Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)

Ngày hôm sau, ánh nắng tươi sáng rực rỡ bao phủ khắp nơi.

Đường Mẫn mở mắt ra, nhìn những tia nắng đang len lỏi chen vào cửa sổ, chiếu xuống mặt đệm, đáng yêu vô cùng.

“Thật tốt, lại là một ngày nắng đẹp!”

“Cốc cốc ——” bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người nào lại đến sớm như vậy? Đường Mẫn bò dậy, lướt qua hai con hồ ly bên cạnh định tụt xuống giường. Nhưng ngang hông lại bị một cánh tay vươn ra kéo nàng trở lại, Quân Mạc Ly mở mắt liếc nhìn Đường Mẫn, đột nhiên cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, khẽ nói: “Mẫn nhi, ngoan ngoãn nằm yên ở đây, để ta đi!“.

“Ừm!”, Đường Mẫn đáp lời, nằm xuống. Nhìn Quân Mạc Ly nhanh chóng đứng dậy, mặc xiêm y, sau đó, quay đầu lại nhấc hỏa diễm hồ ném sang một bên.

Theo đường cánh cung hoàn mỹ, vật nào đó lập tức rơi tự do, “uỳnh” một cái nặng nề tiếp xúc với mặt đất.

“Chi chi ——” hỏa diễm hồ bất mãn kháng nghị. Quân Mạc Ly trừng mắt nhìn lại khiến cho hỏa diễm hồ sợ hãi ngoan ngoãn câm miệng. Đường Mẫn thấy thế liền bật cười, hình ảnh này vô cùng ấm áp. Thật tốt, hai con hồ ly đều ở bên cạnh, quả nhiên là một ngày nắng đẹp.

Quân Mạc Ly nhanh chóng mở cửa rồi vọt nhanh ra bên ngoài, đóng sập cửa lại. Ngoài cửa, có hai nha đầu đang đứng, tuổi tác cũng khá lớn, cẩn thận tỉ mỉ quan sát Quân Mạc Ly.

“Thái quân có lệnh, nửa canh giờ sau, tập hợp ở đại sảnh Sơn Trang!“. Nói xong cũng không để ý đến phản ứng của Quân Mạc Ly, liền lách người rời đi. Lần đầu tiên Quân Mạc Ly ngây người ra đó nhìn theo bóng dáng hai người đến truyền tin đã đi xa.

Hừ ——

Lần đầu tiên hắn được gặp người kiêu ngạo như thế, lại còn là một nha hoàn, nhìn phong thái kia chắc chắn là nha hoàn cận thân của Thủy Tư Tĩnh, cũng khó trách.

Cửa mở ra, Đường Mẫn thò đầu nhìn ra bên ngoài, lại không thấy ai cả. Mới vừa rồi còn loáng thoáng nói chuyện cơ mà!

“Ai vậy?”

“Đi rồi!”, Quân Mạc Ly nhún nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ. “Nửa canh giờ sau, tập hợp ở sảnh chính của Sơn Trang!“.

“Được, vậy thì mau chuẩn bị một chút!”, Đường Mẫn tự nhiên tiếp lời, trở về chuẩn bị. Lúc Quân Mạc Ly bước vào đã thấy Đường Mẫn ăn mặc chỉnh tề, đang ăn điểm tâm, vội vàng đi đến ngồi xuống cùng nhau hưởng dụng.

“Mẫn nhi, nếu không thích, không đi là được!“. Mặc dù bọn họ đang ở Bách Lý Sơn trang, nhưng không phải cái gì cũng đều phải nghe theo người khác. Đường Mẫn để đũa xuống, liếc nhìn một gian phòng khác, nặng nề gật đầu, đáp: “Đi, nhất định phải đi!“. Để xem xem rốt cuộc hôm nay họ sẽ nói những gì, còn rất nhiều chuyện về Bách Lý Ưu mà nàng muốn biết.

Bọn họ ở Bách Lý Sơn trang này nhìn như tự do, nhưng thực ra là đang bị quản chế vô hình. Nếu trong lúc nhất thời không đi ra được vậy thì giải tỏa được những băn khoăn trong lòng nàng là tốt nhất.

Lúc Đường Mẫn đi vào đại sảnh, đập vào mắt không phải ai khác mà chính là Thiên Mị, còn có cả Hoành Ngọc nữa.

“Tại sao các ngươi lại ở đây?”, Đường Mẫn kinh ngạc hỏi, không hiểu bọn họ đến Bách Lý Sơn trang làm gì?

“Vậy còn ngươi? Hà cớ gì lại ở nơi này?”, Thiên Mị thấy thực buồn cười, bọn họ làm sao lại không thể ở đây chứ.

“Ta tất nhiên là… “ Đường Mẫn nói được nửa chừng chợt khựng lại, sau đó buồn bực lên tiếng: “Đừng xen vào!“.

“Thật trùng hợp, đây cũng vậy!“. Thiên Mị ngồi xuống, chờ người tới. Đường Mẫn đứng ở một bên, tức giận cắn chặt răng nhìn chòng chọc vào tên yêu nghiệt trước mặt. Hai người họ thi nhau đọ nhãn tia lửa bắn ra kịch liệt.

Hoành Ngọc thoáng hoảng hốt, nhìn vẻ mặt sinh động của Đường Mẫn, không biết có cảm tưởng gì. Mẫn nhi, cũng ở trong sơn trang. Dường như số mạng đã định đoạt hết thảy.

Quân Mạc Ly nhìn Hoành Ngọc, lại nhìn sang Thiên Mị, sự xuất hiện của bọn họ hình như quá ngoài ý muốn. Trận pháp của Bách Lý Sơn trang trùng trùng điệp điệp, hắn may mắn đi vào được, còn bọn họ thì sao?

Nhìn ánh mắt kia của Hoành Ngọc, hắn thực sự không vui chút nào. Ngẫm đi ngẫm lại, tên này dường như đã chú ý đến Mẫn nhi hơi quá mức.

“Khách quý, đều đã đến!”, giọng nói của Bách Lý Triệt từ bên ngoài vang vọng vào, thoắt một cái hắn đã xuất hiện ở trên ghế chủ vị tốc độ nhanh đến mức khiến cho người ta phải tặc lưỡi than thầm.

Thật là nhanh, mới vừa nghe được tiếng người cũng vào tới nơi. Đường Mẫn âm thầm bội phục, tốc độ này nàng làm sao có thể bì kịp.

“Bách Lý Triệt, có lời gì mau nói đi!”, Thiên Mị mất hết kiên nhẫn, cũng không ưa dáng vẻ hành động của Bách Lý Triệt chút nào. Thấy thế nào cũng đều chói mắt, nếu không phải Hoành Ngọc nhất định muốn tới, hắn đã sớm quay trở về phủ.

“Lời gì muốn nói sao? Không có!”, Bách Lý Triệt cười một tiếng, trông cực kỳ mị hoặc. Lỗ chân lông của Đường Mẫn co rụt lại, lạnh lẽo toàn thân. Tên giả dối này!

“Các vị vô duyên vô cớ đi vào Bách Lý Sơn trang, đáng lẽ ra nên có lời giải thích với chúng tôi mới phải? Dĩ nhiên, Mẫn nhi là ngoại lệ!”

“Cắt ——”, Đường Mẫn khinh thường lên tiếng.

Quân Mạc Ly suy tư một hồi, liền mở miệng trước tiên: “Ta đến đây tìm thê tử của mình. Rất cần một câu trả lời thiết đáng của Bách Lý Trang chủ?“.

Bách Lý Triệt đưa tay ngăn lại, quay đầu nhìn về phía hai người khác. Thiên Mị mặt không biểu tình đáp: “Tùy tiện đi dạo!”, tiếp đến chính là một chuỗi trầm mặc.

Đại sảnh yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng hít thở của nhau, tất cả mọi người nhìn về phía Hoành Ngọc, chờ hắn mở miệng. Người từ nãy giờ vẫn cúi đầu, lúc này mới chậm rãi ngẩng lên, ánh mắt có chút rệu rã, cuối cùng dừng tầm mắt trên người Bách Lý Triệt.

Từng câu từng chữ, giọng nói nhẹ vô cùng: “Về nhà!”

Chỉ hai chữ ngắn ngủn nhưng lại hao phí rất nhiều hơi sức, đúng vậy, về nhà. Bách Lý Sơn trang, là nhà của Hoành Ngọc hắn. Trong suốt mười bảy năm, nơi này từng là nhà của hắn trong suốt từng ấy năm.

Bách Lý Triệt cứng người lại, Đường Mẫn đang bĩu môi cũng quên khép lại, còn Thiên Mị lại nhìn chằm chằm người bên cạnh mình không tin nổi, về nhà, Bách Lý Sơn trang, lại là nhà của hắn!

Chỉ có Quân Mạc Ly, vẫn như cũ không chút thay đổi. Hắn biết thân phận của Hoành Ngọc tuyệt không đơn giản, quả nhiên, lời vừa ra lập tức chấn kinh mọi người xung quanh.

“Về nhà, ha ha!”, Bách Lý Triệt lập tức cười ra tiếng: “Ta không nhớ mình còn có huynh đệ nào!“. Lời nói tàn nhẫn, ngoan tuyệt, khiến cho Hoành Ngọc sững sờ, sau đó lại rơi vàotrầm mặc.

Hắn bị chối bỏ.

“Bách Lý Triệt, ngươi đừng nên quá phận!”, Đường Mẫn đứng lên, chỉ vào Bách Lý Triệt mắng: “Ai nói hắn ta chính là huynh đệ của ngươi, đừng tưởng rằng người ta muốn ám chỉ mình. Hắn ta vào Bách Lý Sơn trang nói không chừng là có người thân ở chỗ này, ngươi kiêu ngạo cái gì chứ!“.

“Ngươi có người thân?”, ánh mắt Bách Lý Triệt sáng quắc, không chịu buông tha cho Hoành Ngọc.

Hoành Ngọc liền lắc đầu, đáp: “Không có!“. Nơi này hắn làm gì có người thân, duy nhất chỉ có quan hệ, nhưng lại không được thừa nhận. Hai từ về nhà này, thật đúng là quá xa xỉ.

“A, người nhận bừa thân thích, Bách Lý Sơn trang không thể nào chứa chấp nổi. Huống chi thân phận này, chậc chậc. . . . . .“. Bách Lý Triệt chưa nói hết sắc mặt Hoành Ngọc đã bắt đầu tái nhợt, thân thể cũng lay động theo. Thân phận, thân phận của hắn. . . . . .

“Bách Lý Triệt, người của Bổn vương há lại để ngươi muống mắng là mắng, mau thu hồi lại!“. Người của Thiên Mị hắn, đến phiên ai đến quản chứ!

“Chậc chậc, còn nói không phải, cũng nhảy ra biện hộ cho hắn rồi!“. Bách Lý Triệt tiếp tục giễu cợt, đột nhiên, hắn cảm thấy hết sức thú vị. Nam tử này, hắn sẽ không buông tha, nhìn hắn ta khổ sở càng khiến hắn hả hê hết sức.

Bách Lý Triệt không hiểu, tại sao khi nhìn thấy nam tử này, hắn lại cũng không tự chủ mà dõi theo. Bản thân cũng không rõ cảm giác vô hình kia là cái gì.

Loại cảm giác này, giống như đã ngấm vào máu từ nhỏ, vẫn luôn tồn tại. Dường như còn hết sức quen thuộc.

“Ngươi!”

“Im miệng!”, lời của Thiên Mị lập tức bị cắt ngang, Thủy Tư Tĩnh bước ra liếc nhìn Hoành Ngọc với ánh mắt đầy nghiêm nghị. Bức cho người nào đó phải ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt mình.

Tất cả nín thở nhìn hai người họ, ngay cả Bách Lý Triệt cũng vô cùng khẩn trương, Tổ mẫu bà muốn làm gì chứ!

“Đã chịu trở lại?”, Thủy Tư Tĩnh hờ hững mở miệng, ánh mắt cũng không nhìn Hoành Ngọc nữa. Tối hôm qua bà đã nhận ra hắn, nhưng không nói bất cứ câu nào, hôm nay vừa hỏi, cũng là lời đầu tiên trong nửa năm qua.

Hoành Ngọc đột nhiên đứng dậy, đi đến bên người Thủy Tư Tĩnh bất ngờ quỳ xuống. Đường Mẫn lập tức kinh hô, sau đó vội che miệng lại, nhìn Hoành Ngọc, chuyện gì đang xảy ra?

“Vâng, con đã trở về!”, Hoành Ngọc đáp.

Thủy Tư Tĩnh không tiếp lời, mặc cho Hoành Ngọc quỳ gối bên trong đại sảnh, một phút, một khắc, rồi nửa canh giờ, rốt cuộc cũng mở miệng.

“U Cảnh, úp mặt vào tường sám hối!”

“Vâng!”, Hoành Ngọc đứng lên, khom lưng hành lễ với Thủy Tư Tĩnh, rồi dứt khoát xoay người rời đi. Lưu lại một đám người ngơ ngác nhìn nhau.

Chapter
1 Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2 Chương 2: Xuất giá!
3 Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4 Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5 Chương 5: Thừa tướng công công
6 Chương 6: Ngày lại mặt
7 Chương 7: Gặp Liễu nương
8 Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9 Chương 9: Dò thám vườn mai
10 Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11 Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12 Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13 Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14 Chương 14: Không giả ngốc nữa
15 Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16 Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17 Chương 17: Tự ra tay
18 Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19 Chương 19: Phụ tử tương kiến
20 Chương 20: A Ly và A Ly
21 Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22 Chương 22: Nàng là người của ta
23 Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24 Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25 Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26 Chương 26: Sỉ nhục!
27 Chương 27: Cam kết với nhau
28 Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29 Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30 Chương 30: Buổi tối mập mờ
31 Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32 Chương 32: Chủ tử thần bí
33 Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34 Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35 Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36 Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37 Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38 Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39 Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40 Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41 Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42 Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43 Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44 Chương 44: Một cuộc giao dịch
45 Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46 Chương 46: Hồ ly, tới tay
47 Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48 Chương 48: Nam tử xa lạ
49 Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50 Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51 Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52 Chương 52: Giống như cố nhân
53 Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54 Chương 54: Lửa giận của hắn
55 Chương 55: Ngọc hoán huyết
56 Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57 Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58 Chương 58: Phu thê tâm tình!
59 Chương 59: Ta cũng vậy
60 Chương 60: Quan hệ vi diệu
61 Chương 61: Sương mù dày đặc
62 Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63 Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64 Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65 Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66 Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67 Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68 Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69 Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70 Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71 Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72 Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73 Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74 Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75 Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76 Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77 Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78 Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79 Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80 Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81 Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82 Chương 70-1: Mị độc!(1)
83 Chương 70-2: Mị độc!(2)
84 Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85 Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86 Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87 Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88 Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89 Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90 Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91 Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92 Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93 Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94 Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95 Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96 Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97 Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98 Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99 Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100 Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101 Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102 Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103 Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104 Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105 Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106 Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107 Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108 Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109 Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110 Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111 Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112 Chương 88: A Ly, ta sợ!
113 Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114 Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115 Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116 Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117 Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118 Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119 Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120 Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121 Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122 Chương 95: Nàng chọn đi!
123 Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124 Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125 Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126 Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127 Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128 Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129 Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130 Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131 Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132 Chương 105
133 Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134 Chương 107: Giải quyết
135 Chương 108: Gặp mặt
136 Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137 Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138 Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139 Chương 112: Theo sát phía sau!
140 Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141 Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142 Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143 Chương 116: Phượng Tiêu
144 Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145 Chương 118: Cẩn thận
146 Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)
Chapter

Updated 146 Episodes

1
Chương 1: Tiểu thư ngốc!
2
Chương 2: Xuất giá!
3
Chương 3: Động phòng hoa chúc (1)
4
Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc (hai)
5
Chương 5: Thừa tướng công công
6
Chương 6: Ngày lại mặt
7
Chương 7: Gặp Liễu nương
8
Chương 8: Đường Nhụy bất trinh?
9
Chương 9: Dò thám vườn mai
10
Chương 10: Hầu gia tập kích bất ngờ!
11
Chương 11: Đại tẩu chỉ điểm
12
Chương 12: Phu thê thổ lộ tâm tình
13
Chương 13: Vợ chồng đồng lòng, làm đầu trộm đuôi cướp
14
Chương 14: Không giả ngốc nữa
15
Chương 15: Viên Lộc Khanh ngăn cản
16
Chương 16: Ghen ảo ảo thật thật
17
Chương 17: Tự ra tay
18
Chương 18: “Quân tử" phân ngựa!
19
Chương 19: Phụ tử tương kiến
20
Chương 20: A Ly và A Ly
21
Chương 21: Thái tử yêu nghiệt ——cảnh tu
22
Chương 22: Nàng là người của ta
23
Chương 23: Trận chiến hiểu lầm
24
Chương 24: Xem cuộc vui, trả giá lớn
25
Chương 25: Xông vào doanh trướng!
26
Chương 26: Sỉ nhục!
27
Chương 27: Cam kết với nhau
28
Chương 28: Một con gà gây sóng gió
29
Chương 29: Ta là thê tử của chàng
30
Chương 30: Buổi tối mập mờ
31
Chương 31: Đêm đi dạo Xuân Phong lâu
32
Chương 32: Chủ tử thần bí
33
Chương 33: Hoa khôi tranh tài!
34
Chương 34: Mỹ nhân trong ngực!
35
Chương 35: Tiến vào Thương Lan
36
Chương 36: Thân thể ức chế sinh trưởng
37
Chương 37: Có thể làm chuyện phòng the được hay không?
38
Chương 38: Không thể trốn thoát, tình nguyện lựa chọn cái chết
39
Chương 39: Sắp vạch trần đáp án
40
Chương 40: Thái tử mang mặt nạ
41
Chương 41: Mang nam sủng đến thị uy!
42
Chương 42: Nhặt được bảo vật!
43
Chương 43: Hồng quán chẳng khác nào chợ đen?
44
Chương 44: Một cuộc giao dịch
45
Chương 45: Hỏa diễm hồ ly
46
Chương 46: Hồ ly, tới tay
47
Chương 47: Hiểu lầm hư hư thực thực
48
Chương 48: Nam tử xa lạ
49
Chương 49: Tình nguyện đến Bách Lý Sơn trang!
50
Chương 50: Đụng độ quỷ liều lĩnh!
51
Chương 51: Tâm tư Bách Lý Triệt
52
Chương 52: Giống như cố nhân
53
Chương 53: Ngươi rất giống nàng
54
Chương 54: Lửa giận của hắn
55
Chương 55: Ngọc hoán huyết
56
Chương 56: Nỗi nhớ khi gặp lại
57
Chương 57: Chấp niệm của Bách Lý Triệt!
58
Chương 58: Phu thê tâm tình!
59
Chương 59: Ta cũng vậy
60
Chương 60: Quan hệ vi diệu
61
Chương 61: Sương mù dày đặc
62
Chương 62-1: Đáp án hóa ra là như thế! (1)
63
Chương 62-2: Đáp án hóa ra là như thế! (2)
64
Chương 62-3: Đáp án hóa ra là như thế! (3)
65
Chương 63-1: Giúp ta tìm hắn (1)
66
Chương 63-2: Giúp ta tìm hắn (2)
67
Chương 63-3: Giúp ta tìm hắn (3)
68
Chương 64-1: Lựa chọn của nàng (1)
69
Chương 64-2: Lựa chọn của nàng (2)
70
Chương 64-3: Lựa chọn của nàng (3)
71
Chương 65-1: Cái gọi là sự thật (1)
72
Chương 65-2: Cái gọi là sự thật (2)
73
Chương 66-1: Huynh muội đàm luận!(1)
74
Chương 66-2: Huynh muội đàm luận!(2)
75
Chương 67-1: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (1)
76
Chương 67-2: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (2)
77
Chương 67-3: Chuyện đáy lòng của Quân Mạc Ly (3)
78
Chương 68-1: Sau khi hóa giải bí dược (1)
79
Chương 68-2: Sau khi hóa giải bí dược (2)
80
Chương 69-1: Bị bắt làm tù binh (1)
81
Chương 69-2: Bị bắt làm tù binh (2)
82
Chương 70-1: Mị độc!(1)
83
Chương 70-2: Mị độc!(2)
84
Chương 71-1: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(1)
85
Chương 71-2: Để ta làm thuốc giải của ngươi!(2)
86
Chương 72-1: Thương lượng rời đi (1)
87
Chương 72-2: Thương lượng rời đi (2)
88
Chương 73: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (1)
89
Chương 73-2: Thái tử trước PK với tiểu binh lính (2)
90
Chương 74-1: Lính không sợ chết!(1)
91
Chương 74-2: Lính không sợ chết!(2)
92
Chương 75-1: Người đến từ Huyết Lan Cung (1)
93
Chương 75-2: Người đến từ Huyết Lan Cung (2)
94
Chương 76-1: Thu nhận Vô Âm!(1)
95
Chương 76-2: Thu nhận Vô Âm!(2)
96
Chương 77-1: Bạch Vũ chết (1)
97
Chương 77-2: Bạch Vũ chết (2)
98
Chương 78: Nàng chủ động, hắn chạy trối chết!
99
Chương 79: Lần đầu tiên bọn họ không ngủ đêm
100
Chương 80: Nam nhân kỳ quái
101
Chương 81: Dọ thám Hoàng Lăng
102
Chương 82: Thân thế Quân Mạc Ly!
103
Chương 82-2: Thân thế Quân Mạc Ly! (2)
104
Chương 83-1: Từ chối nhận cha! (1)
105
Chương 83-2: Từ chối nhận cha! (2)
106
Chương 84-1: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (1)
107
Chương 84-2: Tại sao lại kim ốc tàng kiều (2)
108
Chương 85-1: Một bạt tai ngoan độc (1)
109
Chương 85-2: Một bạt tai ngoan độc (2)
110
Chương 86: Kết cục của nữ kiêu ngạo
111
Chương 87: Huyết Lan cung bị hủy
112
Chương 88: A Ly, ta sợ!
113
Chương 89-1: Công khai thừa nhận!
114
Chương 89-2: Công khai thừa nhận! (2)
115
Chương 90: Quân Vô Ưu hiện rõ phách lối
116
Chương 91: Hắn mới là cha ruột?!
117
Chương 92-1: Tội đoạt vợ con của người khác (1)
118
Chương 92-2: Tội đoạt vợ con của người khác (2)
119
Chương 93: Cứ thế này về Tướng phủ
120
Chương 94-1: Trở về Hầu phủ (1)
121
Chương 94-2: Trở về Hầu phủ (2)
122
Chương 95: Nàng chọn đi!
123
Chương 96: Lan Thược, Cảnh Tu tức giận
124
Chương 97: Gặp nhau, biểu lộ tất cả
125
Chương 98: Bị buộc phải hiện thân
126
Chương 99: Tình của Lan Thược, chấp nhân của Bách Lý Ưu
127
Chương 100: Nghỉ đêm trên núi cao!
128
Chương 101: Kinh sợ gặp Cảnh Ngoạt
129
Chương 102: Gặp lại mẹ ruột
130
Chương 103: Thấy rõ tim của mình
131
Chương 104: Lòng ghen tỵ của nữ nhân
132
Chương 105
133
Chương 106: Bách Lý Ưu hiện thân
134
Chương 107: Giải quyết
135
Chương 108: Gặp mặt
136
Chương 109: Rời khỏi tướng phủ
137
Chương 110: Hầu phủ gặp mặt nói chuyện!
138
Chương 111: Quả thật tuyệt phối
139
Chương 112: Theo sát phía sau!
140
Chương 113: Cảm nhận được âm mưu
141
Chương 114: Suy nghĩ trong sáng
142
Chương 115: Hồ ly biến hóa thành người
143
Chương 116: Phượng Tiêu
144
Chương 117: Thanh Phong thổ lộ!
145
Chương 118: Cẩn thận
146
Chương 119: Động phòng hoa chúc (Hoàn)