Chương 92

Trang Tử Lưu nói là di vật của hắn để lại cho hậu nhân, không giữ lại thứ gì, quá trình dặn dò tuy đơn giản, nhưng trên thực tế cũng không phải cứ tùy tùy tiện tiện một triệu hoán sư đến là có thể lấy đến tay, dù sao ở thời đại Trang Tử Lưu, triệu hoán sư không ít, Trang Tử Lưu muốn đối phương tìm xác Bạch Ly hợp táng với hắn, cho dù ở lúc đó cũng không phải một việc đơn giản, tuy trong di ngôn của Trang Tử Lưu không yêu cầu người nhận được di vật của hắn có thực lực bao nhiêu, nhưng căn cứ vào những thứ hắn để lại mà phán đoán, kỳ thật vô hình trung là có yêu cầu tương đối nghiêm khắc.

Trang Dịch hồi tưởng một chút đủ loại ma thú thiên kỳ bách quái trong vực sâu Liệt cốc này, một đường đi tới, ít nhiều có một Lôi Tu bên cạnh, hai người Trang Dịch cùng Lôi Tu đồng tâm hiệp lực mới có thể vẫn bình an mà đi đến vùng hoa Hướng Âm Quỳ, Trang Dịch căn cứ vào giá trị vũ lực của chính hắn cùng Lôi Tu mà phán đoán, hai người bọn họ cộng vào, hẳn là vừa lúc ngang hàng với triệu hoán sư cấp bảy, nói cách khác, muốn gặp được Trang Tử Lưu, bản thân nhất định phải có thực lực cấp bảy, mới có thể sống sót trong Liệt cốc này.

Trừ điểm này ra, Hướng Âm Quỳ vương bảo vệ xác của Trang Tử Lưu là ma thú cấp bảy, hồn thú hắn để lại thấp nhất cũng là từ cấp bảy bắt đầu, cho nên có thể thấy được Trang Tử Lưu cho rằng người thực lực quá thấp không thể giúp hắn hoàn thành nguyện vọng, muốn được bảo vật của hắn, ít nhất phải có thực lực cấp bảy mới được.

Nhưng mà Trang Tử Lưu cho dù có thông minh nữa, chung quy lại đã qua đời, không thể đoán trước được chuyện xảy ra trong tương lai, không chỉ không biết tình huống chân chính của triệu hoán sư, càng không dự đoán được hoàn cảnh trong Liệt cốc biến hóa, làm cho hồn thú hắn để lại bởi vì không bảo tồn tốt mà sinh ra khả năng thoái hóa.

Hồn thú vốn là cấp chín biến thành cấp tám, cấp tá rút lui thành cấp bảy, đây đối với Trang Dịch mà nói căn bản không phải là một tin tức tốt, nhưng khi phát hiện đi thông khu vực hồn thú cấp tám có chướng ngại khó hơn so với cấp bảy rất nhiều, nếu không phải hoàn cảnh biến hóa làm cho rất nhiều sơ hở vốn không nên tồn tại xuất hiện, chỉ sợ Trang Dịch căn bản không thể đi được đến trước mặt hồn thú cấp tám, Trang Dịch không khỏi bắt đầu may mắn.

Có được thì tất có mất, nếu hồn thú cấp tám không rút lui thành cấp bảy, chỉ bằng tầng tầng chướng ngại trên đường này, e là cái gì Trang Dịch cũng không lấy được, mà tuy rằng bị xuống cấp có chút đáng tiếc, nhưng dù sao cũng đã xảy ra, đối Trang Dịch hiện tại mà nói, đại chiến dị ma gần ngay trước mắt, sau này còn cơ hội tới đây nữa hay không cũng không biết, bây giờ có thể được bao nhiêu thì là bấy nhiêu, đó mới là lợi ích thực tế nhất.

Cùng Lôi Tu đi về nơi giấu hồn thú cấp tám, hồn thú cấp tám vốn là thuộc tính lôi điện, nhưng bởi vì hoàn cảnh đã xảy ra biến hóa, lực lôi điện ở phụ cận phần lớn đã không còn, ngược lại lại mọc lên đủ loại thực vật, trở thành địa vực thuộc tính mộc. Dọc đường đi tìm kiếm hồn thú cấp tám, mặc dù có không ít lá chắn chỉ có triệu hoán sư mới có thể phá vỡ, nhưng Lôi Tu là bổn mạng thú của Trang Dịch, vốn đã buộc định với triệu hoán sư, huống chi lấy cảm tình của Trang Tử Lưu với triệu hoán thú, càng không thể nào phủ nhận triệu hoán thú tồn tại, cho nên khi Trang Dịch gặp phải một số chướng ngại cần dùng sức mạnh phá bỏ, đều do Lôi Tu ta tay.

Thần kỳ là, Lôi Tu phá hỏng những trận pháp này cực kỳ thuận buồm xuôi gió, thậm chí đôi khi còn biết dùng kỹ xảo phá vỡ, nhất thời tiết kiệm cho Trang Dịch không ít sức lực.

Đi từ nơi cất giữ hồn thú cấp bảy đến nơi cất giữ hồn thú cấp tám, Trang Dịch cùng Lôi Tu hao phí thời gian tròn hai ngày, rốt cuộc tới, nhưng mà sau khi mở ra trận pháp bí mật kia, nhìn bên trong trống rỗng, Trang Dịch nhất thời ngẩn người.

Không có, vậy mà cái gì cũng không!

Hồn thú đâu?

Trang Dịch lập tức bắt đầu tìm kiếm ở bốn phía, cẩn thận tìm tòi một lần, khi phát hiện nơi này quả thực không có chút bóng dáng hồn thú, Trang Dịch nhìn trận pháp bị hắn mở ra một lát, sau đó cẩn thận suy diễn trận pháp kia một lần, nửa ngày sau, Trang Dịch ngẩng đầu, biểu tình kinh ngạc trên mặt biến thành khiếp sợ, đồng thời còn mang theo vài phần ngưng trọng.

“Làm sao vậy?” Lôi Tu vẫn canh giữ bên người Trang Dịch thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc, thấp giọng hỏi.

“Hồn thú bị người lấy đi… Có người tới nơi này sớm hơn ta, lấy hồn thú ở nơi này đi trước!” Trang Dịch nói xong, đi đến bên người Lôi Tu, lôi kéo tay Lôi Tu liền rời đi nơi này, đi đến nơi gửi hồn thú cấp chín.

Lôi Tu vốn muốn hỏi cái gì, nhưng mà cúi đầu nhìn Trang Dịch chủ động nắm tay hắn, lập tức nuốt xuống lời nói đã đến bên miệng, sau đó yên lặng không lên tiếng mà bị Trang Dịch kéo đi.

Trang Dịch đầy đầu đều là hồn thú đã bị lấy đi lúc nãy kia, còn có người lấy đi hồn thú kia, tự nhiên không chú ý tới chi tiết nhỏ mập mờ này, thấy Lôi Tu không nói chuyện, Trang Dịch chủ động giải thích với Lôi Tu: “Chúng ta đến khu vực hồn thú cấp chín kia nhìn một cái, nếu ta đoán không lầm mà nói, hồn thú ở nơi đó có lẽ cũng mất…”

“Ừ.”

Trang Dịch vừa chạy đi cùng Lôi Tu, vừa thừa dịp nghỉ ngơi mỗi ngày dùng càng nhiều tinh lực đi nghiên cứu trận pháp, nơi gửi hồn thú cấp tám hắn cùng Lôi Tu đi vào đã tương đối miễn cưỡng, chỗ hồn thú cấp chín tất nhiên sẽ càng thêm khó khăn, Trang Dịch phải làm sâu thêm hiểu biết của bản thân với trận pháp, sau khi hiểu rõ, mới có thể đến trung tâm nơi gửi hồn thú cấp chín.

Lôi Tu nhìn Trang Dịch nghiên cứu không ngủ không ngừng, tuy rằng nhìn Trang Dịch liều mạng học tập như vậy có chút đau lòng, nhưng mà hắn hiểu được trong lòng Trang Dịch có chuyện, cho nên cũng không đi quấy rầy, chỉ có khi Trang Dịch nghỉ ngơi quá ngắn mới ngẫu nhiên mở miệng nhắc nhở một chút, sau đó lôi kéo Trang Dịch đi ngủ.

7 ngày sau, qua một hồi cố gắng, Trang Dịch cùng Lôi Tu rốt cuộc mở được trận pháp hồn thú cấp chín, khi nhìn thấy hồn thú bên trong quả nhiên biến mất, Trang Dịch thật sâu mà thở ra một hơi: “Quả nhiên là không bỏ qua hồn thú cấp chín…”

Thấy Lôi Tu đứng ở một bên nhẹ nhăn mày, Trang Dịch bắt đầu đi vòng quanh bốn phía, sau đó từng bước từng bước suy diễn trận pháp lại một lần, đưa ra cho Lôi Tu xem: “Từ sau khi triệu hoán sư phá bỏ trận pháp lấy đi hồn thú, trận pháp ở quanh đây sẽ tự động biến mất giống như khi chúng ta lấy được Hỏa Yến lúc trước vậy, nhưng mà sau khi người này phá trận, trận pháp còn tồn tại, bởi vậy có thể thấy được hắn chắc chắn không phải triệu hoán sư.

Hắn có thể phá trận pháp thuộc về triệu hoán sư, hơn nữa sau khi phá vỡ lại xây lại ngụy trang giống như chưa bị làm hỏng, thậm chí nếu không phải lúc này hồn thú biến mất, ta thân là triệu hoán sư căn bản cũng không chú ý đến trận pháp này bị người động tay động chân, có thủ đoạn lừa gạt như vậy, cho nên không chỉ thực lực tuyệt đối ở trên ta, hơn nữa hẳn là thiên tài trong thiên tài.

Vùng hoa Hướng Âm Quỳ không có bất cứ dị thường nào, hắn không phải triệu hoán sư, không thể mở ra di ngôn của Trang Tử Lưu tiền bối, nói rõ hắn phải dựa vào chính mình tìm được hồn thú này…”

Trang Dịch nói xong, lấy mảnh da kỳ nhông động vương hình vuông có khắc trận pháp ra, hắn nhìn chằm chằm da kỳ nhông động vương, nói rõ ràng từng câu từng chữ: “Trang Tử Lưu tiền bối từng nói, hắn khắc tâm đắc về trận pháp của mình lên trên thân thể kỳ nhông động vương, dựa theo thói quen thử thách lúc trước của hắn thực lực của kỳ nhông động vương này hẳn là đã ở khoảng cấp bảy, bình thường mà nói, ta muốn lấy được những hồn thú này, thậm chí đi ra ngoài, đều hẳn là phải săn giết kỳ nhông động vương trước, sau đó nghiên cứu trận pháp bên trong, mới có thể làm chuyện kế tiếp, nhưng mà… kỳ nhông động vương này biến mất không thấy, da của nó trực tiếp bị lột xuống, thậm chí xuất hiện trong tay Phạm Chí Văn, cũng do đó mà dẫn đến ta học được trận pháp sớm, thậm chí cũng bởi vì như vậy, lúc trước ta mới có thể dùng thực lực cấp năm chưa đến cấp sáu, trực tiếp có thể nhìn thấy Trang Tử Lưu tiền bối…”

Lôi Tu nghe vậy, nhìn về phía lớp da kỳ nhông động vương kia, đôi mắt đỏ sậm thâm thúy tăm tối.

“… Đối phương là hồn sư thuộc tính lôi.” Trang Dịch thấp giọng nói, “Ta đưa hồn lực vào da kỳ nhông động vương không có tác dụng, ngươi lại có thể mở ra, bởi vì thuộc tính của ngươi giống đối phương, đồng thời Trang Tử Lưu tiền bối từng nói, hồn thú cấp tám cùng cấp chín biến mất này, đều là thuộc tính lôi điện… Xem ra người nọ sau khi vào vực sâu Liệt cốc, đầu tiên là giết kỳ nhông động vương, học hết tất cả trận pháp, sau đó cảm ứng được vị trí che giấu hồn thú thuộc tính lôi điện, mới thu phục tất cả chúng nó đi…”

“Cấp bậc của đối phương hẳn là ở khoảng giữa cấp bảy đến cấp tám, tuy rằng hắn rất mạnh, nhưng cũng không tính hoàn toàn không có sơ hở, ở chỗ hồn thú cấp tám, ít nhất sau khi ta phát hiện dị thường thì suy diễn lại một lần đã lập tức khai quật ra sơ hở, có thể thấy được lúc ấy thực lực của đối phương không quá sai biệt với ta. Về phần nơi này, có thể cảm nhận được hồn lực của hắn có tiến bộ rất lớn so với lúc trước, cho nên trận pháp ở khu cấp chín này được sửa sang càng trọn vẹn hơn khu cấp tám kia, nếu không phải ta đã không ngủ không ngừng học trận pháp nhiều ngày, miễn cưỡng nâng cao trình độ, hơn nữa trong lòng cũng đã có hoài nghi, chỉ sợ ở trong này căn bản là không nhìn ra sơ hở…”

Trang Dịch nói xong, ngẩng đầu nhìn Lôi Tu, “Bất luận như thế nào, lấy thân phận hồn sư bình thường mà lần mò được trận pháp của triệu hoán sư, thậm chí còn sửa chữa ngược lại, thiên phú của đối phương tuyệt đối là đáng sợ đến cực điểm, hơn nữa càng đáng sợ chính là tốc độ tiến bộ hồn lực của hắn, ta đoán khi hắn mới đi vào sơn cốc này, thực lực có lẽ cũng không chênh lệch ta và ngươi là mấy, nhưng đến cuối cùng thậm chí hắn tiến bộ đến có thể thu phục hồn thú cấp tám hoặc cấp chín, tốc độ thăng cấp cỡ này, có thể thấy được thiên phú mạnh, hơn nữa còn là thuộc tính lôi điện… Chẳng lẽ là cường giả đệ nhất đại lục Lôi Tu?”

Lôi Tu đứng đối diện nghe vậy, trong mắt lập tức hiện lên một tia dị sắc.

Nói đến cường giả Lôi Tu mạnh nhất, Trang Dịch cúi đầu trầm ngâm: “Lôi gia từng có quan hệ chặt chẽ với gia tộc triệu hoán sư, điều kiện của Lôi Tu lại có nhiều tương xứng với phân tích của ta, cho nên khả năng rất lớn là hắn nhanh chân đến trước lấy đi, mặc dù trong tiểu sử của hắn cũng không ghi lại hắn đã từng tới Liệt cốc, nhưng ta nhớ rõ trước khi hắn bước vào cấp chính, từng có một thời gian bế quan tu luyện rất lâu, có lẽ lần tu luyện đó là hành trình Liệt cốc này… Lôi Tu?”

Trang Dịch nói xong, ngước mắt lại nhìn thấy Lôi Tu đang ngẩn người, nhất thời nghi hoặc gọi một câu.

Lôi Tu lập tức phục hồi tinh thần, thấy Trang Dịch nhìn hắn, Lôi Tu nói: “Người có tên giống như ta kia?”

“Hả, đúng vậy.” Trang Dịch đột nhiên nhớ tới Lôi Tu cũng không rất thích hắn luôn nhớ đến cường giả đệ nhất, hắn nói, “Bất luận người lấy đi hồn thú ở nơi này là ai, xem ra ta nhất định không có duyên cùng hồn thú cấp tám cấp chín này… Quên đi, đừng nghĩ nhiều như vậy, Lôi Tu, chúng ta đi thôi.”

Lôi Tu gật gật đầu, thấy Trang Dịch dẫn đầu xoay người rời đi, hắn đưa mắt nhìn bóng lưng mảnh khảnh của ts, ánh mắt sâu như đáy hồ, nhìn không rõ tâm tình, nhưng mà sau một lát lại lập tức khôi phục dáng vẻ bình thường, nhanh chóng đuổi kịp bước chân Trang Dịch.

Trang Dịch: “Phụ cận đây có một điểm gửi hồn thú cấp bảy, hồn thú cấp sáu của ta còn chưa thu đủ, không bằng chúng ta đi qua xem, nếu như có thể tìm được hồn thú cấp sáu phù hợp ta thì tốt, không thể thì lo sau, ngươi cảm thấy thế nào?”

“Được.” Lôi Tu nhìn Trang Dịch, nhẹ giọng nói.

“Vậy phải làm phiền ngươi rồi.” Trang Dịch vỗ vỗ bả vai Lôi Tu, nhìn đầu tóc dài đen sẫm như mực của Lôi Tu, Trang Dịch lại nghĩ đến khi hắn còn là một con hổ, thường xuyên vỗ đầu của hắn, Trang Dịch nhịn không được vươn tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu Lôi Tu, “Ngoan.”

Lôi Tu: “…”

Trang Dịch nhìn vẻ mặt hơi giật mình của Lôi Tu, buồn bực vì không lấy được hồn thú nhất thời bay mất sạch, hắn nhìn Lôi Tu bộ dáng anh tuấn, nhẹ nhàng nở nụ cười.

Bất luận hắn thân ở chỗ nào, có xảy ra bất cứ chuyện gì, đều có một sinh mệnh như vậy làm bạn bên người, thật tốt.

Lôi Tu nhìn Trang Dịch tươi cười, khóe môi cũng nhẹ nhàng cong lên, mỉm cười, sau đó cúi đầu, môi nhẹ nhàng sát qua trên cánh môi Trang Dịch một cái, bởi vì động tác rất nhẹ, Trang Dịch sửng sốt, thậm chí không dám xác định rốt cuộc có đụng tới hay không.

Lôi Tu gần trong gang tấc nhìn Trang Dịch: “Ta muốn hôn ngươi, có thể chứ?”

Trang Dịch ngơ ngác mà nhìn Lôi Tu, trong đầu không biết vì sao lại nghĩ đến chuyện Trang Tử Lưu và Bạch Ly, sau đó chẳng hiểu sao mặt hắn nóng lên, nghiêng đầu sang chỗ khác: “Chúng ta đi nhanh lên, đi thu phục ma thú cấp sáu thôi.”

Lôi Tu nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Trang Dịch, hơi nhướn nhướn mày, cuối cùng lại không nói thêm cái gì. Nguồn:

Một đường đi Trang Dịch bị Lôi Tu dùng loại ánh mắt này nhìn chằm chằm, xấu hổ muốn chết, mãi đến khi bọn họ gặp được một đám ma thú khác đánh lén, tầm mắt theo dõi quỷ dị của Lôi Tu rốt cuộc mới biến mất.

Trang Dịch lại một lần nữa cảm ơn đám ma thú đi đánh lén này trong lòng, đồng thời cũng cảm thán, lần này từ chối không được tự nhiên như vậy, nếu có lần tiếp theo thì phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ hắn thật sự phải cùng ma thú của mình ở một chỗ…

Trang Dịch từ trước đến nay luôn luôn chậm tiêu ở phương diện cảm tình, cuối cùng bước ra được nửa bước nhỏ, biết lo lắng cho tương lai của mình.

7 ngày sau, Trang Dịch thu phục xong ba hệ hồn thú cấp sáu, cùng Lôi Tu đi về phía lối ra.

Sở dĩ trước nay chỉ nghe đồn Liệt cốc có vào không có ra, một trong những nguyên nhân là đám ma thú thiên kỳ bách quái bên trong, nguyên nhân thứ hai, đó là trận pháp kết giới do gia tộc triệu hoán sư năm đó bố trí bên ngoài.

Mấy ngày qua Trang Dịch đã học hơn phân nửa trận pháp trên da kỳ nhông động vương, trong đó trận pháp mở kết giới quan trọng nhất được Trang Dịch xem như nhất trong nhất mà học tập, đã vô cùng thuần thục.

Từ vùng hoa Hướng Âm Quỳ đi tới nơi ra khỏi cốc, cần đi ba ngày đường, hơn nữa cách lãnh địa của không ít ma thú, chiến đấu còn cần dừng lại không ít thời gian.

Cách kết giới càng gần, ánh sáng bốn phía cũng ngày càng mạnh, cuối cùng cũng có phân chia ngày đêm, đồng thời, nhiệt độ không khí cũng ấm lên, khôi phục khí hậu mùa xuân bình thường, khi nhìn thấy phụ cận có không ít mầm non mới chui từ dưới đất lên, mặt đất một mảnh xanh nhạt, lúc này Trang Dịch mới ý thức tới, bất tri bất giác, hắn cùng Lôi Tu cùng nhau ở trong Liệt cốc này đã gần 40 ngày, không chỉ năm mới đã lặng lẽ đi qua, thậm chí nghỉ đông của học viện Ellen cũng đã kết thúc!

Đồng thời, Trang Dịch có vài lần ngẫu nhiên vậy mà lại phát hiện ra mấy thi thể, có cái nơi chết tương đối bí mật cho nên không bị ma thú quấy rối, thi thể đang yên lặng mục rữa, có cái bị ma thú sâu kí sinh, nếu không phải đầu lâu đã bị làm thành đồ trang sức, Trang Dịch thậm chí còn không biết đó là nhân loại, còn có cái chết ở ven đường, đã biến thành xương trắng âm u, cũng không biết rốt cuộc là chết như thế nào. Trong những người này, có người là đi qua bị rơi xuống vách núi mà chết, có mấy người nhìn trình độ mục rữa, có lẽ là thi thể hồn sư cùng ngã xuống với Trang Dịch.

Những thi thể hồn sư này cách chỗ kết giới chỉ còn một hai ngày đường, bởi vì người đã chết, Trang Dịch cũng không biết rốt cuộc là bọn họ sắp tìm được đường ra thì chết, hay là phát hiện mình không ra được tuyệt vọng mà quay lại, lại xảy ra ngoài ý muốn trên đường…

Nhìn đồng loại tử vong, tâm tình Trang Dịch hơi có chút áp lực, cũng không khỏi cảm thán, vận khí của hắn thật là vô cùng tốt.

Đối với thi thể nhân loại này, Lôi Tu ngược lại không có phản ứng quá lớn gì, thấy Trang Dịch tận khả năng giúp đốt những thi thể này thành trong, không để bị ma thú chà đạp, sau đó chôn xuống đất an táng, Lôi Tu cũng nể mặt Trang Dịch, động tay giúp đỡ.

Một ngày sau, Trang Dịch cùng Lôi Tu đi tới phụ cận kết giới. Nghĩ đến cuối cùng cũng có thể ra ngoài, tim Trang Dịch không tự giác đập có chút nhanh hơn, hắn vừa thật nhanh bước tới cùng Lôi Tu, vừa không ngừng cấp tốc tính toán trận pháp mấy lần trong lòng, ngay khi bọn họ sắp bước đến trước mặt kết giới, đột nhiên, Lôi Tu nhìn nhìn bốn phía, cuối cùng dừng ánh mắt lại một nơi.

Trang Dịch nhìn lại theo hướng Lôi Tu đang nhìn, sau khi thấy là một bụi cỏ dày đặc cao cỡ nửa người, Trang Dịch thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Một đường này đi tới, càng cách kết giới gần, ma thú lại càng ít, đến bên cạnh kết giới, ma thú cơ bản đều tuyệt tích, chỉ còn lại một số thực vật bình thường sinh trưởng rậm rạp mà thôi, khi Trang Dịch phá giải trận pháp là tuyệt đối không thể bị quấy nhiễu, mặc dù có Lôi Tu bảo vệ, nhưng nếu một con ma thú ẩn nấp ở bên cạnh, như vậy thì nhanh chóng giải quyết đi vẫn tốt hơn.

“Có người.” Lôi Tu nói.

Người?

Trang Dịch cả kinh, không phải hắn chưa từng nghĩ bên trong Liệt cốc này có hồn sư nhân loại sống sót hay không, dù sao đằng trước còn có một ví dụ là Phạm Chí Văn ở đó, nhưng một đường này đi tới, trừ Phạm Chí Văn ra, thứ có liên quan nhiều nhất đến người mà Trang Dịch nhìn thấy, đó là thi thể, Liệt cốc lớn như vậy, Trang Dịch không có khả năng vì đồng loại không biết mặt, không biết còn sống hay không mà mạo hiểm tìm kiếm bốn phía, hắn không vĩ đại như vậy, cho nên nhìn thấy bọn họ đã sắp có thể ra ngoài, Trang Dịch cũng không lo lắng vấn đề này nữa.

Kết quả không nghĩ tới, bên cạnh kết giới, vậy mà lại có người ẩn náu!

Tuy Trang Dịch không nhận thấy có người ẩn nấp, nhưng mà hắn là tin tưởng Lôi Tu vô điều kiện, sau khi nghe vậy, Trang Dịch lập tức đi lên vài bước, lớn tiếng nói: “Chúng ta là hồn sư tham gia giải thi đấu hồn sư lần này, không cẩn thận rơi xuống Liệt cốc, vị bằng hữu ở trong bụi cỏ đằng trước kia, có thể đi ra gặp một lần hay không?”

Tiếng nói của Trang Dịch hạ xuống, chỗ bụi cỏ lại không hề truyền đến động tĩnh gì.

Trang Dịch cùng Lôi Tu liếc nhau: “Các hạ thực lực cao cường, làm gì phải trốn trốn tránh tránh, chúng ta không có ác ý, chỉ là đang tìm đường ra ngoài mà thôi, Liệt cốc này ma thú ùn ùn, tin tưởng các hạ cũng giống như chúng ta, vội vã muốn đi ra ngoài.”

Trong bụi cỏ như trước không thấy nửa điểm bóng người.

Thấy đối phương thủy chung không chịu lộ diện mà cứ lén lút, chỉ sợ không có ý tốt, nơi này là nơi thích hợp để đột phá trận pháp nhất, Trang Dịch cùng Lôi Tu không thể bỏ qua, Trang Dịch lập tức phóng xuất hồn thú, thích hợp nhất đột phá trận pháp địa phương, Trang Dịch cùng Lôi Tu không có khả năng buông tha cho, Trang Dịch lập tức phóng xuất ra Hồn thú, hồn thú Hoa Lồng Đèn Thất Tinh cấp sáu vừa mới thu phục mấy ngày trước nhanh chóng bay ra, bay qua vèo vèo giống như xếp hàng, khi bay đến phụ cận bụi cỏ, Hoa Lồng Đèn Thất Tinh nhanh chóng vòng thành một vòng tròn ở gần bụi cỏ, nụ hoa một khắc trước còn đợi mở ra, chỉ chớp mắt đã nở rộ lớn nhất, lộ ra tâm hoa sắc bén dữ tợn, mấy đóa hoa lồng đèn xoay tròn, cùng nhau đánh về phía trong bụi cỏ, muốn hoàn toàn kéo người trốn ở bên trong ra.

Trang Dịch có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong có người bị đánh trúng, nhưng quỷ dị chính là hắn không chống lại chút này, hơn nữa như trước không chịu hiện thân, Trang Dịch cảm thấy có vài phần kỳ quái, cùng Lôi Tu liếc nhau, Trang Dịch vung tay lên thu lại hoa đèn lồng.

Chân mày Lôi Tu nhăn lại, bảo Trang Dịch ở nguyên tại chỗ chờ hắn một lát, hắn một mình đi lên, chậm rãi đi tới trước bụi cỏ, khi nhìn thấy hồn sư nằm ở bên trong kia, trong mắt Lôi Tu hiện lên một tia kinh ngạc, hắn quay đầu nói với Trang Dịch: “Là thi thể.”

Thi thể?

Trang Dịch lại sửng sốt. Thi thể thì mấy ngày qua hắn gặp nhiều, nhưng còn chưa từng có hồn sư nào có thể khiến Lôi Tu sinh ra phản ứng lớn như vậy. Cho nên sau khi Trang Dịch đi đến trước bụi cỏ kia, nhìn thấy người nằm ở bên trong, Trang Dịch nhất thời hiểu được vì sao mà hắn có thể làm cho Lôi Tu sinh ra cảnh giác.

Vương Hồn sư —— đây là một thi thể Vương hồn sư đầy đủ!

Trang Dịch chợt nhớ một trong những nguyên nhân mà thanh danh Liệt cốc này lan truyền lớn, đó là từng có một Vương hồn sư xuống dưới thăm dò chiều sâu của nó, kết quả sau khi đi vào cũng không thấy đi ra nữa, từ đó về sau, Liệt cốc trở thành danh từ khủng bố lớn, không còn có hồn sư nào dám tùy tiện chạy vào…

Lúc trước đoán trong Liệt cốc có người sống hay không, Trang Dịch cảm thấy, có khả năng sống sót nhất chính là Vương hồn sư này, dù so tuy trong Liệt cốc này có ma thú nguy hiểm cao, nhưng phần lớn đều dưới cấp bảy, lấy thực lực cấp tám của Vương hồn sư, chỉ cần vận khí không phải rất nát, tuyệt đối là có thể tiếp tục sống, kết quả hắn không nghĩ tới, ngay ở thời điểm hắn sắp đi ra Liệt cốc này, thế nhưng đụng phải thi thể Vương hồn sư này.

Bởi vì Vương hồn sư đã trải qua cải tạo thân thể khi từ cấp sáu vào cấp bảy, cùng tinh thần lực đột phá rất lớn khi từ cấp bảy lên cấp tám, cho nên cho dù sau khi chết, thi thể Vương hồn sư cũng sẽ có thể giữ được lâu hơn hồn sư bình thường, khí thế quanh thân cũng sẽ không vừa chết liền tán đi như hồn sư bình thường vậy.

Chính vì như thế, Lôi Tu cấp bảy mới có thể cảm nhận được khí thế mơ hồ của Vương hồn sư này, cho rằng hắn là hồn sư nhân loại ẩn nấp trong bóng tối.

Đây là một Vương hồn sư nam, mặc dù là một nam nhân, nhưng ngũ quan lại cực kỳ tinh xảo diễm lệ, chỉ tiếc bởi vì từ vong, mắt nhắm lại, khí sắc không tốt lắm, nếu không có lẽ dung mạo sẽ càng thêm chói mắt, trên người hắn mặc quần áo đẹp đẽ quý giá, Trang Dịch nhìn vài lỗ hổng lớn bị phá thủng trên quần áo kia, hiển nhiên là do Hoa Lồng Đèn Thất Tinh của hắn tạo thành, nhất thời có chút xấu hổ.

Hắn bái cường giả Vương hồn sư này mấy cái, thấp giọng nói câu xin lỗi, sau đó mới quay đầu nói với Lôi Tu: “Phụ cận đây gần kết giới, hẳn là không có ma thú dám tới gần, chúng ta chôn tiền bối đi coi như xin lỗi.”

Lôi Tu cũng có chút ngượng ngùng, hắn gật gật đầu, Trang Dịch ở bên cạnh dùng hồn lực đào hầm, Lôi Tu đang muốn đi lên di chuyển thi thể, đúng lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy trên tay thi thể gắt gao túm cái gì đó. Theo hắn di chuyển thi thể, ngay sau đó, cái thứ túm trên tay thi thể cũng rơi xuống, Lôi Tu vừa cúi đầu nhìn, mắt hơi hơi nheo lại, vậy mà lại là một bức di thư bằng máu viết lên quần áo.

Chết cười vs cái câu “ngoan” của bé Dịch:v

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199
200 Chương 200
201 Chương 201
202 Chương 202
203 Chương 203
204 Chương 204
205 Chương 205
206 Chương 206
207 Chương 207
208 Chương 208
209 Chương 209
210 Chương 210
211 Chương 211
212 Chương 212
213 Chương 213
214 Chương 214
215 Chương 215
216 Chương 216
217 Chương 217
218 Chương 218
219 Chương 219
220 Chương 220
221 Chương 221
222 Chương 222
223 Chương 223
224 Chương 224
225 Chương 225
226 Chương 226
227 Chương 227
228 Chương 228
229 Chương 229
230 Chương 230
231 Chương 231
232 Chương 232
233 Chương 233
234 Chương 234
235 Chương 235
236 Chương 236
237 Chương 237
238 Chương 238
239 Chương 239
240 Chương 240
241 Chương 241
242 Chương 242
243 Chương 243
244 Chương 244
245 Chương 245
246 Chương 246
247 Chương 247
248 Chương 248
249 Chương 249
250 Chương 250
251 Chương 251
252 Chương 252
253 Chương 253
254 Chương 254: Phiên ngoại 1
255 Chương 255: Phiên ngoại 2
256 Chương 256: Phiên ngoại 3
257 Chương 257: Phiên ngoại 4
258 Chương 258: Phiên ngoại 5
259 Chương 259: Phiên ngoại 6
260 Chương 260: Phiên ngoại 7
Chapter

Updated 260 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199
200
Chương 200
201
Chương 201
202
Chương 202
203
Chương 203
204
Chương 204
205
Chương 205
206
Chương 206
207
Chương 207
208
Chương 208
209
Chương 209
210
Chương 210
211
Chương 211
212
Chương 212
213
Chương 213
214
Chương 214
215
Chương 215
216
Chương 216
217
Chương 217
218
Chương 218
219
Chương 219
220
Chương 220
221
Chương 221
222
Chương 222
223
Chương 223
224
Chương 224
225
Chương 225
226
Chương 226
227
Chương 227
228
Chương 228
229
Chương 229
230
Chương 230
231
Chương 231
232
Chương 232
233
Chương 233
234
Chương 234
235
Chương 235
236
Chương 236
237
Chương 237
238
Chương 238
239
Chương 239
240
Chương 240
241
Chương 241
242
Chương 242
243
Chương 243
244
Chương 244
245
Chương 245
246
Chương 246
247
Chương 247
248
Chương 248
249
Chương 249
250
Chương 250
251
Chương 251
252
Chương 252
253
Chương 253
254
Chương 254: Phiên ngoại 1
255
Chương 255: Phiên ngoại 2
256
Chương 256: Phiên ngoại 3
257
Chương 257: Phiên ngoại 4
258
Chương 258: Phiên ngoại 5
259
Chương 259: Phiên ngoại 6
260
Chương 260: Phiên ngoại 7