Tống Tân Đồng đưa tiễn đám người Trương quản sự rồi sau đó mới chậm rãi trở về, vừa đi vừa xoa eo.
“Tỷ, vị đông gia kia còn ở bên trong.” Đại Bảo chỉ vào phòng khách, nhỏ giọng nói.
“Tỷ biết.” Tống Tân Đồng dặn dò Tạ thẩm các nàng hai câu, sau đó liền đi về phía phòng khách, hiện tại đã là giữa giờ mùi, người ăn tiệc đã tản đi hết, chỉ còn lại có mấy người Hứa Minh An cùng Tống chưởng quỹ.
Lên tinh thần đi vào trong phòng khách, Tống Tân Đồng nhìn mấy người, “Hứa công tử, Tống chưởng quỹ, bữa trưa ăn có được không?”
“Ăn rất khá, trù nghệ Tống cô nương rất tốt.” Tống chưởng quỹ nói.
Tống Tân Đồng nói tiếp: “Hôm nay làm giảm hứng thú dùng cơm của Hứa công tử, thực sự là xin lỗi.”
“Không ngại, nhà ai không có chút chuyện sốt ruột đâu.” Hứa Minh An không để ý khoát tay áo, “Hôm nay ta qua đây là muốn cùng Tống cô nương nói chuyện hợp tác.”
Tống Tân Đồng nhàn nhạt cười cười, “Hứa công tử, sinh ý chiết bên tai sớm đã kết thúc, chúng ta đâu còn chuyện gì hợp tác.”
Hứa Minh An cũng không tức giận, nhấp một ngụm trà ròi nói thẳng: “Ta cũng không cùng Tống cô nương quanh co lòng vòng, đề nghị lúc trước của Tống cô nương ta đồng ý, ta cho ngươi một thành lợi tức, thế nhưng yêu cầu duy nhất chính là mùa đông cũng phải cung cấp tôm sống giống vậy.”
Tống Tân Đồng dựa vào ghế tựa, “Lúc trước Hứa công tử không phải là không đồng ý sao? Sao hôm nay lại đồng ý? Điều này làm cho ta cảm thấy bất an.”
“Ta chỉ là cảm thấy Tống cô nương là người sảng khoái, chỉ cần có thể cung cấp tôm sống ổn định, ta đem tiền bán tôm cùng ốc nước ngọt phân ra một thành cũng không quan hệ.” Hứa Minh An chuyển câu chuyện, “Nhưng nếu như ngươi không thể cung cấp ổn định, vậy sinh ý này chúng ta không nói được rồi.”
Hứa Minh An đã phái người điều tra, một khi vào đông, tôm hùm cùng ốc nước ngọt này đều trốn dưới nước bùn, mời công nhân đi đào phải tốn một số bạc lớn, hơn nữa còn tồn tại quá nhiều nhân tố không xác định, nếu là như vậy thì còn không bằng phân một thành lợi tức, đem các loại nhân tố không xác định giao cho Tống Tân Đồng.
Hắn là thương nhân, thương nhân lãi nặng, tất nhiên sẽ không chịu thiệt.
Tống Tân Đồng quan sát một đôi mắt lười biếng kia của Hứa Minh An, phút chốc nhìn thấu tính toán bên trong đó.
Đáy lòng hơi trầm xuống, sau đó rất nhanh nghĩ thông.
Hứa Minh An lần nữa cường điệu muốn nàng ngày đông cung cấp hàng ổn định, nghĩ đến chắc cũng đã điều tra, nếu không cũng không nói ra lời như vậy.
Tống Tân Đồng tính toán một chút số tôm của mình trong ruộng tôm, bây giờ là tháng tám, ít nhất là tháng chín hoặc tháng mười mới có thể trưởng thành một nhóm, đến lúc đó một mẫu ước chừng có ít nhất hơn một nghìn cân.
“Nếu ta cung cấp hàng cho tửu lầu của Hứa công tử các người thì mỗi ngày cần bao nhiêu?” Tống Tân Đồng hỏi.
Hứa Minh An cũng không tính sẽ bán hết ở các tửu lầu, chỉ là muốn ở trong mấy tửu lầu kiếm được nhiều nhất dùng giá cao đẩy ra, quý chất không quý lượng.
“Ít nhất mỗi ngày năm trăm cân.”
Tống Tân Đồng hơi nhíu mày, nếu trường kỳ cung cấp, vậy ít nhất còn phải tăng mấy chục mẫu ruộng tôm mới được, đến lúc đó nếu nhà mình còn muốn làm ăn thì cũng phải dùng không ít tôm cùng ốc nước ngọt, “Có thể, chẳng qua tôm hùm này của ta mùa hạ thu cùng xuân đông giá cũng không giống nhau.”
“Bao nhiêu?” Hứa Minh An cũng không phải người thích quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi.
“Hạ thu năm văn tiền một cân, ốc nước ngọt mười văn một cân. Xuân đông hai mươi văn một cân, ốc nước ngọt hai mươi lăm văn một cân.” Tống Tân Đồng hơi dừng, “Đây là giá chưa rửa sạch qua.”
“Vậy đã rửa sạch qua thì?” Hứa Minh An hỏi.
“Không có.” Tống Tân Đồng nói: “Thật sự là không đủ nhân thủ, xin lỗi.”
Hứa Minh An ha hả cười lạnh một tiếng, “Tống cô nương, gia tiền này của ngươi thế nhưng lật lật vài lần, còn chưa rửa sạch? Ngươi cảm thấy ta cứ ngờ nghệch tùy ý ngươi lừa đảo như vật sao?”
“Hứa công tử không muốn cũng dễ, ta cũng không gò ép.” Tống Tân Đồng không sao cả, cùng lắm thì nuôi tôm tự mình làm ra ăn.
Hứa Minh An hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi không sợ ta sẽ đem chỗ này của ngươi đi hủy luôn sao?”
Tống Tân Đồng nhàn nhạt nói: “Hứa công tử là công tử thế gia, sẽ không chấp nhặt cùng ta loại thôn cô cửa nhỏ nhà nghèo này, đúng không?”
Hứ Minh An bị nghẹn một chút, tay hơi nắm lại.
Tống chưởng quỹ bên cạnh có chút lo lắng nhìn Tống Tân Đồng, lại cảm thấy nàng có chút không biết tán thưởng, nếu lúc trước nàng không có dùng giá thấp thu mua còn tốt, nhưng bây giờ có giá lúc trước, đông gia nhà mình sao có thể chấp nhận cái giá này.
Tống Tân Đồng đem biểu tình của hai người nhìn ở đáy mắt, “Hứa công tử cảm thấy lúc trước giá ta thu mua quá thấp, mà bán cho Hứa công tử lại nâng cao mấy lần, nếu chính ta có nhập vốn thì ta cũng có thể bán cho Hứa công tử gia một văn hai cân, nhưng bây giờ tiền vốn cùng nhân lực đầu nhập của ta thật lớn, hai giá tất nhiên không thể đánh đồng.”
“Hứa công tử, ta đây bán cho ngươi đã là giá thực tế rồi, nếu như người ngoài muốn mua thì sau này giá sẽ không thấp vậy đâu.” Tống Tân Đồng nói: “Nếu như vậy Hứa công tử còn không muốn, vậy ta cũng không có gì để nói.”
Hứa Minh An suy nghĩ một chút, sau đó gật gật đầu: “Vậy liền dựa vào Tống cô nương, lấy bút mực đến lập hợp ước.”
Tống Tân Đồng nhận lấy hợp ước đã viết xong nhìn nhìn, sau đó bỏ lên bàn trà: “Hứa công tử, một thành lợi tức này là của riêng trong Lĩnh Nam thành? Ta tưởng là toàn Đại Chu, hơn nữa chỉ phân thành một phần năm.”
Trên mặt Hứa Minh An hơi cứng lại, “Tống cô nương có cung nhiều hàng như vậy tới toàn Đại Chu? Cho dù có, vậy cũng không có cách nào vận chuyển qua, hơn nữa Tống cô nương cũng không thể cái gì cũng không đầu nhập mà kiếm nhiều phân thành của ta vậy, một phần năm thành đã là nhượng bộ lớn nhất của ta.”
Tống Tân Đồng cười một chút, “Trái lại ta có chút phương pháp vận chuyển đi, có điều giá thành rất lớn, rất không thích hợp với tính khí tiết kiệm của Hứa công tử đây.”
Dừng một chút lại nói: “Nếu chỉ là lợi tức trong thành Lĩnh Nam, vậy hai thành lợi tức đi.”
Ngừng một chút lại nói: “Hứa công tử ở Lĩnh Nam thành hẳn là cũng đi theo hướng tinh phẩm cao cấp đi, trên hợp ước này nói một ngày hơn một nghìn cân vậy hẳn cũng chưa dùng tới, ta xem một ngày hai trăm cân là đủ rồi, dù sao quý chất không quý lượng.”
“Hứa công tử người cảm thấy thế nào?” Tống Tân Đồng nhìn về phía Hứa Minh An, sắc mặt của hắn có chút trở nên không dễ nhìn.
Tống chưởng quỹ đáy lòng thở thật dài một hơi, vốn đông gia muốn chơi trò câu chữ, nhưng không nghĩ đến đều bị Tống gia cô nương vạch trần.
Hứa Minh An trầm trầm mắt, “Tống cô nương muốn một thành lợi tức toàn Đại Chu của ta, có phẩn quá mức công phu sư tử ngoạm rồi.”
Tống Tân Đồng nhún nhún vai, “Vậy được rồi. vẫn là một thành lợi tức ở Lĩnh Nam, có điều ta một ngày tối đa chỉ cung ba trăm cân, dù sao hiện tại ta chỉ nuôi một hai mẫu tôm, lại nhiều hơn không cũng được, hơn nữa ta cũng không dám mua nhiều ruộng đồng nuôi tôm, dù sao ta cũng không biết là sẽ lỗ vốn hay thế nào. Còn có một điều là, nếu ta sau này ta muốn làm ăn, đánh giá cũng muốn dùng tôm cùng ốc nước ngọt này, cho nên điều kiện chỉ cung cấp cho một nhà Hứa công tử này chỉ sợ cũng vô pháp tuân thủ.”
Hứa Minh An bỗng nhiên đập mạnh lên bàn, “Tống cô nương chẳng lẽ cho rằng ta chỉ có thể mua ở chỗ ngươi?”
Tống Tân Đồng buông chén trà trong tay, đem khí thế trước đây của mình khi đối mặt với lão tổng công ty đa quốc gia hoặc quan viên chính phủ bày hết ra, “Hứa công tử, chúng ta đây là nói chuyện làm ăn, nói được thì ký hợp đồng, không thể đồng ý thì không ký, một đạo lý đơn giản như thế Hứa công tử càng rõ ràng hơn ta, chúng ta đứng trên lập trường bất đồng, suy nghĩ vì lợi ích của mỗi người, cái này không có gì đáng trách.”
Dừng một chút lại nói: “Đã không thể đồng ý cũng không sao, gặp lại cũng là bằng hữu.”
Hứa Minh An nhìn khí thế Tống Tân Đồng tỏa ra ngoài, cảm thấy nàng không giống một thôn cô chút nào, trái lại có chút khí chất lão luyện của tiểu thư khuê các được chuyên môn bồi dưỡng ra.
Đáy lòng khẽ động, nói: “Tống cô nương có nói thân?”
Tống Tân Đồng không hiểu nhìn hắn một cái, “Có quan hệ gì cùng Hứa công tử đâu?”
“Vậy nếu không có..” Hứa Minh An xoạt một chút mở quạt xếp ra, giả bộ phẩy phẩy, “Tống cô nương, ta nguyện ý nạp ngươi làm thiếp.”
Updated 457 Episodes