Chương 2: Phong hậu

Trời còn chưa sáng, bên ngoài trời đã đổ mưa.

Mặt trời phía đông còn chưa kịp ló dạng đã bị một lớp mây đen mờ mịt bao phủ, chỉ trong chốc lát, toàn bộ vùng trời biến thành màu đen u ám.

Thời tiết tháng tư không tính là lạnh, Kim Lăng là vùng nằm chếch về
phía nam, trong không khí sáng sớm có chút mùi vị ẩm ướt khó chịu, bởi
vì nguyên nhân này, ban đêm lúc chìm vào giấc ngủ, Thanh Li cũng lười
gọi người đóng cửa sổ, mở một cánh cửa sổ để cho thoáng khí, bây giờ
tỉnh dậy, tiếng mưa rơi đã đầy bên tai.

Trời mưa rất thích hợp để đi ngủ, Thanh Li cũng nhân cơ hội chợp mắt một lát, nàng lười biếng lật người nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, không lâu
sau đã nhắm mắt lại đi vào mộng đẹp.

Mơ mơ màng màng ngủ không biết bao lâu, hình như bên cạnh có người đang
gọi mình, nghe giọng nói, là nha hoàn Ngọc Trúc của nàng.

Giọng nói của Ngọc Trúc rất dịu dàng, nhưng lại mang theo vài phần sốt
ruột khó nén: “Tiểu thư, tiểu thư? Mau tỉnh dậy, Chính Sử tuyên chỉ đã
đi qua phố Huyền Vũ, đi qua đầu phố là đến phủ chúng ta rồi!”

Chắc là do mở cửa sổ nên gió thổi vào, Thanh Li hơi đau đầu, nàng nhẹ
nhàng chau mày lại, vừa dụi dụi mắt vừa lẩm bẩm hỏi: “Tuyên chỉ gì,
Chính Sử nào?”

Ngọc Trúc chưa kịp mở miệng, thì Đồng Thị đã vội vàng đi vào, vừa nhìn
thấy Thanh Li còn đang nằm, bà liền thay đổi sắc mặt, nhẹ giọng trách
mắng: “Không phải sai các người gọi tiểu thư dậy à? Sao tiểu thư vẫn còn ngủ.”

Thanh Li ngồi dậy, nghi ngờ nói: “Làm sao vậy nương, xảy ra chuyện gì ạ?”

Ánh mắt Đồng Thị hơi phức tạp, đáy mắt còn chưa hết bàng hoàng và sầu
lo, thấy nữ nhi như thế, bà đành dịu dàng cười cười: “- - Cũng không có
chuyện gì, thức dậy đi rồi theo nương ra ngoài tiếp chỉ.”

Chính Sử đến tuyên chỉ là Đại học sĩ Trần Đông Lâm, phó sứ là Tả Đô Ngự
Sử Nam Nhạc, hai người liếc mắt nhìn nhau trên lưng ngựa, tuy là lão hồ
ly đầy kinh nghiệm trên quan trường, nhưng trong mắt ít nhiều cũng có
mất phần nghi ngờ.

Thái giám trong nội cung còn đi theo sau lưng, nên hai người nói gì cũng không tốt, hai người liếc mắt nhìn nhau, gật đầu với nhau xem như là
chào hỏi.

Thanh Li bị người ta lôi từ trong chăn ra, sau khi nàng rửa mặt ăn mặc
chỉnh tề xong thì đi theo Đồng Thị đến sảnh chính đợi, ở đây nàng gặp
được phụ thân mình Ngụy quốc công và cả nhà Nhị thúc Nhị thẩm.

Không biết tại sao, nhìn sắc mặt tất cả mọi người dường như đều là vội
vàng mà đến, ánh mắt nhìn về phía nàng có ngạc nhiên mừng rỡ, có kinh
ngạc, có hâm mộ, thậm chí còn có mấy phần kính nể khó hiểu.

Kính nể?

Ta sinh ra đẹp như vậy, một chút cũng không dọa người, các người sợ cái gì!

Có lẽ do mới tỉnh ngủ cho nên trong đầu nàng còn hơi mơ hồ, nàng chưa
kịp hoàn hồn đã thấy hai nam tử mặc quan phục đang đi vào chính sảnh.

Thanh Li chỉ biết duy nhất một người là Đại học sĩ Trần Đông Lâm - - Lúc trước ông hay đến nhà mình uống rượu.

Dường như là có một cơn gió nhẹ thổi qua, đầu óc bị thấm mưa lạnh của
nàng nháy mắt tỉnh táo lại, gần như theo bản năng, Thanh Li quay qua
nhìn Đồng Thị bên cạnh.

Đồng Thị không hề nhìn nàng, lông mày bà nhíu lại, có điều bà mượn tay áo rộng nhẹ nhàng nắm tay nàng âm thầm trấn an.

Thanh Li yên tâm hơn mấy phần.

Sau khi Trần Đông Lâm gật đầu ra hiệu với Ngụy quốc công, ông bèn nhận
lấy một cuộn thánh chỉ màu vàng từ trong tay thái giám ở phía sau, thấy
mọi người đã cung kính quỳ xuống, ông bắt đầu cao giọng tuyên đọc.

Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết:

Trẫm nhận ơn huệ của trời, bận rộn củng cố giang sơn, bây giờ quốc thái
dân an, vì thế nên chuẩn bị nghi lễ, lấy lễ giáo làm trọng. Xét thấy nữ
nhi Ngụy Quốc Công nhân phẩm đức độ có thừa, xinh đẹp hiểu lễ nghĩa, dịu dàng hiền thục thích hợp quản lý lục cung. Nàng kiên trinh giữ mình
trong sạch xứng đáng là mẫu nghi thiên hạ. Nay Trẫm sắc phong nàng làm
Hoàng hậu, duy trì hoàng tự, khai chi tán diệp, nối tiếp truyền thống
tốt đẹp của tổ tiên.

Khâm thử.

Sắc mặt Ngụy Quốc Công trang nghiêm cẩn trọng tiến lên tiếp chỉ, trong
mắt ông không thấy được bóng dáng vui vẻ là mấy, trái lại còn có chút lo lắng mơ hồ.

Trần Đông Lâm lo lắng vỗ vai ông, ngay cả râu cũng khẽ run: “Chuyện tốt
mà, chúc mừng chúc mừng, mấy ngày nữa là phải bày tiệc rượu đấy nhé.”

Ngụy Quốc Công biết tâm ý của ông - - thái giám trong cung còn ở đây,
nếu bày ra sắc mặt không tốt, nhỡ đâu truyền đến tai hoàng đế nói Ngụy
Quốc Công phủ sinh lòng bất mãn, thua thiệt sẽ chỉ là nữ nhi của mình,
có lẽ người sẽ cho rằng Ngụy Quốc Công phủ có ý mạo phạm.

Dù trong lòng chua chát nhưng trên mặt ông vẫn treo vài phần ý cười đưa
hai vị sử thần đi ra cửa - - bọn họ còn phải quay về phục chỉ, ông vừa
tiễn đưa vừa nháy mắt ra hiệu với Đồng Thị.

Đồng Thị đã sớm sai người chuẩn bị tiền thưởng và hồng bao, không cần
Ngụy Quốc Công nhiều lời, bà ngầm hiểu ý kín đáo đưa cho thái giám đi
theo, tiếp theo lại hạ lệnh ban thưởng cho người trong phủ một tháng
tiền lương, xem như là tạo chút không khí vui mừng.

Thanh Li được Đồng Thị dạy bảo từ nhỏ, quy tắc lễ nghĩa nàng đều thuộc
nằm lòng, vừa thấy có người đến đây tuyên chỉ, sau lưng còn có thái thái giám, rồi suy nghĩ một chút về thái độ thay đổi của người bên cạnh đối với mình, nàng mơ hồ có thể đoán ra vài phần.

Cho tới bây giờ, vài phần suy đoán kia đã trở thành hiện thực.

Đó là thánh chỉ phong hậu - - nàng sắp làm hoàng hậu.

Hay nói cách khác, từ lúc ban thánh chỉ kia, nàng đã là hoàng hậu rồi.

Không quá nửa chén trà, nàng từ nữ nhi của Quốc Công phủ, nhảy lên thành nữ nhân tôn quý nhất Đại Tần, ánh mắt người xung quanh mang theo hâm mộ và kính nể, dày đặc chặt chẽ rơi xuống người nàng, mang theo nhiệt độ
nóng bỏng.

Nhưng thực tế, tới giờ khắc này, nàng vẫn cảm thấy mình giống như giẫm trên mây, bay bổng, không chân thực chút nào.

Trên thánh chỉ nói là nữ nhi của Ngụy Quốc Công, nhưng mà phụ thân chỉ có mình nàng là nữ nhi, cho nên, là nàng sao?

Vô thức, trong đầu nàng hiện ra ấn tượng của mình đối với hoàng đế.

Mười mấy năm trước hoàng đế đăng cơ, cẩn thận nghĩ lại, ít nhất danh tiếng cũng vang khắp thiên hạ.

Trong đầu nàng tưởng tượng ra một đại thúc xấu xí, mặt đầy râu quai nón.

Có điều… Thanh Li có hơi khổ sở nghĩ - - mình mới có mười sáu tuổi mà.

Ngay cả phụ thân, bây giờ cũng mới ba mươi sáu tuổi thôi.

Vừa nghĩ như thế, nàng đã không có tâm trạng vui mừng vì sắp trở thành
hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ nữa, trái lại khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại,
lộ ra vài phần buồn bực khó tả, cộng thêm lo lắng không thể nén lại
được.

Nàng chỉ là tiểu cô nương tầm thường, muốn tìm một người có lòng, cùng mình sống cả đời.

Nhưng mà bây giờ, ông trời ban cho mình người này, rõ ràng là không được.

Hắn lớn tuổi hơn mình nhiều như vậy, hắn danh chính ngôn thuận có tam
cung lục viện, theo như tất cả những tin đồn về hắn thì hắn không phải
người dịu dàng săn sóc khéo hiểu lòng người.

Vừa nghĩ như thế, nàng thật sự vui không nổi.

Đồng Thị dặn dò đám người hầuvà đối phó với nhị phòng xong, sau đó bà
mới có tâm trạng quan tâm nữ nhi của mình, thấy vẻ mặt nàng ỉu xìu, bà
đau lòng nói: “Làm sao vậy, con còn đau đầu sao?”

Thanh Li nhẹ nhàng lắc đầu, lại lập tức gật đầu, cũng không biết là đau hay là không đau.

Đồng Thị nhìn ra được nàng có tâm sự, bà thầm than một tiếng dẫn nàng
trở về tiểu viện của mình, vào thời gian này mời đại phu thì không tốt
lắm, bà chỉ có thể dìu nàng lên giường, cho nàng uống mấy ngụm canh
gừng: “Có lời gì muốn nói thì cứ nói ra, không cần để ở trong lòng mà
khó chịu.”

Thanh Li chôn đầu trong gối, rầu rĩ nói: “Nương, con lo lắng, con sợ.”

“Con ngoan, đừng sợ.” Đồng Thị biết nàng suy nghĩ cái gì, bà cũng đau
lòng nên mở miệng khuyên giải: “Nương biết con đang sợ, nhưng mà, chuyện này không thể trở về như lúc đầu, nếu xảy ra vấn đề gì sẽ rất khó ăn
nói.”

Thanh Li im lặng một lát, cuối cùng nói: “Nương bớt buồn phiền, con đều hiểu.”

Thánh chỉ đã ban, không thể sửa đổi, thay vì ngồi đây mơ tưởng chuyện
không thể, chẳng bằng suy nghĩ xem sau này phải làm thế nào.

Cẩn thận suy nghĩ, việc hôn sự này, thật sự cũng không phải là không thể tiếp nhận.

Mặc dù Kim Thượng lớn tuổi hơn nàng nhiều, nhưng cũng không phải là không thích hợp.

Có lẽ là do sức khỏe của hoàng đế không tốt, mặc dù tuổi đã lớn nhưng
bên cạnh lại chưa từng có phi thiếp, tuy cũng có người bí mật đồn đãi
mấy năm hoàng đế chinh chiến trên xa trường làm thân thể bị thương, có
trở ngại về con nối dòng, nhưng thực tế rốt cuộc là như thế nào thì
không ai biết.

Tiếp theo là do phía trên hoàng đế không có trưởng bối, không có mẹ chồng chèn ép lập quy tắc, đương nhiên sẽ ít gò bó hơn.

Cuối cùng, bất kể nói thế nào, đó cũng là vị trí hoàng hậu, dưới một người trên vạn người.

Thanh Li nghĩ tới nghĩ lui mấy vấn đề này trong lòng nàng mới thoải mái
hơn một chút, lúc nghiêng đầu qua, thấy sắc mặt Đồng Thị khó nén nổi lo
lắng, nàng chịu không nổi khẽ mỉm cười cầm tay bà an ủi: “Nương cứ yên
tâm, con không sao đâu.”

“Con có thể nghĩ như vậy là tốt.” Đồng Thị bình tĩnh nhìn nàng một lát,
thấy nàng nói thật lòng, trong lòng bà thoáng buông lỏng chút ít rồi mỉm cười nói: “Mấy ngày trước, còn nói là duyên phận Diệu Diệu sắp đến,
không ngờ lại đúng như vậy, nói đến là đến.”

Diệu Diệu là nhũ danh của Thanh Li, nói ra đúng là rất thú vị.

Khi nàng từ kiếp trước đi tới thế giới này, đúng vào ban đêm, mọi người trong phủ đều trở tay không kịp.

May mà bà đỡ đến sớm mấy ngày chờ sẵn trong phủ, trước đó Đồng Thị cũng
đã sinh được hai nhi tử, thật sự không đến mức gây ra hỗn loạn gì đó.

Khi đó tổ phụ Thanh Li, Lão Quốc Công Ngụy Quốc Công phủ còn đang tại
thế, nhưng dù sao ông cũng đã lớn tuổi, lại có vết thương cũ do chinh
chiến để lại nên sức khỏe không tốt, tất nhiên là không ai dám đi quấy
rầy ông, đợi ngày hôm sau có kết quả rồi mới đi bẩm báo cho ông biết.

Có điều không ngờ, đêm đó Lão Quốc Công mơ thấy một giấc mơ lạ.

Ông mơ thấy Bồ Tát đến nhà bọn họ, thả một con mèo nhỏ màu vàng rực rỡ
vào, sau đó cười từ bi với ông rồi dẫn một đôi Kim đồng Ngọc nữ cưỡi mây rời đi.

Người bình thường nằm mơ một lát rồi sẽ quên, không nhớ được bao nhiêu,
nhưng mà giấc mộng này, đến ngày hôm sau tỉnh lại, Lão Quốc Công vẫn nhớ rõ rành mạch, từ con mèo nhỏ, đến vẻ mặt cười từ bi của Bồ Tát, rồi đến đôi Kim đồng Ngọc nữ đứng sau lưng Bồ Tát mặc y phục gì, còn nhìn rõ
tận mắt nên ông cảm thấy rất thần kỳ.

Đợi đến khi ông biết đêm qua con dâu của mình sinh một tiểu cô nương, ông mới liên hệ hiện thực với giấc mơ đêm qua.

Người lớn tuổi lúc nào cũng sẽ tin tưởng những thứ kỳ lạ, huống chi,
không chỉ có điều kỳ lạ, ông mơ thấy Bồ Tát, con mèo nhỏ màu vàng rực
rỡ, đây là điềm lành!

Ngụy Quốc Công vốn có hơi trọng nam khinh nữ, đây cũng là lẽ thường của
con người, nhưng bởi vì liên quan đến giấc mơ này nên ông rất yêu quý
tôn nữ mới sinh, ông cảm thấy đây là điều lành mà Bồ Tát ban xuống, dù
sao ông cũng phải cân nhắc đặt một cái tên vang dội cho tôn nữ, nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc cũng nghĩ ra.

Đại âm vô thanh, đại tượng vô hình, trở lại nguyên trạng mới là tốt nhất - - nhà mình họ Ngụy, tên của tôn nữ là Ngụy Miêu đi.

Vừa hay chỉ ra bản chất của nàng, lại cùng âm với cho mèo ăn, có cơm ăn nha, thật tốt.

Chapter
1 Chương 1: Nửa màu
2 Chương 2: Phong hậu
3 Chương 3: Phu quân
4 Chương 4: Cố tình
5 Chương 5: Xấu hổ
6 Chương 6: Tư thông
7 Chương 7: Ôm ấp
8 Chương 8-1: Nữ sắc (1)
9 Chương 8-2: Nữ sắc (2)
10 Chương 9: Ghét bỏ
11 Chương 10: Hôn môi
12 Chương 11: Duy nhất
13 Chương 12: Tiêu lang
14 Chương 13: Ăn thịt người
15 Chương 14: Ác ý
16 Chương 15: Cung biến
17 Chương 16: Cây vạn tuế
18 Chương 17: Động lòng
19 Chương 18: Trâm cài tóc
20 Chương 19: Tình cũ
21 Chương 20: Khanh khanh
22 Chương 21: Nữ lang dưới thành
23 Chương 22: Không nghi ngờ
24 Chương 23-1: Không phụ
25 Chương 23-2: Không phụ 2
26 Chương 23-3: Không phụ 3
27 Chương 23-4: Không phụ 4
28 Chương 24: Nét phẩy
29 Chương 25: Hái đào
30 Chương 26: Bò cạp
31 Chương 27: Trúc lâu
32 Chương 28: Giun đũa
33 Chương 29: Tình nặng
34 Chương 30: Quạt hương bồ
35 Chương 31-1: Giở trò xấu (1)
36 Chương 31-2: Giở trò xấu (2)
37 Chương 32: Đanh đá
38 Chương 33-1: Giai cấp
39 Chương 33-2: Giai cấp 2
40 Chương 34: Hác gia
41 Chương 35-1: Dứt khoát (1)
42 Chương 35-2: Dứt khoát (2)
43 Chương 36-1: Vào cung (1)
44 Chương 36-2: Vào cung (2)
45 Chương 37-1: Đẩy đà (1)
46 Chương 37-2: Đẩy đà (2)
47 Chương 38-1: Giận dỗi (1)
48 Chương 38-2: Giận dỗi (2)
49 Chương 39-1: Thái phi (1)
50 Chương 39-2: Thái phi (2)
51 Chương 40-1: Tự chuốc nhục (1)
52 Chương 40-2: Tự chuốc nhục (2)
53 Chương 40-3: Tự chuốc nhục (3)
54 Chương 41: Đêm dài
55 Chương 42-1: Đùa với lửa
56 Chương 42-2: Đùa với lửa (2)
57 Chương 43: Dưa chuột
58 Chương 44-1: Tiểu phụ thân
59 Chương 44-2: Tiểu phụ thân (2)
60 Chương 45: Tấm phúc
61 Chương 46: Cung quyền
62 Chương 47: Đau lòng (1)
63 Chương 47-2: Đau lòng (2)
64 Chương 48-1: Tâm sự (1)
65 Chương 48-2: Tâm sự (2)
66 Chương 49-1
67 Chương 49-2
68 Chương 50-1: Tắm rửa 1
69 Chương 50-2: Tắm rửa 2
70 Chương 51-1
71 Chương 51-2
72 Chương 52-1: Mang thù 1
73 Chương 52-2: Mang thù 2
74 Chương 52-3: Mang thù 3
75 Chương 53: Cầu hòa
76 Chương 54-1: Trẻ con (1)
77 Chương 54-2: Trẻ con (2)
78 Chương 55: Bẻ mai
79 Chương 55-2: Bẻ mai (2)
80 Chương 56-1: Thương nàng (1)
81 Chương 56-2: Thương nàng (2)
82 Chương 57-1: Xuất giá (1)
83 Chương 57-2: Xuất giá (2)
84 Chương 58-1: Hôn nghi
85 Chương 58-2: Hôn nghi (2)
86 Chương 59: Viên mãn (1)
87 Chương 59-2: Viên mãn (2)
88 Chương 59-3: Viên mãn (3)
89 Chương 60: Ngọt ngấy (1)
90 Chương 60-2: Ngọt ngấy (2)
91 Chương 61-1: Khoét tim (1)
92 Chương 61-2: Khoét tim (2)
93 Chương 62-1: Sổ sách (1)
94 Chương 62-2: Sổ sách (2)
95 Chương 63: Thù cũ
96 Chương 64-1: Ghen tuông 1
97 Chương 64-2: Ghen tuông 2
98 Chương 65-1: Dốc sức liều mạng (1)
99 Chương 65-2: Dốc sức liều mạng (2)
100 Chương 66-1: Sinh bệnh 1
101 Chương 66-2: Sinh bệnh 2
102 Chương 67-1: Chuyên xưa mộng cũ 1
103 Chương 67-2: Chuyên xưa mộng cũ 2
104 Chương 68-1: Tiền duyên 1
105 Chương 68-2: Tiền duyên 2
106 Chương 69-1: Giải thích nghi hoặc 1
107 Chương 69-2: Giải thích nghi hoặc 2
108 Chương 70-1: Ngủ nướng 1
109 Chương 70-2: Ngủ nướng 2
110 Chương 71-1: Khó ngủ 1
111 Chương 71-2: Khó ngủ 2
112 Chương 72-1: Chuyện mang thai 1
113 Chương 72-2: Chuyện mang thai 2
114 Chương 72-3: Chuyện mang thai 3
115 Chương 73-1: Không khí vui mừng 1
116 Chương 73-2: Không khí vui mừng 2
117 Chương 74-1: Ngọt ngào 1
118 Chương 74-2: Ngọt ngào 2
119 Chương 75-1: Chán ghét 1
120 Chương 75-2: Chán ghét 2
121 Chương 76-1: Ba ba 1
122 Chương 76-2: Ba ba 2
123 Chương 77-1: Bình dấm 1
124 Chương 77-2: Bình dấm 2
125 Chương 78-1: Vẽ tranh 1
126 Chương 78-2: Vẽ tranh 2
127 Chương 79-1: Vẽ tranh 3
128 Chương 79-2: Vẽ tranh 4
129 Chương 80-1: Vọng tưởng 1
130 Chương 80-2: Vọng tưởng 2
131 Chương 81: Vô sỉ
132 Chương 82: Mắng chửi
133 Chương 83: Chỗ dựa
134 Chương 84: Sắp đặt
135 Chương 85-1: Người cũ 1
136 Chương 85-2: Người cũ 2
137 Chương 86: Nền tảng tình yêu 1
138 Chương 86-2: Nền tảng tình yêu 2
139 Chương 87-1: Củ cải lăng nhăng 1
140 Chương 87-2: Củ cải lăng nhăng 2
141 Chương 87-3: Củ cải lăng nhăng 3
Chapter

Updated 141 Episodes

1
Chương 1: Nửa màu
2
Chương 2: Phong hậu
3
Chương 3: Phu quân
4
Chương 4: Cố tình
5
Chương 5: Xấu hổ
6
Chương 6: Tư thông
7
Chương 7: Ôm ấp
8
Chương 8-1: Nữ sắc (1)
9
Chương 8-2: Nữ sắc (2)
10
Chương 9: Ghét bỏ
11
Chương 10: Hôn môi
12
Chương 11: Duy nhất
13
Chương 12: Tiêu lang
14
Chương 13: Ăn thịt người
15
Chương 14: Ác ý
16
Chương 15: Cung biến
17
Chương 16: Cây vạn tuế
18
Chương 17: Động lòng
19
Chương 18: Trâm cài tóc
20
Chương 19: Tình cũ
21
Chương 20: Khanh khanh
22
Chương 21: Nữ lang dưới thành
23
Chương 22: Không nghi ngờ
24
Chương 23-1: Không phụ
25
Chương 23-2: Không phụ 2
26
Chương 23-3: Không phụ 3
27
Chương 23-4: Không phụ 4
28
Chương 24: Nét phẩy
29
Chương 25: Hái đào
30
Chương 26: Bò cạp
31
Chương 27: Trúc lâu
32
Chương 28: Giun đũa
33
Chương 29: Tình nặng
34
Chương 30: Quạt hương bồ
35
Chương 31-1: Giở trò xấu (1)
36
Chương 31-2: Giở trò xấu (2)
37
Chương 32: Đanh đá
38
Chương 33-1: Giai cấp
39
Chương 33-2: Giai cấp 2
40
Chương 34: Hác gia
41
Chương 35-1: Dứt khoát (1)
42
Chương 35-2: Dứt khoát (2)
43
Chương 36-1: Vào cung (1)
44
Chương 36-2: Vào cung (2)
45
Chương 37-1: Đẩy đà (1)
46
Chương 37-2: Đẩy đà (2)
47
Chương 38-1: Giận dỗi (1)
48
Chương 38-2: Giận dỗi (2)
49
Chương 39-1: Thái phi (1)
50
Chương 39-2: Thái phi (2)
51
Chương 40-1: Tự chuốc nhục (1)
52
Chương 40-2: Tự chuốc nhục (2)
53
Chương 40-3: Tự chuốc nhục (3)
54
Chương 41: Đêm dài
55
Chương 42-1: Đùa với lửa
56
Chương 42-2: Đùa với lửa (2)
57
Chương 43: Dưa chuột
58
Chương 44-1: Tiểu phụ thân
59
Chương 44-2: Tiểu phụ thân (2)
60
Chương 45: Tấm phúc
61
Chương 46: Cung quyền
62
Chương 47: Đau lòng (1)
63
Chương 47-2: Đau lòng (2)
64
Chương 48-1: Tâm sự (1)
65
Chương 48-2: Tâm sự (2)
66
Chương 49-1
67
Chương 49-2
68
Chương 50-1: Tắm rửa 1
69
Chương 50-2: Tắm rửa 2
70
Chương 51-1
71
Chương 51-2
72
Chương 52-1: Mang thù 1
73
Chương 52-2: Mang thù 2
74
Chương 52-3: Mang thù 3
75
Chương 53: Cầu hòa
76
Chương 54-1: Trẻ con (1)
77
Chương 54-2: Trẻ con (2)
78
Chương 55: Bẻ mai
79
Chương 55-2: Bẻ mai (2)
80
Chương 56-1: Thương nàng (1)
81
Chương 56-2: Thương nàng (2)
82
Chương 57-1: Xuất giá (1)
83
Chương 57-2: Xuất giá (2)
84
Chương 58-1: Hôn nghi
85
Chương 58-2: Hôn nghi (2)
86
Chương 59: Viên mãn (1)
87
Chương 59-2: Viên mãn (2)
88
Chương 59-3: Viên mãn (3)
89
Chương 60: Ngọt ngấy (1)
90
Chương 60-2: Ngọt ngấy (2)
91
Chương 61-1: Khoét tim (1)
92
Chương 61-2: Khoét tim (2)
93
Chương 62-1: Sổ sách (1)
94
Chương 62-2: Sổ sách (2)
95
Chương 63: Thù cũ
96
Chương 64-1: Ghen tuông 1
97
Chương 64-2: Ghen tuông 2
98
Chương 65-1: Dốc sức liều mạng (1)
99
Chương 65-2: Dốc sức liều mạng (2)
100
Chương 66-1: Sinh bệnh 1
101
Chương 66-2: Sinh bệnh 2
102
Chương 67-1: Chuyên xưa mộng cũ 1
103
Chương 67-2: Chuyên xưa mộng cũ 2
104
Chương 68-1: Tiền duyên 1
105
Chương 68-2: Tiền duyên 2
106
Chương 69-1: Giải thích nghi hoặc 1
107
Chương 69-2: Giải thích nghi hoặc 2
108
Chương 70-1: Ngủ nướng 1
109
Chương 70-2: Ngủ nướng 2
110
Chương 71-1: Khó ngủ 1
111
Chương 71-2: Khó ngủ 2
112
Chương 72-1: Chuyện mang thai 1
113
Chương 72-2: Chuyện mang thai 2
114
Chương 72-3: Chuyện mang thai 3
115
Chương 73-1: Không khí vui mừng 1
116
Chương 73-2: Không khí vui mừng 2
117
Chương 74-1: Ngọt ngào 1
118
Chương 74-2: Ngọt ngào 2
119
Chương 75-1: Chán ghét 1
120
Chương 75-2: Chán ghét 2
121
Chương 76-1: Ba ba 1
122
Chương 76-2: Ba ba 2
123
Chương 77-1: Bình dấm 1
124
Chương 77-2: Bình dấm 2
125
Chương 78-1: Vẽ tranh 1
126
Chương 78-2: Vẽ tranh 2
127
Chương 79-1: Vẽ tranh 3
128
Chương 79-2: Vẽ tranh 4
129
Chương 80-1: Vọng tưởng 1
130
Chương 80-2: Vọng tưởng 2
131
Chương 81: Vô sỉ
132
Chương 82: Mắng chửi
133
Chương 83: Chỗ dựa
134
Chương 84: Sắp đặt
135
Chương 85-1: Người cũ 1
136
Chương 85-2: Người cũ 2
137
Chương 86: Nền tảng tình yêu 1
138
Chương 86-2: Nền tảng tình yêu 2
139
Chương 87-1: Củ cải lăng nhăng 1
140
Chương 87-2: Củ cải lăng nhăng 2
141
Chương 87-3: Củ cải lăng nhăng 3