

Có điều, hắn tới làm cái gì?

"Mẫn nha đầu, mang người đến cho cháu rồi này!". Bách Lý Hàn Thiên hô to, người còn chưa tới, tiếng đã truyền vào trong tai Đường Mẫn. A Ly tới? Đường Mẫn chậm rãi nhấc váy lên, chạy về phía đường nhỏ. Lúc này nếu dè dặt, đó chính là kẻ ngu. Nàng muốn gặp hắn, một giây cũng ngại không đủ.

"A Ly!". Mắt Quân Mạc Ly lập tức sáng lên, nhìn bóng dáng quen thuộc đang vội vã chạy tới, trên mặt vô cùng kích động.

Cổ họng căng thẳng, thốt ra một tiếng: "Mẫn nhi."

Con đường dần dần thu hẹp, hai người ôm chặt nhau không rời, cảm thụ sự tồn tại của đối phương. Mới tách ra một ngày, nhưng cảm giác như đã qua nửa đời. Hốc mắt Đường Mẫn đỏ bừng, nhìn Quân Mạc Ly không nói lời nào, hai tay nhỏ bé sờ lên mặt của người nào đó, hình như đã tiều tụy đi rất nhiều. Còn bị thương nữa!

Đường Mẫn cẩn thận tra xét khắp người Quân Mạc Ly, không nhịn được khóc thành tiếng, khắp nơi đều là vết thương, lớn có nhỏ có, nhiều chỗ vẫn còn chưa cầm máu, hiện tại còn đang âm thầm chảy ra, hòa với những vệt máu khô, hết sức khó coi, lớn nhất là vết thương trên đùi, nhiễm đỏ của ống quần, vô cùng chói mắt.

"Không sao đâu, Mẫn nhi!". Quân Mạc Ly cười cười, ngược lại còn an ủi Đường Mẫn. Thật ra thì hắn cũng không có cảm giác gì, chỉ cần tìm được nàng, nhìn thấy Mẫn nhi bình an như vậy là đủ rồi.

"A Ly, chàng lại bị thương!". Đường Mẫn đau lòng không kìm được mà thốt lên. Do nàng nhất định đòi tới, do dự hiếu kỳ, sự bốc đồng của bản thân mà khiến cho hắn bị thương thế này. Đường Mẫn, mày quả thực là khắc tinh của hắn mà.

Bách Lý Hàn Thiên nhìn đôi phu thê nào đó đoàn viên mà ngổn ngang trăm mối. Thiên Mị ở bên cạnh lại càng thêm cô đơn, Hoành Ngọc chưa hề bước ra, chuyện của hai người bọn họ còn phải thuận theo tự nhiên, sự việc lần này hắn không ủng hộ cũng không phản đối, tất cả tùy duyên thôi.

"Này, nàng đang thẹn thùng sao?"

"Ai cần chàng lo!", Đường Mẫn lau lau nước mắt, ôn nhu kéo Quân Mạc Ly trở về đường cũ. Nhân tiện liếc sang phía Thiên Mị nói: "Người kia đang ở trong!".

Hoành Ngọc, rất có thể là ca ca của nàng, nếu như Thiên Mị cùng Hoành Ngọc ở bên nhau thì tên này chẳng phải sẽ là tẩu tẩu của nàng sao? Ha ha, xưng hô này quả thật thú vị, nàng rất mong đợi một ngày như thế. Có thể suy ra, sắc mặt của tên kia sẽ có vô cùng khó coi.

Ha ha. . . . . .

Đường Mẫn vui vẻ dắt Quân Mạc Ly đi, giờ phút này nhìn ai cũng đều thấy thuận mắt. Hoành Ngọc thấy thế liền nhíu mày, quả nhiên khác biệt, cả người đều thay đổi. Mẫn nhi cười lên vẫn tốt hơn.

"Hoành Ngọc, Hoành Ngọc!". Đường Mẫn vẫy tay gọi người đằng trước, vẻ thân thiết này khiến hai nam nhân bên cạnh ngây ngẩn cả người. Quan hệ của hai người họ trở nên thân thiết từ lúc nào. Quân Mạc Ly không vui kéo tay Đường Mẫn, lạnh lùng nhìn Hoành Ngọc. Mà Thiên Mị ở đằng sau, tâm lập tức chìm đến đáy cốc, quả nhiên, không có vị trí của hắn.

"Ha ha, Mẫn nhi!". Hoành Ngọc bước lên trước, vỗ nhè nhẹ lên đầu Đường Mẫn, sửa sang lại tóc mái tán loạn phía trước. Vốn đã muốn làm động tác này từ lâu, mỗi lần nhìn thấy Quân Mạc Ly ở bên cạnh muội muội, hắn đều không ngừng hâm mộ, bao giờ mình mới xác nhận thân phận để có thể làm như vậy, may mắn thay hôm nay đã được như ý nguyện!

"Thỉnh tự trọng!", Quân Mạc Ly hất tay Hoành Ngọc ra, sức lực lớn đến kinh người, Hoành Ngọc bị như thế cũng không náo loạn, liên tiếp lui về phía sau. Không ngờ người này lại ghen đến như thế, nhưng như vậy cũng tốt, càng chứng tỏ hắn ta thật lòng yêu thương Mẫn nhi. Hoành Ngọc không buồn, nhìn hai người họ bật cười, nhất là Đường Mẫn, ánh mắt kia của muội muội hắn mềm đến mức có thể nhéo ra nước.

"Hoành Ngọc, không sao chứ, có phải A Ly đã đẩy quá mạnh hay không?". Đường Mẫn tức giận liếc nhìn Quân Mạc Ly, buông tay hắn ra vội vàng đi đến đỡ Hoành Ngọc dậy. Thật vất vả mới nhận được người ca ca này, mặc kệ là thật hay giả, trước hết phải hưởng thụ chút tình thân này mới được.

"Không sao, hắn đẩy không mạnh lắm!". Hoành Ngọc nhìn Quân Mạc Ly, cảm thấy vị muội phu này cực tốt, Mẫn nhi có một phu quân như vậy, không thể nào tốt hơn được nữa. Tuy nhiên nhớ lại những tin đồn trước kia về Quân Mạc Ly, lại liếc nhìn về phần bụng lùm lùm của người này vẫn thấy hơi mơ hồ. Ha ha, nam tử mang thai, quả thực khiến người khác vô cùng tò mò, đến cùng là bệnh tình ra sao mà lại dẫn đến tình trạng khôi hài như thế!

"Không có việc gì thì tốt, vào nhà nói chuyện!". Đường Mẫn thở ra một hơi, như trút được gánh nặng. Trong phòng mỗi người một sắc mặt, Đường Mẫn ngồi ở bên cạnh Quân Mạc Ly, Bách Lý Hàn Thiên đầy hứng thú xem trò vui, Hoành Ngọc chỉ lẳng lặng nhìn ly trà trong tay, chỉ riêng Thiên Mị vẻ mặt có chút tối tăm.

"A, người đã tề tựu đông đủ, huynh lên tiếng đi chứ!". Đường Mẫn cất lời chĩa mũi dùi về phía Hoành Ngọc. Thiên Mị giương mắt, nhìn người nào đó vẫn trầm tư không nói lời nào, bộ dáng kia giống như đang chịu hết uất ức. Đúng là như thế, đối với Thiên Mị mà nói, việc đặt vào U Cảnh, khiến cho hắn nhận ra vị trí của mình ở trong tâm Hoành Ngọc, sợ là không hề có một mảy may.

"Nơi này không phải là nơi các ngươi nán lại lâu, nhanh chóng ra ngoài đi!". Hoành Ngọc ngẫm nghĩ một lát, rồi sau đó ngẩng lên nói, mặc dù không nỡ xa Đường Mẫn, nhưng quả thực U Cảnh không phải nơi bọn họ có thể tiến vào. Cho đến bây giờ Bách Lý Triệt vẫn không có động tĩnh gì, chuyện cổ quái như vậy không hiểu ý hắn muốn như thế nào, cố ý thả bọn họ tiến vào đây đến tột cùng là có mục đích gì?

Hắn không thể mạo hiểm, Mẫn nhi không thể có vấn đề gì được.

"Đi thôi!". Hoành Ngọc lại một lần nữa mở miệng, giọng nói đầy quả quyết.

"Không cần, ta không đi. Trước khi mọi chuyện còn chưa rõ ràng, ta sẽ không rời đi!". Chuyện phụ thân ruột cùng với nghĩa phụ còn chưa ra ngô ra khoai, Hoành Ngọc chỉ nói đại khái, sao có thể buông tha cơ hội thật tốt này mà rời đi được chứ.

Bọn họ tới Thương Lan, chính là để tra rõ những thứ này, Đường Mẫn tự nhủ với bản thân, thân phận này là của chính mình, chứ không phải ai khác!

Quân Mạc Ly cũng giống nàng, rất muốn biết đáp án, về huynh đệ của hắn.

"Không được, Mẫn nhi, nghe huynh đi. Rời đi là lựa chọn tốt nhất!". Hoành Ngọc xoay người, không nhìn bất kỳ ai cứ thế đi vào bên trong, cuối cùng cũng sẽ ly biệt, cần gì phải lưu luyến chứ.

Đường Mẫn như kiến bò trong chảo với quyết định này của Hoành Ngọc. Lại nhìn sang Bách Lý Hàn Thiên, mặt hoàn toàn thản nhiên, bàng quan không muốn quản. Nàng phải làm sao bây giờ! Mắt thấy Hoành Ngọc sắp ra khỏi phòng, không nhịn được gọi to: " Ca ca, ngươi cứ thế mà đi sao?".

Cả một phòng, hoàn toàn yên tĩnh. . . . . .

Quân Mạc Ly kinh hãi, câu nói kia khiến cho hắn hoàn toàn mất hồn, ca ca, Hoành Ngọc sao? Hắn là ca ca của Mẫn nhi, làm sao có thể! Chẳng lẽ Bách Lý Ưu thật sự là Thượng Quan Lâm, thân phận của Hoành Ngọc đến tột cùng như thế nào?

Thiên Mị cũng kinh ngạc đến ngây người, sững sờ nhìn Hoành Ngọc, hắn vừa nghe được cái gì. . . . . .

Hết chương 66!......


Chapter
1 Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2 Chương 2: Xuất giá!
3 Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4 Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5 Chương 5: Thừa tướng công công
6 Chương 6: Ngày lại mặt
7 Chương 7: Gặp Liễu nương
8 Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9 Chương 9: Dò thám vườn mai
10 Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11 Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12 Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13 Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14 Chương 14: Không giả ngốc nữa
15 Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16 Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17 Chương 17: Tự ra tay
18 Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19 Chương 19: Phụ tử tương kiến
20 Chương 20: A Ly và A Ly
21 Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22 Chương 22: Nàng là người của ta
23 Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24 Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25 Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26 Chương 26: Sỉ nhục!
27 Chương 27: Cam kết với nhau
28 Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29 Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30 Chương 30: Buổi tối mập mờ
31 Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32 Chương 32: Chủ tử thần bí
33 Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34 Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35 Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36 Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37 Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38 Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39 Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40 Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41 Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42 Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43 Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44 Chương 44: Một cuộc giao dịch
45 Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46 Chương 46: Hồ ly, tới tay
47 Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48 Chương 48: Nam tử xa lạ
49 Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50 Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51 Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52 Chương 52: Giống như cố nhân
53 Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54 Chương 54: Lửa giận của hắn
55 Chương 55: Ngọc hoán huyết
56 Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57 Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58 Chương 58: Phu thê tâm tình!
59 Chương 59: Ta cũng vậy
60 Chương 60: Quan hệ vi diệu
61 Chương 61: Sương mù dày đặc
62 Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63 Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64 Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65 Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66 Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67 Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68 Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69 Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70 Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71 Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72 Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73 Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74 Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75 Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76 Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77 Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78 Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79 Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80 Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81 Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82 Chương 70-1: Mị độc!(1)
83 Chương 70-2: Mị độc!(2)
84 Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85 Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86 Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87 Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88 Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89 Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90 Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91 Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92 Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93 Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94 Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95 Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96 Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97 Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98 Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99 Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100 Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101 Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102 Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103 Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104 Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105 Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106 Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107 Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108 Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109 Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110 Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111 Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112 Chương 88: A Ly, ta sợ!
113 Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114 Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115 Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116 Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117 Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118 Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119 Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120 Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121 Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122 Chương 95: Nàng chọn đi!
123 Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124 Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125 Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126 Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127 Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128 Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129 Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130 Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131 Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132 Chương 105
133 Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134 Chương 107: Giải quyết
135 Chương 108: Gặp mặt
136 Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137 Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138 Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139 Chương 112: Theo sát phía sau!
140 Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141 Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142 Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143 Chương 116: Phượng Tiêu
144 Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145 Chương 118: Cẩn thận
146 Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2
Chương 2: Xuất giá!
3
Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4
Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5
Chương 5: Thừa tướng công công
6
Chương 6: Ngày lại mặt
7
Chương 7: Gặp Liễu nương
8
Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9
Chương 9: Dò thám vườn mai
10
Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11
Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12
Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13
Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14
Chương 14: Không giả ngốc nữa
15
Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16
Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17
Chương 17: Tự ra tay
18
Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19
Chương 19: Phụ tử tương kiến
20
Chương 20: A Ly và A Ly
21
Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22
Chương 22: Nàng là người của ta
23
Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24
Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25
Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26
Chương 26: Sỉ nhục!
27
Chương 27: Cam kết với nhau
28
Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29
Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30
Chương 30: Buổi tối mập mờ
31
Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32
Chương 32: Chủ tử thần bí
33
Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34
Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35
Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36
Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37
Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38
Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39
Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40
Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41
Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42
Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43
Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44
Chương 44: Một cuộc giao dịch
45
Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46
Chương 46: Hồ ly, tới tay
47
Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48
Chương 48: Nam tử xa lạ
49
Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50
Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51
Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52
Chương 52: Giống như cố nhân
53
Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54
Chương 54: Lửa giận của hắn
55
Chương 55: Ngọc hoán huyết
56
Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57
Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58
Chương 58: Phu thê tâm tình!
59
Chương 59: Ta cũng vậy
60
Chương 60: Quan hệ vi diệu
61
Chương 61: Sương mù dày đặc
62
Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63
Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64
Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65
Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66
Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67
Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68
Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69
Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70
Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71
Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72
Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73
Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74
Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75
Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76
Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77
Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78
Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79
Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80
Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81
Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82
Chương 70-1: Mị độc!(1)
83
Chương 70-2: Mị độc!(2)
84
Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85
Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86
Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87
Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88
Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89
Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90
Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91
Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92
Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93
Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94
Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95
Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96
Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97
Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98
Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99
Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100
Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101
Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102
Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103
Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104
Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105
Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106
Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107
Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108
Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109
Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110
Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111
Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112
Chương 88: A Ly, ta sợ!
113
Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114
Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115
Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116
Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117
Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118
Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119
Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120
Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121
Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122
Chương 95: Nàng chọn đi!
123
Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124
Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125
Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126
Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127
Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128
Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129
Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130
Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131
Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132
Chương 105
133
Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134
Chương 107: Giải quyết
135
Chương 108: Gặp mặt
136
Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137
Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138
Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139
Chương 112: Theo sát phía sau!
140
Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141
Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142
Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143
Chương 116: Phượng Tiêu
144
Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145
Chương 118: Cẩn thận
146
Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)