Chương 17: Khinh Thường Ra Tay

Edit by ChangNgay từ đầu sắc mặt của Tô Ngọc Oánh đã không tốt lắm, hiện tại Tô Lạc Ương lại không phản ứng khiến cô ta càng thêm khó chịu.

Hôm nay bị sao vậy, đứa con gái cả ngày chỉ nói vài câu như muỗi thay đổi tính cách thế này khi nào thế!Tô Ngọc Oánh cũng không muốn tốn nhiều miệng lưỡi, trực tiếp giơ tay lên tát Tô Lạc Ương một cái.

Cảm giác được động tác của người phía sau, con ngươi của Tô Lạc Ương hơi ngưng lại, từ lúc nào mà mấy loại tép riu thế này cũng muốn ra tay với cô vậy?Khoảnh khắc tay Tô Ngọc Oánh dừng trên mặt Tô Lạc Ương, Tô Lạc Ương nhanh chóng xoay người, nhanh chóng bắt được cổ tay Tô Ngọc Oánh.

Cô thấp giọng cười lạnh một tiếng: “Chị Ba, tục ngữ đã nói rồi, quân tử động khẩu không động thủ, lúc trước không đánh chị là vì tôi cảm thấy khinh thường thôi!”Dứt lời, Tô Lạc Ương nâng mắt, nhưng mùi nước hoa trên người Tô Ngọc Oánh truyền tới suýt chút nữa hun chết cô.Tô Lạc Ương vội bỏ tay Tô Ngọc Oánh ra giống như gặp phải virut, lui ra phía sau vài bước.

Cô nhịn, nhất định phải nhịn, mùi nước hoa gì mà khó ngửi thế, không biết cô ta có phẩm vị thấp thế đấy!Lúc này Tô Lạc Ương đã xoay người, Tô Ngọc Oánh thấy rõ dáng vẻ của cô, lúc cô ta nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo đến mức khiến người ta đố kị của cô gái nhỏ kia, những lời định thốt ra đột nhiên nghẹn trong cổ họng.Tô Ngọc Oánh như thấy quỷ, chỉ vào Tô Lạc Ương nửa ngày vẫn không nói được một câu hoàn chỉnh: “Cô, cô...!cô không phải Tô Lạc Ương!”Sao Tô Lạc Ương có thể xinh đẹp như thế được, trong ấn tượng của cô ta, Tô Lạc Ương vẫn luôn là một cô gái vô cùng quê mùa, làn da vàng như nến, trên mặt lấm tấm những đốm đen, đó mới chính là Tô Lạc Ương!Nhưng, giọng nói và dáng vẻ của cô gái này lại giống Tô Lạc Ương như đúc!What?Tô Lạc Ương ngây ngẩn cả người, cô sờ sờ mặt mình.

Chẳng lẽ nhanh như vậy đã bị nhận ra à, không phải cô giống nguyên chủ như đúc sao?Chuyện này còn chưa làm rõ ràng, cho dù chột dạ cũng không thể biểu hiện ra ngoài: “Sao tôi lại không phải Tô Lạc Ương, lâu rồi không trở về, có chút thay đổi cũng là chuyện bình thường!”Nghe Tô Lạc Ương nói vậy, Tô Ngọc Oánh lại cảm thấy hơi do dự.

Đột nhiên cô ta nghĩ đến chuyện gì đó, cuối cùng cố gắng bỏ qua khuôn mặt tinh xảo trước mắt khiến cô ta ghen ghét này, hừ lạnh nói: “Hừ, đi ra ngoài một thời gian mà có thể thay đổi lớn vậy sao? Ông bà đang chờ kia kìa, tự lăn tới đi!”Tô Ngọc Oánh đi rồi, bà nội Diêu đứng đằng sau dùng vẻ mặt trẻ con không thể dạy nhìn Tô Lạc Ương.Tô Lạc Ương bị nhìn đến mức không thể hiểu được, đang muốn mở miệng nói gì đó, bà nội Diêu đã nói trước: “Cô Tư, không phải bà đã dạy cháu rồi sao, sau này đến bất cứ đâu cũng phải hoá trang, làm vậy cháu mới có thể bảo vệ được chính mình!”Vẻ mặt Tô Lạc Ương không rõ nguyên do: “Hoá trang?”Bà nội Diêu lấy điện thoại ra rồi nhấn nhấn mấy cái, sau đó đặt trước mặt Tô Lạc Ương: “Đúng vậy, đây mới là dáng vẻ từ trước tới nay của cháu.”Tô Lạc Ương rũ mắt xem, vừa nhìn thấy đã cảm thấy trên đầu đầy hắc tuyến.

Khó trách vừa rồi Tô Ngọc Oánh nói cô không phải Tô Lạc Ương, khuôn mặt trên ảnh vàng như nến, cũng đầy những lấm tấm đen, đã thế còn ăn mặc quần áo vô cùng quê mùa, so với cô bây giờ cứ như hai người khác nhau í!Tô Lạc Ương nhìn nhìn những người giúp việc và vài người làm vườn đang tu sửa cây cảnh chung quanh, ánh mắt mọi người nhìn về phía cô đều hiện lên vẻ kinh diễm.

Lúc này mới phát hiện dáng vẻ của bức ảnh trên điện thoại cũng khá tốt: “Hiện tại làm sao đây ạ, cháu bị nhiều người nhìn thấy dáng vẻ này rồi!”Sao trong trí nhớ của cô lại không có chuyện Tô Lạc Ương hoá trang này nhỉ, sớm biết thế, lúc rời khỏi Kỳ Trạch cô đã hóa trang lại.“Này!”.

Chapter
1 Chương 1: Địa Ngục Sao 1
2 Chương 2: Địa Ngục Sao 2
3 Chương 3: Người Đàn Ông Đáng Chết
4 Chương 4: Ma Quỷ Satan
5 Chương 5: Cứ Ném Ra Ngoài Như Thế
6 Chương 6: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 1
7 Chương 7: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 2
8 Chương 8: Cô Trọng Sinh Đến 5 Năm Sau
9 Chương 9: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 1
10 Chương 10: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 2
11 Chương 11: Biết Trước Khả Năng
12 Chương 12: Người Của Kỳ Mặc Trần Bắt Cô
13 Chương 13: Quái Vật Uống Máu Người
14 Chương 14: Quái Vật Uống Máu Người
15 Chương 15: Rời Khỏi Kỳ Trạch
16 Chương 16: Tôi Chỉ Ra Ngoài Chơi Một Thời Gian Thôi
17 Chương 17: Khinh Thường Ra Tay
18 Chương 18: Bởi Vì Cháu Đến Một Nơi Đất Tốt Nước Sạch Đấy
19 Chương 19: Thật Nhiều Diễn Viên Thành Tinh
20 Chương 20: Đây Là Lễ Vật Chủ Tử Tặng Cho Cô Lạc Ương
21 Chương 21: Cháu Quen Biết Kỳ Thiếu Sao
22 Chương 22: Chắc Chắn Không Phải Thứ Gì Có Giá Trị Liên Thành
23 Chương 23: Con Là Con Gái Của Ba Mẹ
24 Chương 24: Tiểu Thư Bao Cỏ Đến Trường Học
25 Chương 25: Cô À Cô Phiền Thật Đấy
26 Chương 26: Không Quen Không Rảnh
27 Chương 27: Tin Nhắn Của Satan
28 Chương 28: Lạc Trạch
29 Chương 29: Chị Đây Có Bạn Trai Rồi
30 Chương 30: Tôi Chưa Từng Nói Mình Không Thể Tới Gặp Em
31 Chương 31: Dẫn Cô Đi Ăn Cơm
32 Chương 32: Bạn Của Kỳ Mặc Trần
33 Chương 33: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 1
34 Chương 34: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 2
35 Chương 35: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 1
36 Chương 36: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 2
37 Chương 37: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 1
38 Chương 38: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 2
39 Chương 39: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 1
40 Chương 40: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 2
41 Chương 41: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 1
42 Chương 42: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 2
43 Chương 43: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 1
44 Chương 44: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 2
45 Chương 45: Cái Này Mà Cũng Tính À
46 Chương 46: Cái Này Mà Cũng Tính À 2
47 Chương 47: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 1
48 Chương 48: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 2
49 Chương 49: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp
50 Chương 50: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp 2
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: Địa Ngục Sao 1
2
Chương 2: Địa Ngục Sao 2
3
Chương 3: Người Đàn Ông Đáng Chết
4
Chương 4: Ma Quỷ Satan
5
Chương 5: Cứ Ném Ra Ngoài Như Thế
6
Chương 6: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 1
7
Chương 7: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 2
8
Chương 8: Cô Trọng Sinh Đến 5 Năm Sau
9
Chương 9: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 1
10
Chương 10: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 2
11
Chương 11: Biết Trước Khả Năng
12
Chương 12: Người Của Kỳ Mặc Trần Bắt Cô
13
Chương 13: Quái Vật Uống Máu Người
14
Chương 14: Quái Vật Uống Máu Người
15
Chương 15: Rời Khỏi Kỳ Trạch
16
Chương 16: Tôi Chỉ Ra Ngoài Chơi Một Thời Gian Thôi
17
Chương 17: Khinh Thường Ra Tay
18
Chương 18: Bởi Vì Cháu Đến Một Nơi Đất Tốt Nước Sạch Đấy
19
Chương 19: Thật Nhiều Diễn Viên Thành Tinh
20
Chương 20: Đây Là Lễ Vật Chủ Tử Tặng Cho Cô Lạc Ương
21
Chương 21: Cháu Quen Biết Kỳ Thiếu Sao
22
Chương 22: Chắc Chắn Không Phải Thứ Gì Có Giá Trị Liên Thành
23
Chương 23: Con Là Con Gái Của Ba Mẹ
24
Chương 24: Tiểu Thư Bao Cỏ Đến Trường Học
25
Chương 25: Cô À Cô Phiền Thật Đấy
26
Chương 26: Không Quen Không Rảnh
27
Chương 27: Tin Nhắn Của Satan
28
Chương 28: Lạc Trạch
29
Chương 29: Chị Đây Có Bạn Trai Rồi
30
Chương 30: Tôi Chưa Từng Nói Mình Không Thể Tới Gặp Em
31
Chương 31: Dẫn Cô Đi Ăn Cơm
32
Chương 32: Bạn Của Kỳ Mặc Trần
33
Chương 33: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 1
34
Chương 34: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 2
35
Chương 35: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 1
36
Chương 36: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 2
37
Chương 37: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 1
38
Chương 38: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 2
39
Chương 39: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 1
40
Chương 40: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 2
41
Chương 41: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 1
42
Chương 42: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 2
43
Chương 43: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 1
44
Chương 44: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 2
45
Chương 45: Cái Này Mà Cũng Tính À
46
Chương 46: Cái Này Mà Cũng Tính À 2
47
Chương 47: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 1
48
Chương 48: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 2
49
Chương 49: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp
50
Chương 50: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp 2