Chương 11: Xuống bếp

Chương 11: Xuống bếp

Editor: Viên Đường

---

Quan Sư chờ một hồi lâu vẫn không thấy nữ thần ra ngoài thì đành phải quay lại phòng, đến khi nàng vừa leo lên giường thì bên ngoài truyền đến tiếng động rất nhỏ.

Quan Sư nghiêng người lắng nghe, tiếng bước chân phát ra khiến nàng vội vàng bò dậy đến bên cạnh cửa. Nhưng nàng sợ quấy rầy người bên ngoài nên chỉ nhẹ nhàng mở cửa, để lộ một khe nhỏ đủ nhìn.

Xuyên qua khe cửa là thân hình gầy yếu của Bạch Vị Hi, khi cô xoay người trên tay còn lộ ra mấy viên thuốc màu trắng. Động tác uống thuốc của nữ thần trông rất thuần thục, như thể đấy là thói quen thường ngày, chỉ là khi nuốt xuống thì cô khẽ nhíu mày, có lẽ là do thuốc không hề dễ uống.

Quan Sư nghi hoặc dõi theo bóng nữ thần, chờ đến khi cô trở lại phòng thì nàng mới đóng cửa.

Nàng leo lên giường, liên tục lăn qua lộn lại vì không ngủ được. Chỉ cần nhắm mắt thôi thì trong đầu nàng lại hiện lên hình ảnh nữ thần nhíu mày uống thuốc.

Trải qua mấy ngày ở chung, nàng không phát hiện nữ thần có biểu hiện bệnh gì cả, hay là do nàng quan sát chưa đủ cẩn thận?

Bảo ở chung là thế, nhưng phần lớn thời điểm nữ thần đều yên lặng đứng trong góc phòng, chưa từng mở miệng nói về bản thân cô cho nàng nghe.

Dòng suy nghĩ miên man chỉ chút nữa đã làm Quan Sư rơi vào mộng, đột nhiên bên ngoài xuất hiện tiếng động lớn.

Dường như là tiếng của bàn ghế bị ngã.

Quan Sư giật mình, nàng vội vàng nhảy xuống giường, khi nàng mở cửa thì Bạch Vị Hi cũng đang đỡ ghế lên khiến nàng thở phào nhẹ nhõm. Nàng cứ lo rằng tiếng động ban nãy là do nữ thần bị ngã, cũng may bộ dáng nữ thần dường như không có thương tích gì.

Bạch Vị Hi thấy Quan Sư đột nhiên xuất hiện thì đờ người ra, cô cứ giữ động tác đỡ ghế mà không hề nhúc nhích, đến cả đôi mắt cũng không nhấp nháy chút nào.

"Chị Hi, chị không sao chứ?" Quan Sư mỉm cười, mở lời phá vỡ không khí trầm mặc.

Bạch Vị Hi theo phản xạ mà lắc đầu, đôi mắt cô lóe lên tia hoảng sợ, như thể vừa thấy thứ gì đó kinh khủng lắm.

Tất nhiên Quan Sư nhận ra ánh mắt của cô, nàng nhẹ giọng nói, "Ngại quá, em dọa đến chị rồi."

Bạch Vị Hi tiếp tục lắc đầu, cũng không biết là cô không để ý thật hay chỉ đang làm theo phản xạ, nhưng tay nắm ghế cũng đã thả lỏng đôi chút.

Thấy người đối diện không động đậy thì Bạch Vị Hi mới lặng lẽ buông lỏng tay, lúc này cô mới để ý hai tay mình đã ướt đẫm mồ hôi, đầu ngón tay cũng đang run rẩy.

Những ký ức về trận bạo hành của người này khiến Bạch Vị Hi chỉ muốn trốn về phòng ngay lập tức, chỉ khi ở một mình trong căn phòng kín, cô mới có thể cảm nhận được một chút cảm giác an toàn.

Khi cô dây thần kinh đang căng chặt như cảnh giác người kia thì bụng lại vang lên tiếng động.

"Rột rột rột" thanh âm cồn cào từ dạ dày như càng được khuếch đại trong không khí yên tĩnh khiến cho Quan Sư không nhịn được mà phụt cười. Nhưng nàng cũng nhanh chóng phát hiện mình thất thố, bèn hắng giọng: "Chị Hi, để em làm cho chị một chút mì sợi nha."

Bạch Vị Hi chưa kịp phản ứng lại thì phòng khách đã không còn bóng người, nhưng giờ cô cũng không dám về phòng, sợ rằng người kia khi đi ra không thấy mình thì sẽ lại nổi trận lôi đình.

Trong khi Bạch Vị Hi đang thấp thỏm chờ đợi thì một mùi hương ngào ngạt từ trong bếp đã tỏa đến khiến cô không nhịn được mà vô thức nuốt nước bọt, tiếng biểu tình từ dạ dày cũng dồn dập hơn, kèm theo đó là cảm giác nhói trong bụng.

Bởi vì không ăn cơm tử tế, nên bệnh dạ dày của Bạch Vị Hi càng ngày càng nghiêm trọng, đặc biệt là hôm nay, từ khi vừa về nhà thì dạ dày cô đã bắt đầu đau rồi. Cho dù gắng gượng nuốt một ít thức ăn thì vẫn khó chịu, nhưng ngừng ăn thì lại càng đau hơn.

"Chị Hi, mì sợi xong rồi.... Chị làm sao vậy?" Quan Sư vừa bưng đĩa mì tới thì đã thấy người kia khổ sở cuộn tròn lại, nỗi sợ đột nhiên dâng lên khiến nàng vội đặt dĩa mì xuống để chạy qua đỡ người kia, "Chị Hi, chị không thoải mái ở đâu?"

Dạ dày của Bạch Vị Hi đã đau đến mức cô không thể nói ra lời, ngón tay gầy nhỏ càng siết chặt mảnh áo trên bụng.

Động tác này làm Quan Sư hiểu được là cô đang bị đau dạ dày, nàng bèn ôm cô đến bên sofa, "Để em xoa bung chị một chút, như vậy sẽ đỡ đau hơn."

Quan Sư chưa dứt lời thì đã bắt đầu mát xa cho nàng, thủ pháp chuyên nghiệp cùng lực vừa phải đã nhanh chóng làm cảm giác đau đớn của Bạch Vị Hi giảm đi vài phần

"Sao em lại biết cái này vậy?" Bạch Vị Hi nhẹ giọng hỏi, tuy nàng vẫn đau nhưng đã có thể nói chuyện lại.

Quan Sư sửng sốt, nhưng động tác trên tay vẫn không hề dừng lại.

Chứng kiến cảnh nữ thần vật vã vì cơn đau khiến Quan Sư vô tình quên mất hiện tại mình đang đóng vai một người khác. Nàng suy nghĩ một chút rồi cố ý cau mày, làm ra vẻ rối rắm: "Hình như lúc trước em có học qua?"

Giọng nói của nàng tràn đầy nghi hoặc như thể đang tự vấn bản thân mình vậy.

Bạch Vị Hi không dám trả lời, bởi vì cô cũng không biết rốt cuộc người này có từng học mát xa hay chưa.

Quan Sư thấy cô không nói gì nữa thì biết được mình đã qua ải này, nàng mát xa một hồi rồi lại bảo, "Chị ăn chút mì đi đã, ăn no rồi thì dạ dày sẽ không đau nữa đâu."

Bạch Vị Hi nhẹ nhàng gật gật đầu, cô vươn tay đặt lên bụng mình, nơi đó dường như vẫn còn lưu lại độ ấm của người kia.

Quan Sư sợ sự xuất hiện của mình sẽ ảnh hưởng đến việc ăn uống Bạch Vị Hi bèn cười nói, "Em về phòng trước đã, chị ăn xong thì cứ để đĩa đấy, lát nữa em sẽ rửa giúp chị."

Bạch Vị Hi nhấp môi, cô nhìn chằm chằm đĩa mì sợi, không đáp lại nàng.

Quan Sư thấy thế cũng không miễn cưỡng, lúc nàng trở về phòng còn cố ý làm tiếng cửa to lên để người ta biết nàng đã đóng cửa, nhưng thật ra nàng đang dùng kính để quan sát bên ngoài.

Bạch Vị Hi đợi một hồi, cảm nhận được sự an toàn mới cầm lấy chiếc bắt đầu đũa ăn mì.

Cô ăn rất chậm, một lần chỉ kẹp một vài sợi, động tác ưu nhã, lúc ăn cũng không hề phát ra tiếng động gì.

Quan Sư quan sát hơn mười mấy phút nhưng người kia chỉ mới ăn hơn nửa chén mì. Nếu là nàng thì chỉ cần năm phút là đã giải quyết xong rồi.

Nữ thần đúng là ăn quá ít, nếu như thế thì làm sao mà có da có thịt được?

Bạch Vị Hi ăn thêm một lúc nữa thì đã cảm thấy no, trong cơ thể cũng xuất hiện cảm giác ấm áp làm cô không nhịn được mà cong khóe môi. Đại khái thì đây là bữa ăn tử tế nhất của cô trong mấy ngày qua.

Nụ cười của nữ thần khiến lòng Quan Sư như xuất hiện một chút nai nhỏ chạy lon ton, trên mặt cũng xuất hiện một nụ cười.

Ban nãy nàng còn lo lắng mình làm không ngon thì nữ thần sẽ không ăn được.

"Chị Hi, để em rửa bát chén cho." Quan Sư mở cửa, ôn nhu nói.

Thanh âm đột nhiên xuất hiện khiến Bạch Vị Hi gần như nhảy dựng lên, cơ bắp theo phản xạ căng cứng lại, đôi mắt có chút dại ra.

Quan Sư vờ như không thấy biến hóa của cô mà bình tĩnh đi đến thu dọn chén đũa, khi đi vào cửa phòng bếp còn quay đầu lại dặn dò, "Chị Hi, nếu chị mệt rồi thì về phòng nghỉ ngơi đi ạ."

Những lời này như một đặc ân cho Bạch Vị Hi, cô mau chóng trở về phòng.

Một tiếng vang do đóng cửa vang lên, sau đó không gian lại trở về trạng thái yên tĩnh.

Quan Sư ngơ ngác đứng vài giây, nàng hướng về cửa mà thì thầm, "Trông mình đáng sợ đến vậy sao?"

Tất nhiên không có bất kỳ lời hồi đáp nào cho câu hỏi của nàng.

"Dù sao thì hôm nay nữ thần đã ăn đồ mình nấu, thật là tuyệt vời mà~" Quan Sư hưng phấn cười rộ lên, vừa ngâm nga hát vừa rửa chén bát.

Khi nàng dọn dẹp xong xuôi thì cũng đã hơn 12 giờ.

"Ngủ ngon, chị Hi, nữ thần của em." Quan Sư đứng trước cửa phòng Bạch Vị Hi, khóe miệng nhẹ cong, trong mắt đong đầy sự ôn nhu.

Lời thì thầm của nàng tuy không thể đến được tai của người cần nghe, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến sự hạnh phúc đang dâng đầy trong lòng nàng.

Chapter
1 Chương 1: Trọng sinh sau tai nạn xe
2 Chương 2: Chị Hi
3 Chương 3: Nữ tử ái muội
4 Chương 4: Chị ấy là bạn gái của tôi!
5 Chương 5: Chị có lạnh không?
6 Chương 6: Ghen
7 Chương 7: Nữ thần bảo bối
8 Chương 8: Chị muốn uống canh gà không?
9 Chương 9: Xin lỗi chị ấy mau!
10 Chương 10: Xuất viện
11 Chương 11: Xuống bếp
12 Chương 12: Lên hot search
13 Chương 13: Hỗ trợ nâng chân
14 Chương 14: Tổng tài Tân Nguyệt
15 Chương 15: Mở cửa
16 Chương 16: Đi mua hoa
17 Chương 17: Cùng nhau dạo phố
18 Chương 18: Trang trí nhà ở
19 Chương 19: Mua thú cưng
20 Chương 20: Sợ mèo
21 Chương 21: Say rượu
22 Chương 22: Bị mèo cào
23 Chương 23: Ra ngoài gặp ai?
24 Chương 24: Đóng phim sao?
25 Chương 25: Đuổi việc
26 Chương 26: Chủ động mời
27 Chương 27: Ký thỏa thuận (1)
28 Chương 28: Ký thỏa thuận (2)
29 Chương 29: Chị tin em
30 Chương 30: Bị bệnh
31 Chương 31: Để chị đút cho em
32 Chương 32: Nghi ngờ
33 Chương 33: Đi ăn đồ ngọt
34 Chương 34: Ký hợp đồng
35 Chương 35: Bị thương ở tay
36 Chương 36: Bệnh trầm cảm?
37 Chương 37: Muốn tăng cân
38 Chương 38: Bắt đầu tập luyện
39 Chương 39: Ra ngoài mua thuốc (1)
40 Chương 40: Vạch trần bí mật
41 Chương 41: Hot search lăng xê
42 Chương 42: Chấp nhận trị liệu
43 Chương 43: Đi bar
44 Chương 44: Nữ thần say rượu
45 Chương 45: Dạy hát (1)
46 Chương 46: Nhận phỏng vấn
47 Chương 47: Tiếp tục trị liệu
48 Chương 48: Bước đầu hiệu quả
49 Chương 49: Ngủ cùng phòng
50 Chương 50: Dựa vào
51 Chương 51: Gặp mặt fans
52 Chương 52: Kết thúc hoạt động
53 Chương 53: Đến bệnh viện
54 Chương 54: Dấu hiệu thức tỉnh
55 Chương 55: Xuất viện
56 Chương 56: Chính thức đi làm
57 Chương 57: Đối đầu với tra công
58 Chương 58: Ở chung (1)
59 Chương 59: Rời đi hai ngày
60 Chương 60: Gọi video
61 Chương 61: Ký hợp đồng
62 Chương 62: Thay đổi xưng hô
63 Chương 63: Khảo vấn
64 Chương 64: Tình địch xuất hiện
65 Chương 65: Trì độn
66 Chương 66: Ngủ chung giường (1)
67 Chương 67: Hợp đồng và rượu
68 Chương 68: Ký xong hợp đồng
69 Chương 69: Tiết lộ
70 Chương 70: Hai ngày công tác
71 Chương 71: Từ chối
72 Chương 72: Quyết đoán cự tuyệt
73 Chương 73: Chân tướng
74 Chương 74: Thất Tịch đến gần
75 Chương 75: Thất Tịch
76 Chương 76: Nụ hôn đầu
77 Chương 77: Uy hiếp
78 Chương 78-79: Hoàn
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Trọng sinh sau tai nạn xe
2
Chương 2: Chị Hi
3
Chương 3: Nữ tử ái muội
4
Chương 4: Chị ấy là bạn gái của tôi!
5
Chương 5: Chị có lạnh không?
6
Chương 6: Ghen
7
Chương 7: Nữ thần bảo bối
8
Chương 8: Chị muốn uống canh gà không?
9
Chương 9: Xin lỗi chị ấy mau!
10
Chương 10: Xuất viện
11
Chương 11: Xuống bếp
12
Chương 12: Lên hot search
13
Chương 13: Hỗ trợ nâng chân
14
Chương 14: Tổng tài Tân Nguyệt
15
Chương 15: Mở cửa
16
Chương 16: Đi mua hoa
17
Chương 17: Cùng nhau dạo phố
18
Chương 18: Trang trí nhà ở
19
Chương 19: Mua thú cưng
20
Chương 20: Sợ mèo
21
Chương 21: Say rượu
22
Chương 22: Bị mèo cào
23
Chương 23: Ra ngoài gặp ai?
24
Chương 24: Đóng phim sao?
25
Chương 25: Đuổi việc
26
Chương 26: Chủ động mời
27
Chương 27: Ký thỏa thuận (1)
28
Chương 28: Ký thỏa thuận (2)
29
Chương 29: Chị tin em
30
Chương 30: Bị bệnh
31
Chương 31: Để chị đút cho em
32
Chương 32: Nghi ngờ
33
Chương 33: Đi ăn đồ ngọt
34
Chương 34: Ký hợp đồng
35
Chương 35: Bị thương ở tay
36
Chương 36: Bệnh trầm cảm?
37
Chương 37: Muốn tăng cân
38
Chương 38: Bắt đầu tập luyện
39
Chương 39: Ra ngoài mua thuốc (1)
40
Chương 40: Vạch trần bí mật
41
Chương 41: Hot search lăng xê
42
Chương 42: Chấp nhận trị liệu
43
Chương 43: Đi bar
44
Chương 44: Nữ thần say rượu
45
Chương 45: Dạy hát (1)
46
Chương 46: Nhận phỏng vấn
47
Chương 47: Tiếp tục trị liệu
48
Chương 48: Bước đầu hiệu quả
49
Chương 49: Ngủ cùng phòng
50
Chương 50: Dựa vào
51
Chương 51: Gặp mặt fans
52
Chương 52: Kết thúc hoạt động
53
Chương 53: Đến bệnh viện
54
Chương 54: Dấu hiệu thức tỉnh
55
Chương 55: Xuất viện
56
Chương 56: Chính thức đi làm
57
Chương 57: Đối đầu với tra công
58
Chương 58: Ở chung (1)
59
Chương 59: Rời đi hai ngày
60
Chương 60: Gọi video
61
Chương 61: Ký hợp đồng
62
Chương 62: Thay đổi xưng hô
63
Chương 63: Khảo vấn
64
Chương 64: Tình địch xuất hiện
65
Chương 65: Trì độn
66
Chương 66: Ngủ chung giường (1)
67
Chương 67: Hợp đồng và rượu
68
Chương 68: Ký xong hợp đồng
69
Chương 69: Tiết lộ
70
Chương 70: Hai ngày công tác
71
Chương 71: Từ chối
72
Chương 72: Quyết đoán cự tuyệt
73
Chương 73: Chân tướng
74
Chương 74: Thất Tịch đến gần
75
Chương 75: Thất Tịch
76
Chương 76: Nụ hôn đầu
77
Chương 77: Uy hiếp
78
Chương 78-79: Hoàn