Chương 8: Cô Trọng Sinh Đến 5 Năm Sau

Edit by ChangSau khi ăn xong bữa cơm ‘hòa thuận vui vẻ’ với Kỳ Mặc, Dạ Ương tùy đại một cái cớ nói mình phải về phòng, Kỳ Mặc Trần cũng không ngăn cản, để Dạ Ương về phòng mình.“Lạc Ương!” Dạ Ương vừa bước lên bậc cầu thang, phía sau đã truyền đến giọng nói của người đàn ông kia.Lạc Ương? Dạ Ương sửng sốt một giây.Trong lòng chợt thầm kêu không ổn, đôi chân dẫm lên cầu thang thu lại một nửa, giả bộ như dáng vẻ không được khỏe lắm.Thế mà người đàn ông này lại đang thử cô, nhưng đợi đến khi cô phản ứng lại thì đã muộn.

Hiện tại đáp lại chắc chắn sẽ khiến người đàn ông này hoài nghi, bây giờ trong đầu cô chỉ nghĩ đến câu tự mình hại mình, thái độ vừa rồi của cô chuyển biến quá lớn nên khiến người đàn ông này nghi ngờ à?Truy cập để đọc truyện đầy đủ và nhanh nhất.Nếu để người này biết được cô đã không còn là Tô Lạc Ương lúc trước, cô cũng không dám nghĩ đến kết cục của mình có thể lành lặn hơn cô hầu gái vừa rồi chút nào không.Cả người cô lảo đảo bước đi, tình hình cơ thể lúc này của cô nếu đi đường cũng có chút vấn đề, căn bản không có năng lực để mình không té ngã.

Hiện tại chỉ cần cô đừng ngã quá thảm là được, ngay lúc cả người sắp đo sàn nhà, một cánh tay lạnh lẽo đột nhiên ôm lấy eo cô, Dạ Ương ổn định lại cơ thể, ngước mắt đã đối diện với con ngươi sắp tức giận của Kỳ Mặc Trần.Tốc độ của người đàn ông này nhanh thật!Dạ Ương lẩm bẩm: “Anh đã đồng ý phải dịu dàng mà!”Thôi kệ, méo mó có còn hơn không, giữ mạng nhỏ quan trọng hơn.Giọng nói uất ức của cô gái làm lửa giận sắp phát tác của Kỳ Mặc Trần cố gắng kiềm chế lại, Dạ Ương thấy Kỳ Mặc Trần bình tĩnh xuống, làm nũng nói: “Tại anh đột nhiên gọi tôi đấy!”Kỳ Mặc Trần đỡ lấy cô.Cô vẫn nhanh đi lên thôi, Dạ Ương nhấc chân vội vã lên lầu.Bất chợt, người đàn ông kia ôm lấy eo cô, một tay xuyên qua chân cô, trực tiếp bế kiểu công chúa chạy lên phòng.Dạ Ương đột nhiên bị Kỳ Mặc Trần bế lên, nhưng cô lại không dám nói mình muốn tự đi nên đành kệ Kỳ Mặc Trần ôm mình trở về phòng.Mà Kỳ Mặc Trần hình như có chuyện gì đó, chưa nói gì đã trực tiếp buông cô rồi rời đi.Kỳ Mặc Trần vừa đi, Dạ Ương đã xốc chăn lộp cộp lộp cộp chạy tới trước bàn trang điểm, bữa cơm vừa rồi giống như trải qua đại chiến thế giới vậy, cô vẫn chưa hiểu rõ tất cả tất cả những chuyện này đâu!Nhìn khuôn mặt giống đúc như cô kiếp trước trong gương, cô chợt đoán đây có phải là cô em gái thất lạc nhiều năm của mình không.Nhưng nghĩ lại thì thấy không có khả năng này, trên thế giới xảy ra vô số chuyện thần kỳ.

Ngay cả chuyện hoang đường như trọng sinh cũng có, vậy có người giống hệt cô cũng là chuyện bình thường mà.

Huống chi cô có tất cả kí ức của cô gái này, thân thể này là cô cháu gái nhỏ tuổi nhất nhà họ Tô ở Đế Kinh.Huống chi, đồng lừa trong gia tộc Dạ thị của cô chỉ có một cặp con gái, không có khả năng sẽ có đứa trẻ thứ ba được.Hiện tại, chẳng qua cô đã trọng sinh trên người cô gái có dáng vẻ giống mình tên là Tô Lạc Ương thôi.Đế Kinh là thủ đô lớn nhất của nước Z, cô mới chỉ nghe thấy nước Z trong miệng mọi người thôi, còn cô từ nhỏ đã lớn lên ở nước B.Nước Z và nước B quốc cũng không chỉ trải dài một châu, mà là hai quốc gia có khoảng cách cách xa nhau nhất.

Cũng không biết bây giờ ba mẹ và anh trai cô thế nào rồi, không biết cô có thể liên lạc được với bọn họ không.Không được, cô phải thử một lần mới được, dáng vẻ lúc này của cô giống kiếp trước như đúc, điểm khác biệt duy nhất đó là tuổi không giống nhau.

Nếu cô giải thích tình huống này thật rõ ràng, ba mẹ và anh trai nhất định sẽ chấp nhận cô thôi, Dạ Ương ngước mắt nhìn về phía máy tính cách đó không xa.Cô chạy tới mở laptop, sau đó mở trang web ra.

Hiện tại điều cô cần làm là kiểm tra đường đi đến nước B, như vậy mới bắt đầu kế hoạch rời khỏi nơi quỷ quái này.Trang web vừa mở ra, tay Dạ Ương đặt trên bàn phím.

Nhưng con ngươi cô lại đột nhiên trợn to ra, thậm chí còn xoa xoa hai mắt, cho rằng mình nhìn nhầm cmnr.Ngày 19 tháng 5 năm Xx30!Sao, sao có thể như vậy được, nếu cô nhớ không lầm, không phải năm cô chết là xx25 mà, sao bây giờ lại là năm xx30!!!Không, không có khả năng!Sao lại thế được, chẳng qua cô chỉ nhắm mặt một phát mà thôi, sao lại đột nhiên qua luôn 5 năm thê, vậy mà cô lại trọng sinh vào 5 năm sau!!!.

Chapter
1 Chương 1: Địa Ngục Sao 1
2 Chương 2: Địa Ngục Sao 2
3 Chương 3: Người Đàn Ông Đáng Chết
4 Chương 4: Ma Quỷ Satan
5 Chương 5: Cứ Ném Ra Ngoài Như Thế
6 Chương 6: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 1
7 Chương 7: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 2
8 Chương 8: Cô Trọng Sinh Đến 5 Năm Sau
9 Chương 9: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 1
10 Chương 10: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 2
11 Chương 11: Biết Trước Khả Năng
12 Chương 12: Người Của Kỳ Mặc Trần Bắt Cô
13 Chương 13: Quái Vật Uống Máu Người
14 Chương 14: Quái Vật Uống Máu Người
15 Chương 15: Rời Khỏi Kỳ Trạch
16 Chương 16: Tôi Chỉ Ra Ngoài Chơi Một Thời Gian Thôi
17 Chương 17: Khinh Thường Ra Tay
18 Chương 18: Bởi Vì Cháu Đến Một Nơi Đất Tốt Nước Sạch Đấy
19 Chương 19: Thật Nhiều Diễn Viên Thành Tinh
20 Chương 20: Đây Là Lễ Vật Chủ Tử Tặng Cho Cô Lạc Ương
21 Chương 21: Cháu Quen Biết Kỳ Thiếu Sao
22 Chương 22: Chắc Chắn Không Phải Thứ Gì Có Giá Trị Liên Thành
23 Chương 23: Con Là Con Gái Của Ba Mẹ
24 Chương 24: Tiểu Thư Bao Cỏ Đến Trường Học
25 Chương 25: Cô À Cô Phiền Thật Đấy
26 Chương 26: Không Quen Không Rảnh
27 Chương 27: Tin Nhắn Của Satan
28 Chương 28: Lạc Trạch
29 Chương 29: Chị Đây Có Bạn Trai Rồi
30 Chương 30: Tôi Chưa Từng Nói Mình Không Thể Tới Gặp Em
31 Chương 31: Dẫn Cô Đi Ăn Cơm
32 Chương 32: Bạn Của Kỳ Mặc Trần
33 Chương 33: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 1
34 Chương 34: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 2
35 Chương 35: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 1
36 Chương 36: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 2
37 Chương 37: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 1
38 Chương 38: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 2
39 Chương 39: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 1
40 Chương 40: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 2
41 Chương 41: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 1
42 Chương 42: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 2
43 Chương 43: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 1
44 Chương 44: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 2
45 Chương 45: Cái Này Mà Cũng Tính À
46 Chương 46: Cái Này Mà Cũng Tính À 2
47 Chương 47: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 1
48 Chương 48: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 2
49 Chương 49: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp
50 Chương 50: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp 2
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: Địa Ngục Sao 1
2
Chương 2: Địa Ngục Sao 2
3
Chương 3: Người Đàn Ông Đáng Chết
4
Chương 4: Ma Quỷ Satan
5
Chương 5: Cứ Ném Ra Ngoài Như Thế
6
Chương 6: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 1
7
Chương 7: Không Nhìn Thấu Quan Tâm 2
8
Chương 8: Cô Trọng Sinh Đến 5 Năm Sau
9
Chương 9: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 1
10
Chương 10: Tô Lạc Ương Tôi Sẽ Sống Thay Cô 2
11
Chương 11: Biết Trước Khả Năng
12
Chương 12: Người Của Kỳ Mặc Trần Bắt Cô
13
Chương 13: Quái Vật Uống Máu Người
14
Chương 14: Quái Vật Uống Máu Người
15
Chương 15: Rời Khỏi Kỳ Trạch
16
Chương 16: Tôi Chỉ Ra Ngoài Chơi Một Thời Gian Thôi
17
Chương 17: Khinh Thường Ra Tay
18
Chương 18: Bởi Vì Cháu Đến Một Nơi Đất Tốt Nước Sạch Đấy
19
Chương 19: Thật Nhiều Diễn Viên Thành Tinh
20
Chương 20: Đây Là Lễ Vật Chủ Tử Tặng Cho Cô Lạc Ương
21
Chương 21: Cháu Quen Biết Kỳ Thiếu Sao
22
Chương 22: Chắc Chắn Không Phải Thứ Gì Có Giá Trị Liên Thành
23
Chương 23: Con Là Con Gái Của Ba Mẹ
24
Chương 24: Tiểu Thư Bao Cỏ Đến Trường Học
25
Chương 25: Cô À Cô Phiền Thật Đấy
26
Chương 26: Không Quen Không Rảnh
27
Chương 27: Tin Nhắn Của Satan
28
Chương 28: Lạc Trạch
29
Chương 29: Chị Đây Có Bạn Trai Rồi
30
Chương 30: Tôi Chưa Từng Nói Mình Không Thể Tới Gặp Em
31
Chương 31: Dẫn Cô Đi Ăn Cơm
32
Chương 32: Bạn Của Kỳ Mặc Trần
33
Chương 33: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 1
34
Chương 34: Trở Thành Bạn Gái Anh Từ Lúc Nào 2
35
Chương 35: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 1
36
Chương 36: Mấy Người Yêu Đương Đều Không Có Đầu Óc Sao 2
37
Chương 37: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 1
38
Chương 38: Bắt Được Một Ngôi Sao Ca Nhạc Tương Lai 2
39
Chương 39: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 1
40
Chương 40: Ai Dám Nói Cậu Xấu Tớ Sẽ Đánh Chết Người Đó 2
41
Chương 41: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 1
42
Chương 42: Chủ Tử Chờ Cô Trong Xe 2
43
Chương 43: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 1
44
Chương 44: Thứ Như Phẩm Vị Đúng Là Không Thể Cưỡng Cầu 2
45
Chương 45: Cái Này Mà Cũng Tính À
46
Chương 46: Cái Này Mà Cũng Tính À 2
47
Chương 47: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 1
48
Chương 48: Không Phải Em Làm Vì Sao Phải Thừa Nhận 2
49
Chương 49: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp
50
Chương 50: Video Vả Mặt Bốp Bốp Bốp 2