Chương 39: 39: Mừng Cô Trở Về

Đằng sau mọi sự thành công luôn tồn tại ít nhất một tội ác.
_______
Kim Taehyung trở lại phòng, ngồi bên cạnh giường nhìn Hạ Vũ, vuốt lấy phần tóc trên trán cô, nói: "Trở về đi, bởi vì tôi biết trái tim em làm bằng máu thịt, bởi vì em là một phàm nhân, trở về đi, nơi mà em vốn thuộc về, được chứ."
Anh cầm lấy cánh tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve, nếu như Hạ Vũ không cần phải trở về, vậy thì cho dù anh có chế.t cũng sẽ nhất định không cho cô trở về.

Một giọt nước mắt của anh lăn từ khoé mắt nhỏ xuống tay cô, có lẽ, có lẽ đã đến lúc chúng ta cần phải kết thúc tất cả những khúc mắc của quá khứ, dù sao cũng không thể trốn tránh cả một cuộc đời được.

Đến tận khi Hạ Vũ tỉnh dậy, bộ não như bị xé rách, đau nhức, cô khó khăn mở mắt, thay vì đang nằm trên chiếc giường mềm mại thì cô lại đang nằm trong một cái lồng kính, cánh tay chi chít những vết kim truyền dịch.

Đến cả bộ đồ cũng là loại đặc chế, nhìn vừa chắc chắn lại vừa mềm mỏng.

Bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói chứa đầy nội lực: "Gia chủ, mừng cô trở về."
Hạ Vũ giật mình quay đầu nhìn nơi phát ra tiếng nói, là một lão già, đầu đã chỉ còn mỗi tóc bạc, nhưng gương mặt lại giống như chỉ mới vào năm mươi.

"Đm ông là ai, thả tôi ra."
Hạ Nguỵ nhăn mày, nhưng sau đó liền dãn ra, từ tốn trả lời: "Tôi là Hạ Nguỵ, là bác bên dòng chính của cô thưa Gia Chủ."
Trong đầu Hạ Vũ đoàng một tiếng, cmn cô từ đâu lòi ra một ông bác già như vậy, dòng chính dòng phụ cái quái gì cơ.

Kim Taehyung đâu, Kim Taehyung đâu rồi cứu em.

"Ông, ông là gì cũng được, có thể thả tôi ra được không?"
"Có thể."
Sau đó lồng kính từ từ được mở ra, những mũi kim cũng được thu lại, nhìn vết kim trên tay, Hạ Vũ vô cùng đau não, cô rốt cuộc đã ngủ đến nơi nào rồi mà ra tận nông nỗi này.

Nhìn kỹ một chút thì cả hai tay vừa tròn mười hai mũi, khốn nạn, muốn chích chế.t bà đây à.

Hạ Nguỵ đưa tay đỡ Hạ Vũ xuống khỏi lồng kính, rồi đưa cho cô một cái khăn, cô cũng không rõ chất liệu được làm bằng gì nhưng cực kỳ mềm mại.

Đưa tay áp khăn lên mặt, cô cảm thấy bản thân như được khai sáng vậy, băn khoăn có nên hỏi lão già này mua ở đâu không.

"Cái khăn này mua thế nào?"
Hạ Nguỵ sau khi đưa khăn Hạ Vũ thì quay người bước ra cửa, cánh cửa kính vừa mở được một nửa thì nghe được câu hỏi của Hạ Vũ.

Một người sau khi được chuyển đến một không gian hoàn toàn khác trong tình trạng không có một ai thân quen bên cạnh, không phải nên hỏi đây là đâu? ông là ai sao?
"Gia Chủ, cô có thời gian là một tiếng đồng hồ để chuẩn bị, cô cần thông báo sự trở lại của mình với toàn thể dòng chính và dòng nhánh của Hạ gia." Hạ Nguỵ không trả lời vấn đề không đâu vào đâu của cô, lên tiếng nhắc nhở.

Hạ Vũ lần này mới ý thức được bên cạnh mình loại trừ lão già này ra thì chẳng còn ai, không những thế, cái thứ căn phòng kỳ lạ này là gì đây.

Nhìn thì tưởng chừng như được làm bằng thuỷ tinh, nhưng lại chẳng thấy gì bên ngoài cả.

Không những thế, cái thứ treo lơ lửng trong suốt kia, hiện bốn chữ Diễn Đàn Tinh Tế, lại không ngừng được đổi mới, các bài viết nhảy liên tục như nhảy số.

Còn nữa, hầu như các đồ vật đều đang...!bay? Thay vì được đặt cố định trên sàn nhà hay mặt bàn, chúng đều bay cách mặt đất.

Hạ Vũ cười thầm lắc đầu, giấc mơ kỳ quái nhất mà cô từng mơ thấy, nhưng mà, khốn kiếp cảm giác đau nơi cánh tay là cái chó má gì vậy.

"Gia Chủ, cô còn bốn mươi lăm phút."
Sau khi giọng nói này vang lên, Hạ Nguỵ không do dự mà bước chân ra ngoài, để lại một Hạ Vũ mông lung nhìn lấy bộ váy đen tuyền được đặt trên giá treo.

Nó không có đính đá, nhưng lại lấp lánh đến kỳ lạ.

Chỉ có duy nhất một màu đen, một bên cánh tay suôn thẳng bên lại chỉ có một dây mảnh.

Nhìn bản thân mình trong một cái gương, nhưng lại không phải gương, đại loại là có thể soi được.

Bộ váy hở xương quai xanh nhìn vô cùng quyến rũ, chạy dọc theo cánh tay không có vết cắt nào, đôi chân thon dài lộ ra ngoài không khí, cô chưa từng nghĩ bản thân có thể yêu tinh đến mức này đâu.

Hạ Vũ nhíu mày, làn da này, dường như mịn màng hơn, không những vậy mà còn trắng hơn, sờ vô cùng thích.

Hạ Vũ mở cánh cửa ra thì đập vào mắt là hình ảnh Hạ Nguỵ đứng cùng với thị vệ, đến thị vệ mà cũng đẹp trai.

Ông gật đầu với Hạ Vũ rồi bước đi, cô nhanh chóng đi theo, bước hết một tầng cầu thang, lại bị chắn bởi một cánh cửa, khi này Hạ Nguỵ mới quay lại, nhìn cô một lúc rồi nói: "Cho dù là ai hỏi bất kỳ vấn đề gì, chỉ cần trả lời là sẽ có thông báo sau, hiểu chứ."
"Được." Cô gật đầu đáp.

"Không cần làm bất kỳ điều gì cả, chỉ cần ngồi đó, đúng với cái ghế Gia Chủ là được.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Trọng Sinh
2 Chương 2: 2: Bệnh Viện
3 Chương 3: 3: Trở Về
4 Chương 4: 4: Về Nhà
5 Chương 5: 5: Lý Do
6 Chương 6: 6: Em Nuôi Anh
7 Chương 7: 7: Dùng Một Kiếp Để Bảo Bọc Em
8 Chương 8: 8: Mộ Bạch
9 Chương 9: 9: Hạ Vũ
10 Chương 10: 10: Hé Mở
11 Chương 11: 11: Em Quá Đẹp Không Ai Được Nhìn
12 Chương 12: 12: Đồ Lợi Dụng
13 Chương 13: 13: Không Cô Ấy Không Hề Hiểu
14 Chương 14: 14: Chết Không Phải Là Hết Anh Sẽ Tìm Được Em
15 Chương 15: 15: Không Ai Có Quyền Ngăn Cản Kẻ Đứng Đầu Bước Lên Ngai Vàng
16 Chương 16: 16: Sự Tin Tưởng Của Kẻ Đứng Đầu
17 Chương 17: 17: Vu Dịch
18 Chương 18: 18: Cùng Lắm Là Lấy Bom Ném Nhau Cũng Không Có Gì To Tát
19 Chương 19: 19: Gừng Càng Già Càng Nên Chôn Cho Sâu
20 Chương 20: 20: Có Lẽ Hắn Đời Này Đã Ngã Mũ Ở Trên Người Hạ Vũ Cô Rồi
21 Chương 21: 21: Nếu Như Cô Cứ Ngủ Như Vậy Ngủ Mãi Mãi Quả Thật Lại Vô Cùng Tốt
22 Chương 22: 22: Kim Taehyung Hắn Nguyện Ý Nguyện Ý Một Đời Không Buông Tay
23 Chương 23: 23: Thời Điểm Khởi Đầu Cho Những Bi Kịch Sau Này Bi Kịch Nối Tiếp Bi Kịch
24 Chương 24: 24: Hắn Hôn Mê Đến Tưởng Chừng Như Không Bao Giờ Tỉnh Lại Nữa
25 Chương 25: 25: Thủ Đoạn Cấp Thấp Khoa Tay Múa Chân Trước Mặt Hắn Thì Trực Tiếp Cút Đi
26 Chương 26: 26: Dù Sao Hắn Cũng Là Thuộc Hạ Dưới Trướng Của Anh
27 Chương 27: 27: Càng Gần Cái Chết Suy Nghĩ Càng Đơn Giản
28 Chương 28: 28: Ngoài Hắn Ra Chẳng Ai Tình Nguyện Bảo Vệ Chúng Đâu
29 Chương 29: 29: Vẻ Đẹp Của Vườn Địa Đàng Thật Sự Rất Hấp Dẫn
30 Chương 30: 30: Ким Тэхён - Мой Мужчина
31 Chương 31: 31: Toàn Là Thứ Vô Dụng
32 Chương 32: 32: Anh Cả Cuộc Đời Này Cũng Không Thể Hướng Thiện Đâu
33 Chương 33: 33: Xinh Đẹp Như Vườn Địa Đàng
34 Chương 34: 34: Tôi Không Biết
35 Chương 35: 35: Nó Vẫn Luôn Là Bậc Đế Vương
36 Chương 36: 36: Từ Khi Mày Bước Vào Lãnh Địa Của Tao
37 Chương 37: 37: Sâu Trong Linh Hồn Dơ Bẩn Của Ngươi
38 Chương 38: 38: Câu Cuối Cùng Mày Phải Chết
39 Chương 39: 39: Mừng Cô Trở Về
40 Chương 40: 40: Tư Không Đồ
41 Chương 41: 41: Có Bao Nhiêu Bí Mật Đang Giấu Tôi
42 Chương 42: 42: Xây Nên Từ Chính Từ Sự Thù Hận Và Ân Oán
43 Chương 43: 43: Liên Minh
44 Chương 44: 44: Nhưng Cũng Vì Cô Mà Cảm Thấy Hạnh Phúc
45 Chương 45: 45: Một Người Đứng Đầu Biết Hi Sinh
46 Chương 46: 46: Nắm Chủ Hạ Gia Vẫn Luôn Là Hạ Ninh Thần
47 Chương 47: 47: Hạ Ninh Thần
48 Chương 48: 48: Giúp Con Bé Đi Nó Đã Đủ Đau Khổ Rồi
49 Chương 49: 49: Cơn Mưa Mùa Hạ
50 Chương 50: 50: Anh Lấy Gì Để Cấm Cản Tôi
51 Chương 51: 51: Thất Tình
52 Chương 52: 52: Như Nhìn Thấy Ánh Mặt Trời
53 Chương 53: 53: Khinh Dạ
54 Chương 54: 54: Hắn Mới Là Kẻ Vì Tâm Mà Tàn Nhẫn
55 Chương 55: 55: Tốn Công Vô Ích
56 Chương 56: 56: Lời Hứa Của Hắn Cả Cuộc Đời Này Cũng Không Thể Phản
57 Chương 57: 57: Đồ Thần Kinh
58 Chương 58: 58: Hạc Đỉnh Hồng
59 Chương 59: 59: Kẻ Nắm Quyền Chưa Bao Giờ Là Một Kẻ Đơn Thuần Thánh Thiện
60 Chương 60: 60: Đừng Tò Mò Quá Nhiều
61 Chương 61: 61: Thiên Thạch Số 373
62 Chương 62: 62: Một Tiếng Nổ Vang Trời Vang Lên
Chapter

Updated 62 Episodes

1
Chương 1: 1: Trọng Sinh
2
Chương 2: 2: Bệnh Viện
3
Chương 3: 3: Trở Về
4
Chương 4: 4: Về Nhà
5
Chương 5: 5: Lý Do
6
Chương 6: 6: Em Nuôi Anh
7
Chương 7: 7: Dùng Một Kiếp Để Bảo Bọc Em
8
Chương 8: 8: Mộ Bạch
9
Chương 9: 9: Hạ Vũ
10
Chương 10: 10: Hé Mở
11
Chương 11: 11: Em Quá Đẹp Không Ai Được Nhìn
12
Chương 12: 12: Đồ Lợi Dụng
13
Chương 13: 13: Không Cô Ấy Không Hề Hiểu
14
Chương 14: 14: Chết Không Phải Là Hết Anh Sẽ Tìm Được Em
15
Chương 15: 15: Không Ai Có Quyền Ngăn Cản Kẻ Đứng Đầu Bước Lên Ngai Vàng
16
Chương 16: 16: Sự Tin Tưởng Của Kẻ Đứng Đầu
17
Chương 17: 17: Vu Dịch
18
Chương 18: 18: Cùng Lắm Là Lấy Bom Ném Nhau Cũng Không Có Gì To Tát
19
Chương 19: 19: Gừng Càng Già Càng Nên Chôn Cho Sâu
20
Chương 20: 20: Có Lẽ Hắn Đời Này Đã Ngã Mũ Ở Trên Người Hạ Vũ Cô Rồi
21
Chương 21: 21: Nếu Như Cô Cứ Ngủ Như Vậy Ngủ Mãi Mãi Quả Thật Lại Vô Cùng Tốt
22
Chương 22: 22: Kim Taehyung Hắn Nguyện Ý Nguyện Ý Một Đời Không Buông Tay
23
Chương 23: 23: Thời Điểm Khởi Đầu Cho Những Bi Kịch Sau Này Bi Kịch Nối Tiếp Bi Kịch
24
Chương 24: 24: Hắn Hôn Mê Đến Tưởng Chừng Như Không Bao Giờ Tỉnh Lại Nữa
25
Chương 25: 25: Thủ Đoạn Cấp Thấp Khoa Tay Múa Chân Trước Mặt Hắn Thì Trực Tiếp Cút Đi
26
Chương 26: 26: Dù Sao Hắn Cũng Là Thuộc Hạ Dưới Trướng Của Anh
27
Chương 27: 27: Càng Gần Cái Chết Suy Nghĩ Càng Đơn Giản
28
Chương 28: 28: Ngoài Hắn Ra Chẳng Ai Tình Nguyện Bảo Vệ Chúng Đâu
29
Chương 29: 29: Vẻ Đẹp Của Vườn Địa Đàng Thật Sự Rất Hấp Dẫn
30
Chương 30: 30: Ким Тэхён - Мой Мужчина
31
Chương 31: 31: Toàn Là Thứ Vô Dụng
32
Chương 32: 32: Anh Cả Cuộc Đời Này Cũng Không Thể Hướng Thiện Đâu
33
Chương 33: 33: Xinh Đẹp Như Vườn Địa Đàng
34
Chương 34: 34: Tôi Không Biết
35
Chương 35: 35: Nó Vẫn Luôn Là Bậc Đế Vương
36
Chương 36: 36: Từ Khi Mày Bước Vào Lãnh Địa Của Tao
37
Chương 37: 37: Sâu Trong Linh Hồn Dơ Bẩn Của Ngươi
38
Chương 38: 38: Câu Cuối Cùng Mày Phải Chết
39
Chương 39: 39: Mừng Cô Trở Về
40
Chương 40: 40: Tư Không Đồ
41
Chương 41: 41: Có Bao Nhiêu Bí Mật Đang Giấu Tôi
42
Chương 42: 42: Xây Nên Từ Chính Từ Sự Thù Hận Và Ân Oán
43
Chương 43: 43: Liên Minh
44
Chương 44: 44: Nhưng Cũng Vì Cô Mà Cảm Thấy Hạnh Phúc
45
Chương 45: 45: Một Người Đứng Đầu Biết Hi Sinh
46
Chương 46: 46: Nắm Chủ Hạ Gia Vẫn Luôn Là Hạ Ninh Thần
47
Chương 47: 47: Hạ Ninh Thần
48
Chương 48: 48: Giúp Con Bé Đi Nó Đã Đủ Đau Khổ Rồi
49
Chương 49: 49: Cơn Mưa Mùa Hạ
50
Chương 50: 50: Anh Lấy Gì Để Cấm Cản Tôi
51
Chương 51: 51: Thất Tình
52
Chương 52: 52: Như Nhìn Thấy Ánh Mặt Trời
53
Chương 53: 53: Khinh Dạ
54
Chương 54: 54: Hắn Mới Là Kẻ Vì Tâm Mà Tàn Nhẫn
55
Chương 55: 55: Tốn Công Vô Ích
56
Chương 56: 56: Lời Hứa Của Hắn Cả Cuộc Đời Này Cũng Không Thể Phản
57
Chương 57: 57: Đồ Thần Kinh
58
Chương 58: 58: Hạc Đỉnh Hồng
59
Chương 59: 59: Kẻ Nắm Quyền Chưa Bao Giờ Là Một Kẻ Đơn Thuần Thánh Thiện
60
Chương 60: 60: Đừng Tò Mò Quá Nhiều
61
Chương 61: 61: Thiên Thạch Số 373
62
Chương 62: 62: Một Tiếng Nổ Vang Trời Vang Lên